Kiêu Gia Cưng Vợ - Hạ Mạt Vi Nhiên

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Quỳnh Bảo Bối

      Quỳnh Bảo Bối Well-Known Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      411

    2. Quỳnh Bảo Bối

      Quỳnh Bảo Bối Well-Known Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      411
      Chương 39: hối hận!

      Cố Tuyết Thần thực ngủ trước mười hai giờ, nhưng nằm xuống cũng nghĩa là có thể an tâm ngủ, trong lòng như có cái , bức rứt khó chịu, cảm giác này sợ rằng tối nay được ngủ ngon.

      Nếu tiếp tục như vậy cũng phải là biện pháp, tục ngữ ‘cởi chuông cần đến người buộc chuông’ tìm hỏi cho , sợ trong lòng được yên.

      Vì vậy khi mười hai kém năm phút, Cố Tuyết Thần nhịn được lấy điện thoại gọi cho người nào đó.

      “Bây giờ là khuya mười giờ năm mười lăm phút, lúc này gọi điện tới là muốn phạm quy hay là như thế nào?” Trả mười triệu tiền đặt cọc, lấy tình huống tại của cũng coi như số , nhưng vì cẩn thận phạm quy dẫn đến thỏa thuận hủy bỏ tổn hại chút còn hơn là mất hết.

      “Yên tâm, tôi ngắn gọn. Mới vừa rồi Tô Ngôn với tôi là tìm ấy tới để giúp Cố thị vượt qua khó khăn là thế nào?” Cố Tuyết Thần thực rất lo lắng phải trả mười triệu tiền đặt cọc nên chuyện rất nhanh.

      Tâm tư Dung Thành Kiêu rất nhạy cảm, làm sao nghe ra được dụng ý thực trong lời của , nhưng nổi suy nghĩ xấu lên cố tình giả ngu, quay đầu lại nhìn mà “Đừng nhìn Tô Ngôn bất cần đời như nhóc, ấy có tài năng đặc biệt mới. Mang ấy bên người chắc chắn chỉ có lợi.

      ấy có phải là người tài năng đặc biệt mới tôi biết, tôi chỉ quan tâm tại sao sắp xếp người thân cận vào Cố thị.” Tô Ngôn mang nhiều lợi ích cho Cố thị hay sau khi thử mới biết được. Nhưng nếu biết dụng ý thực Dung Thành Kiêu phái Tô Ngôn , cũng an tâm nhận vào.

      “Là em nhờ tôi ngay lập tức tìm người ưu tú tới giúp em, tôi chỉ them căn dặn của em mà làm viêc. Còn về người này là ai, tôi cảm thấy cũng quan trọng, em cũng cần suy nghĩ nhiều. Hai chúng ta tốt xấu gì cũng sống với nhau mấy ngày, tôi cũng hại em, trong lòng em còn tính ra “Sáng ngày mai Tần Việt Cố thị tham gia phỏng vấn, đối với Cố Tuyết Thần mà đây mới thực là ‘bất ngờ’. tin đến lúc đó cũng có tâm tư để truy cứu đến lai lịch của Tô Ngôn. Tuy nhiên, nếu trí tưởng tượng của phong phú sau khi gặp Tần Việt hẳn đoán được bảy tám phần.

      có thể hại tôi hay còn chưa biết, nhưng… đối với tôi rất tốt, trong lòng tôi thấy thoải mái.” Còn có câu tục ngữ ‘từ trời rơi xuống’* vẫn là nên nhặt tốt hơn. cẩn thận ‘rước họa vào thân’cũng tìm được thuốc hối hận.

      như vậy, em vẫn lo lắng tôi có mưu đồ khác với em. như vậy em có thể suy nghĩ kỹ chút, rốt cuộc người em có lợi ích gì đáng để tôi tốn nhiều tâm tư đến như vậy?” này vẫn còn trong tình trạng cảnh giác cực cao, Dung Thành Kiêu cũng trắng ra.

      Đợi đến nửa ngày hoặc trêu trọc, thời gian lặng lẽ trôi qua, kiên nhẫn của Cố Tuyết Thần cũng hết “Tôi muốn biết, nên gọi điện tới hỏi ?”.

      Đầu điện thoai bên kia mơ hồ truyền đến thanh tức giận, Dung Thành Kiêu hiểu được nếu cho câu trả lời vừa ý, trong lòng được thoải mái, cũng thể ngủ được “Được, tôi em hai câu trả lời. , đối với tôi mà , em là người rất hấp dẫn và quyến rũ. Hai, Cố thị ở thành phố D có rất nhiều nội tình bên trong, tôi muốn gây dựng nghiệp ở thành phố D, phải tìm đối tác đáng tin. Rốt cuộc là khả năng nào, chính em tự mình suy nghĩ.”.

      “Tôi hiểu lời của vừa rồi… tốm tâm tư giúp tôi, chỉ là muốn cố gắng giúp Cố thị vượt qua khó khăn, sau đó mới an tâm hợp tác Cố thị?” Chọn trong hai đề tài, Cố Tuyết Thần gần như cần suy nghĩ dứt khoát chọn vế sau.

      Dung Thành Kiêu đoán được nghĩ như vậy, cũng cảm thấy ngạc nhiên và thất vọng “Nếu em nghĩ như vậy để trong lòng được thoải mái, an tâm ngủ, tôi có ý kiến. nay muộn, mau ngủ , ngủ ngon.”.

      “Nếu đây là mục đích tốn tâm tư giúp tôi, tôi có thể với biết, lựa chọn hợp tác với Cố thị, hối hận! Tốt lắm, cái ‘gai’ trong lòng nhổ ra sạch sẻ, tôi còn bị mất ngủ nữa, ngày mai gặp.” Mặc dù, câu trả lời Dung Thành Kiêu tính là trực tiếp, cũng đủ ràng, nhưng trong lòng Cố Tuyết Thần cảm thấy đây là lý do thuyết phục nhất.

      Hơn nữa lấy tình trạng Cố thị giờ, thực cần tìm đối tác. Trước kia có ‘huyền thoại’ là phút đồng hồ kiếm được năm mươi vạn đôla đúng , mà bên cạnh đều là những người tài giỏi, cùng hợp tác khộng chịu thiệt!.

      Điện thoại cắt đứt phút rồi, mà bên tai Dung Thành Kiêu vẫn vang vọng lên câu cuối kia của “Hẹn gặp lại vào ngày mai.” Nghe ý này của , có phải là ngầm cho phép bất cứ lúc nào cũng có thể xuất trước mặt ?.

      ra đây là những ích lợi khi ‘thẳn thắn’ với nhau, sớm biết như vậy cũng cần phí hết tâm tư trong vòng tròn cùng như thế. Tất nhiên, cho tự chọn câu trả lời, nhưng lại chọn cái gần với , đặc biệt là với . Mặc dù, ngày phát bộ mặt , sau đó muốn giải thích, cũng có đường lui.

      Cái ‘gai’ trong lòng được loại bỏ, cảm giác ngủ cũng ngon giấc hơn. Cố Tuyết Thần gần đây có thói quen dặt đồng hồ, lại ngủ giấc đến bảy giờ năm mươi. Cuối cùng Tô Ngôn nhịn được nữa lên lầu gọi dậy, mới đánh thức được từ trong mộng đẹp dậy.

      “Chị dâu, nhanh chóng thức dậy rửa mặt, bữa sáng đưa tới lâu rồi, ăn nguội mất.” Đêm qua xin ở lại, Tô đại tiểu thư đem nơi này trở thành nhà mình. Lúc này nhìn nhiệt tình giống như ở nơi này từ rất lâu rồi.

      Đột nhiên bị goi dậy, Cố Tuyết Thần vốn hơi choáng, nhưng nghe hai chữ bữa sang ngay lập tức tỉnh táo lại “Bữa sáng? Ở đâu ra?”.

      Nét mặt Tô Ngôn lộ vẻ say mê “Lão đại, tự mình làm, bữa sáng tình ! Chị xem lão đại đối tốt với chị biết bao, thử thách gì đó, hay là sớm để cho qua.”.

      Căn bản bốn chữ bữa sáng tình này Cố Tuyết Thần có nghe thấy, càng để ý đến nửa câu đầu mà Tô Ngôn hơn “ ta làm bữa sáng?”.

      “Dĩ nhiên, đời này có chuyện gì làm khó được lão đại. Đầu năm nay, lên được giường lại xuống được bếp, mới là đàn ông cực phẩm!” Khụ khụ, mới sáng sớm lôi ra từ nhạy cảm như vậy, cũng chỉ có tính cách phóng khoáng như Tô Ngôn mới .

      Cố Tuyết Thần cẩn thận nghẹn chút, cũng biết làm sao để tiếp lời, chỉ có thể lễ phép ‘đóng cửa tiếp khách’, ‘ ăn trước , tôi rửa mặt rồi xuống ngay’. Đóng cửa, né tránh nhóc kia, nhưng trong đầu vẫn còn vang vọng câu mà nhóc đó vừa ‘lên được giường lai xuống được bếp’.

      ràng bọn họ chỉ là đôi ‘gặp dịp chơi’ giả làm vợ chồng, hầu như cố ý diễn ở trước mặt các em của , tại sao mấy em của nghi ngờ cuộc hôn nhân này? Cứ như tên trộm gọi tiếng chị dâu thắm thiết, gọi gọi, nhưng cũng phủ nhận thân nhận này.
      thùy trang, Chris, meoden00037 others thích bài này.

    3. Quỳnh Bảo Bối

      Quỳnh Bảo Bối Well-Known Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      411

    4. Quỳnh Bảo Bối

      Quỳnh Bảo Bối Well-Known Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      411
      Thành xin lỗi mọi người vì tuần này mình đăng bài được :047::047: có gì để mai mình đăng bù nha!:047::047::012::012:
      susu thích bài này.

    5. Quỳnh Bảo Bối

      Quỳnh Bảo Bối Well-Known Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      411
      Chương 40: Mỹ nữ khổ sở liên quan đến thức ăn ngon!


      Trước khi xuống lầu, trong lòng Cố Tuyết Thần vẫn thầm oán hận, cuối cùng bữa sáng mua hay chính tay nấu cũng có người làm chứng cho , bữa sáng tình chỉ là Tô Ngôn thuận miệng đùa. Nhưng khi thực ngồi vào bàn ăn ngửi mùi thơm thoang thoảng của cháo, sau khi nhìn thấy chiếc bánh chiên chút, rất nhanh nghi ngờ của biến mất. Nếu bữa sáng được mua, chỉ sợ cửa hàng bán bữa ăn sáng được tốt.


      Ánh mắt Tô Ngôn sắc bén, liếc thấy chị dâu trong nháy mắt cười cách khó hiểu, vội vàng đứng dậy giúp lão đại “Chị dâu chị đừng ngại, lão đại bình thường rất ít khi tự mình vào bếp, thỉnh thoảng động tay, có thể làm như vậy tệ rồi.”.


      “Tôi cũng gì, khẩn trương cái gì!” Nghe giọng điệu này, dừng như tâm trạng buổi sáng hôm nay của Cố đại tiểu thưrất tốt. Bởi vì, ăn từ những người phải là người chuyên nghiệp nấu bữa sáng từ rất lâu rồi. Mặc dù bữa sáng này đơn giản, lại hoàn mỹ, nhưng nó làm nhớ lại kỉ niệm đẹp mà chôn giấu từ rất lâu.


      Khi đó mẹ vẫn còn sống, mặc dù nhà có đầu bếp chuyên nghiệp, nhưng mỗi ngày bà thức dậy sớm để làm bữa ăn sáng cho gia đình. Từ mười đầu ngón tay đụng nước bà giỏi việc nhà, nhưng để làm cho chồng và con hạnh phúc, bà rất cố gắng học tập làm thế nào để thành hiền thê lương mẫu.


      Đối với Cố Tuyết Thần mà , trong những năm gần đây cơ hồ mẹ là người duy nhất tạo ra những kí ức đẹp trong cuộc sống của . Cho nên nàng hề chống cự, cũng nên vì chén cháo đậm đặc này làm cho cảm động.


      Tô Ngôn cũng hỏi nhiều, chỉ là ở trong lòng thầm cảm thán lão đại thần cơ diệu toán. Chị dâu nhìn như kiên cường, nhưng nhược điểm đều bị lão đại nắm , bất quá chỉ chén cháo tự tay nấu, mặt chị dâu liền nở nụ cười lòng. Bản lãnh này, chỉ sợ người ngoài chưa từng làm được.


      Tuy nhiên, đối với người từ khi sinh ra ngâm thìa vàng, cẩm y ngọc thực* như Tô đại tiểu thư quen rồi, bữa sáng như vậy thực rất khó để vào mắt . Tùy tiện uống vào chén cháo , liền trở về phòng lấy lý do thay quần áo để trước.


      Đến khi Tô Ngôn xuất lần nữa, đổi thân màu đen đoan trang. Mặc dù, vẫn còn thói quen mặc trang phục kỳ quặc, nhưng khi ăn mặc (zhou) khí chất người làm cho thêm phần nghiêm túc và giỏi giang hơn. Xem ra, Dung Thành Kiêu tìm ấy, thực phải là đùa.


      “Tôi trước cùng Tứ ca làm ít chuyện, đại khái chừng mười giờ rưỡi Cố thị tìm chị. Các cuộc phỏng vấn, đánh giá gì đó vẫn theo như quy định của công ty của chị.” Bây giờ Tô Ngôn chỉ thay đổi ăn mặc lời giọng điệu cũng ràng nghiêm túc hơn.


      “Người ấy tìm tới, tôi tin, cần phỏng vấn. Trước tiên tôi phòng nhân để chào hỏi, nếu tôi có chuyện được, cũng có người giúp .” Đều ở chung nhà, còn chơi trò phỏng vấn, đơn giản làm điều thừa, cũng có thời gian rảnh rỗi!.


      Chuyện chính xong, Tô Ngôn lại khôi phục bản tính hoạt bát và khẽ huýt sáo cái “Ok, vậy tôi trước, sợ trễ giờ gặp mặt công ty.”.


      Tô Ngôn xuống lầu, ở tại lầu đối diện bên kia Dung Thành Kiêu cùng Mộ Thiếu Đình trước sau ra.


      chịu nổi tính tình Tô Ngôn vội vàng tiến lên ra như mưa “Lão đại làm bữa ăn thực quá khó ăn, Tứ ca mau dẫn em ăn đồ ăn Tây.”.


      Dung Thành Kiêu hoàn toàn đem lời chê của Tô Ngôn để ở trong lòng, nghiêm trang hỏi “ ấy có phản ứng gì?”.


      “Lúc tôi ra chị ấy uống chén thứ hai, nhìn qua tâm tình tệ. Lão đại chiêu này quả thực là cao minh, chỉ là tài nấu nướng cần phải nâng cao. Tục ngữ ‘phải bắt được trái tim đàn ông, đầu tiên phải nắm được dạ dày của ’ cái này dùng người phụ nữ cũng giống vậy” Bởi vì tối qua lập công lớn, Tô Ngôn cũng còn sợ, gì cũng dám !.


      biết sống chết khiêu khích như vậy, hiển nhiên có khả năng Dung Thành Kiêu cho sắc mặt tốt “Tôi tự có chừng mực, cần bận tâm tới.” dĩ nhiên biết ‘phụ nữ khổ sở cũng liên quan đến thức ăn ngon’ nhưng bữa cơm phải từng miếng từng miếng ăn, chỉ cần hiểu và hợp ý nhau, tài nấu nướng gì đó, sau này từ từ tinh tế cũng còn kịp.


      Tranh công được còn bị mất mặt, hứng thú của Tô Ngôn cũng còn, quả quyết kéo Tứ ca chạy trước. Nhiệm vụ thành phố D cũng , vừa cầu ra sức làm việc công, lại muốn ở trong đáy lòng len lén giúp lão đại trông coi, đối với ‘giám sát người ’ hiểu cũng lộ vẻ quan trọng. Sở dĩ ra cửa sớm như vậy là muốn theo Tứ ca, chính là người duy nhất hiểu tư liệu nhất.

      Đúng như Dung Thàn Kiêu đoán, Tô Ngôn cung Mộ Thiếu Đình rời bao lâu, Tần Việt gọi tới “Tôi chuẩn bị ổn thỏa, bên kia sắp xếp xong chưa, tôi chừng nào đại diện chủ tịch gặp công ty Cố thị.”.

      Bất kể Tần Việt lúc nào xuất , Cố Tuyết Thần bị hù dọa đều là thể tránh khỏi. Nếu như có thể, Dung Thành Kiêu ngược lại là hy vọng ngày này tới sớm càng tốt “Chỉ cần có thời gian rảnh, bất cứ lúc nào cũng có thể.” .

      “Vậy chọn ngày bằng liền gặp hôm nay , Nghe giọng Tần Việt, có vẻ như mong ngày đó đến sớm.

      thành vấn đề, sau này tôi cùng ấy chào hỏi, chỉ cần thời gian làm việc qua là được.”.

      biết Dung tiên sinh dùng cách gì để chào hỏi ấy?” ràng trong lời của Tần Việt có vấn đề, thực tế cậu muốn hỏi Dung Thành Kiêu là có hay ở trước mặt Cố Tuyết Thần đề cập hai chữ ‘Tần Việt!.

      “Đương nhiên là trực tiếp cho ấy biết tìm được giám đốc thiết kế hôm nay tới công ty phỏng vấn, để cho chuẩn bị.” Dung Thành Kiêu biết nhìn xa trông rộng, chơi đùa cùng , hiển nhiên Tần Việt còn thiếu kinh nghiệm!.

      Đùa sao, Tần Việt cũng lười vòng vo “Nếu tôi đoán sai, hẳn là chưa có cho ấy biết người tìm là tôi.”.

      “Là cậu hay người khác, đối với ấy khác nhau sao?” Dung Thành Kiêu ở đây là chờ những lời này, trả lời cũng đặc biệt nhanh hơn.

      Lời này rốt cuộc làm cho Tần Việt giữ được vẻ bình tĩnh, cái vấn đề này cần tiếp tục nữa “Chỉ mong như vậy, hy vọng hôm nay phỏng vấn thuận lợi.”.

      “Chỉ cần cậu chuẩn bị đầy đủ, đem bản lĩnh ra, tự nhiên có lý do thuận lợi.” Dung Thành Kiêu đối với lần này lo lắng, bây giờ nhu cầu Cố Tuyết Thần là thời gian, Tần Việt hay là những người khác, cũng phải là điều quan tâm nhất.

      Phỏng đoán Cố Tuyết Thần xuống lầu sai biệt lắm, gọi điện chỉ kéo dài tới hai phút. Phải , Dung Thành Kiêu đúng là có năng lực nắm ‘thần thông’, chờ hơi chú ý, Cố Tuyết Thần vừa vặn ra phòng khách lầu Thanh Phong Các.

      Bất quá, cũng ngay lập tức qua đón, mà là lười biếng nghiêng người dựa cửa xe, nụ cười yếu ớt rồi mới “Như thế nào, bữa sáng nhà họ Dung so với đầu bếp nhà em như thế nào?”.

      “Dựa theo quy tắc lãng phí thức ăn, miễn cưỡng giúp tiêu diệt tất cả.” Thẳn thắn , bữa sáng hôm nay thực mùi vị cũng tệ, nhưng đủ để làm cho Cố Tuyết Thần có tâm trạng tốt và luôn luôn ngửi mùi cháo từ đầu cho đến bây giờ.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :