1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên không + Bán trọng sinh] SỦNG PHI - Triêm Y 177/456

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      Chương 125: Chuẩn bị

      Edit: Linh Sờ Tinh


      Tại Thiền Như Uyển ,Hách Liên Mẫn Mẫn nhận được tin báo Lục điện hạ mang theo Trắc phi đến thư phòng,sau khi vào thấy ra nữa. Tin tức này còn khiến cho người kinh sợ hơn hẳn việc điện hạ nghỉ ở viện của Mộ thị.


      “Ma ma, phái người truyền tin. Ngày mai về Hách Liên phủ.” Dù bị phụ thân quở trách cũng vãn phải về chuyến. Nếu cứ tiếp tục như thế này chức Chính phi của nàng cũng chỉ là danh nghĩa, Hách Liên gia cũng có được chỗ tốt.


      Ngày hôm sau, Mộ Tịch Dao lười biếng tựa vào người Tông Chính Lâm, cản cho vào trong viện luyện kiếm. Đêm qua Lục điện hạ giày vò nàng như thế còn cho nàng thoải mái ngủ nướng chút hay sao? có gấu ôm hình người mát mẻ là ngày hè này biết như thế nào ?


      Tông Chính Lâm nhắm mắt nằm ngửa, mặc kệ nàng . Chút thủ đoạn nhỏnày cũng chẳng có gì ghê gớm , đương nhiên chấp nhận được. Chẳng qua đôi khi vì sắc đẹp của nàng mà lỡ việc , cũng là phen tình thú.

      Hơn nữa , so với thể nghiệm mất hồn hôm qua, chút thủ đoạn này của Mộ Tịch Dao cũng đáng kể gì . Lúc này tiểu nữ nhân nằm người , bàn tay ôn nhu bé kia ngừng trút giận lên người , nhưng thế nào cũng giống như hả giận mà lại giống như chút tán tỉnh buổi sớm .

      “Kiều Kiều, nàng cứ việc dùng sức . Tên tiểu tử Bánh bao Thành Khánh trong viện của nàng , còn cả con thỏ bảo bối kia nữa có bị đói lát chắc cũng sao”. Lục điện hạ thản nhiên giễu cợt nàng.


      Mộ Tịch Dao nghe nhắc tới con trai và con thỏ , mới nhớ ra mình còn việc quan trọng hơn. thể cứ bị boss kéo ra ngoài cách ràng như thế. Quả nhiên là nếu tâm trí chỉ nghĩ đến việc báo thù dễ dàng bị người khác đánh lạc hướng .


      “Điện hạ!” Mộ Tịch Dao kéo tay , nũng nịu , “Con trai của điện hạ hôm qua cũng có gặp ngài, chắc rất nhớ phụ thân . Chàng xem có phải chàng cũng nên đến gặp bé ? Thuận đường đưa thiếp về luôn?”

      Tông Chính Lâm hưởng thụ nình nọt lấy lòng của nàng, sau khi được đủ chỗ tốt rồi, mới chậm chạp đứng dậy. Mộ Tịch Dao tốn công cằn nhằn nhiều thế với , chẳng qua là vì câu “thuận tiện ” này mà thôi.

      Vệ Chân chờ mãi cũng thấy điện hạ ra ngoài, nhìn trời cảm thán rằng đây là lần thứ hai Lục điện hạ luyện công buổi sớm. Lại thấy điện hạ ôm Trắc phi, vững vàng về phía hậu viện.


      Nhìn vẻ cúi đầu của đám thị vệ phía sau điện hạ , khiến Vệ Chân có cảm giác sâu sắc rằng công phu mềm nắn rắn buông của Dao chủ tử cũng quá lợi hại? Dao chủ tử cuốn lấy điện hạ khiến điện hạ phá hư quá nhiều quy củ , quả nhiên mỹ nhân là tử lộ của hùng.


      “Vui vẻ ?” Nàng sao có thể phô trương đắc ý nhìn mất uy nghiêm như thế ?


      Được như ý nguyện nên tâm trạng của Mộ Tịch Dao trở nên tốt hơn rất nhiều, bèn chân chó khích lệ vài câu để an ủi Lục điện hạ .

      “Điện hạ uy vũ bất phàm, dung mạo uy vũ cần thêm chút hoa lệ nào cũng vẫn lộ khí thế như rồng như phượng, ai dám linh tinh ?” Vẻ mặt Mộ Tịch Dao khi mấy lời này vô cùng nghiêm túc, năng cách hùng hồn biết xấu hổ là gì .

      “Sao ?” Tông Chính Lâm nghe trình độ nịnh hót của nàng lại nâng cao thêm bậc , nhưng cũng chưa thấy thỏa mãn, Tiếp tục trêu chọc nàng, “Nếu bản điện hạ là người như Kiều Kiều , vậy Kiều Kiều phải xuất sắc đến mức nào mới có thể mê hoặc tâm trí của bản điện hạ ?”

      chờ xem cái người có da mặt dày này trả lời thế nào.

      Mộ Tịch Dao thấy vẻ trêu trọc tràn trong mắt lại càng lên mặt .


      “Thiếp đương nhiên cũng thể thua kém . Miễn cưỡng cũng bằng được với mỹ nhân trong“Lạc Thủy ” mà thôi ”.


      Tông Chính Lâm ngửa đầu cười to, tiếng cười trầm thấp của lâu dứt.

      Mộ Tịch Dao vốn rất giỏi trong việc khen ngợi người khác , ngờ tài nghệ khoe khoang mới là đệ nhất. Dã tâm của nàng , vừa tìm ví dụ là tìm tiểu mỹ nhân nổi tiếng kim cổ trong thoại bản .

      là lợi to ! Bản điện hạ tuỳ tay lại có được bảo bối hiếm có, từ bây giờ phải chặt chẽ canh chừng , để Kiều Kiều bị người khác dòm ngó ?”. Mỹ nhân trong “Lạc Thủy” bị người người tranh đoạt, vận mệnh cuộc đời rất nhấp nhô.

      Mộ Tịch Dao sửng sốt, nàng đúng là quên mất điều này. Ánh mắt vừa chuyển , lập tức tươi tỉnh lên . “Chuyện này nào có đáng gì? Quân của điện hạ , đánh đâu thắng đó, gì cản nổi. Thiếp được làm bạn với vị hùng cái thế, cũng trở thành giai thoại”. Việc Tây chinh của Kiến An đế đúng là thành tựu để đời, nên giờ nàng như vậy cũng tính là quá nịnh hót.

      Tông Chính Lâm nghe mà trong lòng thoải mái, đối với nam nhân mà việc tranh hùng nơi chốn sa trường , thể mưu trí gan dạ mới là việc đáng tự hào nhất . Tiếng của Mộ Tịch Dao thanh thuý vang vang, tuy rằng là có ý muốn nịnh nọt lấy lòng, nhưng lại hợp với tâm tư của .

      Mộ Tịch Dao thấy thần thái của rực rỡ, mắt phượng sáng ngời, trong lòng vui vẻ.

      Lý tưởng hào hùng này của boss, chắc là bệnh chung của các hoàng đế ? Trong lịch sử nào có vị minh chủ thánh quân nào là dùng máu tươi để xây nên nghiệp? là hoàng đế , tất nhiên là phải văn võ song toàn, vì thế nên làm sao có thể thiếu hạng mục chinh phạt?

      Nhưng mà kiếp trước thủ đoạn của Kiến An đế quá tàn nhẫn, vì chinh phạt mà máu tươi xương trắng vô số . Mộ Tịch Dao rất mẫn cảm đối với sát nghiệp này. Trước kia nàng tin vào số mệnh, ý trời, nhưng giờ chính mình được trải nghiệm mới hiểu được làm người phải có long kính sợ . Nếu có thể dùng người để thi hành biện pháp chính trị nên dùng bạo lực để trấn áp thống trị.


      “Kiều Kiều định làm việc kia như thế nào?” Ngày mail à Tông Chính Lâm rời phủ, rất tò mò về việc nàng thanh tra hậu viện .

      “Điện hạ có đồng ý cho thiếp mượn ám vệ để sử dụng ?”. Còn muốn chuyện với , ngờ Lục điện hạ còn để tâm hơn cả nàng.

      Tông Chính Lâm nhướng mày, nàng muốn dùng ám vệ làm gì? Trước kia ám vệ cũng điều tra nhưng có chút manh mối gì .

      “Điện hạ, thiếp dùng ám vệ phải để bắt nội gian.” Mộ Tịch Dao tinh nghịch cười, hai mắt sáng như sao. “Hai bên giao chiến, ngoài việc đường đường chính chính nghênh địch để giành thắng lợi, còn có cách khác là dùng thủ đoạn nữa.”

      Từ trước đến nay bất cứ tính toán gì của nàng đều có lý do chuẩn bị , là phải có vật chứng . Nhưng phải cứ tính gì là có thể làm được như ý muốn, bách phát bách trúng . Có đôi khi thắng lợi có được chỉ cần vài phần thực lực, vài phần may mắn và còn có mấy phần gan dạ.

      Lần này nàng dùng chính mạng sống của mình để đánh cược . Manh mối đủ, vậy nghĩ biện pháp làm cho chứng cứ xuất . khi đấu trí cùng người khác , phải dùng tất cả thủ đoạn để được kết quả cần có mà thôi , Mộ Tịch Dao định chỉ bỏ ra chút mồi thử . Nàng đương nhiên sử dụng vài phần tính toàn , cho bọn thấy Mộ thị “ Ngớ ngẩn” xinh đẹp. ( trong bản raw ghi ở đây dùng từ “ Thành trống” . Theo nghĩa thường thấy từ này có nghĩa như cụm từ “Vườn nhà trống” hoặc cách khác ý nghĩa hoàn toàn mặt chữ là : toà thành trống có tướng quân cũng như dân chúng. Nhưng nay từ “thành trống” này còn có ý nghĩa khác,, dùng để tả người vờ vịt làm bộ ngu ngốc trong thời điểm quan trọng hòng lừa gạt đối phương để thoát khỏi hiểm cảnh

      Tông Chính Lâm nghe nàng vậy cảm thấy rất thú vị, chuyện này thế mà lại có thể như bày binh đánh trận, nàng muốn dùng mưu phá án ?

      “Lần này rời kinh, ta để Vệ Chân lại làm hộ vệ cho nàng. Khi muốn điều động ám vệ chỉ cần giao cho là được ”.

      Mộ Tịch Dao kinh hãi, “Điện hạ, ngài để Vệ Chân lại cho thiếp, vậy ai là cận vệ cho ngài ?”

      Tới Thục Tung lần này , Tông Chính Lâm chắc chắn dễ dàng mà bắt được phản đảng. cần đoán già đoán non mà chỉ cần nhìn việc đêm hôm qua Đệ Ngũ Dật Triều và nhóm phụ tá trắng đêm nghĩ kế là biết đối phương phải dễ đối phó .

      Huống hồ kẻ có năng lực lấy nàng làm mồi nhử , dụ hai vị điện hạ trúng kế, tất nhiên thủ đoạn thấp . Hơn nữa dưới trướng kẻ này chắc chắn thiếu phụ tá . Những tử sĩ bị tẩy não thậm chí còn lòng quyết tử , nếu so với người bình thường giống chó điên hơn, cực kỳ khó chơi.


      Nghe vì việc tiêu diệt phản đảng lần này, Tông Chính Minh cũng chủ động xin , muốn cùng Tông Chính Lâm bình định Thục Trung. Lý do là trong trận chiến tại Thịnh Kinh lần trước có tham gia chỉ huy tác chiến, rất am hiểu thủ đoạn của phản đảng, nếu được cùng và Tông Chính Lâm có thể phối hợp tác chiến.

      Sau khi Nguyên Thành đế liên tục cân nhắc liền chuẩn tấu. Lần này ông ta hạ quyết tâm tóm gọn, nhổ cỏ tận gốc, trừ nội loạn Đại Ngụy để sau đó toàn tâm cho chiến Mạc Bắc.

      “Đừng lo lắng. Lần này Nghiêm Thừa Chu theo ta ,còn có thống lĩnh ám vệ theo hộ giá. Kiều Kiều an tâm dưỡng thai là được rồi, đừng làm bản điện phải lo lắng phân tâm ”. Thấy thái độ sắc mặt nàng thay đổi, Tông Chính Lâm cảm thấy thoả mãn khi nàng quan tâm đến mình . Nhưng khi cúi người hôn lên trán nàng, trong mắt dấu được vẻ tàn nhẫn băng hàn.

      Lần này toàn bộ đám phản đảng của Thục Trung bị lộ ra ánh sang , Mộ Tịch Dao trở thành người nhất định phải trừ khử của đối phương. Vì thế ngày nào còn chưa trừ tai họa này có nghĩa là ngày đó nàng vẫn còn nguy hiểm. Tông Chính Lâm cho phép mình mạo hiểm.
      Sweet you, levuong, Phong Vũ Yên20 others thích bài này.

    2. OliveHD

      OliveHD New Member

      Bài viết:
      22
      Được thích:
      19

    3. Halong-ngoc

      Halong-ngoc Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      57
      Ngọt ngào quá , 2 chị Lâm - Dao <3<3<3
      Linh Sờ Tinh thích bài này.

    4. người qua đường

      người qua đường Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      549
      A mà biết c lấy mạng ra đùa chắc max nộ luôn quá :))))
      Linh Sờ Tinh thích bài này.

    5. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      Chương 126: Quăng lưới

      Edit: Linh Sờ Tinh


      “Vệ đại nhân, sao thiếp thấy vẻ mặt của ngài khổ sở vậy, ngài luyến tiếc khi phải xa điện hạ của ngài sao ? Mộ Tịch Dao chậm dãi đảo chén canh hạt sen trước mặt. Nhìn vẻ mặt cứng ngắt của Vệ Chân nàng thấy vui sướng khi có người gặp họa. Sáng nay Tông Chính Lâm tới dặn những việc cần làm, lúc này trước mặt nàng với vẻ mặt cảnh giác. Nàng đáng sợ đến thế sao?


      “Chủ tử, có việc gì ngài cứ việc phân phó , thuộc hạ nhất định dốc sức làm dù có liều chết cũng phải làm cho được ”. Trong lòng Vệ Chân trong thấy ổn, điện hạ mang Thục Trung ăn năn , ngờ người còn để lại làm việc cho Dao chủ tử. Đây là cách mà điện hạ trừng phạt khi phát thầm chê cười chuyện của chủ tử sao ?

      Nên giờ khi nghe câu hỏi của Dao chủ tử, dù cho có to gan đến đâu cũng dám mình cảm thấy ở bên người Trắc phi còn đáng sợ hơn so với việc hứng chịu nguy hiểm khi ở bên điện hạ. Nghĩ muốn có những ngày an ổn, thể nịnh bợ người ta. Chỉ có thể làm trái lương

      tâm mà tỏ thái độ.

      Nhớ lại kết cục của mấy người hầu hạ tốt Dao chủ tử, có vài người bị điện hạ trách phạt. Lần trước Diệp Khai bị dạy dỗ đến mấy ngày sau mà chân vẫn còn run lên, ngay cả hai nha đầu bên cạnh Trắc phi cũng từng bị phạt. Đối với lúc này mà dù như thếnào cũng thể lơi lỏng, thể để điện hạ bắt được sai lầm, càng thể để cho Dao chủ tử giở trò chạy trốn thấy bóng người.


      “Sai ám vệ đến hỏi Mộ Tam tiểu thư, tờ giấy ngày ấy nàng ta nhận được có còn hay . Nếu như chưa hủy mang về”. Tốt nhất là vẫn còn , nếu thực bị hủy rồi nàng lại mất công làm tờ giả .


      “Thuận tiện báo cho ta biết tình hình của hai viện Lan Đài, Trúc . Cố gắng điều tra càng tỷ mỉ càng tốt . Kể cả thông tin về nha hoàn, gã sai vặt, kể cả từng gốc cây ngọn cỏ, có thể thu thập được, gì cần biết là lớn thế nào , mọi tin tức cần phải chính xác”. Hậu viện tuy lớn, nhưng nếu chỉ tập trung vào hai sân chắc chắn làm khó được ám vệ.

      “Chủ tử, nếu nếu muốn làm tỉ mỉ như thế sợ phải mất hai ngày”.

      “Rút tất cả người ở mọi nơi về, chỉ cần theo dõi Lan Đài và Trúc là được ”.

      Vệ Chân mặc dù hiểu vì sao Dao chủ tử lại có thể chắc chắn như thế, ngay cả người ở các nơi khác cũng gọi về, nhưng cũng dám chậm trễ, nhanh chóng chấp nhận. định cáo lui lại bị câu cuối của Mộ Tịch Dao làm cho đầu óc chấn động cảm thấy đầu óc của mình tốt lắm.


      “Vệ Chân, tung tin ra bên ngoài rằng phủ hoàng tử tìm ra manh mối của nội gian . Đại tổng quản Điền Phúc Sơn gấp rút điều tra , có lẽ chỉ hai ba ngày sau là có thể tra ra ”.


      Từ trước tới nay lá gan của Mộ Tịch Dao vẫn luôn hề . Nàng muốn phóng tin tức giả ra ngoài, để rồi nhìn xem trong đám nhữ nhân ở hạu viện kẻ nào mới là kẻ có tật giật mình.

      *****

      “Ngươi là Mộ thị tra ra kẻ nào làm loạn?” Hách Liên Mẫn Mẫn khiếp sợ khi nghe tin tức mà Chu Đàn đưa tới. Sao nhanh như vậy tra ra manh mối? Chẳng phải ngay cả Điện hạ cũng bảo là chưa tìm được manh mối ư ? Tại sao tốc độ của Mộ thị lại có thể nhanh đến thế, nếu Mộ thị thực bắt được nội gian của phản đảng danh tiếng của nàng ta càng ngày càng khó đè ép .

      “Ma ma, lập tức thu xếp cho ta xuất phủ chuyến ”. Mộ Tịch Dao an phận, nàng cũng thể chậm chân .

      *****

      “Chủ tử, Hách Liên chính phi dẫn theo người xuất phủ, hẳn là đến Hách Liên phủ ”. Vệ Chân kịp thời báo cáo.

      Mộ Tịch Dao sửng sốt, nàng ta vội vã về nhà mẹ đẻ làm gì? Cái mà mình đợi cũng phải là tin tức từ Thiền Như Uyển cơ mà.


      “Bên Chính phi cần để ý, nội ứng tuyệt đối ở trong Thiền Như Uyển”. Người trong viện Hách Liên Mẫn Mẫn đều bị nàng ta đổi thân tín vào thay thế . Nếu nàng ta hồ đồ đến mức người bên mình cũng biết chẳng phải là quá làm mất mặt uy danh của Hách Liên gia khi dạy dỗ ra người con như thế hay sao? Hơn nữa , kẻ nội gián này phải là mới nấp hai ngày, có thể nắm thói quen của nàng cách tỉ mỉ chi tiết như thế thời gian ở trong phủ nhất định ngắn. Hách Liên Mẫn Mẫn mới nhập phủ bao lâu?

      Quan trọng hơn là lúc này Hách thị rời phủ, nhất định là vì có chuyện quan trọng khác. Tranh thủ trước khi Tông Chính Lâm rời kinh, chẳng lẽ lão hồ ly Hách Liên Chương có mưu gì ?

      Mộ Tịch Dao giao việc cho Vệ Chân xong, tiếp tục thoải mái nhàn nhã qua ngày ở Đan Như Uyển. Về phần Lục điện hạ, chỉ cần đúng hạn nhớ đưa trà bánh đưa qua là được. Hai ngày gần đây bận chân chạm đất, là rất vất vả.

      *****

      “Cha”. Hách Liên Mẫn Mẫn dè dặt thận trọng vấn an Hách Liên Chương.

      “Đến rồi ”. Hách Liên đại nhân buông quyển sách trong tay xuống, ngẩng đầu đánh giá đích trưởng nữ mà mình đặt hy vọng . Cũng có thay đổi nhiều lắm so với trước khi lấy chồng, chỉ là sắc mặt kiêu ngạo hơn ít.


      “Điện hạ có từng phiền khi thấy ngươi đúng mực?” Hách Liên Chương hỏi thẳng.

      Sắc mặt của Hách Liên Mẫn Mẫn trở nên khó coi, thành đáp lời, “Cũng trực tiếp phát giận, chỉ là thầm cảnh tỉnh ”.

      Hách Liên Chương co rút đôi đồng tử , là vì Lục điện hạ khoan dung với nàng, hay là vô cùng khách sáo? Chỉ sợ là lý do thứ hai mới chiếm phần nhiều.

      Thân là chính thê, lại chiếm được lòng của điện hạ. Vậy cũng chỉ có thể chọn cách mẫu quý nhờ con. Lục điện hạcũng phải như Đại hoàng, tiền đồ nhất định vô cùng tốt. Nguyên Thành đế càng lúc càng đối xử mờ nhạt với Thái tử , chừng có ngày lập thái tử mới . Trong những người có hy vọng được tuyển chọn, Hách Liên Chương coi trọng nhất là Lục hoàng tử Tông Chính Lâm.

      “Ngươi có từng thử tiến cử những người trẻ của Hách Liên gia với điện hạ xem có thể đưa vào dưới trướng điện hạ ”. Sau chuyến Thục Trung này là chiến ở Mạc Bắc, đó mới là cơ hội ngàn năm có . Thế lực trong binh quyền của Hách Liên so với triều quá mức bé . Nếu tiếp tục như thế, căn cơ bất ổn, khó kế lâu dài .

      “Cha, việc này… Điện hạ cũng thích chúng ta nhúng tay vào chính ”. Thư phòng của Tông Chính Lâm là cấm địa của nữ quyến, ngoài con hồ ly tinh kia thôi.


      nay huynh trưởng của Mộ thị , là cấp dưới của chấp trưởng kinh đô Võ kiến tư dưới trướng điện hạ, cấp bậc là Lục phẩm Vệ Thiên tổng”. Tuổi còn trẻ mà đứng vững trong quân ngũ. Nếu dựa vào trợ lực của Mộ Hách Liên Chương nghĩ ra lý do gì khiến kẻ vũ phu như Mộ Cẩn Chi lại làm được như vậy.

      trong lòng Hách Liên Mẫn Mẫn trở nên căng thẳng. Phụ thân thủ đoạn của mình bằng Mộ thị, có tài giúp cho Hách Liên gia giành được lợi ích sao ?

      “Khi trở về nữ nhi thử với Lục điện hạ ”. Việc này nhất định phải đáp ứng, nếu Hách Liên gia coi mình như quân cờ còn tác dụng .

      Hách Liên Chương vuốt râu, ánh mắt sắc bén. “Nếu như Mẫn Mẫn thấy khó, Uy Nhi có thể giúp tay”. Hai đứa con này của ông ta , cần biết là ai, chỉ cần có thể làm cho Hách Liên gia phồn thịnh, cho dù là phải dùng đến cổ độc, Hách Liên Chương cũng tuyệt đối chùn tay.


      Sắc mặt của Hách Liên Mẫn Mẫn trở nên cứng đờ, móng tay cắm sâu vào da thịt.

      “Ngươi cũng chớ có tâm tư gì về cái thai trong bụng Mộ thị . Hôm qua Thái hậu đến An quốc tự dâng hương, được trụ trì đại sư chỉ điểm, cái thai này của Mộ thị chính là có mệnh phúc thọ song toàn, thập phần may mắn”. Hách Liên Chương cảm khái trong lòng, Mộ thị có số mệnh trợ long ( số mệnh hợp, giúp đỡ được cho hoàng tộc ), người bình thường thể đụng vào nàng ta được.


      “Mẫu thân ngươi có thỉnh vị ma ma trước kia ở bên người Thái phi phụ trách về dướng sinh về phủ , ngưoi mang về phủ , nhanh chóng điều dưỡng, sinh hạ con trai trưởng ”. Hách Liên Chương phất tay để nàng lui ra, mắt nhìn chằm chằm vào cuộn giấy trước mặt.

      Đích nữ này đúng là vẫn còn kém. Mới chỉ Mộ thị mà nàng còn ứng phó nổi . Nếu là gia tộc bình thường cũng thôi . Chỉ cần có con nối dõi rồi an ổn sống qua ngày là được. Nhưng đây là phủ Lục điện hạ, đích Chính thê, được phong theo thế tử … Những danh phận này đều là những danh phận được người khác tôn sùng , nhất định phải giữ vững !


      Hách Liên Mẫn Mẫn ngờ mình còn chưa nghĩ đến chuyện dưỡng sinh, trong nhà an bày thỏa đáng, nhất thời thị thấy rất kinh hỉ. Có được người đắc dụng bên người Thái phi trước kia, mọi chuyện trở nên dễ dàng hơn nhiều.

      *****

      “Chủ tử, hai viện Lan Đài Trúc có động tĩnh khác thường gì”. Vệ Chân cực kỳ buồn bực. Dao chủ tử chỉ giao cho giám sát chặt chẽ hai sân , còn lại phân phó thêm nửa chữ.

      “An tâm , đừng vội. Chờ tin tức ngày mai rồi lại kết luận”. Hùng Ưng khi săn cần phải kiên nhẫn. Dụ rắn ra khỏi hang, đương nhiên cũng thể vội vàng .
      minhhanhng, Sweet you, levuong21 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :