1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Phù Lam - Giá Oản Chúc [Hoàn - Link hoàn trang 21]

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ThuyDieu95

      ThuyDieu95 Well-Known Member

      Bài viết:
      66
      Được thích:
      691
      @Abby ôi, cảm ơn nàng nhé <3
      Abby thích bài này.

    2. ThuyDieu95

      ThuyDieu95 Well-Known Member

      Bài viết:
      66
      Được thích:
      691
      Chương 32.1
      Lam Diễm này đối với Doãn Tiểu Đao, là điển hình của việc trong lòng đồng nhất.

      hung hăng nôn mửa với quần áo của , ra bộ muốn đứng cùng . Thế nhưng giây tiếp theo, vẫn đưa đến cửa hàng cao cấp.

      Là cửa hàng âu phục.

      Nhân viên cửa hàng nhìn thấy Lam Diễm, cười khanh khách tiến lên: "Lam nhị thiếu."

      Lam Diễm giương đuôi mắt lên: "Tôi biết ?"

      Sắc mặt của nhân viên cửa hàng cứng lại, lập tức cười: "Lam nhị thiếu là quý nhân hay quên." Khi chuyện, nhân viên cửa hàng quét tầm mắt về hướng Doãn Tiểu Đao.

      Lam Diễm chú ý thấy vậy, cười ha ha : "Đến đây, giới thiệu chút, vị này là đáng của tôi, Đao Đao." Trong lời kiêu ngạo tự xét.

      " là thanh lệ thoát tục." Nhân viên cửa hàng mở to mắt mò.

      Doãn Tiểu Đao nhìn nhân viên cửa hàng, ánh mắt nghiêm nghị khiến lưng của nhân viên cửa hàng chợt lạnh. Nhân viên cửa hàng vội vàng chuyển về phía Lam Diễm : "Xin hỏi, hôm nay Lam nhị thiếu muốn chọn kiểu dáng thế nào?"

      Lam Diễm nhìn đồ chung quanh trong cửa hàng: "Chọn bộ âu phục phù hợp với ấy."

      Nhân viên cửa hàng hơi kinh ngạc. nhìn trước ngực Doãn Tiểu Đao mảnh bằng phẳng, khuôn mặt là nữ , nhưng khí chất rất đàn ông, có phần nam nữ khó phân.

      Toàn bộ nỗi lòng, nhân viên cửa hàng đều che giấu dưới nụ cười chuyên nghiệp. nhanh chóng chọn bốn, năm bộ hợp dáng người.

      Lam Diễm quét mắt, chỉ giữ lại hai bộ màu đen: "Tìm áo sơ mi trắng cho ấy."

      Nhân viên cửa hàng lập tức niềm nở đưa tới.

      Doãn Tiểu Đao nhìn Lam Diễm, lại nhìn quần áo, lên tiếng trả lời rồi nhận lấy, vào phòng thử đồ.
      Nhân viên cửa hàng tiếp đón, mời Lam Diễm ngồi, còn rót chén trà nóng.

      Lam Diễm nghịch chén trà, ánh mắt thỉnh thoảng lại chuyển về phía phòng thử đồ.

      Khi Doãn Tiểu Đao ra, vẫn là vẻ mặt chút thay đổi như vậy.

      cao mét bảy, thân hình thon dài, so với người con trai mét bảy nhìn càng gầy hơn. Khuy áo sơ mi, đều cài lên. Áo trắng, âu phục đen và quần đen, phối hợp với khí chất của , lại thích hợp lạ kỳ.

      Lam Diễm đánh giá, cảm thấy giờ phút này, so với những bác từng gặp đều đẹp hơn. Chính là ngực bị quấn bằng phẳng, đáng tiếc cho cup .

      khỏi nhớ lại hình dáng ngực của Doãn Tiểu Đao. Độ cong cao chắc hoàn mỹ.

      "Lam nhị thiếu..." Nhân viên cửa hàng lên tiếng cắt ngang liên tưởng của Lam Diễm.

      lấy lại tinh thần.

      "..." Vẻ mặt của nhân viên cửa hàng được tự nhiên, đưa khăn giấy đến: "... Chảy máu mũi ..."

      Lam Diễm bình tĩnh nhận lấy, nhàng lau mũi: "Thời tiết tháng tám thế nào vậy, nóng bức khô hanh."

      Lam nhị thiếu chảy máu mũi với người ngực phẳng nam nữ mặc âu phục, là đại bát quái, nhân viên cửa hàng lập tức chịu nổi, chỉ có thể cười gượng: "Đúng vậy."

      Lam Diễm vứt giấy lau , đến quầy chọn cái caravat. Sau đó đến trước mặt Doãn Tiểu Đao, tự mình giúp thắt caravat.

      Nhân viên cửa hàng nhìn động tác của , kinh ngạc thốt lên lời.

      "Trước kia, cấp bậc của ở cạnh tôi chính là Đao thị vệ ngu ngốc." Động tác của Lam Diễm linh hoạt, đến mấy lần làm xong cái nơ đẹp: "Còn tại, tôi quyết định thăng cấp cho , phong là Đao thị vệ đẹp trai." đắc ý cười.

      Doãn Tiểu Đao ngẩng đầu nhìn , "Được." Trong mắt chỉ ánh lên nụ cười của .

      ", sửa lại mái tóc ngắn của ."

      "Được."
      ----
      địa điểm Sinh nhật tiệc là ở khách sạn dưới cờ Lam thị.

      đón khách ngoài cửa, miệng cười rực rỡ, khi nhìn thấy Lam Diễm, ngọt ngào gọi: "Lam nhị tiên sinh."

      Lam Diễm khóe miệng giật , bước chân vào bên trong.

      Doãn Tiểu Đao đương nhiên theo.

      Lễ tân lại ở bên cạnh ngăn cản: "Chào ngài, xin hỏi ngài có thiếp mời ?"

      Lam Diễm quay lại ôm vai Doãn Tiểu Đao: "Đây là bạn của tôi."

      đón khách sửng sốt chút, kinh nghi nhìn Doãn Tiểu Đao, lúc này mới nhận ra là phụ nữ. đón khách ngượng ngùng cười: "Là tôi mạo phạm ."

      Lam Diễm cao ngạo ngẩng đầu, xoay người về hướng hội trường.

      đón khách nhìn bóng dáng hai người xa: " nghĩ tới khẩu vị của Lam nhị tiên sinh đột nhiên trở nên như vậy."

      hội trường rất náo nhiệt. Lam Diễm ngạc nhiên chút nào, cảm thấy khung cảnh này rất phù hợp với tâm lý hư vinh của Lam thị.

      Đối với chuyện làm ăn xã giao, Lam Diễm lười quan tâm. kéo theo Doãn Tiểu Đao chuồn đến khu tiệc đứng. chọn cho mấy món đặc biệt thích, xếp vào đĩa lớn: "Đao thị vệ, nơi này ăn uống đều miễn phí, đêm nay ăn no , tốt nhất là ăn xong luôn lượng của ngày mai. Như vậy tôi có thể tiết kiệm tiền."

      "Được." Doãn Tiểu Đao nhận đĩa của .

      Hai người tìm cái bàn trong góc.

      Doãn Tiểu Đao phụ trách ăn.

      Lam Diễm ở bên cạnh ngáp cái, bộ dáng chưa tỉnh ngủ.

      sở dĩ chọn góc này, chính là muốn để người khác chú ý. Thế nhưng luôn có số người, khứu giác nhạy bén, thị giác sắc bén.

      "Lam Diễm, cuối cùng em cũng tìm được ." biết nào bỗng nhảy ra, vừa xuất liền lôi kéo cánh tay của Lam Diễm.

      Doãn Tiểu Đao hơi ngước mắt, xác định đối phương có lực sát thương, chú ý của lại chuyển đến đĩa đồ ăn.

      Lam Diễm vui, liếc vừa đến cái.

      đưa ngón trỏ ra, nhàng đẩy trán của , hờn dỗi: " , nhân điện thoại của em, có phải lại lăng nhăng chỗ nào rồi ?"

      Lam Diễm đứng lên, bỏ tay ta ra: "Đừng chạm bừa vào tôi." rút giấy ăn bên cạnh, mạnh mẽ lau trán của mình.

      " giỏi lắm!" căn môi cái, điệu bộ kiều diễm ướt át: "Tối hôm đó khi ôm em như thế nào ?"

      "Tôi biết , bác là ai thế?" Lam Diễm thấy phiền, ngón tay chỉ về phía Doãn Tiểu Đao, "Buổi tối mỗi ngày tôi chỉ ở cùng với ấy."

      Lúc này Doãn Tiểu Đao ngẩng đầu lên, miệng còn chưa nuốt trôi miếng thịt.

      này vừa thấy, thẹn quá thành giận. Chính mình lại có thể bại bởi loại hàng này: " phụ tình." hung hăng giẫm chân cái, quay đầu rời .

      "Phụ mẹ !" Lam Diễm lần nữa ngồi xuống, nhìn ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của Doãn Tiểu Đao, quát lớn : "Ăn đồ của ."

      lời nào, vùi đầu tiếp tục ăn.

      Chỉ chốc lát sau, Doãn Tiểu Đao ngồi thẳng người: "Ăn xong rồi."

      "..." Lam Diễm nhìn cái đĩa trống trơn kia, chế nhạo : "Khẩu vị của tốt."

      "Đúng vậy."
      lyly, Trâu, Phương Lăng7 others thích bài này.

    3. ThuyDieu95

      ThuyDieu95 Well-Known Member

      Bài viết:
      66
      Được thích:
      691
      Chương 32.2
      "Ăn no ?"

      " ăn no."

      "..." vô lực phất tay cái: "Vậy lại lấy. Đêm nay mục đích chúng ta đến đây, chính là cho ăn no."

      "Được." Doãn Tiểu Đao đến khu tiệc đứng, xoạt xoạt chút, rồi đặt vào chiếc đĩa lớn.

      Lúc trở về, Lam Diễm trừng mắt nhìn cái đĩa lớn của : "Đao thị vệ."

      "Hả?" cảm thấy có cái gì ổn.

      " lấy nhiều cơm rang như vậy làm gì?"

      "Cơm mới ăn no."

      muốn đánh : "Đến nơi như thế này, đương nhiên phải chọn đồ ăn gì đó tôi mua được. Ăn cơm rang cái rắm à? muốn ăn, tôi có thể rang cho cho thùng."

      Động tác đưa cơm vào miệng của Doãn Tiểu Đao dừng lại: "Khi nào rang thùng cơm cho tôi ăn?"

      "..." Lam Diễm gì. giữ vững lý trí rộng lượng với trẻ em có trí tuệ thấp, đứng lên: "Đừng ăn cơm rang , theo tôi ."

      gật đầu.

      nhân cơ hội dạy dỗ : "Đến những nơi phô trương hư vinh như thế này, phải giữ vững nguyên tắc, chỉ ăn đồ đắt tiền. Hiểu ?"

      Doãn Tiểu Đao lắc đầu: " hiểu."

      "Tôi biết , đừng chuyện với tôi."
      -----
      Lam Diễm muốn gặp đám người Lam thị kia. Có điều hết cách rồi, tuy rằng nhiều người biết nghèo, nhưng vẫn gắn danh hiệu là Nhị thiếu gia.

      Trong chốc lát, có người đến mời đến tụ họp với đoàn người Lam thị.

      Lam Diễm rất muốn đáp câu: "Tụ họp cái rắm."

      Nhưng người nghèo chí ngắn, cho nên cũng uy phong đứng dậy.

      dặn dò Doãn Tiểu Đao: "Đao thị vệ, tôi rời chút, đừng theo."

      Doãn Tiểu Đao lập tức đặt thìa xuống, đứng lên: "Tôi bảo vệ ."

      Lam Diễm vỗ vỗ vai của : "Nhiệm vụ tối nay của là ăn no."

      "Tôi ăn no rồi ."

      "Cái rắm! Chỉ chút đồ mà có thể ăn no à?"

      "No rồi."

      "Vậy trở về ngủ."

      "Tôi bảo vệ ."

      "Ngu xuẩn!" Lam Diễm quát lớn: "Tôi chào hỏi với bọn họ rồi trở lại. có việc gì ."

      Doãn Tiểu Đao nghi ngờ nhìn .

      vỗ vai của : "Ta có việc gì là sao. Tiệc rượu toàn chuyện vô vị, tôi qua chút mà thôi."

      "Tôi đứng cách xa chút."

      "... Quên . Tôi có cách nào khai thông ."

      Lam Diễm chẳng muốn giải thích nữa, xoay người về hướng khác của hội trường.
      ----
      đám thanh niên của Lam thị, tại phòng nghỉ bên trái của hội trường.

      Dưới ánh đèn thủy tinh lộng lẫy, tốp năm tốp ba, chuyện trò vui vẻ.

      Lam Diễm ngáp cái, mặc dù quần áo của cũng gọn gàng như đám thanh niên kia, nhưng che giấu được vẻ mặt uể oải.

      Chú Lam và Lam Úc mỗi người ngồi bên. Ở giữa cách mấy thanh niên.

      Lam Diễm đến chào hỏi chú Lam.

      "Ngồi." Chú Lam đánh giá Lam Diễm: "Diễm Nhi, sao mới có thời gian thấy, sắc mặt lại kém như vậy?"

      Lam Diễm cười cười: "Giấc ngủ kém."

      Lam Úc đưa tới ánh mắt quan tâm.

      Lam Diễm nhận ra được, tiếng gọi vang dội: " trai."

      Lam Úc nhàng gật đầu, sau đó tiếp tục tán gẫu cùng phó giám đốc bên cạnh.

      Lam Diễm ngồi vào sô pha bên cạnh.

      " hai." Lam Tương ngồi bên cạnh Lam Diễm chen vào: "Vượng thành chơi vui ?"

      "Chơi vui ." Đây là lời , so với ở nơi này, cùng họ đám bằng mặt bằng lòng, cuộc sống tại Vượng thành cùng Doãn Tiểu Đao mới là vui vẻ.

      Lam Tương khoa trương cười: "Vậy còn phải cảm ơn Hồ tiểu thư rồi."

      "Đúng vậy, vô cùng cảm ơn." Lam Diễm cười theo.

      Sau đó, lại có mấy người đến tìm Lam Diễm chuyện, Lam Diễm đều rất lễ độ.

      Lam Diễm muốn quản chuyện tranh đấu ngươi lừa ta gạt, có điều, đoán được có mấy phe thế lực ngồi đây.

      Đại cổ đông của Lam thị, có năm người. nay, người nắm giữ số cổ phần cao nhất, ngoại trừ lão chủ tịch cùng vợ của lão, chính là Lam Úc. Tiếp theo, chú Lam. Lam thị còn có mấy người chỉ chiếm mấy phần trăm cổ phần, đều bị chú Lam thu mua rồi.

      Đứng thứ ba, là Lam Hào. Từng đời kiêu hùng, giúp đỡ lão chủ tịch tranh đấu giành thiên hạ, cả đời chưa lập gia đình. Là người ngoan cố, quan hệ với Lam Úc, chú Lam đều tốt.

      Mấy vị trí sau, trẻ tuổi có, lớn tuổi có, đều là cỏ đầu tường.

      tại nhìn lại, Lam Diễm có lực uy hiếp. Nhưng Lam Hào từng , vô cùng thưởng thức Lam Diễm. Đợi sau này từ chức, để Lam Diễm nhận vị trí.

      thể lung tung. Lam Diễm vốn trong tháng ngày tự do tự tại, bởi vì Lam Hào thưởng thức, bị quấy lên rối tinh rối mù. Hơn nữa, sau này cũng thấy Lam Hào có trợ giúp thực chất với Lam Diễm.

      Lam Diễm hoài nghi, Lam Hào là thà giết nhầm bỏ sót, cố ý tìm quả hồng mềm để nắm.
      Hết chương 32.
      lyly, Trâu, Phương Lăng7 others thích bài này.

    4. Abby

      Abby Active Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      98
      đói đọc chương này làm mình nghĩ đến tiệc buffet hoành tráng. Thiệt thèm quá đj
      ThuyDieu95 thích bài này.

    5. ThuyDieu95

      ThuyDieu95 Well-Known Member

      Bài viết:
      66
      Được thích:
      691
      Chương 33.1
      Lam Diễm hoài nghi, đó chỉ là tự mình nhất thời đoán mò. Tin tức chính xác, lười suy nghĩ, rất hao tâm tốn sức.

      nhìn đám nhân sĩ họ Lam trong phòng, chút hảo cảm. Nhìn kẻ ngốc nào đó ăn cơm thú vị hơn nhiều so với chờ ở đây ứng phó với đám giả dối này.

      kéo kéo cổ áo, cởi áo khoác ra, lại xắn tay áo lên. Sau đó lấy từ trong túi áo vest bộ bài pu-khơ, hỏi: "Chơi bài ?"

      Mấy người Lam thị nhìn vết kim tiêm tay Lam Diễm, từ chối tránh ra.

      Lúc này, có người trông như nhân viên phục vụ đến gần, gì đó bên tai Lam Úc.

      Lam Úc xin lỗi người bên cạnh tiếp được nữa, sau đó rời .

      Lam Diễm liếc mắt nhìn chú Lam.

      Chú Lam nhìn bóng lưng của Lam Úc, nở nụ cười sâu xa khó hiểu.

      " hai." Lam Tương : "Em nghe , tại Hồ tiểu thư thích cả."

      Lam Diễm thuận miệng đáp: "Trai tài sắc, trời đất tạo nên."

      "Hôn của ba định rồi, cùng con của vua đầu tư Uông Miểu Miểu."

      "Chúc bọn họ trăm năm hảo hợp."

      "Nhưng Uông Miểu Miểu đào hôn."

      "Trời ạ, kinh ngạc." Lam Diễm có lệ.

      Lam Tương , đều là chuyện tình của Lam thị, Lam Diễm nghe đến mệt chỉ muốn ngủ.

      Trong chốc lát, có ông cụ đến tìm chú Lam. Sau đó, chú Lam ra ngoài cùng ông cụ..

      Lam Diễm cảm thấy nếu mình tiếp tục nghe Lam Tương chuyện, ngủ luôn. Dù sao chú Lam cùng Lam Úc cũng ở đây, cũng tìm lý do trốn .

      mới ra khỏi phòng, liền bắt đầu tìm vị trí của Doãn Tiểu Đao.

      Quả nhiên, đứng ở cách đó xa, ánh mắt luôn luôn đặt người .

      Trong hội trường con đều là áo quần lộng lẫy. Doãn Tiểu Đao thân hình thon dài nhưng tạo nên phong cách khác biệt.

      Lam Diễm cười cười, hơi vẫy tay với .

      lập tức bước nhanh tới.

      Lam Diễm nhìn bước chân của , cảm thấy thân âu phục này thực rất soái. khỏi cảm khái thưởng thức của mình thể bắt bẻ.

      Doãn Tiểu Đao đứng lại trước mặt : "Tứ lang."

      ", phòng vệ sinh trước." xoay người về phía hành lang: "Miễn cho lát nữa cùng đám người dối trá kia, chính tôi lại muốn ói."

      "Được."
      ----
      Khách sạn này lộng lẫy, lộng lẫy như mê cung. Hơn nữa tới lui, cũng thấy người phục vụ nào.

      Cuối hành lang có cánh cửa. Cửa có khóa, chỉ là khép hờ, khe hở khoảng chừng mười centimet.

      Lam Diễm trực tiếp đẩy ra.

      Sau cửa, lại là hành lang dài.

      Lam Diễm cùng Doãn Tiểu Đao vòng vòng lớn, cuối cùng cùng tìm được phòng vệ sinh.

      vào.

      chờ ở ngoài cửa.

      Trong phòng vệ sinh nam có những người khác. Lam Diễm giải quyết xong, huýt sáo, mở vòi nước rửa tay. Lúc rút giấy lau ra, nhìn thùng rác trong góc có tờ giấy giác.

      Xuống chút nữa, có tờ giấy vo tròn.

      tắt vòi nước, thăm dò nhìn.

      Lại nhìn xuống dưới nữa, có món đồ gì đó được bọc khăn.

      Sau đó vẻ mặt buông lỏng, vứt khăn giấy dùng xong vào thùng rác, vừa vặn che khuất tờ giấy giác.

      Lam Diễm ra toilet, vẻ mặt như thường. dựa vào trí nhớ về.

      Doãn Tiểu Đao yên lặng theo.

      Nhưng là, hành lang nơi này rất rối, hơn nữa có bảng hướng dẫn, tả xuyên hữu đột, lại nhìn thấy phòng vệ sinh.

      Lam Diễm đặc biệt vào xem lại thùng rác. Tờ giấy vứt vẫn còn, xem ra thực quay lại.
      Sau khi ra ngoài, lớn tiếng : " theo tôi."

      Doãn Tiểu Đao gật đầu.

      Trong lúc vô tình Lam Diễm ngước mắt nhìn mắt trần nhà, phút chốc chú ý tới hành lang nơi này, vậy mà cái máy theo dõi cũng có.

      tiếp tục về phía trước.

      tới lui, nhưng cũng tìm được đường trở về. Hơn nữa rất kỳ lạ, biết sao ra bên ngoài. Nơi này có vẻ như là sân trước. Dưới ánh trăng sáng, bóng cây chập chờn, gió lạnh thổi qua, trận hương hoa phiêu tán.

      " lâu như vậy, ngay cả người hỏi đường cũng có." Lam Diễm nhìn mắt bầu trời đêm, "Hôm nay ánh trăng tròn lớn nhé."

      Doãn Tiểu nhìn theo: "Đúng vậy."

      đành phải quay đầu trở về.

      tới lui, lại đến phòng vệ sinh.

      Thế là, hai người nhìn nhau gì, mắt to trừng mắt .

      Trừng mắt nhìn lát, Lam Diễm chỉ chỉ bên phải: " bên này."

      "Được."

      được mấy mét, bên kia hành lang truyền đến thanh.

      Hai người liếc nhìn nhau, dừng bước lại.

      Bên kia có ba người đàn ông chuyện. Cách khoảng, thanh lớn.

      Giáp: "Đừng để chạy, hướng bên này đuổi theo."

      Nghe thấy lời bất thiện, Doãn Tiểu Đao lập tức quan sát hoàn cảnh hành lang. quay lại, còn khoảng hơn hai mươi mét mới đến chỗ rẽ, kịp náu. Tiếp tục về phía trước, gặp phải bọn họ. lập tức chuẩn bị đánh nhau.
      lyly, Trâu, Phương Lăng7 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :