1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Thiên kim đại chiến - Cửu Nguyệt Hi (Hoàn)

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. phuongthao2727

      phuongthao2727 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,665
      Được thích:
      1,901
      Nghê Gia hoàn toàn ngẩn ra, ngờ Nghê Lạc lại bất chợt ra những câu uất ức như thế, lòng mềm ra, vừa muốn giải thích lại nghe tiếng Việt Trạch gọi đằng sau: “Gia Gia…”.

      Lòng Nghê Gia căng lên. Nghê Lạc cũng nhìn Việt Trạch sau lưng , ánh mắt thoắt trở nên u.

      Nghê Gia có dự cảm lành, vừa định cản Nghê Lạc kéo ra, đấm vào mặt Việt Trạch: “Khốn nạn!”.

      Việt Trạch đề phòng cậu, ăn đấm.

      Nghê Gia cứng lưỡi trố mắt, nhào lên che trước mặt Việt Trạch, kinh ngạc: “Nghê Lạc, em điên à?”. lại quay đầu nhìn Việt Trạch: “Nó kích động quá, đừng đánh lại!”.

      “Em rất tỉnh táo!”Nghê Lạc kéo Nghê Gia về phía mình, “Nghê Gia, em rồi, em quản lý tốt Hoa thị, cần hi sinh chị làm mấy việc móc nối thông gia kiểu này”, dứt lời liền lôi cùng.

      ngờ Việt Trạch lại tiến lên bước, dùng sức nắm tay kia của Nghê Gia, thần sắc khó lường: “Cậu định đưa bạn đâu?”.

      Nghê Gia điên rồi, lần đầu tiên trong đời có đàn ông đánh nhau vì , lại là em trai và bạn trai?

      Nghê Gia chỉ muốn ngất luôn , cuống quýt hét ầm lên “Nghê Lạc em nhầm rồi. Em chỉ nghe được nửa câu chuyện của chị với bà nội thôi, chị lòng thích ấy”.

      Nghê Lạc sững sờ, đến Việt Trạch cũng thoáng ngây ra.

      Xung quanh im phăng phắc, chỉ có tiếng gió thổi qua giàn hoa và tiếng cây lá rung rinh.

      Nghê Lạc nhìn vẻ nghiêm túc giờ của , lại nhìn Việt Trạch, cằm hơi đỏ lên nhưng sắc mặt vẫn bình tĩnh, cậu khỏi thầm run sợ.

      Xem ra Việt Trạch vẫn là thần tượng, mà cậu vừa ra đòn đấm thần tượng…

      “Nhưng hai người giấu em cũng là sai rồi”, Nghê Lạc kiếm cớ dỗi dằn, vò vò tóc, chờ thêm nữa, “cho dù thế nào, chúc mừng hai người, em thăm ông Việt”. Dứt lời, cậu bỏ chạy nhanh như chớp.

      Nghê Gia thở phào nhõm, đột nhiên phát khí phía sau có chút kì lạ, lòng cả kinh, ngoái lại thấy ánh mặt Việt Trạch lạnh băng, cất giọng lạnh nhạt: “Thông gia?”

      Nghê Gia tức thấy người bị gai đâm ỉ. cắn chặt răng, : “Ban đầu em nghĩ đương gì, chỉ cần kết thông gia với nhà tốt tốt là được”.

      hờn dỗi phồng má, dù gì đúng là như thế, nếu để ý cũng chẳng có cách nào khác.

      Việt Trạch bình tĩnh nhìn , khóe môi hơi nhếch lên, khẽ khàng nâng đầu lên, nhìn thẳng vào mắt : “Thế bây giờ sao?”.

      Nghê Gia nghệt mặt, cuối cùng lẩm bẩm: “Em vừa rồi còn gì”.

      liếc mắt xuống nhìn vẻ hề lúng túng còn rất đúng tình hợp lý của , bất đắc dĩ bật cười, đưa tay kéo vào lòng.

      Đám cưới?

      phải biết suy nghĩ ban đầu của .

      biết giống , đặt quá nhiều tình cảm, nhưng lại phân tích rất nhiều bằng lí trí. Nếu tổng hợp các nhân tố và điều kiện mọi mặt, cảm thấy người này là thích hợp nhất, vậy qua lại thôi.

      Đôi bên đều như thế, rất công bằng. cũng bất ngờ, cũng mất mát. Trái lại còn khá vui vì nhất thời nóng lòng nên buột miệng ra câu kia với Nghê Lạc.

      Bắt đầu thế nào sao?

      Giữa , biết từ lúc nào tình cảm chiếm thế thượng phong, tốt hơn nhiều so với mong muốn kính nhau như khách lúc ban đầu.

      Viêt Trạch nhớ ra việc chính, cười nữa, “Vừa rồi tình cờ nghe thấy ông nội chuyện với bà nội em, cảm thấy vẫn nên đến cho em nghe trước hơn”.

      Nghê Gia thầm suy nghĩ, cũng đoán được tám chín phần, tức mặt nóng lên cúi gằm xuống.

      “Ừm”, sờ sờ mũi, lúng túng , “về việc đính hôn”.

      Thấy mặt càng đỏ hơn, rằng, thoáng bất an, liền cầm chặt tay : “Nếu em cảm thấy nhanh quá, …”.

      cần.” ngước mắt lên, trong đôi mắt trong đượm vẻ xấu hổ, “Ừm, cứ vậy ”.

      Mới chỉ đính hôn thôi chứ chưa kết hôn. Mà như trước đó , cả hai cân nhắc suy xét điều kiện các mặt, qua lại với mục đích kết thông gia, giờ lại đan xen thêm tình cảm đó chẳng phải là may mắn ư?

      Hơn nữa, tin tức này được tiết lộ, giá cổ phiếu của nhà họ Nghê có khi tăng vọt. Nghê Gia dựa vào lòng Việt Trạch yên bình hạnh phúc nghĩ.

      Sau việc Nghê Lạc đánh Việt Trạch, Nghê Gia hết sức buồn rầu, bình thường chỉ có đàn ông lo cách chung sống giữa vợ với mẹ và em , đằng này lại phát sầu vì chồng chưa cưới và em trai.

      Quả là chuyện lạ đời.

      Thằng nhóc thối Nghê Lạc luôn làm ngột ngạt, lúc và Việt Trạch chưa có gì, cậu làm “fan(*)” của Việt Trạch, giờ có cái gì rồi lại hóa thành “anti fan(**)”.

      (*) Người hâm mộ.

      (**) Người chống đối, ghét bỏ.

      Nhưng cuối tuần, Nghê Gia ở trong phòng viết kịch bản, lúc nửa chừng ra ngoài uống nước, ngó vào thư phòng Nghê Lạc cái lại bất ngờ thấy Việt Trạch. Cả hai ngồi cạnh bàn học, viết viết vẽ vẽ, thảo luận gì đó.
      Chris_Luu, A fang, bornthisway0110913 others thích bài này.

    2. phuongthao2727

      phuongthao2727 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,665
      Được thích:
      1,901
      Nghê Gia cầm cốc nước, rón rén đến, nghe lúc mới phát ra hai em nghiên cứu báo cáo tài vụ thường niên của Y tế Tống thị và KARNER nhà họ Ninh.

      “KARNER nhà họ Ninh gần đây phát triển mẫu xe xanh bảo vệ môi trường, vừa lúc gặp phải chính phủ thắt chặt chính sách cho vay vốn, dòng tiền lưu thông khá khó khăn. Tống thị cũng vậy, thuốc mới nghiên cứu gặp nhiều vấn đề về an toàn, lần lữa mãi thể đưa ra thị trường, giá cổ phiếu rớt xuống vài điểm rồi.” Đây là giọng chân thành và quả quyết của Nghê Lạc, làm Nghê Gia cảm thấy em trai mình hoàn toàn thay đổi, từ bao giờ cậu lại có thể phân tích vấn đề có trật tự, có trọng điểm như thế?

      “Hai nhà đó chọn thời điểm này để hợp tác mở công ty mới, rất có thể là muốn thôn tính nhà máy trang thiết bị y tế của nhà họ Liễu. là chuyển trọng tâm, vì nhà họ Ninh cũng có dự tính chuyển sang ngành trang thiết bị, hai là tung cổ phiếu mới ra thị trường để hùn thêm vốn kinh doanh, có lẽ còn có thể kéo hai mã cổ phiếu kia lên theo.” Đây là giọng của Việt Trạch, bình tĩnh mà thấp thoáng thoải mái, tùy ý mà uy tín khác thường.

      Nghê Lạc tỉnh táo phân tích: “Theo hướng tại, nguồn lực của nhà họ Tống và Liễu cuối cùng tập trung cả vào tay nhà họ Ninh, công ty này thực chất là bước mấu chốt để nhà họ Ninh tiện thâu tóm hai nhà Liễu, Tống. Nếu thành công, chỉ trợ giúp rất lớn cho lĩnh vực trang thiết bị năng lượng trọng điểm trực thuộc nhà họ Ninh, mà còn làm thực lực tổng thể của nhà họ Ninh nhảy vọt thêm vài bậc”.

      Ngón tay Việt Trạch nhịp nhịp lên mặt bàn hồi, đủng đỉnh : “Nên nếu chúng ta muốn đối đầu với hai nhà Tống - Ninh, giờ phải bắt đầu thôi. Vì lúc thành lập công ty Ninh Tống là thời kì bọn chúng mất ổn định nhất, cũng là thời cơ tốt nhất của chúng ta!”.

      xong, bất ngờ quay đầu lại, vừa khéo thấy Nghê Gia đứng trước cửa, khuôn mặt nghiêm túc tức điểm vài phần ý cười: “Nghỉ giữa hiệp à?”.

      biết lúc viết kịch bản, từng đến xem nhưng quấy rầy.

      “Phải.” cười thoải mái đến, màn vừa nhìn thấy ở cửa là thời khắc hạnh phúc nhất đời ! Nghê Gia nhịn được véo véo má Nghê Lạc, đây là em trai sao?

      Nghê Lạc bất mãn lườm : “Chị làm gì đấy?”

      Nghê Gia cười hì hì: “Em khẳng định chúng ta đối đầu với nhà họ Tống và nhà họ Ninh?”.

      “Đương nhiên”, Nghê Lạc ra vẻ sao-chị-chẳng-hiểu-gì-hết-thế nhìn , “tất cả mọi thứ của nhà họ Tống vốn thuộc về nhà ta. Bọn chúng hại bác, đuổi chị Nghiên Nhi , lại còn chứa chấp Mạc Mặc và Mạc Doãn Nhi, tất nhiên chúng ta phải đoạt lại. Còn nhà họ Ninh, chúng hại chị hết lần này đến lần khác, dù sao cũng đội trời chung, chi bằng nắm chắc thời cơ ra đòn, bằng chờ chúng lớn mạnh rồi, muốn nhổ tận gốc khó khăn”.

      Nghê Gia nhìn vẻ mặt kiên định và trầm tĩnh của Nghê Lạc, trong lòng thổn thức và phức tạp thốt nên lời. A, thằng em bỏ của trưởng thành rồi ư?

      Nghê Lạc thao thao bất tuyệt xong, thấy Nghê Gia tỏ vẻ kích động nhà-tôi-có-em-giai-vừa-trưởng-thành, khỏi nhíu mày, búng trán , gào lên: “Nghê Gia, chị làm cái bản mặt như quỷ này cho ai xem?”.

      Nghê Gia che cái trán bị đau, trưởng thành cái gì chứ!

      Nghê Lạc thấy tức tối nghiến răng, nhịn được bật cười: “Chị có muốn biết em và Việt Trạch định dùng cách gì để đối phó với chúng ?”.

      Nghê Gia rất phối hợp, lập tức chớp chớp mắt, gật đầu như gà mổ thóc: “Muốn!”.

      Nghê Lạc nhìn vẻ mặt sùng bái của , đắc ý ngoắc ngoắc ngón tay: “Chị lại đây!”.

      Nghê Gia lập tức ngoan ngoãn sán lại.

      Nghê Lạc: “Gọi !”.

      Nửa giây sau, tiếng hét “A!” đầy thảm thiết truyền ra từ phòng Nghê Lạc.

      Trương Lan lên lầu, thấy Nghê Gia xoay xoay mắt cá chân, bình tĩnh ra.

      “Mẹ, con đùa với Nghê Lạc, nó sao cả”. Nghê Gia xấu hổ cười.

      “Mặc kệ nó”, Trương Lan hề để tâm phẩy tay, bỏ mặc con trai, kéo Nghê Gia ra khỏi phòng, nghiêm túc : “Gia Gia, con xem Lạc Lạc lẫn A Trạch bận rộn chuẩn bị kế hoạch đối phó với nhà họ Tống, phải chăng chúng ta cũng nên tụt lại?”.

      “Tụt lại?” Nghê Gia hiếm khi thấy thị sục sôi ý chí chiến đấu nghiêm túc hiến kế như thế, thấy quen lắm.

      Trương Lan nghiêm trang: “Hai chúng ta thuộc tiểu đội phụ nữ, cũng phải cống hiến mới được”.

      Nghê Gia khỏi vạch đen đầy đầu, con tốt nghiệp nhà trẻ rồi, giờ lại theo con đường mẹ - con thân thiết thế này là kì lạ.

      Nghê Gia biết phải gì: “Ờm, mẹ ”.

      Trương Lan rất nghiêm túc, rút quyển sổ ra: “Gia Gia, dạo này mẹ nhớ lại lượt những chuyện mấy năm nay của Mạc Mặc, phát mấy điểm khả nghi”.

      Nghê Gia méo mặt, khí trong nhà hôm nay sao thế này? Bầu khí toàn dân vận động ngược đãi đối thủ này quái dị!
      Chris_Luu, A fang, bornthisway0110913 others thích bài này.

    3. phuongthao2727

      phuongthao2727 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,665
      Được thích:
      1,901
      Trương Lan tiếp: “Lúc còn ở Bắc Kinh, Mạc Mặc rất nghèo. Nhưng mẹ nhớ có lần ta đeo chiếc vòng ngọc rất quý. ta là hàng giả, song mẹ biết đó là ngọc . Hơn nữa ta lại là có tính khoác lác, giả cũng thành . Nên lúc ấy mẹ nghi ngờ ta có người bao, sau đó lại quên khuấy mất”.

      “Giờ nhớ lại, vào giai đoạn đó mà có thể tặng ta món quà như thế, người tặng chỉ có tiền mà còn phải có thế. Giờ biết ta có còn liên lạc với người đó .”

      rất muốn làm thị thất vọng, nhưng Nghê Gia cho là, việc này còn chưa được xác thực, lại có chứng cớ, mà nếu người đó và Mạc Mặc đến giờ còn liên lạc đôi bên đều là người có uy tín danh dự, cho dù có chạm mặt cũng vờ quen biết, để lộ bí mật.

      Trương Lan nghe xong, bị đả kích chút nào, trái lại còn hùng dũng hơn: “Thế nên chúng ta mới phải dốc sức tìm cách xử lý chứ”.

      Nghê Gia: “…”.

      Nghê Lạc hăng tiết vịt đành, sao ngay cả mẹ cũng…

      Vậy cả nhà ta cùng xung phong vậy!

      Nghê Gia ngẫm nghĩ, đảo đảo mắt, : “Mẹ, trong nhà chắc phải có ảnh chụp chung khi ra ngoài du lịch của mọi người chứ nhỉ”.

      Trương Lan lục tìm cho Nghê Gia xem, ngoài dự đoán, quả nhiên có vài gương mặt khá quen. Nghê Gia hỏi từng người , bất ngờ lớn nhất là Ninh Trung Kỳ - bố của Ninh Cẩm Niên.

      Nhưng giờ muốn lật lại những việc của nhiều năm trước cũng khá khó khăn. Nghê Gia suy nghĩ chốc lát, cuối cùng cũng nghĩ ra cách…

      Công ty trang thiết bị y tế Clover do ba nhà Tống, Ninh, Liễu hùn vốn mở ra tổ chức nghi lễ cắt băng khánh thành. Trương Lan là cổ đông của Y tế Tống thị nên đương nhiên tham gia, thị còn đưa cả Nghê Gia theo.

      Trước lúc vào, Trương Lan còn cường điệu động viên “mã đáo thành công”. Nghê Gia dở khóc dở cười với kiểu tỏ ra thân thiết của thị, gượng gạo đập tay với thị, kết quả lại bị thị nắm chặt tay, nghiêm túc như tuyên thệ trước lúc xuất quân: “Gia Gia, mẹ con đồng tâm, chém vàng chặt sắt”.

      Tuy Nghê Gia câm nín vì tác phong kì quái của thị, nhưng hiểu sao trong lòng lại rất vui. ương bướng lúc rồi cũng khoác tay mẹ, “Trẻ con quá… Vâng, mẹ con đồng tâm, chém vàng chặt sắt!”.

      Vừa vào đại sảnh nhìn thấy Tống Minh và Mạc Mặc, lướt mắt nhìn tiếp lại thấy Mạc Doãn Nhi và Ninh Cẩm Niên đứng hai bên Tưởng Na như đôi kim đồng ngọc nữ.

      Nếu thấy người quen, đương nhiên phải chào hỏi.

      Tưởng Na vốn tưởng Trương Lan đến, nhưng giờ nhìn lại, Trương Lan vẫn là quả hồng mềm thích đàn đúm góp vui, có lẽ có thể lôi kéo được, bà ta lập tức tiến lên thân thiết chào hỏi: “Lan, chị có thể đến đây đúng là vinh hạnh cho tôi”.

      Trương Lan cong cong khóe môi, vội chuyện trò.

      Ánh mắt Tưởng Na dừng lại nơi Nghê Gia, tuy chợt lóe lên hận thù, nhưng vẫn cười ung dung: “Lan, chị có phúc đấy. Con xinh xắn thế này, đến cả cậu Việt Trạch tính tình lạnh nhạt như thế mà cũng coi con bé như bảo bối. Việt Trạch thích con bé thế, sau này cần lo lắng nữa rồi”.

      Nghe có vẻ câu nào cũng đúng, nhưng cân nhắc lại câu nào cũng có ý.

      Nghê Gia vừa toan vặc lại, nào ngờ Trương Lan mở miệng trước: “Chàng trai ưu tú như Việt Trạch thích Gia Gia nhà tôi, đây là cái phúc của Gia Gia, còn Gia Gia nhà tôi cũng thích Việt Trạch, âu cũng là vận may của cậu ấy. Nên cụ Việt mới , đây mới thực là xứng lứa vừa đôi”.

      Tưởng Na ngoài miệng cười tươi như hoa, trong lòng lại uất nghẹn.

      Hôm sinh nhật cụ, bà ta thấy rất ràng, từ già đến trẻ nhà họ Việt đều cưng chiều Nghê Gia như hoàng phi.

      Mạc Doãn Nhi đứng bên cạnh, nụ cười cứng đờ, vừa thấy Nghê Gia khó chịu trong người rồi. Ả và Mạc Mặc bị các gia tộc khác cạch mặt, nhà họ Việt chắc chắn mời ả.

      thể tới những nơi giao lưu của tầng lớp thượng lưu, mất bao cơ hội kết bạn thôi, song đến đâu cũng nghe người ta kháo nhau việc Việt Trạch và Nghê Gia công khai qua lại, ngay cả cửa ải của cụ Việt cũng dễ dàng qua luôn.

      Ai chẳng thèm muốn đố kị, gì đến Mạc Doãn Nhi.

      Lúc rời khỏi Macau, biết tin Việt Trạch cứu Nghê Gia, ả oán trách muốn chết. Song sau khi trở về, thấy hai người họ có động tĩnh gì, ả cho rằng Nghê Gia bị đùa bỡn, còn rất đắc ý.

      Nhưng ả thể ngờ rằng họ lại đột ngột công khai như vậy.

      Sao Việt Trạch lại thích Nghê Gia?

      Dựa vào đâu mà Nghê Gia có thể tìm được người đàn ông xuất sắc hàng đầu lòng dạ với như thế, còn có thể đương cách quang minh chính đại trong ánh nhìn chúc phúc ngưỡng mộ của mọi người?

      Trong lòng ả ra bằng lòng với Ninh Cẩm Niên. Y đắc tội bao người, làm bao nhiêu chuyện, còn muốn lôi cả nhà họ Tống vào.

      Lòng dạ Mạc Doãn Nhi bứt rứt ngột ngạt, đến giọng cười cũng hơi run: “Nghê Gia, chúc may mắn. Tốt tính tốt nết chút, đừng gây chuyện rồi chia tay nhé”.


      “Tôi đâu có rảnh rỗi mà gây chuyện chia tay chứ”, Nghê Gia biếng nhác gãi gãi cằm, “Tôi bận rộn chuẩn bị cho lễ đính hôn trong tháng tới đây”.

      Đính hôn? Mạc Doãn Nhi vừa kinh ngạc vừa ghen tị vừa tức giận, mặt hết đỏ lại trắng.

      Nghê Gia chẳng buồn để tâm nhún nhún vai, “À đúng rồi, chắc nhận được thiệp mời đâu. Ngại quá, tôi quên mất việc và mẹ bị giới thượng lưu cấm cửa, nên nhắc đến chuyện này làm đau lòng”.

      Hai má Mạc Doãn Nhi rúm lại vì lời của Nghê Gia. Vả lại Trương Lan vừa vào cửa trông thấy ả nhíu mày rất , biểu cảm chỉ là xem thường, thậm chí còn là căm ghét cách sâu sắc. Ánh mắt đó lập tức dập tắt suy nghĩ muốn tươi cười chào đón của ả.

      Giờ Nghê Gia tỉnh bơ làm nhục ả như thế, Trương Lan lại còn nhếch môi. Mạc Doãn Nhi hận tới nghiến răng nghiến lợi. Ả chỉ thấy cáu kỉnh mệt mỏi chưa từng thấy, nhưng vẫn cố giữ nguyên nụ cười.

      Tưởng Na lạnh lùng thấy hết, cười tủm tỉm: “Đính hôn? Tôi cũng mới nghe . Hai cháu mới ở bên nhau được bao lâu đâu, sao vội vàng thế, phải là…”.

      Bà ta có ý xấu chuyển hướng sang bụng Nghê Gia, ra vẻ kiêng dè săn sóc: “Nghê Gia, cháu còn , vẫn nên nghĩ cho sức khỏe của mình hơn”.

      Nhưng Nghê Gia lập tức cười nhạt: “Tôi mới chỉ đính hôn, kết hôn phải đợi hai năm nữa”, câu dễ dàng đập tan lời vu cáo “bác sĩ bảo cưới”.

      Ngay sau đó, nghiêng đầu tò mò: “Dạo này sao tôi thấy Ninh Cẩm Nguyệt đâu, nghe ta sang Mỹ du học phải ? bao lâu vậy, mười tháng?”.

      Du học là điều ai cũng ngầm hiểu, tương đương với sinh con. Tưởng Na tức đến mức suýt nghiến nát răng, bà ta đưa con ra nước ngoài là để cắt đứt nỗi nhớ nhung của nó, con rượu lại bị người khác hiểu nhầm thành “du học” làm bà ta lòng đau như cắt.

      Nghê Gia ung dung nhìn bà ta. Mùi vị bị đeo tiếng xấu này khó chịu lắm phải ?
      Chris_Luu, A fang, bornthisway0110913 others thích bài này.

    4. phuongthao2727

      phuongthao2727 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,665
      Được thích:
      1,901
      61



      Tưởng Na cố nặn ra nụ cười: “Cẩm Nguyệt sang Mỹ du lịch, tuần nữa là về”.

      Nghê Gia tỉnh ngộ “À---” tiếng, kéo cuối dài, như : hiểu rồi, phải sinh, mà là bỏ.

      Tưởng Na nghe ra chữ “à” bí hiểm này của , khí huyết bốc thẳng lên đầu, mà khổ nhất là vẫn phải làm bộ tươi cười chân thành, để người ngoài nghĩ họ hàn huyên thân thiết.

      Mạc Doãn Nhi đứng bên cạnh, mặt lạnh như tiền. Từ sau khi chấm dứt quan hệ, Nghê Gia càng thèm nể nang, đến đâu cũng ra mấy câu như tát nước vào mặt. Còn ả, trừ yếu thế nhu mì trước mặt đàn ông và chơi ác cay độc trước mặt phụ nữ ra, ả thể chơi chữ như hát hay được như Nghê Gia, ràng là đâm chết người mà để lại vết thương.

      Nhưng ả và Ninh Cẩm Niên cũng sắp đính hôn rồi.

      Công ty Clover được mở ở lĩnh vực mới do ba gia tộc mạnh kết hợp với nhau. Trong ba nhà, nhà họ Liễu và nhà họ Tống vốn là họ hàng, mà tin tức đính hôn của chủ họ Tống và cậu chủ họ Ninh vừa được tung ra, sức chú ý dành cho công ty lập tức tăng lên. Việc này có tác dụng thúc đẩy rất mạnh với công ty mới thành lập.

      Mạc Doãn Nhi nghĩ có thể chọc tức Tống Nghiên Nhi, vẫn rất đắc ý. Nhưng giờ Nghê Gia cũng sắp đính hôn rồi, đối tượng lại còn là nhà họ Việt. Chờ khi tin tức chính thức tung ra, chỉ e mọi nổi bật của ả đều bị Nghê Gia giành hết. Chẳng trách vài ngày nay, giá cổ phiếu của Hoa thị liên tục tăng vọt.

      Mà kịch bản mới của Nghê Gia vừa bắt đầu quay có rất nhiều đạo diễn lớn muốn mời viết kịch bản.

      Cứ nghĩ đến lí do đằng sau việc Ninh Cẩm Nguyệt bị ép tống ra nước ngoài, nghĩ đến người đàn ông của Nghê Gia vì lặng lẽ bảo vệ ta mà sẵn sàng tàn nhẫn làm hại người khác, thái dương của ả lại giần giật đến phát đau.

      Mạc Doãn Nghi ghen tị phát điên, suy nghĩ trong đầu càng thêm mãnh liệt: tất cả mọi thứ giờ của Nghê Gia đều nhờ cướp từ chỗ ả.

      Cho dù thế nào ả cũng phải đoạt lại.

      Ả còn đấu tranh dữ dội trong đầu, Ninh Cẩm Niên lại bất chợt mở miệng: “Tuy Doãn Nhi thể đến dự lễ đính hôn của , nhưng lễ đính hôn của chúng tôi, vẫn mong Nghê đây vui lòng đến dự”. Y ra vẻ rộng lượng đại nhân chấp tiểu nhân.

      Nghê Gia cười: “Đương nhiên rồi”.

      Tin đính hôn của Mạc Doãn Nhi và Ninh Cẩm Niên truyền sôi sùng sục, thị trường chứng khoán hôm nay vừa bắt đầu phiên giao dịch, Clover vừa lên sàn tăng giá vùn vụt, tình hình rất tốt. Đúng như câu Tưởng Na từng , chỉ có lợi ích vĩnh viễn. Bằng , với mắt nhìn của bà ta, đời nào lại chịu cho Mạc Doãn Nhi vào cửa.

      Rất có thể Tưởng Na chỉ tạm thời lợi dụng Mạc Doãn Nhi, đính hôn rồi vẫn có thể thay đổi.

      Mạc Doãn Nhi lo sau khi gả vào nhà họ Ninh bị mẹ chồng em chồng ngược đãi đến chết sao? Song Nghê Gia tin, với mánh lới và chỉ số thông minh của Mạc Doãn Nhi, có lẽ còn khiến nội bộ nhà họ Ninh đấu đá loạn cào cào nữa kìa.

      Xuất phát từ mục đích này, lòng hi vọng Mạc Doãn Nhi có thể gả vào nhà họ Ninh.

      Ninh Cẩm Niên mãi mãi hào hoa phong nhã trước mặt mọi người: “ Trương, đến lúc đó nhất định cũng phải đến nhé. Doãn Nhi cũng là nửa con của mà”.

      Trương Lan biết chuyện Nghê Gia bị hai người này bắt cóc, ngứa mắt coi ra gì từ lâu, giờ nghe Ninh Cẩm Niên chia rẽ tình cảm giữa thị và Nghê Gia, lại càng vui.

      Nhưng thị vẫn giữ nguyên phong thái cao quý: “Cẩm Niên càng ngày càng ra dáng, đúng là xứng đôi với Mạc Doãn Nhi”.

      Nghê Gia kinh ngạc nhướng mày, òa, tồi nha!

      Ba người đối diện vốn còn tưởng Trương Lan khen càng ngày càng ra dáng, nhưng nghe xong rồi mới phát ra, hình như có gì đó đúng lắm.

      Nhưng bọn họ còn chưa có thời gian hiểu ra Trương Lan kéo Nghê Gia vào trong.

      Nghê Gia nhịn được cười: gừng càng già càng cay.

      Hai mẹ con phân công hợp tác, Trương Lan tìm Tưởng Na lần nữa, Nghê Gia rút hai cái di động trong túi xách ra, gửi tin nhắn soạn sẵn trước đó , sau đó trốn sau bức rèm.

      Chưa đầy phút sau, Mạc Mặc và Ninh Trung Kì tới từ hai hướng, vừa thấy đối phương đồng thanh mở miệng: “Sao giờ lại tìm tôi?”.

      xong hai người mới chợt nhận ra có vấn đề, nhưng Nghê Gia chạy ra từ sau bức rèm.

      “Khuôn mặt chú Ninh làm người ta ấn tượng sâu sắc, bao năm thế rồi mà cháu vẫn còn nhớ . Mà cháu đổi lại thân phận lâu mà đến giờ mới được gặp chú Ninh. Xem ra là chú cố tình né tránh cháu.” Nghê Gia nhìn chằm chằm Ninh Trung Kì, người đàn ông này vẫn giống y như trong bức ảnh du xuân của Trương Lan, ngoài trừ cái bụng bia thay đổi gì cả.

      Ninh Trung Kì hết sức bình thản: “Đổi thân phận? Cháu là đại tiểu thư nhà họ Nghê? Hôm nay lần đầu tiên gặp cháu, quả nhiên đáng như mọi người vẫn khen. Nhưng chúng ta chắc hẳn chưa từng gặp nhau?”.
      Chris_Luu, A fang, bornthisway0110913 others thích bài này.

    5. phuongthao2727

      phuongthao2727 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,665
      Được thích:
      1,901
      “Lúc chú và Mạc Mặc ở bên nhau, cháu còn . Tất nhiên chú nhớ.” Nghê Gia tủm tỉm cười, nhưng ánh mắt lại lạnh toát: “Chẳng qua chú Ninh à, vợ chú hung dữ như thế, trẻ trung trai tráng ăn vụng cũng chẳng sao. Nhưng giờ bằng này tuổi còn cặp kè với phụ nữ có chồng, đúng là già còn mất nết”.

      Mặt Ninh Trung Kì xám ngoét.

      Ông ta làm quan chức nhiều năm thế rồi, lần đầu tiên có người dám mỉa đểu ông ta háo sắc vô sỉ sợ vợ.

      Ông ta thể nổi cáu với , chỉ cười gượng đôi tiếng: “Con bé này, quả nhiên là thiếu lễ phép”.

      Nghê Gia nhướng đôi chân mày thanh mảnh: “Hai người lén lút chạy đến đây hẹn hò, đương nhiên là có lễ phép”.

      “Chúng tôi bị chị lừa đến.” Mạc Mặc cuống lên, buột miệng ra xong lại thấy ánh mắt Nghê Gia lóe lên như hồ ly, mỉm cười: “Nếu quang minh chính đại có chuyện gì, sao bà có thể bị tôi lừa đến đây được?”.

      Giờ Mạc Mặc mới biết mình mắc mưu, lập tức bớt hung hăng: “Nghê Gia, chị gửi tin nhắn lừa tôi đến đây, chị lại muốn làm gì?”

      Màn chiếu bắt đầu lên hình ảnh và nhạc nền, giọng nam trong đoạn phim tài liệu giới thiệu về lịch sử phát triển của doanh nghiệp cách bình tĩnh mạnh mẽ. Ngọn đèn rọi tới từ sau lưng Nghê Gia, làm nổi bật ánh mắt lạnh lùng u tối.

      Giọng Nghê Gia to nhưng vừa khéo chen vào giữa đoạn nghỉ của phim: “Tôi tìm các người bàn hai điều kiện, thứ nhất, triển vọng phát triển của công ty này rất tốt, nhà tôi cũng muốn góp phần tư cổ phần. Thứ hai, Ninh Cẩm Niên và Mạc Doãn Nhi được đính hôn”.

      Mạc Mặc hét lên, nhưng giọng bà ta lại bị thanh trong phim đè lấp.

      “Nghê Gia, sao chị độc ác thế? Chị sắp đính hôn mà vẫn muốn cản trở Doãn Nhi nhà tôi? Mà cũng đừng thấy công ty phát triển tốt muốn đến góp vui. Nằm mơ! Hơn nữa, tôi và ông Ninh cũng chẳng làm việc gì để chị uy hiếp!”

      Ninh Trung Kì dè dặt, rằng.

      Nghê Gia thấy ông ta thỉnh thoảng lại nhìn vào túi xách của , khóa kéo kín, để lộ ra góc túi tài liệu.

      Đúng thế, với cảnh giác và đa nghi do lăn lộn nhiều năm trong giới quan chức, ông ta tất cho rằng Nghê Gia chỉ dựa vào trí nhớ trẻ con để dọa dẫm họ. Nên giờ điều ông ta lo lắng nhất là trong tay Nghê Gia có bằng chứng xác đáng.

      Mạc Mặc thấy Ninh Trung Kì nửa lời, lại hơi căng thẳng nhìn vào túi của Nghê Gia nên cũng đưa mắt theo.

      Nghê Gia thấy thời cơ đến, liếc nhìn đồng hồ, trầm giọng, mỉm cười:

      “Chúng ta đối địch thế này, dù tôi có hai người ngoại tình cũng chẳng ai tin. Hai người coi như kín miệng, để lộ điều gì. Nhưng mà”, rút túi tài liệu ra, phe phẩy lúc lắc, “ chuẩn bị kĩ càng mà tôi lại dám cầu lớn như thế?”.

      Lần này, cả hai người đều chấn động, tuy chỉ trong giây lát nhưng vẫn thoát khỏi tầm mắt Nghê Gia.

      Mạc Mặc đanh mặt lại, gì.

      Ninh Trung Kì lại vẫn cười thẹn với lương tâm: “Tôi từng gặp ít chuyện lừa gạt, tôi tin đại tiểu thư nhà họ Nghê học những trò đó đâu nhỉ? Sắp mở màn rồi, nếu cháu còn việc gì nữa, tôi trước đây”.

      Trấn định như thế, đúng là con hồ ly già khó ra tay mà!

      Nghê Gia thấy Ninh Trung Kì dợm xoay người, biết ông ta thử . tức lên tiếng:

      “Hai vị thẳng thắn vô tư, e là tôi nhớ nhầm rồi. Gần đây các người dính với nhau chắc cũng do tôi nhìn nhầm thôi. Để tránh chú Ninh tôi lừa đảo, tôi mời Tưởng đến xem xét hơn.” Nghê Gia cười, xoay lưng bỏ .

      Nếu ông ta thử , cũng thử lại được.

      Ninh Trung Kì cản lại ngay, mà tập trung tinh thần quan sát Nghê Gia, hết sức mong mỏi nhìn ra sơ suất nào đó, nhưng lại sảng khoái bỏ .

      Mạc Mặc ngược lại, nhìn chòng chọc túi tài liệu trong tay , cuống đến mức suýt rụng tim. Nếu để Tưởng Na đọc được, hôn ước xong đời.

      Nghê Gia thong dong giữa màn sáng rực rỡ sắc màu, bất cẩn đánh rơi thứ tay.

      Tuy Nghê Gia phản ứng rất nhanh giấu xấp ảnh kia , nhưng Ninh Trung Kì và Mạc Mặc vẫn thấy mặt mình.

      Chẳng lẽ người của nhà họ Nghê cũng theo dõi họ cùng lúc họ theo dõi nhà họ Nghê?

      Nghê Gia bình tĩnh đứng dậy tiếp, mới được hai bước nghe giọng thỏa hiệp có vẻ lo âu của Ninh Trung Kì: “Cháu đưa ảnh cho tôi xem xem, điều kiện có thể thương lượng”.

      Nghê Gia nở nụ cười nhạt, nhưng quay đầu lại.

      Mạc Mặc lập tức bảo Ninh Trung Kì: “ dám! Mạc Doãn Nhi nhất định phải gả vào nhà họ Ninh. để nó uy hiếp, muốn phá hoại hạnh phúc của Doãn Nhi, sợ tôi dùng cái này để uy hiếp lại ?”.

      Ninh Trung Kì vốn định thỏa thuận với Nghê Gia trước, sau đó từ từ nghĩ cách đối phó, dù sao từ đầu đến giờ ông ta cũng thừa nhận vụ quan hệ bất chính này, cũng ra từ quan trọng nào.
      Chris_Luu, A fang, bornthisway0110913 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :