1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Hiện đại, hắc bang] Mị Sát - Chiết Hỏa Nhất Hạ (12/56)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 18.2:
      Editor: heisall


      Ngày đầu tiên Túc trở về nhà họ Sở, hề làm gì cả, chỉ hầu hạ bên cạnh Sở Hành. Sau khi ăn xong điểm tâm, Sở Hành thuận miệng hỏi câu là có cần phải trở về nhà họ Tưởng hay , Túc nhận lấy ly nước trà từ trong tay quản gia, vừa đặt bên tay của Sở Hành, vừa hời hợt trả lời: " có việc gì để trở về. Nhưng lát nữa muốn gọi điện thoại chuyện với Tưởng Miên chút, em cả đêm về, chị ấy rất lo lắng."

      Sở Hành liếc nhìn cái, nhận lấy ly trà, : "Nếu tại muốn trở về, vậy chờ đến chừng nào em muốn về về."

      Túc ngẩng đầu lên, : "Em vẫn theo , ở lại nhà họ Sở, trở về nhà họ Tưởng nữa, được sao? Hay là bây giờ thích A Lương hơn, nên cảm thấy em chướng mắt?"

      Túc khó có khi nào chủ động ra những lời mềm yếu như vậy, động tác nhấp trà của Sở Hành dừng lại chút, liếc mắt nhìn sang. Hai con ngươi của Túc luôn đen nhánh sáng ngời, lại ướt át giống như chứa nước, giờ phút này lại chuyên chú nhìn từ dưới lên, con ngươi chỉ thoáng nhúc nhích, liền chảy ra từng dòng chứa đầy ý tứ trách cứ cùng đáng thương.

      Sở Hành biết dối hết bài này đến bài khác chứ phải là , bị nhìn như vậy lát, kết quả vẫn là quay đầu . kéo ngồi lên đùi mình, vuốt sau lưng , giọng cũng dịu dàng xuống: " lung tung cái gì đó. Cái gì của em trước đây, bây giờ cũng đều là của em, như vậy được chưa?"

      xong, rất nhanh liền gọi Lộ Minh và Ly Chi tới. Trước đây Túc trông coi việc bên trong nhà họ Sở, sau này lại bị Sở Hành thu quyền lại đưa cho Ly Chi, bây giờ lại lấy trở về sắc mặt của Ly Chi làm thế nào cũng thể tốt hơn được. Túc đứng ở sau lưng Sở Hành, thờ ơ lạnh nhạt trong chốc lát, lại dịu dàng mở miệng: "Nếu em cần nữa. Nếu cho chị Ly Chi, mà bây giờ lại muốn lấy lại, như vậy khiến chị Ly Chi rất mất mặt. Chẳng lẽ nhìn thấy sắc mặt của chị ấy bây giờ sao, muốn khóc rồi đó."

      Ly Chi bị miêu tả như vậy, trong lòng càng thêm tức giận tới cực điểm, hận thể lấy dao róc xương lóc thịt của Túc ra. mặt cố nặn ra nụ cười rộng lượng, nhưng lại tương đối cứng ngắc, Sở Hành nhìn Ly Chi chút, phê bình : "Thực là muốn khóc."

      Túc : "Em còn tin."

      Sở Hành trêu chọc : "Lúc em bị lấy quyền lực, cười cũng được, còn khóc lớn ở trước mặt tôi trận, chỉ còn thiếu nước lăn lộn rồi la lối om sòm nữa thôi. tại lấy tư cách gì mà chế giễu Ly Chi chứ?"

      "Em chế giễu. Em chỉ chuyện nghiêm túc thôi." Mí mắt của Túc nâng lên, giống như rất nghiêm chỉnh, rộng lượng lại thân thiết: "Nếu chị Ly Chi muốn giao lại quyền lực cho em, mà chị ấy làm cũng quen, vậy hãy để cho chị ấy tiếp tục quản lý. Em có ý kiến."

      Sở Hành cười như cười quan sát , lát sau mới : " cần việc này? Có phải muốn xin việc khác hay ?"

      Trong lòng Túc giật mình, nhưng vẫn làm như có chuyện gì xảy ra, tiếp: "Em có cái gì mà dám đòi hỏi? nên hiểu ý câu tiếp theo của em mới đúng. đồng ý tìm cho em chút việc để làm, mà phương diện quản lý nội bộ chị Ly Chi lại chịu chuyển quyền cho em, vậy tìm cho em việc khác là được."

      "Ly Chi có chịu chuyển quyền sao? Đều là do em tự mình ôm lấy cái vòng lẩn quẩn ấy rồi gây sóng gió." Sở Hành nhìn : " , em lại muốn đùa giỡn cái gì?"

      ". . . . . ." Túc thấy kỹ xảo của mình nhanh như vậy bị phơi bày, há miệng, muốn che giấu nhưng lại có cách nào che giấu, nên chỉ có thể miễn cưỡng : " Chẳng phải trong nhà họ Sở to lớn này, công việc được chia làm hai phần, chị Ly Chi phần, tổng giám đốc Lộ phần hay sao."

      Sở Hành lập tức hiểu , mặt mang ý nghĩ sâu xa, cười như cười, rồi lại cố ý làm như hiểu, trêu chọc : "Đúng là còn có công việc trong nhà. Nhưng phần công việc kia phải do Lộ Minh
      [​IMG]

    2. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 19.1:

      Editor: heisall

      Lộ Minh cũng dám chậm trễ đối với chuyện Túc muốn theo "Học tập". Đêm đó liền cho người chia phần phòng làm việc hàng ngày của mình ra thành căn phòng với đầy đủ các loại thiết bị, từ chỗ ngủ nghỉ tới chỗ chơi trò chơi giải trí đều có chuẩn bị hết, giống như chuẩn bị cho nhân vật cấp cao vậy.

      Có thuộc hạ hết sức khó hiểu đối với hành động của lúc này, lại dám ra, chỉ đành bóng gió: " đối xử với tiểu thư Túc như vậy, nếu tiểu thư A Lương biết phải làm sao? ấy vốn ngừng bới móc, lần này nếu ấy biết làm sao có thể để yên được?"

      Lộ Minh quay đầu lại liếc nhìn ta cái, bên ngoài cười nhưng trong lòng lại cười, hỏi: "Bình thường có chơi đánh bạc ?"

      ". . . . . . Chơi nhiều lắm, sao vậy ạ?"

      "Có phải lần nào cậu chơi cũng thua hay ?"

      ". . . . . ."

      "Cũng khó trách." Lộ Minh vừa chỉ huy người chuyển hai gốc cây tùng cao cở nửa người từ bồn hoa vào trong nhà, vừa : "Ngu xuẩn như vậy, làm sao có thể thua."

      ". . . . . ."

      Ngày hôm sau, Túc đến trụ sở chính của Sở thị, Lộ Minh chờ ngay ở cửa tự mình đưa lên tầng cao nhất. Hai người đứng ở cửa thang máy tầng dằn co lúc, Lộ Minh đến toạc miệng, mới miễn cưỡng đưa được Túc vào thang máy trước. Rồi sau đó mới mời được vị tổ tông này tới phòng làm việc, Túc ngắm nhìn bốn phía, khách khí với Lộ Minh: " là làm phiền quá rồi. ra cần thiết phải khoa trương như vậy, cho tôi cái bàn cái ghế là đủ rồi."

      Trong lòng Lộ Minh , tôi cũng chỉ muốn cấp cho cái bàn và cái ghế, nhưng ngoài miệng có việc gì ra là cần phải như vậy. Túc mặc bộ đồ công sở, khăn lụa màu vàng nhạt nổi bật lên làn da trắng nõn, đứng bên cạnh bàn làm việc hỏi: " có chuyện gì cần tôi làm ?"

      Lộ Minh vừa dám sai bảo vị đại tiểu thư này,
      [​IMG]
      Loverainbowtq, thuytien_ktl139 thích bài này.

    3. 139

      139 Active Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      177
      đây gọi là ăn cây táo rào cây sung! Thank ed nhé

    4. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 19.2:

      Editor: heisall

      vô ý thức ra suy nghĩ của mình trong chiều hôm nay, sau khi Sở Hành nghe xong, vòng tay qua trước ngực của , chợt nặng bóp cái.

      Túc kêu rên tiếng, nghe được Sở Hành nhanh chậm mở miệng, giọng bình thường: "Mới có vài ngày, trong đầu nghĩ làm thế nào để giành lấy lợi ích cho nhà họ Tưởng rồi hả?"

      Ý thức của Túc chậm mấy giây mới ý thức được ý tứ trong câu này của , đáy lòng cảm thấy hoảng hốt, lập tức tỉnh táo lại.

      Cả người Túc lạnh lẽo, muốn nghĩ cách để giải thích, nhưng Sở Hành cho thêm cơ hội. Áo choàng tắm rất nhanh bị
      [​IMG]
      thuytien_ktl, ngocanhLoverainbowtq thích bài này.

    5. thuytien_ktl

      thuytien_ktl New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      0
      Truyen rat hay. Cam on ban da edit :yoyo45:
      Mong chuong moi cua ban :yoyo44:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :