1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[CĐ- 3S- TS] Sủng thê như mệnh - Vụ Thỉ Dực( 60/224)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nguyệt Quân

      Nguyệt Quân Member

      Bài viết:
      29
      Được thích:
      28
      Ta đợi nàng:037:miễn sao nàng đừng đem con bỏ chợ là bọn ta vui rồi. :th_4:
      Hàn Ngọc thích bài này.

    2. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Trả hàng cho các tình iu nà. Chương bù như hứa nà.
      Chương 44:


      Editor: Hàn Ngọc


      Từ trong giấc mộng tỉnh lại, A Uyển lại cảm giác mình giống như là vẫn ở trong ác mộng, bị bóng đè, thân thể là nặng, là khó chịu TaT.


      Chờ nàng mở mắt, lăng lăng nhìn màn giường đơn sơ đỉnh đầu, mới phát bây giờ mình nghỉ ngơi ở trong sương phòng khách của ở chùa Khô Đàm, trong núi lúc thời tiết cuối xuân nhiệt độ cũng tính cao, rất là thích hợp để ngủ, nhưng mà ngủ cạnh nàng còn có tiểu chính thái tứ chi giống như bạch tuộc quấn lấy thân thể của nàng, lúc tỉnh rất thích bám người mà trong mộng cũng bám người kém.


      trách được nàng lại tưởng là gặp ác mộng.


      "Biểu đệ, mau đứng lên!" A Uyển đẩy mặt tiểu chính thái, đánh thức , nàng bị cuốn lấy cực kỳ khó chịu.


      Vệ Huyên cũng là mới vừa tỉnh lại, mặc dù khi ngủ rất cảnh giác, bình thường khó có thể ngủ sâu, nhưng là chỉ cần ở bên cạnh A Uyển, luôn ngủ rất ngon, thêm nữa thân thể bây giờ vẫn còn là đứa trẻ, nên lúc có thể ngủ sâu được lại bị A Uyển véo mặt đánh thức, còn có chút mơ màng, híp mắt bò dậy, dụi mắt bộ dáng hết sức trẻ con.


      A Uyển thấy vậy, đưa tay vuốt tóc cho , ngờ tới tiểu chính thái lại được voi đòi tiên đem mặt đưa tới, cọ cọ ở cổ nàng, mái tóc mềm mại cảm giác giống hệt như con chó vậy, bộ dáng của như vậy mười phần nhìn y hệt trẻ con, A Uyển cũng chỉ coi đứa trẻ, nên tưởng nghĩ coi nàng thành nữ trưởng bối, cho nên quyến luyến với nàng.


      Sờ đầu của cái, A Uyển nghĩ thầm, đoán chừng đợi lớn hơn chút, có thể hiểu tỷ tỷ là thể làm thê tử, cũng chấp nhất như vậy nữa.


      Ừ, là dấu hiệu tốt!


      Thanh Yên đứng ở ngoài cửa coi chừng cảm thấy có lẽ giờ đến giờ tiểu chủ tử thức dậy, nên từ sớm để cho bà vú chuẩn bị tốt nước ấm và khăn mặt sạch , nghe được động tĩnh bên trong, liền bưng nước sạch vào phục vụ các chủ tử rời giường.


      Người đứng bên ngoài cửa cũng có để ý nhiều như vậy, rất nhanh liền xử lý tốt bản thân, A Uyển bưng ly nước ấm mím môi, hỏi thăm tam tỷ muội Mạnh gia ở đâu, nghe lúc trước các nàng cũng nghỉ ngơi, bây giờ chắc cũng tỉnh lại, liền đứng dậy tìm các nàng.


      Mới vừa ra cửa, liền thấy Mạnh Tự cũng giống nàng từ trong sương phòng ra ngoài, Mạnh Vân bước chân chậm rãi theo phía sau Mạnh Xúc.


      Lúc thấy A Uyển, Mạnh Tự tinh thần phấn chấn bật tới, "Chúng ta đến sau sơn nhìn chút xem tiểu cữu cữu có bắt được tiên hạc hay ."


      A Uyển theo trực giác nhìn về phía sau núi ở chùa Khô Đàm, có thể thấy xa xa núi xanh nối tiếp núi xanh trùng trùng điệp điệp, từ xa đến gần, núi có có số cây cối cao lớn, bóng xanh um tùm, trận gió thổi tới, có thể nghe được từ trong núi truyền tới tiếng thông reo, cả tâm hồn trở nên tĩnh lặng. Nhưng cho dù nhìn đẹp đến như thế nào, nhưng A Uyển là tự biết chuyện khả năng của mình, thân thể nho nay của nàng vẫn nên tham gia náo nhiệt.


      Nàng còn chưa kịp cự tuyệt, Mạnh Vân hung hăng trấn áp tiểu nương, "Muội là tiểu thư khuê các, nên chạy đông chạy tây, nếu như mẫu thân biết, cẩn thận phạt muội."


      Mạnh Xúc thấy tiểu muội muội sưng mặt lên, buồn cười đem nàng kéo đến trước mặt trấn an, tùy ý để cho tiểu muội muội tính tình trẻ con ôm hông của nàng.


      Lúc này, tiểu tăng chạy tới, với Vệ Huyên: "Thí chủ, thị vệ của ngài đứng ở bên ngoài tìm ngươi, Vinh Vương điện hạ xảy ra chuyện rồi."


      Mọi người sắc mặt biến đổi, tất cả nhịn được lo lắng hỏi: "Xảy ra chuyện gì?"


      Tiểu tăng lắc đầu, chỉ phụ trách truyền lời, cũng biết xảy ra chuyện gì.


      Vệ Huyên mặt cũng tỏ vẻ lo lắng, với A Uyển: "Ở đây rất an toàn tỷ hãy chờ ở đây, nếu thấy ta trở lại, tỷ liền cùng và các nàng trở về phủ, cần chờ ta. có chuyện gì đâu, ta trước xem chút." vốn muốn cùng A Uyển trở về, nhưng Vinh Vương xảy ra chuyện, phen này khiến cho kế hoạch của hỏng rồi, Vệ Huyên có chút mất hứng, trong lòng nghĩ nếu như tìm thấy Vinh Vương ngu xuẩn kia, thế nào cũng phải giày vò bữa mới được.


      A Uyển bị trong giọng của vẫn trấn định cùng xem mọi chuyện như lẽ đương nhiên làm cho sửng sốt chút, chờ lúc xa, mới kịp phản ứng kịp cũng chỉ là đứa trẻ, đứa bé làm gì? Có thể làm được những gì? Trong lòng hơi có chút tức giận, giữa núi rừng nhiều thú dữ rắn độc, là địa phương đứa bé như nên sao?


      " cũng chỉ là đứa trẻ, làm gì?" Mạnh Tự tò mò hỏi


      A Uyển cau mày, trong lòng càng cảm thấy mất hứng.


      Tỷ muội Mạnh Xúc biết tình cảm của A Uyển cùng Vệ Huyên rất tốt, thấy nàng cau mày, nên sợ nàng lo lắng, liền : "Bên cạnh có vài đại nội thị vệ theo, có việc gì đâu, A Uyển cần phải lo lắng" Mạnh Xúc sờ đầu tiểu biểu muội cái, muốn để nàng phải lo lắng quá.


      A Uyển há miệng, bất quá trong lòng vẫn cảm thấy lo lắng, cũng có tâm tư dạo nữa , liền cùng tỷ muội Mạnh gia đến tiền điện tìm tỷ muội Trưởng công chúa Khang Bình nghe giảng kinh.


      may là lúc này cũng là lúc Phàm đại sư kết thúc giảng kinh, các nữ quyến tới chùa nghe giảng kinh cũng lục tục rời , lúc A Uyển các nàng tìm người, liền được tiểu tăng dẫn đường cho biết Trưởng công chúa Khang Bình cùng mấy vị hầu phu nhân ở hương phòng chuyện, bốn người vội vàng tìm các bà.


      tới gian hương phòng, vào cửa liền thấy trong phòng các quý phu nhân ăn mặc phú quý hoa lệ, cùng Trưởng công chúa Khang Bình cười đùa tán chuyện phiếm, tiếng cười kiều, cả phòng đều phục sức rực rỡ, vây quanh Trưởng công chúa Khang Bình nịnh nọt, Trưởng công chúa Khang Nghi ngồi ở bên cạnh mím môi mỉm cười, thỉnh thoảng cũng cùng người ngoài mấy câu, nhưng là lại lấy Trưởng công chúa Khang Bình làm chính.


      Thấy mấy cái nương vào, Trưởng công chúa Khang Bình cười : "Mấy con khỉ các con đâu chơi? Mau mau tới ra mắt mấy vị phu nhân."


      Mạnh Xúc mang theo bọn muội muội tiến lên thỉnh an chư vị phu nhân ở đây, nơi này chỉ có có quận vương phi tôn thất, còn có mấy vị quý phu nhân trong gia quyền quý nay ở kinh thành, các bà đều có trượng phu là trong thần trong triều đình, có gia thế cùng tiếng tăm, nếu cũng thể cùng Trưởng công chúa Khang Bình ngồi ngang hàng như vậy, vừa chuyện phiếm vừa cười đùa rất hòa thuận vui vẻ.


      A Uyển cảm giác mình sau khi mình vào bị vô số những ánh mắt của mấy vị phu nhân kia làm lễ rửa tội nhiều lần, nàng nhắm mắt tiến lên thỉnh an, may là cũng chỉ là mấy người ngoài, có hai vị trưởng công chúa ngồi ở chỗ này, cho dù các bà tò mò, mặt cũng ra chút nào, mặt đều là nụ cười kiều.


      Cũng trách các bà tò mò, từ trung thu năm trước sau khi Trưởng công chúa Khang Nghi hồi kinh, Vệ Huyên mỗi khi có thời gian rảnh rỗi liền chạy đến phủ của Trưởng công chúa Khang Nghi, vì Thọ An quận chúa thậm chí ở trong cung dạy dỗ hai vị công chúa, chuyện này lưu truyền ở trong kinh lần, cũng khiến cho các nàng tò mò tiểu nương thân thể yếu đuối có thể chết yểu bất cứ lúc nào trong truyền thuyết. Thọ An quận chúa người thể sống đến lúc trưởng thành trông như thế nào mà có thể lung lạc được vị tiểu ma tinh kia. Đáng tiếc thân thể A Uyển tốt, sau khi vào cung thỉnh an Thái hậu liền co đầu rút cổ ở trong phủ bước chân ra khỏi nhà, đơn giản là chỉ nghe kỳ danh thấy kỳ nhân, là làm cho người ta tò mò chết mất.


      nay nhìn cái, khỏi có chút thất vọng so sánh tư dung tú mỹ của tam tỷ muội Mạnh gia, khuôn mặt Thọ An quận chúa chỉ có nét yếu ớt vì bị bệnh, hơn nữa thân thể còn gầy còn, so với các nương cùng lứa gầy hơn rất nhiều, nhìn liền biết ra gì. Đứng ở bên cạnh Phúc Yên quận chúa ngọt ngào động lòng người lại hoạt bát linh động, trong nháy mắt so sánh liền thấy nàng bằng.


      Tiểu nương gầy yếu bệnh hoạn như vậy, cũng biết tại sao Vệ Huyên lại để ý đến? là quái thai.


      Thấy chư vị phu nhân khi nhìn đến A Uyển trong nháy mắt trong lòng cảm thấy đúng, nhưng mặt cũng lộ chút nào, thấy A Uyển tiến lên thỉnh an, tất cả đều ý tứ đưa lễ vật ra mắt. Chỉ có ngồi người ngồi cạnh Trưởng công chúa Khang Nghi là Tĩnh Nam quận vương phi lòng vui vẻ, tràn đầy thành ý ôm A Uyển : " thời gian thấy, nhìn sắc mặt Thọ An của chúng ta có mấy phần huyết sắc, con còn phải béo thêm chút mới được. "


      A Uyển ngẩng đầu hướng bà nở nụ cười, thanh mềm nhũn đáp tiếng.


      Trưởng công chúa Khang Nghi thấy khí sắc nữ nhi tệ, cũng cực kỳ tán thành lời của hảo tỷ muội.


      Tam tỷ muội Mạnh gia đối với các vị phu nhân nơi này rất quen thân, sau khi thỉnh an liền bám lấy Trưởng công chúa Khang Bình.


      Trưởng công chúa Khang Bình thấy đại nữ nhi sắc mặt khác thường, tiểu nữ nhi cũng nhìn A Uyển chằm chằm, liền biết các nàng tìm tới là có chuyện, lập tức liền : "Được rồi, sắc trời còn sớm, chúng ta phải trở về phủ, ngày khác hàn huyên cùng các vị."


      Nghe bà như vậy, mọi người cũng thức thời, rối rít đứng dậy đưa từ biệt.


      Trưởng công chúa Khang Nghi lúc từ xưa đến này lúc ở bên ngoài đều lấy Trưởng công chúa Khang Bình làm chủ, sau khi nghe xong cũng dắt A Uyển đứng lên cáo từ cùng mọi người.


      Chờ sau khi ra khỏi hương phòng lâu, Mạnh gia tỷ muội liền đem tình của Vinh Vương cho Trưởng công chúa Khang Bình.


      "Càn quấy!" Trưởng công chúa Khang Bình mặt trầm xuống, "Thập ngũ đệ bản tính thuần lương, cũng là người thiếu niên có tâm tính, nhất định là có người khuyến khích tới đây tìm tiên hạc hạc gì gì đó, mặc dù trong núi phong cảnh tuy đẹp, nhưng địa hình trong núi sâu trắc trở khó dò, hài tử được nuôi dưỡng trong an nhàn sung sướng làm sao có thể vào trong núi mạo hiểm?"


      Trưởng công chúa Khang Bình miệng mắng, nhưng lúc này vẫn để cho thị vệ phủ công chúa theo đến chùa Khô Đàm ra phía sau núi thăm dò chút tình huống.


      A Uyển nắm lấy tay công chúa mẫu thân của nàng, nghe Khang Bình công chúa càu nhàu, trong lòng tự nhiên thấy ưu sầu, Vinh Vương chẳng phải là bị cái tiểu chính thái kia lừa dối tới sao? Cũng biết Vệ Huyên dùng cách nào lừa tới, ràng Vinh Vương nhìn cũng có vẻ ngu ngốc, thế nhưng lại làm việc ngốc nghếch là mang theo đám hoàn khố chạy đến tìm tiên hạc.


      Vì sao ngọn núi này tên là Hạc Sơn còn ai biết, có người là bởi vì ngọn núi kia giống như cổ con hạc tiên ngửa đầu nên mọi người gọi là núi Hạc Sơn; cũng có người nơi đây chính là nơi ở của tiên nhân thời thượng cổ, cho nên thường xuyên có tiên hạc lui tới nên liền có mệnh danh là núi Hạc Sơn; lại có người từng có người ở trong núi thấy tiên hạc các loại có rất nhiều truyền thuyết khác nhau., Khó có thể xác nhận cái nào là cái nào là giả, mặc dù thường xuyên có người nhiều chuyện nghe đến truyền thuyết liền muốn tới núi Hạc Sơn tìm tiên hạc, nhưng là mỗi lần đều tay mà trở về, chỉ là câu chuyện xưa, lâu dần người tin tưởng cũng ít , lâu ngày người trở lại, nhưng ai có thể ngờ hôm nay Vinh Vương lại bị lừa tới.


      Mặc dù thân phận mẫu thân đẻ Vinh Vương thấp kém, nhưng rốt cuộc cũng là đệ đệ ra đời sau khi Văn Đức đế sau khi lên ngôi, được người xem như nhi tử mà nuôi lớn, có bao nhiêu là tình cảm, nếu như xảy ra chuyện ở núi Hạc Sơn, Văn Đức đế nhất định giận dữ, đến lúc đó người theo nhất định bị dính líu, ngay cả Vệ Huyên cái đại ma vương này lừa dối người đến chỉ sợ cũng trốn thoát.


      A Uyển có chút xoắn xuýt, đến lúc đó có phải còn xem Văn Đức đế rốt cuộc thương người nào hơn sao? Thương tiểu đệ đệ tay coi như nhi tử mà nuôi lớn hơn hay vẫn là thương người cháu được đặt ở trong cung nuôi lớn, cái này là khó mà trước được.


      Mọi người ngồi ở trong sương phòng chờ đợi đại khái khoảng hai khắc, thị vệ liền trở lại, đồng thời cũng mang về tin tức Vinh Vương bình an vô .


      Trưởng công chúa Khang Bình hồ nghi : " có vấn đề gì sao?"


      Thị vệ hồi bẩm : "Đúng vậy, nghe là do Vinh Vương điện hạ chạy quá mau, người phía sau theo kịp, điện hạ do cẩn thận ngã vào chỗ trong hốc núi, người ngã đến mức hôn mê, cho nên người ngoài cho là điện hạ mất tích, sau đó Thụy Vương thế tử đến tìm, rất nhanh liền tìm được người, sau đó dùng nước cứu tỉnh điện hạ sau đó liền sao nữa."


      Trưởng công chúa Khang Bình nghe biết nên khóc hay nên cười, "Té hôn mê? Trừ té choáng váng còn đâu bị thương tích gì?"


      "Đúng vậy, Vinh Vương điện hạ được Phật tổ phù hộ, bình an vô , nay lại mang các công tử vào núi tiếp tục tìm tiên hạc."


      May là mọi người có chuẩn bị tâm lý, nên sau khi nghe câu trả lời như thế, muốn phun máu, thiệt thòi các nàng lúc trước còn lo lắng cho . Trưởng công chúa Khang Bình đỡ trán, tay áo rộng lớn hơi che mặt của bà, cũng biết mặt bà tại có biểu tình gì, nhưng tuyệt đối đẹp đẽ gì.


      Thị vệ cũng biết câu trả lời này của mình tuyệt đối có thể tức chết người, cho nên trả lời xong liền cúi thấp đầu, lỗ lực đem tồn tại của mình giảm đến mức vô hình.


      Hồi lâu, Trưởng công chúa Khang Bình ngoài cười nhưng trong cười : "Thập ngũ đệ bình thường nhìn là hài tử tốt khiêm nhường chăm học hỏi, mới bao lâu tại sao lại trở nên biết điều như vậy? Thôi thôi, tùy bọn , chúng ta trở về phủ thôi." Trưởng công chúa Khang Bình cũng lười quản, chính muốn tìm chết, đừng trách người làm tỷ tỷ như bà quan tâm.


      Trưởng công chúa Khang Nghi ôn nhu : "Bình thường ở trong cung cũng quản lý quá chặt, mà qua mấy năm nữa hoàng đệ liền phải xuất cung kiến phủ, đến lúc đó hoàng đệ hiểu chuyện hơn nhiều." cùng tỷ tỷ, nhưng Trưởng công chúa Khang Nghi cũng chỉ có thể những lời này, về phần trong lòng bà nghĩ như thế nào, chỉ có bà mới biết .


      Nghe Vinh Vương vô , Trưởng công chúa Khang Bình liền lưu lại nữa, cáo từ trụ trì chùa Khô Đàm để trở về phủ.


      Lên xe ngựa, Mạnh Tự liền líu ríu nhắc tới, "Tiểu cữu cữu là may mắn, cũng chỉ là té hôn mê cũng bị thương, chẳng lẽ là Phật tổ phù hộ sao? Nhưng cữu cữu có thể tìm được tiên hạc sao? Muội cũng rất muốn nuôi tiên hạc, A Uyển, nếu như tiểu cữu cữu đưa cho tỷ con tiên hạc, đến lúc đó tỷ đưa cho muội nuôi mấy ngày nha ~~ "


      A Uyển: "…." tiểu nương này quá ngây thơ, đột nhiên nàng cảm thấy muốn cho nàng biết đến thực tế tàn khốc.


      "Ngu ngốc, làm gì có tiên hạc!" Mạnh Vân khách khí đả kích tiểu muội muội, "Lời tiểu cữu cữu thể tin, sau này cách xa ra chút."


      "Tại sao?" Mạnh Tự ngơ ngác hỏi


      Mạnh Vân liếc nhìn màn xe đung đưa, cảnh vật hai bên bên ngoài đều là đường núi, người đường cực ít, nên liền giảm thấp thanh : "Hồi đó lúc tiểu cữu cữu ra đời, Phàm đại sư được mời tiến cung truyền thụ kinh tư cho Thái hậu, lúc ấy ông nhìn thấy tiểu cữu cữu được cung nữ ôm, liền với hoàng cữu cữu, tiểu cữu cữu vốn là thiên nhân chuyển thế, trời cao chiếu cố người, trời sinh vận khí tốt, vận thế hoàng triều của chúng ta phát triển là nhờ vận khí người tiểu cữu cữu."


      A Uyển: "…. "


      Mạnh Xúc: "…. "


      Mạnh Tự: "…."


      A Uyển thiếu chút nữa chết lặng trong gió, đây rốt cuộc là dạng thần gì chuyển thế vậy? Người trời chuyển thế? Lại có thể bị tiểu chính thái bảy tuổi lừa dối tới tìm tiên hạc, chẳng lẽ đúng là thần ngốc chuyển thế sao? Hơn nữa, loại chuyện cẩu huyết bên trong có bí này, sợ rằng hoàng đế nhất định giấu kín, tiểu nương như nàng tại sao lại biết? Chẳng lẽ nàng bịa chuyện đúng sao?


      "Gạt người!" Mạnh Tự ngơ ngác , "Ta cho tới bây giờ chưa nghe bao giờ, Nhị tỷ tỷ, nhất định là tỷ gạt người. Đại tỷ tỷ, tỷ từng nghe chưa?"


      Mạnh Xúc lắc đầu, "Chưa từng nghe qua, Nhị muội muội ngươi nên bậy, nếu như bị truyền , ngay cả mẫu thân cũng che trở được cho muội." xong, khỏi có chút thầm lo âu, lương thuần lương ôn nhu mà lại lớn tiếng quát, hơn nữa còn cảnh cáo mấy vị muội muội được phép ra bên ngoài.


      A Uyển biết việc này có quan hệ lợi hại, tất nhiên cũng lung tung; Mạnh Tự theo thói quen nghe theo lời các tỷ tỷ , mặc dù thích huyên thuyên, nhưng những việc thể cho dù đánh chết nàng cũng , là tiểu nương biết co biết duỗi.


      Mạnh Vân lại vẫn mang bộ dáng bình tĩnh bình tĩnh kia, " gạt người, đây là ta khi còn bé muội vào cung nghe lén được hoàng cậu cùng Thái hậu chuyện, thiên chân vạn xác. Nhưng chuyện này xác thực được với người ngoài, nếu như để người khác biết được, bất lợi với chúng ta, các ngươi nghe Đại tỷ tỷ đó."


      Mạnh Tự cùng A Uyển lần nữa gật đầu.


      Biết được cái này là bí mật thể , Mạnh Tự hưng phấn đến gương mặt hồng hồng, bẻ đầu ngón tay : " trách được Hoàng cậu cùng Thái hậu đối với tiểu cữu cữu tốt như vậy, cho dù mẫu thân đẻ có thân phận thấp kém cũng để ý, từ sớm phong làm Vinh Vương. Hơn nữa nghe từ đến lớn gặp phải số việc nguy hiểm, nhưng là cuối cùng cũng chuyển nguy thành an, là người vô cùng may mắn."


      A Uyển nhìn trời, nàng vẫn cảm thấy mạng này của có thể là vô cùng hư vô mờ ảo, nếu như Vinh Vương có số phận như vậy, sợ rằng chỉ có thể ngồi vào vị trí cửu ngũ trí tôn. Nhưng vị trí hoàng đế thể cho , trừ phi còn có bí mật gì thể . nay ràng có thể thấy Vệ Huyên có giao giảo vô cùng tốt với Vinh Vương, biết có làm liên lụy đến ?


      A Uyển than thở, đột nhiên cảm thấy bản thân là nhiều cái đệ đệ lưu manh như vậy khiến cho người ta bận tâm a!


      ****


      lúc A Uyển bận tâm vì con Gấu Con nào đó. Con Gấu Con đó lại cùng Vinh Vương xưng huynh gọi đệ, cứ huynh huynh đệ đệ liên tục.


      Nhìn hai người lớn về hướng trong núi sâu, những công tử quần là áo lụa theo phía sau mặt đầy hắc tuyết, rất muốn với bọn họ, các người là chú cháu a, chớ bởi vì tuổi tác gần mà thân cận, cho là huynh đệ a!


      Hơn nữa hôm nay bọn họ rốt cuộc cũng thấy được lực sát thương của tiểu bá vương hoành hành trong cung, quả nhiên có tiêu chuẩn nhất định, ngay cả Vinh Vương cũng đối với tin phục dứt, lại nghe lời của tiếp tục tìm tiên hạc.


      Tiên hạc cái gì, chẳng lẽ phải chỉ là nghe tin đồn bậy của trẻ con bên ngoài sao? Làm gì có loại đồ vật như vậy? Chẳng lẽ bọn họ hôm nay tìm được tiên hạc liền về nhà?


      Đừng như vậy nha! Trưởng bối của bọn họ biết đánh chết bọn họ! QaQ

    3. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương nữa nà! Chúc các tình iu đọc chuyện vui. Nhớ soát lỗi giúp ta na.

      Chương 45:


      Editor: Hàn Ngọc


      Đợi đến sắc trời gần tối, A Uyển mới vừa dùng xong bữa tối ngồi ở dưới hành lang dùng còi điều khiển hai con ngỗng trắng lớn chơi, liền nghe hạ nhân báo lại Vệ Huyên tới rồi.


      A Uyển nghe xong ngẩn ra, nhìn sắc trời, nay là thời tiết cuối xuân, ngày dài đêm ngắn, trời tối so với trước kia đến chậm hơn, thời gian nắng chiều lưu lại ở chân trời nhiều hơn chút. Bây giờ Vệ Huyên tới, biết có phải là do mới từ Hạc Sơn trở lại ?


      Nghĩ đến hôm nay phải lo lắng cho , trong lòng A Uyển cũng có chút tức giận, chờ lúc tiểu chính thái kia chạy tới, nàng liền nhìn chằm chằm.


      "A Uyển?" Vệ Huyên biết nàng làm sao, sao lại nhìn chằm chằm như vậy, cảm giác như được trở về rất lâu trước kia, khiến cho thậm chí có chút hoảng hốt.


      từ từ mở mắt lần nữa thấy trở lại cái thế giới này, sau khi gặp được A Uyển, nàng vẫn luôn bình bình thản thản, gợn sóng, khiến cho có lúc cũng có chút cảm giác như đưa đám. Nếu hiểu nàng sâu, liền biết A Uyển càng bình thản, liền chứng minh nàng căn bản đem để ở trong lòng, mặc càn quấy, nàng cũng để ở trong lòng. Mặc dù cái này cũng là do thân thể A Uyển tốt, tối kỵ tâm tình thay đổi quá lớn, nhưng vẫn khó tránh khỏi có chút khó chịu.


      Nhưng bây giờ, lại thấy tròng mắt nàng hơi mở, trong mắt hơi có giận dữ, trong lòng khỏi có loại cảm giác vui mừng, phảng phất năm tháng như lắng đọng lại, mang theo mùi hương làm say lòng người, cả người đều trầm luân trong men say.


      tốt, A Uyển bắt đầu nhìn thẳng , rất nhanh nàng liền toàn tâm toàn ý xa vào ngực của .


      "Có bị thương ?" A Uyển quan sát , phát y phục của có chút xốc xếch, vạt áo áo choàng dính chút bùn đất, nghĩ đến việc xuyên núi, cho dù có thị vệ mở đường, cũng dính vào chút vết bẩn, nhưng cũng bị thương.


      Vệ Huyên trong lòng vui mừng, ngoan ngoãn lắc đầu, vẫn như trước sán tới ngồi ở bên cạnh A Uyển, nha hoàn bưng nước trà tới cho cũng để ý. Đặt lên mặt A Uyển nụ hôn, lôi kéo bàn tay hơi lạnh của nàng : "Tiểu hoàng thúc khôngtìm được tiên hạc, mới vừa rồi lúc hồi cung có thể đưa tỷ con tiên hạc làm lễ ra mắt làm rất áy náy, ngày khác tự mình tìm mấy con bạch hạc tới đưa cho tỷ đến lúc đó nếu tỷ phải thích, liền làm thịt ăn."


      A Uyển nghe vậy khóe miệng giần giật, nhớ tới lời của Mạnh Vân, liền : "Thay ta gửi lời cám ơn tiểu cữu cữu, món quà này liền cần đưa, ngươi nếu như có việc gì, hãy ở trong cung học tập cho tốt, được gây chuyện khắp nơi." Mặc dù cảm thấy địa vị Vinh Vương có chút vi diệu, nhưng lại có chút khó , chỉ đành phải khuyên ngoan ngoãn, chớ cả ngày gây chuyện.


      Bởi vì Vệ Huyên thường ở trước mặt nàng đung đưa, nên trước kia A Uyển để bụng chuyện của nhưng gần đây cũng để ý mấy phần, khỏi cảm thấy địa vị của Vệ Huyên ở trong lòng hai vị đại boss có loại cảm giác kỳ quái. Cho nên khỏi có chút bận tâm đến tình cảnh của , liền sợ là bề ngoài nhìn như vậy nhưng bên trong lại như vậy.


      A Uyển cẩn thận đánh giá tiểu chính thái này, dáng dấp là đẹp mắt, lúc ngoan ngoãn luôn khiến cho người ta hận được sủng ái lên tận trời cao, là vị đệ đệ tốt, nhưng để được người thích —— điều kiện tiên quyết là đừng giở trò lưu manh nữa.


      Vệ Huyên chút để ý gật đầu, A Uyển nhìn bộ dáng kia của , liền biết căn bản để ở trong lòng, liền tức giận đến nhéo gò má thịt thịt của , khi ai ái kêu đau, mới buông tay ra rồi lại xoa xoa cho hỏi: "Ngươi tới làm gì?"


      Vệ Huyên đưa tay qua lấy Mộc Tiếu của nàng, cũng quản phía có hay dính nước miếng của nàng, liền đưa lên thổi, đem hai con ngỗng trắng lớn kêu đến giày xéo, hai con ngỗng trắng lớn trông rất hung tàn lại ngoan ngoãn đứng ở đó cho dùng chân trực tiếp đá, dáng vẻ kia trông ngốc nghếch đáng , là mấy kẻ bọn họ lớn lên đều là bộ dáng hung tàn như vậy là lãng phí.


      "Ngươi đừng khi dễ bọn chúng!" A Uyển có chút nhìn được, hai con ngỗng trắng này như có linh tính vừa gặp nàng nhưng lại quý mến được ngay, nên mỗi khi khí trời ấm lên, liền tới tìm bọn chúng vui đùa chút, nàng cũng nỡ bắt nạt bọn chúng đâu.


      Vệ Huyên thấy A Uyển duy trì bộ dáng, trong lòng lại có loại dự cảm xấu, là đưa hai con ngỗng trắng tới cho A Uyển giải buồn, phải đưa tới để cạnh tranh tình cảm với . Thừa dịp lúc A Uyển chú ý, liền đưa chân hướng vào mông con ngỗng đạp cước, đạp đến mức nó kêu to, lúc A Uyển trừng mắt liếc tới, vội vàng : "Ta sợ tỷ lo lắng, cho nên tới cùng tỷ tiếng, hơn nữa ta muốn ở trong cung bồi hoàng tổ mẫu qua lễ trai giới lễ Phật, có thể ba ngày nữa xuất cung, cho nên bây giờ tới thăm tỷ chút." Tránh cho ba ngày thấy được nàng khó nhịn..


      "Nga, hóa ra là như vậy" A Uyển trong lòng có chút kỳ quái, Thái hậu bản thân lễ Phật ăn phụ thâny, lại kêu đứa trẻ cùng phụng bồi là như thế nào? Coi như thương Vệ Huyên cũng cần thương đến dụng tâm như vậy chứ?


      "Còn có, mấy ngày nữa sư muội của sư phụ dạy võ công cho ta tới, đến lúc đó tỷ liền bắt đầu học bà học bộ quyền pháp rèn luyện thân thể, cũng được lười biếng."


      A Uyển ngẩn ra, "Học cái gì?"


      Nhìn bộ dáng của nàng, Vệ Huyên liền biết nàng đem lời của mình để ở trong lòng, nhất thời trong lòng bất mãn, cắn gương mặt của nàng cái : "Năm ngoái phải ta với tỷ, đợi thời tiết ấm hơn, cho ngươi tìm nữ sư phụ cho tỷ, cũng phải để cho tỷ tập võ, mà là theo chân bà học quyền pháp để rèn luyện thân thể. "


      Nghe những lời như vậy, A Uyển nghĩ đến, trong bụng có chút cảm động, sờ đầu tiểu chính thái cái, biết nên gì cho phải. Lúc ấy chỉ cảm thấy tuổi còn , tính khí lại lưu manh như vậy, nên căn bản đem lời của để trong lòng, cũng ngờ tới nghiêm túc.


      Mặc dù lúc thấy ở Hạc Châu, nàng chỉ thấy tiểu chính thái này vừa quỷ dị lại kỳ quái, lại khiến cho nàng bị chịu tội. Nhưng hơn nửa năm tiếp xúc, nàng phát mặc dù là con Gấu Con, nhưng lại có thể vì người mà moi tim đào phế cho ngươi thấy, trong lòng của nàng cũng phải là sắt đá, nên cho dù lúc đầu thích tác oai tác quái, nhưng chung sống chung mấy ngày nay, nàng liền coi bản thân như có thêm vị đệ đệ, trong lòng cũng thích vô cùng.


      Ai, nếu như tiểu chính thái này là thân đệ đệ của nàng tốt!


      "Cám ơn." A Uyển cảm động .


      Vệ Huyên chớp mắt cái, : "Tỷ là thế tử phi của ta, ta dĩ nhiên muốn đối tốt với tỷ, sau này ta cũng đối với tỷ rất tốt rất rất tốt."


      A Uyển: "…" cảm động uổng phí!


      ******


      Sau ngày Phật đản hàng năm Thái hậu đều dùng ba ngày sau đó đến tiểu phật đường ở Nhân Thọ cung ăn phụ thâny niệm phật, đây là thói quen mười mấy năm thay đổi, mọi người trong cung cũng sớm thấy quen.


      Trước kia chẳng qua là Thái hậu chỉ có mình, sau đó sau Vệ Huyên sinh ra đời, Thái hậu liền ôm vào trong cung nuôi, liền tạo thành khác thói quen khác, hàng năm đều phải mang theo Vệ Huyên cùng trai giới sau lễ Phật, nếu là Vệ Huyên nháo , Thái hậu thương giận nhưng tâm tình dị thường vui, người người trong cung đều cảm thấy bất an.


      Hôm nay là ngày thứ hai Vệ Huyên ở trong cung trai giới, mặc người bộ quần áo màu xanh, cầm trong tay chuỗi tiểu phật châu, ngồi ở bồ đoàn, nhìn tiểu phật đường đầy tượng phật quý giá, ánh mắt liền trở lên thâm thúy.


      Về sau, ánh mắt của hơi đổi, nhìn về phía bài vị trưng bày cách đó xa.


      Trước kia biết cái này bài vị đó vì sao để ở chỗ này, sau đó mới hiểu được Thái hậu để ở đây là có mục đích, trong đầu khỏi có chút chua chát.


      Có vài người sau khi chết , liền để lại cho người còn sống bài học của người ra , có vài người sống chỉ là để làm thế thân cho người chết.


      Nam hài rũ mắt xuống, làm thế thân như thế nào? Là của liền là của , cho dù chính chủ tới, vẫn là của !


      Cho nên, lần này đừng tưởng rằng tìm thêm người giống như đúc tới, liền có thể cướp vị trí của .


      ****


      Qua mấy ngày, nữ sư phụ Vệ Huyên rốt cuộc tới.


      Là Vệ Huyên tự mình dẫn nàng tới.


      Mới gặp gỡ thôi, A Uyển chỉ cảm thấy đây là nương mới tầm mười ba mười bốn tuổi rất tầm thường, mặt mũi thanh tú, mặc váy áo bằng vải thô, thân thể tựa như liễu, trông như nương rất bình thường, tưởng tượng ra nàng là người tập võ. Chẳng qua là, khi nàng bắt đầu đánh bộ quyền biểu diễn trước, khí thế cả người liền thay đổi, ánh mắt như lợi kiếm rút ra khỏi vỏ, ác liệt vô cùng.


      Chờ kia sau khi thu quyền đứng nghiêm sau, lại biến thành thiếu nữ thân thể mềm mại như liễu đúng im lặng chỗ.


      Thiếu nữ cung kính hướng A Uyển thi lễ cái, "Liễu Tiêu ra mắt quận chúa."


      Vệ Huyên thấy bộ dáng A Uyển có chút ngạc nhiên, với nàng: "Liễu Tiêu võ công cũng tốt, sư môn bọn họ là môn phái nổi danh về quyền pháp trong dân gian, đáng tiếc gần mười năm trở lại đây suy tàn, nhưng thân võ công vẫn còn đó, đối phó với mấy đại nam nhân cũng thành vấn đề. Sau này tỷ ra cửa có thể mang theo nàng để ngừa vạn nhất." sau khi giải thích với A Uyển xong liền quay sang với Liễu Tiêu: "Từ giờ ngươi dạy vài bài quyền nhàng để quận chúa rèn luyện thân thể, đừng để cho nàng mệt nhọc."


      "Dạ" Liễu Tiêu ngẩng đầu liếc nhìn A Uyển cái, lại cúi đầu.


      Mặc dù biết Liễu Tiêu có thể dạy mình võ công gì, nhưng dù sao cũng là tâm ý của Vệ Huyên, A Uyển vẫn nhận, gọi Thanh Yên mang Liễu Tiêu xuống an trí chỗ ở, sau này Liễu Tiêu như nha hoàn bình thường trong phủ, hàng tháng lĩnh tiền công ngang với đại nha hoàn, còn có mỗi quý được may xiêm áo và đồ trang sức các loại.


      Chờ sau khi Liễu Tiêu xuống, Vệ Huyên với A Uyển: "Sau này tỷ học cùng Liễu Tiêu, phải rèn luyện thân thể tốt, được phép ngại mệt mỏi. Nếu như thấy mỏi mệt mỏi, cùng lắm …. cùng lắm …." Vệ Huyên nhìn trời, lại biết nên thế nào mới tốt, hận được đem nàng nâng lòng bàn tay, ăn uống vệ sinh đều tự tay hầu hạ nàng, có thể nỡ để cho A Uyển phải chịu mệt mỏi khổ sở.


      Làm sao bây giờ?


      A Uyển nhìn dáng vẻ xoắn suýt của , bởi vì biết tiểu chính thái xinh đẹp này có những suy nghĩ vặn vẹo kia, cho nên còn có thể cười được, véo véo khuôn mặt nhắn xinh đẹp của , : " biết, ta nghiêm túc theo Liễu Tiêu học." thế nào đây cũng là thân thể của nàng, ai muốn sống lâu trăm tuổi, kiếp trước nàng mới sống được đến năm mười tám tuổi liền chết, kiếp này tất nhiên hy vọng có thể về đến răng long đầu bạc mới về chầu tiên tổ, để uổng bản thân được sống lại kiếp.


      Thấy nàng cười thành như vậy, Vệ Huyên những buồn, ngược lại rất vui vẻ.


      Chỉ cần nàng vui vẻ là được rồi.


      Vì vậy ngày thứ hai, A Uyển liền luyện võ cường thân thể cùng Liễu Tiêu.


      A Uyển thân thể tốt, mặc dù nay thời tiết ấm hơn nên cần nhốt mình trong phòng cả ngày, nhưng thời gian nghỉ ngơi trong ngày so với hài tử cùng lứa nhiều hơn hai canh giờ, cho nên thời gian nàng nghỉ ngơi buổi sáng nàng rời giường và thời gian nàng nghỉ ngơi buổi tối so với người bình thường nhiều hơn canh giờ, mỗi ngày ngủ đến giờ Thìn mới tỉnh.


      Liễu Tiêu trước khi tới được Vệ Huyên đích thân dặn dò qua, nàng cũng hiểu tình hình thể trạng của vị tiểu chủ tử này, trước giờ Thìn trước khắc đồng hồ nàng chờ ở trước của viện Tư An.


      Phu thê trưởng công chúa Khang Nghi nghe Vệ Huyên đưa nữ võ sư tới dạy nữ nhi tập võ, trái tim là như treo lên, trong lòng có chút lo ngại A Uyển bị giày vò đến bệnh. Nhưng đây cũng là ý tốt của Vệ Huyên, cũng tiện từ chối ngay từ đầu cho nên ngày đầu tiên lúc A Uyển muốn cùng tập võ với Liễu Tiêu, hai phu thê cùng nắm tay nhau tới nhìn chút, nếu thấy tình huống đúng, bất cứ lúc nào bọn họ có thể kịp thời ngăn cản.


      A Uyển mới vừa rửa mặt xong, uống sữa dê *, liền thấy phụ mẫu vào, vội vàng trợt xuống băng ghế thỉnh an hai người.


      "Hôm nay A Uyển muốn tập võ cùng Liễu Tiêu sao? Có sợ hay ?" La Diệp ôm nữ nhi vào trong ngực, dùng mặt cà cà khuôn mặt nhắn của nàng.


      A Uyển biết phò mã phụ thân giống như là quan tâm thái quá, có chút hắc tuyến, trong miệng an ủi : "Phụ thân, con và nàng cứ thử luyện tập chút, nếu như cảm thấy mệt mỏi liền luyện nữa, có chuyện gì đâu."


      La Diệp cảm thấy những lời này của nữ nhi là hiểu chuyện cực kỳ, nên mỉm cười gật đầu, quan sát quần áo nàng mặc người, phát lại là quần áo làm bằng vải bông, ánh mắt lạnh lùng, "Sao A Uyển lại mặc loại xiêm áo này?"


      A Uyển thấy sắc mặt có chút biến hóa, lo lắng phò mã phụ thân nghĩ sai, vội : "Vải bông hút nước, hơn nữa rộng chút thích hợp vận động, cho nên con để cho Thanh Yên cùng Tạ ma ma làm mấy bộ, để thuận tiện vận động lúc buổi sáng." xong, quay đầu với Trưởng công chúa Khang Nghi, "Mẫu thân, đại phu luyện tập rất có lợi đối với thân thể, sau này buổi sáng lúc con rời giường cho dù luyện võ, cũng phải tản bộ ở trong sân chút." Chờ thân thể nàng khá hơn chút, liền chạy vài vòng quanh sân.


      Vận động mới là thuốc tốt nhất đối với thân thể, có bất kỳ tác dụng phụ nào.


      Trưởng công chúa Khang Nghi cười gật đầu, lúc tìm y ở Giang Nam, vị đại phu cũng có tiếng trong dân gian cũng từng như vậy, chẳng qua khi đó thân thể nữ nhi quá mức suy yếu, vài bước cũng khó, bà nào dám để cho nàng vận động cơ chứ. Lúc đó chỉ hận thể hai tay ngày ngày dìu nàng mới an tâm được, nhưng nay thấy nàng hăng hái như vậy, thân thể cũng hoạt bát hơn, Trưởng công chúa Khang Nghi cũng muốn bắt ép nàng.


      nhà ba người trò chuyện chút, liền sân tìm Liễu Tiêu.


      Liễu Tiêu thấy phu thê trưởng công chúa Khang Nghi, liền vội vàng tiến lên thỉnh an, khí độ thân phận của phu thê trưởng công chúa Khang Nghi bất phàm, hai người là tổ hợp tuấn nam mỹ nữ, khỏi khiến cho nàng có chút lo lắng, căn bản dám ngẩng đầu nhìn bọn họ.


      Trưởng công chúa Khang Nghi quan sát nàng, trong bụng thầm gật đầu, hôm qua lúc Vệ Huyên dẫn Liễu Tiêu vào phủ trong bà gặp qua nàng, ánh mắt trong trẻo, giống loại người gian manh giảo hoạt, nếu là có bản lĩnh, liền giữ lại phủ để bầu bạn với nữ nhi.


      Chờ sau khi A Uyển cùng Liễu Tiêu bắt đầu học, đánh quyền lúc liền phát , Liễu Tiêu dạy nàng mấy bộ quyền pháp rèn luyện thân thể, ràng chính là Thái cực quyền. Mặc dù cùng nàng ở đại từng thấy, thái cực quyền có chút xuất nhập, nhưng ảnh hưởng đến thân thể nhiều.


      Phen này, A Uyển biết vì sao Vệ Huyên kiên trì tìm Liễu Tiêu tới dạy nàng tập võ như vậy, Thái cực quyền vốn là loại võ cồng rèn luyện cả trong lẫn ngoài, nhu hòa, thong thả, nhàng, quyền pháp kết hợp giữa cả cương và nhu, có thể bảo dưỡng tính tình, rèn luyện thân thể, nếu hàng năm kiên trì rèn luyện biết mệt mỏi, có lợi ích cực lớn đối với thân thể của con người.


      Bởi vì biết Thái cực quyền có lợi ích thế nào đối với thân thể, cho nên A Uyển cũng có ý định lười biếng, buổi sáng mỗi ngày cũng kiên trì luyện tập nửa canh giờ cùng Liễu Tiêu, bất chấp mưa gió, cho đến khi thân thể hoàn toàn khỏe mạnh ngưng.


      Dĩ nhiên, ngày thứ nhất lúc có thể kiên trì khắc đồng hồ là cực hạn, nhưng là A Uyển lại cao hứng.


      Phu thê trưởng công chúa Khang Nghi cũng hiểu những thứ này, La Diệp mặc dù là quân tử nên cũng phải học lục nghệ, cưỡi ngựa bắn cung cũng thường xuyên luyện tập, nhưng phương hướng luyện tập lại hoàn toàn bất đồng với cùng A Uyển. Nhưng thấy quyền pháp này chậm rãi, dáng vẻ giống như thế làm người bị thương, nên cũng yên tâm.


      "Mẫu thân, người cũng đánh quyền cùng con , rất thú vị nha." A Uyển thấy bản thân mình luyện đủ, cũng quấn công chúa mẫu thân cùng luyện với mình.


      Công chúa mẫu thân nhà nàng thân thể cũng nhu nhược, đặc biệt là sau khi sinh vì khó sinh mà thân thể bị phá hủy, nhìn có vẻ là miệng cọp gan thỏ, sau này lại vất vả vì nàng, A Uyển cũng muốn công chúa mẫu thân sau này phải chịu tội, bằng bây giờ cũng giống nàng cùng nhau rèn luyện thân thể, coi như sau này già thân thể cũng nhàng khỏe mạnh.


      Trưởng công chúa Khang Nghi cưỡng được nàng, đành phải mỗi ngày tới cùng nữ nhi chậm rãi đánh quyền, La Diệp thấy thê nữ cùng tập, cũng liều mình bồi quân tử. Lúc đầu động tác chậm rãi cũng là hành hạ chết người, nhưng thời gian sau thấy quen, phát lại cũng có vấn đề gì, ngược lại là hô hấp cũng thông thuận hơn, khẩu vị cũng tốt hơn nhiều.


      Lúc A Uyển bắt đầu luyện tập Thái cực quyền, thời gian liền trôi qua qua nhanh, đảo mắt kinh thành vào hạ.


      Kinh thành vào hạ khiến cho A Uyển cảm thấy gian nan, người khác còn có thể chút băng ở trong phòng để làm máy điều hòa đơn giản làm mát, nhưng nàng là hài tử mang bệnh, trong phòng cũng cho phép dùng băng, mỗi ngày nàng đều bị hun nóng đến mệt mỏi, đúng là mệnh cách có phúc cũng thể hưởng a.


      Thấy A Uyển ban ngày có tinh thần gì, buổi tối lúc về đêm mặc dù có mát hơn chút, nhưng vẫn là bị nóng đến ngủ cũng yên, Trưởng công chúa Khang Nghi nhìn thôi cũng thấy đau lòng, liền cùng trượng phu thương lượng, quyết định mang A Uyển đến trong thôn trang nghỉ hè.


      Năm nay kinh thành có chuyện gì lớn, La Diệp có công việc văn thư nhàn tản, cảm thấy cứ ngốc ở trong kinh thành cũng có chuyện gì có thể làm, bằng cùng thê nữ đến Hương Hạ nghỉ hè, vì vậy cứ như vậy định.


      Bất quá chờ lúc bọn họ lên đường lúc, cũng cùng Trưởng công chúa Khang Bình , hóa ra là khi Mạnh Tự biết A Uyển phải thôn trang nghỉ hè, nghĩ đến biểu tỷ tốt có thể có thể nghe nàng càu nhàu lần này, phải đến tận mùa thu mới trở về, nên là vô cùng thương tâm, muốn xa cách cùng A Uyển, liền làm nũng cùng mẫu thân, đòi thôn trang làm bạn với A Uyển, muốn ở kinh thành nóng nực.


      Trưởng công chúa Khang Bình xưa nay luôn thương vị nữ nhi này, suy nghĩ chút, liền đáp ứng, nhà năm miệng cũng liền cùng thôn trang nghỉ hè.
      Last edited: 31/10/16

    4. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      quá cơ:yoyo69:
      Hàn Ngọc thích bài này.

    5. Chris_Luu

      Chris_Luu Well-Known Member

      Bài viết:
      390
      Được thích:
      541
      Đoạn cuối bị lặp nàng ơi
      Hàn Ngọc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :