1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng Phi Đường - Đinh Đông Nhất (Full 116C - đã có ebook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Trà Xanh

      Trà Xanh Active Member

      Bài viết:
      254
      Được thích:
      136
      Mình cũng thấy p này đáng , nhưng cứ lo vì p ấy ngốc quá nên bị ng ta lợi dụng

    2. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 34
      Edit: Ngân Nhi

      Lâm Tam Tư mặt cảm xúc đánh giá Hà Tất Kỳ mấy lần, thấy dáng vẻ của vẫn rất trầm ổn, nếu đoán lầm nếu Hoắc Dực xảy ra chuyện Hà Tất Kỳ lúc này chắc cuống đến phát điên rồi, thể bình tĩnh như thế kia được, nên nhất định phải là chuyện có liên quan đến Hoắc Dực.Nàng bảo Bách Hợp pha trà, sau đó hỏi: “Hà đại nhân, trễ như vậy còn tới tìm ta là có chuyện gì?”

      Hà Tất Kỳ bị Lâm Tam Tư nhìn chằm chằm, vô cùng mất tự nhiên, nhưng lại thể lên tiếng ngăn cản, thể làm gì khác là để nàng tùy ý nhìn mình.Cũng may là cũng có bản lãnh của riêng mình, sớm thôi miên mình biến thành bức tượng đá, cho dù Lâm Tam Tư có nhìn thế nào cũng chỉ cúi mặt có phản ứng gì.

      “Lâm tiểu thư, là như vậy.” Hà Tất Kỳ chậm rãi , “Điện hạ trước khi xuất chinh phân phó thuộc hạ làm việc, hôm nay cuối cùng cũng có kết quả, nên thần đặc biệt tới đây để báo với Lâm tiểu thư.”

      “Báo với ta ư?” Lâm Tam Tư kinh ngạc hỏi, thấy Hà Tất Kỳ giống như giỡn, “Điện hạ lúc rời hề với ta chuyện gì cả, nếu là chuyện mà điện hạ giao phó cho Hà đại nhân, Hà đại nhân nên đợi điện hạ trở về rồi báo mới phải.”

      Hà Tất Kỳ vẫn cúi thấp đầu như cũ, chậm rãi : “…Chuyện này có liên quan đến Lâm tiểu thư.”

      Hà Tất Kỳ này tính tình quá trầm ổn, năng cũng có chủ đích, hỏi gì đáp nấy khiến Lâm Tam Tư tức chết, nhưng nàng vẫn làm bộ như sao, hỏi: “Là chuyện gì vậy?”

      “Chuyện ở thiên lao Thuận Tự thuộc hạ chuẩn bị xong xuôi hết, xin tiểu thư thu xếp thời gian, thuộc hạ đưa người đến đó.” Hà Tất Kỳ cuối cùng cũng đổi tư thế, nhưng biểu cảm vẫn như cũ.

      câu hời hợt của Hà Tất Kỳ cũng đủ khiến cảm xúc trong lòng Lâm Tam Tư cuộn trào như sóng dữ.Nhà lao ở kinh thành chia ra hai loại, thiên lao dành để giam tội phạm hoàng tộc và các quan tứ phẩm trở lên, còn quan viên tam phẩm trở xuống và dân thường nhốt ở địa lao. giờ cha mẹ nàng bị giam ở thiên lao, lẽ Hà Tất Kỳ muốn đưa nàng đến gặp cha mẹ sao?

      Lâm Tam Tư mở to hai mắt, sững sờ nhìn Hà Tất Kỳ, cố gắng qua nét mặt của nhìn ra được điều gì đó.Nàng bao giờ dám tiết lộ tâm tư của mình, nhưng sao lại biết, hay cách khác là tại sao Hoắc Dực lại biết? Mà cho dù bọn họ có biết chăng nữa, hà tất gì phải thực điều đó giúp nàng, khi điều này có thể gây nguy hiểm cho bọn họ!

      Lâm Tam Tư nắm chặt tay, cố gắng kìm chế cảm xúc của mình, giữ bình tĩnh hỏi: “Hà đại nhân muốn đưa ta đến thiên lao Thuận Tự làm gì?”

      Lâm Tam Tư ngờ câu trả lời của Hà Tất Kỳ lại khiến nàng sợ hãi muốn rớt cằm!

      gặp Lâm đại nhân và Lâm phu nhân.” Hà Tất Kỳ lần này trả lời rất dứt khoát, là người của Hoắc Dực, cũng làm việc ở triều đình, nên đương nhiên từng gặp phụ thân của Lâm Tam Tư mấy lần. giờ cho dù đối phương có ở trong trại giam, lời của vẫn rất tôn kính, hề giống với những người bỏ đá xuống giếng.

      Lâm Tam Tư cảm thấy tim mình đập rất nhanh, lâu mới phản ứng kịp. “Hà đại nhân…Muốn dẫn ta gặp cha mẹ sao?”

      Hà Tất Kỳ gật đầu: “Đúng vậy, hết thảy đều chuẩn bị xong, tối ngày kia Lâm tiểu thư hãy cải trang chút, thuộc hạ tới đón người.”

      Từ khi Lâm gia xuất biến cố, sau lại sống ở Ninh vương phủ, Lâm Tam Tư học được cách giấu cảm xúc của mình trước mặt người khác, nhưng lúc này nàng lại cảm thấy mũi mình hơi cay cay, hai mắt ướt nhòa.Khi bị buộc đến Ninh vương phủ làm nô tỳ vì cha bị hoạch tội, khi vì muốn cứu Tuyên nhi mà bị buộc đến phủ thái tử, nàng cũng cảm thấy muốn khóc như lúc này, nhưng bây giờ khi nghĩ đến việc sắp được gặp cha mẹ, nàng lại sao kìm chế được xúc động! Xem ra, dù cho người ta bao nhiêu tuổi, dù cho người ta có cường thế đến đâu, khi ở trước mặt cha mẹ ai ai cũng đều là những đứa trẻ cần được thương mà thôi.

      Hà Tất Kỳ yên lặng chờ phản ứng của Lâm Tam Tư, thấy nàng có ý muốn liền lên tiếng: “Mấy ngày này thần có nhiều chuyện phải làm, thể lại tới đây, nếu Lâm tiểu thư có việc gấp cứ bảo người ta đến báo với thuộc hạ tiếng là được.”

      Lâm Tam Tư lúc này mới hồi phục được tinh thần, nàng biết người mà Hà Tất Kỳ là người nào.Trong phủ này nhìn có vẻ chỉ có mình nàng, Bách Hợp và Lý tẩu, nhưng thực tế xung quanh phủ thái tử có rất nhiều thuộc hạ của Hoắc Dực.Điều này Lâm Tam Tư cảm giác được khi Hà Tất Kỳ đưa nàng tiến cung, mấy quầy hàng hay tửu điếm này nọ quanh phủ thái tử đều là ngụy trang hết, lấy phủ thái tử làm trung tâm để phát triển tin tức ra bên ngoài, quan trọng nhất là có thể bảo vệ cho Hoắc Dực bất kì lúc nào.

      Mặc dù tâm trạng ổn định, nhưng Lâm Tam Tư vẫn còn rất nhiều nghi vấn, suy nghĩ chút liền hỏi: “Ngươi mới vừa …Chuyện này là điện hạ phân phó ngươi làm?”

      Hà Tất Kỳ nhíu mày, trong lòng nghĩ phải thế là gì? Chẳng lẽ ta ăn no rỗi việc sao? Tuy vậy nét mặt vẫn rất bình thường, đáp: “Khi xuất chinh người khiến điện hạ yên lòng nhất chính là Lâm tiểu thư, điện hạ dặn thuộc hạ trước tiên hãy dẹp hết những chuyện khác sang bên để tập trung làm thỏa đáng chuyện này.”

      Lâm Tam Tư biết có phải Hà Tất Kỳ cố ý vậy , nhưng trong lòng bỗng có chút ngượng ngùng, : “Mặc dù ta hiểu về quy tắc của các quan trong nha môn, nhưng cũng biết để làm được chuyện này phải đơn giản, làm phiền Hà đại nhân rồi!” Lâm Tam Tư xong liền đứng dậy, khom lưng hành lễ với Hà Tất Kỳ, “ giờ thế ổn, chờ điện hạ trở về, ta xin với điện hạ mở tiệc chiêu đãi Hà đại nhân để bày tỏ lòng biết ơn của mình.”

      Hà Tất Kỳ được Lâm Tam Tư trịnh trọng hành lễ làm sợ hết hồn, , sống đến bây giờ, người giao thiệp nhiều nhất cũng chỉ có Hoắc Dực và Tống Cảnh Ngưỡng, người lạnh như băng, người nóng như lửa, đột nhiên đối diện với nữ nhân như vậy làm hơi lúng túng, lập tức đỏ mặt : “Lâm tiểu thư đừng khách khí, thuộc hạ sống chết là người của điện hạ, điện hạ giờ đây coi tiểu thư là người quan trọng nhất, thuộc hạ tất nhiên phải giúp đỡ cho điện hạ.”

      Lâm Tam Tư cười : “Bất luận thế nào ta cũng nên cảm ơn Hà đại nhân.”

      Bóng dáng Hà Tất Kỳ rất nhanh biến mất ở ngoài cửa, ngay sau đó Bách Hợp từ phía sau cửa bước ra.Lâm Tam Tư thấy nàng cầm chén trà nguội, liền cười : “Lần này sao ngươi lại kiên nhẫn bước ra ngoài vậy?”

      “Nô tỳ vào phủ lâu như thế, thể mãi tiến bộ được!” Bách Hợp đem nước trà nguội đổ vào ống trà bên ngoài viện, : “Nô tỳ nghe thấy Hà đại nhân chuyện về lão gia và phu nhân, đoán chắc là chuyện rất quan trọng nên mới từ trắc sảnh ra ngoài rồi đứng canh ở cửa.Tiểu thư, người cũng biết là mắt nô tỳ còn tinh hơn cả mắt mèo rồi, bảo đảm có ai nghe thấy hai người chuyện đâu.”

      “Chuyện này em làm rất đúng.” Lâm Tam Tư khen ngợi Bách Hợp, : “Có điều em cũng cần đề phòng quá, lúc này nếu có người muốn vào phủ thái tử e là còn khó hơn nhiều so với việc vào hoàng cung đấy, nếu Hà đại nhân dám chắc hẳn là yên tâm bị nghe lén.”

      “Tại sao ạ?” Bách Hợp đảo mắt hỏi: “Tiểu thư, trước đây người ở trong phủ, phải luôn là có tai vách mạch rừng sao? Còn bảo nô tỳ và Phục Linh tỷ phải chú ý hơn, nhưng trước đây nô tỳ nhớ được lâu, lời người nô tỳ nghe mà từ tai trái xuyên qua tai phải rồi bay mất luôn…”

      “Đó cũng là chuyện từ lâu lắm rồi…” Lâm Tam Tư thầm thở dài, nàng từng những lời này, là vì trong Lâm phủ nàng có di nương và muội muội luôn muốn tranh sủng, hay xuất quỷ nhập thần xuất ở gần khuê phòng nàng, mỗi lần nhìn nàng bọn họ chỉ hận thể ăn tươi nuốt sống nàng thôi, nên nàng mới bảo Bách Hợp và Phục Linh đề phòng bọn họ.Nhưng giờ nghĩ lại, di nương mặc dù lòng dạ nhen, nhưng rất chung thủy với cha nàng, ngày hôm sau khi cha mẹ nàng bị bắt, di nương liền thừa dịp người trong nhà lao chú ý mà cắn lưỡi tự vẫn, mà muội muội cùng cha khác mẹ của nàng giờ này cũng biết làm nô tỳ trong phủ quan nào!

      “Em thử nghĩ xem, từ khi ta mang thai, Hoa đại phu vào phủ hai lần, nhưng đến bây giờ vẫn chưa có ai khác biết là ta mang thai, từ đó có thể biết được là điện hạ phòng bị kỹ đến đâu rồi.”

      “Cũng phải.” Bách Hợp suy nghĩ chút, vui vẻ gật đầu : “May mà có thái tử điện hạ bảo vệ nên ai đến quấy rầy tiểu thư, tiểu thư cũng có thể tiêu diêu tự tại rồi! À phải rồi, tiểu thư người cho nô tỳ nghe , lúc thái hậu nương nương nghe tin người mang thai có phản ứng thế nào? Có phải là rất vui sướng hay ?”

      “Bách Hợp, em lại coi lời của ta như gió thoảng bên tai rồi sao?” Lâm Tam Tư dí tay vào trán Bách Hợp, cười : “Ta mới vừa là chưa ai khác biết là ta mang thai mà, thái hậu nương nương lại càng thể biết!”

      Bách Hợp há to miệng, kinh ngạc : “Nhưng phải hôm nay người tiến cung sao? Chẳng lẽ người cho thái hậu nương nương biết là người mang thai ư?”

      Lâm Tam Tư cười lắc đầu, “Tất nhiên là rồi.”

      Bách Hợp rất khó hiểu hỏi: “Tại sao chứ? Lúc Lương vương có hài tử, thái hậu nương nương và hoàng thượng biết tin đều rất vui vẻ mà.Bây giờ thái tử điện hạ và tiểu thư có hài tử, bọn họ nếu biết hẳn là còn vui mừng hơn nữa, sao người lại cho bọn họ? Nếu người ra, vạn nhất khiến bọn họ vui vẻ, chừng bọn họ thả lão gia và phu nhân ra đó, tránh cho người phải ngày đêm lo lắng…”

      Lâm Tam Tư nhàng : “Bách Hợp, em suy nghĩ quá đơn giản rồi.”

      ---
      Editor: Bách Hợp ngốc thế này cho về đội Hà Tất Kỳ ca ca thôi :hoho:
      Last edited: 15/10/16
      minhminhanhngoc, amandatruc, huyetdu66 others thích bài này.

    3. Trà Xanh

      Trà Xanh Active Member

      Bài viết:
      254
      Được thích:
      136
      Ngày nào cũng có truyện đọc. p nhiều lắm <3<3
      Ngân Nhi thích bài này.

    4. Hương Thảo

      Hương Thảo Member

      Bài viết:
      94
      Được thích:
      71
      Mình đọc convert đến đoạn Lâm Tam Tư sinh rồi, cơ mà... là đọc quen, thôi chờ bạn editor cho dễ chịu, edit rất mượt :)
      Meodiec, TrâuNgân Nhi thích bài này.

    5. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 35
      Edit: Ngân Nhi

      “Bách Hợp, em suy nghĩ quá đơn giản rồi.Lỡ như vạn nhất bọn họ vui, cho rằng thân phận của ta xứng để sinh con cho điện hạ sao? Sau đó ban cho ta ly rượu độc để ta chết làm thế nào? Nếu chúng ta thể nắm chắc được kết quả tốt nhất là nên , với lại bọn họ hỏi sao ta phải , mà người cũng chỉ có thể là điện hạ thôi, em thấy đúng ?”

      Bách Hợp nghe Lâm Tam Tư mà sợ toát mồ hôi, nàng luôn luôn theo chủ nghĩa lạc quan, chỉ nghĩ việc sinh hài tử là chuyện tốt chứ còn biết nghĩ gì khác đâu.Bây giờ nghĩ kỹ lại đúng là đáng sợ, may là tiểu thư chưa , … “Nếu có Phục Linh tỷ ở đây tốt quá, tỷ ấy có thể nghĩ ra nhiều biện pháp, giống như nô tỳ.Sau này bất luận nô tỳ gì, tiểu thư người đừng nghe là được, nô tỳ sợ nô tỳ lại sai lầm khiến người chịu khổ.”

      Lâm Tam Tư vuốt lại tóc cho Bách Hợp, cười : “Bách Hợp, có em ở bên cạnh ta là tốt lắm rồi.”

      “Tiểu thư, người lại làm nô tỳ muốn khóc rồi.” Bách Hợp rất cay mũi, cố nén để nước mắt trào ra, gật đầu : “Nô tỳ sống với tiểu thư cả đời.”

      Lâm Tam Tư giận mắng: “ càn, ta còn chờ ngày được làm mẹ nuôi của con em đấy.” Lâm Tam Tư hề đùa, nàng ở bên Phục Linh và Bách Hợp rất lâu rồi, sớm coi các nàng như người thân ruột thịt, dù trong tương lai các nàng có gả cho người ta mối thân tình này cũng bị cắt đứt.

      Bách Hợp tuy rất hay chuyện với Lâm Tam Tư, nhưng dù sao vẫn chỉ là tiểu nương, nghe mấy lời này rất xấu hổ, khẽ uốn éo : “Tiểu thư gì vậy, nô tỳ còn chưa có người trong lòng, sao mà có hài tử được.”

      “Bách Hợp, em vô tư ngốc nghếch như vậy, sau này phu quân của em nhất định phải là người chững chạc tài giỏi mới được!” Lâm Tam Tư xong, trong đầu liền ra hình ảnh người, : “Bách Hợp, em cảm thấy Hà đại nhân thế nào?”

      Bách Hợp vừa nghe ba chữ Hà đại nhân mặt đỏ bừng cả lên, chậm rãi cúi đầu, cắn môi : “Hà đại nhân điều kiện tốt như vậy, nô tỳ sao có thể xứng đôi với người ta…”

      “Bách Hợp, em lại quên lời ta lúc trước rồi đúng ?” Lâm Tam Tư xuyên tới đây hai chục năm, đương nhiên biết tư tưởng nam tôn nữ ti của thời cổ đại, nhưng dù sao nàng cũng là người đại, nên luôn truyền bá tư tưởng nam nữ ngang hàng cho Phục Linh và Bách Hợp.Bây giờ xem ra, hiệu quả truyền bá của nàng vẫn chưa đủ. “Nếu em có ý với Hà đại nhân ta giúp em thăm dò, nếu hai người đều có tình cảm với nhau, vậy còn nghĩ đến chuyện xứng hay xứng làm gì chứ?”

      “Tiểu thư…” Bách Hợp xấu hổ đến mức chỉ muốn chui mặt xuống đất luôn, “ ra nô tỳ…Nô tỳ thấy rất thích…Thích cái dáng vẻ nghiêm túc cứng nhắc của Hà đại nhân…”

      Quả nhiên, việc hùng cứu mỹ nhân từ xưa tới nay vẫn luôn đúng!

      Bách Hợp được Hà Tất Kỳ tìm thấy rồi đưa tới phủ thái tử, còn tìm đại phu khám cho Bách Hợp nữa, Bách Hợp vì thế mà khó tránh khỏi việc sinh ra cảm kích, cộng thêm mấy ngày nay Hà Tất Kỳ thường hay lui tới phủ thái tử, Bách Hợp lại chưa từng ai, nên chuyện lâu ngày sinh tình cũng là điều rất bình thường.

      Vốn Lâm Tam Tư chỉ suy đoán thôi, nhưng ngờ Bách Hợp lại sảng khoái thừa nhận như vậy, khiến nàng kinh ngạc.Có điều biết Hà Tất Kỳ nghĩ thế nào về Bách Hợp.

      Lý tẩu từng kể cho Lâm Tam Tư nghe ít chuyện về Hà Tất Kỳ, vốn có thê tử, nhưng vì bị bệnh nên qua đời mấy năm trước rồi, sau đó vẫn chưa tái giá, là do có ý định tái giá hay do tìm được người thích hợp Lý tẩu cũng biết.

      “Chờ ta lựa thời điểm, nhất định thăm dò giúp em.”

      Bách Hợp nhìn Lâm Tam Tư, do dự : “Tiểu thư, người ngàn vạn lần đừng là nô tỳ đó, lỡ như Hà đại nhân biết là nô tỳ, đồng ý, vậy sau này nô tỳ sao dám nhìn mặt người ta đây.”

      “Em yên tâm, ta biết rồi.” Lâm Tam Tư cười : “Bất quá chuyện này thể gấp, em và Hà đại nhân nên tiếp xúc nhiều chút, ta thấy hai người với nhau chẳng được mấy câu, như thế được, phải tiếp xúc nhiều mới có thể nảy sinh tình cảm.Em được xấu hổ, tên muộn tao (vẻ ngoài trầm lặng cảm xúc nhưng nội tâm mạnh mẽ) như Hà đại nhân chắc chắn chủ động đâu, còn cách nào khác là em phải chủ động rồi.”

      Lâm Tam Tư hề nghĩ rằng ngày nàng lại trở thành bà mai ở thời cổ đại thế này.

      Bách Hợp thắc mắc: “Tiểu thư, muộn tao là cái gì?”

      “À…Muộn tao…Có ý để hình dung về tính cách tương đối đặc biệt của .” Lâm Tam Tư cảm thấy nên giải thích quá, : “Hà đại nhân lần nào cũng lui tới vội vàng nên ta tiện hỏi, chờ điện hạ trở lại rồi mời Hà đại nhân ăn cơm, lúc đó nhất định ta giúp em hỏi.”

      Bách Hợp : “Tiểu thư tính toán muốn mở tiệc chiêu đãi Hà đại nhân sao?”

      “Đương nhiên.” Lâm Tam Tư gật đầu, nàng biết nếu có Hoắc Dực phân phó Hà Tất Kỳ sao phải giúp nàng làm chuyện này, chỉ nghe lệnh mà làm thôi! Nhưng dù có vậy nàng cũng cảm thấy rất biết ơn. “Mặc dù nghe lệnh của điện hạ mà làm, nhưng giúp ta việc lớn, bất kể vì nguyên nhân gì ta cũng muốn cảm tạ .” Lâm Tam Tư lúc những lời này, trong đầu tự chủ mà ra bóng dáng Hoắc Dực, chàng mặc bạch y đứng đó, gương mặt lạnh lùng, ánh mắt sâu thẳm, lại nhớ cả lúc chàng ôm chặt lấy nàng, cúi xuống trao cho nàng nụ hôn vừa bá đạo lại vừa mất dịu dàng.

      Bách Hợp gật đầu : “ Nô tỳ cảm thấy người đáng cảm tạ nhất là thái tử điện hạ, nếu phải do điện hạ phân phó Hà đại nhân cũng làm mấy chuyện này.”

      Lâm Tam Tư nghe xong, trong lòng cảm thấy rất ấm áp và cảm động, Bách Hợp mặc dù động tâm với Hà đại nhân, nhưng lại bênh vực Hà Tất Kỳ trong chuyện này, điều này chứng tỏ Bách Hợp có thể phân công và tư.Tuy nhiên ngoài cảm động ra nàng càng hy vọng Bách Hợp và Hà Tất Kỳ ở bên nhau hơn, Bách Hợp đơn thuần như vậy, càng cần có người thành thục như Hà Tất Kỳ ở bên cạnh, có như vậy Bách Hợp mới có thể được che chở và bảo vệ tốt.

      “Ừ.” Lâm Tam Tư trầm giọng , “Có những việc, ngay lúc ta còn biết chàng làm giúp ta rồi, phần nhân tình này, ta dùng cả đời để báo đáp lại.”
      minhminhanhngoc, amandatruc, 101265 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :