1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Thiên kim đại chiến - Cửu Nguyệt Hi (Hoàn)

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. phuongthao2727

      phuongthao2727 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,665
      Được thích:
      1,901
      Kiếp trước lúc hai mươi tuổi, có bạn bè, lo lắng bất an, lúc nào cũng mang điệu bộ rụt rè thấp thỏm, lại càng khiến cho các nàng cùng lớp ác khẩu vừa ghen tị vừa bắt nạt .

      Nếu phải là bạn bè, vậy cứ để các nàng sợ hãi , vừa thoải mái vừa rảnh nợ.

      Phía trong, nhân viên bày các món đồ quyên góp lên bục triển lãm, ngọc ngà châu báu, giấy tờ nhà đất, đủ loại đồ đắt đỏ quý giá.

      Tình cờ trong lúc nhìn lướt, Nghê Gia trông thấy đồ quyên tặng của Tống Nghiên Nhi và Mạc Doãn Nhi.

      mô hình nhà cổ kiểu Trung Hoa ở Thừa Đức, bên tấm thẻ viết: “Nhà cổ kiểu Trung, 24 triệu ---- Tống Nghiên Nhi”.

      Nghê Gia khẽ nheo mắt, giá căn nhà ở Thừa Đức này tầm 36 triệu, là trong những món hồi môn khi bác của Nghê Gia gả đến nhà họ Tống, cũng là tòa nhà tổ truyền của nhà họ Nghê. Bác thành người thực vật, nhà họ Tống liền lấy của hồi môn của bà ra để tặng người khác.

      A!

      Bên cạnh là mô hình chiếc du thuyền, “Du thuyền thân kép Green Tee, 12 triệu ---- Mạc Doãn Nhi”.

      Mạc Doãn Nhi giờ cũng coi như nửa con của họ Tống, phỏng chừng chiếc du thuyền trị giá hơn 20 triệu này là do Tống Minh mua cho Mạc Doãn Nhi để giữ thể diện.

      Mục đích tới đây hôm nay là cụ Việt, những chuyện khác những người khác, chưa cần nghĩ đến vội.

      Nghê Gia nhấc ly cocktail khay của phục vụ, rời khỏi đại sảnh đông nghịt, ra ngoài ban công hóng gió. vừa đến bên cạnh dãy chậu cây cảnh nghe có người bàn tán về .

      Đầu tiên là Diêu Phi: “Nó tưởng nó là ai? Chim sẻ hóa phượng hoàng mà tưởng mình là công chúa chắc? Có mặc Valentino(*) cũng thay đổi được khí chất nghèo rớt mồng tơi của nó”.

      (*) nhãn hiệu thời trang cao cấp nổi tiếng của Ý, được thành lập vào năm 1957 bởi Valentino Garavani.

      Những người khác liền mồm năm miệng mười hùa theo.

      “Tống Nghiên Nhi và Mạc Doãn Nhi mới là tiểu thư thục nữ thứ thiệt, con bé Nghê Gia kia khác gì thằng ăn mày trộm quần áo hoàng tử.”

      “Doãn Nhi đáng thương quá, rơi từ thiên đường xuống địa ngục, nhưng vừa nãy tớ thấy cậu ấy, vẫn có phong thái lắm luôn.”

      “Chứ gì nữa, Nghê Gia chuột sa chĩnh gạo thành chủ . Nếu tớ là nó thắp hương bái Phật cảm tạ ân đức rồi, còn kiêu ngạo như thế cho ai xem biết? Nó tưởng nó dùng quyền thế đè ép làm người ta phục chắc? Nực cười!”

      Nghê Gia chậm rãi uống ngụm cocktail, mảy may tức tối.

      chỉ hiểu, trong mắt kẻ khác thứ vốn là của cớ gì lại biến thành ân đức trời ban, vận may mười tám năm qua của Mạc Doãn Nhi cớ gì thành vận rủi khiến người ta thổn thức thương cảm vậy?

      cũng để tâm đến mấy lời ghen tị kiểu ăn được nho bảo nho xanh, nhưng lúc xoay người để lại nghe Diêu Phi lên tiếng: “Thứ con đê tiện có khí chất vẫn là thứ con đê tiện thôi, giờ bay lên cành cao cũng chỉ biết ăn chơi hưởng lạc. Nghe mấy hôm trước nó Thượng Hải tham gia kiện Hải Thiên(*) đấy. Ầy, cháu họ Nghê thấp hèn y như đám bán hoa cao cấp, đáng thương ghê cơ”.

      (*) Cuộc triển lãm hàng xa xỉ giới thiệu các sản phẩm như máy bay, du thuyền, nhà ở cao cấp… Trong thời gian diễn ra triển lãm, đơn vị tổ chức mở nhiều bữa tiệc và các hoạt động giải trí. Năm 2013, buổi triển lãm này gây rúng động Trung Quốc vì thông tin tổ chức tiệc thác loạn tập thể với tham gia của rất nhiều ca sĩ diễn viên người mẫu và các đại gia.

      Những người khác cũng phát ra tiếng xì khinh bỉ.

      Nghê Gia nheo mắt bước ra từ sau hàng cây cảnh, cười sâu cay: “Cho nên, nếu các cậu còn dám lời đê tiện, tôi dùng đống tiền mời đám bán hoa cao cấp ấy đến, ngủ với bạn trai tại hoặc sau này của các cậu, từng người từng người ”.

      Giọng điệu của nhàng êm ái, nhưng lại độc địa như liều nọc rắn.

      Đám sinh viên trong sáng ngây thơ ngờ đột ngột xuất , tất cả đều hoảng hốt, lại nghe những lời khó nghe như thế bằng giọng gió thoảng mây bay, nhất thời đỏ bừng mặt.

      Nghê Gia đứng dưới ánh đèn trắng ngà ở ban công, váy dài xanh dịu dàng, nước da trắng trẻo mịn màng, thanh nhã thoát tục bất ngờ. Nhất là khuôn mặt được trang điểm , trong màn đêm nhạt nhòa, đẹp đến thể mường tượng.

      Nhưng đôi mắt còn gian tà hơn bóng tối.

      Tất cả đám con đều nín bặt, bao gồm cả Diêu Phi. ai hi vọng bạn trai tại hoặc tương lai của mình bị người khác dụ dỗ cả.

      Ánh mắt Nghê Gia lạnh , nhàng dừng người Diêu Phi: “Dạ tiệc của tôi chỉ vừa mới bắt đầu, còn của cậu, kết thúc rồi!”.

      Mọi người đều ù ù cạc cạc, hiểu ý , mãi đến khi…

      Ly Black Maria trong tay được nhấc cao quá đỉnh đầu Diêu Phi, chất lỏng màu đen chảy từ đỉnh đầu ta xuống tóc, hai má, váy trắng, trong chớp mắt đều dính màu đen bẩn thỉu.

      Đám con thấp giọng thét lên.

      Nghê Gia nhàng thong thả xoay người bỏ , lướt qua tấm rèm lụa trắng đến phía ban công khác, đến lúc đó mới phát , phía bên ấy còn có chàng trai trẻ ngồi ghế mây.

      Lúc Nghê Gia bước đến, chàng trai luôn nghịch máy tính bảng tay chỉ lãnh đạm ngước mắt lên nhìn cái, trong con mắt đen thâm sâu gợn chút tình cảm nào.

      Tuy chỉ là thoáng nhìn có bất cứ cảm xúc gì, nhưng Nghê Gia khỏi lo lắng, nhất định ta biết hết đoạn đối thoại và ly rượu ban nãy rồi.

      Tuy Nghê Gia quan tâm người khác nghĩ gì, nhưng trực giác cho hay, người đàn ông trước mặt hề đơn giản.
      Chris_Luu, A fang, bornthisway0110912 others thích bài này.

    2. phuongthao2727

      phuongthao2727 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,665
      Được thích:
      1,901
      6



      Chàng trai thoạt nhìn còn rất trẻ, chỉ khoảng dưới hai lăm, tuy yên lặng ngồi đó như bức tượng nhưng lại thoáng toát lên vẻ khí phách oai nghiêm thể khinh thường.

      Tuy ta chẳng làm gì nhưng toàn thân đều tỏa ra tự kiêu khiến người khác thể bỏ qua. Nghê Gia đột ngột bừng tỉnh, ra từ “quý tộc” – kết tinh của danh gia vọng tộc nhiều thế hệ phải là thứ mà nhà giàu mới nổi hoặc người tài mới phất có thể so sánh được.

      Chỉ ánh nhìn ngắn ngủi, đôi mắt màu hổ phách của ta còn tĩnh lặng hơn màn đêm ngoài kia, lại có thể khiến trái tim bình tĩnh của Nghê Gia như bị chất lỏng lạnh lẽo nào đó phủ lên làm cho nghẹt thở.

      Chỉ ánh mắt cũng đủ để người khác biết rằng, ta tuyệt đối đơn giản.

      riêng gì ánh mắt, vẻ tuấn tú ưa nhìn của ta làm Nghê Gia kinh ngạc.

      Kiếp trước chưa từng gặp người đàn ông này. Người đẹp trai nhất từng gặp là Ninh Cẩm Niên. Nhưng nếu giờ phút này đặt Ninh Cẩm Niên – lịch nho nhã mà hiểm tàn nhẫn – cạnh ta nhất định lép vế hơn nhiều.

      Chỉ hy vọng về sau người đàn ông này dính dáng đến việc kinh doanh của gia đình , bằng lời việc làm của ban nãy nhất định để lại ấn tượng xấu cho ta.

      Trong đầu Nghê Gia nảy ra hàng loạt suy nghĩ, bước chân hơi khựng lại chút rồi ngay lập tức bình tĩnh cầm ly rượu trống trơn lên, ra ban công.

      Lúc quay vào bên trong gần như mọi đồ vật quyên góp đều được bày lên. Nghê Gia thờ ơ dạo vòng, món đồ quyên góp có giá cao ngay sau của là…

      “Bút tích gốc của Vương Hi Chi, “Thất thiệp thiếp” trong tập “Thập thất thiếp(*)”, 130 triệu – Ninh Cẩm Niên.”

      (*) trong những tác phẩm Thảo thư tiêu biểu của Vương Hi Chi. Đầu mỗi bản đều có chữ “Thập thất” nên được đặt tên này.

      Nghê Gia nhướng khẽ đôi mày thanh mảnh, chỉ mỉm cười, là bút tích của Vương Hi Chi mà nhà họ Ninh giành được với giá 310 triệu của hãng đấu giá Sotheby's(*) năm ngoái đây mà!

      (*) hãng đấu giá nổi tiếng cung cấp rất nhiều các món đồ quý hiếm và cao cấp.

      Món đồ này chỉ có giá trị cực lớn, mà quan trọng hơn là tính văn hóa sâu sắc, tất cả mọi thứ ở đây cộng lại cũng khó sánh bằng.

      Bút tích của Vương Hi Chi, người mê đồ cổ thư pháp như cụ Việt nhất định để ý.

      Trong lòng Nghê Gia còn tự tin như ban đầu nữa, bức thư pháp bút tích giá 310 triệu, yết giá 130 triệu, kim cương giá 50 triệu, yết giá 250 triệu. điên rồi!

      Lúc này trong kiếp trước tham gia buổi dạ tiệc này mà mơ màng túy lúy ở Thượng Hải, xem ra bản gốc thư pháp này là vật bảo đảm để nhà họ Ninh cướp thầu thành công rồi.

      Giành được hạng mục Max Power, giá hợp đồng cộng thêm tiềm năng thị trường sau này nữa ít nhất cũng vài trăm tỷ, 310 triệu chỉ là mồi câu. Vả lại dù thành công, coi như KARNER của nhà họ Ninh ném 310 triệu vào quỹ bảo vệ hành tinh xanh, quảng cáo như thế cũng hại gì.

      Nghê Gia vẫn nhìn chăm chú bức thư pháp gốc của Vương Hi Chi, đột nhiên eo bị vòng tay mềm mại ôm lấy, động tác thân mật ấy làm Nghê Gia hốt hoảng. cuống quýt quay lại liền nhìn thấy gương mặt tuyệt đẹp nở nụ cười rạng rỡ, phải Tống Nghiên Nhi ai?

      “Gia Gia, phải cậu Thượng Hải sao? Lâu lắm gặp, nhớ cậu chết được!” Tống Nghiên Nhi chỉ đẹp người mà giọng cũng rất ngọt ngào.

      Kiếp trước Nghê Gia thực coi Tống Nghiên Nhi là bạn thân. Mười tám năm trước đó của cách xa trời vực tới thân phận của Tống Nghiên Nhi, nhưng ấy chưa từng ghét bỏ , luôn đối xử rất tốt với , cũng rất biết ơn.

      Hơn nữa, quan hệ giữa nhà họ Tống và nhà họ Nghê cũng khá sâu sắc. Tống Minh, cha của Tống Nghiên Nhi xuất thân từ gia tộc sa sút, nhờ vào đám cưới với nhà họ Nghê nên mới có thể cứu vãn dòng họ nguy ngập của nhà họ Tống. Mẹ Tống Nghiên Nhi là con của Nghê Cẩn, tức bác của Nghê Gia, nhưng trở thành người thực vật sau vụ tai nạn.

      Đôi bạn còn là chị em họ vốn rất thân thiết, nhưng Tống Nghiên Nhi lại vô tình làm tổn thương Nghê Gia khiến tim nguội lạnh hết lần này đến lần khác.

      Tống Nghiên Nhi rất tốt bụng, tốt đến mức khi Nghê Gia phản kích Mạc Doãn Nhi, nàng đều đành lòng mà nhắc nhở Mạc Doãn Nhi, dẫn đến việc Nghê Gia bị Mạc Doãn Nhi và đám bạn trai của ả hành hạ đến chết.

      bị Tống Nghiên Nhi bất cẩn hại cho bị cướp mất cổ phần, bị lăng mạ giày vò.

      Điều khiến thể nào tha thứ chính là, Tống Nghiên Nhi tình cờ biết được chuyện bị Mạc Doãn Nhi và Ninh Cẩm Niên giam cầm, tiêm thuốc và làm nhục. từng dặn dặn lại được cho Nghê Lạc biết, nhưng nàng lại cẩn thận tiết lộ cho Nghê Lạc, kết quả Nghê Lạc mất mạng khi tìm Ninh Cẩm Niên báo thù, Nghê Gia thậm chí được nhìn mặt em trai mình lần cuối.

      Nghê Gia biết Tống Nghiên Nhi cố ý, chẳng qua nàng chỉ là trời sinh mang họa… có thù hận với Tống Nghiên Nhi, nhưng thực tình cũng muốn liên quan gì đến nàng nữa.

      khá lãnh đạm gạt tay Tống Nghiên Nhi ra, nở nụ cười trống rỗng: “Cậu làm mình giật cả mình”.

      Tống Nghiên Nhi thấy sắc mặt Nghê Gia quá lạnh nhạt, giống bạn thân trước kia suốt ngày kéo tay mình cười hì hì nữa, cuống lên: “Gia Gia, có phải cậu giận mình với Doãn Nhi ? Mình biết quan hệ giữa cậu và Doãn Nhi tốt, nhưng cả hai cậu đều là bạn thân của mình. Hơn nữa bây giờ cậu ấy thành em danh nghĩa của mình rồi. Bị kẹp giữa hai cậu, mình cũng khó xử lắm, Gia Gia, cậu đừng giận mình được ? Trong lòng mình, ai có thể thay thế cậu!”.

      Nghê Gia im lặng, nổi hết cả da gà da vịt, tôi có xu hướng bách hợp(*) đâu!

      (*) Chỉ quan hệ đồng tính nữ.
      Chris_Luu, A fang, bornthisway0110912 others thích bài này.

    3. phuongthao2727

      phuongthao2727 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,665
      Được thích:
      1,901
      Có điều Nghê Gia cũng hơi tò mò, nếu Tống Nghiên Nhi biết bạn thân Mạc Doãn Nhi ra là em ruột cùng cha khác mẹ, liệu còn có thể vui vẻ bình tĩnh như bây giờ ?

      Kiếp trước, Nghê Gia tình cờ nghe được cuộc chuyện giữa hai mẹ con Mạc Doãn Nhi, thu lại định tiết lộ, kết quả nửa đường bị Ninh Cẩm Niên chặn lại, còn bị xử lý thảm hết chỗ .

      Cũng trong lần đó, Nghê Gia biết, Mạc Mặc bế nhầm con, mà vì hâm mộ mệnh bà chủ lớn của Trương Lan nên cố tình đổi. Mạc Mặc cũng có tình cảm gì với – đứa con nương tựa mười tám năm qua.

      Kiếp này, tuy Nghê Gia muốn xem cảnh Tống Nghiên Nhi và Mạc Doãn Nhi đội trời chung, nhưng giờ chẳng hơi đâu thu gom chứng cớ, cũng chưa chắc chắn sau khi dây vào Mạc Doãn Nhi có thể lành lặn trở ra nên tạm thời cứ gác sang bên .

      Nghê Gia thoáng thấy Mạc Doãn Nhi tới chỗ mình, liền nhoẻn cười chuyển đề tài: “Đúng rồi, mình vừa thấy bản thư pháp gốc của Vương Hi Chi, hình như do Ninh Cẩm Niên quyên góp. Bạn trai cậu cũng hào phóng ”.

      Mặt Tống Nghiên Nhi đỏ lựng: “Mới chỉ gặp mặt vài lần thôi, sao là bạn trai được, cậu đừng lung tung”, nhưng trong mắt nàng lấp lánh vui sướng.

      Nghiên Nhi còn chưa dứt lời, bên cạnh vang đến tiếng cười quở trách của Mạc Doãn Nhi: “Nghiên Nhi hư lắm, hẹn hò với bạn trai mà cho em biết”.

      Nghê Gia nghe thế, khóe môi khẽ cong lên, ả này luôn có hứng thú với bạn trai của người khác.

      Trong lứa thanh niên nhà họ Ninh, người được các chị em quan tâm nhất là Ninh Cẩm Niên tài mạo song toàn, gan góc mưu lược.

      Tuy cha chỉ là kẻ tầm thường, song bà mẹ Tưởng Na của lại có đầu óc kinh doanh. Chỉ trong hai mươi năm ngắn ngủi bà ta phát triển hãng ô tô KARNER vốn là của hồi môn khi được gả sang nhà họ Ninh, cuối cùng còn có thể nuốt trọn Tưởng thị bên đằng ngoại, trở thành tập đoàn KARNER lớn mạnh nhất trong ngành sản xuất ô tô trong nước.

      Ninh Cẩm Niên kế thừa nét ôn hòa nho nhã và mưu lược chính trị bên nội cùng tư duy kinh doanh nham hiểm cay độc bên ngoại, lòng dâng hiến vì người , tiếc mạng sống vì bạn bè, và đuổi cùng giết tận với kẻ địch.

      Rất may, Nghê Gia là kẻ địch của , và càng may hơn, kẻ địch của Nghê Gia phải bạn bè của , mà là người .

      Ban đầu có thiện cảm với Tống Nghiên Nhi, chỉ tiếc là Mạc Doãn Nhi chỉ có thiện cảm với bất cứ nào nhưng lại có thiện cảm với tất cả đàn ông.

      Ả dụ dỗ được Ninh Cẩm Niên xong liền vờ vịt đáng thương nhận lỗi với Tống Nghiên Nhi, biết chuyện giữa Tống Nghiên Nhi và Ninh Cẩm Niên.

      Tống Nghiên Nhi dĩ nhiên tin ả, còn phát huy tinh thần phổ độ thiện lương, nước mắt lưng tròng quyết định để bản thân thiệt thòi mà tác thành cho người khác, dù sao nàng vô hại với cả con người và động vật này cũng thiếu người thích.

      Giờ Nghê Gia tranh mở miệng trước, kéo tay Tống Nghiên Nhi, tủm tỉm với Mạc Doãn Nhi: “Ninh Cẩm Niên là người đàn ông ưu tú nhất mình từng gặp, xứng đôi vừa lứa với Nghiên Nhi nhất. Mạc Doãn Nhi, giờ cậu biết rồi, được cướp bạn trai của Nghiên Nhi nhà chúng ta đâu đấy”.

      nhấn mạnh chữ “cướp”, đảm bảo chắc chắn Tống Nghiên Nhi nghe thấy.

      Nguyên nhân lớn nhất mà kiếp trước Tống Nghiên Nhi tha thứ cho Mạc Doãn Nhi, chính là do Mạc Doãn Nhi nước mắt nước mũi ròng ròng thề thốt ả hoàn toàn biết chuyện.

      Bây giờ biết rồi nhé!

      Tống Nghiên Nhi phủ nhận những lời Nghê Gia , phải vì nàng có tình cảm đặc biệt với Ninh Cẩm Niên, mà là vì bạn thân thiết giúp mình như thế, trong lòng nàng thấy ngọt ngào muốn chết rồi, làm sao có thể giữ thể diện cho Nghê Gia mà phủ nhận chứ!

      Mạc Doãn Nhi dường như kiềm nổi cơn giận, ngượng ngùng cười: “Nghê Gia, cậu gì thế? Sao mình lại có thể cướp bạn trai của Nghiên Nhi được?”.

      Nghê Gia toạc móng heo: “Nghe bạn trai của mấy bạn cùng lớp cậu đều thành bề tôi dưới gấu váy cậu rồi, tôi cũng hơi lo cho Nghiên Nhi”.

      Tống Nghiên Nhi hơi sửng sốt, nàng chưa từng chú ý đến vấn đề này, cũng chưa từng nghe ai nhắc đến. Giờ thấy Nghê Gia bảo vậy, nàng láng máng cảm thấy hình như có việc đó , bất giác níu lấy Nghê Gia.

      Mạc Doãn Nhi nhìn dáng vẻ của hai người trước mặt, cảm giác bạn thân của mình bị cướp mất, trong bụng bực dọc, mặt cũng lạnh . Ả thể vặc lại, đành phải trả đòn: “Mình nghe cậu Thượng Hải tham gia kiện Hải Thiên, có vui ?”.

      ả lớn tiếng câu này, làm cho nhiều người quanh đó liếc xéo.

      Nghê Gia trả lời như chẳng có gì: “Ừ, tôi đến xem buổi triển lãm cuộc sống cao sang, cũng gặp được nhiều nhân vật tiếng tăm lắm. Có điều bà nội giục giã, tôi về ngay trong ngày rồi”.

      Câu trả lời thẳng thắn như thế đủ để những người xung quanh thu hồi ánh mắt, Mạc Doãn Nhi tức đến run người.

      Biểu cảm và câu trả lời quang minh chính đại của Nghê Gia rửa sạch mọi hiềm nghi. Mạc Doãn Nhi thất vọng, ả vốn định lừa Nghê Gia đến đó tham gia triển lãm, sau đó sai người đánh thuốc mê đưa nhập tiệc, nhưng ngờ Nghê Gia ràng mê man lại đột nhiên biến mất.

      Mạc Doãn Nhi thua keo này bày keo khác, đột nhiên than thở: “Đúng rồi, mấy hôm nay mình muốn đến nhà thăm mẹ, nhưng nghe cậu bảo bà nội cho phép mình bước chân vào cửa phải ? Vì sao cậu phải làm thế, mình cũng là con mẹ mà!”. xong, mắt ả ngân ngấn nước, đáng thương vô cùng, làm rất nhiều người lại nhìn sang.
      Chris_Luu, A fang, bornthisway0110912 others thích bài này.

    4. phuongthao2727

      phuongthao2727 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,665
      Được thích:
      1,901
      7



      Nghê Gia cười nhạt, thủng thẳng đáp trả: “Tôi chỉ biết cậu thích cướp bạn trai của người khác, ngờ cậu còn muốn cướp cả gia đình của người khác nữa. Cậu thích đồ của người khác đến thế sao? Nhưng cậu và mẹ cậu vốn nơi nương tựa, giờ có được mọi thứ, cậu còn muốn sao nữa?”.

      chuyện như khói, nhưng ý kèm lại tát thẳng vào mặt ả: Hai mẹ con Mạc Mặc và Mạc Doãn Nhi vừa thấp hèn vừa tham lam, số đỏ tu hú chiếm tổ chim khách ở hai nhà Nghê, Tống mà còn biết thỏa mãn.

      Nghê Gia năng nhàng nhưng khinh khi trong mắt rất : “Mạc Doãn Nhi, cậu vào nhà họ Tống rồi mà vẫn chưa buông tay bên nhà họ Nghê, đúng phong cách bắt cá vài tay với đàn ông của cậu! đứa con riêng thân phận thấp kém như cậu trở thành đại tiểu thư, còn tôi chịu khổ thay cậu mười tám năm. Cậu cảm ơn tôi thôi, còn dám đứng trước mặt tôi ra vẻ uất ức? Cậu có biết xấu hổ ?”.

      Những lời này làm những giọt nước mắt sắp sửa tràn ra của Mạc Doãn Nhi ngưng bặt.

      “Đúng là bà nội cho cậu bước chân vào cửa. Bà cậu về nhiều quá, lần nào cũng lôi kéo mẹ và em trai lập tôi, như thế còn lâu tôi mới hòa nhập được với cái nhà này. Mạc Doãn Nhi, cậu ác đấy, cướp cuộc sống của tôi mười tám năm vẫn chưa đủ, còn muốn cướp cả đời nữa. Giờ cậu ra vẻ yếu đuối khóc lóc cho ai xem?”

      Cuối cùng Nghê Gia lấy bà nội ra để dồn trận, nhắm thẳng vào Mạc Doãn Nhi vờ đáng thương kêu gọi thông cảm, thực ra là muốn hại Nghê Gia được người nhà đón nhận, Mạc Doãn Nhi quả thực bụng dạ khó lường.

      Những người biết chuyện đứng quanh đó đều sợ phát khiếp vì lời qua loa mà đầy cay độc của Nghê Gia, tuy thấy độc miệng nhưng cũng hiểu mỗi câu đều rất có lý.

      Chưa kể, vinh quang trước kia của Mạc Doãn Nhi là nhờ Nghê Gia, còn người đàn bà nghèo khổ Mạc Mặc cũng lắc mình biến thành bà chủ lớn. Hai mẹ con này nợ Nghê Gia nhiều tới vậy mà còn dám nham hiểm hại thế ư?

      Mà Mạc Doãn Nhi bình thường luôn theo hình tượng cao quý lạnh lùng, nên màn nước mắt bất ngờ rơm rớm ban nãy quả rất giả.

      Mạc Doãn Nhi bị trận, còn sức lực cãi lại, dù sao ả cũng phải hoa sen trắng(*), khóc lóc phù hợp với phong cách nữ thần của ả. Hơn nữa Nghê Gia thế, dù ả muốn khóc cũng được khóc, bằng chính là giả vờ đáng thương.

      (*) Chỉ các nàng ngây thơ trong sáng lương thiện, luôn tỏ vẻ nhu nhược yếu đuối.

      Ả đứng giữa những ánh mắt hoài nghi của bao người xung quanh, nín nhịn suýt nội thương: “Nghê Gia, cậu làm thế…”.

      Nhưng Nghê Gia cũng chẳng buồn nhìn ả nữa. Mắt đảo qua đảo lại, nhìn thấy Ninh Cẩm Niên phía xa liền chọc Tống Nghiên Nhi: “Nghiên Nhi, Ninh Cẩm Niên đến rồi, cậu còn sang chào hỏi ?”.

      chú ý của Mạc Doãn Nhi lập tức đổi vị trí, ánh mắt ả bay vút rồi đờ ra: Chỉ xét riêng khí chất và ngoại hình, đây chính là người đàn ông chất lượng số !

      Tống Nghiên Nhi nghe Nghê Gia xong, lại đỏ bừng mặt, nhưng vẫn cong môi cười, bước sang đó, trước khi quên với Nghê Gia: “Gia Gia, lát nữa mình tới tìm cậu”.

      Mạc Doãn Nhi ngây ra vài giây, mãi đến khi tầm mắt bị bóng lưng nổi bật của Tống Nghiên Nhi che khuất mới bất đắc dĩ thu hồi ánh mắt.

      Nghê Gia vờ chú ý đến Mạc Doãn Nhi nhìn mình chòng chọc. đến trước mặt viên kim cương Nước Mắt Công Chúa, thu hút thành công ánh mắt ả cùng.

      Khi Mạc Doãn Nhi nhìn thấy viên kim cương màu xanh này giật mình, sao có thể?

      Lúc mẹ Trương Lan muốn đưa viên kim cương này cho ả, bà nội kiên quyết cho Nghê Lạc. Nhưng Nghê Lạc cũng hứa tặng ả rồi, tại sao lại bị Nghê Gia lấy ra làm đồ quyên góp?

      Giọng Mạc Doãn Nhi mang theo chút run rẩy: “Nghê Gia, cậu lấy viên kim cương này , mẹ có biết ?”.

      “Biết hay khác gì nhau?” Giọng Nghê Gia rất hờ hững, “Mẹ có quyền quản kinh tế trong nhà, toàn bộ tài sản trong tay Nghê Lạc giờ đều do tôi quản lý. Thẻ của nó, xe của nó, tiền của nó, du thuyền máy bay kim cương cổ phiếu của nó, tất cả đều mặc tôi xử lý hết, ai xen vào được”.

      Mạc Doãn Nhi tái mặt.

      Kiếp trước, phần lớn tài sản của Nghê Lạc đều bị ả lừa mất.

      Nghê Gia nhìn chăm chăm vào viên kim cương, cười chế nhạo: “Cậu thích viên kim cương này lắm nhỉ, thế nhưng tôi thấy cậu xứng. Thà quyên tặng người ngoài còn hơn là cho cậu”.

      Mạc Doãn Nhi nghiến răng kèn kẹt, từ lần đầu tiên ả và Nghê Gia gặp mặt coi nhau ra gì, nhưng lúc đó, Mạc Doãn Nhi vẫn còn là tiểu thư nhà họ Nghê cao quý. Tuy Nghê Gia căm ghét ả nhưng vì rào chắn thân phận, nên vẫn luôn chịu thiệt thòi trước mặt ả. Nhưng Mạc Doãn Nhi nào ngờ mình lại là hàng giả, trong nháy mắt mất mọi thứ.

      Điều này khiến ả tài nào chấp nhận được, dựa vào đâu mà phải cho Nghê Gia địa vị cao quý của ả?

      May mà sau này Mạc Mặc gả cho Tống Minh, mà ả ra là con riêng của Tống Minh, có điều phải giấu người khác kể cả Tống Nghiên Nhi. Tuy nhà họ Tống giàu có quyền thế bằng nhà họ Nghê, nhưng mẹ Trương Lan và Nghê Lạc đều thích ả.

      Chuyện khiến ả vui vẻ nhất là, quá trình hòa nhập của Nghê Gia ở nhà mới hết sức khó khăn, bị đè nén đến mức buồn bực vui, tính tình quái gở, cả bụng oán hận lại có khả năng phản đòn. Thế nên ả rất yên tâm.

      Nhưng ngờ, Nghê Gia tới Thượng Hải chuyến lại đột ngột thay đổi.

      Dáng vẻ bình tĩnh cao ngạo, còn dám hết lần này đến lần khác hạ nhục ả, như thể trở thành đại tiểu thư nhà họ Nghê rồi.
      Chris_Luu, A fang, bornthisway0110912 others thích bài này.

    5. phuongthao2727

      phuongthao2727 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,665
      Được thích:
      1,901
      Mạc Doãn Nhi vẫn cứng miệng móc: “Mình xứng? Hừm! Chẳng lẽ cậu xứng sao?”.

      “Câu này hẳn là tôi cậu nghe mới đúng chứ nhỉ?” Nghê Gia mỉm cười, thẳng lưng, “Tôi là trưởng nữ nhà họ Nghê, còn cậu sao, đồ con hoang ngay cả bố mình là ai cũng biết”. cười nhạt, đoán chừng ả dám ra bố mình là Tống Minh, “Vừa rồi tôi ràng như vậy mà cậu còn dám kiêu ngạo trước mặt tôi? Mạc Doãn Nhi, cậu đúng là vô liêm sỉ quá!”.

      đợi Mạc Doãn Nhi tức giận, Nghê Gia nhàng cười: “Nên giờ tôi đành chủ động ra trận thôi. Sau này nếu cậu muốn vơ vét cái gì từ Nghê Lạc xin lỗi nhé, tất cả bị tôi coi chừng hết rồi”.

      Huyệt thái dương của Mạc Doãn Nhi giật đến phát đau, biết Nghê Gia nhiều năm, đây là lần đầu tiên ả bại dưới tay , còn bị mắng là đồ con hoang. Ả được nhà họ Nghê ban ơn? Chẳng lẽ Nghê Gia cho rằng Mạc Doãn Nhi này mắc nợ ta? thể tha thứ được, trước kia, con ranh này ràng lần nào cũng là bại tướng dưới tay ả cơ mà.

      Ả vừa toan gì đó, nhưng Nghê Gia thèm để ý, chỉ nhếch miệng cười rồi biến mất trong đám người.

      Mạc Doãn Nhi nhìn theo bóng , hung hăng nghiến răng nghiến lợi, ả xem thường con ranh chết tiệt này rồi.

      Nghê Gia, mày tưởng mày có được tất cả sao?

      Lúc Nghê Gia ngang qua gian phòng, nhìn thấy Ninh Cẩm Niên và Tống Nghiên Nhi có vẻ chuyện trò rất vui. Điều kiện của Ninh Cẩm Niên rất tốt, thế nên ngay cả Tống Nghiên Nhi cũng dễ dàng bị thu hút.

      Nhìn Ninh Cẩm Niên, trong đáy mắt Nghê Gia lóe lên run rẩy, ai ngờ được gã đàn ông có nụ cười ấm áp, cử chỉ tao nhã như thế lại là con quỷ tàn nhẫn độc ác.

      Lúc bị làm nhục, tỉnh bơ ngồi bên cạnh nhìn. Lúc bị tiêm ma túy, cũng lạnh lùng ngồi giám sát. Còn Nghê Lạc, sinh mệnh trẻ trung bị bắn hai mươi chín phát súng. đếm từng phát từng phát !

      Bất kể ai còn nhân tính ra tay tàn nhẫn như thế!

      Trong mắt Nghê Gia là vùng băng giá, bị thù hận tràn tới, đột nhiên quên mất mình ở đâu. Đúng lúc này, Ninh Cẩm Niên như cảm nhận được ánh mắt , quay đầu sang nhìn.

      Chỉ là, ánh mắt của họ hề giao nhau.

      chàng trai xa lạ đứng chắn giữa hai người, lịch cất lời mời Nghê Gia: “ Nghê Gia, cụ nhà chúng tôi muốn gặp ”.

      Nghê Gia sắp xếp lại cảm xúc vừa mới dâng trào ban nãy chỉ trong giây đồng hồ, rồi gật đầu đáp lễ: “Nhờ dẫn đường cho”.

      Nghê Gia theo chàng nọ rời khỏi nơi đó, băng qua hành lang dài, đến gian phòng đẹp đẽ tĩnh mịch, chàng trai đứng ngoài cửa, có ý định vào.

      Nghê Gia hít hơi sâu, tự mình đẩy cửa bước vào.

      Căn phòng được trang trí tỉ mỉ đẹp đẽ, bên trong chỉ có hai người.

      Ngồi chính giữa trường kỉ là ông cụ tóc điểm bạc nhưng còn rất quắc thước, khí độ phi phàm như thế, cần đoán cũng biết là cụ Việt.

      Còn chàng trai trẻ ngồi trường kỉ bên cạnh, ánh mắt xa xăm, gương mặt thanh thoát…

      Nghê Gia muốn chết ngay cho rồi, đây chẳng phải người đàn ông ngồi ngoài ban công vừa nãy sao?

      Dùng đầu ngón chân mà nghĩ cũng biết ta là Việt Trạch – đích tôn cục cưng nhà họ Việt.

      Việt Trạch ngước mắt nhìn , trong mắt vẫn gợn nét nào, giống như nhìn người lạ chưa bao giờ gặp mặt.

      Cơ mặt Nghê Gia cứng lại giây, vốn định lịch cười với ta, nhưng ơ hờ rời mắt chỗ khác.

      Nghê Gia đến bên cạnh trường kỉ đối diện với cụ Việt, ngoan ngoãn , “Cháu chào ông!” rồi ngồi xuống.

      Cụ Việt hỏi han tình hình sức khỏe của bà Nghê trước theo đúng phép lịch , rồi hỏi đến tiết mục “ngọc về tay vua” và quá trình thích ứng với cuộc sống của Nghê Gia, có vẻ như tất cả mọi người đều rất tò mò.

      Ông hỏi bất cứ chuyện gì, Nghê Gia đều lễ phép điềm đạm trả lời. Điều này làm cụ Việt khá bất ngờ, từ sau khi nghe chuyện nhà họ Nghê bế nhầm cháu , đây là lần đầu tiên ông nhìn thấy Nghê Gia. Ông nghe con bé này trước kia sống khổ sở, ngờ lại rất có phong thái của tiểu thư danh giá.

      Lúc trò chuyện với ông, giọng mềm mỏng, lại giống như tinh tế chú ý đến thính lực người già, ngữ điệu vững vàng, có nặng có rất êm tai, tốc độ khoan thai vừa chuẩn.

      Nội dung câu trả lời của căng, chùng vừa phải, khéo léo lại biết tiết chế, tuy có hơi nghiêm túc nhưng lại pha thêm chút tình cảm, rất tốt.

      chuyện qua lại hồi lâu, cụ Việt thân thiện hẳn lên. Nghê Gia biết mình thể tồi, ghi ấn tượng tốt trong lần gặp đầu với ông cụ.

      Nhưng, lại liếc mắt nhìn sang Việt Trạch ở bên cạnh.

      ta có vẻ hứng thú gì, chỉ nhìn chăm chăm vào khoảng , nhìn về chỗ lấy nửa khắc.

      Việc này làm Nghê Gia hơi thất vọng, xem ra chuyện ở ban công để lại ấn tượng xấu cho ta rồi. Tuy để ý đến cách nhìn của ta với mình, nhưng cũng muốn việc đó ảnh hưởng đến hạng mục Max Power.

      Cụ Việt chuyện nhà với Nghê Gia thêm chốc lát rồi chuyển sang việc chính, viên kim cương.

      “Quyên góp viên kim cương này là ý của ai?”

      “Là ý của cháu!” Nghê Gia thà trả lời, “Hơn nữa cũng được bà nội đồng ý ạ”.
      Chris_Luu, A fang, bornthisway0110912 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :