1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thê tử ngốc - Phượng Vân (C55)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 33:

      Editor: Vũ Hương


      Đêm khuya yên tĩnh, Khâu Tiểu Ninh chút buồn ngủ cũng có, đứng ở bên cửa sổ, nhìn các ngôi sao sáng bầu trời. mặt có vẻ đơn, lúc này ca ca làm gì? Có thể bị việc ban ngày dọa sợ hay , có nhớ bị trúng xuân dược như thế nào ? trách nàng chứ? Hi vọng ca ca nhớ người cùng thân mật là nàng, nếu ca ca nhất định hoảng sợ, trong lòng nhất định chỉ xem nàng như muội muội ruột. Cũng là nàng tốt, nên vì câu thích của ca ca làm cho tâm trí rối bời.

      Mà Khâu gia, Khâu Minh Thông cũng nhìn các ngôi sao trời, luôn luôn thông minh lại biết khi mình gặp Ninh nhi nên những gì với nàng? Ninh nhi vẫn chưa biết bọn họ có quan hệ máu mủ, Ninh nhi có thể bị dọa sợ hay ? Ngày mai gặp Ninh nhi trước tiên nên với nàng về thân thế của nàng, hay là trước xin lỗi với nàng? xin lỗi, cũng thể , nếu Ninh nhi càng đau lòng hơn! Vậy gặp nàng phải gì trước? Khâu Minh Thông phiền nửa ngày cũng nghĩ ra.

      Ngày thứ hai vừa rạng sáng, Khâu Minh Thông tới Hàn phủ, tuy là thư đồng nhưng viện Hàn Thiếu Khanh ở cũng thể tùy tiện vào. Đến cửa lớn của Sướng Tâm viện, rồi tìm tiểu nha hoàn, nhờ nàng truyền lời cho Khâu Tiểu Ninh, nàng ra ngoài.

      Tiểu nha hoàn dĩ nhiên biết Khâu Minh Thông, đỏ mặt gật đầu cái, người lại vào.

      bao lâu, Khâu Tiểu Ninh ra ngoài, cúi đầu, dám nhìn ánh mắt của Khâu Minh Thông. Mà Khâu Minh Thông thấy Khâu Tiểu Ninh ra ngoài, đè nén kích động muốn xông lên trước ôm nàng vào lòng, hơi cười cái rồi : "Ninh nhi, chúng ta Vong Ưu đình được ."

      Khâu Tiểu Ninh gật đầu, vẫn có lên tiếng. Vong Ưu đình đúng là chỗ để chuyện tốt, bởi vì chỗ kia có rất ít người dám , nghe mấy người lớn tuổi trong phủ , đây từng là chỗ ở của thiếp thất qua đời mà Lão Thái Gia sủng ái nhất. Từ sau khi người thiếp đó chết, nghe nơi này có quỷ trừ Lão Thái Gia ai dám đến, tại Lão Thái Gia qua đời, chỗ kia cũng có người.

      Hai người tới trước đình trong sân, ngờ nhìn thấy người.

      "Thiếu Khanh, sao ngươi lại ở trong này?" Nhìn thấy nàng ở chỗ này Khâu Tiểu Ninh có chút ngoài ý muốn, trong đầu lóe lên khả năng.

      "A. . . . . . Các ngươi sao lại tới đây?" Hàn Thiếu Khanh đầu tiên là sợ hết hồn, nhưng rất mau phản ứng lại, che đậy biểu tình mặt.

      "Tiểu thư, quấy rầy, mang Ninh nhi tới đây là có ít chuyện muốn riêng với muội ấy." Khâu Minh Thông nhìn Hàn Thiếu Khanh, ánh mắt bình tĩnh dao động, bị vẻ đẹp của nàng mê hoặc cũng có vẻ tự ti bởi thân phận thư đồng.

      Hàn Thiếu Khanh gật đầu cái: "Vậy các ngươi tán gẫu, ta về Sướng Tâm viện trước." Nhìn bộ dạng ngày hôm qua của tiểu Ninh, giữa nàng và Khâu Minh Thông nhất định là xảy ra chuyện gì, có thể giải quyết là chuyện tốt. Tiểu Ninh cùng Khâu Minh Thông được ở cùng chỗ, ở chung chỗ tiểu Ninh rời Hàn phủ, nàng có thể bắt đầu báo thù. Nàng chờ được đến khi vào cung, nàng muốn làm thiếp cho người ta, dù là thiếp của Hoàng thượng cũng giống như nhau. Kiếp trước làm thiếp, là cảm động tấm lòng của người nọ đối với nàng, nhưng chứng minh những thứ này so với quyền lợi đều là vô dụng.

      Hàn Thiếu Khanh rời được lát rồi, hai người cũng có mở miệng. Có lẽ là có thói quen trầm mặc như vậy, hai người đồng thời lên tiếng : "Ngươi. . . . . ." "Ngươi trước . . . . . ." Sau khi liên tục hai lần cùng , nhìn nhau chút, hai người cùng cười tiếng. Khâu Minh thông lẳng lặng nhìn Khâu Tiểu Ninh, mở miệng : "Ninh nhi, muội hãy nghe huynh , mặc dù huynh biết chuyện này sau khi muội biết nhất định khổ sở, nhưng chuyện đến bước này huynh cũng chỉ có thể với muội. Ninh nhi, muội phải là nữ nhi ruột của cha nương, muội muội của huynh mười mấy năm trước chết."

      Nghe vậy, đầu của Khâu Tiểu Ninh trống rỗng, hiểu ca ca là làm sao biết được chuyện này. Khâu Minh Thông thấy nàng như vậy, cho là nàng bị lời của dọa sợ, vội nhàng lắc lắc bả vai của Khâu Tiểu Ninh kêu lên: "Ninh nhi. . . . . . Ninh nhi. . . . . ."

      "Huynh làm sao biết?" Cha và nương chắc chắn cho ca ca, như vậy chính làm thế nào biết được?

      "Muội, sớm biết?" câu của Khâu Tiểu Ninh, khiến Khâu Minh Thông lập tức bắt được trọng điểm.

      Khâu Tiểu Ninh gật đầu, cười khổ : "Dĩ nhiên, nghĩ cũng có thể nghĩ tới. Nương tổng cộng có bốn đứa bé, ba nhi tử, theo lý thuyết bà hẳn là phải thích nữ nhi duy nhất là muội nhất, nhưng nương đối với muội huynh cũng biết. Mà nghe được ít lúc cha nương chuyện, càng xác định được suy nghĩ trong lòng muội." ra kiếp trước nàng có chút nghi ngờ thân thế của mình, chỉ là khi đó chính nàng cũng có nghĩ đến thôi.

      "Ninh nhi. . . . . ." trong mắt Khâu Minh Thông xẹt qua tia đau lòng, ra Ninh nhi sớm biết. nghĩ đến nàng sau khi biết vẫn suy nghĩ vì mọi người trong nhà như thế, có chút, làm khó nàng rồi.

      "Ca ca cần đau lòng cho muội, muội sớm đau lòng. Ngược lại huynh...huynh làm sao biết?" Khâu Tiểu Ninh cười thản nhiên, khi nhìn Khâu Minh Thông còn chút xíu vẻ khổ sở nào.

      "Cũng là cẩn thận nghe được cha nương chuyện, chín tuổi huynh biết. Sợ muội đau lòng, huynh chưa bao giờ nghĩ đến cho muội, chỉ là tại huynh thể . Ninh nhi. . . . . . Muội. . . . . ."

      " ra là ngươi ở chỗ này à? Nghe tiểu nha hoàn ngươi và tiểu Ninh cùng nhau đến đây, ta còn tin đấy. Minh Thông, ta có vài chuyện muốn thảo luận với ngươi, ngươi bây giờ có thời gian ?" biết Hàn Thiếu Quân xông ra từ đâu, lúc chuyện mặc dù với Khâu Minh Thông, nhưng ánh mắt lại nhìn Khâu Tiểu Ninh.

      "Ta . . . . . ." Đối với Hàn Thiếu Quân đột nhiên chạy đến làm loạn kế hoạch, Khâu Minh Thông chỉ mong sao ta mau rời khỏi đây.

      Ai ngờ vẫn chưa hết câu, Khâu Tiểu Ninh trước : "Nếu thiếu gia và ca ca có chuyện, Ninh nhi xin cáo lui trước." Chỉ cần ca ca còn chưa đỗ Trạng Nguyên thể đắc tội Hàn Thiếu Quân, từ lớn lên ở Hàn phủ nàng hiểu Hàn Thiếu Quân. Mặt ngoài là công tử khiêm tốn, kì thực lại ích kỷ mọn, giống như kiếp trước ca ca làm việc cho , ngay cả khi nàng chết cũng muốn hãm hại ca ca. Chỉ là nàng phải cảm tạ , nếu nàng lần nữa dấy lên hi vọng, nhưng mà biết kiếp trước sau khi nàng mất, ca ca có thi đậu Trạng Nguyên như mong muốn của huynh ấy hay ? Chỉ là, mặc kệ kiếp trước như thế nào, kiếp này nàng nhất định phải thành toàn tâm nguyện của ca ca.

      Khâu Tiểu Ninh cũng như vậy, Khâu Minh Thông còn có thể thêm cái gì? Chỉ đành phải nhìn nàng xoay người rời . Mà chuyện quyết định, chỉ có thể đổi ngày thôi.

      Khâu gia, Viên thị hào hứng với Khâu Khải Chính: "Lão gia, hôm nay chúng ta buôn bán, ta phải ra ngoài chuyến, nhìn nàng dâu cho Thông nhi của chúng ta." Gia đình nhà chủ động mời cha nương nhà trai đến nhà thăm, việc này rất có thể diện đó!

      " cho phép ." Khâu khải Chính nghĩ cũng cần nghĩ, lên tiếng .

      "Tại sao cho phép , ông phải biết, đây chính là khuê nữ của Lưu viên ngoại, chỉ cần Thông nhi của chúng ta cưới nàng sau này cái gì cũng phải lo lắng." ít người đề cập đến, nhưng cũng chỉ có những nhà giàu như vậy mới có thể để cho bà hài lòng.

      "Ta , cho phép , hôn của bọn để cho bọn họ tự làm chủ, cho phép bà nhúng tay."

      "Tại sao thể ? Ông để cho bọn họ tự mình làm chủ cái gì chứ, từ xưa lệnh của cha nương lời của mối mai, làm gì đến phiên bọn họ làm chủ." Thông nhi cũng hai mươi, nếu vẫn kết hôn, lúc nào bà mới được ẵm tôn tử? Hơn nữa Thông nhi của bà thông minh như vậy, bà cho cưới mấy nương nhà nghèo, sau này Thông nhi đỗ Trạng Nguyên những này càng xứng với con trai của bà.

      "Cái này bà phải nhớ cho , nếu cái này cũng hiểu, xuất giá tòng phu bà phải nhớ ! Đừng để ta lặp lại lời vừa rồi lần thứ ba, còn bà nữa lúc này gấp làm gì? Sang năm Thông nhi phải tham gia khoa cử, đến lúc đó đỗ Trạng Nguyên, chừng còn có thể lấy nữ nhi nhà quan, lúc này bà tìm nữ nhi của thương nhân cho , ngược lại làm mất mặt của Thông nhi." Khâu Khải Chính mấy lời này, hoàn toàn là muốn bà ngừng việc tìm nàng dâu cho Khâu Minh Thông.

      Lần này, Viên thị , bởi vì bà cảm thấy Khâu Khải Chính có lý.

      La gia, La Tiểu Lệ dưỡng hai ngày, cuối cùng thai cũng ổn. thầm cắn răng nhớ tới chuyện ngày đó, biết sau khi nàng rời khỏi có xảy ra chuyện gì ? Rốt cuộc Khâu Minh Thông làm thế nào để giải dược tính của xuân dược. Kế hoạch thất bại, tiếp theo nàng nên làm gì? Lần trước chưa thành công, nàng chắc chắn là đến gần Khâu Minh Thông được rồi. Tính toán cẩn thận, đành tính đến người Khâu Minh Trí.

      Mặc dù Khâu Minh Trí lớn lên bằng Khâu Minh Thông, cũng phải là người đọc sách, nhưng Khâu gia người giỏi văn người giỏi võ, cửa hàng bánh bao này nhất định là do Khâu Minh Trí thừa kế. Chỉ cần tiền lời của cửa hàng bánh bao cũng đủ cho nàng lo ăn mặc rồi, so với gả cho Cẩu tử bán thịt heo tốt hơn. Nghĩ như vậy, La Tiểu Lệ lại nổi lên chủ ý, tại phải làm thế nào để có thể đến gần Khâu Minh Trí và đưa lên giường đây?

      Cẩn thận suy nghĩ lại, ngày đó nàng chỉ đưa rượu và thức ăn giùm Khâu Tiểu Ninh, đưa xong làm bộ như rời . Lúc vào lại phòng Khâu Minh Thông, còn tỉnh táo nữa, chắc là nhớ được chuyện xảy ra ngày hôm đó? Chỉ cần nàng làm bộ như biết gì đến Khâu gia, hẳn có chuyện gì. Cứ như vậy ! Dù sao chữa ngựa chết thành ngựa sống, nàng phải gả cho tên thô bỉ lỗ mãng như Cẩu tử.

      Da mặt La Tiểu Lệ quả quá dầy, vừa mới nghĩ như vậy kịp chờ đợi tới cửa lớn Khâu gia. Vào lúc này gần tối, Khâu gia dọn quán đóng cửa, ra mở cửa chính là Viên thị, vừa thấy La Tiểu Lệ vui: "Ngươi đến nhà chúng ta làm gì?" Nếu phải là nhìn ở mặt mũi của Trí nhi, bà căn bản muốn cho nữ nhân này bước vào nhà bọn họ bước. Thứ gì, đôi mắt làm gì cứ nhìn chằm chằm vào nam nhân, đây là chuyện phụ nữ đàng hoàng có thể làm sao?

      "Khâu thẩm là ngài sao, ta làm ít quế hoa cao, đặc biệt mang đến cho mọi người nếm thử." La Tiểu Lệ có chút lấy lòng , ở trong lòng lại thầm mắng Viên thị, thầm : chờ ta gả vào, xem ta thu thập ngươi như thế nào. thể , La Tiểu Lệ là người có trí tưởng tượng phong phú tới cực điểm, người này còn chưa nhất định có thể gả vào Khâu gia đâu, suy nghĩ đến chuyện lâu dài như vậy.

      Nhìn cái rổ trong tay nàng, Viên thị mới dời người qua chỗ khác: "Ngươi vào !" Thôi, nữ nhân này dù tốt cũng ngăn được Trí nhi thích, cùng lắm đợi nàng vào cửa rồi dạy dỗ nàng tốt là được. Chỉ là, điều kiện trước tiên phải là nàng lòng đối với Trí nhi, nếu nàng đừng nghĩ đến việc vào cửa Khâu gia.

      "Cám ơn Khâu thẩm, biết Minh Trí có ở nhà ?" La Tiểu Lệ cũng quên mục đích nàng tới.

      "Có." Lại nhìn thoáng qua La Tiểu Lệ, Viên thị làm thế nào cũng có được cảm giác tốt với nàng, cho nên nên cũng muốn thêm lời gì với nàng, đáp tiếng rồi để La Tiểu Lệ vào cửa.

      La Tiểu Lệ cười nhạt, Khâu Minh Trí có nhà là tốt, đối phó với Khâu Minh Trí ngu xuẩn này, căn bản cần xuân dược, chỉ cần nàng quyến rũ chút ngoan ngoãn leo lên giường của nàng. Đối phó với Khâu Minh Trí, La Tiểu Lệ rất có tự tin.
      thuyt thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 34:

      Editor: Hương Vũ


      Theo Viên thị vào nhà chính, Viên thị để ý đến nàng ta vội làm việc của mình. La Tiểu Lệ để quế hoa cao nàng ta mua được lên bàn, với Khâu Khải Chính: "Khâu thúc, hôm nay thúc cũng ở nhà sao! Vừa khéo, tiểu Lệ mới làm ít quế hoa cao thúc nếm thử chút xem có ngon ?"

      "Ừ, phí tâm." Khâu Khải Chính hơi gật đầu, cũng nhiều lời, đối với La Tiểu Lệ ông cũng thích. Ông cảm thấy ngũ quan của La Tiểu Lệ có vẻ cay nghiệt còn chưa , ánh mắt cũng ngay thẳng.

      "Lệ nhi, lúc này sao muội lại tới đây? mình muội giờ này rất nguy hiểm! Đợi lát nữa ta đưa muội về!" Khâu Minh Trí vội chạy đến trước mặt La Tiểu Lệ biểu đạt lo lắng của mình, mặc dù Lệ nhi tới nhà phải là tìm Ninh nhi chính là tìm đại ca, có biểu cảm tốt đẹp với nhưng vẫn bỏ được nàng.

      "Vậy làm sao được? Huynh phải còn bận rộn sao?" Ngẩng đầu, mắt thẳng tắp nhìn về phía Khâu Minh Trí, nhìn chút lại giả bộ xấu hổ cúi đầu. Thấy nàng như vậy, toàn bộ tâm Khâu Minh Trí đều cảm thấy rối loạn, lắc đầu cái: " có việc gì, dĩ nhiên có việc gì." Vào lúc này, cho dù có rất nhiều việc cũng để qua bên.

      "Nhị đệ, đợi lát nữa để ta đưa La nương về!" Nữ nhân này, xem người của Khâu gia là kẻ ngu, xuân dược hôm đó nhất định là nàng ta bỏ. Mặc dù biết nàng tại sao lại bỏ thuốc , nhưng lúc này thấy nàng quyến rũ nhị đệ như vậy, cũng hiểu được ít. Mục đích nàng ta làm như vậy, tuyệt đối đơn thuần, theo như tâm tư của nhị đệ đối với nàng ta ý định này rất có thể đạt được như mong muốn của nàng ta. cũng muốn Khâu gia, có nàng dâu tuân thủ nữ tắc như vậy, càng muốn hại cả đời của nhị đệ.

      "Ca. . . . . ." Khâu Minh Trí bất mãn kêu tiếng, mà La Tiểu Lệ lại bị dọa cho mặt trắng bệch, Khâu Minh Thông vào lúc này phải nên ở trong phòng học bài sao? Sao lại chạy đến đây? còn đưa nàng về La gia là muốn làm gì? Chẳng lẽ nhớ được chuyện ngày hôm đó?

      "Được rồi, Minh Trí, con giúp nương con băm thịt heo, người để đại ca con đưa về." Hôm nay La Tiểu Lệ quả rất khác thường, bình thường đối với Trí nhi cũng có vẻ mặt ôn hoà như vậy.

      ". . . . . . cần, tự ta có thể về." Nếu như hai ngày trước, được Khâu Minh Thông đưa về La Tiểu Lệ khẳng định rất vui mừng, nhưng vào lúc này nàng ta sợ Khâu Minh Thông bóp chết nàng ta. Nhớ tới ngày đó dáng vẻ của Khâu Minh Thông sau khi uống rượu, cho đến bây giờ lòng của La Tiểu Lệ vẫn còn sợ hãi, nhìn như đứa trẻ hồn nhiên, nhưng lúc ra tay lại nặng như thế.

      "Ngươi muốn làm gì, nhà các ngươi thể tới nhà ta náo loạn?" Khâu Minh Thông cau mày, vui nhìn La Tiểu Lệ.

      "Vậy bây giờ chúng ta luôn! Lúc này nương của ta chắc cũng chờ ta rồi." Thấy Khâu Minh Thông có vẻ vui, La Tiểu Lệ cũng dám từ chối nữa, nàng sợ Khâu Minh Thông tiết lộ chuyện nàng làm ra ngoài.

      Dọc theo đường , Khâu Minh Thông cũng gì, lúc đến cửa La gia La Tiểu Lệ mới vừa thở phào cái. Khâu Minh Thông lại : "La Tiểu Lệ, chuyện ngày đó ngươi đừng nghĩ là ta biết gì. Chỉ là ngươi yên tâm ta với người khác, nhưng mà ngươi nhớ, cách xa nhà của ta ra đặc biệt là nhị đệ của ta. Chỉ cần ngươi dám dở trò gì ở người , ta có biện pháp làm cho ngươi thể sống được ở đây. đuổi tận giết tuyệt La Tiểu Lệ, là vì thuốc của nàng ta giúp quan hệ giữa và Ninh nhi tiến triển bước dài.

      "Ta...ta hiểu ngươi gì?" La Tiểu Lệ cố giả bộ trấn định, cho rằng Khâu Minh Thông cố ý chuyện để gạt nàng.

      "Ngươi có thể tiếp tục giả vờ ngốc nghếch, chỉ là ngươi đừng khiêu chiến trình độ nhẫn nại của ta." xong, Khâu Minh Thông lạnh lùng nhìn La Tiểu Lệ, cái nhìn kia khiến sống lưng của La Tiểu Lệ lạnh run.

      Qua mấy ngày sau La Tiểu Lệ bị bắt gian tại giường cùng với nam tử cũng có chút của cải nhưng lại háo sắc thích đánh bạc, rất nhanh thành hôn, sau khi thành thân được tám tháng sinh được nữ nhi và với mọi người là sinh non. Dĩ nhiên, những việc này đều là sau.

      Hàn phủ, Khâu Tiểu Ninh ngoại trừ làm chuyện gì cũng thể vui vẻ, còn luôn bị làm phiền. Nguyên nhân lại là, Hàn Thiếu Quân giống như uống nhầm thuốc ngày ngày chạy đến Sướng Tâm viện, đến thăm Hàn Thiếu Khanh cũng chẳng có gì, vẫn có thể giải thích được. Nhưng nếu quái lạ là ở chỗ, đến thăm Hàn Thiếu Khanh coi như xong, còn luôn muốn tiếp cận Khâu Tiểu Ninh. Những lúc này, Khâu Tiểu Ninh bị sợ đến cửa cũng dám bước ra. Sợ mình vừa ra ngoài, tất cả tái diễn giống như kiếp trước.

      Ngày hôm nay Hàn Thiếu Khanh cuối cùng nhìn ra có chút đúng, vào phòng của Khâu Tiểu Ninh hỏi: "Ninh nhi, sao ngươi vừa nhìn thấy Hàn Thiếu Quân lại tránh , giữa ngươi và có chuyện gì chứ!" Ánh mắt của Hàn Thiếu Quân nhìn tiểu Ninh, dáng vẻ hình như cảm thấy rất hứng thú. Mà Khâu Tiểu Ninh nhìn thấy Hàn Thiếu Quân lại giống như chuột thấy mèo, bộ dáng rất sợ hãi.

      " có. . . . . ." Cho dù có đó cũng là chuyện của kiếp trước rồi, Khâu Tiểu Ninh suy nghĩ chút hỏi: "Thiếu Khanh, ca ca của ngươi và Khương tiểu thư định ngày thành thân chưa?" Bọn họ thành thân, thời gian chậm hơn so với kiếp trước.

      Hàn Thiếu Khanh suy nghĩ chút, lên tiếng trả lời: "Định rồi, hình như là tháng năm."

      "A, như vậy." Chỉ cần Khương Ưu Toàn gả vào phủ nàng cần phải tránh né như vậy nữa, đến lúc đó người nên tránh chính là Hàn Thiếu Quân. Nhớ kiếp trước lúc Khương Ưu Toàn mới vừa vào phủ, huyên náo Hàn phủ đến long trời lở đất. Mỗi nha hoàn bên cạnh Hàn Thiếu Quân đều bị Khương Ưu Toàn đổi thành nha hoàn xấu xí, chớ chi là quan tâm đến việc của Hàn Thiếu Quân. Khi đó hai người huyên náo ngừng, nếu phải Hàn Thiếu Quân cần Hàn gia, đoán chừng sớm hưu nàng ta. Sau đó, Khương Ưu Toàn bị lão phu nhân gọi đến chuyện hơn nửa ngày, lúc ra thu liễm rất nhiều. tại nàng biết Khương Ưu Toàn tại sao lại hận mình như vậy rồi, nàng ta Hàn Thiếu Quân lòng, có chút đồng tình si tình của nàng ta, nhưng lại thích cách làm việc từ thủ đoạn của nàng ta.

      "Đúng rồi, tiểu Ninh, ngươi và ca ca ngươi chuyện như thế nào rồi?" Mấy ngày nay nàng quá bận, còn chưa kịp hỏi chuyện này.

      "Còn chưa có xong, lúc ấy ca ca của ngươi xuất ." tại Khâu Tiểu Ninh vẫn còn cảm thấy kỳ quái, tên kia sao lại xuất ở đó.

      " phải đâu! Chỉ là tiểu Ninh, ngươi có nghĩ tới rời khỏi Hàn phủ hay , ta có thể giúp ngươi, dù sao ngươi cũng có ký khế ước bán thân cho Hàn gia, muốn lúc nào cũng có thể ." Nàng làm chuyện gì, cũng thể liên lụy tiểu Ninh, tiểu Ninh và nàng giống nhau tiểu Ninh có người nhà, mà nàng chỉ có mình.

      "Ngươi muốn làm gì? Ngươi chờ được sao?" Khâu Tiểu Ninh lập tức nghe ra ý tứ trong lời của Hàn Thiếu Khanh.

      " muốn đợi thêm nữa, nữ nhân bên ngoài của Hàn Thêm cũng sắp dẫn hai đứa bé trở lại, đến lúc đó có Khương Ưu Toàn xảo trá nữ nhân kia lại muốn vào cửa, hơn nữa còn có lão bà kia. Hàn phủ sợ là yên ổn, ngươi cũng nên rời khỏi, Hàn phủ phải chỗ ngươi nên ở lại." Nàng báo thù, hề có tí liên quan gì với tiểu Ninh, cần gì lôi kéo tiểu Ninh vào trong khi kết quả nàng còn chưa biết.

      " được, bây giờ ngươi thể làm như vậy, ngươi hận Hàn phủ bao nhiêu, tại sao ngay cả đợi cũng muốn đợi?" Trong tay Hàn Thiếu Khanh có ít người, nhưng so với lão phu nhân, nàng vẫn còn quá non. Khâu Tiểu Ninh có chút nóng nảy, tiến lên kéo tay Hàn Thiếu Khanh, muốn tiếp tục khuyên nàng ấy.

      Hàn Thiếu Khanh hất tay Khâu Tiểu Ninh ra, thanh mang theo chút lạnh lùng: "Thành, ngươi cần lo lắng việc của ta, chuyện của chính ta ta còn biết sao? Có số việc căn bản ngươi hiểu, cần ngươi nhiều chuyện." Khâu Tiểu Ninh, rời khỏi Hàn phủ, thành thân với Khâu Minh Thông, hạnh phúc vui vẻ qua đời.

      "Thiếu Khanh. . . . . ." lâu thấy Hàn Thiếu Khanh như vậy rồi, Khâu Tiểu Ninh cũng biết nên làm sao làm sao đây. Chỉ : "Thiếu Khanh, ít nhất để cho ta cùng ca ca của ta gỡ bỏ hiểu lầm được ?" tại cũng chỉ có thể dùng chiêu hoãn binh này thôi.

      "Tùy ngươi. . . . . ." Lần đầu tiên, Hàn Thiếu Khanh rời khỏi phòng của Khâu Tiểu Ninh, mấy ngày sau cũng bước vào bước.

      Mà Khâu Minh Thông dưới tình huống cố ý sắp xếp của Hàn Thiếu Khanh, rốt cuộc cũng gặp được Khâu Tiểu Ninh buồn rầu."Ninh nhi, muội làm sao vậy? vui sao?" Ninh nhi vui, có phải có liên quan đến chuyện ngày đó hay ?

      " có, ca ca sao huynh lại đến Sướng Tâm viện?" Sướng Tâm viện này, lão phu nhân trông coi rất nghiêm, bình thường ngoài chủ nhân ai được vào, dĩ nhiên trừ Hàn Thiếu Quân ca ca của Thiếu Khanh.

      "Hàn Thiếu Khanh cho người dẫn huynh vào, là để huynh dẫn muội về nhà. Ninh nhi, nếu muội theo huynh về nhà ! Chúng ta tìm cha nương, hai ta thành thân. Huynh đối tốt với muội cả đời, huynh...huynh thích. . . . . . thích. . . . . ." Câu kế tiếp, Khâu Minh Thông thử mấy lần vẫn được.

      Khâu Minh Thông chưa hết lời khiến Khâu Tiểu Ninh ngẩn ngơ, ca ca là vì phụ trách nàng sao?"Ca ca, huynh cần vì phụ trách mà làm như vậy, muội. . . . . ."

      " phải vậy, Ninh nhi, phải là bởi vì phụ trách, huynh thích muội liên quan đến việc phụ trách." Dưới kích động, Khâu Minh Thông rốt cuộc ra tiếng lòng của mình.

      Mở to mắt, kinh ngạc nhìn : "Huynh. . . . . . Huynh cái gì?" Thích nàng? Có ? Ca ca sao? Vui mừng quá đỗi xông lên đầu, đột nhiên nghe được lời này Khâu Tiểu Ninh hoảng sợ tay chân luống cuống.

      "Đương nhiên là , nếu huynh láo, bị thiên lôi đánh." Ôm Khâu Tiểu Ninh vào trong ngực, mặt Khâu Minh Thông tươi cười. Lại nghĩ tới mình thích nàng, nét mặt Ninh nhi vui sướng, đột nhiên cảm thấy tất cả trước mặt đều . thích nàng, Ninh nhi nếu quả như thích Hàn Thiếu Quân nên chạy trốn mới đúng, làm sao có thể vui sướng? Chẳng lẽ, người Ninh nhi thích chính là ? Khoảng thời gian trước thích Hàn Thiếu Quân là hy vọng ghen?

      Nghĩ như vậy, Khâu Minh Thông ôm Khâu Tiểu Ninh chặt hơn chút nữa, nha đầu ngốc của , làm chuyện gì cũng ngốc đến đáng như thế, bảo phải làm sao cho tốt.

      Khâu Tiểu Ninh thuận theo tựa đầu vào vai Khâu Minh Thông, tâm giống như đột nhiên tìm được bến đỗ, chưa bao giờ an bình và yên tâm như vậy. Nếu như đời này còn có người có thể để cho nàng hoàn toàn dựa vào như vậy, vậy người này ngoài Khâu Minh Thông còn ai có thể.

      Ngoài cửa, Hàn Thiếu Khanh thu tất cả vào đáy mắt, cười nhạt. Như vậy rất tốt, người có tình thành thân thuộc, mà nàng cũng có chuyện muốn hoàn thành của mình. Lui bước chân lại, rời khỏi trước phòng của Khâu Tiểu Ninh.

      "Ninh nhi, cùng ta về nhà ! Chúng ta rời khỏi Hàn phủ."

      " được, huynh phải làm cho nương đồng ý chúng ta thành thân, muội mới trở về, nếu huynh cứ chờ !" Ca ca là bảo vật trong lòng nương nếu nàng trở về cùng ca ca, nương biết được chuyện này chỉ hận nàng, mà trách ca ca, nàng biết như vậy có chút hèn hạ, nhưng nàng muốn nương hận nàng. Hơn nữa trước khi chưa xác định được Thiếu Khanh có thể đối phó với Hàn lão phu nhân, nàng cũng an tâm.
      Last edited: 23/7/16
      thuyt thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 35:

      Editor: Vũ Hương


      Sau khi Khâu Minh Thông , Khâu Tiểu Ninh ôm y phục làm cho Khâu Minh Thông, nét vui mừng mặt làm thế nào cũng giấu diếm được. Đợi nhiều năm như vậy, nàng lấy được kết quả rất tốt phải sao. Kết quả này làm cho nàng quên hết tất cả những đau khổ vì phải chờ đợi, trong lòng chỉ có vô cùng vui mừng và hạnh phúc.

      Hàn phủ, dưới chỉ thị của Hàn Thêm, cả phủ dưới đều ngập tràn sắc đỏ vui mừng. Hành động này, tất cả mọi người đều biết thích hợp lắm, nhưng ở nhà này Hàn Thêm ai có thể hai, lời của người nào cũng nghe lọt. thể , nam nhân Hàn gia đều đa tình, nhưng mà đối tượng bọn họ si tình đều phải là chính thất phu nhân của họ.

      Hàn phu nhân ném tất cả mọi thứ trong phòng xuống đất, phòng bừa bãi. Tại sao, bà mới là chính thất phu nhân, chỉ là tiện nhân Hàn Thêm lại muốn lấy lễ như chính thất rước nàng ta vào phủ, coi bà là gì. Hàn phu nhân muốn khóc, nhưng bà muốn khóc cũng khóc được.

      Hàn Thiếu Khanh bước qua đống lộn xộn, tới bên cạnh Hàn phu nhân: "Nương, người đừng đau lòng." Hàn phu nhân đau lòng, Hàn Thiếu Khanh biết. Nhưng mà việc Hàn Thêm nuôi dưỡng ngoại thất, cũng có quan hệ gì lớn với nàng. ràng nhà mẹ đẻ có thế lực, thủ đoạn làm việc của nương lại vô cùng ác liệt, ràng ghen tị, lại muốn nhét nha hoàn vào phòng Hàn Thêm, chuyện đó còn chưa tính, nha hoàn có thai lại cho người làm sảy thai, còn hết lần này đến lần khác ngốc nghếch để cho Hàn Thêm bắt gặp. Cho nên , người đáng thương cũng có chỗ đáng hận.

      "Khanh Nhi con số nương sao lại khổ như vậy, con về sau ba mẫu tử chúng ta phải làm thế nào? Thủ đoạn của tiện nhân kia như vậy, dụ dỗ cha con làm mọi việc vì nàng như vậy, nương. . . . . . nương. . . . . ." Bà hận Hàn Thêm, ban đầu dùng lời ngon tiếng ngọt cưới nàng vào cửa, nhưng bây giờ lại để cho bà chịu nhiều khổ sở như vậy. Bà dù sao cũng lớn tuổi cần thiết, nhưng nhi tử và nữ nhi của bà sau này phải làm thế nào? Mặc kệ bọn họ là con chính thất hay chính thất sao?

      Vỗ lưng của Hàn phu nhân, có chút cảm động đối với dụng ý của bà dành cho nhi tử và nữ nhi, mà mục đích hôm nay nàng tới cũng phải là muốn nghe bà than khóc. Chờ Hàn phu nhân khóc thêm lát, Hàn Thiếu Khanh mới lên tiếng : "Nương, bây giờ phải lúc người khổ sở. Người suy nghĩ chút, cha gióng trống khua chiêng đón nữ nhân kia và đứa bé của nàng ta về phủ như vậy, nhưng mà bà nội cũng có động tĩnh gì, người điều này có ý gì?" Hàn lão phu nhân lòng tham đáy, nghĩ muốn thêm mấy người để làm con cờ của bà ta mặc cho bà ta quyết định, cho nên chuyện đón ba người kia vào phủ bà ta mới có hành động gì.

      "Khanh Nhi, con là?" Hàn phu nhân mặc dù phải rất thông minh, nhưng chuyện này bà vẫn có thể suy nghĩ ra.

      "Nương, lúc này người đừng cãi nhau với cha, vui vẻ chấp nhận để ông ta đón nữ nhân kia vào cửa. Sau đó dùng ít tâm tư để cho nàng ta nghĩ đến bà nội, như vậy coi như nàng ta vào phủ cũng còn tâm tư đối phó với người, đến lúc đó người có thể ra tay thu phục lại tâm tư của cha." Hàn Thiếu Khanh nhàn nhạt mấy câu, khẽ nhún người rồi xoay người rời . Hi vọng Hàn phu nhân có ngốc đến mức hiểu những gì nàng , Hàn phu nhân gả vào Hàn phủ hai mươi mấy năm, trong Hàn phủ làm sao có thể có thuộc hạ của bà, mọi việc để bà xử lý dễ dàng hơn nàng nhiều. Giống như tiểu Ninh nàng là tiểu thư khuê các, ra mặt quá nhiều ngược lại tốt.

      Hàn phu nhân dùng sức nắm vải gấm bàn, cảm thấy có chút nhục nhã. Nhưng bà cũng biết, Hàn Thiếu Khanh đúng, về tâm cơ bà kém hơn nữ nhân kia, biện pháp tốt nhất là làm cho nàng ta và lão thái bà kia đấu với nhau. Bà cũng tin, chờ Hàn lão phu nhân chán ghét nàng ta, hai đứa bé của nàng ta còn có thể so với Quân nhi và Khanh nhi sao. Xem ra, bà phải phái người tìm hiểu mọi việc của nữ nhân kia chút.

      Thời gian cứ như vậy qua hai ngày, đến ngày Hàn Thêm đón Tào Liên vào phủ. Hàn phu nhân nghe lời của Hàn Thiếu Khanh , chẳng những cho Tào Liên vào phủ còn tặng y phục xinh đẹp, ngày vào phủ hôm đó bà còn bảo tất cả người của Hàn phủ phải đến phòng khách nghênh đón. Việc này chẳng những vượt qua quy củ nên có, còn khiến Hàn Thêm kính trọng bà hơn.

      Vui mừng, nữ nhân mến được đón vào phủ với thể diện lớn như vậy, làm sao có thể vui? Chỉ là tại cũng biết cả Hoàng thành lén lút truyền nhau, ái thiếp diệt thê, mà người ái thiếp diệt thê còn là thống lĩnh nội vệ bên cạnh hoàng thượng. Người bên cạnh hoàng thượng, tại sao có thể làm việc hồ đồ như thế, còn thích sắc đẹp, đây phải là dạy hư tiểu hoàng đế của bọn họ sao?

      Lời đồn đãi của dân chúng, vốn là có việc gì lớn. Nhưng trách trách ở chỗ, có ám vệ có quan hệ khá tốt với hoàng thượng, sau khi báo cáo hết nhiệm vụ xem chuyện này như chuyện cười kể cho Hiên Viên Minh Nhật nghe. Hiên Viên Minh Nhật lẳng lặng nghe xong, cũng cười nữa, hơi gật đầu để ám vệ rời khỏi. Sau khi ám vệ rời khỏi đây, Hiên Viên Minh Nhật lấy từ ngăn dưới bàn ngự án ra quyển danh sách bách quan, ở phía sau tên Hàn Thêm nặng nề gạch gạch. Hàn Thêm thích cái gì xen vào cũng muốn trông nom, muốn quan tâm đến chuyện riêng tư của mỗi người ở hoàng triều Hiên Viên giống như quan tâm chuyện của Hoàng gia gia và cha. Chỉ là, Hàn gia thân là thống lĩnh nội vệ lại vì loại tình này mà bị dân chúng truyền là"Giai thoại" người này để thanh danh của ở trong mắt, người như vậy, quả nên bị gạch gạch.

      Vào lúc này Hàn Thêm còn biết mình bị tiểu Hoàng thượng cho bút, vui mừng chờ nữ nhân mến của vào phủ. Hàn phu nhân ngồi bên cạnh Hàn Thêm, nhìn thấy vẻ mặt tại của , hận thể hắt toàn bộ nước trà bàn lên khuôn mặt tươi cười kia. Nhưng mà bà nhịn được, bà sảng khoái hai đứa bé của bà phải chịu những ngày khó khăn, cho nên mặc dù bà rất khó chịu, nhưng mặt vẫn duy trì nụ cười.

      Hàn Thiếu Khanh ngồi bên tay phải phía dưới hai người lạnh lùng nhìn Hàn Thêm, trong lòng cảm thấy kỳ quái, nam nhân có đầu óc như vậy làm sao có thể là thống lĩnh nội vệ? Mắt của tiên hoàng là bị mù hay là đầu óc của Hàn Thêm đều dùng ở triều đình? Mặc dù nhìn nữ nhân Tào Liên kia như ôn hòa vô hại, kì thực là nữ nhân tâm cơ rất sâu. Từ danh kỹ thanh lâu, làm phòng ngoài của Hàn Thêm, còn chiếm được lòng của Hàn Thêm để liều mạng làm mọi chuyện cho nàng ta, tại sao có thể là người đàn bà đơn giản? Có người như thế này đối phó với lão bà kia, nhất định so với chính nàng ra tay càng có kịch hay để xem.

      Mà Khâu Tiểu Ninh đứng ở bên ngoài phòng khách, thu hết tất cả vào đáy mắt. Đột nhiên yên lòng, có lẽ nàng cần quá lo lắng cho Thiếu Khanh như vậy, nàng có con đường phải của mình, Thiếu Khanh cũng thế. Ngày mai tiếng với Thiếu Khanh, nàng cũng nên về nhà rồi, thể để mình ca ca đối mặt với mọi chuyện.

      Sáng sớm ngày thứ hai, Khâu Tiểu Ninh thu thập tý, liền tới trước cửa phòng của Hàn Thiếu Khanh. Gõ cái, bên trong lên tiếng mới vào. Hàn Thiếu Khanh ngẩng đầu, thấy là Khâu Tiểu Ninh, nhìn nàng cũng lên tiếng. Khâu Tiểu Ninh tiến lên, cười nhạt : "Thiếu Khanh, ta là tới từ biệt với ngươi, ta muốn về nhà."

      "Ừ, như vậy cũng tốt, nhớ phải hạnh phúc, lúc lập gia đình nhớ phát thiệp mừng cho ta." Hàn Thiếu Khanh dừng chút, mở miệng .

      Khâu Tiểu Ninh tiến lên, ôm Hàn Thiếu Khanh cái, lên tiếng : " nương ngốc, chớ bị thù hận vây hãm, nhớ tìm hạnh phúc của mình." Nếu như nàng đoán sai, Hàn Thiếu Khanh bây giờ chính là người thiếp thất bị Hàn lão phu nhân hại chết đó. Các thiếp thất của Hàn gia đều lấy được lòng của nam nhân Hàn gia, chỉ là kết quả cuối cùng đều tốt lắm, mà trong đó chết thảm nhất chính là người thiếp chết ở trong tay Hàn lão phu nhân đó.

      "Ừ, ta hiểu rồi." Hạnh phúc, ngay cả chính nàng cũng tin, nàng còn có thể có được thứ đắt giá như vậy sao. Nhưng nàng có thể nhìn thấy tiểu Ninh hạnh phúc, nếu như có tiểu Ninh, đại khái hôm nay nàng cũng được tới bước này.

      Từ biệt Hàn Thiếu Khanh, Khâu Tiểu Ninh cầm lên bọc quần áo rồi rời khỏi cửa chính Hàn gia. tới cửa, Khâu Tiểu Ninh quay đầu lại nhìn chút, nàng, bao giờ trở về đây nữa. Có số người của Hàn gia nàng hận, hận thấu xương, nhưng nàng tin tưởng nhất định Thiếu Khanh làm cho bọn họ sống bằng chết. Gieo nhân nào gặt quả ấy, coi như tương lai Hàn gia bị tiêu diệt, những thứ này cũng là báo ứng bọn họ phải gặp.

      Mà Khâu gia, lúc này lại càng huyên náo long trời lở đất, sau khi Viên thị biết nhi tử của mình muốn kết hôn với Khâu Tiểu Ninh, đầu tiên là bị sợ đến ngây người sau làm ầm ĩ lên. là nếu như Khâu Minh Thông dám cưới Khâu Tiểu Ninh, bà chết ở trước mặt . Ở trong đầu Viên thị lại nghĩ, danh nghĩa Khâu Tiểu Ninh là nữ nhi họ nuôi lớn, nếu hai người thành thân người bên ngoài bọn họ như thế nào? Còn nữa, cái loại nha đầu đó làm sao có thể xứng với Thông nhi của bà, nhi tử của bà tương lai là người tham dự khoa cử, người sao có thể dính chút ô danh đấy. Loại chuyện như vậy, bà tuyệt đối cho phép xảy ra.

      Khâu Minh Thông để cho nương của mình náo loạn hai ngày, đợi bà phát tiết phẫn nộ sai biệt lắm rồi. Ngày thứ ba, đứng ở trước mặt Viên thị, nhìn bà thản nhiên : "Nương, chuyện của con và Ninh nhi nếu là ngài thành toàn, cả đời nhi tử lập gia đình." Khâu Minh Thông biết làm như vậy là trái với đạo lý thánh hiền, nhưng đại khái với nương chỉ có thể sử dụng chiêu này thôi.

      "Con...con là muốn làm nương tức chết sao? Khâu Tiểu Ninh có chỗ nào tốt, cũng chỉ là nha đầu được ta cứu, sớm biết hôm nay con vì nàng mà vâng lời nương như vậy, ban đầu gì nương cũng đổi nàng về. Con. . . . . ." Viên thị xong, đột nhiên ngừng lại, bởi vì bà nghĩ tới chủ ý rất tốt. Bà nghĩ, nếu bà lén lút định hôn cho Thông nhi, đến lúc đó thể cưới. Nghĩ như vậy, Viên thị thở dài, khoát tay áo: "Con xuống, ta tại muốn gặp con, muốn chuyện với con."

      Nương của mình, Khâu Minh Thông làm sao có thể biết, lúc này nương đột nhiên gì cũng quá kỳ lạ. Nương bà, bà rốt cuộc muốn làm cái gì? Vấn đề này nhất thời Khâu Minh Thông cũng nghĩ ra.

      Khâu Tiểu Ninh tới cửa lớn nhà mình, có chút chần chừ, lúc này cũng biết Khâu gia huyên náo thành thế nào. Ngay lúc đó , cửa mở ra, Khâu Minh Trí ra thấy Khâu Tiểu Ninh, miệng lập tức giống như có gai, châm chọc : "Ngươi còn có mặt mũi trở lại, bản lãnh quyến rũ người của ngươi cũng nhỉ, cư nhiên khiến đại ca nghe lời nương muốn cưới ngươi làm vợ. mình ngươi tốt rồi, tìm người nào được, lại thích ca ca của mình, ngươi muốn để mọi người chê cười Khâu gia chúng ta phải ?" Vốn là đối với Khâu Tiểu Ninh, Khâu Minh Trí cũng còn chán ghét như lúc còn . Nhưng vừa nghe nàng phải là muội muội ruột của mình, còn làm cho đại ca mà mình luôn luôn sùng bái lấy nàng làm vợ, điều này làm cho có chút chịu được. Tiện nha đầu này có cái gì tốt? Tại sao khiến đại ca thích nàng muốn kết hôn với nàng?

      Khâu Tiểu Ninh muốn vào nhà, mới vừa hai bước liền bị Khâu Minh Trí cản lại: "Cửa này, ngươi có tư cách bước vào." tuyệt đối đồng ý để đại ca cưới Khâu Tiểu Ninh, nữ nhi mà đại ca cưới cho dù phải công chúa cũng phải là tiểu thư nhà giàu.

      Đẩy tay Khâu Minh Trí ra, Khâu Tiểu Ninh thản nhiên : "Tránh ra, cái nhà này cũng phải là ngươi làm chủ." Xem ra nàng quyết định trở lại là đúng, nếu đại ca gặp nhiều khó khăn.

      " cho. . . . . ."

      "Trí nhi, để Ninh nhi vào, đừng quên Khâu gia có thể có hôm nay chúng ta còn phải cám ơn nàng." Khâu Khải Chính chẳng biết ra từ lúc nào, mở miệng bảo Khâu Minh Trí để Khâu Tiểu Ninh vào cửa.

      Khâu Khải Chính lên tiếng, Khâu Minh Trí dĩ nhiên là dám thêm cái gì?

      "Cha. . . . . ." Khâu Tiểu Ninh có chút áy náy nhìn về phía Khâu Khải Chính.

      Khâu Khải Chính thở dài: "Ninh nhi, con theo cha ."
      Last edited: 16/8/16
      thuytxixon thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 34:

      Editor: Hương Vũ


      Theo Viên thị vào nhà chính, Viên thị để ý đến nàng ta vội làm việc của mình. La Tiểu Lệ để quế hoa cao nàng ta mua được lên bàn, với Khâu Khải Chính: "Khâu thúc, hôm nay thúc cũng ở nhà sao! Vừa khéo, tiểu Lệ mới làm ít quế hoa cao thúc nếm thử chút xem có ngon ?"

      "Ừ, phí tâm." Khâu Khải Chính hơi gật đầu, cũng nhiều lời, đối với La Tiểu Lệ ông cũng thích. Ông cảm thấy ngũ quan của La Tiểu Lệ có vẻ cay nghiệt còn chưa , ánh mắt cũng ngay thẳng.

      "Lệ nhi, lúc này sao muội lại tới đây? mình muội giờ này rất nguy hiểm! Đợi lát nữa ta đưa muội về!" Khâu Minh Trí vội chạy đến trước mặt La Tiểu Lệ biểu đạt lo lắng của mình, mặc dù Lệ nhi tới nhà phải là tìm Ninh nhi chính là tìm đại ca, có biểu cảm tốt đẹp với nhưng vẫn bỏ được nàng.

      "Vậy làm sao được? Huynh phải còn bận rộn sao?" Ngẩng đầu, mắt thẳng tắp nhìn về phía Khâu Minh Trí, nhìn chút lại giả bộ xấu hổ cúi đầu. Thấy nàng như vậy, toàn bộ tâm Khâu Minh Trí đều cảm thấy rối loạn, lắc đầu cái: " có việc gì, dĩ nhiên có việc gì." Vào lúc này, cho dù có rất nhiều việc cũng để qua bên.

      "Nhị đệ, đợi lát nữa để ta đưa La nương về!" Nữ nhân này, xem người của Khâu gia là kẻ ngu, xuân dược hôm đó nhất định là nàng ta bỏ. Mặc dù biết nàng tại sao lại bỏ thuốc , nhưng lúc này thấy nàng quyến rũ nhị đệ như vậy, cũng hiểu được ít. Mục đích nàng ta làm như vậy, tuyệt đối đơn thuần, theo như tâm tư của nhị đệ đối với nàng ta ý định này rất có thể đạt được như mong muốn của nàng ta. cũng muốn Khâu gia, có nàng dâu tuân thủ nữ tắc như vậy, càng muốn hại cả đời của nhị đệ.

      "Ca. . . . . ." Khâu Minh Trí bất mãn kêu tiếng, mà La Tiểu Lệ lại bị dọa cho mặt trắng bệch, Khâu Minh Thông vào lúc này phải nên ở trong phòng học bài sao? Sao lại chạy đến đây? còn đưa nàng về La gia là muốn làm gì? Chẳng lẽ nhớ được chuyện ngày hôm đó?

      "Được rồi, Minh Trí, con giúp nương con băm thịt heo, người để đại ca con đưa về." Hôm nay La Tiểu Lệ quả rất khác thường, bình thường đối với Trí nhi cũng có vẻ mặt ôn hoà như vậy.

      ". . . . . . cần, tự ta có thể về." Nếu như hai ngày trước, được Khâu Minh Thông đưa về La Tiểu Lệ khẳng định rất vui mừng, nhưng vào lúc này nàng ta sợ Khâu Minh Thông bóp chết nàng ta. Nhớ tới ngày đó dáng vẻ của Khâu Minh Thông sau khi uống rượu, cho đến bây giờ lòng của La Tiểu Lệ vẫn còn sợ hãi, nhìn như đứa trẻ hồn nhiên, nhưng lúc ra tay lại nặng như thế.

      "Ngươi muốn làm gì, nhà các ngươi thể tới nhà ta náo loạn?" Khâu Minh Thông cau mày, vui nhìn La Tiểu Lệ.

      "Vậy bây giờ chúng ta luôn! Lúc này nương của ta chắc cũng chờ ta rồi." Thấy Khâu Minh Thông có vẻ vui, La Tiểu Lệ cũng dám từ chối nữa, nàng sợ Khâu Minh Thông tiết lộ chuyện nàng làm ra ngoài.

      Dọc theo đường , Khâu Minh Thông cũng gì, lúc đến cửa La gia La Tiểu Lệ mới vừa thở phào cái. Khâu Minh Thông lại : "La Tiểu Lệ, chuyện ngày đó ngươi đừng nghĩ là ta biết gì. Chỉ là ngươi yên tâm ta với người khác, nhưng mà ngươi nhớ, cách xa nhà của ta ra đặc biệt là nhị đệ của ta. Chỉ cần ngươi dám dở trò gì ở người , ta có biện pháp làm cho ngươi thể sống được ở đây. đuổi tận giết tuyệt La Tiểu Lệ, là vì thuốc của nàng ta giúp quan hệ giữa và Ninh nhi tiến triển bước dài.

      "Ta...ta hiểu ngươi gì?" La Tiểu Lệ cố giả bộ trấn định, cho rằng Khâu Minh Thông cố ý chuyện để gạt nàng.

      "Ngươi có thể tiếp tục giả vờ ngốc nghếch, chỉ là ngươi đừng khiêu chiến trình độ nhẫn nại của ta." xong, Khâu Minh Thông lạnh lùng nhìn La Tiểu Lệ, cái nhìn kia khiến sống lưng của La Tiểu Lệ lạnh run.

      Qua mấy ngày sau La Tiểu Lệ bị bắt gian tại giường cùng với nam tử cũng có chút của cải nhưng lại háo sắc thích đánh bạc, rất nhanh thành hôn, sau khi thành thân được tám tháng sinh được nữ nhi và với mọi người là sinh non. Dĩ nhiên, những việc này đều là sau.

      Hàn phủ, Khâu Tiểu Ninh ngoại trừ làm chuyện gì cũng thể vui vẻ, còn luôn bị làm phiền. Nguyên nhân lại là, Hàn Thiếu Quân giống như uống nhầm thuốc ngày ngày chạy đến Sướng Tâm viện, đến thăm Hàn Thiếu Khanh cũng chẳng có gì, vẫn có thể giải thích được. Nhưng nếu quái lạ là ở chỗ, đến thăm Hàn Thiếu Khanh coi như xong, còn luôn muốn tiếp cận Khâu Tiểu Ninh. Những lúc này, Khâu Tiểu Ninh bị sợ đến cửa cũng dám bước ra. Sợ mình vừa ra ngoài, tất cả tái diễn giống như kiếp trước.

      Ngày hôm nay Hàn Thiếu Khanh cuối cùng nhìn ra có chút đúng, vào phòng của Khâu Tiểu Ninh hỏi: "Ninh nhi, sao ngươi vừa nhìn thấy Hàn Thiếu Quân lại tránh , giữa ngươi và có chuyện gì chứ!" Ánh mắt của Hàn Thiếu Quân nhìn tiểu Ninh, dáng vẻ hình như cảm thấy rất hứng thú. Mà Khâu Tiểu Ninh nhìn thấy Hàn Thiếu Quân lại giống như chuột thấy mèo, bộ dáng rất sợ hãi.

      " có. . . . . ." Cho dù có đó cũng là chuyện của kiếp trước rồi, Khâu Tiểu Ninh suy nghĩ chút hỏi: "Thiếu Khanh, ca ca của ngươi và Khương tiểu thư định ngày thành thân chưa?" Bọn họ thành thân, thời gian chậm hơn so với kiếp trước.

      Hàn Thiếu Khanh suy nghĩ chút, lên tiếng trả lời: "Định rồi, hình như là tháng năm."

      "A, như vậy." Chỉ cần Khương Ưu Toàn gả vào phủ nàng cần phải tránh né như vậy nữa, đến lúc đó người nên tránh chính là Hàn Thiếu Quân. Nhớ kiếp trước lúc Khương Ưu Toàn mới vừa vào phủ, huyên náo Hàn phủ đến long trời lở đất. Mỗi nha hoàn bên cạnh Hàn Thiếu Quân đều bị Khương Ưu Toàn đổi thành nha hoàn xấu xí, chớ chi là quan tâm đến việc của Hàn Thiếu Quân. Khi đó hai người huyên náo ngừng, nếu phải Hàn Thiếu Quân cần Hàn gia, đoán chừng sớm hưu nàng ta. Sau đó, Khương Ưu Toàn bị lão phu nhân gọi đến chuyện hơn nửa ngày, lúc ra thu liễm rất nhiều. tại nàng biết Khương Ưu Toàn tại sao lại hận mình như vậy rồi, nàng ta Hàn Thiếu Quân lòng, có chút đồng tình si tình của nàng ta, nhưng lại thích cách làm việc từ thủ đoạn của nàng ta.

      "Đúng rồi, tiểu Ninh, ngươi và ca ca ngươi chuyện như thế nào rồi?" Mấy ngày nay nàng quá bận, còn chưa kịp hỏi chuyện này.

      "Còn chưa có xong, lúc ấy ca ca của ngươi xuất ." tại Khâu Tiểu Ninh vẫn còn cảm thấy kỳ quái, tên kia sao lại xuất ở đó.

      " phải đâu! Chỉ là tiểu Ninh, ngươi có nghĩ tới rời khỏi Hàn phủ hay , ta có thể giúp ngươi, dù sao ngươi cũng có ký khế ước bán thân cho Hàn gia, muốn lúc nào cũng có thể ." Nàng làm chuyện gì, cũng thể liên lụy tiểu Ninh, tiểu Ninh và nàng giống nhau tiểu Ninh có người nhà, mà nàng chỉ có mình.

      "Ngươi muốn làm gì? Ngươi chờ được sao?" Khâu Tiểu Ninh lập tức nghe ra ý tứ trong lời của Hàn Thiếu Khanh.

      " muốn đợi thêm nữa, nữ nhân bên ngoài của Hàn Thêm cũng sắp dẫn hai đứa bé trở lại, đến lúc đó có Khương Ưu Toàn xảo trá nữ nhân kia lại muốn vào cửa, hơn nữa còn có lão bà kia. Hàn phủ sợ là yên ổn, ngươi cũng nên rời khỏi, Hàn phủ phải chỗ ngươi nên ở lại." Nàng báo thù, hề có tí liên quan gì với tiểu Ninh, cần gì lôi kéo tiểu Ninh vào trong khi kết quả nàng còn chưa biết.

      " được, bây giờ ngươi thể làm như vậy, ngươi hận Hàn phủ bao nhiêu, tại sao ngay cả đợi cũng muốn đợi?" Trong tay Hàn Thiếu Khanh có ít người, nhưng so với lão phu nhân, nàng vẫn còn quá non. Khâu Tiểu Ninh có chút nóng nảy, tiến lên kéo tay Hàn Thiếu Khanh, muốn tiếp tục khuyên nàng ấy.

      Hàn Thiếu Khanh hất tay Khâu Tiểu Ninh ra, thanh mang theo chút lạnh lùng: "Thành, ngươi cần lo lắng việc của ta, chuyện của chính ta ta còn biết sao? Có số việc căn bản ngươi hiểu, cần ngươi nhiều chuyện." Khâu Tiểu Ninh, rời khỏi Hàn phủ, thành thân với Khâu Minh Thông, hạnh phúc vui vẻ qua đời.

      "Thiếu Khanh. . . . . ." lâu thấy Hàn Thiếu Khanh như vậy rồi, Khâu Tiểu Ninh cũng biết nên làm sao làm sao đây. Chỉ : "Thiếu Khanh, ít nhất để cho ta cùng ca ca của ta gỡ bỏ hiểu lầm được ?" tại cũng chỉ có thể dùng chiêu hoãn binh này thôi.

      "Tùy ngươi. . . . . ." Lần đầu tiên, Hàn Thiếu Khanh rời khỏi phòng của Khâu Tiểu Ninh, mấy ngày sau cũng bước vào bước.

      Mà Khâu Minh Thông dưới tình huống cố ý sắp xếp của Hàn Thiếu Khanh, rốt cuộc cũng gặp được Khâu Tiểu Ninh buồn rầu."Ninh nhi, muội làm sao vậy? vui sao?" Ninh nhi vui, có phải có liên quan đến chuyện ngày đó hay ?

      " có, ca ca sao huynh lại đến Sướng Tâm viện?" Sướng Tâm viện này, lão phu nhân trông coi rất nghiêm, bình thường ngoài chủ nhân ai được vào, dĩ nhiên trừ Hàn Thiếu Quân ca ca của Thiếu Khanh.

      "Hàn Thiếu Khanh cho người dẫn huynh vào, là để huynh dẫn muội về nhà. Ninh nhi, nếu muội theo huynh về nhà ! Chúng ta tìm cha nương, hai ta thành thân. Huynh đối tốt với muội cả đời, huynh...huynh thích. . . . . . thích. . . . . ." Câu kế tiếp, Khâu Minh Thông thử mấy lần vẫn được.

      Khâu Minh Thông chưa hết lời khiến Khâu Tiểu Ninh ngẩn ngơ, ca ca là vì phụ trách nàng sao?"Ca ca, huynh cần vì phụ trách mà làm như vậy, muội. . . . . ."

      " phải vậy, Ninh nhi, phải là bởi vì phụ trách, huynh thích muội liên quan đến việc phụ trách." Dưới kích động, Khâu Minh Thông rốt cuộc ra tiếng lòng của mình.

      Mở to mắt, kinh ngạc nhìn : "Huynh. . . . . . Huynh cái gì?" Thích nàng? Có ? Ca ca sao? Vui mừng quá đỗi xông lên đầu, đột nhiên nghe được lời này Khâu Tiểu Ninh hoảng sợ tay chân luống cuống.

      "Đương nhiên là , nếu huynh láo, bị thiên lôi đánh." Ôm Khâu Tiểu Ninh vào trong ngực, mặt Khâu Minh Thông tươi cười. Lại nghĩ tới mình thích nàng, nét mặt Ninh nhi vui sướng, đột nhiên cảm thấy tất cả trước mặt đều . thích nàng, Ninh nhi nếu quả như thích Hàn Thiếu Quân nên chạy trốn mới đúng, làm sao có thể vui sướng? Chẳng lẽ, người Ninh nhi thích chính là ? Khoảng thời gian trước thích Hàn Thiếu Quân là hy vọng ghen?

      Nghĩ như vậy, Khâu Minh Thông ôm Khâu Tiểu Ninh chặt hơn chút nữa, nha đầu ngốc của , làm chuyện gì cũng ngốc đến đáng như thế, bảo phải làm sao cho tốt.

      Khâu Tiểu Ninh thuận theo tựa đầu vào vai Khâu Minh Thông, tâm giống như đột nhiên tìm được bến đỗ, chưa bao giờ an bình và yên tâm như vậy. Nếu như đời này còn có người có thể để cho nàng hoàn toàn dựa vào như vậy, vậy người này ngoài Khâu Minh Thông còn ai có thể.

      Ngoài cửa, Hàn Thiếu Khanh thu tất cả vào đáy mắt, cười nhạt. Như vậy rất tốt, người có tình thành thân thuộc, mà nàng cũng có chuyện muốn hoàn thành của mình. Lui bước chân lại, rời khỏi trước phòng của Khâu Tiểu Ninh.

      "Ninh nhi, cùng ta về nhà ! Chúng ta rời khỏi Hàn phủ."

      " được, huynh phải làm cho nương đồng ý chúng ta thành thân, muội mới trở về, nếu huynh cứ chờ !" Ca ca là bảo vật trong lòng nương nếu nàng trở về cùng ca ca, nương biết được chuyện này chỉ hận nàng, mà trách ca ca, nàng biết như vậy có chút hèn hạ, nhưng nàng muốn nương hận nàng. Hơn nữa trước khi chưa xác định được Thiếu Khanh có thể đối phó với Hàn lão phu nhân, nàng cũng an tâm.

      Chương 35:

      Editor: Vũ Hương


      Sau khi Khâu Minh Thông , Khâu Tiểu Ninh ôm y phục làm cho Khâu Minh Thông, nét vui mừng mặt làm thế nào cũng giấu diếm được. Đợi nhiều năm như vậy, nàng lấy được kết quả rất tốt phải sao. Kết quả này làm cho nàng quên hết tất cả những đau khổ vì phải chờ đợi, trong lòng chỉ có vô cùng vui mừng và hạnh phúc.

      Hàn phủ, dưới chỉ thị của Hàn Thêm, cả phủ dưới đều ngập tràn sắc đỏ vui mừng. Hành động này, tất cả mọi người đều biết thích hợp lắm, nhưng ở nhà này Hàn Thêm ai có thể hai, lời của người nào cũng nghe lọt. thể , nam nhân Hàn gia đều đa tình, nhưng mà đối tượng bọn họ si tình đều phải là chính thất phu nhân của họ.

      Hàn phu nhân ném tất cả mọi thứ trong phòng xuống đất, phòng bừa bãi. Tại sao, bà mới là chính thất phu nhân, chỉ là tiện nhân Hàn Thêm lại muốn lấy lễ như chính thất rước nàng ta vào phủ, coi bà là gì. Hàn phu nhân muốn khóc, nhưng bà muốn khóc cũng khóc được.

      Hàn Thiếu Khanh bước qua đống lộn xộn, tới bên cạnh Hàn phu nhân: "Nương, người đừng đau lòng." Hàn phu nhân đau lòng, Hàn Thiếu Khanh biết. Nhưng mà việc Hàn Thêm nuôi dưỡng ngoại thất, cũng có quan hệ gì lớn với nàng. ràng nhà mẹ đẻ có thế lực, thủ đoạn làm việc của nương lại vô cùng ác liệt, ràng ghen tị, lại muốn nhét nha hoàn vào phòng Hàn Thêm, chuyện đó còn chưa tính, nha hoàn có thai lại cho người làm sảy thai, còn hết lần này đến lần khác ngốc nghếch để cho Hàn Thêm bắt gặp. Cho nên , người đáng thương cũng có chỗ đáng hận.

      "Khanh Nhi con số nương sao lại khổ như vậy, con về sau ba mẫu tử chúng ta phải làm thế nào? Thủ đoạn của tiện nhân kia như vậy, dụ dỗ cha con làm mọi việc vì nàng như vậy, nương. . . . . . nương. . . . . ." Bà hận Hàn Thêm, ban đầu dùng lời ngon tiếng ngọt cưới nàng vào cửa, nhưng bây giờ lại để cho bà chịu nhiều khổ sở như vậy. Bà dù sao cũng lớn tuổi cần thiết, nhưng nhi tử và nữ nhi của bà sau này phải làm thế nào? Mặc kệ bọn họ là con chính thất hay chính thất sao?

      Vỗ lưng của Hàn phu nhân, có chút cảm động đối với dụng ý của bà dành cho nhi tử và nữ nhi, mà mục đích hôm nay nàng tới cũng phải là muốn nghe bà than khóc. Chờ Hàn phu nhân khóc thêm lát, Hàn Thiếu Khanh mới lên tiếng : "Nương, bây giờ phải lúc người khổ sở. Người suy nghĩ chút, cha gióng trống khua chiêng đón nữ nhân kia và đứa bé của nàng ta về phủ như vậy, nhưng mà bà nội cũng có động tĩnh gì, người điều này có ý gì?" Hàn lão phu nhân lòng tham đáy, nghĩ muốn thêm mấy người để làm con cờ của bà ta mặc cho bà ta quyết định, cho nên chuyện đón ba người kia vào phủ bà ta mới có hành động gì.

      "Khanh Nhi, con là?" Hàn phu nhân mặc dù phải rất thông minh, nhưng chuyện này bà vẫn có thể suy nghĩ ra.

      "Nương, lúc này người đừng cãi nhau với cha, vui vẻ chấp nhận để ông ta đón nữ nhân kia vào cửa. Sau đó dùng ít tâm tư để cho nàng ta nghĩ đến bà nội, như vậy coi như nàng ta vào phủ cũng còn tâm tư đối phó với người, đến lúc đó người có thể ra tay thu phục lại tâm tư của cha." Hàn Thiếu Khanh nhàn nhạt mấy câu, khẽ nhún người rồi xoay người rời . Hi vọng Hàn phu nhân có ngốc đến mức hiểu những gì nàng , Hàn phu nhân gả vào Hàn phủ hai mươi mấy năm, trong Hàn phủ làm sao có thể có thuộc hạ của bà, mọi việc để bà xử lý dễ dàng hơn nàng nhiều. Giống như tiểu Ninh nàng là tiểu thư khuê các, ra mặt quá nhiều ngược lại tốt.

      Hàn phu nhân dùng sức nắm vải gấm bàn, cảm thấy có chút nhục nhã. Nhưng bà cũng biết, Hàn Thiếu Khanh đúng, về tâm cơ bà kém hơn nữ nhân kia, biện pháp tốt nhất là làm cho nàng ta và lão thái bà kia đấu với nhau. Bà cũng tin, chờ Hàn lão phu nhân chán ghét nàng ta, hai đứa bé của nàng ta còn có thể so với Quân nhi và Khanh nhi sao. Xem ra, bà phải phái người tìm hiểu mọi việc của nữ nhân kia chút.

      Thời gian cứ như vậy qua hai ngày, đến ngày Hàn Thêm đón Tào Liên vào phủ. Hàn phu nhân nghe lời của Hàn Thiếu Khanh , chẳng những cho Tào Liên vào phủ còn tặng y phục xinh đẹp, ngày vào phủ hôm đó bà còn bảo tất cả người của Hàn phủ phải đến phòng khách nghênh đón. Việc này chẳng những vượt qua quy củ nên có, còn khiến Hàn Thêm kính trọng bà hơn.

      Vui mừng, nữ nhân mến được đón vào phủ với thể diện lớn như vậy, làm sao có thể vui? Chỉ là tại cũng biết cả Hoàng thành lén lút truyền nhau, ái thiếp diệt thê, mà người ái thiếp diệt thê còn là thống lĩnh nội vệ bên cạnh hoàng thượng. Người bên cạnh hoàng thượng, tại sao có thể làm việc hồ đồ như thế, còn thích sắc đẹp, đây phải là dạy hư tiểu hoàng đế của bọn họ sao?

      Lời đồn đãi của dân chúng, vốn là có việc gì lớn. Nhưng trách trách ở chỗ, có ám vệ có quan hệ khá tốt với hoàng thượng, sau khi báo cáo hết nhiệm vụ xem chuyện này như chuyện cười kể cho Hiên Viên Minh Nhật nghe. Hiên Viên Minh Nhật lẳng lặng nghe xong, cũng cười nữa, hơi gật đầu để ám vệ rời khỏi. Sau khi ám vệ rời khỏi đây, Hiên Viên Minh Nhật lấy từ ngăn dưới bàn ngự án ra quyển danh sách bách quan, ở phía sau tên Hàn Thêm nặng nề gạch gạch. Hàn Thêm thích cái gì xen vào cũng muốn trông nom, muốn quan tâm đến chuyện riêng tư của mỗi người ở hoàng triều Hiên Viên giống như quan tâm chuyện của Hoàng gia gia và cha. Chỉ là, Hàn gia thân là thống lĩnh nội vệ lại vì loại tình này mà bị dân chúng truyền là"Giai thoại" người này để thanh danh của ở trong mắt, người như vậy, quả nên bị gạch gạch.

      Vào lúc này Hàn Thêm còn biết mình bị tiểu Hoàng thượng cho bút, vui mừng chờ nữ nhân mến của vào phủ. Hàn phu nhân ngồi bên cạnh Hàn Thêm, nhìn thấy vẻ mặt tại của , hận thể hắt toàn bộ nước trà bàn lên khuôn mặt tươi cười kia. Nhưng mà bà nhịn được, bà sảng khoái hai đứa bé của bà phải chịu những ngày khó khăn, cho nên mặc dù bà rất khó chịu, nhưng mặt vẫn duy trì nụ cười.

      Hàn Thiếu Khanh ngồi bên tay phải phía dưới hai người lạnh lùng nhìn Hàn Thêm, trong lòng cảm thấy kỳ quái, nam nhân có đầu óc như vậy làm sao có thể là thống lĩnh nội vệ? Mắt của tiên hoàng là bị mù hay là đầu óc của Hàn Thêm đều dùng ở triều đình? Mặc dù nhìn nữ nhân Tào Liên kia như ôn hòa vô hại, kì thực là nữ nhân tâm cơ rất sâu. Từ danh kỹ thanh lâu, làm phòng ngoài của Hàn Thêm, còn chiếm được lòng của Hàn Thêm để liều mạng làm mọi chuyện cho nàng ta, tại sao có thể là người đàn bà đơn giản? Có người như thế này đối phó với lão bà kia, nhất định so với chính nàng ra tay càng có kịch hay để xem.

      Mà Khâu Tiểu Ninh đứng ở bên ngoài phòng khách, thu hết tất cả vào đáy mắt. Đột nhiên yên lòng, có lẽ nàng cần quá lo lắng cho Thiếu Khanh như vậy, nàng có con đường phải của mình, Thiếu Khanh cũng thế. Ngày mai tiếng với Thiếu Khanh, nàng cũng nên về nhà rồi, thể để mình ca ca đối mặt với mọi chuyện.

      Sáng sớm ngày thứ hai, Khâu Tiểu Ninh thu thập tý, liền tới trước cửa phòng của Hàn Thiếu Khanh. Gõ cái, bên trong lên tiếng mới vào. Hàn Thiếu Khanh ngẩng đầu, thấy là Khâu Tiểu Ninh, nhìn nàng cũng lên tiếng. Khâu Tiểu Ninh tiến lên, cười nhạt : "Thiếu Khanh, ta là tới từ biệt với ngươi, ta muốn về nhà."

      "Ừ, như vậy cũng tốt, nhớ phải hạnh phúc, lúc lập gia đình nhớ phát thiệp mừng cho ta." Hàn Thiếu Khanh dừng chút, mở miệng .

      Khâu Tiểu Ninh tiến lên, ôm Hàn Thiếu Khanh cái, lên tiếng : " nương ngốc, chớ bị thù hận vây hãm, nhớ tìm hạnh phúc của mình." Nếu như nàng đoán sai, Hàn Thiếu Khanh bây giờ chính là người thiếp thất bị Hàn lão phu nhân hại chết đó. Các thiếp thất của Hàn gia đều lấy được lòng của nam nhân Hàn gia, chỉ là kết quả cuối cùng đều tốt lắm, mà trong đó chết thảm nhất chính là người thiếp chết ở trong tay Hàn lão phu nhân đó.

      "Ừ, ta hiểu rồi." Hạnh phúc, ngay cả chính nàng cũng tin, nàng còn có thể có được thứ đắt giá như vậy sao. Nhưng nàng có thể nhìn thấy tiểu Ninh hạnh phúc, nếu như có tiểu Ninh, đại khái hôm nay nàng cũng được tới bước này.

      Từ biệt Hàn Thiếu Khanh, Khâu Tiểu Ninh cầm lên bọc quần áo rồi rời khỏi cửa chính Hàn gia. tới cửa, Khâu Tiểu Ninh quay đầu lại nhìn chút, nàng, bao giờ trở về đây nữa. Có số người của Hàn gia nàng hận, hận thấu xương, nhưng nàng tin tưởng nhất định Thiếu Khanh làm cho bọn họ sống bằng chết. Gieo nhân nào gặt quả ấy, coi như tương lai Hàn gia bị tiêu diệt, những thứ này cũng là báo ứng bọn họ phải gặp.

      Mà Khâu gia, lúc này lại càng huyên náo long trời lở đất, sau khi Viên thị biết nhi tử của mình muốn kết hôn với Khâu Tiểu Ninh, đầu tiên là bị sợ đến ngây người sau làm ầm ĩ lên. là nếu như Khâu Minh Thông dám cưới Khâu Tiểu Ninh, bà chết ở trước mặt . Ở trong đầu Viên thị lại nghĩ, danh nghĩa Khâu Tiểu Ninh là nữ nhi họ nuôi lớn, nếu hai người thành thân người bên ngoài bọn họ như thế nào? Còn nữa, cái loại nha đầu đó làm sao có thể xứng với Thông nhi của bà, nhi tử của bà tương lai là người tham dự khoa cử, người sao có thể dính chút ô danh đấy. Loại chuyện như vậy, bà tuyệt đối cho phép xảy ra.

      Khâu Minh Thông để cho nương của mình náo loạn hai ngày, đợi bà phát tiết phẫn nộ sai biệt lắm rồi. Ngày thứ ba, đứng ở trước mặt Viên thị, nhìn bà thản nhiên : "Nương, chuyện của con và Ninh nhi nếu là ngài thành toàn, cả đời nhi tử lập gia đình." Khâu Minh Thông biết làm như vậy là trái với đạo lý thánh hiền, nhưng đại khái với nương chỉ có thể sử dụng chiêu này thôi.

      "Con...con là muốn làm nương tức chết sao? Khâu Tiểu Ninh có chỗ nào tốt, cũng chỉ là nha đầu được ta cứu, sớm biết hôm nay con vì nàng mà vâng lời nương như vậy, ban đầu gì nương cũng đổi nàng về. Con. . . . . ." Viên thị xong, đột nhiên ngừng lại, bởi vì bà nghĩ tới chủ ý rất tốt. Bà nghĩ, nếu bà lén lút định hôn cho Thông nhi, đến lúc đó thể cưới. Nghĩ như vậy, Viên thị thở dài, khoát tay áo: "Con xuống, ta tại muốn gặp con, muốn chuyện với con."

      Nương của mình, Khâu Minh Thông làm sao có thể biết, lúc này nương đột nhiên gì cũng quá kỳ lạ. Nương bà, bà rốt cuộc muốn làm cái gì? Vấn đề này nhất thời Khâu Minh Thông cũng nghĩ ra.

      Khâu Tiểu Ninh tới cửa lớn nhà mình, có chút chần chừ, lúc này cũng biết Khâu gia huyên náo thành thế nào. Ngay lúc đó , cửa mở ra, Khâu Minh Trí ra thấy Khâu Tiểu Ninh, miệng lập tức giống như có gai, châm chọc : "Ngươi còn có mặt mũi trở lại, bản lãnh quyến rũ người của ngươi cũng nhỉ, cư nhiên khiến đại ca nghe lời nương muốn cưới ngươi làm vợ. mình ngươi tốt rồi, tìm người nào được, lại thích ca ca của mình, ngươi muốn để mọi người chê cười Khâu gia chúng ta phải ?" Vốn là đối với Khâu Tiểu Ninh, Khâu Minh Trí cũng còn chán ghét như lúc còn . Nhưng vừa nghe nàng phải là muội muội ruột của mình, còn làm cho đại ca mà mình luôn luôn sùng bái lấy nàng làm vợ, điều này làm cho có chút chịu được. Tiện nha đầu này có cái gì tốt? Tại sao khiến đại ca thích nàng muốn kết hôn với nàng?

      Khâu Tiểu Ninh muốn vào nhà, mới vừa hai bước liền bị Khâu Minh Trí cản lại: "Cửa này, ngươi có tư cách bước vào." tuyệt đối đồng ý để đại ca cưới Khâu Tiểu Ninh, nữ nhi mà đại ca cưới cho dù phải công chúa cũng phải là tiểu thư nhà giàu.

      Đẩy tay Khâu Minh Trí ra, Khâu Tiểu Ninh thản nhiên : "Tránh ra, cái nhà này cũng phải là ngươi làm chủ." Xem ra nàng quyết định trở lại là đúng, nếu đại ca gặp nhiều khó khăn.

      " cho. . . . . ."

      "Trí nhi, để Ninh nhi vào, đừng quên Khâu gia có thể có hôm nay chúng ta còn phải cám ơn nàng." Khâu Khải Chính chẳng biết ra từ lúc nào, mở miệng bảo Khâu Minh Trí để Khâu Tiểu Ninh vào cửa.

      Khâu Khải Chính lên tiếng, Khâu Minh Trí dĩ nhiên là dám thêm cái gì?

      "Cha. . . . . ." Khâu Tiểu Ninh có chút áy náy nhìn về phía Khâu Khải Chính.

      Khâu Khải Chính thở dài: "Ninh nhi, con theo cha ."
      thuyt thích bài này.

    5. kittynacy

      kittynacy New Member

      Bài viết:
      20
      Được thích:
      10
      Cám ơn bạn Nyanko129 edit truyện này :034: mình hóng chương mới từng ngày :th_4: bạn đừng drop truyện nhen

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :