1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Cổ đại] Cách tuần phủ lừa thê - Ký Thu

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 4(4):

      "Hi Mai, bệnh của nàng còn chưa khỏi hẳn sao? Là lang băm ở đâu vậy, chữa lâu như vậy mà bệnh của nàng vẫn chưa khỏi, ta tìm tính sổ!" Lúc mới tân hôn Đinh Lập Hi còn chưa chán dáng người mềm mại của thê tử, mong chờ có thể cùng nàng sung sướng mấy lần, khiến cho nàng yếu đuối vô lực nằm dưới người của .

      nhìn thấy đáy mắt của thê tử lóe lên chán ghét, chỉ quan tâm đến thê tử có thể ngủ cùng giường với hay , để cho được nếm thử tư vị mất hồn của thức ăn tươi ngon, nàng bệnh hơn tháng, sắp còn kiên nhẫn để đợi nữa rồi.

      Còn về Đông Hương, Thu Ý sớm chơi chán rồi, bàn tay dâm loạn của với tới nha hoàn hầu hạ bên người thê tử, Cầu Hi Mai từ nhà mẹ để mang theo hai nha hoàn hồi môn, trong hai người là Ấu Hồng là người của .

      Ấu Hồng còn trộm vui mừng, cho rằng thần biết quỷ hay, chờ mong có thai có thân phận di nương, đáng tiếc việc nàng ta phản bội sớm rơi vào trong mắt Cầu Hi Mai, nàng biết kết cục của Ầu Hồng, Ấu Hồng có thai, càng thể lên làm di nương, Hồng Tuyết Bình bước vào Đinh phủ, nàng ta là nha hoàn đầu tiên bị đánh chết.

      Mà nàng tuyệt đối thông cảm cho nàng ta, tất cả đều do nàng ta gieo gió gặp bão, nếu phải là có tâm tư nên có, nàng ta ít nhất còn có thể giống như Thanh Miêu gả cho quản gia ở thông trang.

      Thanh Miêu, nha hoàn khác của nàng, mặc dù trung thành nhưng hay bị xúi dục, nhiều lần bị người khác giựt dây thiếu chút nữa hại đến Hi Lan, Hi Trúc, cuối cùng bị nàng lấy lý do lập gia đình đuổi ra ngoài.

      Chẳng qua là lúc này hai nàng vẫn là đại nha hoàn nhất đẳng bên người nàng, hầu hạ sinh hoạt thường ngày và ăn uống của nàng, là hai đại phiền toái bên người.

      Bời vì Ấu Hồng và Thanh Miêu thường hầu hạ hai bên, cho nên Cầu Hi Mai muốn giả bệnh ra vô cùng khó khăn, vài lần thiếu chút nữa bị lộ, kịp nằm giường giả vờ làm người bệnh gầy yếu, việc nàng lén ra ngoài bán tranh ngày càng khó, phải nghĩ được cách tách được hai nàng ấy ra.

      "Khụ khụ...Là do sức khỏe của thiếp tốt, khi bị cảm lạnh chịu được, trách đại phu được, Mã đại phu rất để tâm kê đơn, ta vừa uống xong, ngực cũng bớt khó chịu hơn nhiều rồi." Nàng giả vờ ho vài cái, ho đến mức đỏ cả mặt lên.

      "Khi nàng vừa tới ràng có tật xấu này, thân thể tốt đến mức có thể thức trắng đêm ngủ chăm sóc đệ đệ bị sốt, tại sao sau khi thành thân lại thành thế này?" Sớm biết nàng yếu ớt như thế vậy cưới, cưới rồi cũng thể đụng vào, chiếm vị trí chính thế lại còn thể khai chi tán diệp, đối với tiền đồ của cũng giúp
      [​IMG]
      thuyt, AChu, Chris3 others thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 5(1):

      Nhà cũ của Liễu gia thành đông...Nàng nhớ là giếng phía bắc về phía tây, qua đường Bình Dương, sau đó là nhà Ngô bá...A! Tìm được rồi.

      Nắm chặt quai rương đựng bút giấy, sắc mặt Cầu Hi Mai có chút căng thẳng chỉnh lại đầu tóc quần áo, sờ ngọc đới cột tóc có bị lệch hay , nàng nhìn lại bản thân từ xuống dưới, chắc chắn để lộ ra thân phận nữ nhân, lúc này mới ưỡn ngực hít hơi sâu, tiến lên gõ cửa.

      mình đến đây vẽ tranh, sợ là gạt người, nhưng nghĩ đến gương mặt trắng trẻo của đệ đệ và muội muội, dũng khí của nàng lên lớn hơn, toàn bộ băn khoăn so với hai đứa nhở đều thể bằng, bọn họ mới là quan trọng nhất.

      "Ai vậy? Mới sáng sớm đến làm phiền người khác rồi."

      Nàng ngẩng đầu nhìn mặt trời, giờ thìn cũng phải là sớm, giờ mão vào triều mới gọi là sớm.

      Cầu Hi Mai muốn tranh cãi, trầm ổn vái chào người gác cổng, thần sắc tự nhiên : "Tại hạ họ Cầu, đặc biệt tới vẽ tranh cho chủ nhà."

      "Họ Cầu gì, chưa từng nghe qua..." Người gác cổng trẻ tuổi hai mắt còn nhập nhèm đột nhiên giật thót mình, thái độ trở nên cung kính giống như người khác, hai tay xoa vào nhau nịnh nọt, "Ai nha! Là Cầu họa sĩ, gia chủ nhà tôi chờ ngài lâu rồi, mời mau tiến vào, tiểu nhân giúp người cầm đồ..."

      có việc gì mà ân cần, phải gian trá tức trộm cắp. Trong đầu Cầu Hi Mai rất nhanh lên những lời này, " cần, cảm ơn ý tốt của huynh, tại hạ có thói quen để người khác đụng vào đồ của ta."

      Từ khi bị bỏ hàn dược trong thang thuốc, thức ăn, quần áo cũng phát có người cố ý bỏ vào, kể cả người cùng sống cùng dưới mái hiên thỉnh thoảng cũng ngáng chân, ám hạ độc thủ, Cầu Hi Mai nghi ngờ ba người.

      phải tất cả mọi người đều có tâm tư độc ác, nhưng cẩn thận vẫn tốt hơn, kinh nghiệm của nàng quá ít, nên phải cảnh giác đối với mọi chuyện, người có gánh nặng gia đình thể lơ là được, mọi việc nàng làm đều phải nghĩ đến đệ đệ và muội muội, nàng tốt chúng nó mới có tương lai tốt, mỗi bước của nàng đều thể sai, nó liên quan đến ba mạng người.

      Cũng là sau khi sống lại nàng mới đặc biệt cẩn thận đối với những người xung quanh mình, để tránh bị người khác hại mà biết, đồ bên người của nàng đều cố gắng cho người khác đụng vào, để ý đến nhiều việc xung quanh nhiều thêm cơ hội sống, nàng thể phạm sai lầm lần nữa, nàng có cách nào đối mặt với những đả kích như trước nữa.

      Hi Lan, Hi Trúc, tỷ tỷ nhất định bảo vệ các em, chúng ta để mặc cho người khác xâu xé nữa, tỷ tỷ chăm sóc các em đến lúc trưởng thành, các em đơn đến chết ở căn phòng gió lạnh, khi chết cả người gầy như que củi toàn thân có mấy lạng thịt.

      Trước mắt lên từng hình ảnh khiến lòng người tan vỡ, Cầu Hi Mai mạnh mẽ vực lại tinh thần, gạt những hình ảnh kia, nàng cất bước qua cánh cửa sơn, nét mặt của nàng bình tĩnh nghênh đón ánh mặt trời, khóe môi hơn nhếch lên, bước nàng là thời điểm thay đổi vận mệnh của nàng.

      lần nữa quét vôi lại cả tòa nhà lớn, người gác cổng dẫn vào cửa sau ,tiếp theo nhìn thấy quan gia sắc mặt nghiêm túc, mặt ông có cảm xúc, cười, từ đầu đến cuối chỉ câu, "Xin mời theo tôi", vẻ mặt lạnh lùng, nghiêm túc phía trước.

      Nếu phải là nàng từng là tiểu thư của phủ Hưng Xương Bá, sớm hoa mắt, khắp nơi đều là đình đài lầu các, thủy tạ núi giả, nếu phải là người ở quen đại trạch, vài vòng sợ là bị lạc trong đó, tìm ra lối
      [​IMG]

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 5(2):

      Cầu Hi Mai bị làm cho giật mình dừng tay lại, vẻ mặt hoang mang, bút tay dừng trung, biết nên tiếp tục chế màu hay là dừng lại.

      " phải ngài mới ta đến vẽ tranh sao?" Chẳng lẽ muốn vẽ?

      " có gì, có gì, ngươi muốn vẽ gì vẽ cái đó, tòa nhà này của ta chỗ nào cũng có thể để cho ngươi phát huy tài năng của mình, mệt nghỉ, vội..." phất tay, cố gắng giả vờ lạnh nhạt.

      ai biết muốn cắt nát khớp hàm, hận chính mình đường đường là Giám Sát Ngự Sử kiêm Tuần phủ Giang Tô, tự nhiên lại mất mặt trước nữ tử bán tranh, chỉ có phong thái ung dung của chủ nhà, lại còn kinh ngạc mất vẻ bình tĩnh của ngày thường, khiến rất muốn tìm cột đá mà đâm đầu vào đó.

      Chuyện này đều phải trách nàng ấy, ai biết nàng tới cửa sớm như vạy, ở thế gia kinh thành, ai tới cửa bái phỏng sớm như vậy, bình thường buổi sáng xử lý gia vụ, an bài công việc trong ngày, rồi tính toán sổ sách, việc làm ăn của thôn trang và các cửa hàng, quần áo phát bốn mùa, tiền tiêu vặt hàng tháng cũng phải tính trước, vội vàng ngày có lúc nào rảnh.

      Khi nàng tới ở trong thư phòng thương lượng với Mạc Liêu Môn nên nhử mồi thế nào để có thể điều tra được những quan viên tham ô rồi đánh tiếp vào trong, sắp xếp nội ứng, mới được nửa.

      Vội vàng bỏ lại đám xú nam nhân, nhìn nàng vẫn mặc thân nam trang mà đến, nhiệt tình mở ra hai tay chào đón, kết quả là mặt nóng dán mông lạnh, người ta căn bản để ý tới , chỉ thuần túy là tới vẽ tranh mà thôi, bảo thủ giống như tiểu lão đầu, nhìn nhiều thêm cái cũng sợ phiền toái.

      Thôi thôi, ở đây buồn bực cái gì chức, đối với nàng chỉ là thưởng thức tài vẽ tranh và thông minh mà thôi.

      Quản Nguyên Thiện vô cùng chột dạ thuyết phục chính mình, tiếp tục suy nghĩ vì sao bản thân lại để ý tới nữ tử bán tranh bình thường, nghĩ muốn đối xử với nàng tốt hơn chút.

      "Ngài vội sao? Vậy tôi từ từ vẽ, cân nhắc chỉnh sửa nhiều có được bức tranh tốt, phụ số tiền ngài bỏ ra." ra giá rất cao, khiến cho người khác có chút bất an, người có tài vẽ tranh chỉ có mình nàng.

      "Cũng phải là vội, ít nhất là hai, ba ngày ngươi phải đưa ta xem tiến độ, dù sao cũng thể khi vẽ bức đông cảnh mà xuân về hoa nở ? Vẽ trăm hoa đua nở mà ta lại thấy sen trong hồ tàn, hoa quế nở đầy cành cũng được." ám chỉ nàng đừng tiếp quá nhiều "người khác" nữa, chuyên tâm hoàn thành trước toàn bộ bản đồ Quản phủ của .

      là người rất ngoan cố, theo con đường đến cùng, người ngoài mặc người ngoài, làm việc của , nhìn vừa mắt để cho người khác tranh mất, có thể đấy là phần tính cách do mẫu thân của dạy thành.

      Hàng thị dạy con chú trọng nhất điều, đó là phẩm cách, mặc kệ tương lai con đường nào, lòng phải ngay thẳng, phải hiểu lý lẽ, chuyện bản thân muốn làm cứ làm, dù thất bại cũng xấu hổ, quan trọng là có cố gắng để làm hay , lấy thất bại làm gương.

      Quản Thế Tế bị thê tử quản sít sao sợ vợ như sợ hổ, lấy điều nương tử là đúng, lời của mẹ vào tai trái ra tai phải, khiến cho Quản lão phu nhân có cách nào quản được ông nên tức gần chết, liều mình nghĩ muốn nhét người vào chỗ tôn tử, quan hệ giữa mẹ chồng và nàng dâu hợp nhau.

      Bởi vậy ở phương diện nào đó Quản Nguyên Thiện bị Hàng thị dạy dỗ trở nên tùy hứng, mẫu thân là người tuân thủ lễ pháp, làm con trai tuân theo quy củ được sao? Trong đầu ít cách nghĩ là triều chấp nhận được, ra hù chết ít người.

      Nghĩ đến việc như lời , Cầu Hi Mai bật cười, "Quản công tử nghĩ nhiều rồi, nhận tiền của ngài,
      [​IMG]

    4. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Quản nhị ca bước từng bước vào hố tình.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 5(3):

      Nghĩ đến phu nhân Hầu gia "hiền lành nhiệt tình", Mạc Hiếu Sinh rùng mình cái, lộ ra vẻ mặt sợ hãi, trán toát mồ hôi.

      Văn gia sư nhìn hai người cách đó xa, nhăn mày, "Có cái gì đó thích hợp, chẳng qua là ngươi dám ở trước mặt nhị công tử người có bệnh nặng sao?"

      "Này..." Đại nhân nhìn như có vẻ dễ thương lượng nhưng ra cũng giống như nương của , thể trêu vào đâu!

      " sao cả, bị bệnh cũng tốt, nhìn hai đó rất xứng đôi." phụ tá khác Lâu Tây Viên chỉ sợ thiên hạ loạn mát câu.

      "Xứng đôi?!"

      Tất cả mọi người giật mình, sau lưng run lên, cắn chặt răng, hai mắt mở to nhìn tuần phủ đại nhân của bọn họ.

      Nhưng mà tầm mắt lại rơi vào người họa sĩ vẽ tranh, gương mặt thanh nhã, phiêu dật, trắng trẻo, đôi mắt như được khảm hai viên lưu ly, mi cong, mũ cao, môi đỏ đẫy đà, là mỹ nhân.

      A, hình như rất xứng?

      --- ------ ------ -----

      "Tỷ tỷ, tỷ có thể ra khỏi phòng sao?" Cầu Hi Mai thông minh từ vẻ mặt lo lắng đỡ tay tỷ tỷ, giọng hỏi.

      Nhìn nàng còn nhưng lại bày ra bộ dạng người lớn, Cầu Hi Mai khỏi buồn cười, "Bệnh lâu cũng phải ra ngoài lại, nếu người trong phủ lại nghi ngờ đại phu y thuật tốt, lại muốn tỷ uống thuốc đắng chết được"

      Những thuốc đó phải trí mạng, chỉ là nhiều hơn vài loại dược liệu có hại, bản lĩnh của các nàng ấy cũng dài, ngay cả đại phu cũng có thể lấy lòng, trước tiếp cho vào trong gói thuốc.

      tới ba năm sau có vô số dân chúng chết trong trận ôn dịch kia, Cầu Hi Mai cố ý cho người tìm vài cuốn sách thuốc, lúc nào rảnh nàng liền chui đầu vào đó, những bệnh như đau ngực, phong hàn đều có thể tự mình phối dược, cần mượn tay người khác.

      Nhưng mà vừa trải qua lần bệnh nặng sắp chết nàng liền muốn vào vết xe đổ, muốn bệnh nặng hơn, nửa đường xuất sư phụ chỉ dạy cho nàng về bệnh và thuốc.

      ra nàng chỉ chuyên tâm về phương thuốc phòng chống ôn dịch, tuy nhiên trước khi nàng sống lại thành công tìm ra phương pháp khống chế ôn dịch, nhưng nàng cảm thấy chưa được hoàn thiện, còn có thể làm được tốt hơn, hiệu quả càng tốt hơn, còn nghĩ đến việc chế thành thuốc viên để dễ mang theo.

      Cầu Hi Mai vẫn luôn canh cánh trong lòng việc thể cứu được đệ muội, sau khi sống lại, chuyện đầu tiên nàng làm chính là thu thập dược liệu, cho dù việc này vài năm nữa mới xảy ra, nhưng thà rằng lo trước khỏi họa cũng muốn để đến lúc chuyện ập đến liền trở tay kịp, đánh mất cơ hội tốt nhất.

      Thế khó có thể đoán trước, giống như kiếp trước của nàng căn bản gặp qua người vô sỉ giống như Quản Nguyên Thiện, có rất nhiều người nàng chưa từng gặp xuất , gần như đem vận mệnh của nàng xoay chuyển thành điều biết trước được.

      Nàng rất bất an, giống như có số chuyện thầm thay đổi, mà nàng biết là tốt hay xấu.

      Bởi vậy, nàng giấu ở dưới đầu giường cái hộp màu hồng, tầng dưới cùng là ngân phiếu cùng với ba mươi mấy lượng bạc vụn, mặt là các phương thuốc cảm mạo, đau đầu, cùng với bình thuốc , loạt các bình sứ trắng, tổng cộng là hai mươi bình.

      Tựa núi núi đổ, tựa sông sông cạn. Chỉ có thể dựa vào chính mình mới là chắc chắn nhất.

      " uống thuốc, khó uống lắm." Nếu qua thuốc đắng, khuôn mặt nhắn của Cầu Hi Trúc nhăn lại, cả miệng toàn vị đắng khiến cả đời cũng quên được.

      "Đúng
      [​IMG]



      Chương 5(4):


      "Ừm, muội khóc, nương xấu nhất, cướp đường viên của muội." Cầu Hi Lan lau nước mắt, nàng muốn vui vẻ, ngày mai dâng hương cho phụ mẫu.

      "Hi Lan ngoan, qua hai ngày nữa tỷ tỷ dẫn muội chơi, a! Hi Trúc cũng ngoan, tỷ mua cho đệ mứt quả cùng bánh tuyết ngọt." Hai đứa này cũng sắp buồn bực muốn chết rồi, nên dẫn bọn họ ra ngoài hít thở khí, gia phong bất chính của Đinh phủ tốt đối với phát triển của trẻ .

      Nắm lấy bàn tay mềm mại, mỗi bên dắt đứa, Cầu Hi Mai càng thêm quyết tâm, nàng nhất định phải rời khỏi Đinh phủ này, đệ đệ và muội muội là hy vọng để nàng sống tiếp, nàng muốn dẫn bọn họ rời khỏi nơi ô uế này.

      Tỷ đệ ba người tay trong tay đến chính sảnh, qua cửa mới buông lỏng tay ra, hai tiểu oa nhi mới năm tuổi bộ dạng thiên chân khả ái, giống nhau như đúc, ăn mặc cũng giống nhau, đều nhu thuận ngoan ngoãn theo sau tỷ tỷ.

      Bởi vì nam nữ phải phân bàn, lấy mười sáu chậu cây mộc hương làm thành tấm bình phong ngăn hai nơi, nam nhân bên, nữ quyến bên, nhưng bởi vì Hi Lan, Hi Trúc còn nên ngồi cùng bàn với Cầu Hi Mai.

      Đinh gia nhiều người, thế hệ của Đinh Vượng Hải tách ra ở riêng, Đinh Vượng Hải trở thành gia chủ, có thê bốn thiếp, chính thất Lỗ thị, trưởng tử Đinh Lập Hi.

      Đào di nương sinh được nam nữ là Đinh Lập Phong và Đinh Tư Viện, Hồ di nương sinh được nam là Đinh Lập Hành, Diệp di nương sinh được nữ là Đinh Tư Phán, Thủy di nương mới gả đến chưa được năm, có con. Còn có những thông phòng và thị thiếp khác nhưng có tư cách được ngồi ở đây, tránh ở sảnh khác, cần đến hầu hạ.

      "Sao lại dẫn theo hai đứa con riêng ra đây, phải cho người đưa tặng vài món tới thiên viện sao? Chưa qua hiếu kỳ mà ra ngoài là điềm xấu, là xui xẻo." Lỗ thị mở miệng là buông tha cho bất kỳ ai, nhịn được muốn châm chọc vài câu.

      Năm mười lăm Cầu Hi Mai kết thân đúng lúc tròn trăm ngày mất của phụ mẫu, nếu phải đợi ba năm mới qua hiếu kỳ.

      Lúc ấy đồ cưới nhiều lắm, Lỗ thị thích Cầu Hi Mai, hơn nữa lại còn nhiều thêm hai đứa con riêng ăn miễn phí, bà lại càng thể hòa nhã, đối đãi với bọn họ vẫn luôn thờ ơ, châm chọc khiêu khích, hơn nữa còn nghĩ tới chuyện từ hôn, sau này vì thanh danh của Đinh Vượng Hải quan trường mới thể để cho người ta vào cửa.

      "Nương, ăn cá, đây là cá trắm cỏ, ngoại trừ có thể chữa nóng trong người, còn có thể cải thiện bệnh phong thấp." Cầu Hi Mai dịu dàng gặp miếng
      [​IMG]
      AChu, thuyt, Chris 1 thành viên khác thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :