1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hiền Thê Xui Xẻo - Vụ Thỉ Dực (PN 126) Hoàn - Đã Có EBook

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      thanks. chắc là Trần thối công tử rồi mà. chỉ có hai này dạy hư cho nhau, gọi bảo bảo là tiểu tử thối thôi

    2. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Chương 57

      Edit: Trang Phạm

      Beta: Ishtar

      “Người đâu, mau đánh hạ cái kẻ ngồi bờ tường cho bản tướng quân!”

      Nghe phân phó của chủ nhân, đám thị vệ của phủ tướng quân đương nhiên dám tuân theo, đồng loạt chạy đến, nhón mũi chân cái nhảy lên tường, hướng đến thiếu niên kia mà ra tay. Bất quá ngay lập tức, bọn thị vệ như mất trọng lực, tất cả đều ngã xuống chân tường, chỉ có thiếu niên ngồi đầu tường vẫn thản nhiên như cũ, trong gió , tay áo bay bay, thoạt nhìn như ma phiêu động, huyền mỹ mà mê hoặc, giống như có sức nặng gì.

      Chỉ thấy tay người đó vừa lật, túi sau lưng mang theo mở ra, sau đó lôi ra đàn ngọc, ôm vào trong ngực, ngón tay đặt lên dây đàn, nhàng phát ra thanh. Hành động này khiến đám thị vệ như người máy được lên dây cót, có năng lực hoạt động, mặt đều lộ biểu tình cẩn thận.

      Ngu Nguyệt Trác nhíu mày nhìn, đem A Manh để sang bên, sau đó nhún mũi chân, thân thể như mũi tên phi lên bay về phía nam nhân ngồi đầu tường, hành động còn kèm theo động tác rút ra đai lưng màu xanh bên hông, tay vừa động, đai lưng mềm nhũn bỗng biến thành thanh kiếm dài, dưới ánh mặt trời lên mũi kiếm nhọn màu xanh.

      Rất nhanh, hai người đứng cùng chỗ đầu tường, người cầm trường kiếm trong tay từ dưới đất nhảy lên, người ngồi trước đầu tường, tay cầm đàn ngọc. Y bào xanh đen lần lượt thay đổi, kiếm khí đan vào nhau, sắc bén mà hoa lệ, khiến cho người ở dưới tường nhìn mà hoa mắt mê hoặc, thể dời ánh mắt.

      A Manh cùng mọi người trong viện kích động nhìn màn đánh võ kia, bỗng cảm thấy so với màn đấu võ trong phim hơn hẳn a, so với xiếc ảo thuật còn có kỹ xảo hơn, ma thuật hơn a… Cho nên, tính tình hiệp nữ của A Manh lại xuất . Chỉ là nhớ đến, người cùng Ngu Nguyệt Trác giao thủ chính là người làm nàng vô cùng oán niệm – Trần Diêm Ly, khiến cho tâm tình kích động của A Manh giảm xuống phân nửa.

      Sau lúc lâu, hai thân ảnh tách ra, lại ngồi ngay ngắn đầu tường, người ở dưới tường nhìn mà hoa mắt, cảm giác như trước đó hai người hề có giao đấu, tất cả đều bình thường.

      “Ngươi đầu hàng!” Thanh như hoa như ngọc vang lên từ tường, hiển nhiên màn giao đấu vừa rồi hề làm cho hơi thở của bị hỗn loạn, vẫn là khí chất định thần nhàn nhã như cũ.

      Ngu Nguyệt Trác hừ tiếng, kiêu ngạo : “Ta là thủ hạ lưu tình.” Dứt lời, lại bảo đám thị vệ lui xuống, chỉ để lại A Manh cùng hai nha hoàn là Tri Xuân và Tri Hạ, “ , hôm nay ngươi đến đây là có việc gì? Sao cửa chính lại trèo tường? Bộ rất thú vị sao?” Đường đường xuất thân là quý công tử danh môn, tuy rằng tính tình có chút vô sỉ, nhưng cũng có phép tắc chút chứ, thể chọn phương thức này để vào cửa – đương nhiên, tính tình huống ngoại lệ.

      “Rất thú vị!” Trần Diêm Ly thực vô sỉ gật đầu.

      Ngu Nguyệt Trác cơ hồ nhịn được lắc đầu, lại quay đầu với A Manh chậm rãi uống trà: “Nhìn , thế giới này vẫn còn người vô sỉ như vậy, tùy tiện trèo tường nhà người khác, còn cho là hợp tình hợp lý!”

      A Manh đồng ý gật đầu.

      Vợ chồng đồng lòng biểu diễn đủ để cho người bình thường xấu hổ, nhưng Trần Diêm Ly ngược lại biết hổ thẹn, thoải mái gật đầu với bọn họ, : “Cảm ơn khích lệ! Còn có, người ta có tiền, về sau ở lại nơi này!”

      "..."

      Trong nháy mắt, tất cả mọi người trong viện đều có chung suy nghĩ: có vô sỉ nhất, chỉ có vô sỉ hơn mà thôi!

      “Vì sao?” Ngu Nguyệt Trác hỏi, cảm thấy nếu tiếp, khiến mình thể tiếp nhận được.

      “Bị nữ lưu manh cướp đoạt, còn lấy hết quần áo của ta, quần áo này là ta trộm của phú gia công tử.” (Ish: ố ồ, hóa ra là à?!? ~o~)Trần Diêm Ly cảm thấy kích thích mọi người như thế là chưa đủ, chậm rãi bổ sung: “Bất quá, tại, ta cảm thấy màu sắc này cũng tốt, về sau mặc màu trắng nữa, dù sao người có tiền, cũng mua được đồ khác.”

      Ngu Nguyệt Trác nhếch khóe miệng, quay lại với A Manh: “Để ở nhà vệ sinh được ?”

      A Manh nhìn Trần Diêm Ly, thế nào cũng thể tưởng tượng được để nam nhân xuất thần thoát tục ở nhà vệ sinh – tuy rằng có thể bản tính nam nhân này tuyệt xuất thần thoát tục.

      được!” Trần Diêm Ly ngữ khí bình thường, “Ta muốn ở nơi có giường làm bằng thân cây cúc lê, có chăn đệm của nhà Cẩm Châu dùng tay nghề của Thiên Công Xảo thêu lên, phải có bình phong làm từ phỉ thúy ngàn phượng, tường cũng cần có chút bút pháp cùng thư họa của thư pháp tiền triều, chú ý là bút tích thực, còn có tủ tuần áo cùng đèn bàn và lư hương… Cuối cùng, còn cần ghế ngà voi nữa, uhm, cầu nhiều lắm, cứ thế , chờ về sau thiếu gì ta lại bổ sung.”

      "..."

      A Manh cùng hai nha hoàn nhịn được mà há to miệng, mặt dại ra nhìn thiếu niên ngồi tường cầu thực nhiều lắm, chỉ đơn giản thế thôi”, trong lòng cảm thấy là đủ vô sỉ, ở nhờ nhà người khác, còn ra cầu như thế, mà mỗi vật , tuy chưa đạt đến độ khó mua, nhưng cũng tốn ít tiền bạc xa xỉ, có lẽ công chúa trong cung cũng có xa hoa như .

      “Ngươi vẫn ở nhà vệ sinh !” Ngu Nguyệt Trác muốn nhiều, trong lòng là buồn bực, với A Manh, “A Manh, người này biết xấu hổ chiếm tiện nghi của chúng ta, muốn chúng ta khó nuôi dưỡng tiểu tử thối, nguyền rủa !”

      "..."

      A Manh vô lực lấy tay áo che miệng, trong tâm thầm cần kêu “Tiểu tử thối” được , nàng muốn nghe ba chữ này. Cuối cùng, dưới cầu của vị tướng quân nào đó, A Manh đành phải nguyền rủa người nào đó ngã từ tường xuống đất.

      “Phanh” tiếng, thiếu niên thản nhiên tự đắc tường chật vật bị ngã xuống, hơn nữa mặt bị cắm vào đống bùn, cái gì mà phong trần, cái gì mà xuất trần thoát tục, đều biến thành mây bay a.

      Mọi người nhìn trời, chỉ có Ngu Nguyệt Trác thản nhiên cười to, trong lòng bay hết giận.

      Nhìn , dù ngươi có võ công cao tới đâu, năng lực cao thế nào, đối đầu với người có miệng quạ đen, chỉ có thể thua mà thôi!

      **********

      Cuối cùng, Ngu Nguyệt Trác vẫn sai người chuẩn bị phòng cho Trần Diêm Ly, chỉ là mang theo phong cách của phủ tướng quân, tuy nhiên vẫn có thể nhìn ra được phú quý trong đó. Có thể thấy được, Ngu Nguyệt Trác ngoài miệng như vậy, nhưng vẫn nể mặt , đối với cầu của Trần Diêm Ly vẫn hết sức hoàn thành.

      Ngu Nguyệt Trác tuy rằng thừa nhận Trần Diêm Ly là sư phụ, nhưng võ nghệ của là Trần Diêm Ly truyền thụ, có thầy làm sao trò giỏi được, khiến cho Ngu Nguyệt Trác chỉ có thể tiếp nhận phiền toái tới cửa này. A Manh hiểu chuyện giữa Ngu Nguyệt Trác và Trần Diêm Ly, có thể hiểu được hành động của Ngu Nguyệt Trác, nhưng vẫn ngại mà nguyền rủa .

      A Manh cũng quyết định, nam nhân này so với Ngu Nguyệt Trác còn vô sỉ hơn, tốt nhất nên chọc tới nàng, nếu nàng lại nguyền rủa lại ăn bùn tiếp!

      đại sảnh, A Manh cho nha hoàn dâng bánh và trà lên, nhịn được : “Trần công tử, nên lau mặt trước !”

      Ngu Nguyệt Trác hai tay khoanh trước ngực, cũng nhìn thiếu niên ngồi trong đại sảnh, nhìn vai và mặt đầy bùn, quần áo cũng lấm bẩn, nhưng lại mang bộ dáng thản nhiên xuất trần thoát tục, tuy có vẻ chật vật, nhưng vẫn tổn hao khí thế của . Trong lòng Ngu Nguyệt Trác cười nhạo, vạn phần vừa lòng, xem như cảnh cáo , cho phép ra tay với A Manh.

      Nha hoàn rót trà xong, Trần Diêm Ly nhìn A Manh cái, ngoan ngoãn rửa bùn mặt, sau đó thản nhiên với bọn họ: “Ta đói bụng.”

      "..."

      hợp tình, con người bộ dạng hoàn mỹ, khí chất xuất thần, khiến cho ai có thể đáp ứng cầu của .

      A Manh nhìn nhìn Ngu Nguyệt Trác, sau đó phân phó người chuẩn bị đồ ăn,

      Chờ khi Trần Diêm Ly ăn xong, dùng khăn khô lau sạch miệng, còn thêm: “Sau khi ăn xong, ta muốn ăn hoa quả, là vải.”

      A Manh lại nhìn Ngu Nguyệt Trác, phân phó người ra hầm băng lấy vải ướp lạnh ra.

      Gân xanh trán Ngu Nguyệt Trác nhảy lên mấy cái, thầm nghĩ đời trước mình tạo nghiệt gì, mới có thể dính dáng đến người vô sỉ này, các loại cầu vô sỉ được đưa ra cách hợp lý, hề hổ thẹn, làm ức chết mất!

      Trần Diêm Ly bóc quả vải, chậm rãi ăn, sau đó trầm mặc với hai vợ chồng: “Nghe thai phụ thể ăn nhiều vải, cho nên ta ăn nhiều chút, giúp đệ muội ăn!”

      “Mẹ kiếp!” Ngu Nguyệt Trác rốt cuộc nhịn được, dùng loại biểu tình thập phần cao thượng phun ra câu. May mắn người hầu ở đại sảnh đều bị A Manh kêu ra ngoài từ trước, bằng , bản tính thực của tướng quân bị người biết hết. “ mau, ngươi đến nơi này để làm gì?”

      Trần Diêm Ly nhìn , sau đó, tầm mắt lại chuyển đến A Manh, : “Hôm nay ta trở lại kinh thành, nghe người ta , đệ muội có tiểu tử thối, còn mời thái y đến, sợ là xảy ra chuyện gì, cho nên lại đây nhìn cái. Đây là tiểu tử thối đầu tiên của ngươi, về sau cũng là cháu trai của ta, ta đương nhiên coi trọng.” xong, lại đem vải bỏ vào miệng, nhất thời hai má phồng lên, nháy mắt làm mất vẻ xuất thần, ngược lại có vài phần đáng , khiến A Manh khỏi mở to hai mắt, rất nhanh bị Ngu Nguyệt Trác phát nghiêm mặt nhìn, khiến nàng phải thu hồi tầm mắt.

      ta xem quẻ cho đệ muội, đệ muội mệnh sát tinh, cả đời hay ho, nếu chú ý, đứa này là kiếp nạn của nàng.”

      ngươi?” Ngu Nguyệt Trác nhíu mày, trầm ngâm lúc lâu, hỏi: “Là Trần tiên sinh? Quốc sư trước kia?”

      “Phải! Xem ra ngươi cũng biết.” Trần Diêm Ly gật gật đầu, nhìn biểu tình của Ngu Nguyệt Trác, quay sang nhìn A Manh còn nghi hoặc : “Dù sao tại ta có tiền, cũng muốn vào đánh đàn cho hoàng đế, thể có tiền, trước hết tá túc ở đây ăn uống, thuận tiện giúp ngươi làm việc. cần cảm tạ ta, tuy rằng ngươi chính thức bái ta làm thầy, nhưng trong lòng ta, ngươi là đồ đệ của ta, sư phụ đương nhiên phải giúp đồ đệ rồi!”

      “A, là cảm ơn nha!” Ngu Nguyệt Trác thực nhẫn nại lộ ra biểu tình gì cả, lại hỏi: “Ngươi xác định sao?”

      “Đương nhiên!”

      Biểu tình của Ngu Nguyệt Trác rốt cuộc có chút thay đổi, trầm mặc chốc lát, : “Vậy được rồi!”

      Như thế, xem như đáp ứng cầu của Trần Diêm Ly.

      Thấy bọn họ chuyện xong, A Manh cảm thấy mình có thể xen vào hỏi chút: “Cái gì mà mệnh sát tinh? Cả đời hay ho?”

      Trần Diêm Ly nhìn nàng, cặp mắt như xuyên thấu lòng nàng: “Ngươi gả cho , phải là chuyện tốt sao? Cho nên ngươi hay ho!” Ngón tay chỉ chỉ vào Ngu Nguyệt Trác.

      A Manh ra lời, cảm thấy lời của Trần Diêm Ly đúng tiếng lòng nàng, lúc trước nàng cũng cho rằng là như vậy.

      Ngu Nguyệt Trác nghe xong, cước đá bay bàn vải kia.

      Thân thể Trần Diêm Ly vừa động, giống như có hơn mười cánh tay đem tiếp lấy bàn vải từ trung, đón lấy, thở dài : “Tính tình thô bạo này tốt cho thai phụ và tiểu tử thối, ta khuyên ngươi, thu lại chút . Được rồi, ta quấy rầy các ngươi, nghỉ !”

      xong, bộ dáng giống như bảo hộ đem hết chỗ vải , lưu lại đôi vợ chồng thần sắc khác nhau.
      nkhanh3324, Hale205, Abby7 others thích bài này.

    3. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      thanks. đúng là công phu vô sỉ của tiểu tử Ngu tướng quân của A Manh là "được" sư phụ Trần thối công tử truyền đạt alij rồi

    4. thanhthao

      thanhthao New Member

      Bài viết:
      13
      Được thích:
      2
      oh oh: công phu "hậu nhan công" của luyện tới mức xuất thần nhập thế ;)

    5. Lnmt131

      Lnmt131 Active Member

      Bài viết:
      174
      Được thích:
      221
      Trần công tử quá vô sỉ nhưng ta thick(≧∇≦)

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :