1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ánh Lửa Mùa Đông - Công Tử Như Tuyết

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. hirari

      hirari Well-Known Member

      Bài viết:
      486
      Được thích:
      665
      Ôi. Cuối cùng cũng đc đọc tiếp. Chờ nàng ra truyện đều đều nhé

    2. hirari

      hirari Well-Known Member

      Bài viết:
      486
      Được thích:
      665
      Sao lâu quá ko thấy chương mới vậy nàng :-(((

    3. Bánh Đậu

      Bánh Đậu Well-Known Member

      Bài viết:
      313
      Được thích:
      4,243
      @hirari Tuần sau mình đăng tiếp nha bạn, xin lỗi để bạn đợi lâu, dạo này mình cũng khá bận.:yoyo42:
      Chrishirari thích bài này.

    4. Bánh Đậu

      Bánh Đậu Well-Known Member

      Bài viết:
      313
      Được thích:
      4,243
      Chương 374+375
      Mãi tới khi hai người thể thở được, mới lưu luyến buông ra, giúp đóng cửa xe lại.
      Đóng cửa sổ xe lại, vẫy tay chào , Lãnh Tiểu Dã cẩn thận lái ra khỏi bãi đậu, Hoàng Phủ Diệu Dương vẫn đứng yên tại chỗ, lẳng lặng nhìn theo .
      Trong lòng rất muốn kéo về lại, nhưng bàn tay nắm chặt trong túi quần cố gắng khống chế cảm xúc của mình.
      Nhìn bóng người càng lúc càng trong kính chiếu hậu, trong lòng Lãnh Tiểu Dã cũng xoắn chặt lại.
      chàng này, nhìn theo hoài như vậy chẳng khác gì sinh ly tử biệt!
      Phụt, phụt, phụt!
      bậy cái gì, Lãnh Tiểu Dã.
      Thấy cua rẽ đằng trước, nhìn nữa, vội vàng đạp phanh lại, mở cửa sổ xe xuống, vươn người ra, vẫy tay tới .
      "Buổi chiều gặp!"
      Đằng xa, cũng giơ tay phải lên, vẫy vẫy với .
      "Chà, đương cũng khổ , ở mình còn tự do hơn!"
      Lãnh Tiểu Dã rụt tay vào, nhịn chạy qua, dẹp cái xúc động với sang bên, cắn răng đạp chân ga, lái ra khỏi bãi đậu.
      đường vội vã chạy về, Lãnh Tiểu Dã vẫn nhớ phải gọi điện cho Trầm Ninh, bàn kế hoạch với ấy.
      Dừng xe trước tiệm ca phê, cẩn thận nhìn mình trong gương chiếu hậu, nắm chặt chiếc khăn cổ mà Hoàng Phủ Diệu Dương quấn lên, lấy son ra son lên môi cái.
      Xác định mình còn gì sơ hở nữa, mới hít sâu hơi, gửi tin nhắn cho Hoàng Phủ Diệu Dương, báo mình tới nơi bình an, nhưng cuối cùng lại xóa , xuống xe, bước vào quán cà phê.
      Liếc mắt nhìn xung quanh, lập tức phát ba mẹ nhà mình ngồi gần cửa sổ, lập tức bay qua như chú én , ôm cổ Hứa Hạ.
      "Nữ Vương đại nhân, xin lỗi, để hai người đợi lâu rồi." Hôn lên mặt Hứa Hạ cái, Lãnh Tiểu Dã liền tới gần ngồi cạnh Lãnh Tử Duệ, " mau, sao hai vị tới đây mà chịu con tiếng, để con ra sân bay đón!"
      xong, kéo miếng bánh ngọt Hứa Hạ ăn được nửa qua, múc lên miệng.
      Khóe môi Lãnh Tử Duệ dương dương tự đắc, "Lần này ba tới kiểm tra đột xuất đấy, sao mà cho con biết được?!"
      Kiểm tra đột xuất?
      Lãnh Tiểu Dã thấp thỏm yên, suýt nữa mắc nghẹn, "Kiểm tra cái gì cơ?"
      Hứa Hạ bưng ly lên, đùa: "Còn kiểm tra cái gì nữa, đương nhiên là đến để xem con và Tiểu Ninh có quan hệ nam nữ bừa bãi koong ấy mà."
      Khụ!
      Lãnh Tiểu Dã phun hết bánh ngọt ra ngoài.
      Nhíu mày lau cặn bánh dính mu bàn tay, Hứa Hạ liếc nhifnc ô cái, "Con kích động như vậy làm gì, chẳng lẽ con lén lút đương sau lưng mẹ à?"
      "Sao có thể như vậy được!" Lãnh Tiểu Dã nhận lấy khăn lau miệng Lãnh Tử Duệ đưa, nhanh chóng chuyển chủ đề, "Ba, cái đó... Kết quả diễn tập thế nào rồi ba?"
      "Đương nhiên là ba thắng rồi." Lãnh Tử Duệ lại lấy thêm tờ khăn giấy, giúp lau miệng, "Ba xin nghỉ phép, mấy ngày nay ở lại Thương Hải chơi với hai mẹ con con vài ngay, con thấy thế nào?"
      Lãnh Tiểu Dã nhàng , " sao, vậy tốt quá, để con làm hướng dẫn viên cho ba mẹ nha."
      Nhìn , Lãnh Tử Duệ khẽ nhíu mày.
      Đồng ý nhanh như vậy, chẳng lẽ thằng nhóc kia có ở Thượng Hải?!
      "Đúng rồi, mẹ, hành lý của hai người đâu rồi?"
      "Để ở khách sạn rồi." Hứa Hạ .
      "Hả, khách sạn nào?"
      "Khách sạn Cẩm Giang."
      Có nhầm vậy, sao lại ở cùng khách sạn với Hoàng Phủ Diệu Dương chứ?!
      Miếng bánh ngọt bị nghẹn ở cổ họng, thể cử động được.
      Thấy vẻ mặt hơi kỳ lạ, Lãnh Tử Duệ vội vàng đưa ly nước qua, Lãnh Tiểu Dã uống hết hơi, miếng bánh ngọt mới chịu trôi xuống.
      "Con cứ hấp ta hấp tấp!" Hứa Hạ trách cứ liếc , "Cũng trễ rồi, thôi, đến chỗ con và Tiểu Ninh xem chút, rồi chúng ta ăn cơm luôn... Đúng rồi, sao con dẫn Tiểu Ninh tới luôn?"
      "Người ta còn phải học, sao có thể làm cậu ấy chậm bài được!" Lãnh Tiểu Dã nhìn đồng hồ, "Chắc bây giờ cũng sắp xong rồi, chúng ta đâu ăn đây, con gọi điện cho cậu ấy, để cậu ấy tự bắt xe ."
      Lãnh Tử Duệ lười biếng lau nước mặt bàn, liếc xéo Lãnh Tiểu Dã, "Món Trung của khách sạn Cẩm Giang cũng tệ, ba nhớ mẹ con rất thích món tôm nướng ở đó, chúng ta qua đó ăn . Ăn xong rồi về phòng nghỉ ngơi chút, tối dạo sau."
      Có nhầm vậy, ba còn muốn tới khách sạn Cẩm Giang nữa à?!
      Lãnh Tiểu Dã mở miệng muốn phản bác, há miệng thở dốc, rồi ngừng lại.
      Dù sao, cái tên Hoàng Phủ Diệu Dương kia cũng tới nhà hàng ăn cơm đâu, tới lúc đó, ăn cơm xong, còn có thể tiện xem chút, công đôi việc.
      Nghĩ vậy, lập tức cười , "Con cũng nghe đồ ăn ở tệ, vậy chúng ta thôi, xem nhà bọn con trước , để con gọi cho Trầm Ninh biết.
      Ba người cùng nhau đứng dậy, ra khỏi quán cà phê, Lãnh Tiểu Dã gọi điện thoại cho Trầm NInh, báo cho ấy biết tới khách sạn Cẩm Giang ăn cơm trưa.
      "Sao vậy, ngài bá tước mời khách nữa à?"
      "Gì vậy, ba mẹ tớ tới."
      " thể nào, chú Lãnh tới gặp con rể sao?"
      Lãnh Tiểu Dã dám gì trước mặt ba mẹ, chỉ gầm tiếng.
      " nhảm nhiều vậy, rốt cuộc cậu có tới ?"
      "Tớ bắt xe đa,x lát gặp!"
      Ba người lên xe, Lãnh Tiểu Dã dẫn hai người tới nhà trọ, xem nơi ở của và Trầm Ninh, sau đó bọn họ lại tiếp tới khách sạn Cẩm Giang.
      Đến nhà hàng Trung Quốc, ba người vào phòng riêng, lúc Lãnh Tử Duệ và Hứa Hạ gọi đồ ăn, Lãnh Tiểu Dã vịn cớ tiểu lén vào toilet, gửi tin nhắn cho Hoàng Phủ Diệu Dương.
      "Em ở ăn cơm ở khách sạn Cẩm Giang, nếu có gì đừng tới nha, đề phòng gặp phải mẹ em."
      Hoàng Phủ Diệu Dương hồi lại, mà trực tiếp gọi điện qua, dù sao cũng phải là người Trung Quốc, thể đọc được tiếng Trung.
      "Người phụ trách cơ quan mời ăn cơm, ở đây rồi."
      Lãnh Tiểu Dã choáng nặng, "Vậy cứ ở đó nhé."
      "0329." đáp.
      Lãnh Tiểu Dã đưa tay che trán, "Em ở 0327!"
      Sao lại trung hợp vậy chứ, ở ngay cách vách .
      Nhưng cũng bình thường thôi, trong cái nhà hàng xa hoa này có bao nhiêu phòng đâu, hai bên đều phải người thường, thể ăn ở sảnh chính được, cho dù phải là cách vách cung xa tới nỗi tới được."
      "Vậy ở đó lâu lâu chút, lúc ra nhớ phải cẩn thận, dù sao , cũng được để mẹ em bắt gặp đâu đó, em thông báo tình huống cho biết! Còn nữa.... được gọi điện thoại!"
      "Được rồi."
      đồng ý.
      Cúp điện thoại, Lãnh Tiểu Dã rửa tay, rồi quay lại bàn.
      Lúc này, Trầm Ninh cũng tới nơi, ấy mở cửa vào.
      "Tiểu Ninh, tới đây mau lên nào!" Hứa Hạ và Lãnh Tử Duệ nhiệt tình nhường chỗ cho ấy.
      Trầm Ninh tựa vào ghế, "Hai bác muốn cho bọn con kinh ngạc à?"
      Lãnh Tử Duệ cười, "Chỉ cần hai đứa kinh sợ là được."
      Trò chuyện vài cậu, bồi bàn cũng đem đồ ăn lên, Lãnh Tử Duệ hỏi Trầm Ninh chuyện ở đây.
      Dunghyt97, Chris, yukikouso2 others thích bài này.

    5. Bánh Đậu

      Bánh Đậu Well-Known Member

      Bài viết:
      313
      Được thích:
      4,243
      Chương 376+377

      Lãnh Tiểu Dã lo lắng Hoàng Phủ Diệu Dương bên cách vách, ngừng nhìn vào điện thoại để bàn.

      Lãnh Tử Duệ lập tức duỗi tay ra cầm lấy điện thoại của , đặt cạnh mình, "Lúc ăn cơm được dùng điện thoại, lo ăn cơm ."

      Thấy điện thoại bị ông tịch thu, Lãnh Tiểu Dã hỏi gì, đành phải cầm đũa gắp thức ăn.

      ràng đồ ăn bàn rất ngon, thế mà người thích ăn như Lãnh Tiểu Dã lại có khẩu vị gì.

      Trầm Ninh trò chuyện với hai người lúc, thấy cũng còn nhiều thời gian nữa, liền đứng dậy tạm biệt.

      "Chú Lãnh, dì Hạ, buổi chiều con có chút chuyện, con trước ạ."

      "Được rồi, đừng trễ giờ học." Hứa Hạ đứng dậy, "Tiểu Dã, con chở Tiểu Ninh ."

      ' cần đâu dì!" Trầm Ninh vội vàng xua tay, "Cứ để Tiểu Dã ở lại với chú dì , con tự bắt xe được rồi, buổi tối con lại tới thăm chú dì."

      Lãnh Tiểu Dã trước, mở cửa giúp ấy, lén lút nhìn, xác định bên ngoài có chuyện gì, mới mở hẳn cửa ra.

      Hứa Hạ và Lãnh Tử Duệ tiễn Trầm Ninh ra cửa.

      "Chú dì cứ quay lại ăn ạ, cần phải chở con đâu!"

      Lãnh Tiểu Dã cũng tiếp lời, "Đúng đó, ba mẹ, hai người quay lại ăn tiếp , con đưa Tiểu Ninh ra thang máy."

      "Được rồi."

      "Tiểu Ninh, cẩn thận nhé."

      "Con biết rồi!"

      Lãnh Tiểu Dã và Trầm Ninh cùng nhau ra cửa, Trầm Ninh cười với .

      "Hình như bá tước đại nhân cũng ở khách sạn Cẩm Giang đúng , cậu nhớ cẩn thận chút đó, đừng để bị ba mẹ cậu bắt gặp."

      "Cậu nằm mơ , ngày nào cũng trù ẻo tớ!" Lãnh Tiểu Dã liếc mắt cái, " cho cậu biết, lúc chuyện cậu cũng nhớ phải cẩn thận chút, đừng để lộ sơ hở gì trước mẹ tớ đó."

      "Biết rồi." Trầm Ninh cười vào thang máy, vẫy tay chào , "Trở lại với bọn họ , buổi tối tớ lại đến."

      "Cẩn thận đó."

      Nhìn thang máy, Lãnh Tiểu Dã thở phào nhõm, rồi quay về phòng.

      Xung quanh yên ắng, lén lút tới chỗ cách vách của Hoàng Phủ Diệu Dương nghe ngóng, mơ hồ nghe được tiếng người.

      Biết vẫn chưa , lập tức về phòng với Hứa Hạ và Lãnh Tử Duệ.

      "Ba, mẹ, hai người ăn xong rồi đúng , chúng ta xem phòng của ba mẹ lát ?"

      Thừa dịp Hoàng Phủ Diệu Dương vẫn còn trong phòng, vội vàng muốn dẫn hai vị trước mặt này chuồn , đề phòng bất trắc.

      Hứa Hạ ngáp cái rồi đứng dậy, "Dậy sớm buồn ngủ quá, mẹ phải về phòng ngủ giấc mới được."

      Mẹ, mẹ là tốt quá mất!

      Lãnh Tiểu Dã mừng thầm trong lòng, lập tức vui vẻ lên mặt, chủ động mở cửa.

      Nhưng ngờ, vừa mở cửa, liền bắt gặp bóng người cao lớn.

      phải là Hoàng Phủ Diệu Dương còn ai vào đây nữa?!

      Sau khi Hoàng Phủ Diệu Dương chuyện điện thoại với xong, còn nhận được tin gì từ nữa, mà cũng sợ ba mẹ dễ đối phó, nên quyết định ngồi đợi với cấp dưới chút, rồi rời

      Nghe tiếng mở cửa bên cạnh, quay đầu lại theo bản năng, Lãnh Tiểu Dã chưa kịp đóng cửa lại, lập tức dùng mắt ra hiệu, bảo mau mau khỏi đây.

      Hứa Hạ theo Lãnh Tiểu Dã nhìn thấy Hoàng Phủ Diệu Dương, bà lập tức ngạc nhiên.

      "Ngài Hoàng Phủ?!"

      Trong giây phút đó, Lãnh Tiểu Dã thầm muốn đập tay vào cửa cái để quên cơn choáng váng của mình.

      Bây giờ thể được nữa rồi, Hoàng Phủ Diệu Dương dừng chân, con ngươi xanh lam nhìn Hứa Hạ và Lãnh Tử Duệ, " Hứa, trùng hợp ."

      Hứa Hạ lập tức cười , "Đúng vậy đó, trùng hợp , cậu cũng ở Thượng Hải luôn à!"

      Hoàng Phủ Diệu Dương cười, "Chi nhánh bên đây có chút việc."

      "Vậy à!" Hứa Hạ quay lại, "Tử Duệ, đây chính là ngài Hoàng Phủ mà em từng đó. À... Quên giới thiệu, ngài Hoàng Phủ, đây Lãnh Tử Duệ chồng tôi."

      Hoàng Phủ Diệu Dương từng gặp Hứa Hạ, bây giờ thấy Lãnh Tử Duệ, lập tức nhận ra, cái tính ngang bướng của Lãnh Tiểu Dã từ đâu mà ra.

      Người đàn ông trước mắt, bề ngoài cũng tệ, ràng là ba của hai đứa con rồi, nhưng mặt cũng có tí nếp nhăn nào.

      Nhất là tinh thần người ông.

      Tuy ông có vẻ cực kỳ lười biếng, nhưng Hoàng Phủ Diệu Dương có thể nhận ra được, sức mạnh bên dưới khuôn mặt thoải mái này lúc nào cũng có thể bùng lên.

      Loại cảm giác này như lưỡi dao sắc bén, cho dù có trong vỏ bọc, nhưng cũng khó mà né được mũi nhọn.

      Đương nhiên, phải là người có năng lực quan sát lắm mới có thể cảm nhận được cái mũi nhọn này.

      Đúng là hổ quân vua, suy nghĩ giống người bình thường.

      Hoàng Phủ Diệu Dương lễ phép đưa tay qua nhưng mất chút ưu nhã nào, "Ngài Lãnh, xin chào!"

      quan sát Lãnh Tử Duệ, đương nhiên, Lãnh Tử Duệ cũng quan sát Hoàng Phủ Diệu Dương.

      Lãnh Tử Duệ mắc bệnh nghề nghiệp, lúc nào cũng tự động 'phân tích' người mà mình gặp.

      Huống chi, người này còn là chàng trai thần bí trong miệng Hứa Hạ.

      "Chào cậu!"

      Đưa tay ra, ông bắt tay với Hoàng Phủ Diệu Dương, Lãnh Tử Duệ nhìn thoáng qua Hoàng Phủ Diệu Dương, đưa ra vài kết luận.

      Tuy khuôn mặt có vẻ thâm sâu của người châu Âu, nhưng lại mang theo chút tinh xảo của người Châu Á, dáng vẻ tạo nhã, nhưng bên trong hơi ngạo mạn.

      bàn tay có vết chai, nhất là lòng bàn tay, phải có ý gì, nhưng chắc là người làm nghề có dùng tới súng.

      Nhìn cách đứng, chắc cũng xuất thân từ quân nhân.

      Khí chất người chàng trai này tao nhã như quý tộc, khí chất như vậy, phải có tiền là bồi dưỡng được.

      Xem ra, lai lịch của .

      Hoàng Phủ Diệu Dương rút tay lại, nhìn Lãnh Tiểu Dã, bình tĩnh mở miệng, bình tĩnh .

      " Lãnh, lại gặp nữa rồi."

      "Ừm... Đúng vậy, chào !"

      Lãnh Tiểu Dã lo lắng gần chết, giọng hơi khác thường, đứng sau lưng Hứa Hạ, nhàng phất tay trái với , ý bảo mau .

      Nhận được tín hiệu của , Hoàng Phủ Diệu Dương khẽ cười.

      " Hứa, bây giờ cháu có chút chuyện cần làm, cháu tiếp được rồi."

      "Cậu ở Thượng Hải mấy ngày vậy?" Hứa Hạ vội hỏi.

      Hoàng Phủ Diệu Dương trả lời, mỉm cười hỏi : " hỏi cháu có việc gì ?"

      Hứa Hạ cười rộ lên, "Là thế này, chúng tôi muốn ở lại Thượng Hải vài ngày, nếu cậu có thời gian, tôi muốn mời cậu bữa cơm ấy mà."

      Lần trước, người ta tặng quà cho mình, Hứa Hạ cảm thấy rất áy náy, bây giờ trùng hợp gặp lại ở đây, đành quyết định mời luôn.

      " may rồi, chiều nay cháu rời khỏi Thương Hải." Hoàng Phủ Diệu Dương áy náy cười với bà, "Rất cảm ơn mời, cháu quay lại Trung Quốc sớm thôi, đến lúc đó nhất định đến nhà thăm hỏi."

      "Quyết định vậy nhé?" Hứa Hạ cười .

      "Nhất định rồi." Hoàng Phủ Diệu Dương cười gật đầu chào, "Vậy, tạm biệt."

      "Tạm biệt!"

      Hứa Hạ và Lãnh Tử Duệ cùng đáp.

      Hoàng Phủ Diệu Dương nhìn lướt qua Lãnh Tiểu Dã phía sau, xoay người, dẫn mọi người rời .

      Nhìn xa dần, Lãnh Tiểu Dã thở dài nhõm.

      "Để con xem thử có còn đề quên gì nữa ." Mượn cớ kì kèo lát, Lãnh Tiểu Dã mới quay về, "Chúng ta cũng luôn chứ?"

      Ba người cùng nhau tới thang máy, Lãnh Tử Duệ nghiêng đầu nhìn Lãnh Tiểu Dã cái.
      Dunghyt97, hirari, yukikouso2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :