1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng Phi Đường - Đinh Đông Nhất (Full 116C - đã có ebook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Trà Xanh

      Trà Xanh Active Member

      Bài viết:
      254
      Được thích:
      136
      P ra chương mới đều đặn quá! Ngày nào cũng có truyện đọc :)))
      Ngân Nhi thích bài này.

    2. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 30
      Edit: Ngân Nhi

      Diêu Bội Oánh chưa có cơ hội mở miệng chuyện, nhưng nàng cũng rất chú ý xem trò vui, chuyện như vậy ở An vương phủ ngày nào chẳng có, chỉ khác là ở An vương phủ các nàng là người tranh cãi, còn hôm nay lại trở thành người đứng xem.

      Diêu Bội Oánh cúi người đáp: “Hồi hoàng tổ mẫu, tỷ tỷ của thần thiếp dạo gần đây sức khỏe kém, thường xuyên u buồn, thần thiếp liền xin với An vương về đây để thăm tỷ tỷ.”

      Lương Thành Quân tràn ngập lửa giận có chỗ để phát tiết, nghe Diêu Bội Oánh , cộng thêm dáng vẻ mềm mại quyến rũ rất giống với Tô Uyển Nhàn, liền hậm hừ: “Ôi, An vương sao có thể cam tâm mà để ngươi về kinh chứ, ngươi ở trong lòng An vương cũng chẳng thua kém so với Hiền quý phi trong lòng hoàng thượng đâu!”

      Tô Uyển Nhàn thấy Lương Thành Quân lại chĩa mũi tên vào mình, trong lòng vô cùng bất đắc dĩ, nhưng mặt nàng lại có chút nào sợ hãi, quay sang nhàng với Diêu Bội Oánh: “Đường từ đó về kinh thành rất xa, tâm ý của An vương phi đối với tỷ tỷ khiến cho người ta cảm động. biết Ninh vương phi thế nào rồi?”

      Đối với Lương Thành Quân và Tô Uyển Nhàn Diêu Bội Oánh kính trọng quý phi hơn, chỉ bởi vì Tô Uyển Nhàn là mẫu thân của phu quân tỷ tỷ, mà còn vì tính tình của hai người khá hợp nhau.Mà đối với Lương Thành Quân, nàng chỉ e dè quyền thế của nàng thôi chứ có chút tình cảm nào cả! “Tạ Hiền quý phi quan tâm, tỷ tỷ khỏe hơn trước rồi, nhưng bệnh cũ vẫn dứt, thỉnh thoảng lại tái phát.”

      Lương Thành Quân bỗng lên tiếng chế nhạo: “Ninh vương phi là có tâm bệnh thôi, nếu Ninh vương quan tâm đến nàng ta e là suốt đời cũng trị hết bệnh!”

      Ánh mắt Tô Uyển Nhàn bỗng trở nên rét lạnh, “Chuyện của các hoàng tử, hoàng hậu nương nương sao có thể hiểu được? thế khỏi khiến cho người ta hiểu lầm.”

      Lương Thành Quân lúc này cũng cực kỳ bình tĩnh, chậm rãi : “Ninh vương ngày đêm say rượu, ngây ngô sống cách mơ mơ màng màng, lòng chỉ nhớ thương đến người khuất, lạnh nhạt với cả đám nữ nhân của Ninh vương phủ, chuyện này có ai mà biết.Sao hả, ngươi cho rằng bổn cung phải phái người tìm hiểu sao? Chuyện ở hậu cung đủ khiến bổn cung bận rộn rồi, nào có rảnh rỗi mà để ý đến chuyện của các hoàng tử! Bất quá ta chỉ muốn hảo tâm nhắc nhở Hiền quý phi câu thôi, Ninh vương cứ tiếp tục như vậy, về lâu về dài, cẩn thận bất lực đấy!

      Tô Uyển Nhàn nghiến răng nghiến lợi nhìn Lương Thành Quân, lại bất an nhìn thái hậu nương nương.Nếu vì chuyện này mà khiến cho thái hậu chán ghét Ninh vương, dù hoàng thượng có lòng bảo hộ mẫu tử các nàng chăng nữa e rằng cũng qua khỏi cửa ải này!

      Nghĩ vậy lòng Tô Uyển Nhàn càng thêm trùng xuống, Lương Thành Quân thấy Tô Uyển Nhàn mặt biến sắc, biết nàng ta vừa bị lời của mình làm ảnh hưởng đến tâm trạng, khóe môi lập tức nở nụ cười, làm ra vẻ lo lắng : “Mẫu hậu, thần thiếp cũng vì có lòng quan tâm nên mới vậy thôi, người nghĩ xem, trong mấy vị hoàng tử của hoàng thượng, xuất chúng nhất là Lương vương, Ninh vương và An vương.An vương ở xa nên giúp đỡ được cho hoàng thượng, còn Ninh vương ở kinh thành, nhưng lại đần độn sống qua ngày như vậy, quả rất khó có được ân sủng của hoàng thượng!” tới đây, Lương Thành Quân lại đổi giọng, có chút đành lòng : “Thần thiếp điều này phải là thần thiếp cưng chiều Lương vương, nhưng quả từ sau khi Lương vương thay vị trí của thái tử, mỗi ngày đều phải xử lý công vụ tới khuya, người gầy rất nhiều…”

      “Lương vương gần đây quả rất chuyên tâm xử lý việc triều chính, trước còn mang hoàng tôn Hoắc Thiên Thành vào cung, ai gia cảm động trước lòng hiếu thảo của nó.” Thái hậu tiếc khen Lương vương mấy câu, lúc Lương Thành Quân nghĩ là thái hậu có chút ít gì đó gọi là khen thưởng lại thấy thái hậu quay ra nhìn Tô Uyển Nhàn : “Tính tình của ngươi dịu dàng, mà Ninh vương lại giống ngươi, mặc dù khuyên ngăn được cho càn quấy của nó ngươi vẫn nên nhắc nhở chút, bảo Ninh vương nên học tập theo Lương vương.” Dứt lời bà lại với Diêu Bội Oánh: “Ngươi trở về Ninh vương phủ truyền lại lời của ai gia cho Ninh vương nghe.”

      “Thần thiếp biết.”

      Lương Thành Quân lúc này càng thêm bực bội hơn, thái hậu khen Lương vương hề lòng, mà phạt Ninh vương cũng rất hời hợt, định lên tiếng tiếp thái hậu lại phất tay, “Các ngươi tới đây cũng được lúc rồi, chắc hẳn ai cũng đều còn chuyện phải làm, ai gia cũng mệt rồi, các ngươi trở về .”

      Lương Thành Quân biết nếu có thêm cũng chẳng thay đổi được gì, nhưng cũng may là nàng bị yếu thế, nếu thái hậu nương nương lên tiếng bảo Ninh vương học tập Lương vương, nàng tất có biện pháp để cho phải chịu đau khổ, liền khom người : “Mẫu hậu nếu mệt mỏi chúng thần thiếp ở đây quấy rầy mẫu hậu nghỉ ngơi nữa, thần thiếp xin phép ra về trước.”

      Hiền quý phi cũng lên tiếng chuẩn bị rời , còn Diêu Bội Oánh vẫn chưa muốn .

      “Hoàng tổ mẫu, hoàng hậu nương nương và Hiền quý phi có việc nên rất bận rộn, nhưng thần thiếp , thần thiếp có thể ở lại đây , vì lâu rồi thần thiếp được phụng bồi hoàng tổ mẫu.” Diêu Bội Oánh nhàng , “Nếu người mệt mỏi, thần thiếp ở lại đấm bóp chân cho người!”

      Thái hậu híp mắt nhìn Diêu Bội Oánh, rồi lại quay sang Lâm Tam Tư, “Nha đầu, đến đây với ai gia.”

      Lâm Tam Tư còn thầm cảm thấy may mắn vì chọn đúng chỗ tốt, mấy người kia vào lâu như vậy mà còn phát ra nàng, thế mà đột nhiên giờ lại bị thái hậu gọi như vậy, làm nàng sợ hết hồn, thể làm gì khác là nghe lời từ trong góc ra.

      “Dân nữ Lâm Tam Tư xin thỉnh an hoàng hậu nương nương, Hiền quý phi nương nương, An vương phi.” Lâm Tam Tư muốn đắc tội mấy nữ nhân này, trong mắt bọn họ nàng chẳng là gì cả, chỉ bé như con kiến thôi, cẩn thận là dễ dàng mất mạng.

      Lương Thành Quân thấy Lâm Tam Tư ra, đầu tiên là tò mò, sau khi nghe nàng hơi tỏ ra khinh thường, “Là cung nữ mới đến sao?”

      Tô Uyển Nhàn có phần nhạy bén hơn so với Lương Thành Quân, đầu tiên là nhìn thái hậu cái, thấy thái hậu ôn hòa nhìn Lâm Tam Tư thái độ có chút thay đổi, liền quay người nhìn Lâm Tam Tư, cười : “Vị nương này xinh đẹp, xét về dung mạo và khí chất hình như giống cung nữ lắm.Thần thiếp đoán đây hẳn là khách của mẫu hậu, có phải mẫu hậu?” Tô Uyển Nhàn vừa vừa quay sang nhìn thái hậu.

      Lần nịnh bợ này của Tô Uyển Nhàn vô cùng thành công, làm cho thái hậu nương nương vui mừng trong lòng, bà cười : “Vẫn là Hiền quý phi có mắt nhìn người, Bích Liên, lấy hai xếp vải tơ tằm hoàng thượng tặng cho ai gia vài ngày trước đưa cho Hiền quý phi.”

      “Vâng.” Bích Liên đáp rồi vào trong phòng lấy đồ.

      Tô Uyển Nhàn vốn chỉ qua lời của thái hậu mà đoán rằng Lâm Tam Tư phải cung nữ, lại ngờ có thể khiến thái hậu vui vẻ, vải tơ tằm có hay quan trọng, chỉ cần khiến thái hậu hài lòng là tốt rồi.Nàng liền thân mật nắm tay Lâm Tam Tư, tự mình dẫn nàng đến bên cạnh thái hậu, : “Cũng phải do thần thiếp có con mắt tinh tường, mà là vị nương này có phong thái rất khác biệt, liếc cái là có thể nhìn ra rằng nàng khác với những người khác!” Tô Uyển Nhàn xong còn cố tình nhìn Lương Thành Quân cái, chắc hẳn trong lòng bà ta lúc này rất hối hận, cảm thấy càng thêm đắc ý. “Đừng là mẫu hậu, ngay cả thần thiếp nhìn cũng thấy thích!”

      Lâm Tam Tư nghe Tô Uyển Nhàn mà nổi hết cả da gà, thích chỗ nào chứ, ràng là mượn nàng để khiêu khích Lương Thành Quân!

      Lương Thành Quân vốn buồn bực vì mình vừa sai, trong lòng bỗng thấy ưa Lâm Tam Tư vì xuất của nàng khiến mình trở nên yếu thế, lúc này nghe mấy lời của Tô Uyển Nhàn càng thêm tức giận, : “Đúng vậy, Hiền quý phi nhìn thấy ai mà chẳng thích!”

      Thái hậu bằng lòng với câu của Lương Thành Quân, ánh mắt nhìn thẳng vào hoàng hậu, : “Ai gia thích lời này của hoàng hậu, Hiền quý phi có lòng thương người, đó chính là phúc khí, sao đến ngươi lại như vậy? Ngươi là mẫu nghi thiên hạ, hẳn cũng nên có lòng bác ái, cớ sao còn chỉ trích Hiền quý phi?”

      Lương Thành Quân mặt đỏ bừng vì bị thái hậu khiển trách, chỗ này nhiều người như vậy, quá mất mặt, nhưng thái hậu tức giận, lúc này mà phản bác lại kết cục rất bi thảm, lập tức cam lòng : “Mẫu hậu trách rất đúng, thần thiếp biết sai rồi, mong mẫu hậu đừng tức giận.”

      Thái hậu híp mắt, gật đầu : “Biết sai phải sửa, về chuyện quốc gia đại Ninh vương còn phải học tập Lương vương, nhưng trong chuyện đối nhân xử thế ngươi phải nên học tập ở Hiền quý phi nhiều.”

      “Thần thiếp rồi.” Lương Thành Quân dùng sức cắn môi, giọng ràng hẳn , bề ngoài vẫn bình thường, nhưng trong lòng hừng hực lửa giận, cứng nhắc tiếp: “Thần thiếp xin được lĩnh giáo Hiền quý phi.”

      “Thế mới tốt.” Thái hậu thấy Lương Thành Quân có vẻ bằng lòng nên cũng muốn nhiều nữa, ánh mắt lướt nhìn lần, bà cảm thấy mấy người con dâu cháu dâu này tuy dáng vẻ đều diễm lệ hơn người, nhưng càng nhìn lại càng thấy chướng mắt.Vì để xua cảm giác phiền lòng này, bà liền quay sang nhìn Lâm Tam Tư, ánh mắt ân cần ấm áp khác trời vực so với lúc nhìn ba người kia, : “Nha đầu, tại có thể ngồi xuống rồi.”

    3. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Thái hậu là rèn giũa Tư Tư sao?
      AikoNguyenNgân Nhi thích bài này.

    4. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 31
      Edit: Ngân Nhi

      Lâm Tam Tư ngồi xuống bên cạnh thái hậu, tuy đệm ngồi được may bằng vải tơ tằm mát, ngồi lên rất thoải mái, nhưng giờ nàng như ngồi đống lửa vậy, chỉ đành rũ mắt xuống lời nào, cố gắng giữ khiêm tốn và bổn phận.Tuy vậy nhưng nàng vẫn cảm giác được có ánh mắt cứ nhìn nàng chằm chằm từ đầu đến giờ, xấu mà cũng phải tốt, tựa như cố tình mà cũng như vô ý, cảm giác như bị cái lưới vô hình bao vây khiến nàng rất thoải mái.Nàng nghi ngờ ngẩng lên nhìn hoàng hậu, thấy hoàng hậu dù giận nàng nhưng cũng chỉ trừng mắt nhìn nàng cái thôi, rồi lại quay thèm quan tâm nữa, tiếp tục tập trung tinh thần ứng phó với thái hậu nương nương tiếp!

      Vậy là ai? Là ai mà nhìn nàng giống như có mối hận rất lớn với nàng như vậy?

      Lâm Tam Tư càng thêm bất an, hơi ngước mắt nhìn lượt những người trong điện, cho đến khi ánh mắt nàng bắt gặp ánh mắt của Diêu Bội Oánh nàng mới bừng tỉnh đại ngộ.

      Lâm Tam Tư ghét Diêu Bội Oánh, ngược lại vì lúc trước từng gặp mặt nên còn có chút hảo cảm với nàng ta.Dù sao ở thời cổ đại, những nữ tử có thân phận thấp mà gặp được nữ tử có thân phận và độ tuổi khác biệt lắm có thể coi là có duyên cạn, hai người mà có thể trở thành bạn còn gì tốt hơn nữa!

      Lâm Tam Tư nở nụ cười với Diêu Bội Oánh, Diêu Bội Oánh lần này còn kinh ngạc như lúc ở ngoài điện nữa, cũng mỉm cười lại với nàng, nhưng lại lên tiếng hỏi câu ai ngờ tới: “ nương là người của phủ thái tử sao?”

      Câu hỏi trực tiếp như vậy, chỉ khiến Lâm Tam Tư giật mình, mà ngay cả thái hậu nương nương, hoàng hậu nương nương và Hiền quý phi cũng lấy làm kinh hãi, chỉ khác là mức độ kinh ngạc giống nhau mà thôi.

      Thái hậu đưa mắt nhìn Diêu Bội Oánh, trong lòng có phần bực bội, nghĩ thầm Diêu Bội Oánh này xa nhiều năm, thế nhưng giờ lại ở đây hỏi thăm chuyện ở phủ thái tử, xem ra vẫn là an phận, phải nghĩ biện pháp đem nàng ta biến xa chút mới được, tốt nhất là vĩnh viễn thể trở lại kinh thành luôn!

      Hoàng hậu nương nương và Hiền quý phi lúc này lại có chung suy nghĩ, hai người liếc nhau cái rồi đồng thời quay ra nhìn Lâm Tam Tư.Thái tử ngã bệnh, Lương vương và Ninh vương vì nể tình huynh đệ nên cố ý tìm tội nữ để đưa vào phủ thái tử hầu hạ, hai người trước đó thương lượng qua, việc xin ý chỉ là do Lương vương chịu trách nhiệm, còn người tùy tiện lấy ở Ninh vương phủ.Chuyện này cả hoàng hậu nương nương và Hiền quý phi đều biết, mục đích thứ nhất là để lấy danh tiếng, thứ hai là để lấy lòng thái hậu và hoàng thượng!

      em tình thâm, bốn chữ này ở những gia đình bình thường sao, nhưng ở hoàng tộc rất hiếm thấy! Nên tất nhiên khiến thái hậu và hoàng thượng cảm động.

      Chẳng lẽ nương này chính là người được đưa vào phủ thái tử đấy sao?!

      Về phần Lâm Tam Tư, nàng chỉ hơi kinh ngạc lúc nghe xong câu hỏi của Diêu Bội Oánh, về sau nghĩ kỹ đoán rằng Diêu Bội Oánh đích thị là nhìn thấy chiếc lục lạc màu vàng kim xe ngựa, cho nên mới biết nàng chính là người của phủ thái tử. “Hồi An vương phi, đúng là như vậy.”

      Lương Thành Quân và Tô Uyển Nhàn nghe vậy có phần nghi ngờ, hạ nhân như thế sao có thể ngồi ngang hàng với thái hậu nương nương được? Nhưng vì vừa bị thái hậu dạy dỗ nên nàng cũng có chút kinh nghiệm, cho dù trong lòng có phẫn uất cũng dám lời.

      Thái hậu nương nương đưa tay gãi mái tóc bạc bên thái dương, ra vẻ lạnh nhạt : “Dực nhi bị giam bế ở phủ thái tử hai năm rồi, ai gia vẫn chưa được gặp nó.Chuyện này là do nó gieo gió gặt bão, ai gia cũng thể gì, chẳng qua tuổi ngày cao, càng hy vọng có con cháu ở bên.Tuất nhi và Tấn nhi đều ở kinh thành, ai gia muốn gặp lúc nào cũng được, mà Dực nhi lần này lĩnh quân xuất chinh, biết ngày nào về, sinh tử thể đoán trước, trước khi xuất chinh vẫn còn bị bệnh, ai gia sao có thể lo lắng đây!” Ngữ điệu của thái hậu rất bi thương, khiến Lương Thành Quân và Tô Uyển Nhàn đều thấu hiểu, ai muốn sâu đến chuyện này, nên liền đặt tiêu điểm vào Lâm Tam Tư nữa. “Nha đầu này hầu hạ Dực nhi hai tháng, nên ai gia liền gọi nàng tiến cung.”

      “Mẫu hậu nhớ thái tử là chuyện rất thường tình, bất quá phải luôn lấy thân thể làm trọng, nên suy nghĩ quá nhiều.” Lương Thành Quân đảo mắt, quan tâm : “Nếu mẫu hậu thích, thần thiếp bảo Lương vương phi đưa Thiên Thành tới đây thỉnh an người.Tiểu hài tử sau khi đầy tháng lại càng thêm đáng ! Chắc chắn khiến người vui vẻ.”

      Nhắc đến chuyện này đương nhiên Tô Uyển Nhàn và Diêu Bội Oánh thể xen vào được, hai người lúng túng đứng bên gì.

      Thái hậu lơ đãng : “Được thế tốt, chẳng qua là Thiên Thành còn quá , rất dễ khóc, lần trước nó đến đây mà làm ầm ĩ quá, ai gia cả đêm ngủ ngon! Vẫn nên để nó lớn hơn chút nữa, hiểu chuyện chút rồi lại tới đây hơn!”

      Lần trước khi Lương vương và Lương vương phi mang theo Hoắc Thiên Thành đến Lương Thành Quân cũng có mặt ở đây, cũng hiểu tại sao đứa bé vừa vào cung liền khóc lớn, dỗ mãi cũng chịu ngừng.Thái hậu ưa thích yên tĩnh, nên bọn họ ở trong Phúc Thọ cung chưa được bao lâu cả nhà liền chán nản về, sau đó còn bị hoàng thượng trách mắng trận, là làm ảnh hưởng đến thái hậu nghỉ ngơi.

      Lương Thành Quân : “Thần thiếp biết.”

      Thái hậu liếc Lương Thành Quân cái, hôm nay chèn ép nàng ta nhiều lần rồi, lửa giận cũng vơi nhiều, nên ầm ĩ thêm nữa! Liền đưa tay cầm lấy miếng ngọc bội bàn, cười : “Trong các hoàng tử ai có thể so được với Tuất nhi, vẫn là Tuất nhi hiểu hoàng tổ mẫu nhất! Ngọc bội này là ai gia tự mình Hoa Thượng cung cầu phúc mới có được, thưởng cho Thiên Thành !”

      Lương Thành Quân vô cùng vui vẻ, gương mặt được chăm sóc tốt khẽ ửng hồng.Mặc dù nàng là hoàng hậu, nhưng tính cách lại thích nhận sai, biết làm người khác vui vẻ như Tô Uyển Nhàn, cho nên ít được ban thưởng.Lần này bỗng dưng được thái hậu thưởng, mặc dù phải cho bản thân nàng, nhưng cũng là cho hoàng tôn của nàng, lại còn là đồ mà thái hậu tự mình cầu phúc mà có, sao có thể vui cho được! Liền đáp: “Thần thiếp thay Tuất nhi cùng Thiên Thành tạ ơn mẫu hậu.”

      Thái hậu phất tay, mệt mỏi : “Ngươi và Hiền quý phi đều có việc phải làm, nên rời thôi.”

      Lương Thành Quân và Tô Uyển Nhàn hai người ai thắng cũng chẳng ai thua, mỗi người đều có thưởng từ thái hậu nương nương, nên rất hãnh diện mà rời khỏi Phúc Thọ cung.

      Thái hậu thấy Diêu Bội Oánh vẫn đứng bên dưới, song cũng mở miệng bảo nàng tới bóp chân mà quay sang dựa vào Lâm Tam Tư nhắm mắt dưỡng thần lúc, đến khi bà lần nữa mở mắt, mới làm như giật mình nhớ ra, : “Già rồi nên trí nhớ còn được như xưa nữa, An vương phi đứng đó hẳn rất mệt mỏi đúng , Bích Liên, ban ghế ngồi.”

      Từ lúc đến cổng gác thứ hai, nàng ta tự mình bộ tới Phúc Thọ cung, lại đứng ngoài cửa lúc lâu mới được vào điện cùng với hoàng hậu nương nương và Hiền quý phi, lúc hoàng hậu và quý phi rời thái hậu nương nương lại ngủ thiếp mất, tính ra Diêu Bội Oánh phải đứng rất lâu rồi. tại chân nàng ta cứng hết cả, nhưng thái hậu vậy nàng đành phải đáp: “Hồi hoàng tổ mẫu, Bội Oánh mới đứng có lát, mệt.”

      mệt sao?! Ai gia vẫn nghe An vương phi là người rất biết lấy lòng người ta, quả nhiên sai.” Thái hậu cười : “Nếu mệt, vậy giúp ai gia xoa bóp .”

      Diêu Bội Oánh lúc này mới vừa ngồi xuống, còn chưa kịp ấm chỗ lại phải hầu hạ thái hậu nương nương, nhưng lời là do nàng , giờ cũng thể nhận. “Hoàng tổ mẫu chịu để cho Bội Oánh tận hiếu là Bội Oánh có phúc khí rồi.” Có điều nàng mới vừa đứng lên xung quanh bỗng tối sầm cả lại, nếu phải nàng cố gắng chống đỡ e là ngất rồi.

      “Nha đầu, ngươi ngồi với ta lúc lâu rồi, có thấy mệt ? Ngồi nghỉ chút .” Thái hậu thân thiết nhìn Lâm Tam Tư, quay sang Bích Liên : “ rửa thêm chút trái cây tươi cho Tam Tư nương.”

      Lâm Tam Tư vào đây cũng đâu có làm gì đâu, sao mà mệt nhọc được! Bất quá nàng nghĩ nếu An vương phi muốn qua đây hầu hạ thái hậu nàng nên nhường chỗ cho người ta, liền đứng dậy ngồi lên ghế mà Bích Liên mới mang đến đặt ở bên dưới.Vừa ngồi xuống có cung nữ bưng mấy đĩa trái cây và điểm tâm đến, nào là nho, dưa lê, dưa hấu ruột vàng, đào, dương đào (kiwi)…Màu sắc óng ánh khiến người ta nhìn mà thèm, biết có phải Bích Liên có lòng hay mà những trái cây kia đều được gọt vỏ và cắt thành miếng , rất dễ ăn, các loại bánh cũng đều là do nhà bếp làm riêng cho thái hậu, thái hậu lại thưởng cho Lâm Tam Tư.

      Lâm Tam Tư dù sao cũng mang bầu nên quả thấy hơi đói bụng, thêm nữa lại đến giờ ăn trái cây rồi nên cũng gượng ép bản thân nữa, ngồi ăn ngon lành trước ánh mắt hiền hòa của thái hậu.Chẳng qua trong lòng nàng khỏi có phần áy náy, vì An vương phi vào cung cùng nàng mà lúc này vẫn tận lực xoa bóp cho thái hậu!

      Thái hậu vốn muốn giữ Lâm Tam Tư lại dùng bữa, nhưng thái giám lại vào rằng hoàng thượng hôm nay muốn đến dùng bữa cùng thái hậu nên bà đành phải thôi, lưu luyến rời dặn dò phen rồi mới để Bích Liên dẫn nàng xuất cung.

      Diêu Bội Oánh lúng túng đứng trong điện, thái hậu vốn có ý định giữ nàng lại, chẳng qua là chính nàng mặt dày muốn rời thôi, bây giờ lại nghe hoàng thượng sắp tới, nàng có muốn ở thêm cũng chẳng được.Với lại, lúc này lòng nàng tràn ngập tò mò với người tên Lâm Tam Tư kia, chuyện lấy lòng thái hậu, sau này cứ từ từ làm cũng muộn.

    5. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Tò mò tâm tư vị Ninh vương phi này quá.
      Ngân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :