1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Đông Xưởng Tướng Công - Lạc Bút Xuy Ngữ (Update 75)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Đọc lại ngay đoạn này tự dưng thấy *nóng trong người* Bạn Hằng cần thanh nhiệt giải độc gấp :dai ca:
      DothuydungHương Thảo thích bài này.

    2. Dothuydung

      Dothuydung Well-Known Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      1,609
      Chương 54: Dục hỏa thiêu đốt.
      Editor: Jun

      Lam Ngữ Tư xấu hổ đỏ mặt, trong đầu lập tức nhớ lại hình ảnh chân thực đêm đó, trong lòng cũng bắt đầu nhộn nhạo.

      Vốn Dịch Khinh Hàn đinh làm sớm như vậy nhưng thấy bộ dáng thẹn thùng của nàng lại có chút nhịn được, tay vừa tham tiến vào trong vạt áo nghe thấy Tùy Yên cất tiếng hỏi ngoài cửa:"Lão gia, phu nhân, có dọn cơm ?"

      Dịch Khinh Hàn miễn cưỡng nhịn xuống , bàn tay to khỏe mạnh nhàng xoa nắn bầu ngực của nàng, sau đó rút tay lại mới :"Dọn cơm ."

      Tùy Yên gọi, Lam Ngữ Tư mới có thể thoát thân vào phòng ngủ sửa sang lại quần áo, Dịch Khinh Hàn cười tự cởi bỏ quan phục, quan giày.

      " Hôm nay đồ sấy có tốt ?" Dịch Khinh Hàn nhìn Lam Ngữ Tư cúi đầu ăn cơm, hỏi.

      Lam Ngữ Tư nghĩ làm thế nào để buổi tối có thể tránh thoát được "kiếp nạn" này, bị hỏi bất chợt quanh co lúc lâu mới đáp:"Tốt, rất tốt."

      "Vào ngày tết, quản đều đến, nàng làm quen lượt, mấy khoản linh tinh nhất định phải để ý kỹ, làm tốt có thưởng." Dịch Khinh Hàn bưng bát lên vừa ăn vừa .

      xong lại thấy chưa đầy đủ lại bổ sung:"Làm được có thưởng, nếu làm tốt mà có thiếu hụt cũng phạt!"

      Lam Ngữ Tư bưng bát canh ngẩn người, bất giác nhớ lại những ngày trước ít nhất còn có quỹ của riêng mình.

      Hai người ăn cơm tắm rửa xong liền ngủ. Lam Ngữ Tư được tự nhiên ngồi ở ghế chải tóc, trong lòng như có con nai chạy loạn, nhất thời nhìn nhìn Dịch Khinh Hàn.

      "Lại đây, cẩn thận lạnh!" Dịch Khinh Hàn bỏ sách qua bên, .

      Lam Ngữ Tư cố gắng làm như đành, :"Tướng công, tóc còn chưa khổ, thiếp..."

      Lam Ngữ Tư còn chưa xong bị đôi cánh tay dài ôm lấy, vài bước liền bế lên giường lớn. Tuy rằng trải qua ân ái nhưng lại có nhiều cơ hội gần gũi vì vậy Lam Ngữ Tư vẫn có chút quen, nàng xấu hổ đỏ mặt xoay người qua bên, ấp úng:"Tướng công, tóc còn chưa có khô, còn..."

      Dịch Khinh Hàn cho nàng cơ hội chuyện lại kéo nàng vào gần mình, giữ chặt lấy cánh tay nàng sau đó kéo chăn phủ lên người nàng, xong mới bắt đầu giúp nàng lau khô tóc.

      Dịch Khinh Hàn dựa vào thành giường gỗ lim được phủ sơn sáng đẹp, đỉnh đầu là màn mềm , ngồi trong lòng lại có kiều thê như ý, bỗng cảm thấy vô cùng thỏa mãn.

      Sau khi trả được thù lớn, mọi việc xong xuôi, dắt kiều thê trở lại quên cũ bái tế tổ mẫu, sinh nhiều trẻ con.

      "Hoa nhài?" Dịch Khinh Hàn ngửi mùi thơm người Lam Ngữ Tư, hỏi.

      Lam Ngữ Tư khẩn trương cứng cả thân mình, chỉ dám gật gật đầu. Dịch Khinh Hàn cười cười an ủi:"Yên tâm, tối nay làm, chỉ ôm nàng thế này, được ?"

      "Được." Làm Ngữ Tư nghe xong yên lòng, thân mình cũng cứng ngắc nữa.

      Tóc của nàng khô, hai người liền ôm nhau nằm xuống.

      Dịch Khinh Hàn tay ôm lấy nàng, còn tay kia ngón tay đặt môi nàng, sau đó dời xuống dưới vuốt ve cằm Lam Ngữ Tư:"Nàng cần ăn nhiều thêm chút, ngày mai ngủ trưa xong nhớ ăn bát cháo, nhớ chưa!"

      "A, nhớ ." Lam Ngữ Tư ngoan ngoãn vâng lời, vẫn còn thói quen a dua lấy lòng .

      "Tướng công, tướng công, đừng, chàng đồng ý với thiếp rồi mà." Lam Ngữ Tư thấy cái tay kia dời xuống tới cổ mình vội vàng .

      "Ta biết rồi, ta chỉ sờ chút, làm gì khác, nằm ngoan." Dịch Khinh Hàn chẳng hề để ý , Lam Ngữ Tư nghĩ mình nghĩ nhiều.

      Lam Ngữ Tư thở phào hơi, mới yên lòng chút lại thấy cái tay kia xuống dưới nữa, thẳng tới xương quai xanh của nàng. Lam Ngữ Tư giữ lấy tay của Dịch Khinh Hàn, thớ dốc, :"Tướng công, đừng, đừng..."

      "Sợ cái gì, ta chỉ sờ chút, tối hôm qua cả đêm chịu lạnh, vốn nàng nên hầu hạ tướng công cho tốt mới đúng, thế mà làm nàng cái gì, ngay cả chạm cũng cho chạm!" Dịch Khinh Hàn đề cao giọng mang chút oán trách.

      Lam Ngữ Tư chợt cảm thấy xấu hổ chịu nổi, nhớ tới đêm qua ở bên ngoài trời đông giá ré, Dịch Khinh Hàn lại ăn cơm chiều vừa đói vừa mệt lại lạnh. Nàng thầm tự trách mình, thấy tay kia ve vuốt luồn vào trong trung y, hai bầu ngực lại phải chịu xoa nắn dày vò.

      Lam Ngữ Tư cố nén, nhớ tới hành động của Dịch Khinh Hàn lúc vừa rồi chỉ biết đỏ mặt, giấu mặt vào trong ngực , hai chân cũng kẹp chặt phòng bị.

      Dịch Khinh Hàn kéo chăn lên, đỡ lấy người cả hai, rồi lại xoa nắn hai bầu ngực của Lam Ngữ Tư, cách áo lót hai trái đào cứng lên biểu đạt khoái ý.

      Lam Ngữ Tư cảm thấy cả người lâng lâng, thể khống chế cảm giác sung sướng, có chút bất an đón nhận. Hô Hấp của Dịch Khinh Hàn trở nên dồn dập, cởi bỏ trung y của nàng sau đó lại ôm Lam Ngữ Tư vào trong ngực, hai tay cởi dây áo lót phía sau của nàng xuống.

      "Tướng công, tướng công." Lam Ngữ Tư đầy ủy khuất bất an kêu lên nhắc nhớ lời vừa .

      "Đừng sợ, tướng công chỉ sờ chút thôi, đau." Dịch Khinh Hàng dịu dàng vô cùng 'chân thành'.

      lần nữa Lam Ngữ Tư lại tin , nhắm mắt cảm nhận thấy tay kia cởi bỏ dây áo lót của mình, cởi bỏ mảnh vải che đậy cuối cùng, xoa bầu ngực trắng ngần của nàng.

      Như có ma lực, chỗ được bàn tay kia xoa nắn liền gợi lên cảm giác khác thường, vừa ngứa ngáy khó nhịn, lại vừa kích thích.

      Dịch Khinh Hàn kẹp trái đào của nàng ở giữa hai ngón tay mà trêu chọc. Lam Ngữ Tư nhất thời khống chế được khẽ rên tiếng, sau đó cắn chặt môi nhịn lên tiếng.

      Dịch Khinh Hàn dùng cả bàn tay bao trọn lấy bầu ngực sữa, hai ngón tay lại day day nhanh hơn, chỉ cảm thân mình càng ngày càng khát vọng.

      Lam Ngữ Tư vô thức lấy tay che chắn, nhưng lại bị đôi tay như có ma lực kia trêu chọc đành buông xuôi, còn sức lực ngả cánh tay .

      "Nghe lời, tướng công chỉ thường sờ chút, làm gì khác." Dịch Khinh Hàn xong liền hôn lên môi của nàng, tùy ý hoành hành, hôn tới khi nàng thể thở mới thôi.

      Lam Ngữ Tư chỉ cảm thấy rất khó thở, bỗng Dịch Khinh Hàn dịu dàng hơn, dường như chờ nàng thích ứng với nụ hôn của . Lam Ngữ Tư điều chỉnh hơi thở, cảm nhận được đôi môi mang theo cưng chiều quan tâm, hơi thở được điều chỉnh bao lâu sau nụ hôn cũng trở nên tự nhiên thoải mái.

      Lam Ngữ Tư tập trung hôn môi bỗng nhiên cảm thấy hai tay kia dùng thêm lực, trái đào bị trêu chọc mạnh hơn mang cho nàng càng thêm nhiều sung sướng khó có thể ra bằng lời.

      "Ưm." dùng thêm sức, Lam Ngữ Tư kìm được khẽ rên lên, mặt đỏ tim đập nhanh. Đôi môi nàng hé mở, Lam Ngữ Tư thấy môi Dịch Khinh Hàn đáp xuống cổ của mình mà trêu chọc, dường như muốn ăn sống nuốt tươi nàng, nhưng hành động ấy lại mang đến nàng kích thích, nàng thầm muốn được trêu chọc sung sướng nhiều thêm ít, lại nhiều hơn ít.

      Cả người Lam Ngữ Tư nóng lên, nàng chỉ cảm thấy cả người run rẩy, lo lắng cúi đầu nhìn xuống dưới, nơi cổ và bầu ngực truyền đến từng trận kích thích như có mồi lửa thiêu đốt toàn thân.

      Nghe thấy thanh rên rỉ kích tình của nàng, Dịch Khinh Hàn đẩy nhanh tốc độ, hít sâu hơi, hôn từ cần cổ trượt xuống bầu ngực, nhàng dùng miệng trêu chọc. Lam Ngữ Tư cảm thấy thân thể càng ngày càng nóng, cánh tay tự giác ôm lấy , chỉ nghĩ làm sao để có càng nhiều kích thích mãnh liệt hơn.

      Lam Ngữ Tư điều chỉnh hơi thở chính mình, nàng cảm thấy trong đầu hỗn độn, chỉ có thể cảm giác ở ngực truyền đến trận run rảy. "Ưm". Rốt cục khi nhàng cắn xuống, Lam Ngữ Tư kêu lên tiếng rồi lập tức thẹn thùng quay đầu giấu khuôn mặt vào trong gối, xấu hổ chịu nổi.

      Hai cánh tay của Lam Ngữ Tư ôm chặt lấy cổ kéo gần về phía mình, nàng khao khát cảm giác kích thích mãnh liệt này hơn nữa. Tay liền cởi bỏ tiết khố của nàng.

      "Tướng công, tướng công." Nhớ tới đau đớn đêm đó, Lam Ngữ Tư bỗng nhiên thấy hơi sợ hãi gọi Dịch Khinh Hàn.

      "Đừng sợ, tướng công chỉ sờ thôi, làm gì cả." Tay rất nhanh sờ tới lối mòn trong rừng rậm, nhàng vuốt ve mu thịt của nàng, Làm Ngữ Tư cảm thấy đầu óc trống rỗng, ngờ lại tin lời khiến cả người nhịn được run rẩy.

      Lam Ngữ Tư cảm thấy cho dù thế nào nàng cũng khao khát được thỏa mãn, tay kia cứ liên tục trêu chọc ở bên dưới nàng, trái đào bị trêu chọc rất khó chịu, hai nơi mẫn cảm nhất bị châm lửa khiến nàng nhịn được mà khẽ rên rỉ.

      "Tiểu hồ ly, ngoan, chúng ta tiếp tục chuyện đêm đó, đau, đấy." Rốt cục Dịch Khinh Hàn thừa nhận ý đồ, Lam Ngữ Tư còn có thể gì đây, đầu óc nàng đều hỗn độn, chỉ có thể run rẩy và rên rỉ.

      Lam Ngữ Tư thấy xoay người đặt mình dưới thân, trái đào xa cánh môi lại có chút thích ứng, ngứa khó chịu, nghĩ lại muốn được liếm cắn vì thế mà buồn bực nhăn nhó.

      Người ở cười khẽ tiếng, cúi người xuống hôn lên môi của nàng, tay lại âu yếm sờ toàn thân nàng, tới đâu là châm lửa nóng tới đó.

      Làn môi lại trượt xuống trái đào chờ đợi lâu, từng trân kích thích truyền khắp toàn thân, Lam Ngữ Tư cảm thấy phía dưới mình trở nên ướt át, rịn ra nước màu trắng đục khiến nàng đỏ mặt.

      Lam Ngữ Tư hừ cởi màn giường, Dịch Khinh Hàn thấy nàng đỏ mặt tay chống cằm, tay vươn tới tác quái khắp nơi rồi đột nhiên hôn trái đào của nàng, chọc cho phía dưới tiết ra càng nhiều nước. Lam Ngữ Tư cắn chặt môi, sợ mấy người Tùy Yên nghe được vì thế cố nén, nghẹn tới đỏ mặt.

      Dịch Khinh Hàn chọc ghẹo nàng nữa, tay buông màn xuống, hai người liền ở trong gian tràn ngập hơi thở kích tình, chỉ có nhau.

      "Muốn ?" Người nọ cười tới đáng giận, nhìn khuôn mặt đỏ của nàng cười có ý tốt.

      Lam Ngữ Tư quay đầu , nhịn được gợi lên khóe miệng, nhưng lập tức lại làm bộ như thèm để ý , cố gắng nén cảm giác phấn khích rạo rực trong người chịu câu.

      "Muốn ?" Dịch Khinh Hàn đưa tay xuống lại trượt tay xuống nơi bí mật kia, trêu chọc mu thịt của nàng. Rốt cục Lam Ngữ Tư nhịn được nữa, cắn lấy ngón tay rên rỉ ra tiếng.

      "Muốn ?" Nhìn bộ dáng người bên dưới kiều mỵ mê người, Dịch Khinh Hàn cố nhịn, lại hỏi lần nữa, đồng thời ngoạm lấy bầu ngữ của nàng, dùng lực cắn cắn.

      Lam Ngữ Tư cắn ngón tay, cố gắng khống chế chính mình rên thành tiếng nhưng vẫn nhịn được mà thở gấp ngừng, chỉ cảm thấy trong cơ thể có vạn ngọn lửa bốc lên, thầm nghĩ muốn được phát tiết nhưng lại có chỗ nào để xả, tất cả cứ dần nén lại.

      "Muốn ?" Người này lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, đặt vật phía dưới của mình ở chỗ rừng rậm, cười xấu xa hỏi.

      Lam Ngữ Tư cảm thấy phía dưới mình có cái gì đó đụng phải, cảm giác rung động từ đó truyền đến toàn thân, vì thế nhịn được mà bám chặt lấy cổ cọ cọ liên tục. Đau đớn truyền đến, Lam Ngữ Tư cắn chặt mối, hai tay chống người , lại nhớ tới đau đớn đêm hôm đó mà lắc đầu quầy quậy.

      "Đừng mà, được tiến vào." Lam Ngữ Tư khóc .

      " vào được rồi, nàng thấy đau hay đau." Dịch Khinh Hàn vuốt ve mái tóc của nàng, thương hôn lên môi nàng.

      Cảm giác đau đớn đúng là chỉ trong chớp mắt, Lam Ngữ Tư điểu chỉnh hơi thở, liền thấy toàn thân run rẩy, cả người cảm giác hư .

      (Đoạn này bị lược vì quá nóng)


      Lam Ngữ Tư tạm thời thất thần, đầu óc trống trơn, mơ mơ màng màng chìm vào giấc ngủ.
      Abby, nhimxu, Phong nguyet6 others thích bài này.

    3. Hương Thảo

      Hương Thảo Member

      Bài viết:
      94
      Được thích:
      71
      ...hic...trời mưa tầm tã, ta muốn nóng :yoyo50::yoyo2:
      Dothuydung thích bài này.

    4. mailinh

      mailinh Active Member

      Bài viết:
      223
      Được thích:
      251
      :yoyo50::yoyo34:ta muốn. Ta muốn Hot cơ!! Aaaaaaaa
      Dothuydung thích bài này.

    5. Dothuydung

      Dothuydung Well-Known Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      1,609
      Chương 55: Nguy cơ cao.
      Editor: Jun

      Lam Ngữ Tư giận đến bốc khói đầu, ràng là khiêu khích lại là chính nàng muốn, quả đúng là đổi trắng thay đen. Nhưng cũng là do định lực của mình tốt, trúng bẫy của .

      "Trông mặt nương tử có vẻ giận hờn, phải đêm qua vẫn còn vô cùng hưng phấn sao! Thôi thôi, tướng công ta đành liều mình bồi nàng thêm lần nữa vậy." Dịch Khinh Hàn xong liền hôn lên môi nàng thèm để ý tới nàng giãy dụa mà giở trò.

      Lam Ngữ Tư vốn thẹn thùng, lúc này lại bị kẻ kia bất chấp càn quấy, bao lâu liền bị sờ soạng hết cả, trái đào trước ngực bị trêu chọc mà đứng thẳng, cảm giác kỳ diệu khó nhịn đêm qua lại ập tới.

      Lam Ngữ Tư che chắn ngực mình hai chân lại bị tách ra, rừng rậm nhất thời thất thủ bị đại tướng quân địch thừa dịp xông vào.

      "A!" Lam Ngữ Tư gồng cứng hai chân, chỉ cảm thấy cơ thể như căng ra chỉ muốn làm gì đó để hóa giải cảm giác thể gọi tên này.

      Dịch Khinh Hàn cười nhéo khuôn mặt Lam Ngữ Tư, thuận tiện giữ lấy hai cánh tay nàng. Nhìn thấy vẻ mặt người phía cười xấu xa, mắt lại thấy ánh nắng chiếu vào rực rỡ, Lam Ngữ Tư ngượng ngùng chịu nổi nhưng có biện pháp nào, chỉ có thể thất thủ chịu trói tại chỗ để phát tiết người nàng.

      Trong phủ có trưởng bối, Lam Ngữ Tư làm con dâu cũng rất thích ý, người quản nàng duy nhất chỉ có tên vô lại này. Hai người vận động kịch liệt hồi rốt cục Dịch Khinh Hàn mới rời giường, Lam Ngữ Tư xấu hổ đến nỗi giấu mình trong chăn lên tiếng.

      ________________________________ta là giải phân cách___________________________

      Hạ Minh quỳ gối trước mặt Khánh Nguyên đế sợ hãi rụt rè dám lên tiếng, mãi lâu sau mới :"Vạn tuế gia, lần này Vương đốc chủ là hung hiểm, xem ra sợ là mấy người làm loạn đó từ bỏ ý đồ, lần trước đánh chết mười mấy người nhưng bọn họ vẫn..."

      Khánh Nguyên đế cũng có chút hoảng hốt, nếu là toàn thể đại thần cáo lão hồi hương sợ rằng đại loạn vì thế khe khẽ thở dài.

      Hạ Minh nhạy cảm nhận thấy Khánh Nguyên đế có biến hóa, lại tiếp:" bằng trước hết để Vương quốc chủ rời kinh, để mọi việc qua rồi tính tiếp."

      Khánh Nguyên đế vô lực nhắm mắt lại gật gật đầu, nhắm mắt suy nghĩ hồi rồi :"Trước cứ Nguyên Nam thành ."

      Bên ngoài điện Thái Hòa, mấy trăm quan viên của Lục bộ cửu khanh trong đó có ba vị quan to dẫn đầu quỳ gối. Có Lục bộ thượng thư ba phải, có quyền thần nội các chỉ quan tâm tới quan chức quyền hành, cũng có chi sĩ ngay thẳng lòng vì nước vì dân, cũng có kẻ mục đích để tránh né nhân tình ở quan trườngdị nghị.

      Hoặc là bọn họ muốn nhân cơ hội này tiêu trừ đối thủ cạnh tranh hoặc là sợ chuyện mình nhận hối lộ bị lộ chân tướng, hoặc là xuất phát từ kì thị của người đọc sách với hoạn đảng, có đủ loại cũng có đủ loại tâm tư. Nhưng đây phải là điểm trọng yếu, quan trọng là hoàng đế khuất phục.

      Vương Thủ theo ngự mã giám chưởng ấn thái giám biếm tới thành Nguyên Nam trở thành thượng y giám, xem như cũng là chức vị nhàn tản, kể từ đó tan thành mây khói, cũng là cái vui mừng lớn. Vì tránh khỏi đầu sóng ngọn gió, Khánh Nguyên đế lại đem vụ án của Dương Xương Hà giao cho Cẩm y vệ thẩm tra xử lý bộ tòng phạm vì bị cưỡng bức. Ngày hôm đó, Triệu Thiên Hộ dự định trước mang theo người liên can chờ, bao gồm vài vị quan viên hình bộ tới quý phủ của Dịch Khinh Hàn, theo thủ dụ của Khánh Nguyên đế phái Cẩm y vệ tới cầu kiểm tra phủ.

      "Dịch bách bộ, vụ án của Dương Xương Hà nghiêm trọng, ta phụng mệnh Hoàng thượng phải tra , mong đại nhân phối hợp." Triệu Tần Thủ khách khí nhưng giọng lại chút khách khí nào.

      "Hả? Nếu bản quan đồng ý sao?" Dịch Khinh Hàn vừa hồi phủ gặp Triệu Tần Thủ tới cửa.

      "Nếu Dịch bách bộ đồng ý bản quan đành bất chấp mà kiểm tra. Hoàng thượng chỉ hạ lệnh điều tra đại thần liên quan mà còn kiểm tra cả người có liên quan tới Dương Xương Hà, cũng muốn kiểm tra cặn kẽ tránh có người nhận hối lộ của mà lọt lưới Quốc pháp, quý phủ của Vương Thủ Vương đại nhân cũng bị lục soát, Dịch bách bộ phải muốn kháng chỉ đấy chứ?"

      Dịch Khinh Hàn cố gắng trấn định, muốn ngăn cản cũng thể bất chấp, đành phải để kệ nhóm người đó chen chúc vào. Triệu Tần Thủ cũng có điều cố kỵ, vào cũng dám quá đáng, chỉ dám kiểm qua sơ sơ, thẳng tới trong viện.

      Dịch An khẩn trương theo sau Dịch Khinh Hàn muốn gì đó nhưng lại thôi.

      "Yên tâm, lần này có lục soát lần sau ta có ở phủ bọn chúng mạnh tay hơn, khi đó càng khó khống chế. May mà Dương Xương Hà đưa tử ngọc Quan ta đưa cho Hạ đốc chủ, ta muốn xem bọn chúng có thể lục ra được cái gì." Dịch Khinh Hàn vô cùng trấn định.

      Triệu Thiên Hộ vào cửa viện liền sai thủ vệ mở cửa. Dịch Khinh Hàn đứng tại chỗ liền vọt tới ngăn phía trước Triệu Tần Thủ,nhịn xuống tức giận :"Triệu Thiên Hộ chớ khinh người quá đáng, bên trong là tư viện, phải ngươi muốn lục soát là có thể lục soát!"

      "Dịch bách hộ sao phải khẩn trương như vậy, phải là có cái gì khuất tất đó chứ? Nếu có điều gì cố kỵ bên trong tư viện kêu phu nhân và nha hoàn tránh ở trong phòng, như thế cũng thất lễ." Triệu Thiên Hộ có Hoàng mệnh trong tay nên giống như ngày xưa thái độ làm việc cẩn thận, quan viên hình bộ bên cạnh giả câm giả điếc muốn nhân cơ hội chỉnh Đông Xưởng lại dám xuất đầu lộ diện chỉ để Triệu Tần Thủ kia làm chim đầu đàn cũng là nhân lúc đó mà cắn xé lẫn nhau.

      "Khuất tất? Dịch mỗ mong các vị đồng nghiệp ở đây phân xử giúp, các phủ tư trạch là nơi cung nhân có thể tùy tiện điều tra sao? Cho dù là Đông Xưởng phá án cũng dễ dàng kinh động tới phu nhân thiếp thất trong tư viện! Nếu hôm nay cho Dịch mỗ cái công đạo đừng mơ tưởng bước vào nửa bước." Dịch Khinh Hàn dùng thân che trước cửa, vẻ mặt tức giận.

      Vài vị quan viên hình bộ kia nghe xong hơi cúi thấp đầu, lời này đúng là trúng vào điểm mấu chốt, quả thực trừ bỏ xét nhà Đông Tây Xưởng chưa từng nhân cơ hội nhục nhã gia quyến. Thấy vài vị quan viên lên tiếng, Triệu Tần Thủ đành phải xuất ra con bài chưa lật:"Bản quan ngại cho ngài biết, trước đó Dương Xương Hà từng với ta việc giúp Phiên vương thành Trấn Bắc mang quà tới cho ngài. Tư thông vơi Phiên vương, Dịch bách bộ cũng to gan."

      "Hả? Xin hỏi có việc này sao? Tại sao Dịch mỗ lại hay biết gì? Mặt khác, Dương Xương Hà chuyện này khi nào, vì sao lại chuyện này với Triệu Thiên Hộ?" Dịch Khinh Hàn biết đây là lời bịa đặt nên sợ.

      "Là ngọc thiền hoàng gia tổ truyền, nãi Phiên vương thành Trấn Bắc sở hữu, vật quan trọng chứ phải chỉ là cái tín vật?! Khi Dương Xương Hà bị giam trong ngục, ta dẫn theo người tới thẩm tra, khi đó án tử chưa cho nên Cẩm y vệ cũng công khai việc này, đợi sau khi tất cả hành vi phạm tội được xác đinh, lúc này Cẩm y vệ thể báo việc này lên Hoàng thượng. Đương nhiên Hoàng thượng cũng để ai chịu oan uổng, cho nên mới lệnh ta và Cẩm y vệ điều tra, nếu Dịch bách bộ thẹn với lương tâm hãy để cho ta kiểm tra, cũng coi như là cho Dịch đại nhân công đạo!" Triệu Thiên Hộ đúng lẽ hợp tình, cuối cùng nhíu mày nhìn Dịch Khinh Hàn.

      " như vậy nhưng ra chết đối chứng, nếu hậu viện của ta bị người làm ra việc gì chẳng phải là quá thiệt thòi hay sao!" Dịch Khinh Hàn tức giận rút đao ra làm bộ xuống tay với Triệu Thiên Hộ.

      Triệu Thiên Hộ cuống quýt rút đao ra tiếp, hai người hai đao đối nhau, tay trái Dịch Khinh Hàn phất lên, cũng lúc đó tay phải dùng sức đụng đao kia phát ra tiếng thê lương. Những người vây xem bất thình lình bị dọa sợ tới ngây người, lúc sau mới bước lên phía trước ngăn cản hai người, khuyên can.

      "Triệu Thiên Hộ, Triệu Thiên Hộ thể lỗ mãng!"

      "Dịch bách bộ, Dịch bách bộ đừng vội lỗ mãng!"

      "Nếu hoàng thượng có lệnhthì thể cãi lời, Dịch bách bộ, nếu tin lão phu để cho bản quan giám sát. Triệu Thiên Hộ mang theo hai người, bản quan mang theo ba vị đại thần tiến vào viện, vừa tránh nhiều người làm càn lại cho ngài công đạo, biết ý ngài thế nào!" Người chuyện chính là thân hình bộ hữu thị lang Lý Công Đạt, tiền nhiệm hữu thị lang bị Dịch Khinh Hàn đình trường đánh chết, đây là người mới được đề bạt lên, nhìn qua là người công chính nghiêm minh nhưng biết bên trong như thế nào.

      Dịch Khinh Hàn còn cách nào khác, nghĩ nghĩ cũng chỉ còn cách như vậy mới để người khác có cơ hội vu oan giá họa, đành oán hận lui qua bên nhìn Triệu Thiên Hộ và ba vị quan viên hình bộ vào trong viện, Dịch An mang theo nhóm hạ nhân tiến vào theo, chặt chẽ giám thị hành động của đám người Triệu Tần Thủ.

      Triệu Tần Thủ dẫn theo người lục soát lượt cũng may đều đúng quy củ, chưa có làm tổn hại gì. Vòng qua thượng phòng, trong phòng Lam Ngữ Tư sớm nghe thấy thanh lúc này mới ra khỏi cửa xem là có chuyện gì, lại bị Dịch Khinh Hàn phái nha hoàn tới ngăn ở trong phòng.

      "Xin phu nhân dừng bước, lão gia thỉnh phu nhân ở trong thượng phòng chớ có ra khỏi cửa, đóng chặt cửa sổ." Nha hoàn kia quỳ gối cúi đầu .

      "Xảy ra chuyện gì thế?" Lam Ngữ Tư dự cảm thấy điềm xấu, biết vì sao mà bất giác nhìn về phía ngọc thiền được trốn dưới gốc cây đằng kia.

      "Hình như là có người tới lục soát viện, nô tỳ cũng biết gì thêm, tóm lại phu nhân chờ ra khỏi thượng phòng." Nô tỳ kia xong liền cúi đầu đóng lại cửa, sau đó canh giữ bên ngoài.

      Trong phòng, Lam Ngữ Tư nghe xong tâm liền nhảy dựng lên, nàng biết lai lịch của ngọc thiền nhưng cũng thấy mọi chuyện ổn, sợ là có người ta cố ý bày trận vu oan hãm hại.

      Lam Ngữ Tư muốn lao ra ngoài nhưng cửa lại có nha hoàn trông giưữ cẩn thận. Nha hoàn kia tưởng Lam Ngữ Tư muốn ra ngoài xem náo nhiệt nên cũng gì, chỉ theo mệnh lệnh của Dịch Khinh Hàn cho người trong phòng ra ngoài nửa bước.

      Lam Ngữ Tư gấp đến độ như kiến bò trong chảo nóng, trong lúc nhất thời lòng bàn tay rịn đầy mồ hội lạnh, khăn tay cũng bị vò tới nhìn hình dạng. Lúc trước chôn ngọc thiền dưới gốc cây nghĩ sau này mới quyết định.

      Sau lại biết tấm lòng của Dịch Khinh Hàn, biến hóa nghiêng trời lệnh đất sau đó là kinh hỉ, khiến nàng quên mất ngọc thiền kia. Ngày ấy khi nhắc tới Triệu Đô, thực ra nên thẳng thắn với Dịch Khinh Hàn cho xong việc còn tốt hơn là tại phiền toái người ta tìm tới cửa. Lúc ấy thấy sắc mặt Dịch Khinh Hàn tốt nên Lam Ngữ Tư sợ hiểu lầm là tín vật của mình và Triệu Đô thế nên mới nhắc đến, thầm nghĩ khi tâm tình hai người vui vẻ sau, ai ngờ lại kéo dài tới tận bây giờ, hối hận cũng muộn.

      Trong khi Lam Ngữ Tư hoảng loạn chờ đợi Triệu Tần Thủ lục soát lúc liền thẳng tới cái cây kia, giả vờ giả vịt tìm kiếm xung quanh, rồi đứng ở dưới tàng cây nhìn ba Cẩm y vệ lục soát bên núi giả.

      Ba vị quan viên hình bộ yên lặng tìm kiếm bên. Triệu Tần Thủ tỏ vẻ thấy ba người bọn họ tìm được gì ở núi giả tức giận giậm chân mắng to:"Phế vật, chuyện cũng làm xong!"

      xong bỗng "sửng sốt", lập tức đá đá bùn đất dưới chân lên, vẻ mặt khó hiểu lấy lên.

      Ba vị quan viên hình bộ bị hành động của Triệu Tần Thủ hấp dẫn cùng nhìn lại chỉ thấy cẩn thận đào cái bao lên, trước mặt mọi người liền lộ ra đúng là chất ngọc hiếm có. Mọi người còn chưa kịp nhìn Triệu Tần Thủ giơ tay lên, cười vang nhìn về phía Dịch Khinh Hàn, đầy đắc ý:"Dịch bách bộ, ngươi biết tội chưa!"
      Abby, nhimxu, Phong nguyet6 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :