1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[ Hiện đại ] Tình Chấp - Tiểu Trân Bảo ( Hoàn phần 1 )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. L Khuynh Tâm

      L Khuynh Tâm Well-Known Member

      Bài viết:
      468
      Được thích:
      1,031
      ❤Chương 5❤ Si Tình Vẫn Khổ Hơn Vô Tình

      Tác giả: Tiểu Trân Bảo



      Đứng trong phòng, nhìn mình ở trong gương, Tinh Nghiên nhớ lại lời Nguyệt Cát nhục mạ.

      "Vẻ bề ngoài của đủ để dọa người rồi..."

      Đúng là nhan sắc của cỗ thân thể này quá tệ, tuy cũng là tiểu thư đài cát nhưng lại sở hữu nước da ngâm đen, đôi mắt đen chất chứa mệt mỏi, đôi môi nhợt nhạt giọt máu, chiều cao 1m59, cân nặng 43kg.

      Khẽ thở dài lê bước chân xuống nhà, dù sao bây giờ là chủ nhân của thân thể này, nên thể để bản thân mình xấu xí như vậy được.

      --- ---++--- ----

      Để mở đầu khóa học mới, đại học IT tổ chức buổi tiệc từ thiện cầu tất cả sinh viên tham gia. Tinh Nghiên cũng chẳng mấy khi có hứng thú, lần này hiểu sao lại muốn , Quốc Hưng đến nhà đón rời .

      đường chỉ có mình Quốc Hưng là nhiều chuyện, như sợ Tinh Nghiên nhàm chán nên đầu óc phải vận hết công sức để nghĩ mấy câu chuyện hài hước. Nhưng hình như Tinh Nghiên cũng mấy hứng thú, ánh mắt tĩnh lặng nhìn ra bên ngoài cửa xe, lúc sau quay qua chậm rãi hỏi: "Tôi khó coi lắm sao?"

      Quốc Hưng ngạc nhiên lúc rồi cười : "Em đừng nghĩ nhiều quá."

      Tinh Nghiên gì thêm, đôi mắt tĩnh lặng chút gợn sóng, chợt cảm thấy tay mình được bao lấy, ngẩn đầu khó hiểu nhìn , định rút tay lại Quốc Hưng lại : "Cho dù em có ra sao nữa, vẫn em."

      Tinh Nghiên nâng mi mắt, ? đời có người sao? , người Quốc Hưng là cỗ thân thể này chứ phải . Mà Tinh Nghiên trọn đời chỉ rung động vì người.

      "Điểm căn nguyên của tình chính là tôn nghiêm. Chọn người , là chà đạp lên tôn nghiêm của ấy. Chọn người , là chà đạp lên tôn nghiêm của chính mình. Cuối cùng rồi ngày, quay đầu nhìn lại quá khứ, điều đau lòng nhất phải thứ tình cảm qua bao giờ trở lại, mà là đánh mất tôn nghiêm."- Tinh Nghiên lên tiếng, chậm rãi từng chữ, ánh mắt hoàn toàn trống rỗng, đây là điều mà sau khi trải qua tất cả rút ra được. Tôn nghiêm của từng bị chính chà đạp, người đó đến hèn mọn. Bây giờ, thể tiếp tục chà đạp lên tôn nghiêm của người khác.

      Tinh Nghiên từng vì mà làm ra những điều ngớ ngẩn, ngu ngốc, hy sinh tất cả nhưng cuối cùng lại tìm được người mình.

      Quốc Hưng cho xe chạy chậm lại, quay đầu kinh ngạc nhìn lúc rồi mỉm cười có phần bi ai: " biết trước giờ em vẫn chưa tiếp nhận , nhưng cố gắng để trở thành trong cuộc sống của em. Tinh Nghiên, em hãy thử lần tiếp nhận , được ?"

      Tinh Nghiên gì, khẽ thở dài, đúng, đây chính là thái độ cố chấp lúc đứng trước mặt của lúc trước, cũng mong dành cho góc để gọi là trú thân trong tim , nhưng kết quả thế nào? Quốc Hưng à Quốc Hưng, lại vào con đường đau thương của tôi, tôi làm gì được đây? Ngăn cản ư? Giống như người tôi kia sao? Dứt khoát tuyệt tình, lạnh lùng vô tình với sao? Tôi làm được, vì chỉ có tôi mới biết, bị người mình đối xử như vậy có bao nhiêu phần thống khổ.

      Tinh Nghiên miễn cưỡng gật đầu trước chờ mong của . Quốc Hưng mỉm cười vui vẻ nắm chặt tay .

      Tinh Nghiên nhìn ra bên ngoài đường phố, những ánh đèn rực rỡ là thế nhưng sao lại thấy ảm đạm vô cùng.

      Chợt chiếc xe lọt vào mắt , Tinh Nghiên nhìn kỹ lại nhưng xe của nhanh chóng qua chiếc xe quen thuộc đó, vừa rồi, nếu nhìn lầm đó là chiếc xe của , Lamborghini màu đen, bản số xe hình như cũng có phần giống. Có điều...

      sao có thể ở đây, "Quách Diệp" cũng có dây mơ rễ má gì với thành phố X này.

      Tinh Nghiên cười khổ, quên? Quên được sao? Cho đến bây giờ thần trí vẫn còn nhớ đến con người đó, đến giờ còn nhìn nhầm người khác là . Tinh Nghiên ơi Tinh Nghiên, mày si tình hơn mày tưởng rồi. Suy cho cùng, si tình khổ hơn vô tình biết bao nhiêu. trong tình có thắng thua, chỉ có khổ đau và hạnh phúc. Ai quên được trước người đó là người hạnh phúc nhất.

    2. L Khuynh Tâm

      L Khuynh Tâm Well-Known Member

      Bài viết:
      468
      Được thích:
      1,031
      ❤Chương 6❤ Gặp Lại

      Tác giả: Tiểu Trân Bảo



      Tiệc từ thiện của đại học IT tổ chức thu hút rất nhiều nhà hảo tâm cùng các quan chức cấp cao. Bởi đây là trường danh tiếng nên giới chính phủ lẫn phụ huynh luôn quan tâm mọi hoạt động của trường.

      Gia Nghi và Quốc Hưng tìm hàng ghế gần đầu ngồi đợi mở màn. Chưa gì chìa ra hộp sữa đưa , Tinh Nghiên tỏ biểu cảm nhận lấy, rất tự nhiên mà uống. Gần hai tháng nay, cứ đúng 7 giờ tối hằng ngày là Quốc Hưng đưa cho hộp, uống mãi cũng thành quen với mùi vị ngọt ngậy này rồi.

      Buổi tiệc mở màn với hai tiết mục đơn ca, sau đó MC bắt đầu đọc hàng loạt tên các đại biểu tham dự. Cuối cùng, hiệu trưởng sắc mặt vui mừng giới thiệu.

      "Các em học sinh, buổi tiệc từ thiện ngày hôm nay được nhà hảo tâm chi mạnh, người này cũng đồng thời là học sinh mới của ngành IT trường chúng ta, xin tràng pháo tay chào đón em, Quách Diệp Thiên My."

      Tinh Nghiên chấn động nghe cái tên quen thuộc này, đôi mắt kinh ngạc nhìn bóng người bước ra, bóng dáng nhắn, đôi mắt tinh ranh, mái tóc màu đen được thắt bím tinh xảo.

      "Thiên My..."- thể tin nổi vào mắt mình, sao người này lại ở đây?

      Quốc Hưng nhìn rồi lại nhìn lên người sân khấu, : "Người đó là tiểu thư của tập đoàn dầu khí Quách Diệp, có tiếng là cao ngạo khó gần, scandal báo của ta còn dày đặt hơn tin tức thời . Ngay cả trai ta chủ tịch Quách Diệp cũng quản nỗi."

      Quốc Hưng hổ danh là người làm ăn, kể rất chi tiết về người của tập đoàn "Quách Diệp" điều này chứng minh Tạ thị rất quan tâm tới tập đoàn này.
      Tinh Nghiên cười như cười nhìn : " ai trị được sao?"

      "Cũng hẳn, nghe này đặc biệt nghe lời của chị dâu mình, nhưng đáng tiếc người chị này chết hai tháng trước."- Quốc Hưng nhún vai, tự nhiên .

      Tinh Nghiên nhìn lên chỗ Thiên My mỉm cười nhạt, đúng vậy, em này rất nghe lời , mỗi lần tức giận vì khuyên bảo được nó nhưng chỉ cần câu, Thiên My nghe lời ngay.

      Quốc Hưng nhìn nụ cười cả đến mê mẩn, phát lâu cười rồi, chính xác là từ vụ bắt cóc hai tháng trước, này như biến thành người khác, biết điều tiết cảm xúc hơn, lạnh nhạt và hờ hững hơn, lời lẫn hành động của cũng trưởng thành hơn rất nhiều.

      Nụ cười môi nhanh chóng biến mất, thay vào đó là vẻ căng thẳng Quách Diệp Thiên My ở đây, chắc chắn Quách Diệp Thiên Kỳ cũng đến theo, Thiên My đam mê IT từ , mà trong nước chỉ có trường này là có danh tiếng, con bé chuyển đến đây học... lại luôn an tâm về em mình, dựa theo tính của , chắc chắn ở lại thành phố X lâu dài.

      Nam sinh ở dưới nhìn thấy Thiên My bị ngoại hình xinh xắn của nàng thu hút, toàn lực chăm chú nhìn. Thiên My vài câu chào hỏi rồi mỉm cười xuống hàng ghế đầu ngồi.

      Lúc này, Tinh Nghiên ngồi sau lưng Thiên My, muốn gọi nhưng được. Cái cảm giác này khiến thêm ngột ngạt, bây giờ, ra mọi chuyện chỉ e là mọi người nghĩ bị điên, tốt nhất là tạm thời im lặng quan sát mới được.

      đứng lên với Quốc Hưng là tolet sau đó rời , Tinh Nghiên muốn lấy lại bình tĩnh, dạo quanh vườn hoa của trường, hít thở những hương thơm ngào ngạt dễ chịu.

      Tinh Nghiên chợt nghĩ lại, cảm thấy bây giờ tốt hơn lúc trước rất nhiều, có gia đình, có mẹ, có vị hôn phu chăm sóc tỉ mỉ, có bạn bè, và có cả cuộc sống an bình. Còn lúc trước có gì ngoài ?

      đúng người, gặp gỡ sai đối tượng, dựa dẫm sai chỗ chính là bi thương và thất vọng. Cuối cùng đổi lại được gì? Con người vốn là những cá thể đơn, mọi việc đời, đến rồi lại , có rồi lại mất, vậy tiếp tục níu giữ những thứ vốn thuộc về mình làm gì? Sớm muộn gì cũng mất , chi bằng chưa bao giờ có?

      Đến lúc, con người ta cảm thấy ngập tràn hạnh phúc phải vì vớt lên được cái gì đó từ dòng nước, mà chính là quăng xuống bớt để dòng nước cuốn trôi.
      Khẽ thở dài, xoay người định rời ánh mắt chợt biến động, đôi chân như bị chôn chặt nhìn người đứng phía xa.

      Thiên Kỳ mặc chiếc áo sơ mi màu đen cao cấp phối hợp cùng quần dài càng làm tôn lên đôi chân thon dài đầy mạnh mẽ của mình. tựa lưng vào tường, ánh mắt trầm lặng nhìn những đóa hoa Tử Đinh Hương trước mặt, vẫn khuôn mặt lạnh lùng đó, hàng mi chút động đậy, đôi mắt thâm sâu khó đoán, loại khí thế khiến người khác phát run. lúc nào cũng toát ra loại cảm giác lạnh lẽo tựa như tu la dưới địa ngục. Mà vốn dĩ người đàn ông này là Diêm Vương cầm trong tay “sổ phán xét số mạng con người”!

      Hai vai Tinh Nghiên khẽ run lên, đôi chân bất giác tiến lên bước rồi lại lùi ra sau hai bước, vừa định làm gì thế? Vừa định chạy lại ôm sao? ràng tâm muốn buông bỏ nhưng khi nhìn thấy thân hình quen thuộc kia lại vui mừng khôn xiết.

      Khẽ cười khổ, Tinh Nghiên ơi Tinh Nghiên, mày chỉ ngu ngốc lần dùng cả tính mạng để đổi rồi. Liệu kiếp này mày còn gì để trả giá nếu cứ tiếp tục người đàn ông đó? , chẳng còn gì cả. Vì vậy, hãy dứt khoát .

      Đôi mắt lạnh lùng của nhìn về bên này, Tinh Nghiên bất giác rùng mình, xin đừng nhìn , đừng ngó ngàng đến để có thể đem xóa sạch trong ký ức của mình. Tinh Nghiên quay lưng bước chân cũng nhanh, cảm nhận được ánh nhìn lạnh lẽo kia vẫn nhìn mình rời, chợt khẽ va phải người khiến bình tĩnh lại.

      Quốc Hưng mỉm cười nắm tay , thấy sắc mặt tốt tưởng bị lạnh nên khoác áo vào cho , dịu dàng hỏi: "Làm gì mà vội vàng như vậy?"

      ", có gì, vào thôi."- Tinh Nghiên bước , bất giác quay đầu về vị trí đứng, nhưng chỗ đó trống , người cũng mất.

    3. L Khuynh Tâm

      L Khuynh Tâm Well-Known Member

      Bài viết:
      468
      Được thích:
      1,031
      ❤Chương 7❤ Chuyện Cũ

      Tác giả: Tiểu Trân Bảo



      ", em mình em có thể ở lại thành phố X này, cần phải theo trông em."- Thiên My ngồi ghế phía sau nhìn .

      Thiên Kỳ nhìn nàng cái, gì, Thiên My biết đây là thái độ vui của trai mình nên cũng dám hé răng tiếp.

      Trần Hoàng ngồi ghế trước, nhận cú điện thoại, biết người bên kia gì, chỉ nghe cậu ta nghiêm túc ừ tiếng rồi tắt máy quay qua thông báo: "Lão đại Tạ lão gia muốn hẹn gặp."

      Thiên Kỳ "ừm" tiếng, thanh phát ra từ sâu trong yết hầu, trầm ấm lại quyến rũ vô cùng.

      Thiên My giờ này mới hiểu ra, ra hai theo nàng đến thành phố X hoàn toàn à vì lo lắng. Thiên My ho khan vài tiếng: " hai, có chuyện này em muốn , hài cốt của chị dâu sao lại có thể tự tiện rải xuống biển? Chẳng lẽ ngay cả vị trí trong từ đường "Quách Diệp" gia tộc chị ấy cũng có sao? làm vậy là quá đáng."

      Quách Diệp Thiên Kỳ chau mày vui nhìn em , : "Em bây giờ chưa đủ tư cách dạy đời , tốt nhất nên ít lại."

      " hai..."

      Muốn bị chặn lại: "Đừng nữa, nên làm gì tự có chừng mực."
      Xe dừng lại, Thiên My hậm hực xuống xe rời .

      Quách Diệp Thiên Kỳ tựa vào ghế, nhắm mắt dưỡng thần, thanh lạnh lùng ra lệnh: "Đến Tạ gia."

      --- ---+++------

      Ngồi trong căn phòng, ánh đèn ngủ màu vàng nhạt hắt lên bóng hình bé. Tinh Nghiên đặt cằm lên hai gối, đôi mắt rất tĩnh lặng, hề biểu lộ cảm xúc vui buồn giờ. Mái tóc đen dài xõa xuống càng làm gương mặt dường như hẳn .

      Hôm nay gặp lại , vào lúc đôi mắt lạnh lùng đó nhìn lại khiến Tinh Nghiên đau nhói. Trong suốt 3 năm làm vợ thế nào? Cả đời cũng thể quên...

      Đó là quãng đường đau khổ mà qua...

      Năm đó, Tinh Nghiên 18 tuổi, vì hôn ước vốn có của hai gia tộc nên và Thiên Kỳ phải kết hôn, nhưng đối với , cuộc hôn nhân mà thích, Quách Diệp Thiên Kỳ chỉ cần chẳng ai dám thi hành. hoàn toàn có thể rũ bỏ hôn này. Nhưng Tinh bang dù sao cũng thuộc về người thừa kế là , kết hôn với , có thêm quyền lực khi lúc đó vừa kế nhiệm cái vị trí lão đại của "Quách Diệp.", vì lợi ích, lấy .

      Còn Tinh Nghiên sao? hâm mộ , nghe danh lan truyền trong hắc đạo, là người uy chấn cả hắc bạch lưỡng đạo, diêm vương sống của "Quách Diệp" gia tộc. Được kết hôn với người đàn ông xuất chúng như vậy còn gì bằng? 18 tuổi năm nào háo hức chờ ngày làm dâu của .

      Nào ngờ trước ngày hôn lễ ba ngày, Thiên Kỳ đến gặp , Tinh Nghiên bị vẻ lạnh lùng của dọa hơi sợ, nhưng đồng thời lại nhớ như in gương mặt tuấn tú, hàng lông mày đậm hơi nhíu lại vừa nhìn qua là biết đây là người đàn ông nghiêm túc, khó tính nhưng lại hấp dẫn chết người.

      lạnh lùng nhìn , ánh mắt xét qua lượt rồi lạnh lùng mở miệng: "Giữa và tôi chỉ tồn tại cuộc hôn nhân mang tính lợi ích, có thể giữ vững lại vị trí của mình ở Tinh Bang, tôi cũng vậy. Vì vậy hãy biết điều chút, làm người của "Quách Diệp" gia tộc dễ như tưởng đâu."

      Tinh Nghiên nhìn , thoáng hoảng sợ. nhớ lúc đó mình gì, chỉ nhớ Thiên Kỳ để lại câu khiến phải suy tư rồi rời , : " rồi cũng chẳng có kết cục tốt đâu."

    4. L Khuynh Tâm

      L Khuynh Tâm Well-Known Member

      Bài viết:
      468
      Được thích:
      1,031
      ❤Chương 8❤ Vô Tình Đáng Sợ

      Tác giả: Tiểu Trân Bảo



      Hôn lễ của được tổ chức long trọng, là lớn nhưng ra chỉ có nhân vật trong hắc đạo tham dự thôi, nghe đây là ý của Thiên Kỳ, ghét công bố chuyện riêng ra bên ngoài.

      Tinh Nghiên cũng dám có ý kiến, bởi từng ao ước có hôn lễ thế kỷ, sang trọng và hoành tráng hơn như vậy, nhưng bây giờ có sao, được cùng người mình kết hôn hình thức thế nào mà chả được?

      Nhưng vào đêm động phòng, cái đêm quan trọng của cả hai, tặng món quà quá nhục nhã.

      Đêm đó, Tinh Nghiên mình theo đoàn xe hoa về lại khách sạn tân hôn nghỉ ngơi, khi bước lên căn phòng được trang trí hỷ , mở cánh cửa trắng, nhìn thấy rất nhiều quần áo dưới đất, đồ lót nam nữ điều có, đập vào mắt là hai thân hình chút mảnh vải, rút vào lòng người đàn ông, còn cũng mặc kệ để ta tựa vào ngực mình. Nhìn thấy vào, đôi mắt lạnh lẽo chẳng thèm liếc cái, gì với kia sau đó ta quyến luyến rời .

      Tinh Nghiên đứng chết trân tại chổ, đôi mắt kinh hãi thể tin được nhìn người đàn ông nằm giường hút thuốc kia. Đôi mắt ứa lệ, nghẹn ngào: "Hôm nay là hôn lễ của chúng ta, sao ..."

      Sao có thể đối xử với như vậy, ngay chiếc giường vốn thuộc về ... sao có thể...

      "Thế nào? Chỉ cần tôi thích khi nào cũng có thể vui vẻ."- Thiên Kỳ lạnh lùng , bàn tay nâng lên đưa điếu thuốc hút sau đó nhả ra làn khói mờ ảo. ở trần để lộ vòm ngực rắn chắc, các cơ ngực to lớn nam tính cực kì quyến rũ.

      " như vậy quá đáng."- Tinh Nghiên phải mẫu người cam chịu, có thể nhẫn nhịn nhưng tuyệt đối để người khác chà đạp lên tôn nghiêm của mình. có thể vì cần hôn hoành tráng nhưng cái gì cũng có giới hạn của nó. Tinh Nghiên 18 năm nay tuy rằng thất thế ở gia tộc của mình nhưng chưa từng có kẻ dám giẫm đạp lên giới hạn của .

      "Hừ, cũng muốn thỏa mãn? Nếu là vợ chồng, tôi toại nguyện cho ."- Thiên Kỳ dứt khoát gạt điếu thuốc vào gạt tàn, thân hình cao lớn đứng dậy nhanh chóng đến chỗ , bể bổng lên.

      Tinh Nghiên chưa kịp thích nghi bị xốc lên trung rồi trong tích tắc cả cơ thể ngã mạnh xuống giường, muốn vùng vẫy nhưng nhanh chóng thân hình cao lớn áp sát . Tai Tinh Nghiên nhanh chóng truyền đến cơn tê dại, đôi môi mỏng di chuyển xuống gáy, cỗ và xương quai xanh gợi cảm, Tinh Nghiên giữa lúc như lênh đênh giữa biển, ngửi thấy mùi hương của người con kia ga trải giường, đó còn ẩm ướt khoảng mật dịch của cuộc triền miên vừa rồi, tất cả kéo lý trí trở lại. Tinh Nghiên chỉ cảm thấy dơ bẫn và buồn nôn, tay chân quơ loạn xạ cố hết sức để người đàn ông phía ra, bất lực hét: "Buông ra, buông tôi ra..."

      giọng lạnh lẽo truyền đến, Thiên Kỳ vùi đầu vào tai , : "Mới đó hoảng đến như vậy? biết lấy tư cách gì để ngồi lên vị trí nữ chủ nhân của "Quách Diệp" gia tộc."

      Tinh Nghiên kinh hãi, giọng có chút hoảng loạn: "Em muốn, chiếc giường này, kia..."

      "Chê bẩn?"- Thiên Kỳ phía hừ lạnh: " bé, đối mặt với hắc đạo, cái thế giới đen tối này phải đối mặt với nhiều thứ còn bẩn thỉu hơn nữa."

      Những tưởng buông tha cho , nhưng Thiên Kỳ ngồi dậy, nhìn qua rồi rời , bóng lưng cao lớn khuất sau cánh cửa trắng để lại hoang mang co rúm người ngồi giường.

      Sau ngày đó, hề động tới , Tinh Nghiên vẫn là nữ chủ nhân của "Quách Diệp" mọi chuyện cũng rất yên tĩnh, có điều lạnh lẽo và vô tình của người đàn ông này quá mức tưởng tượng của . làm vợ suốt 4 năm, chưa từng lần ngủ chung giường. Thiên Kỳ chán ghét tới nỗi ngay cả nhìn thấy cũng cảm thấy bẩn mắt.

      Tinh Nghiên lau dòng nước nóng hổi mặt, những giọt nước mắt kéo trở lại tại, bước xuống giường vào tolet rửa mặt, để những dòng nước lạnh chảy qua mắt rồi xóa sạch nước mắt lẫn tầm nhìn. Sau lúc, ngẩn đầu nhìn mình trong gương. Tuy rằng từ nay và Thiên Kỳ còn quan hệ gì nhưng gia tộc "Quách Diệp" đặc biệt là hai lão tiền bối quá cố có ơn với Tinh Bang của , Tinh Nghiên từng thề trước mộ của cha mẹ dốc sức trả ơn cho gia tộc "Quách Diệp" và gây dựng lại Tinh Bang.

      Kẻ ám hại , ra là muốn giết Thiên Kỳ, lại là người giữ chức vị cao nhất tại "Quách Diệp" nếu Thiên Kỳ xảy ra chuyện, "Quách Diệp" như rắn đầu, suy yếu từ từ, điều này khiến cho các gia tộc khác như gặp được vận may, trong đó có kẻ ám sát .

      Vậy kẻ đó là ai? Trong cả hắc bạch lưỡng đạo, người muốn ngồi lên vị trí của "Quách Diệp" ít, nhưng kẻ dám cả gan thực ám sát lại nhiều, vì khi thất bại dẫn tới đại họa cho bản thân. Chắc chắn người bí này có gia thế , mới có thể tự tin để thực cuộc ám sát này.

      Lần này thành công giết được Thiên Kỳ còn lần sau, người này làm nguy hại đến"Quách Diệp", Tinh Nghiên nhất định phải đem kẻ đó ra ánh sáng.
      Nhưng... thể chất của bây giờ quá yếu, đến cả tên cũng chưa chắc chống trả nổi chứ đừng là làm việc lớn.

      , phải thay đổi!

    5. L Khuynh Tâm

      L Khuynh Tâm Well-Known Member

      Bài viết:
      468
      Được thích:
      1,031
      ❤Chương 9❤ Hiểu Lầm

      Tác giả: Tiểu Trân Bảo



      Bắt đầu ngày mới, hôm nay có tiết thể dục ở lớp, dưới cái nắng oi ả của đầu hè càng làm tiết học này giống với hình thức lăng trì hơn. Nam nữ lớp A tập hợp đầy đủ dưới sân, hôm nay phải luyện tập chạy Việt Dã 1km, khi nghe thầy thông báo phản ứng của học sinh lớp A là gào lên thảm thiết. Trước khi chạy, giáo viên chủ nhiệm là Trịnh dẫn theo nữ sinh đến giới thiệu: "Đây là Thiên My, bắt đầu từ hôm nay em ấy là học sinh lớp A của chúng ta."

      Thiên My bước lên, mỉm cười lịch : "Xin chào, mong mọi người chỉ bảo thêm"
      rồi nàng vào hàng, bắt đầu tiết học thể dục, Tinh Nghiên đứng cuối hàng nên bên cạnh là Thiên My, cũng sớm chấn chỉnh lại tâm trạng nên cũng tỏ thái độ gì. Đến giờ chạy, Tinh Nghiên chạy theo cặp nhưng do hàng thứ hai thiếu người nên hóa ra thành Thiên My chạy chung với .

      Lúc mới đầu mọi người rất điều hàng mà chạy nhưng dần dà, số người bỏ uộc vì mệt, mà giáo viên cứ thúc giục tất cả chạy tiếp, chạy được hai vòng tính ra chỉ mới 500 mét rã hàng gần hết, Mỹ Khanh và Minh khờ kiệt sức dừng lại.

      "Mỹ Khanh, Hữu Minh, hai em chạy tiếp, nếu hôm nay được dùng cơm trưa."- Giáo viên thể dục nghiêm khắc , câu làm cả hai người đưa mắt cầu cứu Tinh Nghiên nhưng đại tỷ chỉ lo chạy mà đoái hoài đến họ, tình thế gì đây?

      Tinh Nghiên bắt đầu thấm mệt, mồ hôi thấm đẫm chiếc áo thun trắng, bước chân cũng có chút lão đảo, chợt nghe tiếng động, nhìn qua bên cạnh, Thiên My ngã xuống đất.

      Thiên My cố gắng thở để lấy khí, cố gắng đứng dậy nhưng đôi chân còn lực, biết hai ở cách mình xa, nhìn thấy mình ngã khụy như vậy chắc chắn vui, nhưng quá mệt rồi.

      "Lão đại, tiểu thư..."- Minh Triều lo lắng nhìn Thiên My ngồi giữa sân, cậu muốn ra đỡ tiểu thư như lão đại lại bình thản lên tiếng: "Để nó tự đứng dậy."

      ngồi ở căn tin, lẳng lặng quan sát hết thảy mọi chuyện.

      "Đứng lên."- bàn tay và gầy giơ đến trước mặt, Thiên My nhìn người trước mắt có chút ngạc nhiên rồi thẳng thắng gạt tay: "Tôi cần."

      rồi Thiên My định tự mình đứng lên nhưng kết quả là thể được, cùng lúc cảm nhận cánh tay mình bị kéo lấy sau đó đỡ mạnh lên, cùng theo đó là thang mắng khẽ: "Đồ vô dụng."

      Thiên My bị Tinh Nghiên kéo chạy tiếp, nàng hoang mang nhìn người con kéo mình. Người này nhìn qua quả vô cùng tầm thường nhưng lại cho cảm giác cực kì bất thường.

      Vừa thay đồ xong, Tinh Nghiên bước ra mở tủ lấy ít đồ uống gặp Thiên My, có vẻ nàng đứng đợi từ nãy giờ.

      Muốn cảm ơn sao? Vẻ mặt này, thái độ này hình như giống lắm.

      Tinh Nghiên chuẩn bị lướt qua giông nàng vang lên: "Tôi cho biết, những kẻ tiếp cận tôi vì mục đích chính đáng có kết quả tốt đâu."
      "Mục đích chính đáng?"- Tinh Nghiên chau mày, hiểu nhìn nàng.

      Thiên My buông điện thoại di động, từng bước đến trước mặt , từng chữ : " đừng tưởng hôm ở vườn hoa cố tình rời để tiếp cận trai tôi như thế nào tôi lại biết, hôm nay giúp tôi cũng là vì biết có ấy quan sát xung quanh, muốn gây chú ý chứ gì?"

      "Thiên Kỳ ở quanh đó?"- Tinh Nghiên mở to mắt kinh ngạc, sao lại quên mất chuyện này, ngày đầu tiên em chuyển trường, chắc chắn quan sát kỹ.

      "Chát"- cơn đau nóng rát truyền đến mặt, Tinh Nghiên thể tin lại có người tát mình, bàng hoàng nhìn Thiên My, nàng : "Tên tôi là để gọi sao? Hạng phụ nữ như , quỷ kế đa đoan, muốn đeo chân hạt làm ơn nhìn lại vẻ bề ngoài quỷ khóc thần sầu này của mình có đủ năng lực hay có thể quyến rũ trai tôi. Quách Diệp Thiên My này cảnh cáo , tốt nhất tránh xa tôi và hai ra chút, nếu , chẳng đơn giản là cái tát đâu."

      "Thiên My, sao có thể... , tôi, tôi có ý đó..."- Tinh Nghiên vừa định giải thích chợt nhớ ra, bây giờ phải là chị dâu của con bé, muốn giáo huấn cũng chẳng có tư cách gì. Từ trước đến giờ làm việc chưa từng nghĩ mình phải giải thích với bất kỳ ai, nên lần này cũng chẳng biết thế nào cho con bé hiểu, có trời mới biết, Quách Diệp Thiên Kỳ là người Tinh Nghiên kiếp này mong đụng đến nhất.

      " có ý đó? Hừ, năm lần bảy lượt gây chú ý với ấy là muốn ngồi lên vị trí cao làm phượng hoàng, giờ lại có ý đó? Tôi cho biết, hạng phụ nữ như tôi vô cùng khinh bỉ."- Thiên My ném cho ánh mắt khinh thường rồi rời khỏi phòng thay đồ.

      Tinh Nghiên dựa vào cánh cửa, ra lại bị hiểu lầm cách trầm trọng như vậy, vậy phải làm gì ngoài im lặng đón nhận tất cả đây? Cứ mặc kệ, họ nhận ra , cũng cần phải giải thích với họ.

      Hóa ra, nên lưu lại trong ký ức của bất kì ai.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :