1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

A Hoàn - Dư Phương (Full - Chờ beta)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 45: Cảm động
      Edit - beta: Tiểu Đông Tà

      Ngày hôm sau nữ tử học đường nghỉ ngơi ngày, Tề Hoàn dùng qua đồ ăn sáng, bồi Lục thị lát, liền đến Triệu gia.

      Tề Hoàn học được tất cả huyệt đạo, hôm nay học châm cứu, chỉ là châm cứu nông sâu cùng thứ tự cũng so với sở học trước kia càng thâm ảo hơn, thực nắm chắc lực đạo, nếu có nghiêm túc học, tương lai hơi may, cũng tùy thời nguy hiểm đến tính mạng của người bệnh.

      ". . . . . . Bộ vị của thân thể khác với lượng pháp, nên dùng trực tấc hay là hoành tấc đều phải nhớ lấy, từng huyệt vị nông sâu bất đồng, giữa người với người vị trí huyệt vị càng thêm bất đồng, lấy huyệt pháp có cốt độ đúng mực định vị, ngón tay cùng thân tấc lấy huyệt pháp, còn có giản tiện lấy huyệt pháp, loại khác là giải phẫu định huyệt, phương pháp này chúng ta điều kiện cho phép, lược qua."

      "Ta tại dạy con thủ chỉ cùng thân tấc lấy huyệt pháp, đây cũng là phương pháp thường dùng nhất." Triệu phu nhân cầm cây ngân châm ở người người giả khoa tay múa chân, đem phương pháp lấy huyệt nhất nhất cho Tề Hoàn nghe.

      Tề Hoàn trong tay cũng cầm cây ngân châm, ở bên cạnh nàng, có hộp gấm, bên trong có vài chục cây ngân châm, lớn đều, dài ngắn khác nhau, là Triệu phu nhân hai ngày trước mới đưa cho nàng học.

      "Sư phụ, vậy tìm huyệt vị người người bệnh thế nào?" Tề Hoàn hỏi.

      "Lấy chiều dài hoặc chiều rộng ngón tay người bệnh làm tiêu chuẩn lấy huyệt, chỉ tấc pháp phân có ngón giữa, ngón cái cùng hoành chỉ cùng thân tấc ba loại phương pháp, nếu như là ngón giữa lời , muốn dùng ngón giữa trung tiết gập lại lúc nội trắc lưỡng đoan vân đầu làm tấc, phương pháp kia là dùng với tứ chi lấy huyệt thẳng tấc cùng phần lưng lấy huyệt vượt tấc." ra nàng muốn đem phương pháp lấy huyệt dạy cho Tề Hoàn, chỉ là phương pháp vào lúc này có chút thích hợp, hơn nữa cũng cần, cho nên chỉ có thể dạy loại thường dùng nhất, lại sai.

      Tề Hoàn vừa nghe Triệu phu nhân giảng giải, vừa dùng ngón tay ở tứ chi người giả tìm kiếm huyệt vị.

      "Ngón cái lấy đốt ngón tay hoành độ làm tấc, cũng hợp tứ chi trực tấc lấy huyệt, mà vượt qua chỉ cùng thân tấc, cũng gọi là Nhất Phu pháp, đem ngón trỏ ngón giữa ngón áp út cùng ngón út khép lại, lấy ngón giữa trung tiết nếp nhăn làm chuẩn, bốn ngón cân nhắc làm ba tấc, đây là dùng cho tứ chi bộ lấy huyệt  thẳng tấc. . . . . ."

      Tề Hoàn đem phương pháp nhất nhất ghi nhớ, lại nhìn ngón tay của mình chút, hỏi, "Sư phụ, chẳng lẽ cũng chưa có phương pháp đơn giản hơn?"

      Triệu phu nhân cười , "Có loại là cúi đầu ngón giữa bưng Thủ Phong thị hoặc hai tay hổ khẩu tự nhiên bằng phẳng bắt chéo ở ngón trỏ gấm vóc đạt tới nơi lấy liệt khuyết. . . . . ."

      Hai canh giờ đảo mắt trôi qua, Tề Hoàn vẫn luyện lấy huyệt châm cứu thế nào, mà Triệu phu nhân ngay tại bên cạnh chỉ điểm, nếu phải Quan Lãng tìm đến họ, sư đồ hai người còn thời gian mới nhớ lại đúng lúc dùng bữa rồi.

      " , người thường mất ăn mất ngủ coi như thế , chẳng lẽ muốn đem tiểu sư muội dạy chơi mấy cây châm, liền ăn cơm cũng cần?" Quan Lãng vào thư phòng, nhìn thấy Triệu phu nhân cùng Tề Hoàn chỉ lo cúi đầu nhìn huyệt vị, cười hì hì hỏi.

      Triệu phu nhân liếc cái, đem ngân châm thả vào trong hộp gấm, "Ngươi như con khỉ có nghiêm chỉnh."

      Tề Hoàn vuốt vuốt cổ đau nhức, "Đại sư huynh, huynh trở lại rồi?"

      Nửa tháng trước, Quan Lãng bị Triệu phu nhân phái ra ngoài làm việc, mỗi ngày ở bên tai líu ríu chuyện ngừng ít , Tề Hoàn là có điểm thói quen.

      Quan Lãng gật đầu cái với Tề Hoàn, với Triệu phu nhân, " , ta mang Ân đến, phụ thân cho là người bên này nhân thủ đủ, muốn đem Bạch Hủy tới." Quan Lãng .

      "Nha đầu Bạch Hủy kia cũng tới rồi hả ? Vậy là tốt, tránh cho về sau ta cùng đại ca yếu nhân." Triệu phu nhân cười , quay đầu với Tề Hoàn, "A Hoàn, hôm nay hãy theo sư phụ ăn trưa, đừng về."

      "Đồ nhi cũng khách khí ăn cơm của sư phụ chút." Cùng Triệu phu nhân chung đụng càng lâu, Tề Hoàn cũng dần dần học được tính cách sảng khoái sáng sủa của nàng.

      Triệu phu nhân kéo tay Tề Hoàn, "Đến nơi này, buổi chiều trở lại."

      " , con cũng đói bụng, làm sao người cho con cùng ăn chực?" Quan Lãng thuận theo sát phía sau các nàng ra khỏi thư phòng, oa oa kêu mình lên đường vài ngày ăn cơm ngon rồi.

      " ai ngăn con tới ăn chực" Triệu phu nhân tức giận .

      Quan Lãng lập tức lộ ra nụ cười hài lòng, "Vậy con tìm Ngôn Ngọc, đem tới."

      Nghe được tên của Triệu Ngôn Ngọc, Tề Hoàn đầu lông mày tự chủ cau lại, kể từ ngày kiên trì muốn đưa mình về nhà, nàng chưa từng thấy qua , cho dù là nàng mỗi ngày đều đến Triệu gia học châm cứu, nhưng căn bản gặp qua , chỉ là thỉnh thoảng nghe Triệu phu nhân nhắc tới, về phần cụ thể làm gì, nàng chút cũng biết chuyện, cũng hiểu hôm nay quả nhiên rốt cuộc có ý định gì, còn bởi vì nàng đến gần Triệu phu nhân mục đích tinh thuần hay .

      Nhìn Quan Lãng nhanh biến mất trong tầm mắt, Triệu phu nhân buồn cười lắc đầu cái, "Nhìn bộ dáng như vậy, lúc trở về khẳng định bị đại ca ta chỉnh."

      Tề Hoàn nhìn ra được Triệu phu nhân rất thương đứa cháu Quan Lãng này, "Đại sư huynh tính tình sáng sủa, là người hào phóng, sư bá nên rất thương mới đúng."

      "Dĩ nhiên thương , chính là tiểu tử thúi này có lúc quá đáng đánh đòn rồi." Triệu phu nhân cười , "Lúc trước vẫn với ta, muốn dạy con học kiếm pháp, dạy con thuật phòng thân, cho cùng là người nam tử, nam nữ thụ thụ bất thân, cho nên ta có đáp ứng, lần này để cho về nhà dẫn theo Ân Mai tới đây, về sau để cho nàng dạy con mấy chiêu, cũng có thể ở lại bên cạnh con chăm sóc."

      Tề Hoàn kinh ngạc nhìn về phía Triệu phu nhân, có ý gì đây? Sư phụ chẳng những tìm người dạy võ công cho nàng, còn muốn người nọ ở lại bên người nàng sao?

      "Ta xem hai nha hoàn kia của ngươi, Trầm Hương tồi, thế nhưng nha đầu này. . . . . . phải người có tâm tư đơn giản, về phần Ngân Hạnh, chính con cũng quá tin tưởng, bên cạnh nếu có hai người yên tâm chân chính, con ở Tề gia cũng dễ, cho nên, Ân cùng Bạch Hủy trước kia đều hầu hạ ta, ngươi có thể yên tâm." Triệu phu nhân sờ sờ đầu của Tề Hoàn, dịu dàng , trong khoảng thời gian này, nàng càng ngày càng thích tiểu nha đầu này, có lẽ là bởi vì chính mình có nữ nhi, dần dần đem A Hoàn trở thành con của mình thôi.

      Vốn nàng chỉ muốn cho Ân Mai tới dạy A Hoàn võ công, nhưng là nàng thầm quan sát Trầm Hương cùng Ngân Hạnh, nha đầu Trầm Hương này nhìn tựa hồ giống người thuở hầu hạ, cho dù dấu rất tốt, nhưng vẫn có cỗ ngạo khí giấu ở đáy mắt, người như vậy dễ dàng khống chế, về phần Ngân Hạnh. . . . . . là nha hoàn phần lớn muốn bò lên , tương lai khẳng định cũng phải là lo.

      Tề gia lớn như vậy, Lục thị cũng phải là loại cường hãn quả quyết, A Hoàn vẫn còn cần mấy người an toàn.

      "Sư phụ. . . . . ." Tề Hoàn cảm thấy có dòng nước ấm từ trái tim chảy qua, cảm động nhìn Triệu phu nhân, biết nên cái gì cho phải.

      " thôi" Triệu phu nhân cười cười, cùng nàng cùng đến chánh viện trong nhà.

      Phân Lan ở thềm đá nhìn thấy họ, tiến lên đón, "Phu nhân, tiểu thư."

      Vừa dứt lời, trong nhà lại ra hai người, người trong đó ước chừng sắp ba mươi tuổi, mặc bộ áo bông màu đỏ sậm, thân hình trung bình, da hơi đen, nhưng khí sắc vô cùng tốt, người khác là nương mười bảy mười tám tuổi, gương mặt nhọn, vóc người nhắn, nhìn cỗ sức lực mạnh mẽ, nhìn Triệu phu nhân kích động cực kỳ, tới liền lập tức hành lễ, "Phu nhân"

      "Các ngươi tới" Triệu phu nhân đem lấy đỡ nàng lên, "Ai nha, mới bao lâu gặp mặt, nha đầu Bạch Hủy ngươi lại cao lên."

      "Phu nhân, người trở lại cũng tiếng, đột nhiên liền , lão gia hỏi nô tỳ, nô tỳ còn hiểu ra sao." Bạch Hủy chu cái miệng nhắn oán trách, lần trước Triệu phu nhân về nhà mẹ đẻ, lúc trở lại tiếng liền biến mất, ai cũng chưa hỏi, khiến mọi người còn tưởng rằng nàng chỉ ra mấy ngày, chờ trở lại thành Cẩm Châu mới viết thư trở về trở lại.

      "Ta phải muốn làm như vậy, đại ca ta cũng biết cho ta mang về bao nhiêu thứ rồi, giống như ta phải nạn đói tới nơi." Triệu phu nhân tức giận .

      "Phu nhân, chúng ta vào nhà , nha đầu này biết có thể tới thành Cẩm Châu, đường cũng cao hứng điên rồi, nếu thêm gì nữa, ba ngày ba đêm cũng xong." Nữ tử lớn tuổi hơn chút mỉm cười , thoạt nhìn là người rất trầm ổn.

      Sau khi vào trong nhà, Triệu phu nhân kéo Tề Hoàn đến bên cạnh với các nàng, "Đây chính là Đệ Tử của ta, cũng là đệ tử trong nhà, A Hoàn, đây là Ân cùng Bạch Hủy, về sau để cho Ân dạy con thuật phòng thân, con có chuyện gì phân phó Bạch Hủy làm."

      Ân cùng Bạch Hủy ngay từ trong miệng Quan Lãng nghe về vị tiểu thư này, trong lòng vô cùng hiếu kỳ, có thể để cho phu nhân thu làm đồ đệ, nhất định là có ít chỗ hơn người rồi.

      "Tiểu thư." Ân thi lễ Tề Hoàn cái.

      Tề Hoàn vội nghiêng người đáp lễ lại, "Ân quá khách khí, về sau còn phải làm phiền người."

      Bạch Hủy cũng thi lễ, "Tiểu thư về sau nếu có việc chỉ cần phân phó nô tỳ, nô tỳ nhất định làm người thỏa đáng."

      Triệu phu nhân cười , "A Hoàn tựa như nữ nhi của ta, các ngươi về sau theo nàng, đối đãi giống như với ta, biết ?"

      "Dạ, phu nhân"
      huyendo, susu, duyenktn110 others thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 46: Nhắc nhở
      Edit - Beta: Tiểu Đông Tà

      Ân Mai thuở theo bên cạnh Triệu phu nhân hầu hạ, cho đến mười hai năm trước nàng gả cho trượng phu thanh mai trúc mã, vợ chồng hai người ở Quan Gia làm việc, nhưng là, thành thân bao lâu, trượng phu của nàng liền qua đời, nàng vẫn thủ tiết đến bây giờ. . . . . .

      Lần này Quan Lãng trở về Quan Gia tìm nàng, là phu nhân muốn nàng dạy võ công cho người, nàng liền nghĩ, về sau chủ tử của nàng chính là vị đồ đệ kia của nãi nãi, quả nhiên có sai.

      Mà Bạch Hủy lúc này trong lòng nghĩ cùng Ân Mai khác biệt lắm, nàng vào mười năm trước bị Triệu phu nhân mua vào Quan Gia, tuy là tiểu nha hoàn, nhưng cũng có bao nhiêu việc nặng, hôm nay Triệu phu nhân đem nàng từ Quan Gia dẫn tới đây, để cho nàng hầu hạ tiểu thư, là bởi vì tin tưởng nàng, cho nên mới chọn nàng.

      Sau khi làm lễ ra mắt, Phân Lan vào hỏi ăn trưa ở nơi nào, Triệu phu nhân phân phó ở trà sảnh dùng bữa, lát nữa Quan Lãng cùng Triệu Ngôn Ngọc cũng đến đây.

      "Hai người các ngươi mấy ngày đường, nghĩ cũng mệt rồi , Phân Lan, ngươi mang Ân cùng Bạch Hủy xuống nghỉ ngơi dùng bữa trước, buổi chiều cùng tiểu thư trở về." Triệu phu nhân .

      Triệu gia có tiểu thư khác, Tề Hoàn vừa được Triệu phu nhân thu làm đồ đệ, cơ hồ ngày ngày đến nhà, người làm đều gọi nàng tiếng tiểu thư, mà phải là Tề tiểu thư lạnh nhạt.

      Ân cùng Bạch Hủy thi lễ cái, liền theo Phân Lan xuống.

      "Ân trước kia cùng ta luyện công, bản lĩnh rất tốt, có nàng dạy ngươi, ngươi nhất định có thể học được mấy chiêu phòng thân." Triệu phu nhân cùng Tề Hoàn vừa về phía phòng khách, vừa .

      "Sư phụ đem Ân cùng Bạch Hủy tất cả đều cho con, vậy người làm thế nào?" Tề Hoàn hỏi.

      Triệu phu nhân cười khẽ tiếng, "Bên cạnh ta nha hoàn ít, hơn nữa, còn chưa có bao nhiêu người có thể tính toán đầu ta."

      "Chẳng lẽ xem con dễ dàng bị người tính kế như vậy sao?" Tề Hoàn giọng oán trách, thế nhưng được người bảo vệ cảm giác rất tốt, nàng lâu có loại cảm giác này, được người quan tâm thương , trừ mẫu thân, chưa bao giờ người đối đãi với nàng như vậy.

      "Con là nương thông minh, nhưng người bất kể là thông minh, chỉ dựa vào mình luôn đủ, ai cũng cần người khác ở bên người phụ trợ." Triệu phu nhân .

      Tề Hoàn gật đầu cái, "Con hiểu đạo lý này, chỉ là. . . . . . Lòng người luôn rất khó nhìn thấu."

      Triệu phu nhân cười cười, "Ân cùng Bạch Hủy đều là ta tin tưởng, con cũng có thể tin tưởng họ."

      "Sư phụ, cám ơn người." Tề Hoàn cảm động .

      "Cám ơn cái gì, là sư phụ nhất định phải bảo bọc đồ đệ, con tùy tiện bị khi dễ, ta chẳng phải là mất mặt?" Triệu phu nhân phóng khoáng cười .

      Tề Hoàn cũng cười, có sư phụ như Triệu phu nhân, chuyện rất hạnh phúc.

      Họ đến trà sảnh ngồi xuống bao lâu, Triệu Ngôn Ngọc cùng Quan Lãng liền sóng vai vào.

      " , tiểu sư muội." Quan cười sang sảng hì hì mà thẳng bước vào, ngồi xuống bên cạnh Triệu phu nhân, "Chết đói chết đói, , có thể ăn cơm chưa?"

      Triệu Ngôn Ngọc chắp tay thi lễ với Triệu phu nhân cái, lại cùng Tề Hoàn nhàn nhạt gật đầu cái, lúc này mới ngồi xuống cái ghế khác.

      "Đại sư huynh, Tam Sư Huynh. . . . . ." Tề Hoàn mỉm cười theo chân bọn họ chào hỏi, chỉ là lúc gọi Triệu Ngôn Ngọc là Tam Sư Huynh, giọng ít nhiều quá tình nguyện.

      Hai tháng thấy, Triệu Ngôn Ngọc giống như lại cao hơn chút, hơn nữa da thịt trắng nõn Như Ngọc lại ngăm đen ít, xem ra so với trước kia bớt mấy phần dáng vẻ thư sinh, thêm mấy phần khí thế bén nhọn.

      "Tiểu sư muội, rất lâu có thấy, gần đây thế nào?" Triệu Ngôn Ngọc cười đến hoa nở, xem ra giống sư huynh thân thiết hoà thuận.

      Triệu phu nhân liếc cái, đối với nhi tử của mình, nàng biết, biết tiểu tử thúi này suy nghĩ gì, đối với A Hoàn tựa hồ luôn là hoài nghi cái gì, tiểu hài tử đáng .

      "Đa tạ Tam Sư Huynh quan tâm, tất cả đều tốt." thấy nụ cười ôn hòa này của Triệu Ngôn Ngọc, Tề Hoàn chẳng những cảm thấy thân thiết, ngược lại cảm thấy càng thêm nguy hiểm.

      "Tiểu sư muội, ta nghe người xấu xí lại bên ngoài vu tội muội, có phải hay ?" Quan Lãng đột nhiên mới vừa nghe chuyện, lập tức quan tâm hỏi Tề Hoàn.

      Người xấu xí trong miệng Quan Lãng chỉ có , chính là Ngô Doanh.

      Tề Hoàn bật cười , "Đại sư huynh, huynh vừa từ nơi nào nghe được?"

      "Xem ra là , người xấu nhiều tác quái, tiểu sư muội, muội cũng thể luôn bị nàng khi dễ, có muốn đại sư huynh giúp tay hay ?" Ở trong tư tưởng của Quan Lãng, cũng cảm thấy Ngô Doanh này là thiên kim tiểu thư, cho nên thể tùy tiện mạo phạm, chỉ cảm thấy, Ngô Doanh này khi dễ sư muội của , phải bắt nạt lại cho sư muội.

      " cần, đại sư huynh, muội ứng phó được, yên tâm , muội dễ dàng bị khi dễ như vậy." Tề Hoàn cười .

      Triệu Ngôn Ngọc khóe mắt giãn ra, khóe miệng nâng lên độ cong đẹp mắt, với Quan Lãng, "Tiểu sư muội nhu nhược giống như huynh tưởng."

      , Phân Lan liền dẫn tiểu nha hoàn bưng thức ăn lên.

      Quan Lãng bụng vừa đói, chỉ lo cho đầy bụng, nơi nào còn nhớ cùng Triệu Ngôn Ngọc cãi cọ tiểu sư muội có cần bảo vệ hay .

      Ăn cơm xong, có hai quản thưa với Triệu phu nhân, Tề Hoàn liền trước thư phòng đọc sách.

      Triệu Ngôn Ngọc đứng lên, lại cười , "Vừa đúng ta muốn thư phòng lấy ít đồ, cùng tiểu sư muội chút."

      Quan Lãng cau mày hỏi"Đệ phải lấy thứ gì?"

      "Huynh trước chờ ta, chờ đệ lấy được đồ, chúng ta lại xuất môn." Triệu Ngôn Ngọc với Quan Lãng.

      Quan Lãng nhún vai cái, nghi ngờ gì, liền gật đầu Tiền viện trước.

      Tề Hoàn cùng Triệu Ngôn Ngọc trước sau ra phòng khách, dọc theo con đường u tĩnh hướng thư phòng đằng sau tới, Triệu phu nhân lúc đặc biệt thư phòng có ở bên trong chánh viện, mà mở ra gian tiểu viện khác, bên trong trừ thư phòng bình thường của nàng, cũng có thiếu phòng đựng dược thảo.

      Hai người dọc theo đường trầm mặc , Tề Hoàn muốn cùng Triệu Ngôn Ngọc quá nhiều, mà Triệu Ngôn Ngọc cũng như có điều suy nghĩ nhìn nàng mấy lần, do dự có muốn đem chuyện mình tra được với nàng tiếng hay .

      "Tiểu sư muội, muội nghe qua Hối Phong tiễn trang chưa?" Sắp tới thư phòng, Triệu Ngôn Ngọc rốt cuộc giọng mở miệng.

      "Hối Phong danh hiệu , tự nhiên là có nghe qua." Tề Hoàn giọng lên tiếng.

      Triệu Ngôn Ngọc nhìn Trầm Hương sau lưng Tề Hoàn cái, Trầm Hương thức thời lui xuống, nghe chuyện bọn họ chuyện.

      "Trước lệnh tôn phái người tìm Phan lão bản Hối Phong tiễn trang, về phần nguyên nhân là gì, cần ta muội cũng ràng, theo ta được biết, Phan lão bản này phải người dễ dàng thu mua, hơn nữa sau lưng có người, lệnh tôn đại khái hiểu Phan lão bản lắm, hi vọng bị che mắt." Triệu Ngôn Ngọc giọng , thần sắc mặt trước sau như là lãnh đạm.

      Tề Hoàn nghe xong trong lòng cũng giật mình, Triệu Ngôn Ngọc cũng biết Tề Chính Khuông tìm vị Phan lão bản kia, như vậy hôm nay lời này của là có ý gì?

      Đợi chút, nàng nhớ Kiếp trước thái tử xác thực hết sức lôi kéo Phan lão bản, nhưng cuối cùng ngược lại bị Tứ hoàng tử coi đây là cớ hãm hại. . . . . .

      "Tam Sư Huynh lời này muội xin nhớ, cám ơn huynh nhắc nhở, chỉ là, tìm Phan lão bản tựa hồ là Đường tiên sinh, mặc dù Đường tiên sinh cùng gia phụ đến thành Cẩm Châu, nhưng hành động việc làm của chưa chắc có liên quan với gia phụ." Tề Hoàn chỉnh đốn trang phục hành lễ tạ ơn, nhưng nàng biết  Tề Chính Khuông, chuyện vô cùng mạo hiểm tự mình ra tay.

      Triệu Ngôn Ngọc gật đầu cái, nhìn nàng đột nhiên cười tiếng, "Ta quả nhiên nhìn lầm rồi." xong, liền xoay người rời .

      Tề Hoàn cau mày nhìn bóng lưng cao lớn của chút, lời này của là có ý gì? giải thích được.

      Bây giờ cứ 30 likes hay 20 cmt ta post chương tiếp nha, chứ ta thấy lâu đến đoạn 2 chị nhau quá. Hơn nữa, ta muốn đẩy nhanh tiến độ bộ này ^^
      susu, Aliren, duyenktn112 others thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 47: Chất vấn
      Edit - beta: Tiểu Đông Tà

      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]

      Kể từ hôm bị Tề Hoàn đánh tát trước mặt mọi người, đó là sỉ nhục lớn nhất nàng bị, cho nên nàng vẫn muốn đem điều sỉ nhục này trả lại cho Tề Hoàn, nàng biết, muốn chính diện giao đấu với Tề Hoàn là thể, mặc dù nàng là nữ nhi của Nhữ Nam Hầu, nhưng Ngô gia so với Tề gia, căn bản có ý nghĩa, cho nên, nàng muốn cho tất cả mọi người đều biết Tề Hoàn là ác nữ, để cho danh tiếng ác nữ này càng truyền càng xa, cuối cùng truyền tới kinh đô, để cho nàng cả đời ai thèm lấy, lúc này mới có thể tiêu mất mối hận của nàng.

      Trượng phu của Lưu phu nhân mặc dù chỉ là học sĩ Hàn Lâm viện, nhưng bởi vì Lưu gia ở thành Cẩm Châu là vọng tộc, danh vọng khá cao, cho nên sinh nhật Lưu phu nhân lần này, các phu nhân tới tham gia cũng ít.

      Tề Hoàn theo Lục thị vội tới chúc thọ Lưu phu nhân, biết Lưu phu nhân thích vòng tay Phỉ Thúy, Lục thị tặng cho nàng đôi vòng tay Phỉ Thúy ánh huỳnh quang khi lễ thọ.

      "Ngươi có thể nể mặt tới tham gia tiệc của ta, ta cảm thấy rất vinh hạnh, lễ tốt như vậy ta làm sao dám nhận?" Lưu phu nhân tự mình tiếp đãi Lục thị, vừa vừa đem người nghênh ôm nàng.

      Bên trong tới ít người, Ngô phu nhân cùng Ngô Doanh đều ở đây, nhìn thấy mẫu nữ Lục thị vào, vốn là mặt mày tươi cười lập tức trầm xuống.

      Ngô Doanh nhìn thấy Tề Hoàn, cúi đầu làm ra vẻ sợ hãi, đáy mắt lại thoáng qua tia ác độc.

      Những người khác bận rộn lo lắng đứng lên hành lễ Lục thị.

      Lục thị kêu tất cả mọi người ngồi xuống, "Còn tưởng rằng ta sớm rồi, ngờ các ngươi so với ta còn sớm hơn."

      "Chúng ta nào có cao quý như Tề phu nhân ngươi, có thể mời tới đây cũng tệ rồi, nào còn dám để cho ngươi so với chúng ta đây?" Ngô phu nhân cũng có đứng dậy chào đón Lục thị, mà là mặt thay đổi ngồi tại chỗ, nghe được lời kia của Lục thị, lập tức lạnh giọng chua ngoa .

      "Ngô phu nhân thế nào như vậy đây? Chẳng lẽ là trách ta gần đây họp gặp cùng mọi người sao? Chọc cho Ngô phu nhân ngươi cao hứng?" Lục thị nghe lời này của Ngô phu nhân, mặt cũng còn ảo não, ngược lại cười ngồi xuống cái ghế bên cạnh Ngô phu nhân, cười hỏi.

      Ngô phu nhân liếc mắt nhìn Lục thị ngồi xuống, "Tề phu nhân biết rồi cần gì phải hỏi đây?"

      Lưu phu nhân nghĩ tới Ngô phu nhân vừa thấy được Lục thị, hai người lại xuất mâu thuẫn như vậy, nhất thời lúng túng thôi, lại quên mất giảng hòa, này. . . . . . Hai nhà này phải phải kết thân sao?

      Những người khác cùng Lưu phu nhân ý tưởng giống nhau, cũng cảm thấy hai người này phải thành phu nhân thân gia thế nào đột nhiên thành kẻ thù, lại phỏng đoán, có phải là bởi vì. . . . . . nữ nhi của Ngô phu nhân bị khi phụ hay đây?

      Nhìn vẻ mặt uất ức của Ngô Doanh chút, tất cả mọi người cảm thấy có thể là như vậy.

      "Tề phu nhân, chúng ta minh nhân bất thuyết ám thoại (người ngay sợ ám thoại), vốn là chúng ta phải thành thân gia, ràng là người nhà, còn người mình đánh người mình, chuyện này có trước sau, nữ nhi lại muốn tìm chết cự tuyệt hôn , Ngô gia chúng ta mặc dù đối với Tề gia thanh danh hiển hách các ngươi, nhưng cũng phải dễ dàng bị người khi dễ như vậy." Ngô phu nhân cũng để ý tất cả mọi người, thở phì phò tức giận hỏi Lục thị.

      Lục thị than tiếng, muốn lại thôi nhìn nhìn Ngô phu nhân, giọng , "Ngô phu nhân, chuyện này, bằng chúng ta bí mật , được ?"

      "Nơi này có gì thể ? Tề phu nhân, các ngươi khinh người quá đáng rồi." Ngô Doanh rốt cuộc phải là người nhu nhược, trong chốc lát liền mau miệng giúp đỡ Ngô phu nhân chất vấn Lục thị.

      "Này. . . . . . Ngô phu nhân, Tề phu nhân, bằng mọi người mau dùng điểm tâm, lát mời gánh hát ca diễn Xuân Viên, chúng ta. . . . . ." Lưu phu nhân mắt thấy khí càng ngày càng đúng, lúc này mới tỉnh lại, vội vàng hoà giải.

      Ngô phu nhân vung tay lên, "Lưu phu nhân, hôm nay vốn là sinh nhật ngươi, trong lòng ta coi như có tức cũng phải nhịn, nhưng vẫn muốn mời xin lỗi, thể nhịn được có biện pháp."

      Lục thị khó khăn nhìn Lưu phu nhân, "Lưu phu nhân, xin lỗi, này. . . . . ."

      "Ngô phu nhân, hôm nay là thọ yến của Lưu phu nhân, chuyện hai nhà chúng ta quả nên ở chỗ này, nhưng ngươi muốn bí mật, đúng là làm khó Tề gia chúng ta. . . . . . Mẫu thân ta có mấy lời ra miệng, thể làm gì khác hơn là ta làm tỷ tỷ thay muội muội ." Tề Hoàn đột nhiên đứng lên, thanh trong trẻo mở miệng, "Lúc trước gia phụ thay muội muội định ra hôn , muội muội biết có thể gả cho Ngô thế tử, trong lòng khỏi vui mừng, tuy nhiên nó biết từ nơi nào nghe ít chuyện, sợ tới mức hồn phi phách tán, lúc này mới kích động muốn cự hôn, chuyện như vậy thiên chân vạn xác, nếu là Ngô phu nhân tin, nên phái người hỏi thăm." Tề Hoàn trong suy nghĩ của rất nhiều người cùng hình tượng ác nữ này khỏi có quan hệ, cho nên nàng cũng có ý định hôm nay ở chỗ này giả bộ cái gì đáng thương tranh thủ đồng tình.

      "Chuyện gì?" Ngô phu nhân hỏi.

      Tề Hoàn nhìn Ngô Doanh cái, mấp máy môi lên tiếng.

      Ngô Doanh cười lạnh, "Thế nào? ra ngoài?"

      Lục thị lắc đầu cái, "Ngô tiểu thư, cũng phải là A Hoàn bố trí, mà nàng đây là tiểu thư tiện mở miệng, Ngô phu nhân, nghe Ngô thế tử trong nhà thu ít thông phòng. . . . . ."

      Lời còn chưa hết, Ngô phu nhân lập tức , "Thiếu gia nào trong nhà có vài nha đầu hầu hạ? Lệnh thiên kim có phải rất ghen tị hay ."

      Tề Hoàn nhíu nhíu mày, lạnh giọng , "Muội muội ta cũng phải bởi vì nguyên nhân này mới muốn gả cho Ngô thế tử, mà là nghe Ngô gia có em chồng rất lợi hại, chẳng những vợ của ca ca cũng dám dạy dỗ, mà còn đánh chết nhiều nha hoàn, muội muội ta lo lắng là ngày vào cửa Ngô gia các ngươi, chẳng phải còn phải xem sắc mặt của người."

      Lời vừa ra, mẫu nữ Ngô phu nhân cũng thay đổi sắc mặt.

      Những người khác cũng nhịn được phát ra tiếng sợ hãi than.

      30 likes hay 20 cmt ta post chương tiếp ^^
      Last edited by a moderator: 11/8/14
      susu, Aliren, duyenktn110 others thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 48: Hiểu lầm hiểu lầm
      Edit - beta: Tiểu Đông Tà

      Đối với thế gia công tử, sau mười ba tuổi cũng dời đến ngoại viện, nha hoàn bên cạnh có khi bị mang thông phòng, cũng có người mình nhìn thuận mắt, muốn thông phòng, đặc biệt giống như Ngô thế tử, Nhữ Nam Hầu cũng chỉ có đứa con trai như vậy, dĩ nhiên là cưng chiều đến tận trời, Ngô thế tử về mặt nữ sắc chưa từng tiết chế, chỉ cần là nha hoàn có vẻ thùy mị hơn người, có mấy người có thể tránh được lòng bàn tay của .

      Dĩ nhiên, có ai lấy lý do này cự hôn, huống chi Tề Chính Khuông cùng Nhữ Nam Hầu quyết định lần này kết thân, vốn chính là lấy ích lợi làm trụ cột, người nào suy tính Ngô thế tử tương lai là có toàn tâm toàn ý với Tề Như hay ?

      Nhưng là, nếu như tiểu thư trong nhà lấy chồng ngay cả nha hoàn của huynh đệ trong nhà cũng dám chèn ép trông nom, truyền ra ngoài, cũng thể đúng rồi.

      tiểu thư gia, ở trong nhà lại làm chủ đương gia, chẳng qua là muội muội, liền dám đem người trong nhà huynh trưởng đuổi , hoặc trực tiếp đánh chết, đánh cũng phải là chuyện mấy nha hoàn, mà là đánh vào thể diện của huynh trưởng mình, chuyện như vậy nếu truyền ra ngoài, người khác nghĩ sao đây? Hẳn đều cho rằng Ngô tiểu thư ngay cả huynh trường cũng để vào mắt, thậm chí cho là Ngô thế tử mềm yếu vô năng, bị chính muội muội mình khi dễ đến đầu, thử hỏi, tiểu thư nhà nào còn dám đến Ngô gia đây? Đây phải là sau này vẫn còn muốn xem sắc mặt của người sao?

      Coi như là Tề gia cùng Ngô gia vì có chút ích lợi mà kết làm thân gia, nghe tình như thế, tự nhiên là muốn suy tính chút, dù sao nếu như tương lai ở Ngô gia làm chủ đương gia chính là nữ nhi cưới ở bên ngoài, vậy coi là cái gì?

      Ngô phu nhân mặt lúc trắng lúc xanh, nàng so với ai khác cũng ràng tính tình con của mình, nữ nhi đem người trong nhà của nhi tử đuổi ra bởi vì những nha hoàn kia bị các di nương khác hu mua, nàng để cho nhi tử bị mê hoặc, những chuyện này nàng cho là giấu giếm rất tốt, làm sao lại truyền tới kinh đô đây?

      "Tề Hoàn, ngươi hưu vượn, cái này căn bản là chuyện bịa đặt hoàn toàn." Ngô Doanh thấy Ngô phu nhân thể chịu đựng, lập tức thanh  phản bác, thế nào còn có bộ dạng của Tiểu Bạch, khôi phục hình tượng cay cú điêu ngoa bình thường.

      "Chuyện như vậy rốt cuộc là hay giả, Ngô gia so với chúng ta ràng, nếu muốn người biết trừ phi mình làm." Tề Hoàn nhàn nhạt .

      "Đủ rồi, A Hoàn, chớ nữa" Lục thị biết A Hoàn phải nghĩ biện pháp khiến Tề Như tìm chết chính là mục đích che giấu mình, nghĩ đến lại ra chuyện như vậy.

      Xem như Ngô gia bí mật, dù sao cái này nếu truyền ra ngoài, Ngô Doanh tương lai cũng đừng muốn gả đến danh môn vọng tộc hạng nhất , muốn vợ cưới hiền, người nào lại muốn nàng dâu hiểu quy củ?

      Ngô phu nhân đưa ánh mắt nghiêm nghị cho Ngô Doanh, ý bảo nàng cần tiếp tục , mặt miễn cưỡng cố nặn ra vẻ tươi cười, "Nhất định là nha hoàn có chút tuân quy củ bị đánh sau khi ra ngoài lung tung, tuyệt đối có chuyện như vậy"

      Lục thị cười , "Chúng ta tự nhiên là tin tưởng có chuyện như vậy, Ngô phu nhân, chúng ta hay là xem diễn ?"

      Mọi người từ trong kinh ngạc phục hồi lại tinh thần, mắt ở người Ngô Doanh cùng Tề Hoàn quay vòng, trong lòng đều có ý nghĩ, Tề gia tiểu thư này tuy có tiếng xấu bên ngoài, nhưng hôm nay cẩn thận nhìn nàng, tuổi như vậy có khí độ đoan trang tao nhã lịch , nào có giống như tin đồn khoa trương như vậy, xem lại Ngô Doanh mặc dù giống như là chịu uất ức, nhưng mặt mày mơ hồ mấy phần toát ra vẻ ác độc tàn khốc, ngay cả người trong nhà của huynh trưởng mình cũng dám đánh, sợ rằng có gì làm được.

      Xem ra, lời đồn đãi lúc trước quả nhiên thể tin hết.

      Ngô phu nhân lúc này còn có rảnh rỗi xem diễn? Nàng cùng Lục thị miễn cưỡng cười cười, "Hai nhà chúng ta xem ra hiểu lầm hơi nhiều, ngày khác còn chuyện nhiều hơn chút."

      "Hiểu lầm cho tốt." Lục thị cười .

      Lưu phu nhân thở phào nhõm, hai vị này nàng đều thể đắc tội, vốn lo họ ở chỗ này cụt hứng bỏ về, hôm nay xem ra coi như ổn định, nàng là chủ nhân cũng thể chỉ lo nghe bát quái, vội vàng kêu mọi người đến sân khấu xem diễn.

      Ngô Doanh hung hăng trợn mắt nhìn Tề Hoàn cái.

      Tề Hoàn theo sau lưng Lục thị, nhận thấy tầm mắt của Ngô Doanh, ngẩng đầu đối với nàng sáng sủa cười tiếng, đem Ngô Doanh giận đến tim phổi đều đau.

      Lục thị cùng Ngô phu nhân sóng vai ra ngoài, các phu nhân theo phía sau các nàng  liếc mắt nhìn nhau, trong mắt đều nhìn có chút hả hê khi người khác gặp họa, đề tài của tiệc trà đều cảm thấy vui vẻ, chỉ là nhân vật chính ở phía trước, họ lên tiếng nghị luận thôi.

      Ngô phu nhân miễn cưỡng nhìn tuồng kịch, cơm trưa cũng ăn, ngồi vững cáo từ.

      Lưu phu nhân liên tục giữ lại, nhưng Ngô phu nhân trong nhà còn có chuyện quan trọng, ngày khác trở lại, liền dẫn Ngô Doanh vội vã rời .

      Đợi Ngô phu nhân vừa , ít người vây Lục thị lại, rối rít chuyện Tề Hoàn bị Ngô Doanh hãm hại danh tiếng, ". . . . . . Ta Tề tiểu thư xem ra có tri thức, hiểu lễ nghĩa, thế nào là loại người có tính tình dã man."

      "Hôm nay mới biết là có người kỳ thân bất chánh, cố ý vu tội."

      "Tề phu nhân, ra Ngô tiểu thư này trong nhà cậy mạnh như vậy, nghe cảm thấy đáng sợ"

      Lục thị cười nhạt , có số việc họ chỉ có thể làm có chừng có mực, dù sao Tề gia cùng Ngô gia vẫn muốn kết thân gia.

      Mọi người thấy Lục thị cũng nghĩ phải chuyện Ngô gia thế nào, thể làm gì khác hơn là nghỉ ngơi lại hỏi thăm nhiều tin đồn, đem chú ý lần nữa thả người Lưu phu nhân là chủ nhân.

      Lưu phu nhân hôm nay tuy bị cướp ít danh tiếng, nhưng nàng vốn nghĩ tới Tề phu nhân cùng Ngô phu nhân chạm mặt xảy ra chuyện gì, cho nên trong lòng cũng để ý, chỉ biết sau phải thế nào thổi.

      đường từ nhà Lưu phu nhân về nhà, Lục thị mới có cơ hội hỏi Tề Hoàn câu, chuyện Ngô Doanh này rốt cuộc là thế nào tra được, ". . . . . . Chẳng lẽ ngươi tìm được những nha hoàn bị Ngô Doanh đuổi ?"

      Tề Hoàn , "Thời gian ngắn như vậy, thế nào có thể tìm được những nha hoàn kia, chỉ là thu mua người làm ở Ngô gia, ở trong miệng người đó biết những chuyện này, ra có chút là nữ nhi tự mình suy đoán, nghĩ tới đoán đúng."

      Lục thị cười tiếng, lắc đầu cái thở dài, "Mới vừa rồi ngay cả ta cũng bị hù sợ, nghĩ Ngô Doanh này hẳn là người cậy mạnh như vậy."

      Nàng vốn muốn cùng Ngô Doanh so đo, dù sao Ngô Doanh ở trong mắt nàng vẫn chỉ là tiểu nương, nhưng đối phương tựa hồ có ý định có chừng có mực, nên ép nàng phải ra tay, vừa đúng có chuyện Tề Như tới lấy làm cớ, nàng mũi tên trúng hai đích, vừa có thể tìm lý do chuyện Tề Như tìm chết, vừa có thể dạy dỗ Ngô Doanh cái.

      "Như vậy, Ngô phu nhân phải ước thúc nàng , nếu về sau muội muội vào Ngô gia, ngày tốt lành." Tề Hoàn nhàn nhạt , nhưng thần sắc mặt lại có nửa điểm chân chính lo lắng cho Tề Như.

      Lục thị giọng , "Ngô Doanh chưa chắc là đối thủ của Nhị tiểu thư."

      Tề Hoàn nhớ tới chuyện gì đó, khóe miệng lên tia giễu cợt cười nhạt, nàng thiếu chút nữa liền thua thiệt trong tay Tề Như, đừng là Ngô Doanh.

      Lại Ngô phu nhân từ chỗ Lưu phu nhân rời , lập tức trở về trong nhà, lệnh cưỡng chế Ngô Doanh trở về phòng cho phép ra cửa, liền tìm Nhữ Nam Hầu chuyện hôm nay.

      Nhữ Nam Hầu nghe xong, giận dữ, muốn Ngô phu nhân lập tức đem Ngô Doanh Sơn Trang cấm túc tự suy nghĩ, mình tự mình viết phong thư cho Tề Chính Khuông, cũng muốn Ngô phu nhân ngày mai tìm Lục thị, đem tất cả hiểu lầm giải thích, cho phép hôn này xuất vướng mắc gì.

      Ngô phu nhân luôn đối với trượng phu theo lệnh mà làm, lập tức thưa dạ đáp ứng.

      30 likes hoặc 20 cmt ta post chương tiếp ^^ 
      susu, Aliren, duyenktn111 others thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 49: Hận
      Edit - Beta: Tiểu Đông Tà

      Vĩnh viễn thể coi thường nữ nhân về năng lực truyền bá, chuyện Ngô Doanh trong nhà quá giới hạn đánh chửi vợ của huynh trưởng, quá nửa ngày liền bị truyền ra.

      Bên ngoài truyền bá thế nào đối với Tề Hoàn mà có quan hệ, dù sao chuyện kế tiếp nàng đều thể lại tham gia, nàng tiếp tục đem tất cả ý định đặt vào việc nắm giữ phương pháp châm cứu.

      Ngô phu nhân sáng ngày hôm sau liền xuất trong đại sảnh của Tề gia, mà Tề Hoàn sau khi ngủ giấc tốt, sáng sớm đến nữ tử học đường.

      "Tề phu nhân, đều là nha đầu bên cạnh Doanh nhi huyên thuyên, ta lầm tưởng. . . . . Thỉnh người thông cảm." Ngô phu nhân hôm nay thái độ cùng ngày hôm qua hoàn toàn bất đồng, vừa khách khí lại vừa thành , đối với Lục thị càng thêm cung kính lễ phép, đem chuyện Ngô Doanh vu tội Tề Hoàn là ác nữ thành nha hoàn huyên thuyên.

      Chuyện như vậy Lục thị có ý định tiếp tục tra cứu, dù sao A Hoàn ra, cho nên nàng chỉ cười , "Tiểu hài tử nhốn nháo giận dỗi là chuyện bình thường, ngươi cũng đừng để trong lòng."

      " như vậy, ta cũng bớt lo, đều là ta tốt, nghe kinh đô bên kia tin đồn đều cho là , ngày hôm qua Hầu Gia trở về nhà dạy dỗ ta, ai, ta có mặt tới gặp ngươi, Doanh nhi là thấy Thông nhi bị mấy nha hoàn đầu độc, cho nên mới quản, nghĩ tới gây ra hiểu lầm lớn như vậy, Tề phu nhân, Thông nhi chúng ta cái gì cũng tốt, chính là bên tai quá mềm yếu rồi, những nha hoàn này hơi cầu xin chuyện , liền mềm lòng đáp ứng. . . . . ." Ngô phu nhân thở dài .

      Lục thị ở trong lòng cười tiếng, bên tai mềm yếu là có thể đem tất cả nha hoàn trong nhà cũng mang tới giường sao? Chỉ là đây phải là trọng điểm cần quan tâm, "Dù sao còn chưa có thành thân, tâm tính còn chưa có định."

      Ngô phu nhân nghe Lục thị vừa như thế, liền biết Tề gia cũng muốn giải trừ hôn với Ngô gia, trong lòng vui vẻ, lập tức gật đầu, "Cũng phải sao, cho nên liền muốn xin nàng dâu hiền thục, thay ta hảo hảo quản giáo cái."

      "Thiên hạ cha mẹ đều giống nhau, ai lại phải hi vọng nữ nhi của mình tốt." Lục thị cười .

      Vì vậy, hai vị trong lòng vốn là có tính toán riêng lại cùng mục tiêu ăn khớp với nhau, đem hôn chính thức định xuống, vốn là nghĩ qua năm mới chính thức cầu hôn, nhưng là sợ đêm dài lắm mộng, liền tính toán ở nơi này mấy ngày trước chính thức cầu hôn, sau đó qua tháng giêng liền đính hôn.

      Lục thị dĩ nhiên là có ý kiến.

      Về phần Tề Như, căn bản ở phạm vi suy tính của Lục thị, hôn nhân vốn là chuyện lớn nên tuân theo lệnh của phụ mẫu, sao có thể tự mình muốn gả cho người là gả cho người ấy? Huống chi ban đầu mẫu nữ Liên Tuyết Tâm muốn tính toán với A Hoàn trước, cũng phải hôm nay nàng biết Ngô thế tử là người thế nào, còn phải định ra hôn , nàng cũng chỉ là muốn bảo vệ nữ nhi của nàng.

      Vốn là Ngô gia nên phái người tự mình đến kinh đô Tề gia cầu hôn, nhưng Lục thị chủ trì đại cục cũng ở Bổn gia, mà là Cẩm Châu, mà lại vì vấn đề thời gian, Ngô phu nhân liền lên bằng trực tiếp cầu hôn ở thành Cẩm Châu bên này, đem thiếp canh trao đổi lẫn nhau, nếu có vấn đề gì, sang năm qua tháng giêng đến kinh đô chính thức đính hôn.

      Tề Chính Khuông ban đầu ở trong cũng là ý này, Lục thị tất nhiên đáp ứng.

      Ngô phu nhân cùng Lục thị thương thảo lát, tâm tình khoái trá cáo từ rời .

      Lại vừa bên này Tề Hoàn đến nữ tử học đường, chưa vào lớp học, liền gặp được Liễu Đường mặt tươi cười chạy tới phía mình, "A Hoàn, A Hoàn. . . . . ."

      Tề Hoàn dừng bước lại, kinh ngạc nhìn nàng, "Thế nào? Ra cửa nhặt được vàng rồi sao?"

      "So với nhặt được vàng cao hứng hơn." Liễu Đường thiếu chút nữa phải gập bụng cười to, "A Hoàn, ngươi lợi hại, tại cả thư viện đều biết ngươi bị Ngô Doanh vu tội rồi, ngươi biết ? Ngô Doanh này sáng sớm hôm nay bị đưa ra khỏi thành, về sau rốt cuộc cần nhìn thấy nàng."

      "Ngô Doanh bị đưa ra khỏi thành? Đến nơi nào?" Tề Hoàn nghĩ tới Ngô gia nhanh như vậy đưa Ngô Doanh , xem ra Nhữ Nam Hầu so với mình tưởng tượng còn khẩn cấp hi vọng cùng Tề gia kết thân hơn.

      "Ai biết, hình như là đến sơn trang đóng cửa suy nghĩ, ai nha, tóm lại tại sau cơn mưa trời lại sáng, tại mọi người đều biết ngươi phải là cái gì ác nữ, ngày đó đánh Ngô Doanh cũng là bởi vì nàng chuyện quá phận, tốt quá." Liễu Đường trong lòng vẫn áy náy, cảm thấy Tề Hoàn ngày đó đánh Ngô Doanh là vì bảo vệ nàng, nhưng là nàng lại có biện pháp vì nàng giải thích, tại tốt rồi, tất cả đều qua.

      Tề Hoàn nhàn nhạt cười cười, hôm đó nàng tại sao muốn đánh Ngô Doanh phải chỉ có mình Liễu Đường biết, lúc ấy ở bên cạnh người quan sát ít, có vài người biết nguyên nhân nàng đánh Ngô Doanh, nhưng là có bao nhiêu người đứng ra làm sáng tỏ cho nàng? Cũng chỉ là sợ đắc tội với Ngô gia, dù sao nàng chỉ đến thành Cẩm Châu ở, mà Ngô gia là mới có địa vị cao nhất ở nơi này.

      "Có phải ác nữ hay , cùng các nàng quan hệ." Tề Hoàn cười với Liễu Đường, lần nữa nâng bước vào lớp học.

      Những người kia trước kia vì Ngô Doanh mà cố ý xa lánh Tề Hoàn nhìn thấy nàng vào, ánh mắt lại ngượng ngùng nhìn phía bên nàng, nhưng vẻ mặt mặt cũng khác biệt lắm, hối tiếc cũng có áy náy, hơn nữa lại muốn lấy lòng mà lại luống cuống biết làm cái gì.

      Tề Hoàn đối với mấy ánh mắt này làm như thấy, thẳng tới chỗ của mình ngồi xuống, lấy ra kim mẫu đơn còn chưa hoàn thành, cúi đầu thêu.

      Liễu Đường biết Tề Hoàn chú ý người ta nhìn nàng thế nào, im lặng nhếch miệng mà cười cười, tay nâng cằm, nhìn nàng thêu đóa kim mẫu đơn phức tạp tinh mỹ  này.

      . . . . . . . . . . . .

      Trao đổi thiếp canh xong, qua ba ngày, gia đình hết thảy đều bình an, Lục thị cũng viết thư hồi kinh.

      Tề Chính Khuông sau khi nhận được tin, cực kỳ hài lòng với cách làm của Lục thị, càng cảm thấy Lục thị là hiền thê của mình, bỏ thư trong tay ra, đứng dậy đến chỗ Liên di nương.

      Liên di nương bởi vì nữ nhi bị cấm túc, mỗi ngày đều nghĩ biện pháp muốn lấy lòng Tề Chính Khuông, nhưng là Tề Chính Khuông từ thành Cẩm Châu cố tình mang hai tiểu tinh dung mạo xinh đẹp trẻ tuổi về, trở lại lâu như vậy, cũng ở liền trong nội viện của các nàng nghỉ cùng nhau, đến nay ngay cả bước cũng dám tới, đột nhiên nghe được nha hoàn Tề Chính Khuông tới, sắc mặt nàng vui mừng, lập tức ra đón.

      "Lão gia, người rốt cuộc lại nhớ nô tỳ rồi." Liên di nương kiều kiều mị mị nghênh đón, nửa nũng nịu kêu lên, nàng mặc dù sanh hai tiểu hài tử, nhưng tư thái mượt mà đầy đặn, da thịt vẫn trắng nõn trắng nà, so với tiểu nương trẻ tuổi còn thành thục khêu gợi hơn mấy phần.

      Mặc dù cảm thấy cánh tay dính vào ngực co dãn mười phần, nhưng hôm nay tâm tư của Tề Chính Khuông cũng người nàng, ngồi xuống ghế Thái sư, nhìn Liên di nương cái, trầm giọng hỏi, " xem qua Như nhi chưa?"

      đến nữ nhi đáng thương của mình, Liên di nương hốc mắt đỏ lên, "Lão gia cho nô tỳ thăm nàng, để cho nàng hảo hảo tỉnh lại, nô tỳ nào dám làm trái ý của lão gia người."

      Tề Chính Khuông , "Ngô gia chính thức xin cưới, qua tháng giêng đến kinh đô đính hôn, ngươi với nàng, có lấy chồng là Ngô thế tử hay phải do nàng quyết định, nếu như nàng còn có có , vậy hãy để cho nàng cút ra khỏi đại môn của Tề gia."

      Liên di nương sắc mặt bị dọa đến trắng bệch, Tề Chính Khuông chưa bao giờ nặng với nàng như vậy, chẳng lẽ cửa hôn này thể quay về được chút? Nàng cho là chỉ cần Như nhi bị giam mấy ngày, nàng lại cầu cạnh, hôn này coi như thể được, cũng có thể tìm tiểu thư khác thay thế. . . . . .

      "Lão gia, Như nhi. . . . . . Như nhi nàng. . . . . . Trong lòng có đối tượng. . . . . ." Liên di nương cà lăm mở miệng, An Viễn hầu Ninh thế tử so với Ngô thế tử mạnh hơn biết bao nhiêu, chẳng lẽ lão gia muốn cùng An Viễn hầu kết thân sao?

      Tề Chính Khuông cười lạnh tiếng, "Ninh gia? Nàng có thể gả cho Ninh thế tử làm chánh thất sao?"

      Liên di nương hơi chậm lại, coi như Tề Như có thân phận chính nữ, nhưng rốt cuộc phải là Lục thị sinh ra. . . . . . Ninh gia nhất định cưới nàng.

      "Coi như đảm đương nổi chánh thất, chính là ái thiếp. . . . . ." Liên di nương nhìn Tề Chính Khuông cái, cẩn thận từng li từng tí mở miệng.

      Tề Chính Khuông mắt lạnh nhìn nàng, "Tương lai coi như cùng Ninh gia kết thân, vậy cũng chỉ có A Hoàn có tư cách, đem Như nhi thành ái thiếp còn ra thể thống gì? nên nữa, chuyện này cứ quyết định như vậy, cần lãng phí lời khổ tâm của phu nhân."

      Liên di nương ở trong lòng hận Lục thị đến nghiến răng nghiến lợi, lại là kẻ tiện nhân này tính toán hai mẫu nữ các nàng.

      Bất kể Tề Như muốn gả cho Ngô thế tử cỡ nào, nhưng vẫn cách nào thay đổi được chủ ý của Tề Chính Khuông, nàng rốt cuộc hết hy vọng mà tiếp nhận cái tàn khốc này, sau khi giải trừ cấm túc, nàng khóc rống hồi, đối với mẫu nữ Lục thị cũng hận sâu hơn so với trước kia.

      Đặc biệt là Tề Hoàn, nếu như phải là nàng cố ý đùa bỡn thủ đoạn gì, gả cho Ngô thế tử phải là nàng mới đúng, sao ngươi chết luôn , tại sao chết ?
      huyendo, susu, duyenktn19 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :