1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độc Sủng - A Bạch Bất Bạch - chương 103 (HOÀN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Ủng hộ nàng ra chương nhiều thêm. Đọc truyện này cứ khúc khích cười như con dở

    2. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      bạn nam 9 vô sỉ, chưa làm ngta thích mà mặt dày k sợ càng bị ghét à.
      nhà họ Vệ này k biết mưu dương mưu gì mà lại giả chết, còn kéo theo báo hạ con ngta, khốn nạn
      song ngư thích bài này.

    3. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 13


      Hòa Sinh quay đầu nhìn , cho là cười mình, khuôn mặt nghiêm túc nội liễm, ánh mắt lại tin là .


      " phải côn trùng cắn, chẳng lẽ lại là người cắn ? Thẩm công tử biết đùa." Hòa Sinh cười khan hai tiếng, ý đồ hòa hoãn khí. Chỉ cần đứng cùng chỗ với người này, khó tránh khỏi xấu hổ.


      Người trước mặt nhìn nàng chằm chằm, ánh mắt giao hòa, vẫn trả lời


      Có cái gì đẹp mà nhìn. Hòa Sinh lầm bầm câu, giơ tay lên dùng tay áo che mặt, vừa vặn ngăn trở ánh mắt của . "Ta còn có việc, trước bước."


      Nhưng ngay lúc này Thẩm Hạo kéo tay áo của nàng, ngón trỏ xuống kéo phát, cả khuôn mặt sáp đến.


      Nàng ràng nhìn thấy lông mi dài gần trong gang tấc, khóe miệng cong lên, nhưng mỉm cười, "Vệ nương, trời khô nóng, côn trùng qua lại, lần sau lại bị cắn, cũng phải là hai nốt mặt như vậy đâu."


      Ngữ khí của đứng đắn, nhưng lời ra rất kỳ lạ. Hòa Sinh vẫn kịp thốt ra câu" có bệnh", Thẩm Hạo sớm rời , chỉ nhìn bóng lưng của , cẩm y rộng dài, hai tay chắp sau lưng, dương dương tự đắc.


      Hòa Sinh buông tay áo, nhíu mày nhìn bóng lưng giọng mắng: "Đáng ghét."





      Tiệc ăn mừng tân gia cùng ngày, phô trương khá lớn, Thẩm Hạo mời người có mặt mũi toàn thành, sân khấu kịch lắp xong, tiệc rượu bày xong, chỉ còn chờ khai tiệc.


      chuẩn bị thư báo cáo cho Hoàng Đế bên kia, muốn ở Thịnh Hồ nghỉ ngơi hồi, ít ba tháng nhiều nửa năm, lấy thân phận người buôn bán che giấu, thuận tiện ở trong thành chuẩn bị mấy cửa hàng.


      Hòa Sinh mặc kiện áo váy màu xanh nhạt tới, cùng Vệ Lâm ăn mặc tỉ mỉ bên cạnh hình thành đối lập rõ nét.

      Vệ Lâm có chút khẩn trương, càng ngừng hỏi Hòa Sinh: "Váy xem được ? Búi tóc có loạn ? Son phấn mặt có phải quá đỏ hay ?"


      Hòa Sinh trấn an nàng: "Xinh đẹp, đều xinh đẹp." Quả nhiên nữ nhân đều thích làm đẹp.


      Chỗ của Vệ gia ở bàn tiệc, đoàn người tới phía trước, thỉnh thoảng liền đụng phải người quen đều ân cần thăm hỏi lẫn nhau. Thịnh Hồ lớn, gia đình có tên tuổi tổng cộng vượt quá mười đầu ngón tay, tất cả mọi người đều là dân chúng bình dân, cao nhất cũng chỉ có tú tài hoặc tiến sĩ, như nhị phòng Vệ gia và trưởng tử Tống gia Tống Vũ Chi.


      Trấn có chút tin tức, mọi người thích tham gia náo nhiệt, như tiệc tân gia các loại, càng là tụ tập sáp đến.


      Tiệc rượu bàn kế tiếp bàn, sau khi ngồi vào bàn, sân khấu y y nha nha diễn ‘du Tây Hồ’, trong bữa tiệc ồn ào, thanh tiểu hài tử khóc cười và thanh bát quái của đại nhân môn thương nghị trộn lẫn, quả là náo nhiệt cực kỳ.


      Huynh muội Tống gia tới đây chào hỏi, Tống Dao cảm tạ lần trước Hòa Sinh tặng bánh ngó sen, cũng cầu khẩn nàng lần sau làm nhiều hơn chút nữa. Hòa Sinh vui vẻ đồng ý. Ba người ước định thời gian lần sau du lịch, Vệ Lâm lòng muốn sửa sang lại dung nhan của mình, ngược lại bị Tống Dao giữ chặt.


      Nàng chen vào muốn cùng Vệ Lâm ngồi cái ghế, cười Vệ Lâm nhất định là có người trong lòng rồi, trước cúi đầu ngửa ra sau kéo Hòa Sinh cùng chỗ ồn ào.


      Mắt Hòa Sinh nhìn lướt qua, trông thấy Tống vũ Chi ngơ ngác đứng ở bên cạnh, ánh mắt thừ ra, nhìn mê mẫn.


      là xinh đẹp quá.


      Hòa Sinh hoảng hốt nhìn môi khẽ động, hình dáng bờ môi miêu tả ra ba chữ, vô thức sững sờ, cũng né tránh, chỉ cảm thấy có chút lúng túng, gật đầu vấn an.


      Tống vũ Chi càng ngây người, bối rối đến cực điểm, tay chân cũng biết nên để chỗ nào.

      Tống Dao ngại dáng vẻ ca ca của nàng đầu ngu não dốt, bảo quay về bàn rượu Tống gia, Tống vũ Chi thu hồi ánh mắt, dám nhìn nữa, sợ đường đột giai nhân.


      Lúc trở về, xoay người lại giẫm lên người, định thần nhìn lại, vốn là Vệ gia Nhị nương, lập tức vội khom lưng xin lỗi.


      Vệ Hỉ hôm nay dốc lòng ăn mặc, bị người đạp giày, rất vui, nhíu mày muốn hả họng mắng, ngẩng đầu, trông thấy khuôn mặt mày kiếm mắt sáng, cả người chính khí, phong thái cao ráo sáng sủa.


      Lời chạy tới bên miệng, vội vàng nuốt xuống, lần nữa mở miệng, nhưng là lời mềm mại: "Gặp qua Tống công tử."


      Tống Vũ Chi cúi đầu bày ra vẻ áy náy, Vệ Hỉ khoát tay tỏ vẻ sao, dáng vẻ hiểu lí lẽ độ lượng hiền lành, cho đến khi Tống Vũ Chi xa, lúc này mới buông ngụy trang ôn nhu động lòng người xuống, gào khóc kêu đau.


      Tống Vũ Chi đàn ông ba thước, dẫm lên chút, lực đạo hiển nhiên .


      Lý Thanh sáp lên trước hỏi: "Biểu tỷ, ngươi đau như vậy, giầy cũng dơ, vì sao bắt đền?"


      Vệ Hỉ hừ nàng tiếng, "Ngươi biết cái gì! Đây chính là trưởng tử Tống gia, người duy nhất giống phụ thân ta có công danh trong người. đến gia tài bạc vạn, tướng mạo đường đường, chỉ với thân võ công kỳ thuật, ngày sau nhất định có thể thi đậu võ trạng nguyên."


      Bình sinh tâm nguyện lớn nhất của nàng chính là làm trạng nguyên phu nhân, nếu có thể trèo lên cửa hôn Tống gia này, tâm nguyện nhất định có thể đạt được


      Lý Thanh lên tiếng, thản nhiên quan sát đám người. Nàng cũng có chí hướng lớn như vậy, phải làm cái gì phẩm phu nhân. Gả nhà giàu có, đeo vàng đeo bạc là đủ rồi, nếu như dung mạo phu quân tuấn lãng, thể tốt hơn.


      Như Thẩm gia công tử, chính là chọn lựa tốt nhất.

      phía trước tìm kiếm, liếc mắt liền trông thấy trong biển người như thủy triều, người nọ mặc sa y xanh trắng, chân mang giày sợi vàng*, khuôn mặt trắng trẻo sạch , khuôn mặt bình tĩnh, xa xa nhìn lại, giống như Trích Tiên hạ phàm .

      [​IMG]

      Vị Thẩm công tử này, mặc dù ngày thường môi hồng răng trắng, nhưng lúc nhấc tay đều là khí phách của dáng phượng mặt rồng, nhất định phải người bình thường.


      Lý Thanh chăm chú nhìn thân ảnh của , thấy càng càng gần, trái tim nhảy càng nhanh.


      Đợi mọi người rời chỉ có vài mét xa, nàng thuận thế tiến lên đáp lời, dáng vẻ nũng nịu, lan hoa chỉ vừa vểnh lên, nhưng Thẩm Hạo trực tiếp lướt qua mặt nàng, nhìn như thấy.


      Lan hoa chỉ của Lý Thanh vểnh lên ở trung, lúng túng đến cực điểm.


      Vệ Lâm bỗng chốc đứng lên, đỏ mặt vấn an Thẩm Hạo. Thẩm Hạo gật gật đầu, vấn an mọi người ở tiệc rượu. Hòa Sinh xô đẩy đứng lên, tùy ý cùng mọi người vấn an, giọng lẫn trong đám người, tỏ ra mọi chuyện đặc biệc liên quan đến mình.

      Nàng gặp qua dáng vẻ lén lút ngả ngớn bị trói buộc, cùng tư thái ra vẻ đạo mạo của tại hoàn toàn bất đồng. giao tiếp cực kỳ khéo, nhiều, câu chữ luôn vào nội dung chính, thu thả tự nhiên, trước mặt mọi người, nghiêm túc cực kỳ.


      Hòa Sinh liếc xéo mắt nhìn , chỉ có trong đám người, nàng mới sợ ánh mắt của -- bởi vì tại căn bản nhìn nàng.


      Nàng cuối cùng tìm ra thói quen của , hễ là trước mặt người khác, vì bảo vệ hình tượng hình dáng đường đường cho , bộ dạng nửa giỡn nửa lỗ mãng thường ngày kia, biến mất hầu như còn.


      rất quen thuộc chào hỏi với người bên ngoài, đột nhiên vừa quay đầu lại, ánh mắt như là cố ý lướt qua hướng khác, vẫy tay cái, tùy tùng thường ngày theo bên người lập tức tiến lên.


      cúi người vài câu, chỉ chỉ chỗ của nàng, giương mắt, tùy tùng vừa rồi tới chỗ nàng.

      "Vệ nương, công tử nhà ta có việc muốn nhờ."

      Hòa Sinh còn chưa lấy lại tinh thần, bị mời qua bên, Bùi Lương cúc lễ khom người, : "Vệ nương khỏe, lần trước chúng ta gặp mặt, ta là Bùi Lương, là tùy tùng thiếp thân kiêm quản gia của công tử nhà ta."


      Bùi Lương, chừng nương này ngày sau là nữ chủ nhân của vương phủ, cần phải chính thức giới thiệu bản thân phen. Dù sao, bia ngắm thịt người đây, đối với vương gia mà , rất quan trọng.


      Hòa Sinh đáp lễ, "Bùi quản gia khỏe."


      "Là như vậy, hôm nay mời đầu bếp của Nguyệt Canh Các, nào nghĩ tới đầu bếp chánh bỗng nhiên thân thể khỏe, món phụ cũng làm xong, nhưng còn thiếu món chính. Mấy ngày hôm trước công tử nhà ta ăn bánh ngó sen quý phủ đưa tới, cảm thấy rất ngon, sau khi nghe ngóng, ra là xuất từ tay Vệ nương, có cầu quá đáng, mong rằng Vệ nương có thể giúp đỡ, thay thế đầu bếp, hoàn thành món ăn cuối cùng."


      hơi xong, Bùi Lương cảm thấy xấu hổ. phương thức vương gia truy đuổi nữ tử, có chút vấn đề a. . . Tuy đầu bếp có bệnh bên người, nhưng cũng có thể bảo Vệ nương xuống bếp a. . .


      Vệ Lâm xông tới, nàng vẫn ở bên cạnh nghe lén, vừa nghe thấy là giúp Thẩm công tử, ước gì có thể lập tức đáp ứng: "Ta cũng có thể xuống bếp, để cho ta a."

      Ánh mắt tha thiết của Vệ Lâm khiến Hòa Sinh có chút khó xử, nếu có những lời này của Vệ Lâm, nàng liền trực tiếp cự tuyệt, tại trở ngại mặt mũi Vệ Lâm, nàng chỉ có thể cố mà làm.


      "Phòng bếp bẩn, khó tránh khỏi làm dơ quần áo, ngươi hôm nay ăn mặc đẹp như vậy, cũng thể công chà đạp." Hòa Sinh cười, thoải mái đáp ứng thỉnh cầu Bùi Lương: "Mời Bùi quản gia dẫn đường."


      Đầu bếp nữ đầu bếp nữ, dù sao nàng cũng phải là cái gì đại gia tiểu thư, chỉ cần làm nha hoàn bị sai khiến, cũng liền sai biệt lắm.


      Bùi Lương cung kính dẫn đường, thầm bỏ thêm phần hảo cảm cho Hòa Sinh.


      Đợi đến cửa phòng bếp, hạ nhân giới thiệu từng nguyên liệu nấu ăn nồi niêu xoong chảo, còn món ăn này, là dành cho bàn chủ nhân-- vừa vặn là nàng ngồi ngay cái bàn đó.


      Nghĩ đến là làm đồ ăn cho mình ăn, Hòa Sinh hào hứng vô cùng, lựa chọn cá còn sống nhảy loạn, dự định làm món cá tuyết hấp bạc*.
      [​IMG]

      Buộc lại tạp dề, gọi người người giúp việc, trong phòng bếp bóng người cũng có. Người đâu hết rồi?


      tò mò, cửa ra vào đột nhiên truyền đến tiếng trầm thấp: "Bọn họ tiền viện hỗ trợ hết rồi."


      Xoay người nhìn lại, ra là đứng ở nơi đó, vai rộng eo thon, thân hình cao dài, khuôn mặt trầm ổn.


      Hòa Sinh bĩu môi, nghĩ ngợi thêm, dù thế nào nữa khi đến, người phòng bếp liền tránh ra, luôn có nguyên nhân. Đây là nhà , cần hỏi nhiều. nguyện ý để ý tới tân khách đầy viện chạy đến phòng bếp, liền theo , dù sao nàng có hứng thú.


      Ánh mắt buồn bực, ở phòng bếp lắc lư vòng, nghiêng mắt nhìn nàng, tích chữ như vàng: "Cần giúp tay ?"


      Hòa Sinh chỉ vào cá trong thùng, "Giết cá cạo vảy." Bản thân đưa tới cửa, sai uổng.


      Thẩm Hạo vung áo choàng lên, ngồi xổm mò cá, đao kiếm ra khỏi vỏ, nhưng lại do dự. chưa bao giờ trải qua loại việc nặng này, căn bản biết làm từ đâu lên.


      Hòa Sinh lườm mắt nhìn qua, ánh mắt có chút nghi hoặc, trái tim Thẩm Hạo xiết chặt, hai lời, rút kiếm giết cá.


      Đường đường vương gia nước, bắt gấu làm thịt hổ, tranh giành báo săn, đều chơi, huống chi là giết cá ? thể để tiểu nương tử xem được.


      Thanh Phong kiếm của chính là hoàng đế ban tặng, chém sắt như chém bùn, soàn soạt mấy đao, cá sớm sớm chết hết.


      Hòa Sinh sáp đến vừa nhìn, cá chết, chia năm xẻ bảy, vảy thân chút cũng mất, mà hình dáng cá chết cũng rất khó coi. Bỏ vào nồi nấu, đừng khẩu vị tăng cao, đoán chừng liếc mắt nhìn cũng muốn ăn.


      Thẩm Hạo thấy nàng nhíu mày, trong giọng hờ hững nhiều hơn chút lo nghĩ, "Như vậy được sao?"


      Hòa Sinh lắc đầu, lật miếng cá, thuần thục đánh vảy. Miếng cá miếng nào là hoàn hảo, thịt vảy đính vào nhau, có quỷ mới có thể làm !


      Thẩm Hạo nghe nàng nhàng thở dài hơi, lỗ tai ngứa chút, chui vào trong lòng. Thu kiếm, tay đầy mùi cá xông vào mũi, hun đến vô thức nín hơi. Lại nhìn nàng, ngồi xổm ở đó, kiên nhẫn cạo vẩy cá, có bất kỳ khó chịu nào.


      Lông mày nhíu càng chặt hơn.


      Hòa Sinh nhìn , lập tức rủ mắt xuống, giọng mềm : "Ta muốn làm đầu cá băm tiêu, cần phải cắt vụn tiêu cay."


      Thẩm Hạo "ừ" tiếng, thuận tay từ trong giỏ rau nhặt ra hai lạng tiêu đỏ, động tác nhàng, cầm dao phay lên.


      Lần đầu tiên trong đời, mười ngón dính nước mùa xuân của Bình Lăng Vương, bị người sai khiến thuận lợi như thế.


      Nước tiêu cay vẩy ra, dính vào tay như thiêu như đốt, nóng rực đau như kim đâm, giống bị lửa lớn quất mạnh. Thẩm Hạo rụt rụt ngón tay, cũng ngừng lại, đao pháp như tê dại, vẫn cắt rất nhanh.


      Hòa Sinh vụng trộm nhìn , thấy khẽ mím môi mỏng, thần thái chăm chú, động tác lưu loát, chưa từng lười biếng.


      Vừa nhìn như vậy, cũng có thêm vài phần dáng vẻ nam nhân làm việc.


      Ánh mắt của nàng khẽ cong, khóe miệng tự chủ cong lên, vùi đầu tiếp tục cạo vảy.


      Đối diện góc tường, Bùi Lương nằm ở chỗ này nhìn trộm, cảm khái: lần này, vương gia đúng là hạ đủ vốn rồi ! giết cá lại cắt tiêu, lát nữa biết lại phải tắm mấy lần, chỉ trông mong đừng chà xát rách da thôi.
      Last edited: 7/10/16
      seattle, Thích ăn thịt, lonkon9565 others thích bài này.

    4. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      Vương gia dễ thương quá cơ heeeee

    5. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Hay quá nàng ơi
      Mong chương tiếp theo

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :