1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Mẹ kế của Lọ lem - Oa Qua Oa (20)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Thích nhân vật chính quá . Dễ thương chịu được.

    2. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      ☆, Chương 54

      Kế hoạch của Mạnh Vân khá ổn, nhưng giờ cha mẹ Ân Á Minh đâu có rảnh, lúc này họ vẫn cho rằng trong bụng Vu Kiều có đứa bé, cho nên vội chuẩn bị hôn lễ, tuy bên ngoài truyền "hiến đứa bé để cưới" nhưng họ thể đợi đến lúc bụng Vu Kiều to rồi mới cử hành hôn lễ, dù sao bây giờ đứa bé còn chưa được vài tuần, chờ đến khi sinh con bé sinh non là được, cũng chẳng ảnh hưởng gì.

      Ân Á Minh định chọn thời điểm tốt cho cha mẹ biết chuyện này, Vu Kiều hoàn toàn bị mắc mưu , biết người bịa đặt là kẻ nào, đến lúc đó có nhà Ân Lợi làm bia chắn, hẳn là rất dễ giải quyết, hẳn dễ giải quyết, dù sao cũng có giấy chứng nhận, đứa bé sớm muộn gì cũng có thôi, vội làm gì.

      thấy mình nên sắp xếp thời gian tìm cho bác trai và họ 'tốt đẹp' của mình ít chuyện, chứ cả ngày ăn rồi lại nằm tốt, có thể khiến người ta suy bảy nghĩ tám sinh , chắc chắn đây là rảnh rỗi buốt trứng trong truyền thuyết rồi, có chuyện cần làm dĩ nhiên để người khác yên tĩnh, ngày ngày có cơm trắng dâng tận miệng, nuôi đến độ muốn lật trời!

      Mẹ Vu Kiều tự mình tới, lần này con kết hôn gả cho chàng trai trẻ đứng đắn, ngàn dặm mới tìm được con rể tốt, người khác cũng chỉ còn nước ôm hận ghen ghét, sao bà có thể kích động, hận thể tuyên cáo toàn bộ thế giới biết được chứ.

      Vì vậy khi mẹ Ân Á Minh - Chu Thục Nhàn gọi tới bà sẵn sàng, Chu Thục Nhàn cũng trông mong con trai kết hôn lâu rồi, trái lại bà nôn nóng muốn ôm cháu trai, nhưng Ân Viễn lại gấp, vậy nên hôn nhân lần này hai người dốc toàn lực, phải nở mặt nở mày, hôn phải hoàn mĩ tì vết.

      Bà hưng trí bừng bừng tới Vu gia bàn chuyện cưới xin, khách mời... cho nên gặp Mạnh Vân, bà thể mời Mạnh Vân và Quý Tử Nhàn đến Vu gia cùng mình chứ.

      "Phân Phương, bà thấy màu đỏ nào được? Giờ mắt tôi cũng được tốt lắm, bà thấy cái nào đẹp?" Chu Thục Nhàn cầm hai khối vải đỏ tới hỏi Đới Phân Phương, hai người bắt đầu gọi nhũ danh của đối phương rồi.

      "Khối này tốt, khối sáng ấy!" Đới Phân Phương chọn lấy trong đó, thứ này dùng để làm vỏ chăn, ga giường, hai nhà đều có chung quan điểm, mua có sẵn, muốn dùng người thêu thùa nên vô cùng gấp gáp.

      Mặt Đới Phân Phương đầy vẻ vui mừng, vốn bà tưởng nhà Ân Á Minh cao cổng kín tường khó tiếp cận, ngờ dễ chuyện như thế, lời hay hành động đều rất ổn thỏa, có chút kiêu ngạo gì, rất có thành ý, xem xét thấy chắc là lòng muốn tới kết thông gia, vậy bà yên tâm rồi, cầu gả con của bà vốn là thế.

      Quan trọng nhất là sính lễ đối phương đưa cũng khá bắt mắt, cũng phải bà chú ý nhiều, Vu gia bà thiếu tiền, nhưng sính lễ đẹp tỏ ý coi
      [​IMG]

      Chương 55

      Editor: miemei

      Hai ngày nay Ân Hồng Vũ có gọi điện liên lạc với Quý Tử Nhàn, cuối cùng Ân Á Minh và Vu Kiều kết hôn, kế hoạch của thành công rồi, dĩ nhiên tâm trạng của rất tốt, người gặp chuyện vui, tinh thần đều rất sảng khoái, nếu như có thể hẹn hò gì đó với nữ thần lại càng sung sướng hơn nữa!

      Đáng tiếc Quý Tử Nhàn vẫn luôn nhận điện thoại của , đoán gần đây Quý Tử Nhàn sắp phải về Mỹ học nên hơi bận rộn, cũng để ý lắm.

      cảm thấy có chút tiếc nuối, nếu như hai người có thể có chút tiến triển trước khi Quý Tử Nhàn về trường tốt biết mấy, nếu như có thể gạo nấu thành cơm càng tốt, chừng cũng có thể kết hôn luôn, tuổi tác của cũng còn nữa rồi.

      Về phần học gì đó, kết hôn rồi cũng có thể học mà, học nữa nghỉ luôn cũng được, dù sao đại học ở nước ngoài, ai biết được Quý Tử Nhàn có học xong hay chưa, dù sao cũng có học qua rồi, ai mà so đo chứ.

      Cảnh tượng trong suy nghĩ của khá đẹp, vợ của là du học sinh từ nước ngoài trở về, vẻ ngoài đẹp, xuất thân tốt, đạo đức tốt……

      Thực ra trong tầng lớp này, du học sinh trở về cũng chẳng có gì hiếm hoi, Ân Hồng Vũ biết tiếng , nên cảm thấy ra nước ngoài du học đặc biệt hiếm
      [​IMG]

      Chương 56

      Editor: miemei

      “Em hơi hồi hộp.” Vu Kiều ngồi trong xe níu lấy góc áo, ngày mai phải chụp ảnh cưới với Ân Á Minh, rốt cuộc hôm nay phải đến nhà họ Ân gặp cha mẹ của Ân Á Minh rồi, sức khỏe của hoàn toàn hồi phục.

      gặp qua mẹ của Ân Á Minh, vừa đoan trang lại có khí chất, sau khi trò chuyện phát cũng là người lí lẽ, mẹ của cũng gọi điện đến, con người của sui gia rất tốt.

      Cha của Ân Á Minh Vu Kiều chưa gặp qua, chỉ là từng thấy tin tức, đối phương chắc chắn biết .

      Vậy nên rất căng thẳng, lần đầu tiên kết hôn, lại gấp gáp như thế, có khi nào cha của Ân Á Minh cảm thấy rất tùy tiện ?

      “Hồi hộp gì chứ, em nhìn mẹ biết, bà ấy thích em như thế, bên phía ba cũng tuyệt đối có vấn đề.” Ân Á Minh bắt lấy bàn tay của Vu Kiều, nắm lại, “Sức khỏe của ông ấy tốt, nguyện vọng lớn nhất chính là có thể kết hôn sớm chút, bây giờ nguyện vọng rốt cuộc cũng thành thực rồi, ông ấy mừng còn kịp nữa. Em yên tâm, nhà để ý lắm đâu.”

      “Vậy những họ hàng khác của sao?” Lòng bàn tay Vu Kiều đổ mồ hôi, kết hôn chỉ là chuyện của hai người, mà là chuyện của hai gia đình, chỉ bao gồm cha mẹ hai bên, còn có bạn bè họ hàng hai bên nữa, sau này phải hòa hợp với cả gia đình của đối phương.

      “Họ hàng trong nhà đều nghe theo hết.” Ân Á Minh hề cảm thấy có chỗ nào ổn, “Bây giờ Ân Thị là do nắm quyền, họ hàng trong nhà, rất nhiều người đều làm việc trong công ty của , cho dù làm ở đó, công việc làm ăn phần lớn cũng cần giúp đỡ, bọn họ làm khó , đương nhiên cũng làm khó vợ .” nháy mắt với Vu Kiều.

      Vu Kiều quẫn lên.

      y như Ân Á Minh vậy, lúc Vu Kiều đến nhà họ Ân gặp ít người, nhưng thái độ của người nào đối với cũng rất tốt, , phải rất tốt, mà có thể coi là cực kỳ tốt, ai nấy đều khen xinh đẹp, có khí chất, cả đời này được khen nhiều nhất hẳn là ở nhà họ Ân rồi, quả là được cưng chiều mà lo sợ.

      Điều kiện của thế này, chuẩn bị sẵn tinh thần bị người ta chỉ chỉ trỏ trỏ rồi, căn bản hề nghĩ tới được hoan nghênh như vậy, xem ra địa vị của Ân Á Minh trong nhà họ Ân rất cao, đúng là làm chủ tịch khác hẳn, mọi người đều phải nhìn sắc mặt của . Tuy cũng là chủ tịch, nhưng Vân Hải sao có thể so với Ân Thị được chứ.

      Ân Viễn – cha của Ân Á Minh, rất gần gũi, y như bên ngoài vậy, sức khỏe của ông tốt, chuyện cũng lớn tiếng, vô cùng ôn hòa, Ân Á Minh có mấy phần tương tự như ông, nhưng khí chất chênh lệch khá nhiều, Ân Á Minh lạnh lùng, mạnh mẽ, nhanh nhẹn, Ân Viễn vô ùng ấm áp.

      Trong số họ hàng, Vu Kiều đặc biệt chú ý đến gia đình của Ân Lợi – bác của Ân Á Minh, hai ngày trước có nhắc đến, bây giờ cũng là bác của rồi.

      Ân Lợi hoàn toàn có chỗ nào giống cha của Ân Á Minh, cũng biết là tâm sinh ra tướng hay là như thế nào, mà trông có vẻ đặc biệt xảo trá, vóc người gầy còm, nên nhìn qua có chút thâm trầm, nhìn mà hơi thấy sợ hãi.

      Vương Tĩnh – vợ của ông ta cũng khá xinh đẹp, môi rất mỏng, Vu Kiều cảm thấy chắc chắn miệng lưỡi của người này rất lưu loát, nhìn bề ngoài biết có dễ chung sống hay .

      Sau đó chính là họ của Ân Á Minh – Ân Hồng Vũ.

      Vu Kiều cảm thấy gen của nhà họ Ân nhất định là có vấn đề, tuy khí chất của Ân Lợi tốt lắm, nhưng nhìn bề ngoài cũng ổn mà, nhưng con trai ông ta – Ân Hồng Vũ, là bị đột biến gen, được di truyền chút ưu điểm nào của cha mẹ, vẻ ngoài đặc biệt thô tục, vóc dáng khá cao, nhưng bị vẻ bề ngoài dìm xuống, y như kẻ lưu manh.

      Điều khiến khó chịu hơn cả, chính là ánh mắt đáng ghét của Ân Hồng Vũ khi nhìn , từng thấy qua biết bao nhiêu ánh mắt của đàn ông, có thể phân biệt được, tên này vừa thấy mắt sáng rực lên, chắc chắn trong đầu nghĩ đến những chuyện bẩn thỉu.

      Tốt xấu gì cũng là vợ của Ân Á Minh, nhận giấy kết hôn, đâu phải tùy tiện kéo về đây, ánh mắt của cái gã này quá mất lịch .

      Dĩ nhiên Ân Á Minh cũng nhìn thấy, trong lòng
      [​IMG]

      Chương 57

      Editor: miemei

      Phòng của Ân Á Minh được trang trí thành phòng tân hôn, bước vào có thể thấy cả phòng đều tràn đầy màu đỏ rực vui tươi, nhưng cũng chưa xong hoàn toàn, chăn gối còn chưa xong, cần phải thêu.

      Vu Kiều nhìn vòng rồi cười với Ân Á Minh: “Em còn tưởng rằng phòng của lớn lắm chứ.” bước đến cửa sổ sát đất, kéo rèm cửa ra, nhìn ra phía bên ngoài, xuyên qua ban công có thể nhìn thấy hồ bơi ở dưới lầu.

      “Tại sao? Em thích phòng lớn à?” Ân Á Minh ôm lấy Vu Kiều từ phía sau, hôn lên cổ , ăn cơm xong bà con họ hàng đều về hết rồi, hôm nay chỉ là gặp mặt biết nhau thôi, cuối cùng bây giờ bọn họ cũng có thế giới hai người.

      Vu Kiều cảm thấy hơi nhột, khẽ né ra, Ân Á Minh ôm càng thêm chặt.

      Vu Kiều trêu chọc : “ xem mấy tổng giám đốc bá đạo trong phim đó, đều có phòng riêng lớn cực kỳ, phòng trong căn hộ của khá lớn, em còn tưởng rằng phòng trong nhà còn lớn hơn nữa chứ.”

      “Lúc còn chính là ngủ trong căn phòng này, sau này cũng chưa từng đổi qua.” Ân Á Minh thấy cũng có gì, “Dù sao cũng lớn vậy rồi, gian trong phòng có lớn nữa cũng biết dùng để làm gì, có thể ngủ là được, nếu như em thích lớn hơn, chúng ta có thể dọn lại chút, hoặc là nối liền phòng này với phòng kế bên, vậy lớn rồi.”

      cần đâu, thế này là tốt lắm rồi, chút có cảm giác an toàn.” Vu Kiều nhát gan, phòng riêng của cũng lớn lắm.

      Ân Á Minh bắt đầu chơi đùa ngón tay của Vu Kiều.

      Cảm thấy bầu khí càng ngày càng mờ ám, trong lòng Vu Kiều nghĩ thầm ổn, bây giờ ban ngày ban mặt, ảnh hưởng tốt, thế là quyết định đổi chủ đề, “Đúng rồi, mới nãy Quý Tử Nhàn với ông họ kia của đôi hả? vậy chẳng phải bậy sao?” Câu khó nghe cũng ngại , sao Quý Tử Nhàn lại có thể để ý gã đàn ông thô tục đó chứ.

      cảm thấy hai người họ rất xứng mà, tác hợp ra gì.” Ân Á Minh như lẽ đương nhiên, “Tốt xấu gì Ân Hồng Vũ cũng là họ , tuổi tác lớn vậy rồi còn chưa kết hôn, tuổi hơn ta, mà cũng có đối tượng rồi, ta vẫn còn độc thân, có thể bận lòng sao?”

      Vu Kiều xoay cái đầu đầy vạch đen qua nhìn Ân Á Minh, bản lĩnh bậy bạ thế này cũng là càng ngày càng lợi hại rồi.

      “Nhìn như thế làm gì, đây là có lòng tốt nha.” mặt Ân Á Minh đầy vẻ vô tội, “Có thể em biết, chứ hai người họ sớm chân với nhau rồi.” Tung tin đồn ai mà biết, làm như chỉ có mình vợ mới bị thiệt vậy.

      Mắt Vu Kiều trừng to: “ hay giả thế?!” Chuyện này quả là ảo diệu quá , Quý Tử Nhàn uống lộn thuốc rồi sao? ta kiêu ngạo như vậy, sao lại nghĩ quẩn như thế chứ.

      “Đương nhiên là , có người tận mắt nhìn thấy Ân Hồng Vũ vào nhà của Quý Tử Nhàn, còn là sau khi cùng nhau ăn cơm tối nữa, trai đơn chiếc, tiếp theo xảy ra chuyện gì khỏi phải rồi, em nhìn ông họ của có giống như người nhả miếng thịt dâng đến tận miệng ra ?” Ân Á Minh hoàn toàn là bừa, muốn gạt kẻ địch, vậy phải gạt được người của mình trước , bảo Vu Kiều ra ngoài dối tung tin đồn cũng làm được, vậy dứt khoát
      [​IMG]

      Chương 58

      Editor: miemei

      muốn chết hả, ban ngày ban mặt mà! Bị người ta nghe được khỏi nhìn mặt ai luôn đấy.” Vu Kiều nhéo lưng của Ân Á Minh, nhưng cách lớp áo, sức của cũng đủ mạnh, đối với Ân Á Minh mà đau cũng chẳng ngứa chút nào.

      Vu Kiều vừa tức vừa thẹn, lầu dưới còn có người nữa đó, ban ngày ban mặt lên giường, biết xấu hổ quá mà! thể nào làm được!

      “Có sao đâu.” Ân Á Minh dụi vào cổ của Vu Kiều hít , “Hiệu quả cách của phòng tốt lắm, với lại ban ngày làm, đến tối cũng phải làm thôi, ban ngày em sợ người ta nghe thấy, tối sợ nữa à? Đêm tối yên tĩnh như thế, phải càng nên sợ hơn hay sao? Chúng ta thể nào ở bên ngoài mãi được, em theo về nhà, hoặc là theo em về nhà, đều có cha mẹ ở đó, cho dù sống bên ngoài nữa, cũng có bảo mẫu, người làm các thứ, đóng cửa lại ai biết chúng ta làm gì đâu, sau này em quen thôi.”

      Quả Vu Kiều rất muốn tát Ân Á Minh cái, cái này cũng có thể quen được à? Tư tưởng của vẫn hơi bảo thủ, ban ngày ban mặt, dù sao nữa cũng thể thản nhiên chấp nhận được.

      Dường như Ân Á Minh nhìn ra tâm tư của Vu Kiều, cười khẽ gì, mới thế này là gì đâu, phòng ngủ là nơi làm tình bảo thủ nhất rồi, nếu như đổi sang phòng làm việc gì đó, thế chẳng phải Vu Kiều bị dọa chết luôn sao, thôi vậy, vẫn là khoan trước , đến lúc đó trực tiếp động tay là được.

      “Đứng dậy mau lên!” Vu Kiều ngừng đẩy Ân Á Minh ra, mặt đỏ lựng, “Em chuyện với ba mẹ, chúng ta có thể làm chút chuyện nghiêm chỉnh được , hôn lễ còn chưa chuẩn bị xong hết đâu.”

      “Giờ này họ đều ngủ trưa hết rồi, ai mà rãnh bò dậy tán gẫu với em chứ.” Ân Á Minh hề bị lay động.

      Vu Kiều bực bội: “Vậy chúng ta cũng ngủ trưa thôi, bình thường em cũng có thói quen ngủ trưa, buông em ra , giờ em muốn ngủ rồi.”

      “Chúng ta như thế này chẳng phải ngủ trưa hay sao.” Ân Á Minh bắt đầu thò tay vào gấu váy của Vu Kiều từ từ mò lên , “Kiều Kiều, mấy ngày rồi được chạm vào em đó, em nhớ sao.”

      Mặt Vu Kiều đỏ đến chịu được, sao mà người đàn ông này biết xấu hổ đến vậy chứ, “Ai mà nhớ chứ, đau muốn chết, nhớ mới lạ đó, chút nữa còn phải gặp người khác, làm rồi bảo em đứng như thế nào hả?!” Sau đêm tân hôn, phải đến ngày thứ ba, mới có thể đứng bình thường, có được hả!

      Ân Á Minh vừa nghe, trong lòng càng thêm ngứa ngáy khó nhịn, “Đó là lần đầu tiên của em, nhất định thích ứng kịp, lúc đó cũng là lần đầu tiên mà, có chút kiềm chế được, hôm nay em yên tâm, chắc chắn chỉ làm lần thôi, khẳng định đau, nhất định rất thoải mái, bảo đảm!” cọ người vào Vu Kiều, để cho Vu Kiều biết rằng rất rất muốn.

      Sao người đàn ông này cứ biết xấu hổ mà ra những câu vô liêm sỉ thế này chứ, Vu Kiều quay đầu qua để ý đến , điệu bộ của Ân Á Minh cũng thế này rồi, sao có thể từ chối được nữa, nghĩ kĩ lại, hình như tần suất làm tình của vợ chồng mới cưới như bọn họ hơi thấp chút.

      Thấy Vu Kiều ngầm chấp nhận, trong lòng Ân Á Minh sướng rơn, bắt đầu hôn từ cổ lên, từ từ chạm đến môi của Vu Kiều, trong phòng bắt đầu ấm lên……

      Lúc Vu Kiều và Ân Á Minh xuống lầu hơn bồn giờ chiều, Chu Thục Nhàn nhìn dáng vẻ của Vu Kiều hình như hơi khác lúc sáng, sắc mặt tốt hơn nhiều, sau đó đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó, liếc con trai cái.

      Ân Á Minh sờ mũi bóp vai cho Chu Thục Nhàn, “Mẹ, bữa tối ăn gì thế?”

      “Ăn giò heo.” Chu Thục Nhàn cảm thấy vừa tức vừa buồn cười, nhưng thanh niên ấy mà, bà cũng có thể hiểu được, như vậy cũng tốt, chừng có thể ẵm cháu sớm chút.

      “Ủa, con đâu có thích giò heo.” Ân Á Minh nghĩ đến giò heo liền thấy tức ngực, hồi trung học, lúc nào trong nhà cũng nấu giò heo, là để bồi bổ, học hành cực khổ rồi phải bồi bổ lại, lúc đó ăn đến ngán luôn rồi, giờ hễ nhớ đến ăn vô nữa.

      “Con thích nhưng có người khác thích, mẹ nghe mẹ của Kiều Kiều , Kiều Kiều thích ăn giò heo nhất.” Chu Thục Nhàn nắm tay của Vu Kiều ngồi ở bên, “Kiều Kiều, lúc ăn tối con nhớ ăn giò heo nhiều chút nhé, tẩm bổ cho tốt,
      [​IMG]

      Chương 59

      Editor: miemei

      Ngày hôm sau, nhiệm vụ chủ yếu của Ân Á Minh và Vu Kiều chính là chụp hình cưới, địa điểm ở ngay nhà họ Ân, dù sao diện tích của nhà họ Ân rất lớn, thảm cỏ, bể bơi thiếu gì cả, phòng ốc cũng vô cùng đẹp đẽ, chuyện lấy cảnh hoàn toàn có vấn đề.

      Trong ngày hai người thay mười mấy, hai mươi bộ đồ cưới, Ân Á Minh còn đỡ, áo cưới của nam cũng chỉ có mấy kiểu đó thôi, thay ra thay vào cũng tiện lợi, mấy phút là xong xuôi hết, cũng cần phải phiền muộn vì quá nhiều kiểu tóc.

      Vu Kiều khổ rồi, kiểu dáng áo cưới của phần lớn đều rất phức tạp, còn có kiểu tóc và mạng che đầu các thứ, tốn ít sức lực và thời gian để thay bộ đồ, làm mệt chết được, đến mấy bộ cuối cùng cũng chỉ có thể cười gượng, cánh tay cũng nhấc lên nổi nữa, cứng rắn cắn răng nhẫn nại.

      Hôm nay Đới Phân Phương và Vu Thi cũng qua phụ giúp, có người bên nhà mẹ ở đây, Vu Kiều cũng thấy tiện hơn nhiều.

      Chu Thục Nhàn rất thích Vu Thi, xưa nay bà đều thích kiểu như Quý Tử Nhàn, nhưng Vu Thi chuyện hài hước quá, có tâm tư sâu xa gì hết, nghĩ gì đó, ngồi bên bàn cơm kể rất nhiều chuyện thú vị trong trường học, chọc cho Chu Thục Nhàn và Ân Viễn cười ngừng được, quả là bé vui tươi.

      “Nếu như tôi có thêm đứa con trai nữa tốt rồi, thân càng thêm thân cũng tệ.” Chu Thục Nhàn nhìn Vu Thi cười ngừng, trong nhà có bé như vậy, vui biết mấy.

      Đới Phân Phương vội gật đầu : “Đúng vậy, nếu như chị có nữa con trai nữa, chắc chắn tôi cướp về làm con rể, tôi cứ cảm thấy con bé Vu Thi nhà tôi đầu thai nhầm rồi, y như đàn ông vậy, giúp nó cướp người về, làm sao mà nó tìm được đối tượng chứ, phải tôi mò đâu, trong trường học của nó, đừng tới con trai, ngay cả thầy giáo nhìn thấy nó cũng phải đường vòng, tôi cũng biết kiếp trước mắc nợ gì, làm tôi rầu muốn chết!” Bà phải bậy, hoàn toàn theo cảm xúc thôi, tình là bà nghĩ như vậy mà.

      Mọi người cười to.

      Vu Kiều và cơm, trong lòng , chẳng phải đều do mẹ với ba dạy thành như vậy sao, đoán chừng trong nhà chỉ có mình con là đáng tin thôi.

      Vu Thi khóc ra nước mắt, mẹ, có người mẹ nào phá đám con như mẹ sao, lần đầu tiên đến nhà rể làm khách, mẹ giữ lại cho con chút mặt mũi có được chứ?

      ……

      Nhà họ Ân hòa thuận vui vẻ, bên phía mẹ con Mạnh Vân lại là cảnh tượng khác.

      Mạnh Vân và Quý Tử Nhàn đợi suốt mấy ngày, nhưng tin đồn mà bọn họ mong đợi lại nghe ngóng được chút xíu nào, Quý Tử Nhàn có chút nóng ruột, ta thầm, biết ngay là thể trông cậy vào Ân Hồng Vũ mà, lần trước tìm ta cũng làm việc ổn thỏa được, có khi nào chỉ bốc phét bằng miệng mà hề giúp ta chăng?

      ta lại gọi qua hỏi, nhưng Ân Hồng Vũ bảo rồi, về phần cha mẹ Ân Á Minh nghĩ như thế nào ta có hỏi, cũng thích hợp để hỏi.

      Câu này đương nhiên là gạt Quý Tử Nhàn rồi, Quý Tử Nhàn cũng thể phân biệt hay giả, vẫn chỉ có thể mỉm cười tỏ ý cám ơn.

      “Mẹ, con ngờ rằng ta căn bản chưa hề tới đâu.” Quý Tử Nhàn cảm thấy có thể mình bị gạt, hai ngày nay ta theo Mạnh Vân học được rất nhiều thứ, cảm thấy đầu óc lanh lợi hơn nhiều, “Mẹ tiếp xúc nhiều với ta, tên này vừa nhìn thấy đáng tin, thể trông cậy được, con nghi ngờ ta ăn sạch cả hai bên, căn bản hề với cha mẹ của Á Minh.”

      ta phân tích: “ mấy chuyện này chắc chắn đắc tội người khác, cả nhà của đều ăn chùa uống chùa ở nhà họ Ân, làm sao mà dám đắc tội với nhà Á Minh chứ, ở bên này vờ làm người tốt, sang bên con dọa dẫm người ta, con còn phải cám ơn ta nữa!”

      Mạnh Vân nhíu mày, nếu là như thế hay rồi, coi như bọn họ bỏ qua khoảng thời gian tốt nhất, nhà họ Ân công bố thời gian của hôn lễ rồi, chỉ còn có hai ba ngày thôi, cái bà ta muốn thấy phải là hôn lễ vui mừng tưng bừng, tuy chuyện này sau đám cưới cũng như nhau, nhưng khi bà ta nghĩ tới Vu Kiều lấy hết thể diện trong hôn lễ bực tức lên.

      Dựa vào cái gì chứ! Vốn ra đó phải là hôn lễ mà con bà là nhân vật nữ chính trong đó! Ả đàn bà đê tiện như Vu Kiều sao mà xứng!

      Cũng nghe thử xem bên ngoài thế nào, ả đê tiện đó giành hết tài sản của Tử Nhàn, còn ngược đãi Tử Nhàn nữa, cuối cùng còn cướp luôn người trong lòng của Tử Nhàn, bây giờ còn muốn có hôn lễ long trọng, chắc chắn là ông trời bị mù rồi!

      “Mẹ, mẹ chứ, về sau chúng ta phải làm như thế nào.” Quý Tử Nhàn cực kì bực bội, mạng đều đăng bài về đám cưới của Ân Á Minh và Vu Kiều, muốn mời những người gì đấy, người trong giới chính trị, kinh doanh khỏi phải rồi, nghe còn có rất nhiều người nổi tiếng trong giới giải trí nữa, rất nhiều người khoe thiệp mời, nhà họ Ân quyết tâm muốn tổ chức hôn lễ này cực kỳ long trọng, ta ganh tị đến đỏ hết cả mắt rồi đây!

      “Con đừng vội, để mẹ suy nghĩ xem.” Mạnh Vân nghĩ, phải với cha mẹ của Ân Á Minh như thế nào về chuyện Vu Kiều đứng đắn sao cho tự nhiên.

      Bà dắt con chắc chắn được, đột ngột như thế đối phương nhất định nghi ngờ, cho dù hắt nước bẩn thành công rồi, bọn họ cũng chiếm được lợi ích gì, khẳng định bị người ta nghi ngờ về nhân phẩm và động cơ, bà ta còn muốn con gả vào nhà họ Ân nữa, thể để lại ấn tượng xấu cho nhà họ Ân được.

      Trông cậy người khác dùm? Ha ha, nhìn Ân Hồng Vũ biết, căn bản có tác dụng gì cả, thậm chí bọn họ còn biết rốt cuộc đối phương có hay chưa nữa, cũng thể nào đối chất, những chuyện như thế này căn bản thể đối chất được.

      À , người khác, người khác……

      Đột nhiên Mạnh Vân nghĩ đến cách hay.

      Bà ta nghĩ ra cách hay hoàn toàn cần phải phí thời gian và sức lực, chỉ cần bỏ ra chút tiền, ngay lập tức có thể làm cho xôn xao khiến mọi người đều biết!

      Đó chính là truyền tin qua mạng, ngay weibo!

      Tung tin đồn weibo, ai mà biết bà ta là ai chứ?

      Huống chi bà ta hoàn toàn cần phải tự mình ra mặt, bà ta
      [​IMG]
      Tuyết Liên, Kỷ Tuyết, 1396 others thích bài này.

    3. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 60

      Editor: miemei

      Chu Thục Nhàn nhìn nội dung mạng mà tức đến độ nên lời, bà sống hơn nửa đời người, đây vẫn là lần đầu tiên chính bản thân mình gặp phải chuyện ghê tởm tới như vậy, người tung tin đồn là táng tận lương tâm mà!

      “Mẹ, mẹ bớt giận , sao đâu, con xử lí tốt mà.” Ân Á Minh vỗ vỗ lưng của Chu Thục Nhàn, “Chỉ là bên phía ba cần mẹ phải chuyện với ông ấy, ba nghe lời mẹ nhất đó.” Ba của - Ân Viễn vẫn luôn giữ lòng biết ơn với nhà họ Quý, lúc nào cũng có suy nghĩ phải trả ơn, nhưng người ta bắt nạt đến đầu mình rồi, cũng thể nào bị tát má trái còn đưa luôn má phải qua chứ? Như vậy chẳng phải đần độn sao?!

      Chu Thục Nhàn gật gật đầu, “Tử Nhàn là , cho dù tâm tư có ác độc nữa, cũng thể nào suy nghĩ chu đáo đến vậy được, chắc chắn là người đàn bà Mạnh Vân kia xúi giục rồi!”

      Ân Á Minh thầm, mẹ ơi, mẹ nghĩ tốt cho người ta đấy, ta sắp thủ tiêu Vu Kiều luôn rồi đó, tới độc ác hai mẹ con ai thua ai đâu, chẳng qua tuổi đời vẫn còn trẻ mà thôi.

      Ân Á Minh sớm biết chuyện này xảy ra, dĩ nhiên có chuẩn bị từ trước, phát tay chân của Mạnh Vân và Quý Tử Nhàn cũng nhanh đấy, vậy mà có thể nghĩ ra tìm hot blogger mạng, thông minh hơn trước kia nhiều rồi, hiệu quả cũng cao hơn.

      Đáng tiếc là sai thời điểm, chuyện này phải làm rùm beng trước hôn lễ của và Vu Kiều, chắc chắn chuyện kết hôn của hai người thể thuận lợi như thế, chừng lấy giấy chứng nhận cũng là chuyện xa vời.

      Chỉ cần chịu bỏ tiền, rất nhiều chuyện đều chẳng là vấn đề gì cả, loại tài khoản kinh doanh quảng cáo chuyên tung tin scandal tám chuyện kiểu này có cả phòng làm việc quản lý hẳn hoi, vì kiếm tiền nên mới làm trò mỗi ngày để thu hút fan, muốn cày tài khoản vô cùng dễ dàng, chỉ cần tốn chút tâm tư thôi.

      Vậy nên mất cái cũng chẳng sao cả, có thể cày lại tài khoản khác.

      Ân Á Minh thiếu tiền, nếu có thể mua lại, vậy mua thôi! Về sau tài khoản này là do quản lý.

      Thế là chẳng bao lâu sau, hot blogger này lại đăng bài viết weibo:

      “Vô cùng xin lỗi vì hành động vô trách nhiệm của mình trước đây, bài blog trước đó phỉ báng Vu hề đúng , trước kia hiểu biết nhiều về pháp luật, vừa mới nhận được thông báo qua miệng của luật sư, có thể tôi bị khởi tố, bây giờ chân thành xin lỗi, có người viết sẵn bài viết kia rồi đưa cho tôi, giao dịch bằng số tiền lớn, bên dưới là lịch sử trò chuyện và giao dịch, tôi hoàn trả toàn bộ.”

      Bên dưới đăng thêm vài hình ảnh của cuộc trò chuyện với tài khoản weibo khác, còn có ảnh chụp màn hình của cuộc giao dịch.

      Vở kịch xuất chuyển biến, rất nhiều hot blogger chia sẻ bài viết xin lỗi này, thậm chí còn có mấy ngôi sao nổi tiếng nữa.

      sao nam hạng A, danh tiếng trong giới cũng khá tốt, lúc chia sẻ bài viết này tiết lộ: “Hung thủ nằm trong bài viết kia
      [​IMG]
      Tuyết Liên, Kỷ Tuyết, 1396 others thích bài này.

    4. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Chương 61

      Editor: miemei

      Ân Á Minh vừa lên tiếng mạng liền bùng nổ, mẹ nó chứ, xôn xao nửa ngày trời thế mà Vu Kiều lại có mang thai! Cái tin đồn này cũng hài quá đấy, chỉ dựa vào điều này thôi có thể nhìn ra bài blog kia đáng tin biết mấy rồi.

      Chúng tôi rồi mà, Ân đại công tử người ra duyệt qua vô số người, sao có thể sơ suất trong chuyện này được, mặt mũi trong ngoài đều mất hết, sau này cũng cần phải lăn lộn nữa rồi.

      Nhưng mà chuyện bùng nổ nhất chính là, nghe Ân Á Minh miêu tả, hôn nhân của Vu Kiều với chồng trước hình như chỉ có tiếng mà có miếng.

      Khó trách Ân Á Minh có thể chắc chắn rằng bà xã của ta có thai như vậy, ngày nhận giấy kết hôn mới xuống tay, mới có mấy ngày, bầu bì cái gì, ở đâu ra chứ.

      Sau khi Vu Kiều tắm rửa xong, nằm lên giường mới thấy được bài blog của Ân Á Minh, trước đó vẫn luôn bận việc, gần đây đến Vân Hải, buổi sáng bận chuẩn bị cho lễ kết hôn, công việc chỉ có thể chất đến đêm làm, căn bản hề biết mình gặp phải chuyện lớn thế này, bây giờ Ân Á Minh gần như xử lý xong xuôi hết rồi mới đọc được.

      “Hôm lãnh giấy kết hôn chẳng phải là lần đần đầu tiên của à?” Vu Kiều sầm mặt hỏi Ân Á Minh nằm bên cạnh.

      bài blog tự khai lịch sử đen, nghe kinh nghiệm phong phú lắm đấy, trước kia Ân Á Minh đó là lần đầu tiên của còn cảm thấy thần kì nữa, vẫn cứ cảm thấy với thân phận của Ân Á Minh khả năng này quá .

      Vu Kiều cũng để ý chuyện Ân Á Minh có quá khứ, chỉ là thích đối phương gạt , phải phải, phải phải, gạt người ta có gì hay ho chứ, sợ quan tâm đến chuyện trai còn trinh à? Nhưng chưa từng hỏi qua Ân Á Minh về chuyện này mà, là đối phương tự cho biết đấy chứ.

      Nhưng mà bỏ qua chuyện này tới, bảo vệ và bày tỏ của Ân Á Minh dành cho , vẫn rất là cảm động, rất vui mừng vì mình chọn lầm người, cuộc hôn nhân này tuy gấp gáp, nhưng kết quả rất mỹ mãn.

      Ân Á Minh vừa nghe thấy tủi thân, ôm eo Vu Kiều, làm mặt khổ : “Cái này vừa nhìn là biết gạt người ta rồi mà, như vậy là để tăng độ tin cậy thôi, có thể tiết kiệm được ít nước miếng đó, em xem mấy bình luận mạng biết hiệu quả tốt biết bao nhiêu, em khen thôi, còn nhăn mặt nhăn mày với nữa, vui rồi đó, muốn dỗi rồi đó!”

      Đầu Vu Kiều đầy vạch đen, cái gì thế này, cái gì gọi là “ vui rồi đó, muốn dỗi rồi đó” chứ, “……Nhưng em thấy giống lần đầu tiên.” Câu này hơi .

      Ân Á Minh hăng hái lên, “Kỹ thuật của tốt lắm phải ? Hết cách, đây là tài năng trời phú cho, tự học thành tài, Kiều Kiều, sau này em có phước rồi!” với giọng điệu mờ ám, đầy khiêu khích.

      Vu Kiều vỗ trán, cách chuyện của người đàn ông này càng ngày càng thể nghe được rồi, quả giới hạn mà, biết kỹ thuật của Ân Á Minh có tốt hay , cũng có gì để so sánh, thể lực tốt , với lại nhìn dáng vẻ có vẻ như rất thành thạo, là tự học thành tài ư? Vẫn cứ cảm thấy rất đáng nghi.

      “Kiều Kiều, tỏ tình công khai với em, có phải em cảm động lắm ?” Ân Á Minh dứt khoát biết xấu hổ đến cùng, bắt đầu đến tranh công, bàn tay ôm eo của Vu Kiều cũng bắt đầu thà, từ từ trượt xuống mò vào trong váy ngủ của Vu Kiều, “Khen thưởng cho chút .”

      “Đừng mò lung tung!” Vu Kiều nhéo cái lên mu bàn tay xấu xa của , “ mấy giờ rồi, đêm hôm khuya khoắt làm cái gì nữa, với lại hôm nay em mệt lắm rồi, buổi sáng chụp hình cưới nhiều như vậy, tối còn phải làm việc lâu như thế, ngủ sớm chút .” hiểu sao Ân Á Minh lại có tinh thần như thế, ràng buổi sáng cũng bị giày vò lâu đến vậy mà.

      “Được thôi, vậy đổi sang ngày mai thưởng cho nhé.” Ân Á Minh tình nguyện thỏa hiệp cho lắm.

      “Chẳng phải ngày mai phải làm à, ngày kia là đám cưới rồi, chúng ta vẫn nên hạn chế chút tốt hơn.” Vu Kiều suy nghĩ hơi xa, tuy cũng khá thoải mái, nhưng sắp tới lễ kết hôn rồi, miệt mài quá cũng tốt.

      kế thành, Ân Á Minh lại nảy ra kế khác: “Vậy ngày mai em làm với .”

      “Hả? Ngày mai em còn có chuyện phải làm, em bận rồi.” Vu Kiều chịu.

      Thế là tay của Ân Á Minh lại bắt đầu biết phép tắc.

      “Được rồi được rồi, với , với , với là được chứ gì.” Vu Kiều xin tha, “ là, sao mà cứ y như đứa trẻ thế này, làm có gì mà phải chung chứ, cũng đâu phải con nít nhà trẻ còn sợ người lạ đâu chứ.”

      Hai vợ chồng liếc mắt đưa tình đến ngán ngẩm, Quý Tử Nhàn bên này được thoải mái như vậy rồi.

      giờ ta rất hối hận, lúc trước tại sao lại viết nội dung có liên quan đến mình vào bài viết chứ, vốn hề nghĩ tới có chuyển biến ngược thế này, hơn nữa còn nhanh như vậy, bây giờ làm cho cả người mình đầy tai tiếng, rất nhiều mũi nhọn đều chỉ về phía ta.

      Sau khi ta đọc bài blog của Ân Á Minh ngây ngốc rất lâu, ta và Mạnh Vân đều ngờ rằng, Vu Kiều thế mà hề mang thai! Vậy lúc trước tại sao lại đồn thành thế này? Quý Tử Nhàn nghĩ ra, ngoài ta, ai còn biết tung tin tồn dữ dội đến vậy, bà của ta có đầu óc như thế.

      Điều làm Quý Tử Nhàn đau lòng nhất chính là mấy câu cuối cùng của Ân Á Minh, nếu là chỉ thẳng vào mũi của ta mà mắng cũng quá đáng.

      Tất cả mọi thứ em làm đều là vì thích , có thể thích em, nhưng tại sao lại sỉ nhục em như vậy chứ!

      Em với quen biết nhau bao nhiêu năm rồi, chẳng lẽ thể sánh được với hai tháng quen với Vu Kiều sao, chút tôn nghiêm cũng muốn giữ lại cho em, thích lâu như vậy, đến cuối cũng nhận được cũng chỉ là người người chỉ trỏ.

      Quý Tử Nhàn cảm thấy tình cảm mến bấy lâu nay của mình quả quá buồn cười, đối phương căn bản chẳng thèm đoái hoài đến, chỉ có mỗi mình ta đơn phương diễn trò mà thôi, đến cuối cùng rơi vào kết cục này, chừng đối phương còn vỗ tay chúc mừng nữa, vì người đàn ông hề quan
      [​IMG]

      Chương 62

      Mạnh Vân bị con dọa hết hồn, bà ta tham giàu sang, cũng thích bày mưu để đạt được mục đích, bôi nhọ người khác, tung tin đồn đều dễ như trở bàn tay, nhưng chưa bao giờ nghĩ tới hại chết người giống như con , thế này chẳng phải chỉ đơn giản là vi phạm pháp luật, mà còn là giới hạn cuối cùng khi làm người, có dã tâm, có mưu mô, từ thủ đoạn đáng sợ, điều đáng sợ là biết ranh giới cuối cùng là gì.

      Con bị điên rồi hay sao?

      “Tử Nhàn, con lung tung gì đấy.” Mạnh Vân lắc lắc bả vai của con , “Chuyện này qua thời gian tự nhiên ổn thôi, con nghĩ bậy cái gì thế, nhà họ Ân là gia tộc như thế nào, quả Ân Viễn chỉ có đứa con trai, con biết, chẳng lẽ người khác biết à, chỉ có mình con thông minh hay sao, nhưng có ai dám đâu? Cậu ta ra vào đều có vệ sĩ, con có thể chạm vào cậu ta được à? Hơn nữa điều tra chút có thể điều tra tới con rồi, con tưởng con có năng lực lắm hay sao, nếu như cậu ta chết rồi bảo đảm mọi nghi ngờ đều đổ vào đầu con hết đó!”

      “Chỉ cần làm bí mật chút, bị phát đâu.” Quý Tử Nhàn nhếch môi, “Bị người ta nghi ngờ có gì mà lo lắng chứ, chỉ cần có chứng cứ, bị nghi ngờ cũng chẳng mất miếng thịt nào.”

      “……” Mạnh Vân bị lời của con làm cho kinh hãi đến mức nên lời, đột nhiên bà ta liên tưởng tới những lời cuối cùng của Ân Á Minh, hình như con bị cảnh sát điều tra, “Trước kia con làm ra chuyện gì rồi phải ?!”

      “Phải, nhưng cái đám đần độn kia căn bản tìm được chứng cứ.” Quý Tử
      [​IMG]
      Tuyết Liên, Kỷ Tuyết, 1394 others thích bài này.

    5. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Ăn người ta tại phòng làm việc luôn á? Ân Á Minh đủ đói khát!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :