1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

(Cổ đại, giả incest, sắc) Hoàng Tỷ Thành Thê Ký - Mạc Du (C.18/63c)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tiji

      tiji Well-Known Member

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      331
      Ứa ừa....chị chả nắm bắt đựơc đâu....người ta mưu với chị đấy... mưu ngọt ngào :yoyo38::yoyo38::yoyo38:
      cat_street_85 thích bài này.

    2. cat_street_85

      cat_street_85 Well-Known Member

      Bài viết:
      61
      Được thích:
      862
      Tui edit đây còn chưa nắm bắt được mà @tiji (nhiều câu chẳng hiểu ý muốn gì T.T). Sau hai tuần lầy lội, giờ mệt quá, đâm ra lười các nàng ơi! Chắc hoãn thêm mấy ngày nữa mới edit tiếp được :yoyo23:
      linhdiep17, Cỏ Mayytiji thích bài này.

    3. tiji

      tiji Well-Known Member

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      331
      nàng ơi cố lên.....:yoyo14::yoyo14::yoyo14:...tui mãi đợi ...tui hóng từng chap của .....nếu mà hông nắm được mình bắt lun :yoyo4::yoyo4::yoyo4::yoyo4:.....nhưng nghỉ ngơi vẫn là điều cần làm để có tinh thần edit típ nhé :yoyo51::yoyo51::yoyo52:
      Cỏ Mayycat_street_85 thích bài này.

    4. cat_street_85

      cat_street_85 Well-Known Member

      Bài viết:
      61
      Được thích:
      862
      beta lại phần 1, chương 11. Mai có phần còn lại cho mọi người. Cảm ơn mọi người ủng hộ :3
      tiji, Cỏ Mayyvilinh thích bài này.

    5. cat_street_85

      cat_street_85 Well-Known Member

      Bài viết:
      61
      Được thích:
      862
      Chương 11: Băng hà – phần 2.

      Nơi này vốn là nơi có quyền thế to lớn trong hoàng cung nhưng khi thất sủng liền rơi vào cảnh vắng vẻ như vầy, trước cửa có thể giăng lưới bắt chim. Bước vào cửa cung, đường đá có cỏ dại mọc đầy, có thể thấy được hàng ngày cung nhân nơi này lười nhác đến cỡ nào. Viên quý nhân hạ sinh hoàng tử, cung nhân liền điên cuồng ra ra vào vào quét dọn. Bọn họ chân trước vừa bước vào, phía sau có người ở các cung theo. Sau hồi ân cần hành lễ hỏi thăm, mọi người líu ríu thảo luận, chẳng qua là có chút ghen ghét, lời chua.

      Tiêu Diễn cảm thấy buồn cười, cúi đầu, giọng bên tai nàng: "Hoàng tỷ, những nữ nhân này nhàm chán, A Diễn sau này nhất định chỉ cưới người, cùng nàng ân ái đến đầu bạc." xong, cặp mắt sáng rực chăm chú nhìn nàng. Tiêu Diên cảm thấy có chút mờ ám, định gì đó nghe tiếng Ôn tổng quản cao giọng hô.

      "Bệ hạ giá lâm!"

      Tất cả mọi người đều quỳ xuống hành lễ.

      Tề đế được người nâng vào, mấy ngày nay ông cơ hồ là vào triều, tất cả chính đều do các vị thân vương xử lý, chỉ chọn những tấu sớ quan trọng đưa lên. May mà nay thiên hạ thái bình, nên bị chuyện gì nhiễu loạn. Tề đế được nâng vào chính điện, theo sau là hoàng hậu, cuối cùng là các phi tử. Có lẽ mới sinh xong, trong điện vẫn còn mùi máu tươi chưa tiêu tán, Tề đế ngửi thấy liền ho khan liên tục. Ông sai người ôm đứa bé ra để xem mặt.

      nghĩ được, người ôm đứa bé ra chính là Viên quý nhân.

      Nàng ta thân quần áo trắng nhiễm máu, run sợ ôm đưa bé. Mặc dù mới sinh xong nhưng khuôn mặt nàng ta vẫn thanh nhã, nước mắt chưa khô, quả thực là bức tranh mỹ nhân ốm yếu. Nàng ta dịu dàng hướng tới Tề đế thi lễ, tiếng uyển chuyển thống khổ: "Bệ hạ, cuối cùng ngài cũng đến xem nô tỳ, đây là đứa bé của bệ hạ cùng nô tỳ, bệ hạ..."

      Tề đế để cho Ôn Lương nhận lấy đứa , nàng ta theo bản năng lùi ra phía sau, vẫn là Tề đế "hừ" tiếng nàng ta mới muốn mà giao ra đứa bé. Tề đế ôm tay, thoáng đùa vài cái, đứa bé mới sinh ra rất là đáng , hồng hồng như viên thịt tròn. Ông nhìn trong chốc lát, bật cười: "Ôn Lương, soạn chỉ, ban thưởng tên Hiển, lập thành thái tử."

      Viên quý nhân trong lòng kích động, quỳ lạy tạ ơn.

      Mặc dù đoán trước kết cục như vậy nhưng cuối cùng tâm Tiêu Diên vẫn thấy đè nén, Tiêu Diễn trái lại, rất bình tĩnh, vẻ mặt chính là bộ dáng xem kịch vui. Quả nhiên, là có trò hay, bởi vì ngay sau đó Tề đế ban lệnh xuống: "Ban chết cho Viên quý nhân!"

      Viên quý nhân giống như nghe , ngây ngốc đứng tại chỗ, những người còn lại trong điện cũng cả kinh, làm sao vừa rồi còn tốt mà giờ lại ban chết đây?

      "Còn mau ra tay!"

      Tiêu Diên khẽ nhíu mày, nàng xem như hiểu được vì sao vừa rồi lại có vẻ mặt kia, nếu lập đứa bé còn trong tã lót làm thái tử ngày nào đó phụ hoàng băng hà, mẫu thân đứa bé nhất định nắm giữ triều chính. Như vậy chỉ có giết Viên quý nhân việc này mới có thể bị ngăn chặn, ngoài ra nếu như mẫu hậu muốn buông rèm chấp chính mà thái tử lại phải con ruột khống chế tốt. thể , tâm tư phụ hoàng kín đáo đến đáng sợ.

      Nữ nhân hậu cung còn chưa bao giờ thấy qua cảnh như vậy, Tiêu Diễn giọng khuyên nàng: "Hoàng tỷ thôi, đừng thấy mấy cái sạch gì đó."

      "Cũng tốt." Nhìn người khác chết thảm, có gì thú vị.

      Bọn họ còn chưa được vài bước.

      Viên quý nhân sống bị siết cổ chết ngã mạnh xuống đất, Tề đế cũng nổi lên trận ho khan kịch liệt, trào ra từng ngụm từng ngụm máu, bất tỉnh tại chỗ. Các nữ nhân ở đây đều sợ hãi, đến khi hoàng hậu lớn tiếng trách mắng mới làm cho các nàng dừng lại tiếng khóc phiền lòng, vẫn là Vương phu nhân hiểu biết, phái cung nữ bên người mời tất cả thái y lại đây.

      Sau khi thái y đến là hồi bận rộn, bệnh Tề đế ngày càng nghiêm trọng, trị tận gốc là có khả năng nhưng muốn kéo dài cũng có thể sống được vài năm.

      "Vậy mau dùng dược liệu tốt nhất!"

      "Dạ, dạ, vi thần tự mình cố gắng hết sức, chính là... Nương nương, bệnh này của bệ hạ, nương nương vẫn sớm có chuẩn bị, ngộ nhỡ..."

      "Bản cung biết..."

      Vương phu nhân lấy khăn , nhàng lau hết vết máu bên miệng Tề đế, quay người gọi hoàng hậu: "Hoàng hậu nương nương, bệ hạ tỉnh."

      Thái y vừa định tiến lên bắt mạch chữa bệnh, Tề đế liền khoát tay, để cho tất cả mọi người đều lui xuống, chỉ để mình hoàng hậu.ở lại, hoàng hậu gật đầu đáp lại. Bà phân phó Vương phu nhân theo thái ý lấy thuốc, quyết nhờ đến người khác, trong hậu cung này bà cũng chỉ có thể tin tưởng Vương phu nhân tranh giành này. Hoàng hậu chậm rãi đến, từ cao nhìn xuống thấy Tề đế nằm giường muốn giãy giụa ngồi dậy. Ông muốn vươn tay nắm lấy bà, bị bà chán ghét tránh , ngay cả che giấu cũng lười che giấu.

      "Bệ hạ có gì muốn dặn dò ."

      "Khụ khụ... A Vũ, bà còn hận trẫm?'

      Mi tâm hoàng hậu nhíu lại, bà thể ngờ được hoàng đế phu quân bạc tình bạc nghĩa kia lại có thể nhớ khuê danh của bà. Nếu như trước đây, bà biết có bao nhiêu cảm động đâu! Nhưng tại bà chỉ nghĩ rằng, ông có thể nhớ kỹ tên bà cũng có thể nhớ kỹ tên của những nữ nhân khác!

      "A Vũ, đứa bé kia... bà chiếu cố cho tốt ... Trẫm sợ còn nhiều thời gian lắm, bà tha thứ cho trẫm cũng sao, khụ khụ, nhưng mà A Vũ, trẫm thực ra... khụ khụ..." Tề đế phun ra ngụm máu lớn, nửa câu còn lại bị nghẹn tại cuống họng, sắc mặt ông trắng bệch nhìn chằm chằm bà, nằm trở lại, "Về phần Quảng lăng vương, tốt nhất vẫn là trừ bỏ ."

      "Thần thiếp biết."

      Hoàng hậu đến phía sau điện, lệnh cho nhũ mẫu ôm đứa bé đến đây, trong khoảng thời gian ngắn, nhũ mẫu do dự biết nên làm thế nào. Bà dùng hộ giáp đẩy ra gốc khăn, tỉ mỉ nhìn, nhũ mẫu đề phòng lui lại bước, bà lạnh lùng cười: "Sao hả, sợ bản cung giết đứa bé này?" Nhũ mẫu nào dám trả lời, lập tức quỳ xuống cầu xin tha thứ, bà nâng tay, lệnh cho nhũ mẫu đứng lên. "Yên tâm, nó giờ chính là thái tử, cũng chính là đứa bé của bản cung, bản cung tự nhiên đối đãi tốt với nó. Viên quý nhân nếu biết nàng ta chịu bao nhiêu khổ sở sinh ra đứa , lại phải coi bản cung như mẫu thân mà sống, ừm, nghĩ đến điều đó liền sảng khoái."

      Nhũ mẫu dám gì, ôm đứa bé ra ngoài.

      Ngoài cửa chính là Vương phu nhân ngẩn cả người, sau đó bưng thuốc chậm rãi vào trong điện, giọng : "Hoàng hậu nương nương còn có chuyện khác phải xử lý, ở đây có tỳ thiếp là được."

      "Ừm, bản cung phái nhiều người đến đây cho ngươi sai khiến."

      "Đa tạ hoàng hậu."

      Cửa cung nặng nề đóng lại, tiếng động kéo dài giống như phát ra tiếng khóc, Vương phu nhân bưng thuốc đến bên đế vương hấp hối. Lúc này, bên ngoài biết tại sao lại rơi xuống trận mưa lớn, cả tòa cung điện tỏa ra vẻ tối tăm nặng nề, như dành cho người chết.

      Mấy người Tiêu Diên trở về cung, nàng cảm thấy thân mình mệt mỏi, nghĩ lại bệnh của phụ hoàng đến nhanh chóng, chỉ sợ đèn cạn dầu, chắc rằng mấy ngày này khó qua khỏi.

      Mưa to đột nhiên tới, cả sắc trời đều bị nhuộm thành mảnh tối đen. Trong cung còn chưa kịp đốt đèn, Tiêu Diên ngồi giường , nhàng đẩy cửa sổ ra, chút ánh sáng lọt vào, cũng mang theo vào chút bụi mưa, lành lạnh, là dễ chịu. Tiêu Diễn lại gần nàng ngồi xuống, trong cung bây giờ có người, chút kiêng kị nào mà dựa sát vào người nàng. dùng sức hít vào hơi, khẽ cười: "Hoàng tỷ ràng thích dùng hương nhưng người có mùi hương cực kỳ dễ chịu."

      Biết Tiêu Diên đẩy ra nên nhanh trước bước đứng dậy.

      thái giám bên ngoài điện báo lại: "Bệ hạ băng hà!"

      Trận mưa to này mưa suốt đêm, đời quân chủ của Tề quốc băng hà. Ngay sau đó, tiếng chuông báo nặng nề vang lên từng tiếng, từng tiếng.

      Tiêu Diên cũng thất thần, nàng biết thân mình phụ hoàng tốt, nhưng cũng ngờ đến đột nhiên như thế. Nàng vô lực ở giường , mệt mỏi xua tay: "Ừm, ngươi xuống ."

      nâng đỡ Tiêu Diên, để cho nàng chậm rãi dựa vào vai . Tiếng trầm thấp lại kiềm nén, bên môi mang theo tiếng cười châm chọc: "Hoàng tỷ, tỷ đoán xem ta có thể sống qua đêm nay hay ?"

      Nàng vươn tay, nhàng thở dài, tiếng thở dài quan tâm này rơi vào đáy lòng . nay thái tử xác định, sống chết của A Diễn chỉ cách nhau đường mỏng, nhiều ngày ở chung, cuối cùng cũng có tình cảm: "A Diễn..."

      "Hoàng tỷ, ra ta..."

      tiếng "Ầm" vang lên, Tiêu Diên chỉ thấy môi mấp máy, nghe cái gì, chỉ cảm thấy cặp mắt kia sáng ngời khác thường.

      "Hoàng tỷ, chúng ta thôi."

      Lúc này tại Ung Hoa cung đều là mảnh màu trắng, từ nữ nhân hậu cung cho đến cung nhân thấp kém, tất cả đều quỳ xuống, khóc thảm thiết.

      Hoàng hậu thân mình canh giữ, cho người tới gần. Tiêu Diên nhìn thấy khó chịu, hỏi người chăm sóc cuối cùng là Vương phu nhân tại sao lại như thế này. Vương phu nhân cũng rưng rưng nước mắt, lúc bệ hạ sắp chết ra tâm nguyện nhiều năm. ra trong lòng Tề đế vẫn chỉ có mình hoàng hậu, năm đó ông vẫn là binh lính nho , đối với tiểu thư gia tộc cao tân binh như ông lòng cảm thấy tự ti. Phần tự ti này kéo dài đến khi ông trở thành đế vương vẫn còn như thế. Nhưng sau này bởi vì sợ ngoại thích chuyên quyền mà thể lạnh nhạt hoàng hậu nhiều năm. Ông chuyên sủng Viên quý nhân để kiềm chế thế lực ngoại thích, hoàng hậu lại nghĩ Tề đế có tình cảm với người khác, lòng sinh oán hận. Tâm tính hai người đều quật cường, ai cũng chịu nhận thua mà duy trì căn thẳng, cho đến khi Tề đế chết cũng cởi bỏ.

      Hoàng hậu chậm rãi ra ngoài điện, bà vẫn là hoàng hậu đoan trang cao quý như trước, nhưng Tiêu Diên lại cảm thấy được mẫu hậu dường như già mười tuổi.

      "Tiên đế băng hà, nhưng nước thể có chủ, tiên đế từng có khẩu dụ, lập con trai Viên quý nhân làm thái tử. nay, bản cung phải tuân theo ý chỉ của tiên đế, lập Hiển thái tử làm vua!"

      Nhũ mẫu đúng lúc ôm đứa bé ra, mọi người đối với hoàng đế sinh chưa được ngày trong tã lót kia dập đầu sát đất hành lễ.

      "Bệ hạ vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!"

      Hoàng hậu nhìn lướt qua Tiêu Diễn mỉm cười quỳ mặt đất, : "Ngay trong ngày hôm nay, Quảng Lăng vương phải dọn ra ngoài hoàng cung, chọn thời gian khởi hành đất phong."

      Tiêu Diễn cung kính tiếp nhận ý chỉ, ung dung tao nhã, thần khí bình tĩnh hờn giận.

      Trong lòng nàng siết chặt, lúc này mới tỉnh lại nhìn sang, kinh ngạc nhìn thấy bóng dáng như trúc của . Lần ra cung này, chính là lành ít dữ nhiều...

      ------- Hết chương 11 -------
      Last edited: 5/10/16
      Tuyết Nhu, hikari2088, Paru31 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :