1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[CĐ- 3S- TS] Sủng thê như mệnh - Vụ Thỉ Dực( 60/224)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      lâu quá là lâu ko có chương mới r nàng ui... huuuuu. mong nàng sớm quay lại...
      Hàn Ngọc thích bài này.

    2. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Sorry cuối tháng công ty ta bận nên ra chương chậm. Chương bù tuần trước của các nàng nè. Còn chương tuần này 1-2 hôm nữa có hen. Chúc các nàng đọc truyện vui. Có lỗi gì nhớ nhắc ta nha. Thank nàng @Đợi chờ mòn mỏi mong nàng tiếp tục ủng hộ. Pro trá hình tí nàng có thể sang đọc bộ Độc nhất phu nhân tâm trong khi chờ đợi bộ này =D. Thường tuần nào có chương bộ này là do ta làm 2c bộ kia mà do thời gian có hạn nên thế. Mong các nàng thông cảm. iu các nàng nhìu

      Chương 43:


      Editor: Hàn Ngọc


      Chùa Khô Đàm núi Núi Hạc Sơn ở thành đông, xuất phát từ phủ công chúa ước chừng phải mất canh giờ ngồi xe.


      Cho nên suốt dọc đường, chính là thiên hạ của Mạnh Tự, nàng lôi kéo A Uyển bắt đầu ngừng, trong buồng xe toàn bộ đều là tiếng cười nhàng của tiểu nương.


      Mạnh Xúc mỉm cười ngồi ở bên chiếu cố hai tiểu muội muội, Mạnh Vân che lỗ tai dựa vào ngồi ở bên, hiển nhiên rất sợ thanh om sòm của tiểu muội muội. A Uyển rất bình tĩnh ngồi nghe Mạnh Tự luyên thuyên, thỉnh thoảng đáp lại mấy tiếng, lúc khát liền uống nước Mạnh Xúc đưa tới, ung dung tự tại, khiến cho người ta cảm thấy vốn nên như vậy.


      Mạnh Xúc rất nhanh liền phát A Uyển cho dù làm những chuyện khác —— tỷ như thỉnh thoảng nhìn chút cảnh vật ngoài cửa sổ xe, hoặc là cùng nàng mấy câu, nhưng mỗi khi tiểu muội muội sang đề tài khác hỏi thăm ý của nàng, nàng lại có thể đáp được. Dường như hề phân tâm vậy, bản lãnh toàn tâm toàn ý phải là cực cao, trách được tiểu muội muội thích chuyện cùng nàng như vậy.


      Rất nhanh đến chùa Khô Đàm, xa xa liền nghe thấy tiếng người, Mạnh Vân rốt cuộc mở miệng : "Sắp tới rồi, tiểu Tự ngươi có thể ngậm miệng được rồi."


      Mạnh Tự nhất thời ủy khuất nhìn Nhị tỷ tỷ nhà nàng, mím miệng lời nào


      Rốt cuộc cũng thanh tịnh, Mạnh Vân rất là thư thái, cũng để ý tới nàng ủy khuất, đưa tay vén góc cửa sổ xe lên nhìn ra bên ngoài, nàng phát hôm nay người tới chùa trong dâng hương cũng ít, đều là phu nhân trong nhà gia thế cùng phu nhân quan lại. Chùa Khô Đàm hình thành từ lúc nào ai biết, chỉ nghe lúc trước ở kinh thành rất nhiều chùa miếu, nhưng tượng Quan ở đây cực kỳ linh nghiệm, hấp dẫn rất nhiều phu nhân cầu con cháu tới đây dâng hương, có rất nhiều lần triều đại thay họ, nhưng ở đây chỉ suy tàn, ngược lại hương khói càng thêm nghi ngút.


      Từ xa xa nhìn lại, liền có thể thấy phong cảnh ngôi chùa nằm duyên dáng giữa sườn núi Hạc Sơn, ngôi chùa trước sau có ba ngôi đại điện, lần lượt phụng Như Lai phật tổ, Quan đại sĩ, Tam phật, phía đông là gác chuông, phía tây là lầu canh, còn có rừng cây um tùm, rất nhiều miếu thờ dưới các cây xanh, nhìn hết sức thanh u rất khác biệt, lại có cảm giác trọng địa phật gia trang nghiêm trang trọng.


      Xe ngựa rất nhanh liền dừng ở chân núi, mọi người sau khi xuống xe liền ngồi kiệu lên núi.


      Hôm có rất nhiều người nay tới dâng hương, chỉ bởi vì hôm nay là ngày phật đản, còn là do hôm nay ở chùa Khô Đàm có cao tăng đắc đạo là Phàm đại sư hàng năm đều tới khai đàn giảng kinh, biết hấp dẫn bao nhiêu phu nhân quan gia tới đây nghe Phàm đại sư giảng giải, mọi người đều muốn bỏ qua cơ hội năm mới có lần này nên từ sáng sớm tới.


      A Uyển nhìn tình trạng này, hiểu nên có loại cảm giác gì, ho khan, Phàm đại sư là có danh tiếng.


      tới trước điện Sơn Môn, liền có khách tăng tới tiếp đón dẫn đường, hai tỷ muội Trưởng công chúa Khang Bình trước góp tiền dầu vừng, sau đó liền vào đại điện dâng hương.


      A Uyển được công chúa mẫu thân dắt, thấy trong điện hương khói lượn lờ, tới đây dâng hương đều là phu nhân trẻ tuổi chiếm đa số, hoặc lớn tuổi hơn chút đều giống như Trưởng công chúa Khang Bình mang theo nữ nhi tới. Trong điện lớn như vậy, trừ thanh lão hòa thượng niệm kinh, ngoài ra có khác tiếng khác, khắp nơi đều lộ ra cỗ khí trang nghiêm, khí này cũng tẩy mọi tạp niệm hồng trần trong lòng mọi người, chỉ còn lại lòng thành kính đối với Phật tổ.


      A Uyển mặc dù tin phật, nhưng có thể do nàng trải qua việc ly kỳ, mặc dù biết là sức mạnh nào giúp cho nàng đầu thai lần nữa, nàng cũng cực kỳ cảm kích khi có được sinh mạng này, cũng cảm thấy rất may mắn khi có duyên làm con của cha mẹ ở kiếp này. Cho nên ở mẫu thân đốt hương cho nàng sau, A Uyển quy củ quỳ gối bồ đoàn dập đầu, thành kính kỳ cầu Phật tổ phù hộ nàng thân nhân ở cả hai kiếp của nàng, cả đời an khang, bệnh tai.


      Dâng hương xong, hai tỷ muội Trưởng công chúa Khang Bình phải nghe Phàm đại sư giảng kinh, vì vậy bốn nương liền hóng gió —— dĩ nhiên, còn có đám nha hoàn bà tử theo mông, vì lý do an toàn, sau khi ra khỏi cửa nha hoàn bà tử được phép rời khỏi các chủ tử.


      "Đại tỷ tỷ, Nhị tỷ tỷ, A Uyển, chúng ta cầu thẻ , muội còn chưa cầu đó." Mạnh Tự hai mắt sáng long lanh , "Nghe Nhị tỷ tỷ , các nương ở kinh thành tới nơi này cầu duyên cũng rất linh nghiệm đó."


      Nghe như thế, mọi người dở khóc dở cười


      Mạnh Vân vỗ vỗ đầu của nàng, "Muội mới có mấy tuổi mà muốn tìm vị hôn phu rồi?"


      "Cái đó liên quan đến tuổi tác, chẳng qua muội cảm thấy chơi rất vui!" Mạnh Tự mặt vẻ mặt nghiêm túc, đứa trẻ nào cũng có tính tò mò.


      Mạnh Xúc rất sủng ái muội muội, tất nhiên muốn làm phật ý của nàng, Mạnh Vân cùng A Uyển cũng thấy vấn đề gì, vì vậy liền để tiểu nương kia lôi kéo bọn họ rút thẻ.


      tới trước hương án, Mạnh Xúc đưa tay lấy ống thẻ xuống, Mạnh Tự lắc thẻ đầu tiên, khi thẻ rơi ra nàng kịp chờ đợi lấy tới nhìn cái, là ký tốt nhất nên nhất thời mặt mày hớn hở, vội vàng đem ống thẻ đưa cho A Uyển.


      A Uyển từ chối tiểu nương kia được, cũng lắc cái cũng rơi ra ký tốt nhất.


      "Xem ra nhân duyên sau này của chúng ta nhất định là vạn như ý, vị hôn phu đối đãi rất tốt với chúng ta." Mạnh Tự vui mừng , tiểu nương vẫn chưa tới tuổi cập kê nên khi những lời này căn bản tạo cảm giác chán ghét.


      Mặt A Uyển đầy hắc tuyến, tiểu nương này thẳng thắn.


      "Đến lượt Đại tỷ tỷ cùng Nhị tỷ tỷ " Mạnh Tự cũng quên hai người tỷ tỷ của mình.


      Mạnh Xúc cười : "Ta định thân , nên cần, để cho Vân nhi cầu lần ." dứt lời, đem ống thẻ đưa cho muội muội.


      Nhan Vân đối những việc như thế này quá để ý, bất quá dưới thúc giục của tiểu muội muội cũng lắc lần, cầm lên nhìn cái, là ký trung hạ.


      "A? Trung hạ? đúng rồi, phải đều là thẻ tốt sao?" Mạnh Tự kỳ quái hỏi.


      Mạnh Vân nhịn được lại vỗ đầu nàng cái, "Ngươi nghĩ phật môn là diễn tạp kỹ gạt người muốn làm cái gì làm cái đó sao? Vì muốn người khác hài lòng liền đem thẻ đều biến thành thẻ tốt nhất, đó là thành , Phật tổ tức giận "


      A Uyển nhìn tiểu nương có chút ngơ ngác cười, liền biết trong lòng nàng vì thấy hai người bọn họ được ký tốt nhất, nên cho tất cả mọi người cũng phải cầu được ký tốt nhất mới đúng. Nhưng A Uyển cũng quá tin những việc như này, là ký tốt nhất hay là ký hạ hạ cũng cảm thấy gì. Nếu Mạnh Tự thuận theo, lại ương ngạnh bắt giải thẻ.


      Trong góc điện có mấy vị lão hòa thượng giải thẻ, cũng có số tiểu nương giống như các nàng cầm thẻ vừa cầu được đến giải.


      Mấy người dưới thúc giục của Mạnh Tự mọi người cũng liền cầm thẻ vừa cầu được đến chỗ của vị lão hòa thượng để giải thẻ.


      Lão hòa thượng kia nhìn rất cao tuổi, lông mày hoa râm, rũ xuống dài, giống như lão thọ tinh vậy, nhìn là người rất có vẻ phúc hậu. Nhưng cũng có thể là do lão hòa thượng này quá già rồi, mí mắt hơi chảy xuống dưới, nhìn giống như bộ dáng bất cứ lúc nào cũng có thể ngủ mất, Mạnh Tự bắt đầu có chút bận tâm có thể ông vì cao tuổi mà hồ đồ, giải được thẻ.


      may là, lão hòa thượng có là lão hồ đồ giải được thẻ, động tác của ông mặc dù hơi chậm, những vẫn có thể đọc được văn ký, đầu tiên ông giải thẻ cho Mạnh Tự, ý tứ đơn giản, nếu là thể tốt nhất, đó chính là cầu được nhân duyên như ý, nhất định mong muốn thành .


      A Uyển cùng Mạnh Xúc, Mạnh Vân thiếu chút nữa cười to, mới là tiểu nương bảy tuổi thôi, bây giờ cầu duyên, mong muốn còn có thể thành , phải là để cho người khác chê cười sao?


      Sau đó đến phiên A Uyển, lão hòa thượng nâng mí mắt lên nhìn cái, cho đến lúc giống nhau có câu trả lời, nhân duyên được như mong muốn. A Uyển nghe vậy lại nghĩ đến tiểu chính thái chỉ cần có rảnh rỗi là lại sán đến chỗ nàng huyên thuyên nàng là thế tử phi của thế này thế kia, lại khỏi thở dài, tâm tưởng thành đáp án có vạn trường hợp, sau này vô luận gả cho người nào, cũng đều là mong muốn thành .


      Cuối cùng mới đến phiên nương tùy ý Mạnh Vân, vốn cho là lão hòa thượng cũng câu trả lời mong muốn thành , nhưng ngờ mí mắt lão hòa thượng hoàn toàn nhướn lên.


      "Mệnh của vị tiểu thư này cực quý, nhưng biết sao mệnh cách lại được tốt."


      "Bậy bạ!" Mạnh Tự nổi giận, "Đại sư ngươi là thế ngoại cao nhân, thể dính hồng trần, sao có thể bậy bạ để gạt người phàm chúng ta! Mệnh cách của Nhị tỷ tỷ ta có chỗ nào tốt? ràng chính là nương tốt số, ngày ngày có thể lấy việc khi dễ ta để chơi đó! Loại mệnh như vậy làm sao tốt? Tỷ tỷ luôn khỏe, sau này còn có thể tiếp tục khi dễ nhiều người hơn, chỉ có nàng khi dễ người khác, có người nào có thể khi dễ nàng."


      A Uyển vốn biết nương này lại có tài ăn như vậy, rất nhanh mồm nhanh miệng, giống như bị phụ thân chanh chua nhập vậy, có thể thấy được lời của lão hòa thượng đạp phải điểm yếu của nàng, mặc dù Nhị tỷ tỷ nàng luôn là khi dễ nàng, nhưng tiểu nương này vẫn rất thích Nhị tỷ tỷ mình, cho phép người khác nàng tốt.


      "Được rồi, nghe đại sư xong ." Mạnh Vân vẫn mang bộ dáng thèm để ý, đem cơn giận của tiểu muội muội muốn bùng phát đè lại.


      Mạnh Xúc lại có chút bận tâm, cảm thấy độ nổi danh của chùa Khô Đàm, gạt người mới đúng.


      Lão hòa thượng cũng để ý lời của tiểu nương bảy tuổi, ông chậm rãi : "Mặc dù mệnh tốt, lại có cách xoay chuyển, nương chỉ cần giữ bản tâm thay đổi, sau này ngoại tinh chắc chắn thay đổi quỹ tích." Lão hòa thượng tới chỗ này lại rũ mắt xuống, hướng các nàng toét miệng cười, bí hiểm : "Thiên cơ bất khả lộ!"


      Mọi người: "…."


      là muốn đánh ông cái mà!


      A Uyển siết chặt quả đấm cái, cúi đầu nhìn cái, phát hai nắm đấm của hai tỷ muội Mạnh Tự cùng Mạnh Vân cũng nắm chặt, nhất thời cảm thấy hóa ra cũng phải là ảo giác của mình, lão hòa thượng này khiến cho người khác rất có cảm giác muốn đánh người*


      Có thể là do Mạnh Xúc lương thiện, thấy lão hòa thượng thiên cơ bất khả lộ, cũng cảm thấy nhất định là như vậy, vội vàng lôi kéo mấy vị tỷ muội trong nhà rời .


      Mạnh Tự rất là mất hứng , đợi sau khi ra khỏi đại điện, vẫn còn lẩm bà lẩm bẩm ngừng, oán trách hòa thượng kia lời tốt, cho đến Mạnh Vân chịu nổi nàng, sau khi tới gian phòng trà dùng để đãi khách, liền cầm khối điểm tâm chay bỏ vào miệng của nàng, thế giới rốt cuộc cũng được thanh tịnh.


      Mạnh Xúc rót cho tiểu muội muội chén trà, an ủi : "Tiểu Tự cũng là lo lắng cho muội, muội đừng đối đãi với muội ấy thô lỗ quá. Nhưng số mạng là chuyện rất huyền ảo, cần tin tưởng quá mức."


      Mạnh Vân thờ ơ gật đầu, đưa cho A Uyển khối điểm tâm, liền bưng trà từ từ uống.


      Thưởng thức trà bánh chay nổi tiếng của chùa, Mạnh Tự lại có chút đứng ngồi yên, với A Uyển: "Chúng ta đến chùa nên dạo chút, nơi này chính là núi Hạc Sơn, nghe trong rừng còn có tiên hạc, nên phong cảnh nhất định là vô cùng xinh đẹp."


      Mạnh Vân đè lại nàng, cúi đầu hỏi thăm A Uyển, "Biểu muội cảm thấy thân thể như thế nào?"


      A Uyển thấy Mạnh Tự trông đợi như vậy, tất nhiên muốn làm nàng mất hứng, lắc lắc đầu : "Hai biểu tỷ cần lo lắng, muội có vấn đề gì hơn nữa nếu như muội cảm thấy mệt mỏi, đến lúc đó muội gọi ma ma ôm muội đến sương phòng nghỉ ngơi." Mặc dù nàng có linh hồn trưởng thành, nhưng A Uyển cảm thấy lời của mình có gì mất mặt, ngược lại bây giờ tuổi nàng còn , thân thể cũng phải tiện sao.


      Như vậy, liền đồng ý, sau khi ra khỏi phòng trà, liền kêu vị tiểu tăng di trước dẫn đường.


      Tiểu tăng kia rất hoạt bát, lại mồm mép ràng, giới thiệu cảnh vật quanh tự đều đâu vào đấy, khiến cho mọi người theo nghe giới thiệu thưởng thức thôi, cảm thấy rất hứng thú, A Uyển cảm thấy cái vị tiểu tăng này có năng khiếu làm hướng dẫn viên du lịch rất giỏi ăn , khỏi che miệng cười tiếng.


      Lúc nàng cúi đầu cười, đột nhiên nghe được tiếng thét kinh hãi vang lên, còn chưa kịp ngẩng đầu, liền bị người ôm lấy. Nàng liền ngửi thấy thân thể người kia mùi trầm hương quen thuộc, liền biết người ôm mình là ai, trong lòng khỏi có chút bất đắc dĩ, sau khi bất đắc dĩ qua cũng có chút vui mừng —— cảm thấy vui mừng khi gặp thân nhân.


      "Biểu đệ tại sao lại ở đây?" A Uyển quay đầu nhìn về phía tiểu chính thái ôm nàng.


      là thời tiết cuối xuân, Vệ Huyên mặc bộ quần áo mùa xuân màu đỏ, tóc dùng cái kim quan hoa mỹ buộc lại, châu báu ngọc sức người, hết sức xa hoa, khuôn mặt nhắn càng phát vẻ tinh mỹ phi phàm, từ nào có thể diễn tả hết được.


      "Ta và tiểu hoàng thúc đến chỗ này chơi, tiểu hoàng thúc hôm nay muốn tới chỗ này tìm tiên hạc, chúng ta liền cùng ." Vệ Huyên đáp, ở mặt A Uyển hôn cái.


      A Uyển bình tĩnh cầm khăn tay lau mặt, đúng lúc nghe thấy thanh của mấy tỷ muội Mạnh gia, ngẩng đầu nhìn lại, liền thấy ba tỷ muội Mạnh gia Tam ở phía trước chuyện cùng thiếu niên tầm mười hai mười ba tuổi, thiếu niên kia mặc bộ quần áo bằng gấm vóc màu tím, mái tóc đen được buộc cao, mặt mày tuấn, toàn thân tỏa ra quý khí.


      Thiếu niên này là đệ đệ được Văn Đức đế coi như nhi tử mà nuôi lớn —— Vinh Vương, mẫu phi vừa mới mang thai lâu, tiên đế liền băng hà, chờ sau khi sinh nở, Văn Đức đế trực tiếp nuôi ở trong hậu cung, đợi lúc được tuổi liền phong làm Vinh Vương. Bây giờ mặc dù mới mười hai tuổi, nhưng cũng là vị tiểu hoàng thúc, là trưởng bối của các hoàng tử, cũng là trưởng bối của A Uyển cùng các tỷ muội Mạnh gia, các nàng phải gọi tiếng tiểu cữu cữu.


      Vinh Vương cũng câu nệ tiểu tiết, đợi sau khi các tỷ muội Mạnh gia hành lễ, liền kêu Vệ Huyên: "A Huyên, mau mau đem người trong lòng ngươi mang tới để Bổn vương nhìn chút."


      A Uyển: "…."


      A Uyển ngây ngốc để cho Vệ Huyên đem nàng kéo như trước, sau khi thỉnh an vị tiểu cữu cữu này, Vinh Vương định đưa tay nhéo mặt của nàng cái —— tay liền bị Vệ Huyên trực tiếp đánh cái rớt xuống, cũng thèm để ý, liền thấy cười : "Đây là Thọ An nữ nhi của Khang Nghi tỷ tỷ sao? Dáng dấp tệ, cũng giống Khang Nghi tỷ tỷ, trách được A Huyên lại thích như vậy"


      "…."


      Vệ Huyên bất mãn : "Ngươi biết cách chuyện nên lung tung!"


      Vinh Vương cười hắc hắc : "Ai Bổn vương biết chuyện? Ngươi thể oan uổng ta nha! Nghe thân thể Thọ An tốt, luôn luôn ở trong phủ nghỉ ngơi bước chân ra khỏi nhà, cũng nhập cung được mấy lần, Bổn vương hình như chỉ ở gặp lần lúc ngươi ba tuổi, cũng có gì ấn tượng gì nay có cơ hội gặp mặt, thân làm cữu cữu cũng phải cho ngươi lễ ra mắt , chờ hồi chúng ta bắt được tiên hạc, liền đưa cho ngươi con."


      A Uyển cảm giác được vị này tiểu cữu cữu hết sức hiếu động, nhịn được mặt đầy hắc tuyến : "Tạ ơn cữu cữu."


      Mạnh Tự chạy tới, chớp đôi mắt to tròn hỏi: "Tiểu cữu cữu, các ngươi bắt tiên hạc sao? Có loại động vật này sao?"


      "Đương nhiên là có!" Vinh Vương nghiêm túc : "Ngươi cứ chờ xem, Bổn vương chắc chắn bắt được con tiên hạc về cho các ngươi nhìn!" xong, chào hỏi rồi cùng đám thuộc hạ chạy mất.


      Từ xa nhìn lại, còn có thể thấy cách đó xa có đám con em vương tôn quý tộc đứng, đều là tiểu công tử con em thế gia trong kinh thành, nhìn khí thế này, tương lai tuyệt đối trở thành đám ăn chơi trách táng, cho nên mới có thể lăn lộn cùng chỗ với Vinh Vương.


      A Uyển nhìn về phía Vệ Huyên, "Ngươi sao?" xong, muốn rút tay về, bất quá thành công.


      Vệ Huyên bĩu môi, dùng thanh chỉ có bọn họ có thể nghe được : "Quỷ mới tin vào việc có tiên hạc, bất quá là chỉ lừa tiểu hoàng thúc tìm việc mua vui thôi, mục đích chính của ta là tới tìm ngươi." Nếu tìm thấy A Uyển, ngu ngốc làm lại tình này đâu.


      A Uyển còn lời nào để , cái tiểu chính thái này lại lừa dối người, là ác liệt.


      Ba tỷ muội Mạnh gia đối với hành vi của với A Uyển sớm trở thành thói quen, tích của vị biểu đệ này các nàng đều biết, mẫu thân cũng thường xuyên dặn dò các nàng nên chọc , thấy liền đường vòng, nhưng biết lúc trước ngông cuồng như thế nào nhưng các nàng có lẽ biết đến “lúc trước” đó, người này lúc ở bên A Uyển lại như con khỉ bám người, thấy như vậy nhiều lần, nên cũng cảm thấy chính là như vậy, cũng giống như trong tin đồn bất hảo bá đạo.


      Vì vậy liền thèm để ý nữa, các nàng dạo của các nàng.


      Đợi đến lúc dạo mệt mỏi, tiểu tăng liền dẫn các nàng đến sương phòng nghỉ ngơi. Mặc dù hôm nay có nhiều người tới chùa, nhưng thân phận Trưởng công chúa Khang Bình cao quý, nên từ sớm có người sắp xếp sương phòng nghỉ ngơi, ở chỗ này ngây ngốc cả ngày cũng có vấn đề gì, giống với những phu nhân quan gia khác, họ thể có được đãi ngộ như vậy. Có thể thấy được tuy là đất phật môn thanh tịnh, cũng thể nào có được chúng sinh bình đẳng.


      Trong sương phòng được người trong chùa Khô Đàm bày biện thức ăn chay nổi danh thức, Vệ Huyên đương nhiên tới dùng bữa cùng A Uyển.


      Đợi dùng xong thiện sau, là thời gian nghỉ trưa của A Uyển, nàng cảm thấy mí mắt díp vào nhau sắp mở nổi, thân thể hư mềm vô lực, bất cứ lúc nào cũng có thể ngủ ngục.


      Vệ Huyên thấy vậy, liền với tam tỷ muội Mạnh gia: "Ta đưa A Uyển nghỉ ngơi lúc, các ngươi cứ tùy ý." sau đó nửa ôm A Uyển, với nàng: "Biểu tỷ, chúng ta nghỉ ngơi."


      A Uyển sắp chịu nổi, đầu óc cũng mơ mơ hồ hồ, nghe được thanh cũng bất kể là ai, ngoan ngoãn bị dắt .


      Tam tỷ muội Mạnh gia nhìn bọn họ rời , khỏi trố mắt nhìn nhau.


      "Ta nhớ mới vừa rồi tiểu cữu cữu , A Uyển là người trong lòng của Huyên biểu ca." Mạnh Tự cắn ngón tay hỏi hai người tỷ tỷ, "Như thế là như thế nào?"


      Mạnh Vân đánh cái vào tay của nàng, " cho phép cắn ngón tay, bẩn chết được." Mạnh Tự có thói quen khi hiểu chuyện gì, liền thích vừa gặm ngón tay của mình vừa suy nghĩ, thói quen này có từ mà mỗi lần Mạnh Vân gặp lần liền đánh lần.


      Mạnh Xúc gật đầu, "Mới vừa rồi tiểu cữu cữu xác thực như vậy, hóa ra là như vậy." nàng cười : " trách được Huyên Nhi lại nghe lời của A Uyển như vậy, hóa ra là do thích A Uyển." nàng là nữ tử tâm địa thuần lương, thấy Vệ Huyên nghe lời A Uyển như vậy, A Uyển cũng đối với cực tốt, khắp nơi đều chiếu cố , nên liền có cảm giác hai người xứng đôi.


      Nếu như A Uyển biết các nàng có suy nghĩ như vậy, nhất định cảm thấy rất oan uổng, ràng nàng đây là xem Vệ Huyên như đệ đệ mà chiếu cố.


      Trong sương phòng cách vách, A Uyển vừa dính người xuống giường liền ngủ thiếp , ngay cả khi Vệ Huyên cởi áo khoác cho nàng cũng biết.


      Vệ Huyên giúp nàng cởi áo khoác ra xong, cũng tự cởi áo của mình, sau đó chui vào trong chăn, ôm nàng chậm rãi thong thả cùng nhau ngủ trưa.


      Thanh Yên được điều tới ngoài của phòng coi chừng xoắn xuýt nhíu chặt chân mày, cảm thấy hai người bên trong là hài tử, tiểu tử chỉ biết để cho người khác hầu hạ biết chiếu cố người khác sao? Nhưng rốt cuộc có chút yên lòng, len lén thò đầu vào trong nhìn, phát hai đứa bé giường nằm chung chỗ ngủ thiếp .

    3. Diệp Duệ Linh

      Diệp Duệ Linh Well-Known Member

      Bài viết:
      367
      Được thích:
      481
      Bạn bá đạo, thích nhìn cảnh khi lớn của hai bạn tiểu chính thái và a uyển <3
      Hàn Ngọc thích bài này.

    4. Nguyệt Quân

      Nguyệt Quân Member

      Bài viết:
      29
      Được thích:
      28
      Đáng iu quá
      Hàn Ngọc thích bài này.

    5. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Có tố chất thê nô
      Phùng Linh Nhi, HenlunHàn Ngọc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :