1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[TS] Sổ tay sử dụng sủng phi - Phong Hà Du Nguyệt (Đại thúc, sủng) (HOÀN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      ta cứ tưởng Tĩnh ca ca tới làm hùng cứu mỹ nhân chứ
      tiếc quá :yoyo44: hức hức
      nhưng sao Lý Tụng lại ở đây, vậy công sức diễn nãy giờ của A La uổng phí rồi

      @tart_trung :yoyo45: iu nàng quá, edit mượt còn ra đều tay nữa chứ ta lười thôi rồi
      nàng tuyệt đối cũng thấy ngoài ý muốn -> ... thấy bất ngờ
      lananhtran51, tart_trunggaubokki thích bài này.

    2. tart_trung

      tart_trung Well-Known Member Staff Member Editor

      Bài viết:
      1,117
      Được thích:
      11,974
      @AChu : sửa nhé.... Thanks bạn ^^

      Mình ko siêng lắm đâu, do dạo này quỡn á.. chứ lúc lười lên tuần 1 chương à, mà có khi lười ko làm được 1 chương luôn á @@

    3. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Truyện hay quá

    4. tart_trung

      tart_trung Well-Known Member Staff Member Editor

      Bài viết:
      1,117
      Được thích:
      11,974
      Chương 054: Đại ca ca cần tránh hiềm nghi

      Edit: tart_trung

      Beta: gaubokki​

      Người đến, ngoại trừ Lương Ngọc Dung, cũng ít những người liên quan.

      Lương Ngọc Dung ở khách phòng lúc lâu, mãi còn chưa thấy Ngụy La quay về, còn tưởng nàng ấy lạc đường trong sơn trang, liền chuẩn bị tìm. Vừa vặn thiếu niên ở tiền viện mời mọc các nương đến đình bát giác ở hậu viện ngắm trăng ẩm rượu, Lương Ngọc Dung lo lắng bản thân cũng đường, liền cùng mọi người tới. Vừa đến hậu viện, nàng liền thấy ven hồ có hai thân ảnh, nàng nhận ngay ra người trong số đó chính là Ngụy La, tiến lên tìm nàng ấy, ngờ lại thấy màn như vậy!

      Lý Tương lời nào đẩy Ngụy La ngã xuống đất, miệng ô ô, thậm chí còn muốn đưa tay tát nàng ấy - -

      Lương Ngọc Dung biết có chuyện gì phát sinh, nhưng chỉ bằng màn này, có thể nhìn ra giáo dưỡng của Lý Tương đáng lo ngại! Hai nương có thể phát sinh chuyện lớn gì, đáng giá để nóng tính đến vậy sao? Cho dù Ngụy La có vô tình chọc giận gì, cũng thể mở miệng liền mắng “Tiện nhân!”. Dù sao thân phận Ngụy La cũng kém gì Lý Tương, cho dù tức giận, cũng nên xem mặt mũi Quốc Công ở đằng sau tìm chỗ khoan dung mà độ lượng, dù gì cũng nên ra cách giải quyết, cần động thủ động cước. Vừa giảm phong thái của bản thân, cũng tỏ ra là người đủ thông minh.

      chỉ mình Lương Ngọc Dung nghĩ như vậy, người ở đây cũng nghĩ như vậy.

      Đáng tiếc Lý Tương bị Ngụy La chọc tức đến còn đầu óc, trong lúc nhất thời thể suy xét lợi hại trong đó, thấy Ngụy La ngã mặt đất giả đáng thương, trong lòng khỏi càng căm tức: “Ca ca, nên cản muội! Ca ca biết nàng ta làm gì đâu? Tâm thuật bất chính, cố ý dụ dỗ muội ra đây, nàng ta, nàng ta biết xấu hổ…”

      Lời còn chưa dứt, “Ba” tiếng nặng nề rơi mặt Lý Tương!

      Lý Tương bỗng nhiên im lặng, che lấy nửa bên gò má, thể tin được nhìn Lý Tụng.

      Sắc mặt Lý Tụng khó coi, thả tay xuống, tay trong tay áo nắm chặt thành quyền: “Lời của muội ra gì, miệng nương toàn ô ngôn uế ngữ, muội học mấy từ này ở chỗ nào? Ca ca xem như muội ở chỗ mới quen, phạm hồ đồ”. xong gọi nha hoàn Quỳnh Chi của Lý Tương: “Tiểu thư phạm hồ đồ, ngươi biết ngăn cản sao? Còn mang nàng tới đây làm gì? Đưa nàng về phòng trước, chờ ta hồi phủ lại xử trí mấy tên hạ nhân này!”

      Vẻ mặt Quỳnh Chi sầu khổ, đỡ Lý Tương thấp thỏm : “Tiểu thư, chúng ta trở về …”

      Lý Tương được phụ mẫu nâng niu trong lòng bàn tay mà lớn lên, từ đến lớn còn chưa bị thương qua bao giờ, cư nhiên bây giờ lại bị chính thân ca ca tát cho cái. cái tát kia dùng lực , đến giờ nàng còn thấy lỗ tai ong ong, gò má đau rát, lại ủy khuất cắn môi, hốc mắt rưng rưng: “Ta thấy ca ca mới là hồ đồ, giúp người ngoài mà giúp thân muội muội của mình, muội về với nương, cho nương giáo huấn ca ca”.

      Lý Tương dám bản thân bị Ngụy La thiết kế, tình nguyện thừa nhận ủy khuất lớn như vậy, cũng thể ở trước mặt mọi người ra tình. Dù cho do Ngụy La thiết kế, nhưng tại nàng xuất ở chỗ này, chính là có ý niệm gặp riêng nam nhân trong đầu, cho dù thế nào cũng thể .

      Hai chuyện này vừa so sánh, tự nhiên danh dự quan trọng hơn chút.

      Chẳng qua nếu cứ như vậy, phải gánh tiếng xấu cố tình gây , kiêu căng, ngang tàn, bạo ngược. Việc này với nương chưa xuất giá cũng có ảnh hưởng lớn.

      Lý Tương hung dữ trừng mắt nhìn Ngụy La, hận đến nghiến răng nghiến lợi. vở kịch hay, để nàng giải thích được mà nhảy vào, ngay cả chỗ trống biện giải cho mình cũng có!

      Lý Tương cam lòng xoay người rời , tức giận đến hốc mắt đỏ bừng.

      *** *** ***​

      Ven hồ.

      Ngụy La vốn chỉ muốn giả vờ ngã tý, nghĩ tới lúc để ý, chỗ chân trần ngã lên đám đá cuội gồ ghề, hung hăng đâm vào, đau mãi tới giờ! Lúc nãy nhiều người, nàng cách nào xem xem vết thương thế nào, bây giờ mọi người tản , chỉ còn lại đám người Lương Ngọc Dung và Lý Tụng, nàng mới nhịn được đụng vào cổ chân chút. Chỗ kia sưng lên hơi lớn, vừa đụng vào liền đau đến tan lòng nát dạ, nhịn được hít ngụm khí. Xem ra làm chuyện xấu là phải trả cái giá lớn, chính là giá này có chút cao quá rồi, nàng đau tới muốn khóc.

      Cùng Lương Ngọc Dung tới còn có Thường Hoằng và Lương Dục, Thường Hoằng mới liên tục che ở trước mặt Ngụy La, tuấn mi khẽ động, sắc mặt trầm tới đáng sợ. Nếu phải Lý Tương là nữ nhân, chắc chắn sớm tức giận động thủ.

      nghe được thanh đau đớn của Ngụy La, vội vàng xoay người tới trước mặt nàng, căng thẳng hỏi: “A La, làm sao vậy? Có phải bị đau chỗ nào ?”

      Ngụy La chỉ mắt cá chân, nước mắt ròng ròng : “Chân đau”.

      Thường Hoằng sau khi nghe xong còn tức giận hơn, đều là Lý Tương làm hại, vừa rồi nên buông tha cho nàng ta! nghiêng đầu hung hăng nhìn Lý Tụng cái, đối với hai huynh muội này chán ghét tới cực điểm: “Nếu A La có chuyện gì, ta tuyệt đối tha cho ngươi”.

      Lý Tụng cũng để ý tới uy hiếp của Thường Hoằng, ánh mắt nhìn Ngụy La, hàm xúc ý tứ thuyết bất thanh đạo bất minh, vừa mâu thuẫn lại vừa phức tạp, rất lâu mới cứng rắn : “Tối nay là Tương Nhi đúng, ta thay nàng bồi tội cho ngươi”.

      Ngụy La chút cảm kích, lạnh lùng :” cần”.

      Sắc mặt Lý Tụng thay đổi, đột nhiên phẫn nộ trừng mắt nhìn nàng.

      Ngụy La lại : "Chuyện hai phủ cố ý đám hỏi chắc ngươi cũng biết, chỉ là qua việc vừa rồi, ta phát Phủ Quốc Công dung nổi tính tình thiên kim đại tiểu thư của Lý Tương. Ta về với phụ thân, hôn của Lý Tương và Thường Hoằng dừng lại, tính tình Thường Hoằng mềm mỏng, chịu được nàng ta lăn qua lăn lại”. xong quay đầu, nhìn nữa, vươn tay với Thường Hoằng: “Thường Hoằng, ôm tỷ về Đông Khóa Viện…”

      Thường Hoằng nghe vậy, cúi người muốn nhàng ôm lấy nàng, ai biết còn chưa đụng được vào xiêm ý của nàng, có người động tác còn nhanh hơn . tay đối phương giữ sau lưng Ngụy La, tay xuyên qua chân nàng, thanh trầm ổn thuần hậu: “Bản vương ôm ngươi về”.

      đứng thẳng, lúc này Thường Hoằng mới nhìn mặt của , lông mày khẽ cụp, môi mỏng lạnh lùng, đúng là Tĩnh Vương Triệu Giới.

      Thường Hoằng giật mình, trơ mắt nhìn Triệu Giới ôm ngang Ngụy La lên, nhíu mày : “Nam nữ hữu biệt, vẫn là để ta ôm”.

      Triệu Giới ngoảnh mặt làm ngơ, tới hậu viện liền với Chu Cảnh: “Chỗ bản vương có rượu thuốc, ngươi tới lấy, đưa đến trong viện Tứ tiểu thư”.

      Chu Cảnh vâng, lập tức biến mất trong màn đêm.

      May ánh sáng chỗ này mờ tối, phần lớn mọi người đều tập trung ở đình bát giác ngắm trăng uống rượu, ngâm thơ làm phú, có nhiều người chú ý tới tình huống bên này. Triệu Giới để cho Ngụy La kháng cự, ôm lấy nàng bước chân vững vàng rời khỏi chỗ thị phi này.

      Ngụy La nghĩ tới đột nhiên xuất , kinh ngạc nhìn , cũng chỉ có thể nhìn thấy cánh môi mỏng và cằm của . Nàng bất an, ngữ điệu sốt ruột : “Đại ca ca thả muội xuống, bị người khác nhìn thấy tốt… Thường Hoằng đâu? Kêu Thường Hoằng bế muội”.

      Triệu Giới chẳng những để nàng xuống, ngược lại ôm chặt nàng hơn chút, thanh nghe ra tâm tình: “Bàn chân của muội đau?”

      Lòng bàn tay của nóng hổi, cách tầng vải dính lên da nàng, làm nàng cảm thấy có chút tự nhiên.

      Lông mi Ngụy La run rẩy, mí mắt khẽ mở, ánh mắt vôi tội ngập nước ra: “Đau”.

      Sắc mặt Triệu Giới cuối cùng cũng có chút hòa hoãn, bước chân vẫn như cũ ngừng, ôm nàng từ Tây Nhạn Viện tới Đông Khóa Viện, bước vào trong phòng, đặt nàng Giường La Hán làm bằng gỗ cây lê.

      sao có thể tự nhiên vào nội thất của nàng như vậy? Mặc dù nàng từ thân cận với , nhưng bây giờ trưởng thành, có phải cần tránh hiềm nghi hay ? phải cũng với nàng, được để cho nam nhân tự tiện vào tiểu viện của nàng sao?

      Ngụy La buồn bực, Triệu Giới ngồi xổm trước mặt nàng, cởi giày mềm thêu hoa mẫu đơn ra, lại cởi xuống tất lụa trắng; “Để bản vương xem thương thế của muội chút”.

      Chân trắng nõn non mịn lộ ra trước tầm mắt nam nhân, ngón chân nàng hồng phấn mê người, có vẻ êm dịu tinh xảo. Giờ phút này bởi vì căng thẳng và gấp gáp, năm đầu ngón chân khẽ cong lại, vừa e lệ vừa đáng . Con mắt Triệu Giới chuyển sâu, mặt đổi sắc cầm lấy chân nàng, xem xét chỗ mắt cá chân bị thương.

      Ngụy La khẽ rụt lui về sau, có thói quen để đụng chạm; “Tự muội làm được…”

      Triệu Giới mở mắt nhìn nàng, ngón tay cũng đồng thời ở chỗ bị sưng lên nhàng đè ép tý: “Muội muốn tự mình làm thế nào? Như vậy đau ?”

      Ngụy La “Ô: tiếng, nước mắt thiếu chút nữa tràn mi. Nàng cuộn người lại, ý thức chống đỡ dựa vai Triệu Giới, đáng thương : “Đại ca ca tay chút, muội đau…”

      thanh mềm mại ngọt ngào bên tai, Triệu Giới chỉ cảm thấy nửa người đều mềm , nghiêng đầu nhìn gò má của nàng. Hàm răng trắng noãn cắn môi hồng, lông mi dài còn vương giọt nước mắt, bộ dáng vừa nhìn thấy đáng thương, khiến người ta khó có thể cầm giữ được.

      Triệu Giới khẽ cúi đầu, môi mỏng sượt qua gò má của nàng, khàn giọng : “Đau liền ôm ca ca, A La nghe lời, nên lộn xộn”.

      Nàng quả nghe lời, hai tay ôm lấy cổ , cũng phản kháng nữa.

      Thân thể mê người ở trong ngực, mặt của nàng dán vào cổ , ấm áp đột nhiên phả vào da , như có vô số con sâu bò qua bò lại, trèo lên ngực , từng chút gặm nuốt tất cả lý trí của . Triệu Giới nhắm mắt lại, bàn tay đặt ở phía sau lưng nàng, theo sát eo nàng, khắc chế xuống.

      Kim Lũ cùng Bạch Lam hai mặt nhìn nhau, đều thấy vẻ bất an trong mắt đối phương.

      lâu sau Chu Cảnh lấy rượu thuốc tới, Triệu Giới dùng khăn chườm lạnh mắt cá chân cho Ngụy La, sau đó lại tự giúp nàng thoa rượu thuốc lên, động tác dịu dàng, dè dặt, giống như chăm sóc bảo bối vô giá. Bôi thuốc xong, Triệu Giới lúc này mới giúp nàng mang lại tất, rửa sạch tay, trước khi còn : “Ngày mai cũng thể xuống giường, đại điển săn bắn kết thúc bổn vương tới thăm muội, cũng giúp muội thay dược lần nữa, sau đó là ổn rồi”.

      Nàng bị thương quá nghiêm trọng, hơn nữa thuốc kia có hiệu quả tốt, chỉ cần hảo hảo tĩnh dưỡng liền có vấn đề gì lớn.

      Ngụy La ngồi tại mép giường, hai tay chống lên giường, nhìn , gương mặt nhắn trắng nõn lộ ra vẻ cảm kích: “Cảm ơn Đại ca ca…”

      Triệu Giới đứng trước mặt nàng, sắc mặt so với lúc ở ven hồ ôn hòa hơn chút, nhưng vẫn có ý cười như cũ.

      Ngụy La nhớ tới ngày hôm qua bọn họ tan rã trong vui, đoán rằng chắc vẫn còn tức giận vì mấy lời nàng . ra nàng có ý gì khác, chỉ là nghĩ cho biết này thôi, nghĩ tới sắc mặt lại khó coi như vậy. Ngụy La ngẩng đầu, nhìn vào đôi mắt đen nhánh của Triệu Giới : “Đại ca ca còn tức giận sao? ra ca ca cũng phải nam nhân khác, ca ca đối với A La tốt, A La đều nhớ kỹ trong lòng”.

      Ánh mắt Triệu Giới sâu như giếng cổ, có trả lời.

      Ngụy La thấy lời nào, vô thức cầm tay , tiếp tục nhìn . Lúc ngay cả A La cũng cho rằng mở miệng, đưa tay, xoa xoa đầu nàng hỏi: “Muội muốn gả cho Tống Huy?”

      Vấn đề này hỏi có chút lúng túng. Ngụy La nháy mắt mấy cái, hiểu vì sao lại hỏi như vậy.

      ra nàng muốn gả cho Tống Huy, nàng chỉ coi Tống Huy là ca ca, có tình cảm nam nữ. Hơn nữa vừa nhìn thấy Tống Huy, nàng liền nhớ tới việc đời trước và Ngụy Tranh đính hôn, nàng ghét hận Ngụy Tranh, thế cho nên có biện pháp tiếp nhận người từng cùng Ngụy Tranh định qua chung thân. Cho dù là việc của đời trước cũng vậy.

      Nhưng là nàng lại với Triệu Giới mấy chuyện này, Ngụy La cụp mắt, : “Đây là hôn phụ mẫu định ra, suy nghĩ của muội quan trọng”.

      Ngón cái Triệu Giới di chuyển xuống, sờ lên nốt ruồi đỏ bừng ngay mi tâm nàng, trầm giọng hỏi: “nếu có cửa hôn này, muội muốn gả cho sao?”

      Nàng ngẩng đầu, bộ dáng kinh ngạc.

      Triệu Giới khẽ nhếch môi, mỉm cười, dẫn dắt từng bước :”A La, muội muốn gả cho người như thế nào?”

      Ngụy La mím môi, hồi lâu sau mới : “Đối với muội rất tốt, rất tốt”.

      Triệu Giới đưa mắt nhìn mắt nàng, chậm rãi hỏi: “Giống như bản vương đối tốt với muội sao?”

      -------------------------------------------
      @song ngư @anhhai1997
      Last edited: 5/10/16
      minhhanhng, ly sắc, hamaxink71 others thích bài này.

    5. duongduong

      duongduong Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      70
      :yoyo60:Còn phải tốt hơn thế cơ đại ca ca :3
      Chưa gì dụ dỗ con nhà ngta rồi :yoyo30::yoyo1::yoyo14:
      lananhtran51, milktruyenkytart_trung thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :