1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Con Đường Sủng Hậu - Tiếu Giai Nhân (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      @B.Cat đầu tiên là vì nhu cầu (XXX, có con ...), sau đó ở lâu . Vì thế kiếp trước TT rất kiêu ngạo với PD. Đến lúc TT trọng sinh rồi, nhớ lại khoảng thời gian sống chung, tìm PD, rồi dần dần . NHững cái này ở cũng có nhắc tới mà.

      Các nàng cứ bình tĩnh đọc, rồi mọi chuyện sáng tỏ, cả lí do TT và PD chết ở kiếp trước
      thedark, A fang, midnight5 others thích bài này.

    2. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      đó, mình cũng nghĩ chị phần nên mới muốn cưới chị nhiều hơn là lý do bệnh khó chữa cơ, nên thấy lý do có bệnh mình hoang mang lun nàng @heavydizzy ợ. Mà giờ có tâm chị bắt đầu dụng tâm, tình cảm ngày càng thăng hoa rồi :th_41:
      heavydizzy thích bài này.

    3. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Hóng thịt vụn chương sau:yoyo60::yoyo60::yoyo60:
      heavydizzy thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      ☆ Chương 119


      Khang vương phi sinh nữ nhi, mẹ con bình an.


      Tin tức truyền đến Túc vương phủ, Từ Tấn trấn an Phó Dung: "Nàng xem, nghe nguy hiểm, kỳ sao, nàng cứ nhát gan!"


      Phó Dung cho rằng sắp hối hận chuyện tránh thai, vội : "Ta nhát gan, vương gia phải muốn hối hận rồi?" Vì tháng bảy lần, mặt Từ Tấn căng ra nửa ngày.


      Từ Tấn nhéo nhéo cái mũi nàng. ngược lại thực muốn hối hận, nhưng biết Phó Uyển sinh con mới là tâm kết trong lòng Phó Dung.


      Mắt mang sủng nịch, Phó Dung yên lòng, đứng lên : "Vương gia ngồi , ta tìm ma ma thương lượng xem lễ tắm ba ngày chúng ta đưa cái gì, ta trước kia lo liệu cái này, đều hiểu."


      Từ Tấn gật gật đầu, nhìn theo nàng ra khỏi phòng, tiếp tục tựa vào đầu giường đọc sách.


      Phó Dung dẫn Lan Hương tìm Ôn ma ma.


      Lão nhân gia tuổi lớn rồi, đường tiện, vừa vặn Phó Dung ở trong phòng bồi Từ Tấn vài ngày, cũng muốn ra hít thở khí.


      "Vương phi nhìn bên kia! đẹp." Lan Hương theo sau lưng nàng, đột nhiên hưng phấn .


      Phó Dung nhìn theo tay nàng chỉ, thấy mảng lớn hoa phù dung, hồng vàng chiếu rọi, phấn tím vây quanh, rực rỡ như gấm.


      Mà ở sau mảnh hoa phù dung kia, lộ ra góc tường trắng ngói xanh.


      Chính là chỗ Phó Dung đời trước ở trong Túc vương phủ, Phù Dung viện.


      Trở lại chốn cũ, Phó Dung nhịn được qua bên đó.


      Hai miếng bản gỗ sơn đen giữa cửa khóa chặt, xuyên qua khe cửa nhìn vào bên trong, mảnh vắng vẻ, trong viện cỏ dại sinh sôi, so trong ký ức khác nhau rất lớn. Phó Dung nhìn về phía Tây góc tường, nhớ lại ràng rành mạch. Nàng dọn vào xong ở chỗ đó làm giá đu, lúc rảnh rỗi mỗi ngày đều ngồi lên lắc lư qua lại. Ngẫu nhiên cũng hy vọng Từ Tấn đột nhiên tới, giống trong sách viết, tường ngăn xem lén.


      Nhưng Từ Tấn chưa từng đến vào ban ngày.


      Hồi tưởng thái độ Từ Tấn trong hai đời, quả thực giống như thay đổi cả con người.


      Phó Dung nhìn lần nữa rồi quay người .


      Ôn ma ma xem các tiểu nha hoàn phơi chăn, nhìn thấy chủ tớ Phó Dung, lập tức từ ghế mây ngồi dậy, cười : "Người già hận thể mỗi ngày đều nằm nghỉ, khiến vương phi chê cười, mau vào trong phòng ngồi."


      Buổi chiều thu, ánh nắng ấm áp nhu hòa, Phó Dung nhìn lão nhân gia đặt ghế mây ở bên cạnh cây quế, hâm mộ : "Vẫn là ma ma biết hưởng thụ, ta cũng muốn bồi ngài cùng nhau phơi nắng. Trong phòng nhàm chán, chúng ta ngồi ở bên ngoài chút ."


      Ôn ma ma liền cười phân phó tiểu nha hoàn chuyển ghế mây lại, bưng trà rót nước.


      chuyện phiếm vài câu, biết được ý của Phó Dung, Ôn ma ma cười : "Cái này có gì; vương gia mở phủ, các loại việc hiếu hỉ đều trải qua, đối với nhà ai tặng lễ gì đều có định sổ. Ta cho người đem sổ ghi quà biếu mấy năm trước đưa đến Đông cung lấy ra xem, hơi thêm bớt cắt giảm mấy thứ là được."


      Cái này Phó Dung biết, Thái Tử phi trước từng sinh con nối dõi, tắm ba ngày Túc vương phủ khẳng định có đưa lễ.


      Ôn ma ma thấy nàng hiểu, liền giải thích nhiều, đợi sổ quà biếu đưa tới, bà giao cho Phó Dung xem qua, lại chỉ điểm thêm.


      Trang giấy mấy năm trước, nhìn có chút cũ, Phó Dung nhìn kỹ, trong lòng có tính toán, "Thôi để ma ma chuẩn bị ."


      Thương lượng tốt rồi, Phó Dung lại dẫn Lan Hương trở về.


      Từ Tấn còn đọc sách, thấy nàng tiến vào, buông quyển sách xuống, tỏ ý bảo Phó Dung ngồi xuống bên cạnh.


      Phó Dung vừa vặn có chuyện muốn hỏi , khẽ cất bước tới, ngồi nghiêng đối diện Từ Tấn: "Vương gia, vừa rồi ta nhìn thấy mảnh vườn hoa phù dung, nở đẹp, là vương gia cho người trồng sao?"


      Vương phủ có mảnh vườn hoa phù dung lớn như vậy, Từ Tấn lập tức hiểu được Phó Dung nơi nào, nghĩ ngợi lúc, lắc đầu : " phải, trong phủ nguyên lai có, ban cho ta về sau, ta nhìn hoa nở đẹp lắm, bảo người để lại. Thế nào, nàng thích hoa phù dung?"


      Phó Dung nghiêng đầu nhìn .


      Từ Tấn cảm thấy mảnh hoa phù dung kia đẹp, đời trước sắp xếp nàng ngụ ở đó, chẳng lẽ cũng là kinh tâm?


      " phải đặc biệt thích, bất quá vừa mới nhìn thấy rất đẹp." Phó Dung cười đáp.


      Từ Tấn ôm người vào trong ngực, nâng tay nàng thưởng thức: "Vậy nàng thích hoa gì, ta cho người trồng ở trong sân nhiều chút."


      Phó Dung nghiêng đầu nhìn : "Hoa gì ta cũng tính là đặc biệt thích, trong viện đều giao cho Mai Hương chuẩn bị, nhưng ta thích xích đu, vương gia giúp ta làm cái cho đẹp?"


      Xích đu a...


      Từ Tấn cũng nghĩ tới đời trước.


      Lúc ấy nàng ở trong vương phủ hơn nửa năm, an phận, có ý đồ hấp dẫn chú ý của , sau đó có lẽ là nhàn rỗi thú vị, phái người hỏi Ôn ma ma có thể làm cái xích đu cho nàng hay . Ôn ma ma cố ý tới với , chút chuyện , để ở trong lòng, thuận miệng chấp thuận.


      Nhìn tiểu nương con ngươi trong suốt, Từ Tấn hôn nàng cái: " lúc nữa phân phó, ngày mai cho người làm, đặt vào trong viện."


      Phó Dung hài lòng cười.


      Cơm chiều xong, Từ Tấn tiền viện chuyến, biết được Cát Xuyên còn chưa tìm được bản sách cổ có ghi phương thuốc tránh thai, thất vọng mà về.


      Buổi sáng hôm sau, bọn hạ nhân chuyển giá xích đu sơn đỏ thẫm đến, đặt ở hậu viện.


      "Vương gia từng chơi đu sao?" Đuổi hạ nhân , Phó Dung ngồi lên xích đu, vừa nhàng lắc lư, vừa nghiêng đầu hỏi nam nhân tuấn mĩ đứng bên cạnh. Đu đặt ở phía tây, chỗ hai người đều đón ánh nắng, Từ Tấn thân trường bào màu đỏ thẫm, có loại lơ đãng tản mát ra uy nghiêm hoàng gia, cùng giá xích đu nhìn thập phần hợp.


      Từ Tấn cũng nhìn Phó Dung, nhìn nàng như đứa , thân váy hồng ngồi ở chỗ đó, dưới váy dài giầy thêu đung đưa nhàng, người lung lay, tai đeo khuyên hồng mã não đong đưa qua lại, làm tôn lên da nàng trắng như ngọc.


      "Nàng cảm thấy ta chơi cái này?" cười nhạo, vươn tay bắt lấy dây thừng, Phó Dung thể dừng lại, nghiêng về bên làm dây lệch .


      "Vương gia có muốn thử chút ?" Phó Dung thuận thế đứng xuống đất, cười túm lấy Từ Tấn lôi về phía cây đu, "Hôm nay là ngày cuối cùng vương gia hưởng thanh nhàn, phá lệ lần , có lẽ chàng cũng thích đâu."


      Từ Tấn nhìn bộ dạng nàng ngồi ngốc lúc trương, đương nhiên chịu để Phó Dung nhìn vờ ngớ ngẩn, bất quá...


      Lúc ngồi lên, thuận thế kéo Phó Dung vào lòng, "Muốn chơi cùng nhau chơi."


      Đây phải là giường, lảo đảo rất ổn định, Phó Dung gấp gáp xuống, Từ Tấn cũng cảm thấy tư thế ổn, tạm thời ổn định thân hình, lần nữa bắt lại thê tử đứng lên, để nàng ngồi quay mặt vào : "Chân nâng lên đưa ra đằng sau ta."


      Cảm thấy tư thế như vậy xấu hổ, Phó Dung chịu, ý đồ đứng lên từ đùi , "Vương gia thả ta xuống, bị các nàng nhìn thấy làm thế nào đây?"


      "Mọi người đều trốn rồi, ai tới nhìn nàng" Nàng nghe lời, Từ Tấn đột ngột rời xích đu, giống như ôm đứa nâng Phó Dung lên, tay ôm eo nàng, tay kéo đùi bên trái của nàng. Động tác như vậy, Phó Dung hét lên tiếng, bản năng mà vòng lấy cổ nam nhân, Từ Tấn nhân cơ hội buông eo nàng ra, kéo đùi phải, "Ôm chặt, rớt xuống đừng trách ta."


      "Chàng thả ta xuống!" Phó Dung nhìn mặt đất, vừa ngượng vừa bực, quả thực là tư thế này ấn tượng quá sâu, Từ Tấn từng cứ như vậy ôm nàng vào trong phòng. Tuy rằng tại hai người đều mặc quần áo, nhưng giữa ban ngày ban mặt , Phó Dung vẫn nhịn được nóng mặt.


      Từ Tấn cười cười, lui về đu ngồi xuống, Phó Dung đôi chân tự nhiên đưa ra phía sau , mặt đối mặt cùng dán vào.


      Từ Tấn dùng cằm cọ cọ nương nguyện ngẩng đầu chôn trong ngực . Dưới chân học nàng lùi sâu vài bước lại nâng lên, đu liền đung đưa biên độ , Phó Dung khẩn trương, tay ôm chặt cổ , đôi chân cũng khỏi quấn chặt eo , lo sợ mình rớt xuống.


      "Bây giờ sợ bị người nhìn thấy?" Từ Tấn trầm thấp cười, bắt đầu hưởng thụ tư vị này, xích đu lên lên xuống xuống, lại thân mật như thế này, hai người tránh khỏi có chút cọ xát, cần chủ động giở trò xấu.


      Phó Dung nhận ra được Từ Tấn có biến hóa.


      Nàng bắt đầu hối hận rủ chơi cái này.


      "Vương gia..."


      "Nùng Nùng trước kia từng chơi như vậy sao?" Từ Tấn đột nhiên dừng lại, tay buông dây thừng ra, tay ôm nàng, tay nâng cằm nàng.


      Phó Dung bực : "Trừ vương gia, ai nghĩ đến cách chơi này? tỷ muội chúng ta đều thay phiên đẩy chơi."


      Nàng thuận miệng đáp, căn bản hề nghĩ tới lời Từ Tấn có lẽ có thâm ý khác, Từ Tấn nhìn nàng mặt đỏ bừng, bỗng nhiên rất chắc chắn, nàng tuyệt cùng Từ Yến nháo như vậy.


      "Nùng Nùng, ta đây là lần đầu tiên ngồi đu." Từ Tấn hôn môi nàng, chăm chú nhìn nàng : "Về sau cũng chỉ ngồi cùng nàng."


      thần sắc chuyên chú, dường như cùng nàng chơi đu là chuyện có ý nghĩa cỡ nào, Phó Dung có chút buồn bực, vừa muốn hỏi, nam nhân ôm chặt nàng hôn lên. Nàng định đứng lên, dùng sức đè eo nàng ấn xuống, như là muốn bức nàng nuốt ...


      Buổi chiều Từ Tấn lại chỗ Cát Xuyên hỏi dược.


      Trở về sắc mặt vô cùng khó coi.


      Phó Dung vừa nhìn liền hiểu được, Cát Xuyên còn chưa phối ra dược đâu.


      Kỳ nàng định nhắc nhở Từ Tấn, chỉ cần đừng ra ở bên trong là được, bất quá nhớ tới bản lĩnh ở trong màn trướng, chính cũng nghĩ ra được, Phó Dung liền mở miệng, chẳng mấy khi được thanh nhàn hai ngày. Hơn nữa nếu nàng nhắc nhở, giống như nàng cũng ngóng trông chuyện đó, Từ Tấn biết trêu ghẹo nàng thế nào. Muốn trách trách chính ngốc thôi.


      Khó có được là đêm nay Từ Tấn thế nhưng nháo nàng.


      Phó Dung khe khẽ thở hơi.


      Từ Tấn vừa bực mình vừa buồn cười, tiếp tục dày vò, nàng cũng rất thích phải sao? Sao bâygiờ bày ra bộ dáng được toại nguyện đây?


      Khẩu thị tâm phi.


      Ngày kế trời còn chưa sáng, Từ Tấn liền tỉnh dậy.


      Phó Dung đời này còn chưa hầu hạ dậy sớm, bởi vì hai người gần như đều cùng nhau dậy. Nhưng đời trước nàng làm quen những việc thế này, bởi vậy Từ Tấn vừa đứng dậy, Phó Dung theo thói quen mà mở mắt ra, có tinh thần : "Ta giúp vương gia canh y (mặc quần áo)."


      thích nha hoàn hầu hạ, nàng thân làm thê tử tự nhiên nên hầu hạ , trong nhà phụ thân tảo triều, mẫu thân cũng đều dậy như thế.


      Thời điểm nên làm nũng làm nũng, nên săn sóc phải săn sóc.


      Từ Tấn lại cần nàng săn sóc như thế, "Nàng tiếp tục ngủ, ta cần người hầu hạ." Đời trước để nàng hầu hạ, quen nhìn sớm về muộn, nàng lại nằm trong ổ chăn ngủ say sưa, hai là bộ dáng nàng cố chống đỡ mí mắt hầu hạ thẳng thắn thú vị. giờ nàng chịu lấy tính cách cùng ở chung, tự nhiên cần phải tham chút dậy sớm này.


      Lại tiếp, nàng buổi sáng ngủ ngon, buổi tối mới có tinh thần.


      Phó Dung mệt là thực, nghe nam nhân giọng mềm lời , nàng kiên trì nữa, quay vào trong ổ chăn co lại.


      Từ Tấn ở bên cạnh nhìn, nghĩ tới chuyện hôm qua Cát Xuyên , chỉ trông mong trước mắt phải hừng đông, mà là trời tối.


      Phó Dung đối với tâm tư nam nhân hề hay biết gì, ngủ giấc tỉnh lại, trời sáng choang.


      Thảnh thơi hưởng dụng bữa sáng,Phó Dung hỏi Mai Hương: "Lễ cho Khang vương phủ đều đưa lên xe ngựa sao?"


      Mai Hương : "Đều tốt rồi, ta bồi Ôn ma ma cùng nhau kiểm tra."


      Phó Dung gật gật đầu, nhìn vài nha hoàn bên cạnh, "Hôm nay Lan Hương, Hứa Linh theo ta cùng ."


      Trừ Túc vương phủ này, những nhà vương phủ khác nàng đều yên tâm.
      Last edited: 13/3/19
      Uyên Sama, thanhbinh, hauyen280345 others thích bài này.

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      ☆ Chương 120


      Khang vương phi sinh nữ nhi, theo lẽ thường đáng ăn mừng như thế, nhưng đây cố tình là hoàng tôn nữ đầu tiên của Gia Hòa đế, cũng là đời cháu duy nhất còn sống trước mắt Gia Hòa đế, đương nhiên có địa vị bất đồng với các nữ nhi sinh sau này.


      Nghe ngày đó tin vui truyền vào trong cung, Gia Hòa đế đại hỉ, ban thưởng cho trưởng tôn nữ kém chút nào so với lúc trước thưởng hoàng trưởng tôn.


      Khang vương hai vợ chồng đầu tiên hơi thất vọng, sau đó rất nhanh liền cao hứng, vui sướng dào dạt chuẩn bị tắm ba ngày cho nữ nhi.


      Phó Dung cố ý tới sớm.


      Nàng là đệ muội, lúc đại hôn Khang vương phi thân thể nặng nề nên chưa từng gặp, giờ tới sớm chút là lễ nghĩa. Hơn nữa Phó Dung nghĩ nàng tới trước, lát có khách nhân đến nàng chính là người tiếp khách, muốn chuyện theo góp vui, muốn chỉ cần tránh xa chút.


      "Nhị tẩu."


      Vào phòng, thấy Khang vương phi tựa vào giường, đầu cột khăn quấn đỏ thẫm, bởi vì vừa sinh xong đứa , có nét êm dịu, mặt trứng ngỗng, mắt đào hoa, cũng là đại mĩ nhân khó có được, nhìn có vài phần giống Hoàng Hậu.


      Phó Dung khỏi than đáng tiếc trong lòng, đóa hoa mĩ nhân như vậy, cố tình rơi vào trong tay Khang vương béo phì. Đổi thành Phó Dung, muốn cùng Khang vương làm những chuyện kia, chỉ riêng nghĩ đến còn khẩu vị.


      "Tứ đệ muội tới a, mau đến bên này ngồi, cho ta ngắm cẩn thận nào." Khang vương phi tinh thần rất tốt, đợi Phó Dung ngồi lên ghế gấm trước giường, nàng tinh tế ngắm Phó Dung, kinh diễm : "Cũng chỉ có Tứ đệ muội mỹ nhân như vậy mới có thể phối với Tứ đệ a. Phụ hoàng là biết chọn người, ai, đáng tiếc ta thân thể này mang thai đúng thời điểm, bỏ lỡ ngày lành của các ngươi."


      Phó Dung chưa từng có giao tế qua lại với Khang vương phi, lúc này nhìn nàng thân thiết hay cười, quay vào trong màn giường, khó có thể che giấu ý vị này nọ, liền thoải mái , "Nhị tẩu đừng như vậy, làm cháu nghe được, lại trách ta, ràng là nàng tới trước, Nhị tẩu làm sao có thể bởi vì bỏ lỡ việc vui của chúng ta mà ghét bỏ nữ nhi, có đạo lý."


      Khang vương phi ngây ngẩn, ngờ Phó Dung lại biết năng như vậy, hơn nữa như thể nữ nhi nhà mình thông minh cỡ nào, khỏi nhìn sang tã lót bên cạnh.


      Phó Dung cũng nghiên đầu nhìn qua, thấy nho , chỉ lộ đầu ra bên ngoài, gương mặt như trước có chút nhăn nheo.


      Nàng trái lương tâm khen: "Cháu bộ dáng giống Nhị tẩu, lớn lên khẳng định cũng là đại mĩ nhân, Nhị tẩu chọn nhũ danh chưa?"


      Khang vương phi lắc lắc đầu, điểm điểm khuôn mặt nhắn của nữ nhi : "Còn chưa, đợi đầy tháng chọn."


      Phó Dung vừa định phụ họa, có nha hoàn mặc bối tử màu hồng đào vào trong: "Vương phi, Thái Tử phi, Thế Tử phu nhân Khánh quốc công phủ tới."


      "Mau mời." Khang vương phi vui vẻ .


      Phó Dung cười cười với nàng, đứng dậy ra phía cửa nghênh đón, khách khí chào hỏi hai người vừa vào cửa.


      "Đệ muội đến sớm." Thái Tử phi thấy bất ngờ , nhìn Phó Dung sắc mặt hồng nhuận hơn so với lần trước gặp mặt, dường như càng đẹp thêm vài phần. Nhớ tới Túc vương ngày đó giữ gìn nàng, trượng phu nhà mình thầm thèm dãi, trong lòng thực biết tư vị gì.


      Phó Dung theo nàng vào trong, nhìn Khang vương phi : "Định nhân lúc đông người mấy câu cùng Nhị tẩu, nên đến sớm chút."


      Thái Tử phi gật gật đầu, chuyện với Phó Dung nữa, bước nhanh tới trước giường ngồi xuống, thân mật ôm tiểu nữ oa bên trong: "Tiểu nha đầu rất nặng a, trách được ép nương con lâu như vậy, là tinh nghịch." Nàng và Khang vương phi là thân chị em dâu, ngày thường hay lui tới nên càng thân cận chút.


      Khang vương phi và tẩu tử quan hệ tệ, cười nhìn nàng dỗ trẻ con.


      Nghe Khang vương phi nữ nhi sinh ra nặng bảy cân, Thế Tử phu nhân phủ Khánh quốc công vẫn ở bên cạnh nhìn náo nhiệt đột nhiên xen vào : "Tiểu nha đầu mập như vậy a, ta nhớ đại lang lúc ấy cũng chỉ sáu cân tám lượng, phải ?" quá chắc chắn mà hỏi thăm Thái Tử phi.


      Phó Dung ở bên cạnh nhìn thấy ràng rành mạch, Thái Tử phi mặt cười thoáng cái liền cứng đơ.


      Tuy rằng hoài nghi đời trước Phó Ninh Phó Bảo chết có khả năng liên quan tới Thái Tử phi, nhưng giờ phút này Phó Dung vẫn là nhịn được đồng tình nàng.


      Trong phòng rơi vào xấu hổ trầm mặc,Khang vương phi bỗng nhiên phát ra hai tiếng cười lạnh, ngẩng đầu hỏi: "Thím hôm nay cố tình tới đây gây ngột ngạt sao? Lời ra nênbớt nên thêm cũng xong rồi, lúc này người thôi, thứ cho ta thân thể mệt mỏi, có cách nào đưa tiễn."


      Ngay trước mặt Thái Tử phi, Phó Dung còn có nha hoàn khắp phòng lại bị khiển trách như thế, Thế Tử phu nhân Khánh quốc công phủ mặt đỏ trắng biến đổi thất thường, cau mày : "tức phụ Lão Nhị kiểu gì vậy, ta chẳng qua là nghe các ngươi cân nặng của tiểu nha đầu nên nghĩ tới đại lang, phải là cố ý, ngữ khí ngươi như vậy định làm cái gì? Có thể chuyện như vậy cùng trưởng bối sao?"


      Nàng là đệ muội họ hàng của Gia Hòa đế, bọn người Phó Dung đều phải gọi nàng tiếng thím, bởi vậy có thể lẽ thẳng khí hùng khiển trách Khang vương phi.


      Khang vương phi lại sợ nàng, lạnh giọng phân phó tiểu nha hoàn tiễn khách.


      Thế Tử phu nhân Khánh quốc công phủ sắc mặt trầm, ra ngoài rồi cao giọng muốn vào cung tìm Hoàng Hậu nương nương phân xử.


      Khang vương phi khách khí chút nào "Phi" ngụm ra phía cửa: "Ngươi tìm mẫu hậu làm gì? Chúng ta dứt khoát trực tiếp tìm phụ hoàng phân xử, cho lão nhân gia nghe xem ngươi làm thím như thế nào! Già mà kính đó, về sau đừng hòng tiến vào cổng Khang vương phủ!"


      "Được rồi, muội với bà ấy nóng nẩy cái gì, tại muội chính là thể tức giận, mau đừng bởi vì ta mà thân thể bị thương." Thái Tử phi bình phục lại, ấn bả vai Khang vương phi .


      Phó Dung cũng hoàn hồn khuyên nàng: "Thái Tử phi rất đúng, Nhị tẩu nhanh bớt giận, đừng dọa tới cháu của ta."


      Khang vương phi hừ tiếng, trừng ra cửa : "Ta mới thèm giận đâu, chỉ là loại người này chuyện, lớn tiếng chút bà ta coi ngươi là quả hồng mềm, lần sau còn dám đạp lên mặt mũi chúng ta."


      Thái Tử phi cười khổ lắc đầu, với Phó Dung: "Nhị tẩu muội từ tính tình nóng nảy, ngày hôm nay xem như là để muội chê cười ."


      Khang vương phi rốt cuộc lộ ra mạt xấu hổ.


      Phó Dung cười : "Nhị tẩu đây là tính cách , rất tốt."


      Dám dám làm, Phó Dung rất thưởng thức Khang vương phi như vậy.


      Ba người chuyện lúc, lục tục có nữ quyến tới thăm, các nhà dường như đều nghe chuyện Thế Tử phu nhân Khánh quốc công phủ bị đuổi , vào nhà cũng thêm mấy phần dè dặt cẩn trọng, lo sợ nói lỡ lời cũng bị Khang vương phi đuổi ra ngoài. Thế Tử phu nhân Khánh quốc công phủ sau lưng có Vĩnh Ninh công chúa, Đoan phi nương nương chống lưng, ai dám giáp mặt cười nhạo nàng. Người khác cũng có mặt mũi như thế.


      Tiệc trưa qua, đến lúc lễ tắm ba ngày chân chính bắt đầu.


      Bên cạnh tiểu nữ oa là chậu đồng chứa nước nóng có đầy các loại lá thơm, nữ quyến theo tôn ti lớn cho thêm vào trong chậu muỗng nước trong, lại thả vào các nén vàng bạc làm lễ vật. Tới phiên Phó Dung, nàng ngắm tiểu nữ oa nhắm mắt phun bong bóng, nghĩ tới tương lai bé chưa chắc may mắn sống sót, lại nghĩ tới Khang vương phi treo cổ tự vẫn, bỗng nhiên dám nhìn thêm lần nữa.


      Tắm ba ngày kết thúc, các khách nhân lục tục cáo từ, Phó Dung Thái Tử phi là chị em dâu, muốn ngồi thêm lát.


      Phó Dung và Thái Tử phi có chuyện gì để , nhưng cùng với Khang vương phi ngược lại có chút hợp ý, nghe nàng dùng giọng điệu khinh thường chỉ điểm nàng thu thập thiếp thất thành như thế nào, cũng có chút hứng thú.


      "Vương phi, Túc vương điện hạ vừa mới tới." Tiểu nha hoàn lại vào chuyển lời.


      Phó Dung ngoài ý muốn nhìn nha hoàn kia, Thái Tử phi, Khang vương phi hẹn mà cùng nhìn về phía đối phương, trong mắt đều có kinh ngạc.


      Thái Tử phi trước nay ổn trọng, buông mi , Khang vương phi cười trêu ghẹo Phó Dung: "Xem xem, Tứ đệ thành thân mọi người đều gần nữ sắc, biết chuyện tình thú. Bây giờ lại biết tới đón tức phụ, chậc chậc, là trước kia chúng ta đều hiểu lầm Tứ đệ, vẫn là đệ muội quá tốt, dỗ được Tứ đệ lạnh tình kia thay đổi tính nết?"


      Phó Dung cúi đầu giả trang xấu hổ.


      Thái Tử phi cười cười: "Được rồi, tới đón, đệ muội nhanh , đừng để Tứ đệ sốt ruột chờ."


      Phó Dung đỏ mặt cáo từ, ra tiền viện trong lòng dần dần toát ra tia ngọt ngào. Người này, tới đón nàng thế nhưng cũng trước tiếng.


      Tiền viện, Khang vương cũng trêu ghẹo Từ Tấn: "Lão Tứ a lão Tứ, đệ là khiến ta nhìn với cặp mắt khác xưa a, chiêu này học từ ai?"


      uống rượu, toàn thân sực nức mùi, Từ Tấn lùi sang bên cạnh mấy bước, nhìn về trong cung : "Thái Tử muốn tới đón Thái Tử phi, mời ta đồng hành, chỉ là nửa đường Thái Tử bị phụ hoàng gọi về, biết vì cơ gì."


      Bị phụ hoàng gọi rồi?


      Khang vương trong lòng giật giật, muốn hỏi thăm, liếc mắt thấy thân ảnh thướt tha tới.


      Phó Dung gật gật đầu với , chủ động tới phía sau Từ Tấn.


      Từ Tấn cáo từ Khang vương: "Nhị ca, vậy chúng ta trước đây."


      Khang vương thích vui đùa, đối với mĩ nhân hứng thú lớn, khoát tay : " , , tháng sau nhớ lại đây uống rượu mừng cháu đệ đầy tháng."


      Từ Tấn đáp ứng, cùng Phó Dung lên xe ngựa.


      " bị người khi dễ chứ?"


      "Sao chàng lại tới đây?"


      Vừa ngồi vững, hai người nhìn đối phương đồng thời mở miệng, xong rồi lại nhất tề ngơ ngác.


      Phó Dung cười lên, giọng với chuyện phát sinh trong Khang vương phủ, " ngờ Khang vương phi nhìn nhu mĩ, tính tình lại đanh đá như vậy."


      Từ Tấn ôm nàng tới đùi giải thích: "Nàng ấy là đích tôn đích nữ của Thừa Ân công phủ, có Hoàng Hậu là thân mẫu che chở, đủ đảm lượng, đủ tính tình, đừng là Thế Tử phu nhân Khánh quốc công phủ, chính là Vĩnh Ninh công chúa, nàng ấy cũng dám ."


      "Vậy Hoàng Thượng cũng quản?" Phó Dung tò mò hỏi.


      Từ Tấn nhéo nhéo tay nàng: "Đều là người nhà, khẳng định thể tránh khỏi giáo huấn vài câu."


      Nhưng cũng chỉ là giáo huấn ngoài miệng, nhiều năm như vậy Vĩnh Ninh công chúa nhiều lần gây chuyện, phụ hoàng trong lòng sớm khó chịu, ngại thân phận nên chưa xử lý mà thôi.


      " nhắc đến bọn họ, mất hứng." Từ Tấn rất nhanh sang chuyện khác.


      Phó Dung cười , đôi mắt ướt sáng lóng lánh, "Được a, vương gia còn chưa cho ta biết sao chàng lại đột nhiên tới đón ta đâu."


      Từ Tấn cười khẽ, ghé vào tai nàng nhàng câu.


      Phó Dung nghe, so với vừa mới nghe nha hoàn Từ Tấn tới đón nàng càng khiếp sợ, lắp bắp : " phải hôm qua còn chưa phối ra dược sao?" Hóa ra cố ý giả vờ thất vọng?


      Từ Tấn bàn tay to lần vào trong y phục nàng, cắn lỗ tai nàng: "Hôm qua có, hôm nay có được sao?"


      Nàng sợ đau, nàng muốn ôn nhu, đêm nay cho nàng ôn nhu.
      Last edited: 13/3/19
      Uyên Sama, thanhbinh, hauyen280344 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :