1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Phương Tây] The Dark Duet Series - C.J. Roberts (đã có ebook)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Sắc nữ thời nay

      Sắc nữ thời nay New Member

      Bài viết:
      3
      Được thích:
      3
      Hay quá nàng oie. Đọc mà nín thở luôn ấy. Mong quyển 2 sớm ra lò :yoyo66:
      Dian thích bài này.

    2. Dian

      Dian Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      212
      Được thích:
      1,046
      @Sắc nữ thời nay mình post quyển hai đó bạn, bạn đọc quyển 1 chưa? ko ko hiểu đầu cua tai nheo đâu. Nếu chưa đọc quyển 1 bạn quay lại trang 1 để xem nhé. Mình post hai quyển trong cùng topic luôn. Và cảm ơn bạn vì theo dõi :)

    3. Dian

      Dian Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      212
      Được thích:
      1,046
      CHƯƠNG 15.4
      Dù thế, sau lúc, biết mình phải dừng lại – hoặc thể dừng lại nữa. đứng lên và nhìn xuống cơ thể run rẩy của Mèo Con. quay đầu và nhắm mắt lại khi hai gò ngực nâng lên rồi hạ xuống vì nỗ lực hít thở. thở dài sâu, thưởng thức mùi vị và hương thơm của . Phải là bây giờ. kéo ngăn tủ gắn với chiếc bàn ra.

      “Em đẹp lắm, Mèo Con,” Caleb . Rồi lấy ra hai chiếc còn tay. hề mở mắt, nhưng vẫn rúm người trước thanh của mấy chiếc còng. “Em rất, rất ngoan ngoãn. Tôi hi vọng em tiếp tục như thế.” còng cổ tay phải của vào bàn theo cách dễ chịu nhất và mỉm cười khi cuối cùng cũng mở mắt nhìn bằng đôi mắt nâu to tròn đầy tò mò. “Em hề chống cự,” với nụ cười rạng rỡ. “Tôi ấn tượng đấy.”

      ngập ngừng khi với lấy cổ tay trái của , nhưng rồi cánh tay thả lỏng và nhịp thở trở nên nhanh hơn. Khi khóa còng tay của , vươn tay ra và lướt ngón trỏ lên bên nhũ hoa của . “Cậu nhóc” của giần giật khi tiếng thở dài của lấp đầy căn phòng. Tiếp đến, bịt mắt lại, khiến cho căng thẳng say lòng người trong cơ thể tăng thêm. Caleb thấy ngạc nhiên vì hề lời nào hay cố gắng chống cự lại – thể quyết định liệu mình có muốn dễ bảo thế hay .

      “Em nghĩ gì vậy?” hỏi. Chầm chậm, với tay lấy chiếc máy mang đến điều ngạc nhiên định trước.

      Mèo Con liếm môi, “Em nghĩ…” uốn người bên dưới những chiếc còng, “em muốn kết thúc chuyện bắt đầu ghê gớm đến thế nào.”

      Caleb bật cười, “Tin tôi . Tôi định thế mà.” bật công tắc của chiếc máy lên. Nó phát ra thứ thanh ro ro bất thường, khác máy phát điện là bao.

      Mèo Con cố cử động toàn thân, nỗ lực của chẳng mang lại gì ngoài tiếng còng tay va leng keng vào thành bàn.

      “Cái gì thế?” la lên.

      “Em có muốn tôi bịt miệng em nốt ?” Caleb hỏi. Mèo Con lắc đầu kịch liệt. “Vậy để cho tôi làm cho xong .”

      Mèo Con kéo căng dây trói khi những ngón tay kẹp lấy nơi nữ tính nhạy cảm của rồi kẹp lên đó chiếc kẹp có đệm mút. ngọ nguậy mông, cố giũ nó ra nhưng được.

      “Tôi muốn em ngoan ngoãn và sẵn sàng cho chuyện này. Và em làm theo; em đến gần lắm rồi.” mút mạnh bên nhũ hoa của , và mặc cho nỗi sợ hãi tăng dần, vẫn cong lưng, cổ đẩy bầu ngực sâu hơn vào miệng . Dù thấy vô cùng hấp dẫn, nhưng Caleb vẫn dứt ra và nhanh gọn kẹp lên nhũ hoa , sau đó lặp lại với bên còn lại. Khi hoàn thành, bước lùi lại để chiêm ngưỡng hình ảnh tạo ra – bị bịt mắt, bị trói, và bị kẹp chặt với những sợi cáp chạy giữa hai chân. “Tôi nghĩ tôi bịt miệng em nốt, tôi muốn em đánh thức ai cả.”

      Mèo Con toan phản đối, nhưng Caleb nhanh chóng ngăn chặn bằng cách nhét mảnh vải mềm vào miệng rồi cột chặt nó phía sau đầu . Dù hẳn là cái bịt miệng, nhưng nó ngăn lại bất kì thanh nào thoát ra từ miệng và khiến cho lời lẽ của thành vô nghĩa.

      “Suỵt,” Caleb thầm cạnh tai . “Bài học tiếp theo đây chắc chắn là bài học quan trọng và khó khăn nhất.” vuốt tóc . “Khoái lạc chỉ đến với em khi Chủ Nhân của em mong muốn. Trong thời gian đó, em khao khát nó, đau đớn vì nó và khổ sở vượt qua nó – giống như em bây giờ vậy. Tôi ngủ. Nếu em tiếp tục là ngoan, có thể tôi để em đến vào bữa sáng.”

      Mèo Con ở giữa cơn sóng đả kích câm lặng, khi dòng xung điện cùng lúc chạy qua vật và hai nhũ hoa của . Caleb quan sát khi cơ thể đờ ra vì hoảng hốt và khoái cảm dữ dội. Dòng điện đủ thấp để gây đau đớn, nhưng đủ mạnh để khiến cơ thể co lại. căng người và hướng về phía cảm giác kia. cong lưng, lạc trong biển xúc cảm do những chiếc kẹp nhũ hoa tạo ra khi chúng truyền đến những đợt rung động nho . Hông khẽ đưa đẩy trong khí, tìm kiếm giải phóng khi tiếp xúc kia đột ngột dừng lại. thét lên trong tuyệt vọng, có cách nào làm giảm khao khát – thể tìm được giải phóng, cũng thể để đó dịu thành hư vô.

      Caleb nhìn lưu luyến nhìn thêm lần nữa rồi hướng về phía cầu thang. với lại phía sau, “ đêm dài đấy. Chúc may mắn, Mèo Con.”

      Bên ngoài hầm rượu, Caleb áp lưng lên cửa và thở dài thườn thượt, cố chống lạo thôi thúc được chạy ào xuống cầu thang và chôn mình vào bên trong nàng trinh nữ xinh đẹp, đói khát của .

      “Mẹ kiếp,” lúc thở hắt ra rồi tiến về phía phòng mình. Mệt mỏi, Caleb kiểm tra đồng hồ. khuya rồi, hoặc còn quá sớm, tùy theo cách bạn nhìn nhận. cởi quần áo rồi tắt đèn. Trong bóng tối của căn phòng và trong tâm trí, đến bên . giữ chặt cậu nhóc thẳng đứng trong tay, và hình ảnh của Mèo Con ra.

      mường tượng ở dưới lầu; với đôi chân giang rộng cùng “ bé” hé mở và ướt đẫm. Cậu của đập rộn dữ dội trong nắm tay. siết nó chặt, khiến chất dịch chảy ra. bôi nó lên phần đầu cậu và tưởng tượng.

      dùng ngón cái nhàng tách mở cánh môi bên trong nơi nữ tính trơn ướt của và nhìn rên rỉ. Rồi trượt cậu của mình lên xuống khe hở đó, bao phủ mình trong mật ngọt của , chuẩn bị sẵn sàng cho cả hai. nghiêng tới trước và hơi ấm nơi hai bầu ngực áp lên vồng ngực trần của .

      Bên ngoài mộng tưởng, rền rĩ lớn tiếng trong lúc tăng nhanh tốc độ.

      “Làm tình với em ,” thầm, và đột nhiên họ lại ở trong phòng ngủ của . với xuống, kéo váy ngủ của lên và đẩy cậu của mình sát vào . nhàng, kiên nhẫn chờ đợi thả lỏng, và đôi chân mở rộng ra trước khi đẩy tới lần nữa.

      “Em ,” với đôi mắt ngập nước. hôn và luồng tay vào tóc , giục tiến vào sâu hơn nữa. liên tục . đẩy toàn bộ mình vào bên trong .

      mơn trớn mình mỗi lúc nhanh hơn. Nơi nam tính căng lên, sẵn sàng bùng nổ trong cơn cực khoái kiềm giữ quá lâu.

      đưa đẩy vào ra bên trong chặt chẽ nóng bỏng của , và rên rỉ, hét lên trong vui sướng.

      “Em là của ,” hổn hển, “chỉ của thôi.”

      sai trái khi mơ tưởng về những chuyện như thế - nhưng Caleb chẳng quan tâm. Mộng tưởng là tất cả những gì có thể có và ai có thể tước đoạt chúng khỏi cả. gầm gừ lớn tiếng khi cơn cực khoái bùng bổ trong khí, phủ lên thứ tinh dịch ấm nóng, dính dớp.

    4. Dian

      Dian Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      212
      Được thích:
      1,046
      CHƯƠNG 16.1
      Ngày thứ 10: Buổi tối

      “Tôi phải tè,” tôi với Reed. ta nhăn mặt nhưng bình luận gì. “Gì chứ? Con người ta thỉnh thoảng phải tè chứ Reed.”

      “Phải,” ta vẻ buồn cười, “Tôi biết. Tôi chỉ hiểu sao lại thấy cần phải ràng ra như thế thôi. Chỉ câu đơn giản, ‘Tôi muốn nghỉ chút’ là được rồi.”

      Tôi bật cười rồi nhảy xuống giường để vào nhà vệ sinh. Reed hơi cứng người lúc tôi ngang qua. ta tránh ánh mắt tôi và cố ý nhìn ra ngoài cửa sổ. Có thể ta kì quặc thế đấy, nhưng tôi lại thể ngăn mình thấy tò mò về ta. Tôi tự hỏi ta là người thế nào khi ở trong vai trò FBI của mình.

      biết họ gì về những người trầm lặng rồi đấy.

      Tôi chuyện liên tục trong nhiều giờ. Miệng tôi có cảm giác khô như xương vậy. Tôi gỡ bỏ lớp nhựa bao khỏi chiếc cốc và hứng nước từ vòi. Vị của nó tởm kinh, nhưng tôi vẫn nuốt vào.

      Đâu đó xa xôi trong tâm trí, tôi biết mình nên thấy kiệt quệ về mặt cảm xúc, hay thậm chí là khóc lóc và buồn bã. Nhưng hầu như tôi chỉ thấy… gì cả. Tôi chắc là vì sao. Tôi đoán là do tôi biết câu chuyện kết thúc thế nào, và với mỗi câu chữ được ra, tôi biết mình chuẩn bị tinh thần cho hồi kết của điều xảy đến. Cứ như tôi kể câu chuyện xảy ra với ai đó khác vậy.

      Tôi Caleb. Tôi ấy. Tôi còn quan tâm đến những chuyện tồi tệ bắt tôi trải qua nữa, điều quan trọng nhất chính là, tình tôi dành cho có tồn tại. có bất kì buổi trò chuyện hay liệu pháp nào có thể thay đổi chuyện xảy ra. Nó thay đổi được cảm giác của tôi.

      ấy rồi, Livvie.

      Nó kia rồi. Nỗi đau kia rồi. Nó là khối than hồng vĩnh viễn cháy đỏ trong tim tôi. Nó là gợi nhắc rằng, Caleb sống mãi.

      Tôi khóc quá nhiều trong suốt mười ngày qua. Tôi sống trong quá nhiều đau khổ. Tôi biết khi tất cả mọi chuyện được ra, khi Reed nghe hết tất cả, khi ta và Sloan bước tiếp – tôi chỉ còn lại mình với nỗi đau và tình của riêng tôi. Nhưng hôm nay – hôm nay tôi ổn. Hôm nay, tôi kể lại câu chuyện như thể nó xảy ra với ai đó khác.

      Tôi làm xong việc trong nhà tắm, rửa sạch tay rồi mở cửa. Sloan đứng trong phòng với Reed khi tôi ra khỏi nhà tắm. Bầu khí dường như đặc quánh, nhưng vì điều gì tôi biết. Sloan mỉm cười, nhưng Reed trông như thể ai đó vừa ăn mất bữa trưa của ta trong tủ lạnh chung vậy.

      Sloan giơ lên chiếc túi màu nâu lớn dính đầy dầu mỡ bên dưới đáy. “Tôi mang bữa tối đến đây,” ta với tôi.

      “Tuyệt vời!” tôi , ngạc nhiên trước tử tế đó.

      Sloan vui vẻ mỉm cười với tôi. “Tôi biết rất đồ ăn bệnh viện, nhưng tôi nhận ra có thể thích vài cái bánh kẹp dầy dầu mỡ và khoai tây chiên hơn.” Dạ dày tôi kêu rồn rột đáp lại và Sloan nhướng bên mày lên đầy tự mãn. “Đặc vụ Reed, tôi biết luôn tránh thức ăn nhanh, thế nên tôi có mang xà lách gà nướng cho . Hi vọng là được.”

      Tôi cầm lấy chiếc túi từ Sloan rồi đặt nó lên chiếc khay kéo giường để có thể đến với chiếc bánh kẹp của mình. Bằng , tôi có thể ăn luôn chiếc túi mất. Tôi thọc tay vào túi, bốc nắm khoai chiên vụn ở đáy rồi tọng vào miệng.

      “Nóng! Nóng!” Tôi la lên nhưng vẫn tiếp tục nhai nhồm nhoàm món khoái khẩu mằn mặn kia. Mặc xác chuyện bỏng độ , đám khoai chiên này thậy tuyệt vời! Vì quá bận nhồi nhét mớ khoai chiên vụn vào miệng nên mất giây tôi mới nhận ra chẳng có ai lên tiếng cả. Tôi nhìn lên và nhận thấy Reed cùng Sloan có màn đọ mắt khá là kì quái. Tôi nghĩ Reed thua. Thú vị đây.

      Reed cuối cùng cũng hắng giọng và nhìn về phía chiếc cặp da của mình. “ ra tôi phải rồi. Tôi có vài e-mail cần hồi và vài cuộc gọi cần phải gọi. Ừm, dù sao cũng cảm ơn – vì chỗ thức ăn.” Reed bắt đầu thu gọm vật dụng của mình cách vội vã. Tôi chưa từng thấy ta…bối rối như thế, từ đó có vẻ hợp phải .

      Càng lúc càng tò mò rồi đây.

      “Matthew,” Sloan lên tiếng, nhưng khựng lại khi Reed dừng thu dọn đồ đạc đủ lâu để ném cho ta cái nhìn trừng trừng. ta giơ hai tay lên. “Đặc vụ Reed, tôi thể nghĩ ra bất kì điều gì cấp bách đến độ thể chờ đến sau bữa tối cả.”

      Reed thở dài thườn thượt nhưng ngừng thu dọn giấy tờ. “Cảm ơn vì chỗ đồ ăn, Tiến Sĩ Sloan. Tôi cố ý tỏ ra thô lỗ hay bạc bẽo gì cả, nhưng tôi có việc cần phải làm. Và phải, chuyện rất cấp bách. Văn phòng ở Pakistan sắp mở cửa rồi và họ có thông tin tôi cần.”

      Sloan xịu xuống, môi hơi mím lại. “Ồ. Tôi biết. Tôi xin lỗi.”

      ai chú ý đến việc tôi có mặt trong phòng cả, và tôi thấy mình giống đứa tọc mạch vậy. Thú vị ! Tôi nghĩ đến sở thích hay giám sát của Felipe cùng Celia và đỏ mặt. Bất kể chuyện gì xảy ra giữa Sloan và Reed cũng phải việc của tôi.

      “Đây này!” Tôi lớn, để họ biết rằng mình bị quan sát. Tôi giơ món xà lách của Reed lên với vẻ hân hoan và ăn phần khoai vụn nắp. “ có thể mang theo mà.”

      Sloan trao cho tôi nụ cười biết ơn, như thể rất nhõm vì tôi phá vỡ mối liên kết phiền phức giữa họ vậy. ta với ra và lấy chiếc hộp từ tay tôi. “Phải đấy, mong hãy lấy phần xà lách theo. cần phải ăn gì đó chứ.”

      Reed nhìn vào món xà lách như thể ta chưa từng ăn qua, sau đó nhìn sang Sloan rồi đến tôi. ta tức giận, và chuyện đó chẳng hề có lý do lý trấu gì cả. ta chỉ đơn giản là nổi khùng thôi. ta muốn tức giận với Sloan, nhưng ta lại chẳng hề cho ta cái cớ, cũng chẳng hề hay làm gì sai cả. Thế nhưng, ta vẫn chọn cách nổi giận với ta. Cuối cùng, ta đặt chiếc cặp da xuống ghế ngồi và nhận lấy hộp thức ăn. “Cảm ơn,” ta .

      có chi,” Sloan đáp, theo lối dịu dàng Caleb vẫn dùng với tôi mỗi khi thấy vui vẻ. Sloan quan sát vẻ mặt của Reed, và rồi ánh nhìn của ta dời khi ta ta liếc nhìn lại và mau chóng quay hướng khác.
      Snow, meculi, Sắc nữ thời nay2 others thích bài này.

    5. Sắc nữ thời nay

      Sắc nữ thời nay New Member

      Bài viết:
      3
      Được thích:
      3
      @Dian hi minh đoc xong quyen 1 r . H theo dõi q2. Mog b sớm ra chương ms. Ủng hộ b :yoyo52:
      Dian thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :