1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nữ phụ xoay người tiến công chiếm đóng - Ái Phát Ngốc Đích Tiểu Lung Bao

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 61

      Edit: Tuyết Nguyệt Lam


      "Mai Mai, thuốc mỡ này là bạn mang từ nước ngoài về. Đúng lúc chỗ cậu ta còn, nghe rất hiệu quả, lưu lại sẹo. Em dùng thử xem, nếu hiệu quả tốt, bảo cậu ta mang tới cho em vài hộp nữa." Lục Giai Duệ cười với Hàn Mai Mai.

      "Cảm ơn, Giai Duệ, khiến lo lắng rồi." Hàn Mai Mai cười , sau đó nhận thuốc mỡ.

      "Em cám ơn gì chứ, chuyện này đều tại tốt, nếu tại , tay em cũng thành ra như vậy." Lục Giai Duệ áy náy .

      " Giai Duệ, liên quan tới , chỉ là chuyện ngoài ý muốn mà thôi." Hàn Mai Mai lại để chuyện này ở trong lòng.

      MàyLục Giai Duệ nhăn lại, mới vừa muốn mở miệng cái gì.

      Mà Lạc Thần Dật ở ngoài cửa nghe thế cảm thấy căng thẳng, lập tức đẩy cửa vào.

      Mặt hai người trong văn phòng thấy Lạc Thần Dật đột nhiên xuất đều có chút ngoài ý muốn.

      "Sao lại tới đây?" Hàn Mai Mai thốt ra.

      Lạc Thần Dật trả lời đến lời , ánh mắt chăm chú rơi vào tay .

      Hàn Mai Mai có chút mất tự nhiên, tự nhiên giấu tay ra phía sau, bọn họ vẫn chưa chuyện này với Lạc Thần Dật, chỉ sợ chuyện bé xé ra to.

      Lạc Thần Dật rất nhanh liền thu hồi ánh mắt lại, qua vô cùng thân thiết ôm vai Hàn Mai Mai, cười với Lục Giai Duệ: "Lục thiếu, lâu gặp."

      Lục Giai Duệ thấy tay Lạc Thần Dật đặt ở vai Hàn Mai Mai, mặt lên tia mất tự nhiên, lại cười : "Lạc thiếu, xin chào."

      Lạc Thần Dật mỉm cười : " tới thăm Mai Mai nhà chúng tôi sao? Chuyện của ấy cần quan tâm, có tôi ở đây rồi."

      "Mai Mai, em đúng ?" Lạc Thần Dật quay đầu sủng nịch nhìn Hàn Mai Mai .

      Hàn Mai Mai thấy ánh mắt Lạc Thần Dật liền lóe lên uy hiếp, giống như ‘em dám , nhất định em chết’.

      Hàn Mai Mai đành phải gật đầu cái.

      Lạc Thần Dật lộ ra vẻ mặt vừa ý, quay đầu nhìn Lục Giai Duệ.

      "Như vậy tôi an tâm rồi, vậy phiền toái Lạc thiếu rồi." Lục Giai Duệ cười , đồng thời cũng cảm giác được miệng có vị đắng.

      "Lục thiếu, cùng ăn cơm với chúng tôi . Tôi dặt chỗ ở Bích Hải." Lạc Thần Dật rộng rãi .

      Lục Giai Duệ cười : " cần, tôi còn có chuyện, tôi trước đây." ta cũng muốn ở lại làm bóng đèn, thấy người khác ân ái.

      "Như vậy sao, đáng tiếc, vậy chúng ta hẹn lần sau nha." Giọng Lạc Thần Dật mang theo đáng tiếc , giống như tiếc cho Lục Giai Duệ vậy.

      Lục Giai Duệ đáp ứng, lên trước dặn dò Hàn Mai Mai: "Mai Mai, nhất định phải bôi thuốc đúng giờ đó."

      "Được, em biết rồi." Hàn Mai Mai đáp.

      Lục Giai Duệ vừa , biểu tình của Lạc Thần Dật liền tốt, nâng tay Hàn Mai Mai lên, khẩn trương nhìn, cau mày: "Sao lại thành như vậy?"

      Hàn Mai Mai cúi đầu : " chút ngoài ý muốn."

      "Hừ." Vừa rồi Lạc Thần Dật ở ngoài cửa nghe được, chuyện này có liên quan tới Lục Giai Duệ, muốn làm vậy để có được tấm hình kia, lại hung dữ : "Sau này em gặp Lục Giai Duệ ít thôi."

      "Chuyện này liên quan tới Giai Duệ, chỉ là chuyện ngoài ý muốn mà thôi..." Hàn Mai Mai thấy mặt Lạc Thần Dật càng đen hơn, dám tiếp.

      "Lại còn Giai Duệ, em rất thân với ta sao?" Lạc Thần Dật nặn ra từ kẽ răng.

      Hàn Mai Mai thấy Lạc Thần Dật như vậy biết tức giận, cũng dám phản bác, chuyện này có chút chột dạ, như thế nào cũng với đúng lúc.

      Lạc Thần Dật thấy Hàn Mai Mai như vậy, thở dài hơi, sau đó cầm lấy thuốc mỡ bên cạnh, xem hướng dẫn sử dụng, sau đó vặn mở nắp, lấy ít thuốc mỡ, động tác nhàng bôi thuốc mỡ cho Hàn Mai Mai.

      Trong lòng Hàn Mai Mai mềm nhũn, lấy lòng : " đừng tức giận mà. Cùng Giai... liên quan đến Lục Giai Duệ, chỉ ăn cơm với ấy mà thôi. Là người phục vụ cẩn thận rót nước vào tay em. Em chỉ muốn khiến lo lắng, cho nên mới với . Đây chỉ là vết thương , có vấn đề gì..."

      "Đừng cử động." Lạc Thần Dật cúi đầu nhìn ra biểu tình, quá hồi lâu, đột nhiên : "Lần sau em có xảy ra chuyện gì nhất định phải gọi điện thoại cho đầu tiên."

      "Được." Hàn Mai Mai chút do dự đáp ứng.

      Lạc Thần Dật nâng cằm của lên hôn xuống: "Em phải nhỡ kỹ là bạn trai của em."

      Trong lòng Hàn Mai Mai dao động...

      Gần đây Hàn Mai Mai cũng có chút phiền não, ông ngoại Hàn vẫn thúc giục xem mắt, có chút dao động, hay là trực tiếp ngả bài với ông ngoại, ngay tại thời điểm do dự, nhận được điện thoại của người, người kia còn dặn được với Lạc Thần Dật.

      "Chú, xin chào." Hàn Mai Mai nhìn người đàn ông trung niên ngồi đối diện, trong lòng có chút bất an, biết Lạc Vĩ Kỳ gọi đến đây nhất định có liên quan đến Lạc Thần Dật.

      Lạc Vĩ Kỳ gật đầu cái, cũng lên tiếng, nghiêm mặt nhìn Hàn Mai Mai, nhìn ra biểu tình gì.

      Thời điểm Lạc Vĩ Kỳ nghiêm mặt, vẻ mặt càng khiến người ta sợ hãi hơn, trong lòng Hàn Mai Mai lại có loại dự cảm tốt, cũng dám tùy tiện mở miệng trước.

      Rất lâu, Lạc Vĩ Kỳ hắng giọng cái, chậm rãi : "Thần Dật với tôi, hai đứa quen nhau?"

      "... Đúng vậy."

      "Tôi cảm thấy hai người phải cực kỳ thích hợp." Lạc Vĩ Kỳ thẳng vào vấn đề .

      Thái độ Lạc Vĩ Kỳ đối với trực tiếp như vậy, khiến Hàn Mai Mai có chút kinh ngạc, nhớ lần đầu tiên nhìn thấy Lạc Vĩ Kỳ, là kỉ niệm ngày thành lập tập đoàn Hàn thị, ông ấy còn để cho Lạc Thần Dật nhảy với điệu, tại thái độ của ông ấy sao lại thay đổi lớn như vậy?

      "Tôi lần nữa, tôi tán thành hai đứa quen nhau. Tôi cảm thấy tính cách hai đứa thích hợp. Mà Hàn tiểu thư, điều kiện của tốt như vậy nhất định có rất nhiều người đàn ông tốt theo đuổi . . ."

      Trong lòng Hàn Mai Mai có chút thoải mái, biết vì sao Lạc Vĩ Kỳ đột nhiên vừa mắt , tính tình của có phần mâu thuẫn, cảm thấy chuyện hai người nhau, người ta cảm thấy thích hợp, vì sao người khác còn muốn xoi mói vào.

      "Hàn tiểu thư, nên hiểu ý của tôi." Mặt Lạc Vĩ Kỳ chút thay đổi nhìn Hàn Mai Mai.

      Trong lòng Hàn Mai Mai nghĩ tốt lý do thoái thác, còn chưa ra miệng.

      "Ba, ba làm gì vậy?" Giọng Lạc Thần Dật đột nhiên xuất .

      "Thần Dật, sao con lại tới đây ?" Lạc Vĩ Kỳ có chút bối rối, rất nhanh lại trấn định lại, như là nghĩ tới cái gì, trừng mắt nhìn Hàn Mai Mai cái.

      Hàn Mai Mai bị trừng có chút hiểu, chẳng lẽ ông ấy tưởng rằng báo cho Lạc Thần Dật? Đây đúng là oan uổng cho .

      "Ai bảo ba gọi ấy tới đây." Lạc Thần Dật vui với Lạc Vĩ Kỳ.

      Lạc Vĩ Kỳ bị Lạc Thần Dật dùng giọng điệu như vậy chuyện ở trước mặt người ngoài, cũng có chút khó chịu, cứng rắn : "Tôi là trưởng bối, tôi thể gặp ta sao?"

      "Chuyện của con cần ba lo, con muốn ở cùng chỗ với ai, ba cũng đừng xen vào." Lạc Thần Dật xong câu đó liền lôi kéo Hàn Mai Mai ra ngoài.
      Jin292, Phong Vũ Yên, Trâu3 others thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 62:

      Edit: Tuyết Nguyệt Lam


      Lạc Thần Dật kéo Hàn Mai Mai ra bên ngoài, hỏi: " có việc gì em tới đây làm gì?"

      "Em muốn tới hay sao?" Hàn Mai Mai thầm.

      "Ông ta gọi em tới em liền tới, sao em lại nghe lời như thế? Lời với em, sao em lại để ở trong lòng. tại em có chuyện gì đều muốn với có phải hay ? Lần trước em đáp ứng như thế nào?" Lạc Thần Dật tức giận .

      Hàn Mai Mai cũng cực kỳ khó chịu, tại lại bị Lạc Thần Dật mắng, chỉ cảm thấy càng phiền hơn.

      "Vừa rồi ba gì với em?" Lạc Thần Dật thăm dò hỏi, ít nhiều cũng biết Lạc Vĩ Kỳ gì. tại Lạc Vĩ Kỳ lòng muốn kết thông gia với nhà họ Tôn, còn kém chưa gói gửi qua bên đó thôi.

      " có gì." Hàn Mai Mai quay đầu , giận dỗi .

      Quá hồi lâu, mặt Lạc Thần Dật chút thay đổi : " đưa em về."

      Hàn Mai Mai cũng mẫn cảm nhận ra cảm xúc của Lạc Thần Dật chuyển biến, trong khoảng thời gian ngắn khí có chút xấu hổ, hai người dỗi nhau nên cũng ai phản ứng.

      Lạc Thần Dật đưa Hàn Mai Mai đến nhà cũ nhà họ Hàn, liền lái xe rời , có giống bình thường theo Hàn Mai Mai vào xin cơm.

      Tâm tình Hàn Mai Mai cũng tốt,di end a n l eq u y d on .co m, đẩy cửa ra vào, nghĩ tới bên trong còn có người chờ .

      "Mai Mai, con mau tới đây. Đây chính là Tiểu Vương, con trai của viện trưởng Vương, tại nó là bác sĩ chủ nhiệm. Tuổi trẻ như vậy là bác sĩ chủ nhiệm, rất giỏi. Còn có tiền đồ hơn ba con khi đó. Mai Mai, trước đây hai đứa gặp nhau rồi đó." Ông ngoại Hàn nhiệt tình .

      Hàn Mai Mai thấy người đàn ông giày Tây, đeo cái mắt kình nhìn qua rất tinh .

      qua gật đầu cái: "Xin chào." với ông ngoại: "Ông ngoại, chuyện trước đây con đều nhớ . Bác sĩ Vương này . . . con nhớ . . ."

      Bác sĩ Vương kia cười : "Cũng chỉ gặp mặt có hai ba lần, em có ấn tượng là bình thường. Ông ngoại, Mai Mai bây giờ còn đẹp hơn thời điểm cháu nhìn thấy ấy rất nhiều."

      Hàn Mai Mai đối với Bác sĩ Vương tự cho là thân quen này có chút phiền chán.

      "Mai Mai, con mau ngồi xuống , hai đứa người trẻ tuổi trò chuyện nhiều chút." Ông ngoại Hàn cười tít mắt , sau đó quay đầu với bác sĩ Vương: "Trước kia tính cách của nó quá bá đạo, tại trưởng thành, thu lại nhiều rồi đó. Cũng phải ông khoe khoang, đứa cháu này của ông càng ngày càng thân thiết rồi . . ."

      Hàn Mai Mai cũng có chút xấu hổ.

      Bác sĩ Vương kia lại ở bên cạnh phụ họa cùng, giống như kẻ ba phải vậy.

      "Con hơi mệt, muốn nghỉ ngơi chút." Hàn Mai Mai vừa xong đứng lên chuẩn bị .

      Mày ông ngoại Hàn lập tức nhăn lại, bất mãn nhìn Hàn Mai Mai, vừa muốn chuyện.

      Bác sĩ Vương khéo hiểu lòng người : "Vậy em mau nghỉ ngơi . Tôi nghe ông ngoại , tại mình em quản lý công ty, đây quả rất vất vả, em phải chú ý làm việc và vui chơi kết hợp..."

      Ông ngoại Hàn nghe bác sĩ Vương như vậy cũng tiện nổi giận.

      Hàn Mai Mai cho qua gật gật đầu, liền vào trong phòng.

      Hàn Mai Mai nằm ở giường, nghĩ đến khuôn mặt chút thay đổi của Lạc Thần Dật lái xe rời khi đó, trong lòng liền cảm thấy cực kỳ phiền não.

      Ngày hôm sau, ở trong phòng ăn.

      "Mai Mai, tôi nghe ông ngoại , ở công ty em có rất nhiều chuyện phải xử lý, đều có thời gian ăn cơm, như vậy cũng tốt, thân thể chịu được..." Bác sĩ Vương tự .

      Hàn Mai Mai ngồi đối diện ta nghe ta lải nhải. Bác sĩ Vương này đúng là nhiệt tâm, buổi trưa hôm nay liền chạy tới công ty tìm , từ chối được, đành phải tới đây ăn cơm với ta.

      Ngày hôm qua Lạc Thần Dật lái xe đến bây giờ cũng có gọi điện cho , Hàn Mai Mai mơ hồ biết Lạc Thần Dật giận mình, nhưng bảo cúi đầu trước lại bỏ xuống được mặt mũi...

      "Mai Mai, ý của ông ngoại em cũng nên hiểu." Bác sĩ Vương chuyện này giống như có chút xấu hổ, dừng phen : "Kỳ tôi rất hài lòng với em, dù là diện mạo, gia thế, đều xứng đôi với tôi. Nếu em có ý kiến gì, tôi cảm thấy ba tháng sau chúng ta có thể kết hôn, hôn lễ của chúng ta có thể đặt ở đảo Bali, đến lúc đó..."

      Hàn Mai Mai còn suy nghĩ đến chuyện của Lạc Thần Dật, bác sĩ Vương kia suy nghĩ đến tương lai tốt đẹp rồi.

      Bác sĩ Vương thấy Hàn Mai Mai thất thần, có chút bất mãn : "Mai Mai, em có nghe tôi chuyện hay ?"

      "A." Hàn Mai Mai lấy lại tinh thần: "Tôi nghe."

      "Vậy quá tốt. " Bác sĩ Vương nhìn cực kỳ vui vẻ: "Vậy em là em đồng ý! Nghe được em như vậy, tôi rất yên tâm. Tôi còn sợ em đồng ý chuyện này. Ai, tại rất nhiều sau khi kết hôn muốn sống cùng bố mẹ chồng. Có rất ít người giống như em..."

      Hàn Mai Mai vừa nâng chung trà lên uống, nghe thế "Phốc" tiếng phun hết ra.

      mặt bác sĩ Vương đều là nước, mặt ta lập tức tái .

      "Bác sĩ Vương, xấu hổ." Hàn Mai Mai mang theo xin lỗi , rút mấy tờ khăn giấy vội vàng đưa tới.

      Mặt bác sĩ Vương lúc này mới hòa hõa chút.

      Hàn Mai Mai cảm thấy phải mau chóng ràng với bác sĩ Vương này: "Bác sĩ Vương, tôi cảm thấy tôi và ..."

      " ra tôi nhìn lầm, là Hàn tổng." giọng châm biếm truyện vào trong tai Hàn Mai Mai.

      Hàn Mai Mai ngẩng đầu vừa thấy, người này đúng là Ngụy Nhất Minh.

      Ngụy Nhất Minh vừa đến liền thấy Hàn Mai Mai, vốn tưởng rằng người ngồi đối diện là Lạc Thần Dật kia, tính toán bước nhanh vượt qua bọn họ, mắt thấy tâm phiền, đưa mắt nhìn, người nọ lại phải Lạc Thần Dật. Mà còn nhìn qua đối với Hàn Mai Mai lại hết sức ân cần, Ngụy Nhất Minh tự nhiên coi người này thành đối tượng mới của Hàn Mai Mai. Trong lòng có vài phần khinh thường, lại có chút tư vị đúng, cũng được đây là tư vị gì, chân ma xui quỷ khiến qua đó rồi.

      mặt Hàn Mai Mai có biểu tình gì, giống như có nghe thấy Ngụy Nhất Minh vậy.

      Ngụy Nhất Minh thấy như vậy, trong lòng càng thoải mái.

      "Nhất Minh, chúng ta thôi." Bạn bên người Ngụy Nhất Minh thúc giục, xong lại đánh giá Hàn Mai Mai. bạn này là gần đây Ngụy Nhất Minh mới quen, điều kiện cũng tệ, liền kết giao, nhưng Ngụy Nhất Minh lại thèm để ý bạn này, tại trong mắt ta kết hôn với ai cũng vậy thôi, dù sao cũng phải ấy . . .

      Bác sĩ Vương rất nhanh phản ứng kịp nhận ra người trước mắt này là tổng giám đốc Ngụy thị Ngụy Nhất Minh, ta lập tức vươn tay: " ra là Ngụy Tổng, xin chào, xin chào."

      Ngụy Nhất Minh có vươn tay, ngược lại hơi hất mày.

      Bác sĩ Vương cũng xấu hổ, khuôn mặt tươi cười : "Xin chào, Ngụy Tổng, tôi vẫn nghe ba tôi về . Ông vẫn hay khen tuổi trẻ đầy hứa hẹn, bảo tôi phải học tập nhiều... Đúng rồi, ba tôi là Vương Hạo Cường."

      Ngược lại Ngụy Nhất Minh đối với Vương Hạo Cường này còn có chút ảnh hưởng, ông ta là bác sĩ nổi tiếng, vươn tay nhàng chạm cái, sau đó mau chóng buông tay.

      Ánh mắt Ngụy Nhất Minh cũng đặt người bác sĩ Vương nữa, mà ý vị sâu xa : "Hàn tổng, đổi bạn trai nhanh đó."
      Jin292, Phong Vũ Yên, Trâu3 others thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 63

      Edit: Tuyết Nguyệt Lam


      Ngụy Nhất Minh trào phúng nhìn Hàn Mai Mai.

      Mà bác sĩ Vương kia nhưng lại kinh ngạc, nhíu mày, cố cười với Ngụy Nhất Minh: "Ngụy Tổng, ai cũng có quá khứ, trước kia tôi cũng từng , tôi cảm thấy những thứ này quan trọng, quan trọng là ... Hai người nhau là được rồi. xem, tôi và Mai Mai..."

      Hàn Mai Mai nghe bác sĩ Vương vậy, trán gân xanh đều phải nổi lên, có việc gì lôi vào để làm gì? Bác sĩ Vương này cũng quá coi trọng rồi. ta có quan hệ gì chứ?

      "Xấu hổ, bác sĩ Vương, tôi cảm thấy tôi nên ràng với hơn. Tôi có bạn trai, nhưng tôi chưa với ông ngoại, cho nên mới xảy ra những chuyện hiểu lầm này, xin lỗi, nhưng yên tâm, tôi ràng với ông ngoại. Bữa cơm hôm nay tôi mời."

      Mãi bác sĩ Vương mới hiểu được Hàn Mai Mai gì, khó có thể tin : "Em đùa giỡn tôi hay sao?"

      "Bác sĩ Vương, tôi nghĩ tôi rất ràng, mà tôi tự nhận cũng có làm ra chuyện gì khiến hiểu lầm." Hàn Mai Mai nhìn ta nhanh chậm .

      xoay người với Ngụy Nhất Minh: "Ngụy tiên sinh, cám ơn quan tâm, nhưng tôi rất tốt, cần phải quan tâm. Gặp lại." tại ít nhiều cũng biết tâm tư của Ngụy Nhất Minh.

      Bác sĩ Vương thấy người chung quanh vẫn dùng ánh mắt tò mò nhìn bọn họ, cũng cảm giác ở lại cũng được, nhanh chóng thu thập đồ đạc rời .

      Ngụy Nhất Minh để ý bác sĩ Vương kia, mà nhìn theo Hàn Mai Mai, vì sao biết vẫn ở cùng chỗ với Lạc Thần Dật, tâm tình ngược lại càng vui vậy?

      "Nhất Minh, chúng ta thôi. phải sau khi ăn cơm với em, còn phải về công ty làm việc sao?" Bạn Ngụy Nhất Minh lôi kéo tay áo Ngụy Nhất Minh gắt giọng, ta cực kỳ vui vẻ khi Hàn Mai Mai rời , xuất phát từ giác quan thứ sáu của phụ nữ, ta có thể cảm giác được Ngụy Nhất Minh đối với kia cực kỳ để ý, lại đặc biệt qua chào hỏi, ngay cả khi gặp mặt bạn bè của , đều có bộ dáng xa cách.

      Mặt Ngụy Nhất Minh chút thay đổi gật đầu cái.

      Chương Vĩ vào quán bar, phục vụ liền làm vài động tác với Chương Vĩ.

      Chương Vĩ lập tức thấy Lạc Thần Dật ngồi ở trong góc, qua, kỳ quái hỏi: "Ai, sao lại thế này, cậu làm gì mà lại uongs rượu giữa ban ngày ban mặt thế này."

      tại thời gian còn rất sớm, trong quán bar cũng có ai, chỉ có nhân viên dọn dẹp vệ sinh, mọi người cũng dám phát biểu ý kiến gì với vị ông chủ ban ngày ban mặt lại ngồi đây uống rượu này.

      Lạc Thần Dật ngẩng đầu liếc nhìn Chương Vĩ cái, sau đó cầm cái chai đặt ở trước mặt Chương Vĩ: "Tới, uống rượu với tôi."

      Chương Vĩ chú ý tới mấy cái chai trước mặt , phục vụ vừa rồi còn nháy mắt ra hiệu với , trong lòng Chương Vĩ lập tức có tính toán: "Cậu vui sao? Cãi nhau với Hàn Mai Mai rồi hả?" Giọng Chương Vĩ có vài phần vui sướng khi người gặp họa, rốt cuộc cũng có người có thể khiến tên nhóc này đau khổ rồi.

      " ít chút, ai bảo câm đâu." Lạc Thần Dật trợn mắt nhìn ta: "Mau ngồi xuống uống rượu với tôi."

      Chương Vĩ ha ha cười, bị ta đoán đúng rồi,d iend a nl eq u yd o n.c o m, ta chậm rãi ngồi xuống, nhưng lấy ly rượu, lời thấm thía : "Tôi rồi. Loại đại tiểu thư này rất khó trị."

      " xem ấy suy nghĩ cái gì? Tôi có khiến ấy cảm thấy tôi có bản lĩnh hay ?" Lạc Thần Dật cau mày , đây là lần đầu tiên có cảm giác thất bại, đấy lại còn là nhiều đến như vậy.

      Trong lòng Chương Vĩ có chút sảng khoái, nghĩ tới tên nhóc này cũng có ngày bị người ta ghét bỏ, nhưng mặt vẫn là biểu tình quan tâm: "Hai người có mâu thuẫn gì? Cậu hỏi ấy chưa?"

      " thu hồi cái biểu tình đó lại , tôi biết trong lòng cười trộm." Lạc Thần Dật liếc ta cái, tức giận .

      Chương Vĩ kêu lớn oan uổng: "Tôi là người như thế sao?"

      Lúc này di động của Lạc Thần Dật vang lên, lập tức cầm lên xem, đột nhiên đứng lên.

      "Sao? Chuyện gì khiến cậu vui vẻ như vậy, miệng cậu phải rộng đến mang tai rồi đó." Chương Vĩ nghi ngờ , ta sao cảm xúc của Lạc Thần Dật có thể lên xuống nhanh như vậy.

      "Được rồi, với nữa. Tôi có việc trước đây." Tâm tình Lạc Thần Dật sung sướng , cầm áo ở bên cạnh lên, vỗ xuống bả vai Chương Vĩ, rời rời .

      " là, rốt cuộc tên nhóc này làm cái gì? Sao trở mặt nhanh như vậy." Chương Vĩ lầu bầu .

      Hàn Mai Mai trở lại văn phòng bao lâu liền nhận được điện thoại của ông ngoại Hàn, cần nghĩ cũng biết nhất định là tên bác sĩ Vương kĩa tới cáo trạng rồi. là tiểu nhân, trong lòng Hàn Mai Mai yên lặng nhớ lại.

      Hàn Mai Mai đẩy cửa thư phòng ra, trong lòng có chút bất an yên, nhận điện thoại của ông ngoại Hàn, liền chạy thẳng về nhà, cần nghĩ cũng biết ông ngoại Hàn rất tức giận, giọng gọi: "Ông ngoại..."

      Ông ngoại Hàn đưa lưng về phía lời nào, vẻ mặt của ông khinh thường, trong lòng Hàn Mai Mai có chút ngọn ngành: "Ông ngoại... Lần này đều là con tốt."

      "Hừ."

      "Ông ngoại..." càng chột dạ hơn.

      Lúc này ông ngoại Hàn mới từ từ xoay người lại, nghiêm mặt : "Tiểu Vương con có bạn trai rồi."

      "Vâng..." Hàn Mai Mai cúi đầu .

      "Sao ông nghe thấy con qua. Có phải con để người ông ngoại này trong lòng hay ? Con khiến khuôn mặt già nữa này biết để ở đâu? Ông và viện trưởng Vương là bạn bè vài chục năm, con bảo ông sau này biết nhìn mặt ông ấy như thế nào đây?" Giọng ông ngoại Hàn càng ngày càng nghiêm khắc.

      Hàn Mai Mai cũng dám ngẩng đầu nhìn ông ngoại Hàn, trong lòng cũng có chút hối hận, nên ràng với ông ngoại từ sớm.

      "Rốt cuộc bạn trai con là ai?" Ông ngoại Hàn hỏi.

      Dì Lưu gõ cửa, tiến vào : "Ông chủ, tiểu thư, Lạc tiên sinh đến đây."

      Ông ngoại Hàn gật gật đầu.

      Mà vẻ mặt Hàn Mai Mai còn kinh ngạc, vừa mới thừa nhận quan hệ của với lạc Thần Dật với ông ngoại, tên họ Lạc này đến cũng đúng lúc.

      Ánh mắt Hàn Mai Mai khỏi hoài nghi nhìn ông ngoại Hàn, ông ngoại Hàn có chút mất tự nhiên xoay mặt . Hàn Mai mai lập tức cảm giác được trong đó có điểm khó hiểu, khó trách vị bác sĩ Vương kia lại cực phẩm như vậy, ra...

      "Ông ngoại, ông..."

      "Ông ngoại, Mai Mai, cháu đến đây." Giọng Lạc Thần Dật truyền tới, trong lúc đó đến.

      Ánh mắt Hàn Mai Mai lập tức liền rơi vào người Lạc Thần Dật, ánh mắt nguy hiểm nheo lại.

      Trong lòng Lạc Thần Dật biết ổn, có chút chột dạ dời ánh mắt.

      "Tiểu Lạc, cháu đến rồi, cháu đến rồi tốt." Ông ngoại Hàn thấy Lạc Thần Dật, ánh mắt cười đến chỉ còn là đường .

      "Ông ngoại, trà này ông uống thử xem. Đây là bạn cháu màng về từ Vân Nam." Lạc Thần Dật vuốt mông ngựa của ông ngoại Hàn.

      "Cháu cũng tới rồi, có chuyện gì làm ? Đều là người nhà, cháu khách khí như vậy làm gì?" Ông ngoại Hàn .

      "Đây là nên làm, ông ngoại, ông uống trước xem, nếu hương vị tốt, cháu mua thêm..."

      "Hai người định diễn đến bao giờ? , phải hai người sớm thông đồng đúng ?" Hai tay Hàn Mai Mai ôm ngực nhìn bọn họ hỏi.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 64:

      Edit: Tuyết Nguyệt Lam


      "Khụ khụ, hai đứa chuyện , ông ra ngoài phơi nắng chút." Ông ngoại Hàn xong liền chống gậy ra ngoài.

      "Chuyện kia... Cháu bồi ông ngoại ra ngoài." Lạc Thần Dật lập tức theo .

      Nhưng Hàn Mai Mai đâu có thả đơn giản như vậy.

      " đứng lại đó cho em." Sắc mặt Hàn Mai Mai tốt nhìn Lạc Thần Dật.

      mặt Lạc Thần Dật treo nụ cười, nhưng ánh mắt dám nhìn Hàn Mai Mai: "Mai Mai, em sao vậy?"

      " , khi nào bắt đầu thông đồng với ông ngoại?" Hàn Mai Mai hỏi.

      "Em cái gì? Sao nghe hiểu?" Lạc Thần Dật cười .

      " đừng có giả ngu với em." Hàn Mai Mai từng bước ép sát.

      Lạc Thần Dật thể trốn tránh, đành phải : "Được rồi, được rồi, là được chứ gì?"

      Hàn Mai Mai nhướng mày nhìn .

      "Kỳ ông ngoại biết chúng ta nhau, lần trước mình ông ngoại tìm chuyện..."

      Hàn Mai Mai nghe thế lại có chút ngoài ý muốn.

      "Ông cũng nhiều lần hỏi về chuyện của chúng ta, nhưng em đều có thừa nhận, cho nên ông mới nghĩ ra biện pháp như vậy..." Lạc Thần Dật liếc nhìn Hàn Mai Mai cái, muốn thông qua nét mặt của để tìm ra chút manh mối.

      Hàn Mai Mai lại hỏi: "Vậy còn ? Vì chuyện này phải dùng bao nhiêu sức lực hả?"

      "Chuyện này... Chuyện này..." Lạc Thần Dật sờ cái mũi.

      Hai tay Hàn Mai Mai chống vào eo, hung ác : " mau cho em!"

      "... Là lần trước đưa đồ sứ cho ông ngoại..." Lạc Thần Dật mơ hồ .

      "Được, Lạc Thần Dật, ra từ trước đến giờ vẫn luôn gạt tôi!" Hàn Mai Mai khỏi tức giận, nghĩ tới Lạc Thần Dật lại chút sơ hở cũng lộ ra, còn giúp ông ngoại Hàn cùng nhau đùa giỡn .

      Lạc Thần Dật thấy Hàn Mai Mai tức giận, trong lòng kêu to ổn, đành phải hạ giọng, làm nũng : "Đây phải ông ngoại quan tâm em hay sao? Em đừng tức giận, giải thích với em còn được hay sao? Đều tại tốt, do với em." Kỳ Lạc Thần Dật làm như vậy với Hàn Mai Mai cũng là mang chút tâm tư rieng, Hàn Mai Mai vẫn chịu thừa nhận với người khác, trong lòng vẫn có chút thoải mái.

      " chỉ phối hợp chút thôi. Em phải tin ." Lạc Thần Dật mở to hai mắt .

      Hàn Mai Mai vẫn nghiêm mặt nhìn : " đùa giỡn tôi có vui hay ?" Hàn Mai Mai nghĩ đến ngày đó mặt Mặt Lạc Thần Dật chút thay đổi, hôm nay còn bất an biết có nên gọi điện thoại cho hay , có cảm giác chính mình bị trêu đùa.

      " có ý này. Ông ngoại cũng chỉ quan tâm em mà thôi, ông có ý gì khác. Em đừng tức giận mà..." Lạc Thần Dật có chút hết cách , có cảm giác mình làm sai cái gì đó, đột nhiên đầu ra...

      Hàn Mai Mai nhếch khóe miệng, mang theo vài phần trào phúng: "Lạc Thần Dật, vậy có ý tứ gì?"

      Lạc Thần Dật cũng mang theo vài phần tức giận: " còn có thể có ý tứ gì? Em luôn giấu , có phải còn muốn gặp những người khác, sau đó quăng ..." xong trong miệng Lạc Thần Dật khỏi có tia chua sót.

      Hàn Mai Mai ngờ Lạc Thần Dật lại có thể những lời này, cũng có ý tứ này, chỉ muốn đợ đến thời cơ thích hợp...

      "Nếu có chuyện lần này, có phải vĩnh viễn cũng với ông ngoại hay ?" Lạc Thần Dật thâm sâu nhìn Hàn Mai Mai:"... Có phải em hay ?"

      Hàn Mai Mai thấy Lạc Thần Dật như vậy chân tay có chút luống cuống, tuy lúc đầu có chút tức giận, nhưng tức giận là vì bọn họ liên hợp lại lừa gạt , chứ có ý muốn chia tay, sao chuyện lại vượt qua suy nghĩ của vậy? Đồng thời cũng phát chuyện, Lạc Thần Dật càng ngày càng có thể tác động đến tâm tình của .

      "Được, hiểu ý của em rồi." Lạc Thần Dật cụp mắt xoay người sang chỗ khác, giống như hạ quyết tâm rồi vậy.

      Hàn Mai Mai hoảng hốt: " đứng lại đó cho em, đừng ."

      "Nếu em cảm thấy ở cùng chỗ với thoải mái, có thể buông tay." Lạc Thần Dật đưa lưng về phía sầu não .

      Hàn Mai Mai lập tức đuổi theo, từ phía sau ôm lấy : "Ai em thoải mái, ai muốn buông tay..."

      Mà lúc này khóe miệng Lạc Thần Dật hơi hơi giơ lên, xoay người hôn Hàn Mai Mai. Hàn Mai Mai cũng phối hợp ôm cổ của ...

      Phía sau, ở ngoài cửa, dì Lưu gõ cửa: "Tiểu thư, Lạc tiên sinh, lão gia kêu hai người ra ngoài."

      Ông ngoại Hàn thấy hai người bọn họ ra, biểu tình đều cực kỳ tự nhiên, xem ra vấn đề vừa rồi được xử lý xong, trong lòng ông thở phào nhõm hơi.

      Hàn Mai Mai và Lần Dật ngồi ở sofa bên cạnh.

      Dì Lưu nhanh chóng dọn xong dụng cụ pha trà.

      Ông ngoại Hàn chậm rãi mở miệng: "Tiểu Lạc, ba cháu biết hai đứa kết giao chưa?"

      "Ba cháu biết rồi, cũng gặp Mai Mai rồi." Lạc Thần Dật đáp.

      Ông ngoại Hàn bao hàm thâm ý liếc Hàn Mai Mai, giống như , cũng phát triển đến mức này, lại còn cho ông biết.

      Hàn Mai Mai có chút chột dạ cúi đầu, dám đáp lời.

      "Vậy hai đứa tính toán khi nào kết hôn?" Ông ngoại Hàn lại hỏi, con mắt chăm chú rơi vào người bọn họ.

      "Ông ngoại!" Hàn Mai Mai lập tức ngẩng đầu, biết ngay ông ngoại Hàn như vậy, có chút bất đắc dĩ nhìn ông: "Ông cái gì vậy?"

      "Con đừng chen vào, ông hỏi tiểu Lạc." Ông ngoại Hàn bất mãn nhìn , sau đó nhìn Lạc Thần Dật chờ đợi câu trả lời của .

      "Kỳ cháu cũng sớm suy nghĩ đến, chính là sợ Mai Mai đồng ý." Lạc Thần Dật có chút xấu hổ .

      Hàn Mai Mai kinh ngạc nhìn , rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

      Ông ngoại Hàn vừa nghe ánh mắt cũng phải híp lại: " sao? ra là như vậy. Ông xem khi nào có thể gặp ba của cháu."

      "Hai người..." Trong lòng Hàn Mai Mai lên lời, sao hai người hỏi ý kiến của con? Con còn chứ đồng ý muốn kết hôn đâu nha!

      "Mai Mai, cháu đừng cắt ngang, cháu và Tiểu Lạc đổi vị trí, ông còn có chuyện muốn hỏi nó?" Ông ngoại Hàn với Hàn Mai Mai.

      Lạc Thần Dật đẩy đẩy , Hàn Mai Mai bất đắc dĩ đứng lên...

      Lạc Thần Dật ở lại nhà họ Hàn ăn cơm chiều, lại ngồi thời gian sau đó mới từ biệt. Ông ngoại Hàn bắt Hàn Mai Mai tiễn Lạc Thần Dật.

      Hàn Mai Mai đưa Lạc Thần Dật đến cửa lớn nhà họ Hàn, hai người đứng ở cửa đều muốn rời .

      Hàn Mai Mai nhịn được mở miệng chuyện trước: "Em đáp ứng kết hôn với khi nào hả?"

      Lạc Thần Dật nựng mặt lên: "Giờ mà em còn muốn trốn tránh hay sao? còn kịp rồi, em cảm thấy em muốn kết hôn, ông ngoại buông tha cho em đơn giản như sao?"

      Hàn Mai Mai suy nghĩ chút, quả là như thế, nhưng cầu hôn cũng có, mà phải gả , trong lòng vẫn có chút cam lòng, đồng thời còn có vấn đề khác trước mắt: "Ba ..."

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 65

      Edit: Tuyết Nguyệt Lam


      "Vấn đề này em cần lo lắng." Lạc Thần Dật hôn cái lên trán của .

      Chuyện này tiến triển còn nhanh hơn trong tưởng tượng của .

      quá vài ngày, Lạc Thần Dật liền hẹn thời gian để ông ngoại và Lạc Vĩ Kỳ gặp mặt, đương nhiên bọn họ cũng phải xuất .

      Khi ông ngoại Hàn và Hàn Mai Mai tới Bích Hải, Lạc Thần Dật ở cửa chờ bọn họ rồi.

      "Ông ngoại, Mai Mai, hai người tới rồi." Lạc Thần Dật bước nhanh tiến lên.

      "Tiểu Lạc, ba cháu đến đây chưa?" Ông ngoại Hàn vỗ vỗ vai của .

      "Dạ, ba cháu ở bên trong rồi. Ông ngoại, ông vất vả rồi. Để ông xa như vậy xấu hổ, vốn cháu nên đón hai người..." Lạc Thần Dật cười .

      "Cháu cái gì vậy, cháu bận như vậy, cần đến đón chúng ta. Chính chúng ta cũng rất thuận tiện." Ông ngoại Hàn cười tít mắt .

      Hàn Mai Mai cảm thấy có chút được tự nhiên, tuy Lạc Thần Dật bảo cần lo lắng, nhưng thái độ lần trước của Lạc Vĩ Kỳ đối với cực kỳ ràng rồi. Nếu thái độ của Lạc Vĩ Kỳ vẫn giống lần trước, khiến ông ngoại khó xử. Trong lòng yên lặng nhớ lại.

      Lạc Thần Dật từ từ thả chậm cước bộ đến cạnh , vụng trộm nhéo nhéo tay , để sát vào bên tai : "Sao lại mặt co mày cáu như vậy? Bộ dạng này cực kỳ xấu."

      Hàn Mai Mai nhịn được trợn mắt nhìn , .

      "Em dụ dỗ sao?" Lạc Thần Dật ái muội .

      Hàn Mai Mai chịu được bộ dáng đứng đắn của Lạc Thần Dật, vừa định hất tay ra, Lạc Thần Dật lại thêm: "Em cần quan tâm, chuyện em lo lắng xảy ra."

      nghi ngờ liếc nhìn Lạc Thần Dật cái, nhưng thấy bộ dáng chắc chắn của , trong lòng buông xuống chút.

      vào bên trong căn phòng được bao, Lạc Vĩ Kỳ ở bên trong, tươi cười đứng lên, với ông ngoại Hàn: "Chú Hàn, lâu gặp." (trong cv ghi là ‘Hàn lão’, mình biết chuyển sao cho hợp lý, nên cứ xét theo vai vế tuổi tác để là ‘chú’, nếu bạn nào có ý kiến muốn góp ý cứ với mình nha)

      "Lạc tổng, quả lâu gặp mặt, nghe công ty bên đó gần đây lại thu mua khu vui chơi giởi trí, tại Hàn thị chúng tôi thúc ngựa cũng đuổi kịp các người rồi." Ông ngoại Hàn .

      "Đâu có, đâu có, Lạc thị chúng tôi sao có thể so với tập đoàn Hàn thik..." Tuy Lạc Vĩ Kỳ ngoài miệng cực kỳ khiêm tốn, nhưng vẻ mặt mặt mang theo vài phần đắc ý.

      "Được rồi, hai người đến đây để bàn chuyện công ty, hay thế nào?" Lạc Thần Dật thấy hai người bọn họ cứ tán dương nhau mãi, mau chóng kéo hai người bọn họ về đúng chủ đề.

      Ba Lạc làm như tỉnh ngộ: "Bác xem tôi cao hứng, quên luôn cả chính rồi. Đến lúc đó nó lại trách người làm ba là tôi cho coi." Ba Lạc ý vị thâm trường liếc nhìn Lạc Thần Dật cái, sau đó xoay người cười với Hàn Mai Mai: "Mai Mai, càng ngày càng đẹp. Bây giờ còn quản lý công ty, đúng là giỏi giang..."

      Hàn Mai Mai ngoan ngoãn kêu tiếng: "Chú khỏe ạ."

      " đừng có khen nó, con bé này chịu được khen ngợi, còn khen, nó càng đắc ý hơn." Ông ngoại Hàn đùa.

      "Ông ngoại..." Hàn Mai Mai làm nũng .

      "Tới tới tới, chúng ta ăn cơm trước ." Ba Lạc cười ha ha.

      Hàn Mai Mai thầm quan sát Lạc Vĩ Kỳ, phát biểu của ông ấy cũng rất bình thường, tâm cũng được đặt xuống. biết rốt cuộc Lạc Thần Dật thuyết phục ba như thế nào, nhưng nhìn thấy kết quả này, cũng rất vui.

      Mà lần gặp mặt này cực kỳ vui vẻ, hai vị trưởng bối nhất trí quyết định cho bạn họ đính hôn trước, sau đó mau chóng chuẩn bị kết hôn.

      Hàn Mai Mai đối mặt với chuyện xảy ra bất ngờ này, vẫn cảm thấy có chút chân , muốn kết hôn sao? nhịn được hỏi mình. Thấy Lạc Thần Dật tuấn bên cạnh, lại cảm thấy có lẽ kết hôn cũng tốt.

      Đợi bốn người bọn họ ăn xong, cười ra, lại gặp nhóm người, mà bên trong còn có người quen.

      Ba Lạc có chút xấu hổ, nhưng mau chóng khôi phục tự nhiên, "Tiểu Vân, cháu và bạn bè tới đây chơi sao?"

      Lần này Tôn Tiểu Vân theo người bạn tới đây mừng sinh nhật, ngờ lại gặp phải bọn họ. Thấy bốn người bọn họ đứng cùng chỗ, còn gì hiểu nữa? Trong lòng có chút thoải mái.

      ta cười : "Ông ngoại Hàn, chú Lạc, hai người khỏe chứ ạ. Cháu đến đây ăn cơm với bạn."

      "Là vậy sao, quản lý Vương, cậu nhớ trả tiền bữa cơm này của Tôn tiểu thư đó." Ba Lạc với người quản lý biết xuất từ khi nào.

      "Chú Lạc, làm sao cháu có thể biết xấu hổ mà nhận chứ?" Tôn Tiểu Vân thẹn thùng từ chối.

      "Chút chuyện ấy đừng để ở trong lòng." Ba Lạc hào phóng .

      "Đây..." Tôn Tiểu Vân còn chưa xong.

      Ông ngoại Hàn vuốt râu, : "Tiểu Vân, chú Lạc cháu cũng thiếu chút tiền để trả bữa cơm này cho cháu, có gì phải xấu hổ."

      mặt Tôn Tiểu Vân có chút khó xử : "Vậy cám ơn chú Lạc, hôm nào cháu tới thăm chú."

      "Được, được." Ba Lạc phụ nhìn Tôn Tiểu Vân, trong lòng vẫn có vài phần tiếc nuối, vốn muốn Tôn Tiểu Vân thành con dâu mình, nghĩ tới mọi chuyện lại biến thành như vậy. Hazz, cũng chỉ có thể trách con trai của mình tinh mắt. Nghĩ đến bộ dạng ngày hôm qua con trai chuyện với ông, trong lòng liền kìm nén tức giận, phun sao cũng phun ra. Thằng nhóc này quá khách khí. (tinh mắt hay hồi sau nha)

      Tôn Tiểu Vân vào bên trong, đột nhiên dừng lại, xoay người với Hàn Mai Mai: "Mai Mai, lần sau chúng ta lại tụ họp nha."

      Hàn Mai Mai cũng nghĩ nhiều liền gật gật đầu.

      Ánh mắt Lạc Thần Dật tự giác lạnh xuống.

      Mà ông ngoại Hàn vẫn cười vui vẻ, ba Lạc lại nhớ lại tâm tư của bản thân.

      Trong ghế lô.

      Mấy vậy quanh Tôn Tiểu Vân.

      "Tiểu Vân, đẹp trai đằng kia là Lạc Thần Dật phải ? Bộ dáng đẹp trai nha." nựng mặt .

      "Hôm nay nhà họ Lạc và nhà họ Hàn cùng ăn cơm, mà trưởng bối cũng ở đây. Chẳng lẽ khoảng thời gian trước, tin đồn tớ nghe được là . Như vậy xem ra Lạc Thần Dật muốn kết hôn Hàn Mai Mai." kích động .

      "Hàn Mai Mai này đúng là số tốt, ai chẳng biết tập đoàn Lạc thị có bao nhiêu phong quang, mà Lạc Thần Dật lại tuấn tú lịch ..." ghen tị .

      ...

      "Được rồi, được rồi, mấy các đúng là nông cạn, bộ dáng đẹp trai có ích lợi gì, có thể thành cơm ăn sao?" cậu bạn trai bị bỏ lơ ở bên bất mãn .

      "Bộ dáng đẹp trai có thể thành cơm ăn, nhưng người ta vừa đẹp trai vừa có tiền, so được sao?" nựng mặt lập tức nhảy dựng lên phản bác.

      Liền khiến những khác nhao nhao lên hùa theo.

      "Được rồi, mấy người đừng ầm ĩ nữa." Tôn Tiểu Vân kiên nhẫn .

      Tất cả mọi người có chút kinh ngạc,di en da nl equ ydo n. co m, khuôn mặt luôn tươi cười với mọi người - Tôn Tiểu Vân, hôm nay lại tức giận. Lập tức, ai dám , bàn về gia thế, người ở đây có mấy ai có thể so với Tôn Tiểu Vân, cho nên bọn họ chạy đến nịnh bợ còn kịp.

      thần bí : "Mấy người có biết vài ngày trước ở sòng bạc Thụy Hân tôi gặp ai ?"

      "Gặp ai?" người hỏi.

      đó mím môi cười : " ra mấy người nhất định kinh ngạc, là Đàm Gia Hi."

      "Người cậu là Đàm Gia Hi sao?" Mọi người ngoài ý muốn , trong nhà Đàm Gia Hi vì xảy ra chuyện kia, ta cũng theo đó mà biến mất hoàn toàn, tại đột nhiên nghe thấy tin tức của ta, vẫn có chút tò mò.

      " phải ta còn ai vào đây?" kia trợn mắt .

      Tôn Tiểu Vân lập tức nhìn kia. lập tức cảm giác được bị người nhìn, lại thêm: " tại ta cực kỳ nghèo túng, tôi cũng thể tin vào hai mắt của mình, ta ăn mặc cực kỳ keo kiệt. Tôi nghe người phục vụ , gần đây Đàm Gia Hi vẫn đến sòng bạc của bọn họ, đổ mười thua chín, tôi thấy tài sản của ta cũng rất nhanh còn..."

      "Đây cũng xứng đáng. Trước kia ta có thể ngang ngược phải là ỷ vào ba ta sao, tại có ba ta, chuyện gì ta cũng làm được." người .

      Người chung quanh cũng bày tỏ đồng ý, đối với tính tình của Đàm Gia Hi tất cả mọi người đều biết, đừng nhìn bộ dáng con người ta, nhưng cũng phải dạng tốt đẹp gì.

      thoáng chốc, mọi người liền vứt đề tài này ra sau đầu.

      Mà Tôn Tiểu Vân lại đột nhiên nhếch khóe miệng, ta nghĩ tới chuyện thú vị.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :