☆, chương 19 …… …… …… An Noãn nhìn Bạch Lộ từ đối diện tới, khỏi líu lưỡi, hoàn toàn chìm trong hoài nghi: “ đây tuyệt đối phải là nữ chủ dưới ngòi bút của .” Nhìn khuôn mặt như sản xuất hàng loại kia nhất thời An Noãn căn bản kịp phản ứng, phẫu thuật thẩm mỹ, nữ chủ sao lại chạy phẫu thuật thẩm mỹ, ràng trong tiểu thuyết có chi tiết này, tại sao trở về lại đổi cả mặt rồi, cả đầu An Noãn lên toàn dấu chấm hỏi. Bạch Lộ trước kia, khuôn mặt trứng ngỗng chừng bàn tay có đôi mắt đào ngây thơ trong sáng như học sinh cấp III, mũi cao lắm, thẳng và thanh tú, nhìn toàn thể trông rất trong sáng như hoa sen, chọc người thương tiếc. Nhưng Bạch Lộ trước mặt, đôi mắt được đụng dao kéo, mắt đào trở thành đôi mắt hai mí to tròn có thể dễ dàng bắt gặp bất kì lúc nào đường, mũi được nâng lên, đầu mũi nhọn, đôi môi cũng được bơm căng mọng, nhìn rất dễ thương, nhưng nhìn kĩ thấy rất tự nhiên, khuôn mặt trứng ngỗng giờ thành mặt ‘xà tinh’, tựa như chỉ cần cúi đầu cằm xiên vào ngực, khí chất trước kia bị hủy hoàn toàn. An Noãn bắt đầu nhớ lại nội dung tiểu thuyết, xác định khi nữ phụ sắp xếp tai nạn giao thông, hề hủy hoại khuôn mặt của nữ chủ, cho nên gương mặt này nhất định là do ta tự muốn sửa, tại sao ta lại nghĩ thông vậy chứ? “A Thần, sao chứ?” Tô Thần lại bình thường, chừng mắt nhìn An Noãn, Bạch Lộ xuất cũng lờ mờ đoán được, hơn nữa từ từ ngữ phiến diện xung quanh cũng làm liên tưởng lại, cũng biết được xảy ra chuyện gì, quay lại giọng nhàng nhanh chậm với những người xung quanh: “ Các vị, bạn tôi là người đàn ông đứng đắn, của cải giàu có, căn bản cần làm chuyện cướp người dơ bẩn này, ngược lại người để ý ấy, muốn được đứng bên cạnh ấy chỗ nào cũng có, tôi nghĩ mọi người hiểu lầm rồi, còn vị tiểu thư này, hi vọng về sau làm mọi chuyện rồi hãy , đừng vu cho người tốt, nếu như có lần sau, chúng tôi nhất định báo cảnh sát.” Bạch Lộ vừa châm chọc vừa cảnh cáo, toàn thân phát ra lỗ khí lạnh, làm cho người xung quanh yên lặng dần dần tản ra. An Noãn châm chọc cười, đổi trắng thay đen, chẳng lẽ vừa nãy phải Tô Thần nắm cổ tay chất vấn sao? và ta đều là đồ thần kinh, xoa xoa chỗ cổ tay mới bị Tô Thần nắm đỏ lên, quả nhiên lực chú ý của mọi người lại tập trung lên tay , mặt lên vẻ khinh bỉ, hiệu quả giải thích giảm nửa, An Noãn vô tội cười, chẳng qua nhắc nhở mọi người xung quanh chút, lời của cũng nhất định là giả, mà Bạch Lộ và Tô Thần nhìn động tác của An Noãn, khuôn mặt đều đen lại. An Noãn muốn mở miệng đáp lễ Bạch Lộ. Lại bị từ WC ra tới Tần Mộc hộ mạnh mẽ đem nàng hộ tại trong ngực, An Noãn như là côn đồ tìm được tổ chức, ngưu khí được, ngửa đầu, khiêu khích nhìn hai người, lại liệu được Tần Mộc lặng lẽ : Lại bị Tần Mộc mới từ WC ra, mạnh mẽ ôm vào ngực bảo vệ, An Noãn như côn đồ tìm lại được tổ chức, khí thế hiên ngang, ngửa đầu, khiêu khích nhìn hai người, lại ngờ Tần Mộc lặng lẽ : "Nếu là hiểu lầm, như vậy xin cáo từ ." A, đừng cáo từ, để chỉnh đốn đối phương hãy cáo từ, Tần đại ca, đừng quá khinh thường người ta, tốt xấu gì người ta cũng là nữ chủ. “Đừng vội như vậy, Tần thiếu, đều là người quen cũ, cùng nhau uống chén trà .” Tô Thần gọi Tần Mộc lại. Đúng vậy, đúng vậy! "Tần Mộc, chẳng lẽ lại nhận ra vị mỹ nữ bên cạnh tôi, là thư ký trước kia của , Bạch Lộ." Đúng a đúng a, tốt xấu gì cũng làm quen với người mới thẩm mỹ này rồi hãy . Tần Mộc nhìn An Noãn khí thế bừng bừng trong lòng mình, đoán chừng muốn rời . Bạch Lộ thực rất bản lĩnh, từ lúc bắt đầu lãnh đạm đến khi ngạc nhiên bừng tỉnh, lại từ ngạc nhiên đó nở nụ cười sáng lạn : “ Hóa ra là người quen, ngại quá, sau trận ốm nặng, tôi mất trí nhớ, xin tự giới thiệu lần nữa, tôi là Bạch Lộ, xin chào, Tần tổng, hân hạnh được gặp !.” Bạch Lộ nở nụ cười chỗ sở hở, đưa tay bày tỏ vẻ hữu hảo, đây là nụ cười ta luyện lâu, trong ngọt ngào có trong sáng ngây thơ, trong dịu dàng có vài phần lãnh đạm, có mấy đàn ông có thể chống lại được. Báo thù, cách tốt nhất chính là bị người phụ nữ mình thương nhất hủy hoại tất cả nghiệp, cho nên bước thứ nhất để báo thù, chính là để cho Tần Mộc ta. Khi ở nước ngoài, từ lúc Tô Thần mang tài liệu về Tần Mộc, xem qua vô số lần ảnh của Tần Mộc, chỉ nhìn ảnh chụp, cco ta cũng có cảm giác tim đập thình thịch, Tần Mộc đúng là người đàn ông rất có ma lực, chỉ rất đáng tiếc, nếu như phải kẻ thù của mình, vậy nhất định thích , nhưng thế giới này có nếu như, Tô Thần cho biết, người đàn ông này chính là kẻ thù của , vậy được rồi, chỉ cần Tô Thần , đều tin tưởng nghi ngờ. Kẻ thù gián tiếp hại chết cha mẹ, nhất định phải làm cho nhận trừng phạt thích đáng, còn có bé bên cạnh , là An Noãn đúng , làm hại Tô Thần mất chức vị, Tô Thần căm hận đến tận xương tủy, lập tức chỉnh ta thân bại danh liệt. Tô Thần từng cứu , ai làm hại Tô Thần , giúp Tô Thần đòi lại. An Noãn thừa nhận cũng phải thừa nhận, điềm đạm đáng vừa nãy của nếu so với nữ chủ trước mặt này kém xa. “Xin chào” Tần Mộc sắc mặt đổi, chạm tay Bạch Lộ, có bất kì biểu gì cho thấy bị hấp dẫn, cho dù là giây, so với hành động đối đãi với An Noãn khác trời vực. Đối với Tần Mộc mà , thế giới này ngoại trừ An Noãn, những người phụ nữ khác cũng chỉ là kí hiệu, có bất kì hứng thú nghiên cứu gì, thưởng thức năng lực làm việc của Bạch Lộ, nhưng có nghĩa là hiếu kì đối với ta, ngoài An Noãn tất cả phụ nữ khác đều hiếu kì. Bạch Lộ có chút thất vọng, đủ đẹp so với người đứng bên cạnh sao? đủ ưu tú sao? Vì báo thù, đặc biệt chỉnh sửa nhan sắc, nhưng phản ứng của Tần Mộc lại ngoài dự liệu của , nhưng dù như vậy lại càng kích thích lòng háo thắng trong lòng . An Noãn mím môi, chính mình tự suy tư về tình tiết, tình tiết sớm thoát khỏi kịch bản, trong sách nữ chủ gặp lại nam chủ phải như vậy. luôn theo đuổi mô típ‘’cẩu huyết’’, cho nên muốn cẩu huyết đến cùng. Cho nên tình tiết gặp lại được thiết lập sau khi tai nạn giao thông, nhưng lần trước bị thương, Tần Mộc lái xe càng trở nên cẩn thận, người khác đụng vào, căn bản có khả năng xảy ra tai nạn, cho nên cơ bản có khả năng đụng phải Bạch Lộ, nhưng vẫn có vài thứ đổi, ví dụ cá tính nữ chủ vẫn thế, nữ chủ mạnh mẽ trở về, tính tình thay đổi 180 độ, cứ như trọng sinh vậy, đối xử với nữ phụ chút nương tay. Trong truyện nữ chủ vừa trở về liền cướp Tần Mộc, vì báo thù mà hai người họ ‘ngược luyến tình thâm”, còn nữ phụ rối loạn, sử dụng đủ các kiểu hãm hại, nhưng cuối cùng đều bị Bạch Lộ vạch trần, suy cho cùng Tần Mộc cũng là nam chủ, nên Bạch Lộ sau này tha thứ cho Tần Mộc, cuối cùng hạnh phúc bên nhau. Tình tiết như vậy ‘đau dạ dày’ quá , may mà chỉ là tiểu thuyết, bằng , An Noãn nhất định tới trước mặt Tần Mộc nhìn xem Tần Mộc có thay đổi gì , nghĩ nếu như thấy mặt Tần Mộc có bất kì thay đổi nào đó, hẳn là rất buồn, bởi vì khi nhìn thấy mặt Tần Mộc có bất cứ thay đổi gì An Noãn rất vui vẻ, hận thể biến thành con thỏ , nhảy nhót tung tăng. lúc An Noãn suy tư, lại nghe thấy Bạch Lộ lạnh nhạt châm chọc : “An tiểu thư giống chim hoàng yến.” An Noãn và Từ Kiều Kiều trước kia thuận mắt nhau, nhưng biết Từ Kiều Kiều tuy rằng chán ghét , nhưng trước nay lại nhìn bằng ánh mắt độc ác, đôi mắt kia của Bạch Lộ sắc lạnh giống như trong hầm băng vậy. Chim hoàng yến sao? hả? An Noãn tủm tỉm nhún nhún vai, “ có cách nào, tôi trời sinh được ưu đãi hơn người, những thứ người khác cố gắng phấn đấu mấy chục năm đều đạt được, tôi sinh ra có, hơn nữa tôi cũng vui vẻ làm con chim hoàng yến, hoàng yến của Tần đại ca.” Có thể đem những chuyện vô lý ra thành chuyện vô cùng hợp tình hợp lý cũng chỉ có mình An Noãn. Đổi lại, Tần Mộc buồn cười vỗ đầu . Bạch Lộ cảm thấy châm chọc, đồng thời lại rất có cách nào phản bác, chỉ đành miễn cưỡng cười. khí trở nên có chút cứng ngắc! “Ha ha, nếu như An tiểu thư và Bạch Lộ chuyện hợp như vậy, chi bằng chúng ta ngồi xuống uống ly trà.” An Noãn trùng mắt nhìn Tô Thần, mù hả, con mắt nào của ngươi thấy bọn ta có thể trờ chuyện, hứ. Hai chiếc xe, bọn họ chọn tới khách sạn Thế Kỉ cách chỗ này nửa tiếng đường, bởi vì Tần Mộc và An Noãn còn chưa ăn cơm. xe, An Noãn cúi đầu, Tần Mộc nghiêng đầu nhìn cái, : " vui?" " ta em là chim hoàng yến!" Tính khí trẻ con của An Noãn bùng phát, oán giận mách với Tần Mộc. " phải lúc nãy em đáp trả rồi sao, lúc ấy làm cho ta á khẩu được gì." "Đó là cố ý cho ta nghe , em muốn để người ta tự tung tự tác lại còn làm giảm uy phong của mình, hơn nữa với Tô Thần trước nay bằng mặt bằng lòng, em muốn lấy thể diện cho , nhưng thực ratrong lòng vẫn rất để ý.”Bị người khác châm chọc là ‘bình hoa di động’ ai cũng để ý. Tần Mộc cảm thấy có môt luồng ấm áp trong lòng, nhìn dáng vẻ uể oải của An Noãn đành lòng tạ áp lực cho , dùng phương pháp nhàng :” bà xã sau này là đại tác gia, sao có thể là chim hoàng yến?” Chim hoàng yến chỉ có thể dựa vào chủ nhân nuôi nấng, chăm sóc. “Hay là có người muốn là tác gia nữa, vậy tốt, có thể tiết kiệm khoản tiền lớn.” Tần Mộc gật gật đầu, bàn tay đặt vô lăng gõ gõ vài cái. An Noãn bị Tần Mộc chọc cười, ngờ Tần địa ca còn có thể an ủi như vậy, nên vui vẻ ra mặt : “ được, ai em làm tác gia, em nhất định xuất bản, đóng phim, từng đầu tư cho em, được thất hứa.” "Ưm, tin tưởng nhà chúng ta xuất đại tác gia ." An Noãn nháy mắt liền hề rối rắm chuyện này nữa. Bắt đầu cùng Tần Mộc hi hi ha ha, bỗng chiếc xe trước mắt lướt qua, còn có ánh mắt đắc ý của Bạch Lộ làm lần nữa “đau dạ dày”. Rút ra tờ giấy ăn, giơ lên, với Tần Mộc: "Tần đại ca, vượt qua ta, đừng để ta coi thường." Tần Mộc lại có bất kì ý muốn tăng tốc nào, phúc hắc cười:” nhanh làm gì, con đường này từ đầu đến cuối đều bị giám sát tốc độ, cứ để ta vượt, tin chắc qua đoạn đường này, ta phải thi lại bằng lái.” “Phải ? Tần đại ca, xấu xa." Tần Mộc lạnh nhạt : "Cho dù như vậy, cũng lái nhanh, em quên lần trước bị thương rồi hả?" "Được rồi." ra là trùng hợp, An Noãn phồng lên giống như trái khí cầu rồi lại lập tức xẹp xuống. “Tần đại ca, em có dự cảm, chút nữa bàn ăn, ta nhất định gây chuyện với em, đợi đến lúc đó nếu em ứng phó được, nhớ giúp em nha, chúng ta ‘’phu thê đồng tâm, kì lợi đoạn kim”. Lời này là dùng như vậy sao? Tần Mộc trầm mặc, "Được." "Tần đại ca, tốt." Bạch Lộ nhìn gương chiếu hậu, thấy mình càng ngày càng cách xa chiếc Porche, trong lòng khỏi thất vọng, giống như đấm đấm lên đệm bông vậy, toàn thân vô lực. bàn cơm, Tô Tần vẫn khen Bạch Lộ ưu tú như thế nào, Bạch Lộ có thể chuyện bất động sản như thế nào với Tần Mộc, giống như cố ý muốn xem thường An Noãn. Hơn nữa còn cố ú cho Tần Mộc biết ta ở Mỹ cũng làm lĩnh vực này, nếu có cơ hội muốn vào công ty Tần Mộc phát triển, thực tế, An Noãn làm thư ký bao lâu như vậy, là toàn bộ đều hiểu, nhưng sơ sơ vẫn biết, cho nên muốn xen vào là hoàn toàn vấn đề. “An tiểu thư, đề tài này có phải hơi khô khan ? Cũng khó trách, phải người trong nghề, lại chưa từng học qua, thấy vô vị cũng khó tránh.” " có, tôi bây giờ muốn học hỏi thêm nhiều thứ." "Nếu như theo kịp đừng miễn cưỡng bản thân, có vài thứ phải dựa vào thiên phú!" "Cái này tôi hiểu, nhưng Tần đại ca có tôi ưu tú hơn so với , cho nên việc có thể làm tốt tôi cũng có thể làm tốt, việc thể làm tốt, tôi cũng có thể làm tốt, đúng , Tần đại ca?" Phải lấy lại khí thế cho tất cả nhân vật hi sinh và nữ phụ. "Ừm." Tần Mộc giúp An Noãn rót, đúng là như vậy. Bạch Lộ thấy Tần Mộc lên tiếng trả lời, nhất thời đối những thức ăn này có khẩu vị. Cả bữa cơm, chỉ có An Noãn ăn sung sướng. An Noãn trước khi , còn đặc biệt nghiêng cằm, nháy nháy mắt với Bạch Lộ, nhếch miệng lên cười. đường trở về, Bạch Lộ nhìn Tô Thần, có chút khó chịu : " phải Tần Mộc rất thích An Noãn sao?" "Có lẽ là diễn kịch, chuyện trong hào môn gia tộc, làm gì có cái gọi là tình chân thành." Tô Thần . "Hừ, tôi nhất định phải có được Tần Mộc, sau đó đá , còn có An Noãn kia, tôi vừa nhìn thấy thoải mái." Bạch Lộ hung hãn . "Đợi đến lúc đó, mới là mây trắng trời cao, còn ta chỉ là cặn bã dưới đất, muốn trừng phạt như thế nào cũng được." nhưng tiền đề là tôi chơi chán .
☆, chương 20 Trong cuộc sống, gặp được tình địch là chuyện thực tế, có ông xã vừa đẹp trai lại giàu có mà có tình địch có thể là chuyện hoàn toàn có khả năng. Nhưng khi đối mặt với tình địch mạnh như vậy sao lại thấy ghen nhỉ? Tại sao lại ghen? “Tần đại ca, có phải có người phụ nữ bên ngoài ? Có phải còn em nữa?” Như vậy mới đúng dáng vẻ của người vợ nên có. “Tiểu Noãn, nửa đêm rồi, em đừng điên nữa, lại đây, ngủ.” Tần Mọc thu dọn quần áo giường, rất muộn rồi, nhưng vì ăn tối tương đối trễ nên bây giờ cả người vẫn rất tỉnh táo. An Noãn lại đứng, nhúc nhích, há miệng nhìn Tần Mộc hát: “ đến con tim vụn vỡ cũng đừng oán trách ai, chỉ bởi vì giây phút gặp nhau quá đẹp đẽ, cho dù có đau thương, có rơi lệ, trái tim này có hóa thành tro bụi cũng sao….” An Noãn ảo tưởng mình là nguyên chủ, càng hát càng nhập tâm, hai tai nâng ngực, dáng vẻ hoàn toàn giống các nhân vật nữ chính trong tiểu thuyết của Quỳnh Dao, đầu lắc lắc, gật gật. (Hanri: đây là bài “ cánh bướm trong mưa” trong phim Hoàn Châu cách cách). “hây….”bay về trong cơn mưa êm đềm. ( H: vẫn là lời bài hát) Cao, chỗ cao trào, An Noãn ngẩng đầu, duỗi tay. Nghênh đón chính là chiếc áo lót bay tới mắc luôn đầu, chắn tầm mắt cũng chặn luôn tiếng hát của . Đáng ghét, làm gì mà ném cái này, nhìn được biểu tình khuôn mặt tần Mộc rồi. Sau đó, bàn tay đột nhiên kéo tay , thân hình An Noãn thấp, Tần Mộc dễ dàng tóm An Noãn đầy ra bên ngoài, sau đó “ oành’’ đóng cửa. An Noãn kéo đồ lót dầu xuống, dậm chân cái, nhíu mặt bánh bao nhìn cánh cửa đóng chặt trước mặt, ông xã gì vậy, lại vứt ra ngoài cửa, ra làm sao, chẳng ra làm làm sao, Tần gia sao có người cháu như vậy? "Tần đại ca, mở cửa, mở cửa." Thực bực mình. “ thà hối lỗi xong mới được vào.” thanh nhạt nhạt của Tần Mộc vang lên, nhưng thực tế vẫn có chút bực mình, thích thái độ hoài nghi của An Noãn cho lắm, cho dù chỉ là đùa giỡn. "Đây là phòng của em." Chẳng lẽ phải của sao? "Nhà là do mua." Em mua giường, muốn đuổi em ra ngoài, có phải là nên để cho em mang cả giường ra ngoài ?” Tần Mộc cảm thấy hôm nay quá mệt mỏi, mới cùng An Noãn lý luận vấn đề phòng ở. Trong phòng yên tĩnh có thanh, An Noãn đứng trong phòng khách, vẫn là để chân trần đứng đó, sàn nhà lạnh buốt, lạnh quá... "Tần đại ca?" Dán tai lên cánh của, có tiếng gì. "Tần Mộc?" ngừng cố gắng. "A Mộc?" Thay đổi sách lược. "Ông xã?" thanh vang lên tiếng sau dịu dàng mềm mại hơn tiếng trước, Tần Mộc nghe mà trong lòng ngứa ngáy, khó chịu vừa nãy vơi hơn nửa. Thực ra cũng định phạt quá lâu, đứng dậy mở cửa, dáng người cao ráo chắn trước cửa, cúi đầu nhìn An Noãn đầu rối bù, mặc chiếc áo ngủ nhung màu trắng : “ Hối lỗi rồi” "Ưm, em sai rồi ." Biết sai có thể sửa là đứa bé ngoan. "Sai ở đâu?" " nên biết em, còn hỏi có em ?" "Oành" cửa lại được đóng lần nữa, được, coi như chưa từng mở cửa. Lúc này mặc kệ An Noãn gọi thế nào, bên trong cũng mở nữa, tại sao lại như vậy??? đời này, chỉ có mới có bi kịch bị ông xã đuổi ra khỏi phòng ngủ, đồ xấu xa, biết thương hoa tiếc ngọc sao? Có nữ chủ, chẳng lẽ lại quên ngay nữ phụ ‘bên hồ Đại Minh’’ sao? (H: An Noãn lụy HCCC, nữ phụ bên hồ Đại Minh là chỉ mẹ của Tử Vy) Tần Mộc quyết tâm, mở của cho An Noãn, tối nay An Noãn chỉ có thể ngủ sô pha, An Noãn nhớ lại thái độ lạnh nhạt ban nãy của Tần Mộc đối với Bạch Lộ liền nhìn được mỉm cười. A, a, Làm gì lại đẹp trai như vậy……, kỳ thực căn bản có tức giận. An Noãn ghé người sô pha, lăn qua lăn lại, suy nghĩ suy nghĩ rồi ngọt ngào tiến vào giấc đẹp, đến nửa đêm, ông xã mặt than đen cuối cùng nỡ để bà xã ngủ ghế sa lông nên trực tiếp ôm lên giường ngủ. An Noãn sau khi nằm giường, theo bản năng tiến sát vào hướng tới nguồn nhiệt ấm áp, Tần Mộc ôm lưng , cũng tiến vào mộng đẹp. Ngoài cửa sổ, bầu trời đêm lấp lánh, bóng đêm rực rỡ. ———— An Noãn ngủ muộn hậu quả chính là làm muộn, khi Tần Mộc làm nếu như An Noãn muộn trước giờ đợi, cho nên tới 11 giờ, An Noãn mới mang theo mỳ chua cay bước vào văn phòng, số đồng nghiệp nhìn thấy , hận thế tự đấm ngực mình. Làm gì có kiểu làm như vậy, phu nhân tổng tài là giỏi lắm sao? Những người có tâm lý ghen tức người giàu ‘tương đối nặng’ xin rời tầng 9, bởi vì ở tầng 9 quả thực là thất vọng, có thể nhẫn nhịn để thư ký như vậy làm việc tại Tần thị, công ty như vậy làm sao có thể trở thành doanh nghiệp đứng đầu trong ngành bất động sản. An Noãn thân là thư kí, nhưng lại làm việc của thư kí chân chính, ngồi trước màn hình máy tính, rất tự nhiên mở trang chủ của Tấn Giang, bảng xếp hàng bá vương có tiểu thuyết của , lướt qua top 1 và top 2, thực ra An Noãn biết đây là công lao của ai, có những chuyện, tự mình làm có chút lúng túng, ngại ngùng, dường như đó là biểu tự tin, cũng làm mất hợp tình hợp lý nên có, nhưng nếu người này là Tần Mộc, vậy lại là chuyện khác, đây chính là biểu Tần Mộc sủng , có vài vấn đề kì thực cuộc sống cho ta đáp án. Đôi mắt hồ ly nhìn tổng tài trong vắn phòng, cười hắc hắc, hai mắt cong cong, vô cùng xinh đẹp. Sau đó An Noãn đăng nhập tài khoản của mình. Tiểu thuyết của An Noãn được năm vạn chữ, nhưng lần nào An Noãn cũng mở ra đọc lại, xem chỗ nào chưa đúng, liền sửa lại, năm vạn chữ, sửa lại dưới sáu lần, biên tập bắt đầu gửi tin nhắn cho , biết, tiểu thuyết của rất nhanh lên VIP. Vui ? Đáp án là rất vui vẻ, làm chuyện mình thích, đến lúc được hồi đáp cho dù chỉ là chút chút, cũng hơn trăm lần so với những chuyện khác. An Noãn lúc rảnh rỗi còn lướt trang bishui, xem xem người khách viết vắn, hoặc là xem người khách đánh giá tiểu thuyết của , văn đô thị ở bishui tương đối nhiều, sau đó nggieem túc ghi nhớ các đánh giá của mọi người về tiểu thuyết của . Làm xong An Noãn ăn hết túi khoai tây miếng, còn lại ném cho Bàng Mộng. “Bàng Mộng, biết , chương đầu của tôiđã vượt quá vạn lần đọc, cũng có hơn 100 lượt bình luận.” “An Noãn, tôi xin , đừng nữa, đừng kích thích tôi.” Bàng Mộng là trần lặng, nhưng đối mặt với An Noãn, đích thực chịu nổi. An Noãn chớp chớp mắt hiểu : “ Tối chỉ chia sẻ chút tiến bộ của tôi tôi, làm gì phản ứng mạnh thế, có phải ốm rồi ?” “ phải, tôi mỗi ngày thấy làm, liền rất đau khổ.” Bàng Mộng có gì đó. “ Được rồi, vậy mai tôi tận lực muộn chút, như vậy, có thể ít nhìn thấy tôi chút.” "... ..." Bàng Mộng ghé vào bàn hộc máu. An Noãn nhìn tình trạng cổ phiếu thị trường, phần lớn thời làm vẫn tự tìm niềm vui cho mình, Tần Mộc làm bề bộn công việc, biết việc xây dựng thêm bệnh viện nhân dân ở thành phố A, lại rơi đầu Tần thị, Tần thị vừa mới mở bán biệt thự, mới mở bán mà tranh nhau còn, cho nên Tần Mộc bề bộn có đôi khi vội vàng, đến ăn cơm cũng có thời gian, nhưng An Noãn cảm thấy mặc dù như vậy, nhưng vẫn rất hạnh phúc, hằng ngày nhìn thấy Tần Mộc đó chính là loại hạnh phúc. ghen tuông, oán giận, bà xã chăm chỉ làm như đời này biết tìm nơi nào đây? Suy nghĩ chút, An Noãn lại bắt đầu hỏi An Dương vấn đề này. " ba, xem em vì sao lại ghen?" “Bởi vì em là đồ ngốc, nếu Bạch Lộ lần tới còn dám cướp chồng em, em nhớ cho ta mấy cái bạt tai, nếu như em đánh lại ta, cho , ba tới giúp em xả giận, nhớ đó, phụ nữ ác địa vị bất ổn.” Bất kì người nào cũng lo lắng em mình người khách bắt nạt, cho dù em chịu bất kì thiệt thòi nào. “Ha, em mới hư như vậy, kì thực hôm qua trở về, em còn cố ý biểu tức giận cho Tần Mộc coi, ấy ôm em, cũng có em, em có chút buồn buồn.” An Noãn đem cả việc hôm qua Tần Mộc đuổi ra khỏi phòng cũng luôn cho An Dương. “ có người đàn ông nào dưới tình huống như vậy lại ôm em, em cả, cãi nhau với em là tốt lắm ròi, lần sau đừng có hỏi.” “Ừm, cho nên em cảm thấy gả cho Tần Mộc thực rất hạnh phúc, nhưng em vẫn rất rối rắm vì sao em lại ghen?’’ “A Noãn, chũng ta vẫn là nên về việc bữa tiệc công ty tổ chức vào tuần này .” Vấn đề này chúng ta cả nửa tiếng đồng hồ, có thể đổi đề tài rồi “ Nhưng ba vấn đề này còn chưa đucợ giải quyết, hãy giả đáp em trước , vì sao em lại ghen, em tại sao lại ghen hả?” An Noãn lại bắt đầu lảm nhảm. Phiền chết ... Lần đầu tiên, An Dương cúp điện thoại An Noãn. "Tu tu tu." "em …." An Noãn mắng mỏ qua di động. An Noãn nhìn di động chuẩn bị gọi cho An Dương để cúp lại lần, nhưng gọi mới phát điện thoại hết tiền, ngay cả di động cũng chống đối , ta cmn…. Vừa nạp 3000 tệ phí điện thoại online chưa đến hai phút, An Noãn nhận được bưu kiện chuyển phát nhanh. "An Noãn, có bưu kiện của . "ây…, chẳng lẽ phí điện thoại lại biến thành cũng bưu kiện?"