1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Độc Thê Của Hoạn Quan Có Thai (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Dothuydung

      Dothuydung Well-Known Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      1,609
      Chương 250: Phiên ngoại 3: Muôn sông nghìn núi, năm tháng dài lâu! (III)
      Editor: Jun

      Ở trong lòng Trì Tĩnh Thù Quân Vô Cữu là ca ca tốt. Mỗi lần gặp, đều bắt nạt nàng, dùng đạo lý lên lớp chèn ép nàng. Ở trước mặt , nàng chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời, cảm giác này nàng thích chút nào. Hơn nữa vì là hoàng đế mà trưởng bối trong nhà đều muốn nàng ở chung hòa hợp với , được chọc giận , được gây thêm phiền toái cho , được bộc lộ tính cách trẻ con với , loại cảm giác này khiến nàng giống như thiếp thân thị nữ của , có bất cứ tự do nào.

      Cho nên nàng thích cũng là hợp tình hợp lý.

      Người trong lòng nàng-- là Tần Thiếu Khanh dịu dàng nho nhã. Tần Thiếu Khanh luôn nhìn nàng dịu dàng, cặp mắt đào hoa của trong như nước suối vô cùng chân thành.

      cũng chưa bao giờ bá đạo như Quân Vô Cữu. Cơ hội gặp mặt của bọn họ rất ít nhưng chỉ cần sóng vai cạnh bên nhau luôn dốc lòng bảo vệ nàng, tránh cho nàng bị người khác gây phiền toái. Lúc ăn cơm, gọi những món nàng thích ăn, khi trời mưa cũng nhường ô cho nàng...

      Ưu điểm của rất nhiều, nhiều tới nỗi ba ngày ba đêm cũng kể hết.

      Nhưng cũng có khuyết điểm, khuyết điểm của chính là--- hành tung ràng, năm bọn họ chỉ có thể gặp nhau đến hai lần.

      Trừ điểm đó ra, Tần Thiếu Khanh thiếu niên hoàn mỹ hiếm có đời.

      Nếu như mọi việc vẫn tiếp tục diễn ra như vậy thay đổi tốt biết bao nhiều. Đáng tiếc, gần đây nàng nghe ngoại tổ phụ, ngoại tổ mẫu và cha mẹ nàng tốt cho Quân Vô Cữu. Ý tứ của bọn họ rất ràng.

      Quân Vô Cữu ở tuổi này vốn có thể cưới hoàng hậu, trưởng bối thậm chí còn hy vọng Trì gia và Quân Vô Cữu thân càng thêm thân, để nàng vào cung gả cho Quân Vô Cữu.

      Nhưng mà nàng thích Quân Vô Cữu. Đương nhiên cho dù nàng thích Quân Vô Cữu cuối cùng trưởng bối cũng bắt nàng tiến cung. Dù sao đây cũng là việc tốt bao nhiều người chờ mong.

      Cũng bởi vì chuyện này mà gần đây nàng thấy rất phiền chán. Mà thời gian gần đây Quân Vô Cữu cũng thường xuyên có việc gì mà giá lâm phủ Quốc công qua lại trước mặt nàng, điều này càng khiến nàng thoải mái.

      Mùa đông tới, toàn bộ kinh thành trải qua trận tuyết lớn. Trời đất đều phủ màu trắng xóa.

      Quân Vô Cữu lại tới!

      Lúc này đây, trưởng bối trong nhà chủ động để nàng và Quân Vô Cữu ở bên nhau, hai người bước chầm chậm tuyết. Vốn dĩ bên người bọn họ còn có thị nữ và thái giám nhưng sau đó biết thế nào mà thấy tăm hơi.

      Trì Tĩnh Thù gì, nàng cúi thấp đâu, mắt nhìn chăm chú đường , rất nghiêm túc đường. Nhưng dường như Quân Vô Cữu lại có tâm nặng nề.

      Hai người ngang qua gốc cây mai nở rất nhiều hoa Quân Vô Cữu dừng bước. Trong lòng Trì Tĩnh Thù rơi "lộp bộp", biết chuyện tốt sắp xảy ra.

      Quân Vô Cữu đưa tay chiết cành hoa mai, có chút khẩn trương đắn đo, sau đó đưa cành hoa mai tới trước mặt Trì Tĩnh Thù:"Tặng cho muội..." Trì Tĩnh Thù ngẩng đầu lặng chút, nhưng cũng nhận lấy cành hoa, Quân Vô Cữu thấy hành động của mình có lẽ làm Trì Tĩnh Thù sợ, vì vậy cười cười, nhàn nhạt :"Hoa mai rất hợp với muội... nó đẹp như muội... à , đẹp hơn muội... phải, hoa mai thể đẹp bằng muội..."

      Lòng bàn tay cầm hoa mai lặng lẽ chảy mồ hôi.

      Trì Tĩnh Thù dừng lại lát sau khi suy nghĩ chút mới đưa tay ra nhận cành hoa mai, rất khách sáo :"Cám ơn!"

      Bởi vì nàng nhận lấy cành hoa mai của mà Quân Vô Cữu mới thở phào nhõm. Thừa dịp này lại lập tức :"Tĩnh Thù, Tĩnh Thù muội muội, nàng có thích ở trong hoàng cung ? Trong cung..."

      " thích!"Quân Vô Cữu vừa mở lời Trì Tĩnh Thù dứt khoát từ chối.

      Mà lời này của nàng khiến Quân Vô Cữu nuốt những lời sau vào trong bụng. Tuy cao lớn vững vàng nhưng trái tim vô cùng nôn nóng.

      Nếu Quân Cơ Lạc ở đây hẳn là lại phải nhà vệ sinh khóc choáng váng lần nữa. Bất kể là tình trường hay chiến trường đều bách chiến bách thắng sao có thể sinh ra người con trai như vậy.

      Thực ra cũng thể trách Quân Vô Cữu. Nguyên nhân chủ yếu có thể là trước đây, Quân Cơ Lạc và Đường Tứ Tứ ở chung Quân Cơ Lạc quá bá đạo, tạo lên tấm gương xấu với con trẻ.

      đôi vợ chồng như vậy giáo dục lên Quân Vô Cữu cường thế bá đạo, nhưng ở cùng với nương mình thích thể biểu đạt tình cảm của mình. Bắt chước phụ hoàng mẫu thân, làm rồi nhưng Tĩnh Thù phải cảm nhận được chút nào chứ?

      Quân Vô Cữu khẽ mím môi áp chế nôn nóng trong lòng, quyết định nhanh chóng lần duy nhất cho ràng với Trì Tĩnh Thù.

      "Tĩnh Thù, trẫm là người vụng về, trẫm biết làm thế nào mới tính là đối xử tốt với muội... Nhưng trẫm kìm chế được muốn đem những thứ tốt đẹp nhất cho muội... Mỗi lần nhìn thấy muội, trẫm liền đặc biệt vui vẻ. Nhìn thấy muội chuyện cùng nam nhan khác, trẫm liền cảm thấy khó chịu... Trẫm biết muội thích ta, nhưng phụ hoàng ta , nữ nhân tốt cần được nam nhân đối xử tốt..."

      Quân Vô Cữu thấp thỏm với Trì Tĩnh Thù nhưng lời này, giờ phút này đôi mắt bùng lên đốmlửa hưng phấn, khẩn trưởng.

      Trì Tĩnh Thù cúi thấp đầu nhìn . Nàng cũng bị những lời này của Quân Vô Cữu làm cho cảm động. Nàng chỉ trầm mặc lúc rồi buồn rầu ném cho Quân Vô Cữu câu:"Vô Cữu ca ca, huynh là hoàng đế, sợ rằng tất cả mọi người trong thiên hạ đều ngĩ rằng muội gả cho huynh, nhưng muội muốn gả cho huynh."

      "Vì sao?" Giọng của Quân Vô Cữu đột nhiên căng thẳng như giây đàn bị kéo căng.

      Trì Tĩnh Thù lúc này mới ngẩng đầu, như thể lấy hết dũng khí nàng mới có thể ngẩng đầu lên. Khi nàng ngẩng đầu lên nhìn trong ánh mắt nàng chứa đầy kiên định, nàng nghiêm túc trịnh trọng :"Bởi vì huynh là hoàng đế, bởi vì muội thích huynh..."

      Đôi mắt Quân Vô Cữu có đốm lửa cực nóng thiêu đốt bởi vì lời này của nàng mà nháy mắt vụt tắt.

      "Vậy người trong lòng muội là... Tần Thiếu Khanh? Muội biết thân phận của ? Muội dựa vào đâu để kết luận có thể đối xử tốt với muội?" phái người điều tra Tần Thiếu Khanh, người này hành tung bất thường, thân phận chân chính còn điều tra ra nhưng mơ hồ đoán được là người Trần quốc. Về việc Trì Tĩnh Thù rơi xuống vách đá tuyệt đối là việc do thiết kế.

      Nhưng người này giống như con hồ ly giảo hoạt, luôn thể cho Tĩnh Thù thấy mặt tốt nhất của . ngày nào đó bắt ta phải lòi đuôi.

      Nhắc tới Tần Thiếu Khanh, cảm xúc của Trì Tĩnh Thù xuất biến hóa.

      Thái độ của nàng với Quân Vô Cữu cũng trở nên lạnh lùng:"Vô Cữu ca ca, chuyện của muội và Thiếu Khanh cần huynh quan tâm!"

      Gọi là Vô Cữu ca ca, mà lại gọi tên tiểu tử Tần Thiếu Khanh kia là Thiếu Khanh, ha ha, xem phân biệt đối xử này của nàng .

      Trong lòng Quân Vô Cữu đắng chát, nhất là ánh mắt lạnh lùng xa cách Trìn Tĩnh Thù nhìn , Quân Vô Cữu bị chủ nghĩa đại nam nhân quấy phá, thần xui quỷ khiến thế nào mà lại dùng sức ôm ghì lấy eo của Trì Tĩnh Thù, cúi đầu bá đạo hôn điên cuồng lên cánh môi mềm mại khao khát bấy lâu.

      bá đạo cường thế, thậm chí điên cuồng chiếm lấy bên trong miệng nàng, mút lấy mùi hương thuộc về mình nàng. Nhưng Trì Tĩnh Thù lại cực kỳ bài xích bị cường hôn, nàng dùng sức đấm , đánh , đá , nhưng Quân Vô Cữu vẫn buông tha nàng.

      Cuối cùng, Trì Tĩnh Thù nhắm chặt mắt, dứt khoát cắn mạnh lên đầu lưỡi . Mùi máu tanh lập tức xông lên, vốn Trì Tĩnh Thù nghĩ buông nàng ra nhưng Quân Vô Cữu vẫn như cũ từ nhắm hai mắt, chuyên tâm hôn nàng.

      Mãi đến khi hôn Trì Tĩnh Thù tới thở nổi mới cười ha ha, nỡ buông nàng ra.

      "Bốp!" Trì Tĩnh Thù lập tức đánh lên mặt Quân Vô Cữu, nàng đỏ mặt, thở gấp, tức giận quở trách :"Đê tiện!"

      Quân Vô Cữu lè lưỡi, liếm khóe miệng có máu tràn ra, thần thái hoang dâm tà mị:"Ta hèn hạ sao, Trì Tĩnh Thù, hôm nay ta cảnh báo trước, nàng càng muốn gả cho ta ta càng phải làm cho nàng phải gả cho ta. Sau đó hàng ngày đều khi đẽ nàng, nhìn thấy nàng vui, ta rất cao hứng." Lời này của mang theo tức giận.

      Trì Tĩnh Thù nghe lời này của biết mình và Quân Vô Cữu bá đạo có cách nào tiếp tục chuyện. Nàng phất tay áo dứt khoát rời . Quân Vô Cữu đưa mắt nhìn theo bóng dáng nàng, sắt mặc trong nháy mắt trầm xuống.

      Lần huyện này hai người đều rất tức giận.

      Vận mệnh có lẽ thích trêu người. Vào lúc Trì Tĩnh Thù và Quân Vô Cữu bất hòa Tần Thiếu Khanh xuât . Lúc này đây, tới Tiêu quốc là để câu con cá thả mồi câu từ lâu.

      Công tử dịu dàng nho nhã Tần Thiếu Khanh cho người đem thư mình đích thân viết tới tay Trì Tĩnh Thù. Trì Tĩnh Thù liền nghĩ cách ra ngoài gặp Tần Thiếu Khanh.

      Như nàng biết Tần Thiếu Khanh là công tử văn nhã, luôn che chở bảo vệ nàng cẩn thận. Nhưng khi gặp nàng ở cửa sau của phủ Quốc công câu lớn mật:"Tĩnh Thù, hôn sử của nàng và hoàng đế Tiếu quốc ta nghe qua... Ta biết nàng thích Quân Vô Cữu cũng muốn vào trong cung làm hoàng hậu của . Nếu nàng nguyện ý... Ta đưa nàng rời khỏi nơi này, về sau ta chăm sóc cho nàng tốt!"

      Lời của Tần Thiếu Khanh khiến cho Trì Tĩnh Thù vừa ngạc nhiên lại vừa quẫn bách, thân thể yếu như tuyết mai nở rộ trong trời đông giá rét. Trong lòng đấu tranh lát nàng nâng hàng mi dài lên nhìn Tần Thiếu Khanh.

      Tần Thiếu Khanh nhìn thấy bóng dáng mình trong đôi mắt trong suốt của nàng.

      Xét ra, Tần Thiếu Khanh lấy mục đích xấu với Quân Vô Cữu để tiếp cận Trì Tĩnh Thù. Thân thế của Trì Tĩnh Thù hiển hách lại là người được chọn làm hoàng hậu của Tiêu quốc, nếu hoàng đế Trần quốc là mang được Trì Tĩnh Thù có thể khiến cho Trì gia và Quân Vô Cữu mất mặt với người khắp thiên hạ. Cái này coi như là cách để thắng Quân Vô Cữu hay sao?

      Bỏ qua yếu tố này, trong lòng Tần Thiếu Khanh cũng rất thích Trì Tĩnh Thù. Nhưng điểm thích này sớm bị tâm tư lợi dụng của làm cho phai mờ.

      "Tĩnh Thù, nếu nàng nguyện ý, giờ hợi đêm mai, ta ở... cửa sau của Phủ quốc công đợi nàng..."

      Để lại lời này, Tần Thiếu Khanh xoay người vào trong bóng đêm. Trì Tĩnh Thù mím môi chăm chú nhìn theo bóng dáng rời , chờ khi bóng dáng hoàn toàn nhập vào trong màn đêm nàng mới nâng tay gõ vào cửa lớn của hậu viện.

      "Chi nha" tiếng, cánh cửa hậu viện chậm rãi được mở ra, dưới ánh trăng, Quân Vô Cữu lãnh khốc chậm rãi xuất .

      Trì Tĩnh Thù bị hoảng sợ.

      Hai tay Quân Vô Cữu chắp ở sau lưng, ánh trăng chiếu lên người nổi bật lên khuôn mặt tuấn tú. Đôi môi mím chặt, ánh mắt sắc như mắt chim ưng.

      "Hoàng, Hoàng thượng..." Trì Tĩnh Thù vội vàng hành lễ với Quân Vô Cữu.

      Quân Vô Cữu tiến lên phía trước tới gần nàng. Trì Tĩnh Thù lui về phía sau bước muốn kéo dãn khoảng cách với . Nhưng Quân Vô Cữu lại tiến về trước bước, đem khoảng cách giữa hai người kéo gần lại.

      Đôi mắt toát ra tà khí, khuôn mặt như phủ lớp mưa bụi.

      Trì Tĩnh Thù dám nhìn thẳng vào mắt liền cúi thâp đầu dám nhìn .

      "Trì Tĩnh Thù, trẫm mệnh lệnh cho nàng! Nhìn trẫm!" uy nghiêm ra lệnh. Trì Tĩnh Thù vội vàng ngẩng đầu lên nhìn cái rồi lại hoảng sợ lập tức cúi đầu.

      Nàng hận tại thể có đôi cánh để bay khỏi Quân Vô Cữu.

      Ngay sau đó, Quân Vô Cữu mạnh mẽ giữ chặt lấy eo nàng, tức giận quát nàng:"Tên tiểu bạch kiểm kia như vậy phải nàng định chuẩn bị tối mai theo đấy chứ? Trì Tĩnh Thù, ta cho nàng biết. Nàng là cháu của Trì quốc công Tiêu quốc, từ lớn lên tại Trì gia, từ xuống dưới Trì gia đều bạc đãi nàng. Ngay cả phụ hoàng và mẫu hậu ta hàng năm tới sinh nhật nàng đều tăng quà cho nàng. Nếu nàng còn có chút lương tâm thể bỏ mặc cả gia tộc như vậy..."

      Bộ dáng dữ tợn của giống như hận thể nuốt chửng Trì Tĩnh Thù, trong lòng Trì Tĩnh Thù vô cùng sơ hãi. Nàng dùng hết sức lực muốn tránh thoát nhưng bị Quân Vô Cữu siết chặt lấy, tay giữ lấy eo của nàng hơi buông lòng, Trì Tĩnh Thù liền tránh thoát khỏi Quân Vô Cữu.

      Nàng vội vàng trốn chạy khỏi nhưng có lẽ do vội quá mà chân nàng bị vập, cả người ngã xuống đất.

      Quân Vô Cữu dựng thẳng máy kiếm, hận rèn sắt thành thép :"Nàng sao lại thể cẩn thận chút? Nàng được nuông chiều chăm sóc nên yếu ớt, nếu nàng rời khỏi Trì phủ sau này ở bên ngoài nàng bị ủy khuất ai giúp nàng!"

      Mặc dù như thế nhưng sau khi hít hơi sâu, Quân Vô Cữu vẫn tiến lên phía trước muốn đỡ Trì Tĩnh Thù đứng dậy. Trì Tĩnh Thù kiêu ngạo hất tay ra, nước mắt như mưa, ủy khất khóc lớn.

      "Huynh tránh ra! Tránh ra... muội ghét huynh... Từ đến lớn cũng chỉ có huynh luôn khi dễ ta... tại muội còn là đứa trẻ để bị huynh khi dễ nữa rồi, muội cần huynh quơ tay múa chân trước mặt muội... Muội cũng nghĩ ra tại sao dượng mà tốt như vậy mà có thể sinh ra người con trai như vậy..."

      Trì Tĩnh Thù tức giận hết những điều giấu trong lòng với Quân Vô Cữu.

      Quân Vô Cữu chán nản:"Trẫm, trước đây trẫm khi dễ nàng... phải là bởi vì nàng hề để ý tới trẫm hay sao. Nếu khi đó nàng đồng ý cùng chơi với ta, ta, ta cũng khi dễ nàng... Hơn nữa, đó đều là những chuyện lúc còn , khi đó trẫm hiểu chuyện. trẫm biết lỗi rồi, khi dễ nàng nữa..."

      "Ai huynh lại khi dễ ta... Lần trước chuyện ở dưới cây mai, còn có chuyện đêm hôm nay..." Trì Tĩnh Thù khóc hoa lê vũ đái,khuôn mặt đầy nước mắt.

      "Vậy là trẫm sai rồi!" Quân Vô Cữu xong lại đưa tay ra:"Xong chưa, bây giờ nàng có thể đứng dậy khỏi mặt đất..."

      Trì Tĩnh Thù vẫn hất tay ra, tự mình đứng dậy khỏi mặt đất. Quân Vô Cữu nhướng mày, muốn nhìn thấy nàng giày vò chính mình như vậy, hai tay khỏe như sắt ôm lấy Trì Tĩnh Thù.

      Trì Tĩnh Thù vừa mới định phản kháng bị Quân Vô Cữu quát liền dám động đậy nữa, chỉ đành cho ôm.

      Gió đêm thổi. Cách lớp quần áo, Trì Tĩnh Thù cảm nhận được hơi ấm truyền tới từ . Hàng lông mi dài hơi nhấc lên chút thoáng nhìn qua Quân Vô Cữu.

      biết từ bao giờ Quân Vô Cữu trở thành nam tử hán giống như dượng của nàng.

      Dường như cảm nhận được ánh mắt của Trì Tĩnh Tù, Quân Vô Cữu cúi đầu nhìn Trì Tĩnh Thù nhanh chóng rời tầm mắt.

      Quân Vô Cữu chỉ mím cánh môi gì.

      biết từ bao giờ bầu trời có tuyết bay bay, nhưng Quân Vô Cữu lại có chút nóng, hơi thở ấm áp của phả lên khuôn mặt Trì Tĩnh Thù, khuôn mặt Trì Tĩnh Thù nóng lên cũng gì thêm.

      Khi Quân Vô Cữu đưa Trì Tĩnh Thù đến chỗ thị nữ của nàng, trước khi tách ra, Quân Vô Cữu nặng nề :"Tĩnh Thù, nếu nàng thực thích ta... Trẫm ép nàng tiến cung nữa... Cho nên nàng cũng cần phải rời khỏi phủ Quốc công. Nơi này là nhà của nàng... còn Tần Thiếu Khanh, nếu đối với nàng thực tốt ta cũng ép nàng được với ... Tĩnh Thù, bảo trọng!"

      Cuối cùng Quân Vô Cữu nhìn sâu Trì Tĩnh Thù cái, trong mắt cất giấu ái mộ và mất mát, trong lòng cũng còn rất nhiêu điều muốn với nàng nhưng vẫn quay người rời , biến mất trong màn tuyết.

      vội vàng, bóng dáng kia như là chạy trối chết.

      Tuyết rơi càng ngày càng lớn, Trì Tĩnh Thù nhìn theo bóng dáng đơn của , biết tại sao trong lòng nàng lần đầu tiên đau lòng cho Quân Vô Cữu.

      Ngày hôm sau, trời đất tối sầm, gió lạnh nổi lên.

      Dạ Thiếu Tần mặc cẩm y màu trắng đứng tại cửa lớn hậu viện của phủ Quốc công đợi cửa lớn có người mở ra.
      Last edited: 2/10/16
      Minhnguyen18, Layla06, thuytlu14 others thích bài này.

    2. Dothuydung

      Dothuydung Well-Known Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      1,609
      Chương 251: Phiên ngoại 4: Muôn sông nghìn núi, năm tháng dài lâu! (IV)
      Editor: Jun

      Ngày hôm sau sau, trời đất tối sầm, gió lạnh nổi lên.

      Dạ Thiếu Tần mặc cẩm y màu trắng đứng tại cửa lớn hậu viện của phủ Quốc công đợi cửa lớn có người mở ra.

      Giống như phụ hoàng của - Dạ Kiêu Cửu, Dạ Thiếu Tần là kẻ mưu lược. Nếu bất chấp đêm đông giá rét đứng đợi Trì Tĩnh Thù nhất định là có mưu kế vẹn toàn.

      Trì Tĩnh Thù chán ghét Quân Vô Cữu còn với "nhu tình", khiến choTrì Tĩnh Thù nghiêng về phía . chỉ như thế, bên cạnh Trì Tĩnh Thù sớm có tai mắt của , điều này khiến cho biết chuyện về Trì Tính Thù còn sớm hơn bất cứ người nào, hơn nữa còn có thể khiến Trì Tĩnh Thù vô thức ngưỡng mộ .

      Dưới tình hình như thế, vô cùng tin tưởng tối nay Trì Tĩnh Thù ra gặp .

      Tuyết rơi càng ngày càng lớn, bông tuyết trắng xóa dừng tên đầu , áo choàng , chỉ khẽ thở ra luồng hơi trắng. Hơi trắng vừa ra liền bị gió lạnh thổi tản .

      Đột nhiên cánh cửa "chi nha" tiếng bị người nhàng mở ra, Dạ Thiếu Tần híp mắt bén nhạy ngẩng đầu nhìn về hướng có thanh.

      Dưới ánh trăng, Trì Tĩnh Thù mặc xiêm y màu tuyết trắng xuất trước mặt Dạ Thiếu Tần. Lông mày Dạ Thiếu Tần giương lên, đôi mắt diêm dúa lẳng lơ được ánh trăng phủ lên dịu dàng vô cùng.

      "Tĩnh Thù!" kêu lên.

      Trì Tĩnh Thù đứng đó hề động, có mấy bông tuyết dừng lại mái tóc nàng tôn lên khuôn mặt xinh đẹp trắng nõn hồng nào giống như tiên nữ hạ phàm.

      dịu dàng giữa hai mày của Dạ Kiêu Cửa dần lạnh xuống, mắt liếc xuống hai tay trống của nàng.

      Nàng mang hành lý theo sao?

      "Tĩnh Thù..." Dạ Thiếu Tần nhấp môi "Nàng..." Là định làm gì?

      Đôi mắt đen của Trì Tĩnh Thù như tỏa sáng chói mắt như vì sao bầu trời đêm. Nàng áy náy mở miệng :"Thiếu Khanh, cám ơn ngươi để ý đến ta, nhưng... Có mấy lời hôm qua ngươi gấp quá, ta kịp ràng với ngươi." Nàng dừng lại chút ngẩng đầu nhìn Dạ Thiếu Tần, đầy kiên định :"Dù thế nào ta cũng rời Tiêu quốc!"

      "Vì sao? Toàn bộ Tiêu quốc này đều là của Quân Vô Cữu, nàng ở lại đây phải gả cho ! phải nàng nàng chán ghét sao? Vậy sao nàng phải gả cho ? là hoàng đế, nàng gả cho nàng phải chịu tình cảnh hậu cung ba nghìn người đẹp." Dạ Thiếu Tần bối rối, Trì Tĩnh Thù ràng thích , sao bây giờ lại chịu rời khỏi đây?

      "Tĩnh Thù, tuy ta có thân phân như Quân Vô Cữu, thể để cho nàng làm hoàng hậu, nhưng... Ta có cách nuôi sống nàng, Tĩnh Thù, nàng... cần phải lo lắng theo ta chịu khổ. Ta thề, ta vượt qua hết mọi thứ để bảo vệ chăm sóc nàng cả đời... Nàng sống cũng kém so với người khác!"

      Dạ Thiếu Tần nôn nóng giải thích cho mình.

      Trì Tĩnh Thù lắc đầu, hai tay vuốt góc áo nhìn Dạ Thiếu Tần.

      "Thiếu Khanh, tổ phụ của ta là võ tướng, tổ mẫu là dân thường. Ở nhà này của chúng ta, quan trọng nhất chính là dòng dõi. Vô Cữu ca ca đồng ý với ta... ép ta phải tiến cung. Nếu ngươi thực nghĩ có thể vượt qua tất cả mọi thứ cả đời chăm sóc bảo vệ ta... Ta đây hy vọng ngày nào đó ngươi có thể dựa và bản lĩnh của mình nâng kiệu lớn đến phủ Trì quốc công cưới ta." Mà phải là để ta danh chính ngôn thuận bỏ trốn cùng ngươi.

      Như trước đây nàng từng dạy nàng, đời này phải là có nam nhân tốt, nhưng có nhưng nam nhân xấu ngụy trang thành nam nhân tốt lừa gạt nữ nhân. Bọn họ dùng lời lẽ ngọt ngào thề non hẹn biển lừa gạt nữ nhân.

      khi nữ nhân đem chân tình trao cho nam nhân xấu chỉ có chịu thiệt thòi.

      Nàng tin nàng lừa nàng!

      Cũng tin đời này có nam nhân tốt.

      nàng thừa nhận nàng thích Dạ Thiếu Khanh. Nhưng nàng cũng nhớ những lời được dạy dỗ, nàng muốn gả cho nam nhân dịu dàng nho nhã này nhưng chính vì vậy nàng càng phải có cái danh giá của nàng.

      Dạ Thiếu Khanh nếu thích ta mời ngươi đường đường chính chính đến nhà ta cầu hôn! Trì Tĩnh Thù ta phải mặc giá y đỏ thẫm được người nhà chúc phúc gả cho ngươi!

      Đây là danh giá của nàng! Quyết thỏa hiệp.

      Cặp mắt dã đào hoa của Dạ Thiếu Tần híp lại thành hai khe hở hẹp, lần đầu tiên nghiêm túc quan sát Trì Tĩnh Thù, cũng là lần đầu tiên cảm thấy nữ nhân này khó trị hơn tưởng.

      "Tĩnh Thù, nàng ta biết, nhưng ta là người Trần quốc... Trần quốc và Tiêu quốc tranh chấp quyết liệt, nếu ta cầu hôn nàng với tổ phụ tổ mẫu bọn họ chắc chắn đồng ý gả nàng cho ta!" Dạ Thiếu Tần có chút thẹn đưa tay sờ sờ mũi của mình, mũi thở vào bông tuyết đọng mũi, khi bông tuyết chảy ra, chỗ mũi có cảm giác lạnh lẽo khiến toàn thân run lên.

      Trì Tĩnh Thù đưa tay cầm lấy lọn tóc tán loạn dắt lại sau tai, mím môi cười thanh nhã:"Thiếu Khanh, mặc dù ngươi là ngươi Trần quốc nhưng nhất định nghe qua chuyện và dượng ta. Dượng của ta lấy ta khi dượng chỉ là hoạn quan. Lúc ấy tất cả mọi người dều mắng dượng, thậm chí tổ phụ ta còn vô cùng ghét dượng. Nhưng bây giờ, tổ phụ ta sớm chấp nhận hoàng đế dượng rồi.

      Tổ phụ ta chấp nhận dượng, nguyên nhân quan trọng nhất chính là bởi dượng lòng đối xử tốt với của ta. Cho nên ta nghĩ, chỉ cần ngươi lòng, nơi ngươi sinh ra cũng gây trở ngại gì cho ngươi."

      Dạ Thiếu Tần lập tức có chút dở khóc dở cười, trước kia thực đánh giá thấp Trì Tĩnh Thù. Tưởng nàng dịu dàng hiền huệ là người dễ bị lừa gạt. Nhưng hôm nay xem ra hoàn toàn phải như vậy. Nữ nhân này cũng rất có chủ kiến của nàng.

      Dạ Thiếu Tần lắc lắc tay áo, giọng lộ ra lạnh lùng, sắc mặt cũng cứng ngắc tự nhiên :"Tĩnh Thù, ta lòng muốn chăm sóc bảo vệ nàng, nhưng những lời này của nàng tối nay khiến ta cảm thấy rất xa cách. Nàng... là Tĩnh thù ta biết trước kia sao?"

      "Thiếu Khanh, ta chờ ngươi hai năm... Nếu ngươi đến, ta.. ta đây hồi tâm. Ta là đại tiểu thư Trì gia, ta có trách nhiệm phải gánh vác. Thực xin lỗi... chờ đợi của ta phải vô hạn..." Vẻ mặt Trì Tĩnh Thù đau khổ. Đúng lúc này, sau viện truyền đến tiếng bước chân, Trì Tĩnh Thù biết là hộ vệ bắt đầu tuần tra, nàng vội vã nhìn Dạ Thiếu Khanh cái rồi kiên định :"Thiếu Khanh, nếu ngươi tâm ta cam nguyện chờ đợi!"

      Sợ hộ vệ nhìn thấy bản thân, Trì Tĩnh Thù xong lời này đóng cửa sau lại. Trước khi cánh cửa kia hoàn toàn đóng lại, Dạ Thiếu Tần định giữ tay nàng lại. nghĩ nếu chuyện trở thành như vậy vậy trước mắt chiếm được lòng nàng chiếm được thân thể nàng cũng tốt.

      Nhưng khi vừa duỗi tay ra Trì Tĩnh Thù "tuyệt tình" đóng cửa lại. Dạ Thiếu Tần ngẩn người ra, mắt nhìn chằm chằm cánh cửa đóng chặt.

      Tuyết vẫn cứ rơi nhiều, Dạ Thiếu Tần ở dưới mái hiên cửa sau Trì gia hồi lâu mới rời .

      Sau khi rời , Quân Vô Cữu vẫn tránh ở đó xa mới từ bóng đêm ra. nhìn cánh cửa đóng chặt kia, rồi lại nhìn dấu chân Dạ Thiếu Tần rời để lại tuyết, khóe miệng khẽ giương lên.

      Chỉ là hai năm mà thôi, có thể chờ, cũng nguyện ý chờ!

      Xuân hạ thu đông, ngày tháng xoay vần. Trong thời gian đó cũng có mấy lần đại thần triều dâng tấu Quân Vô Cữu sớm sắc phong hoàng hậu, lấp đầy hậu cung nhưng đều bị Quân Vô Cữu bác bỏ.

      Thời gian hai năm nhanh chóng trôi qua. Trì Tĩnh Thù chờ mong hai năm, nam nhân được nàng gửi gắm hy vọng tuy có thường xuyên nhờ người đưa thư cho nàng nhưng vẫn như trước chưa tới nhà nàng cầu hôn.

      Kiên nhẫn cũng bị hao hết, ngày ngày trôi qua với Trì Tĩnh Thù càng gian nan hơn. Nàng tự với chính mình nên sớm thất vọng vì nam nhân mình thương.

      Nhưng rồi lại tháng trôi qua. Lại hai tháng, lại ba tháng... trôi qua...

      Nàng đợi được nữa.

      Trong khoảng thời gian này, Quân Vô Cữu thường xuất trước mặt nàng. tặng nàng châu báu, tặng nàng tơ lụa, tặng nàng tranh chữ quý giá... những thứ nàng thích hăn đều tặng cho nàng.

      Mười lăm tháng giêng, Tết nguyên tiêu. Trong cung có bái thiếp mời cả nhà bọn họ tiến cung. Vốn nàng định dùng lý do để từ chối nhưng lần này vì tổ phụ của nàng nên nàng chỉ có thể chuẩn bị trang phục tham dự.

      Cực kỳ bất ngờ là và dượng rất ít khi lộ diện lần này cũng xuất . Mọi người đều nâng cốc, chuyện vô cùng vui vẻ.

      Nàng nhìn thấy hơn ba mươi tuổi có dượng làm tri kỷ, dung nhan được giữ gìn rất tốt. Còn dượng, nam nhân hiểu nhất lão bà của mình dường như lại càng chiều chuộng hơn.

      giúp bóc vỏ tôm, lọc xương cá, rót rượu, chuyện nam nhân nên làm hay nên làm, dượng đều làm hết. Cũng khó trách dung nhan của có thể giữ gìn tốt như vậy, nữ nhân được nam nhân sủng ái vô cùng hạnh phúc.

      Trong lòng Trì Tĩnh Tình hâm mộ lại suy nghĩ tới Dạ Thiếu Tần.

      hai năm nhưng vẫn chưa quay trở lại tìm nàng.

      Có lẽ trở lại nữa.

      Ngẩng đầu lên, nàng nhìn Quân Vô Cữu ngồi ở phía đối diện. Hai năm trước, nàng có thể phát cáu, người trong nhà cũng theo nàng. Nhưng bây giờ được. Nàng và Quân Vô Cữu cũng đều đến tuổi này, hai người bọn họ thể trì hoãn hơn nữa.

      thể gả cho nam nhân mình nhất, có lẽ nàng chỉ có thể theo ý của trưởng bối mà đợi gả cho Quân Vô Cữu có thể cho nàng vinh hoa vô cùng.

      Trì Tĩnh Thù lặng lẽ suy nghĩ. Vừa vặn lúc này Quân Vô Cữu như cảm giác được ánh mắt của nàng, nhìn lại. Ánh mắt hai người giao nhau, Trì Tĩnh Thù nhanh chóng rời tầm mắt.

      Tàn tiệc, chỉ có hai người ở riêng với nhau, Quân Vô Cữu bá đạo với Trì Tĩnh Thù:"Trì Tĩnh Thù, hai năm trước nàng có người trong lòng, khi đó trẫm ép buộc! Nhưng bây giờ ngày ngày trôi quá thấy nàng buồn rầu. Trẫm nhìn nổi... Nàng hãy gả cho trẫm ... làm hoàng hậu của trẫm... nàng có đồng ý ..."

      Ba tháng sau, còn đợi Dạ Thiếu Tần xuất , Trì Tĩnh Thù gả cho Quân Vô Cữu làm hoàng hậu.

      Sau tân hôn, Quân Vô Cữu vô cùng nhiệt tinh hưng phấn còn Trì Tĩnh Thù thận trọng khép mình.

      Lại qua nửa năm, rốt cục Dạ Thiếu Tần cũng xuất . Nhưng lần này, xuất binh tấn công Tiêu quốc. Sau này Trì Tĩnh Thù mới biết ra nam nhân nàng đợi chờ hai năm kia phải tên là Tần Thiếu Khanh mà tên là Dạ Thiếu Tần. là hoàng đế Trần quốc.

      Thời gian lặng lẽ thay đổi con người, đỏ cây đào, tái chuối tây.

      Lần này, đêm trước khi Quân Vô Cữu ngự giá thân chinh, nàng tự tay cột lên chiến bào , với :"Quân ký thiệt tình luôn giao phó, thiếp đợi chàng bình an trở về!"
      Minhnguyen18, Layla06, tart_trung17 others thích bài này.

    3. Dothuydung

      Dothuydung Well-Known Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      1,609
      Trì Tĩnh Thù đáng thương .....

    4. Dothuydung

      Dothuydung Well-Known Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      1,609
      Chương 252: Phiên ngoại 5: Con rể cái gì cũng tốt khiến người ta chán ghét!
      Editor: Jun

      Đường Tứ Tứ mang thai lần này có vẻ cực khổ hơn trước. Vừa qua ba tháng, thân thể của nàng liền mập thêm vòng. Đợi cho tới năm sáu tháng lại thích ăn đồ ngọt hơn nữa cả người lười biếng muốn hoạt động.

      Quân Cơ Lạc mời Tiết thần y đến xem, Tiết thần y vòng quanh Đường Tứ Tứ vài vòng, vuốt vuốt chòm râu rồi cười nỗi đau của người khác, với Quân Cơ Lạc:"Quỷ thiếu đạo đức, xem ra lần này vẫn là nam hài!"

      Nam hài?

      Quân Cơ Lạc nghe thấy vậy khuôn mặt tuấn tú che giấu được thất vọng. Làm phụ thân của năm người con trai, thực bị cái lũ nghịch ngợm phá phách kia làm cho đau đầu. vô cùng mong mỏi Đường Tứ Tứ có thể sinh cho nữ nhi đáng .

      Nữ nhi dịu dàng , nữ nhi ngoan ngoãn nghe lời hiếu thuận, nữ nhi... Tóm lại, muốn có nữ nhi.

      Nhưng lão Tiết như vậy chỉ sợ lần này lại là mang thai con trai.

      Quân Cơ Lạc khẽ thở dài, trong lòng vô cùng mất mát.

      Đường Tứ Tứ nhìn thấy mất mát trong mắt Quân Cơ Lạc, nàng mỉm cười, đưa tay sờ bụng mình nhô cao, tuy trong bụng mình có lẽ lại là nhi tử nhưng dù sao vẫn là con của nàng, bọn họ đều hy vọng nó được sinh ra thuận lợi.

      Tháng ba ở Ung Châu phồn hoa rực rỡ. Tháng tư Ung Châu, mênh mông mưa bụi. Tháng năm ở Ung Châu, trời xanh nước biếc. Tháng sáu ở Ung Châu, lá sen xanh ngát...

      Tháng bảy ở Ung Châu, thời tiết dần dần nóng lên. Đường Tứ Tứ chỉ chợp mắt chút, khi tỉnh lại toàn thân đầm đìa mồ hôi. Cũng may nàng vừa tỉnh Quân Cơ Lạc bưng lên bát chè đậu xanh mát.

      Đường Tứ Tứ uống vài hớp giải tỏa cơn khát liền kêu muốn ăn bánh. Quân Cơ Lạc sớm quen với thay dổi thất thường của nàng liền sai người ra ngoài mua cho Đường Tứ Tứ. Đợi khi bánh nóng hổi được đưa tới Đường Tứ Tứ lại cười trừ muốn ăn.

      Nàng buông bánh trong tay với Quân Cơ Lạc:"Rất ngấy muốn ăn!"

      Giằng co qua lại môt lúc lâu, cuối cùng Quân Cơ Lạc vô cùng ai oán liếc cái bụng nhô lên của Đường Tứ Tứ cái, chờ tới khi đứa được sinh ra, nếu là nhi tử, nhất định phải sớm cho nó cai sữa, sau đó ném vào trong hoàng cung để đứa con lớn nhất nuôi.

      Tới buổi tối, gió lạnh thổi cái khô nóng ban ngày.

      Trong đêm tối, Quân Cơ lạc có giấc mơ kỳ lạ. Trong mơ, Trì Lệ Dập vẫn hay bất đồng với lại đưa cho chậu hoa mẫu đơn. Hoa mẫu đơn trông xơ xác nhưng tới ngày chậu mẫu đơn kia kì tích nở hoa.

      "Cơ Lạc... tỉnh lại ..." Cảnh trong mơ dừng lại, Quân Cơ Lạc mở mắt ra liền thấy vẻ mặt Đường Tứ Tứ đau đớn tóm lấy cánh . giật mình, nhanh chóng từ giường ngồi dậy đưa tay sờ bụng nàng.

      "Đau... Thiếp hình như sắp sinh..."Sắc mặt Đường Tứ Tứ xám ngoét, trán đầy mồ hôi.

      Quân Cơ Lạc gom quần áo mặc vội lên người. Sau đó liền phóng ra cửa gọi người. Rất nhanh sau đó, bà mụ được mời tới. Quân Cơ Lạc bị mời ra ngoài phòng.

      Trong khi chờ đợi Tiết thần y đưa cho cái hồ lô rượu. Quân Cơ Lạc cố gắng uống hớp. Tiết thần y muốn rời lực chú ý của , đương nhiên cũng là thương thay cho Tiểu Xú Xú, chỉ trích:"Quỷ thiếu đạo đức, sau khi Tứ Tứ sinh xong, vợ chồng hai người nên trở lại kinh thành thôi. Vô Cữu còn tuổi mà còn phải giúp phụ thân có trách nhiệm ngươi chăm sóc người em trai. Ta đau lòng cho nó. Ngươi trở về giúp nó chút ..."

      Tâm can của Quân Cơ Lạc đều ở trong phòng sinh của Đường Tứ Tứ có tâm tư quan tâm Tiết thần y.

      Tiết thần y lấy lại hồ lô rượu từ tay Quân Cơ Lạc, cau mày, lại tiếp tục huyên thuyên:"Ôi chao ối, biết kiếp trước Vô Cữu phạm phải tội gì mà kiếp này lại có phụ thân nhẫn tâm như ngươi. Quỷ thiếu đạo đức, ngươi là đồ táng tận lương tâm, biết làm bao nhiêu chuyện hại người, ngươi lại còn có thể lừa con trai ngươi như thế?"

      Hai người chuyện bỗng "oa oa..." tiếng khóc vô cùng to ngắt lời hai người. Trong lòng Quân Cơ Lạc vui vẻ, phất tay áo bước ba bước cũng thành hai bước đẩy cửa tiến vào phòng sinh. Đúng lúc bà mụ cũng đẩy cửa ra.

      Bà mụ híp mắt cười với Quân Cơ Lạc:"Chúc mừng lão gia, là thiên kim tiểu thư vô cùng xinh đẹp..."

      Thiên kim? Vô cùng xinh đẹp?

      Quân Cơ Lac bén nhạy bắt được hai điểm mấu chốt trong lời của bà mụ. Giờ khắc này sóng triều vui sướng như ập lên .

      "Nữ nhi? Ngươi Tứ Tứ sinh nữ nhi?" Quân Cơ Lạc dám tin vào tai mình, trước khi sinh những phụ nhân có kinh nghiệm đều đứa con trong bụng Tứ Tứ là nhi tử. cũng dần dần nghĩ đó là .

      Nhưng ông trời rủ lòng thương với . Rốt cục cho được người con .

      "Nữ nhi! Lão Tiết, ngươi nghe thấy chưa? Là nữ nhi! Cuối cùng ta cũng có nữ nhi!" Quân Cơ Lạc quay đầu, mắt đỏ hồng, vẻ mặt hưng phấn reo lên với Tiết thần y. Mặc dù trong lòng Tiết thần y cũng cao hứng thay cho Quân Cơ Lạc nhưng bên ngoài vẫn móc:"Biết rồi, biết ngươi giỏi rồi, lại có con . Ôi chao ôi, cũng biết con nhà ai sau này xui xẻo có nhạc phụ là quỷ thiếu đạo đức ngươi. Aiz, là tai họa!"

      Tiết thần ý vừa dứt lời lại ngước mắt lên nhìn người nhưng lúc này mới phát ra Quân Cơ Lạc sớm chạy vào phòng sinh xem ái thê của rồi.

      Trong phòng sinh, Đường Tứ Tứ yếu ớt nhìn nữ nhi nằm bên cạnh, khóe miệng nở nụ cười của người làm mẹ. Đúng lúc này, Quân Cơ Lạc như trận gió vụt vào phòng sinh.

      "Tứ Tứ..." Quân Cơ Lạc dịu dàng gọi. Trong mười tháng nàng mang thai, đúng như nô dịch phục vụ nàng. Bất kể là ban ngày hay ban đêm, chỉ cần Đường Tứ Tứ có cầu gì đều tận lực thỏa mãn nàng. Bị nô dịch suốt mười tháng trong lòng cũng ít nhiều có mấy câu oán thán với Đường Tứ Tứ.

      Nhưng khi nhìn thấy nàng yếu ớt mỏi mệt tất cả lời oán thán trong lòng đều tan thành mây khói. Thay vào đó trong lòng tràn đầy cảm kích. Nữ nhân sinh cho sáu người con phải che chờ nàng cả đời.

      "Cơ Lạc, nữ nhi của chúng ta... Rất giống chàng..." Đường Tứ Tứ cười ngọt ngào, ánh mắt dịu dàng nhìn đứa bé được quấn trong tã. Quân Cơ Lạc nhìn theo ánh mắt nàng trong lòng mềm nhũn.

      thận trọng ôm lấy con, đứa mới sinh rất nhăn nheo, giống như người già bé. Nhưng quan sát kĩ ngũ quan của nó đúng là rất giống .

      cúi đầu, run rẩy nhàng hôn lên gương mặt mập mạp của đứa cái. Hai mắt đứa nhắm nghiền, lông mi dài hơi chớp chớp, ngủ vô cùng an ổn.

      Quân Cơ Lạc nhìn thấy nó như vậy cười ngừng lại được, gương mặt tuấn dật tươi như hoa loa kèn.

      Lúc này Đường Tứ Tứ mới có thể thở phào nhõm.

      Đây là người con cuối cùng của bọn họ.

      Quân Cơ Lạc là nô dịch chính cống của nữ nhi. Với Đường Tứ Tứ, dùng hết trái tim để sủng ái. Còn đối với nữ nhi bảo bối, càng cưng chiều hơn nữa. đặt tên nữ nhi bảo bối là Úc Bảo.

      Với mấy người con trai, Quân Cơ Lạc là phụ thân cực kỳ nghiêm khắc, dạy con trai mình thế nào là nguyên tắc, thế nào là nam tử hán, cái gì gọi là trách nhiệm. Có thể với năm người con trai từ đứa lớn đến đứa đều từng bị đánh. Cho nên với năm người con trai, Quân Cơ Lạc là người cha nghiêm khắc còn Đường Tứ Tứ là mẹ hiền.

      Nhưng với Úc Bảo lại khác, mẫu thân chính nghiêm mẫu còn phụ thân chính là từ phụ.

      Từ tới khi lớn, Tiểu Úc Bảo phụ trách gây nghịch ngợm còn Quân Cơ Lạc phụ trách thu dọn tàn cục. Còn Đường Tứ Tứ phụ trách răn dạy cả hai cha con.

      Tiểu Úc Bảo được ba tuổi được Quân Cơ Lạc bế du ngoạn. Kết quả là Tiểu Úc Bảo ba tuổi đánh bé trai năm tuổi đến rụng răng. Bé trai đó khóc, mẹ của bé trai đó đích thân tới cửa hỏi tội, Đường Tứ Tứ bồi tội với hai mẹ con nhà nọ. Sau đó nghiêm trị Tiểu Úc Bảo, Quân Cơ Lạc lập tức lấy lòng:"Tứ Tứ, đừng mà. Úc Bảo của chúng ta mới ba tuổi có thể đánh người lớn hơn nó hai tuổi nàng thấy đây là ưu điểm hay sao? Nếu ưu điểm nên được tuyên dương!"

      Quân Cơ Lạc chẳng biết xấu hổ, thế Tiểu Úc Bảo còn ló đầu vào hùa theo, mềm mại phụ họa Quân Cơ Lạc:"Đúng vậy, đúng vậy. Phụ thân sai, cha của Úc Bảo là hổ phụ, là nữ nhi của cha đương nhiên phải mạnh mẽ."

      lớn chọc giận Đường Tứ Tứ hậu quả phải . Lớn nửa tháng được vào phòng Đường Tứ Tứ. bị Đường Tứ Tứ đánh trân cộng thêm bị mấy người khiển trách.

      Khi Tiểu Úc Bảo sáu tuổi được Quân Cơ Lạc và Đường Tứ Tứ đưa tới đất phong của Mộ Dung Tề Quang. Kết quả Tiểu Úc Bảo và con của Mộ Dung Tề Quang phát sinh tranh chấp đánh nhau trận. Sau, Đường Tứ Tứ muốn giáo huấn Tiểu Úc Bảo Quân Cơ Lạc lại đứng ra giải vây:"Tứ Tứ, đừng mà! Việc này thể trách Tiểu Úc Bảo nhà chúng ta, chủ yếu là do Mộ Dung Tề Quang biết dạy con thế nên mới bị Tiểu Úc Bảo của chúng ta đánh."

      Tiểu Úc Bảo sáu tuổi lại trốn sau Quân Cơ Lạc, thè lưỡi phụ họa Quân Cơ Lạc.

      Kết quả bị Đường Tứ Tứ mắng cho trận.

      Có đôi khi Đường Tứ Tứ bị hai cha con làm cho tức giận quát Quân Cơ Lạc:"Cơ Lạc, chắc chàng còn nhớ năm người con trai của chàng. Sao chàng đem ít quan tâm từ Tiểu Úc Bảo sang cho những đứa con khác."

      Quân Cơ Lạc đúng lý hợp tình trả lời:"Con trai và con giống nhau. Con trai của ta, ta đều dạy chúng đạo lý. Phụ thân ta chỉ cần ở bên cạnh quan sát bọn chúng, đảm bảo bọn chúng mắc sai lầm. Nhưng nữ nhi khác. Trền đời này nhiều người đàn ông xấu xa như vậy, người đàn ông xấu lúc nào cũng có thể dùng lời ngon tiếng ngọt dụ dỗ Tiểu Úc Bảo nhà chúng ta. Ta muốn cho nó nhiều tình khiến cho nó sau này trưởng thành dễ dàng bị nam nhân xấu lừa gạt.

      Tóm lại, nhi tử phải khắt khe, còn nữ nhi phải chiều chuộng. Với chăm sóc của ta, Tiểu Úc Bảo của chúng ta về sau hạnh phúc giống như mẫu thân là nàng vậy.

      Tình cảm giữa cha và con vô cùng khăng khít, chẳng qua là khi Tiểu Úc bảo trở thành đại nương phải thành gia lập thất Quân Cơ Lạc lại buồn...

      Đột nhiên hiểu ra vì sao lúc trước Trì Lệ Dập lại có thiện cảm với !
      Minhnguyen18, Layla06, tart_trung18 others thích bài này.

    5. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Haha. Sắp làm nhạc phụ đại nhân, bỏ ko được con , tiểu bảo bối.
      Dothuydung thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :