1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Hiện đại - Trùng sinh] Trùng sinh 1973 - Nguyệt Tân Đan (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 11: Xuất hành (hạ)

      Editor: Hoàng Lão Tà

      Ngày trôi rất nhanh, hôm nay là 26 tháng 8, ngày xuất phát thôn Miêu Thạch. May mắn là trong vài ngày này, hẹn với Văn Mạn Lệ gặp nhau tại nhà ga.

      Mẹ Cổ, Cổ Tiểu Mạn, Cổ Tiểu Nguyệt trong tay cầm theo bao lớn, bao , dù sao có bạn đồng hành là Văn Mạn Lệ nên vật gì nặng cũng bỏ vào trong gian, còn số quần áo bỏ vào trong bao.

      nhà ba người phì phò dắt nhau đến nhà ga, Cổ Tiểu Nguyệt nhanh chóng gặp được Văn Mạn Lệ cũng xách tay bao lớn bao . Sau khi hai gặp nhanh, vui vẻ ôm nhau, mừng rỡ thôi!

      Hai bên gia đình thấy hai thân nhau như chị em ruột thịt, đều rất vui vẻ, cũng yên tâm ít, hai người ở gần nhau có thể chăm sóc cho nhau.

      Mẹ Văn Mạn Lệ là người phụ nữ dịu dàng, bà khéo léo nhìn Cổ Tiểu Nguyệt : “Tiểu Nguyệt à, Mạn Lệ nhà dì hiểu chuyện, sau này con phải giúp đỡ nó nhiều chút nha!”

      Cổ Tiểu Nguyệt cười : “Dì cần khách sáo, con với Mạn Lệ là bạn tốt, nên chăm sóc nhau là đúng mà!” Mẹ Cổ cũng cười : “Tiểu Nguyệt nhà chúng tôi cũng khá hơn bao nhiêu đâu, tôi nhìn Mạn Lệ rất khá. Mẹ Mạn Lề à, chị cần khách sáo đâu, phải để cho chị em chúng nó hạ hương rèn luyện tốt! Yên Tâm mà”.

      Cổ Tiểu Nguyệt và Văn Mạn Lệ lưu luyến cùng người thân mãi rời, mãi đến khi lên tàu thôn Miêu Thạch hai người nhìn người thân chạy theo hốc mắt tránh được đỏ lên.

      Hai người ngồi cạnh cửa sổ đối diện nhau, cúi đầu cảm ơn những hành khách tốt bụng giúp họ mang đồ lên tàu.

      Hai ôm nhau cùng an ủi, Cổ Tiểu Nguyệt : “Mạn Lệ, đừng sợ, còn có tớ! Chúng ta đều là con dân, ở đâu cũng có thể sống tốt. Người dân của chúng ta cũng rất tốt, nhất định tụi mình có cuộc sống tốt thôi mà!”

      Văn Mạn Lệ lau nước mắt, gật đầu!

      Ngồi bên cạnh họ là hai người phụ nữ trung niên, nhìn hai bộ dáng lưu luyến mãi rời, nở nụ cười. người còn nhiệt tình khuyên bảo: “Hai bé lớn lên xinh đẹp, nhìn như là giọt nước trong veo vậy, rất thu hút!”

      Ngồi bên cạnh Cổ Tiểu Nguyệt là người phụ nữ mặc áo dài đen, lên tiếng hỏi: “ bé, đây chắc là lần đầu các cháu xa nhà đúng ! Là xuống nông thôn sao?”

      Cổ Tiểu Nguyệt lấy lại tinh thần, nhìn bác nhiệt
      [​IMG]
      thuyt, duyenktn1, Phong Vũ Yên2 others thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 12: Người đàn ông mạnh mẽ hay người đàn ông dễ thương!

      Editor: Hoàng Lão Tà

      Lô Hạo cho rằng thằng nhóc bên cạnh người đẹp chỉ là tay trói gà chặt, nghĩ mình vừa xong nhất định tên đó tè ra quần, sau đó nhường chỗ ngồi!

      Nhưng ai có thể đoán được, cái người trói gà chặt đó có thể cho mình cái bạt tai như vậy. Mặc dù phải thực bị đánh nhưng cũng làm tức đỏ bừng mặt.

      Lô Hạo cười lạnh : “Ê nhóc, đừng thấy tao cho chút mặt mũi mà lên mặt, ông đây chịu ngồi chỗ này là nể mặt mày lắm rồi. Nếu như biết điều nhanh biến cho tao, nếu ông đây cho mày biết thế nào là lễ độ”.

      Cổ Tiểu Nguyệt nhìn Lô Hạo bộ dạng lưu manh, trong lòng tức điên, im lặng xem người kia đối phó như thế nào!

      Quả nhiên, người đó làm thất vọng. Chỉ thấy cậu ta đứng dậy, : “ này, xin chú ý lời ! Đây vốn là chỗ ngồi của tôi, làm ơn đừng cố tình gây ”.

      Cổ Tiểu Nguyệt và Văn Mạn Lệ nhìn cậu thanh niên gầy yếu có thể ra được những lời mạnh mẽ như vậy, trong phút chốc cảm thấy cậu ta mạnh mẽ lên ít.

      Lô Hạo tức run cả tay, cười gằn vài tiếng, lập tức muốn đấm quyền lên khuôn mặt kẻ đối diện! Cổ Tiểu Nguyệt và Văn Mạn Lệ hét tiếng! Sau đó Cổ Tiểu Nguyệt : “Tại sao có thể tùy tiện đánh người như vậy, mọi người mau giúp chút”.

      Những hành khách bên cạnh nhìn thấy, cũng chuẩn bị bước lên ngăn chặn Lô Hạo! Nhưng mà cậu thanh niên đó cũng đợi mọi người phải ra tay, ngay khi quả đấm chuẩn bị hạ xuống sống mũi, cậu ta bắt được cánh tay Lô Hạo.

      chậm nhưng xảy ra khá nhanh, sau khi cậu ta bắt được cánh tay Lô Hạo, chỉ dùng chút sức vặn chặt, khiến ta thể động đậy. Tất cả mọi người đều ngạc nhiên đến ngây người, chuyện này có phải hay đây! tin được người có cơ thể gầy yếu nhưng sức lực lại , xem chừng trải qua tập luyện!

      Đôi mắt Văn Mạn Lệ lấp lánh khi nhìn về phía chàng trai trẻ, mặt hơi ửng
      [​IMG]
      thuyt, duyenktn1, Phong Vũ Yên3 others thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 13: Xuân tâm nhộn nhạo!

      Editor: Hoàng Lão Tà

      Nghe được tiếng cười như chuông bạc của Cổ Tiểu Nguyệt. Ngo Huy càng thêm ngượng ngùng. Nhưng tất cả lại làm cho Văn Mạn Lệ mất hứng.

      Bản thân mình lần đầu tiên có cảm tình với người đàn ông, người đàn ông này lại có đạo đức, năng lực tốt như vậy, đương nhiên thể để thích người khác. Người đàn ông này nhất định là của mình, dù mất mặt cũng được, nhưng người đàn ông mình vừa ý nhất định phải lấy về.

      Qua , là do Văn Mạn Lệ suy nghĩ nhiều. Cuộc đời này của Cổ Tiểu Nguyệt cho tới bây giờ, trừ Lý Quang Hoa cũng động tâm với bất cứ ai khác. Chẳng qua cười là do thấy Ngô Huy thú vị, giống như em trai của thôi.

      Ngô Huy cũng nghĩ nhiều, dù sao cậu cũng mới chỉ gặp Cổ Tiểu Nguyệt lần. Mặc dù Cổ Tiểu Nguyệt lớn lên cực đẹp, người cũng rất tốt nhưng cậu vẫn thấy quen, cho nên có ý tưởng nam nữ.

      Cổ Tiểu Nguyệt nhìn Văn Mạn Lệ vểnh miệng , hai gò má phình ra, biết rằng bạn tốt của mình động tâm với Ngô Huy, bây giờ ăn vị dấm.

      Buồn cười nhìn Văn Mạn Lệ, Cổ Tiểu Nguyệt chớp chớp đôi mắt : “Mạn Lệ à, bên này là hướng nhìn về phía trước tàu chạy, tớ hơi chóng mặt tý, hai chúng ta đổi chỗ cho nhau !” xong nháy mắt với Văn Mạn Lệ.

      Nhận ra ý của bạn tốt, tâm trạng của Văn Mạn Lệ nhanh chóng chuyển từ u ám sang ánh sáng, miệng cười duyên : “Được, Tiểu Nguyệt cậu qua bên này ngồi, tớ có bị say, ha ha!”

      Ngô Huy dĩ nhiên cũng cảm nhận được nhiệt tình Văn Mạn Lệ, lúc trước có liếc qua Văn Mạn Lệ nhưng cũng chỉ vô ích, đáng . Được bé thích mình như vậy, trong lòng cảm động thôi, hình như cũng chưa từng có nào thích cậu.

      Cười cười, đứng dậy nhường chỗ. Cảm nhận được bên cạnh nhìn mình chằm chằm, Ngô Huy càng ngượng ngùng. Văn Mạn Lệ đắc ý nhìn hình ảnh Ngô Huy mặt đỏ tim đập, bộ dạng này có thể rằng ta cũng có ý với mình .

      Cổ Tiểu Nguyệt buồn cười nhìn Văn Mạn Lệ dùng dịu dàng bắt nạt người có da mặt mỏng như Ngô Huy. Ho tiếng bên tai Văn Mạn Lệ: “Mạn Lệ, cậu hỏi người ta ở nơi nào,
      [​IMG]
      thuyt, duyenktn1, Phong Vũ Yên3 others thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 14: Lại gặp người đàn ông cặn bã!

      Editor: Hoàng Lão Tà

      A, sắp đến rồi! Cổ Tiểu Nguyệt vừa nghe xong tỉnh táo trở lại!

      Cổ Tiểu Nguyệt phát lúc này Ngô Huy và Văn Mạn Lệ thiết lập mối quan hệ bạn bè! Chuyện này thực cũng quá nhanh ! Hai người quen nhau cũng chưa tới nửa ngày. Trong lòng Cổ Tiểu Nguyệt Châm chọc thôi.

      Nhìn hai người thẹn thùng, ngọt ngào, Cổ Tiểu Nguyệt cảm giác cả người mình đều nổi da gà, chịu nổi, Cổ Tiểu Nguyệt đứng dậy muốn nhà vệ sinh chút.

      với hai người họ tiếng, sau đó Cổ Tiểu Nguyệt đến nhà vệ sình. Lúc bước vào, trong nhà vệ sinh trống . Sau khi vào trong và đóng kín cửa, nhìn xung quanh chút, xoay người tiến vào trong gian.

      Vào trong gian Cổ Tiểu Nguyệt thở phào nhõm. Ngồi tàu trong thời gian lâu như vậy, quả có chút vất vả. Nghĩ đến nước linh tuyền ngọt ngào, Cổ Tiểu Nguyệt vui mừng chạy đến bên cạnh giếng, múc ly nước lớn uống. Cảm giác tuyệt!

      Ực ực uống ly nước lớn, Cổ Tiểu Nguyệt tạm thỏa mãn, bưng ly vào trong phòng , từ từ thưởng thức từng chút!

      Dù sao gian cũng kém thời gian rất lâu, chỉ cần chú ý đồng hồ chút, khi kim phút qua hai phút là được! còn khoảng thời gian lớn để hưởng thụ ở trong này.

      Ngồi ghế Quý phi, Cổ Tiểu Nguyệt nhìn đống đồ dùng hàng ngày lớn đầy thỏa mãn, sau này coi như cuộc sống của mình bảo đảm.

      Vui vẻ uống nước linh tuyền, Cổ Tiểu Nguyệt nghĩ đến mầm giống lần trước mình mua còn chưa kịp gieo, nhưng mà bây giờ cũng phải thời cơ tốt để trồng trọt, tốt nhất nên đợi sau khi tới thôn Miêu Thạch ổn định .

      Nhưng mà mình vẫn có thể xem mầm giống trái táo mà hai ngày trước gieo. Còn nhớ lúc trước hình như nó trở thành cây , biết bây giờ thế nào.

      Suy nghĩ bằng hành động, Cổ Tiểu Nguyệt bỏ ly nước xuống, ra ngoài.

      Nhìn thấy bên cạnh phòng cây táo lớn lên rất nhiều con mắt Cổ Tiểu Nguyệt sáng lên. Vừa nghĩ đến chuyện sau này có trái táo tỏ vừa ngọt vừa lớn, nước miếng lại ngừng chảy, cuộc sống như vậy tuyệt.

      Vui vẻ lát, Cổ Tiểu Nguyệt liền nghĩ đến việc giải quyết vấn đề cá nhân, vừa rồi uống nhiều nước linh tuyền, bây giờ có chút nín được. May bên ngoài là toilet, Cổ Tiểu Nguyệt vội vàng rời khỏi gian.

      Giải quyết xong nhu cầu sinh lý, Cổ Tiểu Nguyệt vô cùng thoải mái trở về chỗ ngồi, lúc
      [​IMG]
      thuyt, duyenktn1, Phong Vũ Yên3 others thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 15: Tâm cơ kỹ nữ

      Editor: Hoàng Lão Tà

      Nhìn khuôn mặt quen thuộc như thế, Cổ Tiểu Nguyệt vô cùng chán ghét.

      Đoàn người tới đón ba người Cổ Tiểu Nguyệt xuống nông thôn có cả Tôn Văn Nghiễm.

      Tôn Văn Nghiễm biết vì sao trong phút chốc khi nhìn thấy Cổ Tiểu Nguyệt, tim giống như mở ra, trong đó tràn đầy hình bóng Cổ Tiểu Nguyệt. bé xinh đẹp như vậy, toàn bộ đâm sâu vào lòng .

      Trần Tú Mai ở bên nhàm chán, ta nhìn vào bên trong, lần này lại có hai xinh đẹp như vậy. Nhất là ngược buộc tóc đuôi ngựa phía bên trái, khuôn mặt trắng nõn, đây có lẽ là đẹp nhất mà ta gặp từ trước tới giờ.

      Giác quan thứ sau cho ta biết, này chính là đối thủ lớn nhất của mình. Trần Tú Mai quay đầu căng thẳng nhìn Tôn Văn Nghiễm, quả nhiên, Tôn Văn Nghiễm nhìn chằ chằm Cổ Tiểu Nguyệt chớp mắt, mang bộ dạng trồng cây si. Trần Tú Mai mới khẳng định dự cảm của mình là vô cùng chính xác.

      Trần Tú Mai rất hận Cổ Tiểu Nguyệt, hận này vừa đến cướp thứ mà bản thân ta hao tổn tâm trí trong bốn năm qua vẫn lấy được – Tôn Văn Nghiễm.

      Lúc Trần Tú Mai đến thôn Miêu Thạch, trong đám người đông đúc, nhìn thấy Tôn Văn Nghiễm. thể yin được thế giới này còn có người đàn ông đẹp trai nhã nhặn như vậy, tim cũng từ đó trầm luân trong bể tình.

      Những ngày sau đó, ngừng xum xoe trước mặt Tôn Văn Nghiễm. Mỗi ngày đều ăn mặc khác biệt với những ở nông thôn. tin tưởng rằng trong thôn Miêu Thạch này chính là đẹp nhất.

      Chỉ đáng tiếc, Trần Tú Mai rất ảo não là Tôn Văn Nghiễm vẫn có cảm giác gì với mình. nhìn thấy dịu dàng của mình, nhìn thấy khiêu khích của mình, luôn luôn cả thấy chướng mắt .

      Nhưng bởi vì ăn mặc rất đẹp, nổi trội hơn rất nhiều so với các nông thôn. Mà Tôn Văn Nghiễm tạm thời vẫn còn chưa có người trong lòng nên Trần Tú Mai cam giác mình vẫn còn cơ hội. Chỉ cần mình chịu cố gắng, ngày nào đó Tôn Văn Nghiễm là của .

      ôm ảo tưởng này vượt qua bốn năm, trong lúc này, rất nhiều chàng trai trong thôn có ý tứ với . Nhưng mà, măý cao hơn đầu, chẳng để ý được người đàn ông nào ở nông thôn cả. đói với bọn họ đều nghiêm túc, kiêu ngạo giống như công chúa.

      Nhưng mà, Cổ Tiểu Nguyệt đến, ảo tưởng của bị phá vỡ, làm sao có thể hận! hận thể tiến lên xé nát gương mặt của Cổ Tiểu Nguyệt, để xem làm cách nào ấy có thể quyến rũ người khác!

      Cổ Tiểu Nguyệt bị ánh mắt Tôn Văn Nghiễm nhìn chằm chằm cảm thấy chán ghét thôi, trong lúc lơ lại nhìn thấy ánh mắt ác độc của Trần Tú Mai! biết Trần Tú Mai hận mình, nhưng mà biết từ khi nào bắt đầu!

      Bây giờ nhìn thấy ánh mắt ác độc
      [​IMG]
      thuyt, duyenktn1, Phong Vũ Yên3 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :