1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Trò chơi chinh phục: Ông xã kiêu ngạo quá nguy hiểm - Nam Quan Yêu Yêu

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 66: Bị vây trong tủ treo quần áo, đơn giản chính là khó nhịn đau khổ (2)

      Hoắc Kỷ Thành bắt được cánh tay vùng vằng của , " bình tĩnh cho tôi chút! Cho dù tôi tra được Hoắc Cẩm Dương là bạn trai thế nào? Là tôi để cho nó lừa gạt sao? Mang theo khác tới tham gia dạ tiệc sao?"

      Lúc này Tần Lạc cực kỳ hận , vốn nghe giải thích, " biết tại sao cho tôi? Cái tên Đại Ác Ma này! Chính là muốn cố ý nhìn tôi xấu mặt có đúng hay ?"

      Hoắc Kỷ Thành cười lạnh, "Tôi cho biết? cảm thấy mình chọn lầm đối tượng rồi sao? Từ ngày Hoắc Cẩm Dương công tác trở về, khi nó biết chuyện bắt cóc em trai mình, lấy quan hệ của hai ngươi, chắc chắn nó biết đây là hiểu lầm, nhưng nó có đến trước mặt của tôi giải thích giúp , vài câu đôi lời cũng có."

      "Nó biết làm ở tập đoàn Đế An, nó từng qua với mình có quan hệ với tập đoàn Đế An ? Từ đầu đến cuối đều là nó lừa gạt , lại chạy tới chỉ trích tôi?"

      Lời của cũng đâm trúng lòng của Tần Lạc, đúng vậy! Từ đầu đến cuối người lừa gạt mình là Cẩm Dương, có liên quan gì tới Đại Ma Vương?

      Coi như biết cháu bạn trai mình là bạn trai , nhưng lại có động cơ gì để phơi bày chuyện này?

      lại, chỉ đứng ở bên cạnh xem trò vui. . . . . .

      Mà mình, chính là bị bọn họ đùa bỡn như con khỉ!

      Nghĩ tới những thứ này, Tần Lạc cắn chặt môi dưới, cần khóc lóc trước mặt Đại Ma Vương! phải kiên cường! Nếu như tất cả đều là , Cẩm Dương có giải thích hợp lý với mình, vậy. . . . . .

      tha thứ cho nữa!

      Sau khi nghĩ thông suốt, liền chuẩn bị rời , Hoắc Kỷ Thành lại kéo , " mang trạng thái tinh thần này mà còn có thể tới bữa tiệc sao? hi vọng tất cả mọi người phát có cái gì đúng sao?"

      Tần Lạc chợt hất tay của ra, nhịn được quát: "Vậy muốn tôi như thế nào? Tôi là người máy sao? Nhìn thấy bạn trai mình có đôi có cặp với khác mà còn phải cười chúc phúc bọn họ sao? Trong đêm tất cả ân ái trở thành bọt nước, tất cả lời ngon tiếng ngọt sau lưng đều là lời dối, chẳng lẽ tôi ngay cả quyền lợi bi thương cũng có?"

      Sắc mặt Hoắc Kỷ Thành giống như bị bao tầng sương lạnh,ddlqd.com-edit.mèohoang " rất thích nó sao?"

      Tần Lạc gần như muốn phản trách, " nhau hai năm, làm sao có thể thích là thích."

      Sắc mặt Hoắc Kỷ Thành trầm, chuẩn bị mở miệng chợt nghe có tiếng bước chân truyền đến, vội vàng kéo Tần Lạc tới phòng thay quần áo.

      Tần Lạc vừa định phản kháng, lại nghe được giọng nam quen thuộc.

      "Ánh Thần, như vậy tốt đâu?"

      "Cẩm Dương, chẳng lẽ muốn em sao?"

      Giọng của Giang Ánh Thần dịu dàng đáng , hơn nữa ánh mắt ta mê ly, đôi tay cách áo sơ mi vuốt ve ngực người đàn ông trước mặt. . . . . .

      Tuy là định lực của Hoắc Cẩm Dương khá hơn nữa, nhưng cũng có chút khó nhịn .

      Dù sao ta hưởng qua việc Giang Ánh Thần dịu dàng như nước, cảm giác nóng ran trong cơ thểhoàn toàn bị gợi dậy. . . . . .

      Giọng ta khàn khàn, "Muốn. . . . . . Dĩ nhiên muốn. . . . . ."

      Giang Ánh Thần lại : "Vậy hôn em."

      Sau đó, đôi môi hai người giống như keo sơn dính chung chỗ. . . . . .

      Mặc dù thấy được, nhưng nghe được thanh chịu được này.

      Dù thế nào Tần Lạc nghe được ra tiếng bạn trai, gắt gao cắn môi, nhiều lần đều có kích động muốn xông ra chất vấn ta.

      Nhưng vẫn nhịn được.

      Sắc mặt Hoắc Kỷ Thành cũng khó nhìn, hai người này! đúng là phút cũng nhịn được. . . . . .

      nhìn trước mắt, đôi môi sắp bị cắn ra máu, khỏi cúi đầu bên tai : "Cho dù cắn môi ra máu, bọn họ cũng biết."

      Vừa dứt lời, Tần Lạc liền buông lỏng hàm răng ra, tức giận trừng mắt liếc Hoắc Kỷ Thành, trong lòng dâng lên cỗ bi thương.

      Nghe đối thoại giữa Hoắc Cẩm Dương và kia, hai người thể nào mới quen trong tối nay, cách khác ta vẫn chân đạp hai thuyền sao?

      Trong đầu khỏi nổi lên ngọn lửa tên, hận thể mở cửa ra ngoài cho người đàn ông đó cái tát!

      Ngay lúc do dự có nên hành động hay hai người phía ngoài lại bắt đầu chuyện.

      "Cẩm Dương, hình như có người đến. . . . . ."

      Giọng Giang Ánh Thần có chút thở gấp.

      Hoắc Cẩm Dương vội vàng : "Vậy chúng ta tới phòng thay quần áo?"

      Sau đó cười duyên làm nũng, " xấu! Mới vừa rồi còn muốn."

      Giọng Hoắc Cẩm Dương, "Tiểu tinh! là do em quyến rũ."

      Tần Lạc còn chưa từng nghe thấy bạn trai như vậy, chỉ cảm thấy đầu óc đầy máu, hai chân có chút thể khống chế muốn xông ra. . . . . .

      may là Hoắc Kỷ Thành kịp thời giữ lại, khiển trách, " muốn làm gì?"

      Tần Lạc ngừng giãy giụa, "Buông tay! Tôi phải ra ngoài hỏi ràng!

      Hai người , tiếng ngoài cửa càng ngày càng mãnh liệt, mắt thấy Hoắc Cẩm Dương và Giang Ánh Thần đẩy cửa tiến vào, Hoắc Kỷ Thành bất đắc dĩ phải lôi kéo Tần Lạc trốn vào trong tủ quần áo.

      Tần Lạc vốn chịu, nhưng Hoắc Kỷ Thành , "Coi như tìm nó tính sổ cũng phải là tình huống xúc động nhất thời như giờ!"

      Tần Lạc hiểu, lời của có đạo lý, coi như bây giờ mình đứng ở trước mặt Hoắc Cẩm Dương, có thể có tác dụng gì?

      Bộ dạng của so với kia, nhất định bị hạ thấp, hơn nữa --

      Mất mặt cũng là mình.

      Thay vì tại xông ra, còn bằng nghe Đại Ma Vương .

      Vậy mà, mới vừa trốn vào trong tủ treo quần áo, Tần Lạc liền hối hận. . . . . .

      gian trong tủ treo quần áo rất hẹp, người trốn vào cũng có chút khó khăn, chớ chi là hai người, thể dán chặt vào Đại Ma Vương, điểm này khiến cực kỳ ghét!

      Nhưng chuyện phát triển đến nước này, cũng chỉ có thể chịu đựng trước…..

      đừng dựa vào tôi gần như vậy.”

      Tần Lạc cố gắng đẩy người đàn ông áp sát mình quá gần cái, tất cả hô hấp nóng rực của đều phun lên mặt mình.

      Tạo nên đợt cảm giác tê dại, càng kéo theo thêm luồng dòng điện kỳ lạ……..

      Khiến rất thích!

      Tiếng Hoắc Kỷ Thành khàn khàn mở miệng , “Tủ treo quần áo như vậy, căn bản là tôi nhúc nhích được.”

      Vẻ mặt Tần Lạc xấu hổ, may là trong tủ treo quần áo tối đen như mực, cũng nhìn thấy cái gì, Đại Ma Vương chịu hoạt động, chỉ có thể tự mình lui về phía sau.

      Ý đồ cách xa người đàn ông nguy hiểm này.

      Chỉ cần mỗi lần tới gần , tự chủ được nhớ tới tình hình lúc cưỡng hôn mình…..

      Hình ảnh kia, mồn trước mắt.

      Mặt của , kìm hãm được nóng lên.

      Hoắc Kỷ Thành nhịn được lên tiếng nhắc nhở , “ lui về phía sau nữa, tủ treo quần áo cũng rung động rồi…….”

      , cửa bị đẩy ra.

      Mặc dù nhìn thấy, nhưng Tần Lạc và Hoắc Kỷ Thành có thể đoán được hai người xông vào có bao nhiêu lửa nóng, trong hoàn cảnh an tĩnh, bên ngoài vang lên tiếng nam nữ hôn hít bên tai.

      Trong tủ treo quần áo bị bịt kín, mắt nhìn thấy, lỗ tai lại nghe thấy vô cùng ràng!

      Tần Lạc giận đến mặt đỏ bừng, cả người sôi máu, loại trường hợp này nghĩ cũng dám tin, vẫn cũng cho là có thể kết hôn nhưng bạn trai lại có thể phản bội mình…..

      Lấy tính tình của , lại còn có thể nhẫn nhịn……..

      Nếu cho Tử Ninh nghe, ấy cũng khó tin tưởng.

      Bên ngoài dần dần truyền đến tiếng cởi quần áo, Tần Lạc càng cảm thấy thẹn, tại sao có thể biết xấu hổ như vậy! ở trong phòng thay đồ mà lại bắt đầu được……

      tức giận quay mặt sang, lại quên mình vốn ở rất gần Đại Ma Vương, lần này, hai người lại càng gần hơn……

      Lúc quay mặt sang bất ngờ hôn đúng lên môi Đại Ma Vương…….

      …!

      Tần Lạc mắc cỡ gương mặt càng thêm ứ máu, muốn cách xa theo phản xạ, nhưng ngờ đầu bị đụng vào tủ treo quần áo.

      Phát ra tiếng “Bịch” cái.

      Trong lòng Tần Lạc thầm : “ xong!”

      Lần này bị phát sao?

      Hoắc Kỷ Thành đen mặt giả bộ tiếng mèo kêu.

      Hai người bên ngoài cảm xúc mạnh mẽ cũng bị tiếng động bất ngờ làm cho sợ hết hồn, còn tưởng rằng bên trong có người, đợi sau khi nghe được là mèo kêu, cuối cùng cũng thoải mái lại.

      Hoắc Cẩm Dương vẫn còn có chút yên tâm, “Tại sao cảm giác như bên trong có người.”

      Giang Ánh Thần an ủi ta : “Cũng chỉ là con mèo chạy tới đây thôi, chỗ đó làm gì có người? Hơn nữa ở đây cũng có chỗ có thể giấu người!”

      Hoắc Cẩm Dương nhìn quanh bên trong vòng, quả như thế, có thể chứa đồ cũng chỉ có trong cái tủ treo quần áo ở góc tường, nhưng bên trong cũng giấu được người.

      Hơn nữa, nào có ai tự dưng trốn ở trong đó?

      Ngay sau đó an tâm, “Bảo bối, em đúng.”

      xong, hai người lại cuồng nhiệt hôn nhau như cao sơn.

      Trong tủ treo quần áo, Tần Lạc nghe được tiếng “Bảo bối” kia, thiếu chút nữa có đem phun đồ ăn đêm hôm qua ra, quá ghê tởm!

      bên ta dịu dàng thắm thiết với mình, vừa lại triền miên cùng những khác, tại sao đời này có thể có người đàn ông biết xấu hổ như vậy?

      Suy nghĩ chút, cũng đều cảm thấy trước kia mắt mình bị mù!

      Còn tưởng rằng tìm được tình đích thực, kết quả tất cả đều là chó má!

      Tần Lạc càng nghĩ càng tức giận, vừa hay đúng lúc này Hoắc Kỷ Thành khẽ dời hai chân chút, có lẽ là bị gian hẹp chật kín khiến có chút chịu nổi.

      Dù sao thân thể cao 1m86, uất ức phải chui vào trong tủ treo quần áo rất khó chịu.

      lại khẽ động, Tần Lạc và nằm cạnh càng gần, hơi thở hai người quấn quít, hô hấp cũng thở lên mặt đối phương, ngứa chút.

      Quá lúng túng!

      Tròng mắt Tần Lạc di chuyển động lung tung, muốn cố gắng dời lực chú ý , là quá quẫn rồi!

      Mà tất cả nguồn gốc lúng túng đều tới từ nam nữ phía ngoài!

      “Cẩm Dương, em chứ?”

      “Bảo bối, đương nhiên em.”

      “Vậy bạn trước kia của sao?”

      Đột nhiên nghe được bọn họ nhắc tới tên mình, Tần Lạc kiềm chế được dựng lỗ tai lên.

      Hoắc Cẩm Dương dừng chút, cười : “ ta quá khứ rồi, ngoan, đề cập tới ta.”

      Sau đó, có tiếng nữa.

      Hiển nhiên, đó bị ngăn miệng lại.

      Trong tủ treo quần áo, Tần Lạc hận đến nắm chặt tay, ha ha! là quá khứ rồi hả?

      Càng làm cho bất ngờ, kia cũng biết mình?

      Mắt thấy thời gian trôi qua từng giây từng phút, hai người phía ngoài vẫn còn tiếp tục, có ý dừng lại chút nào, Tần Lạc và Hoắc Kỷ Thành đều cảm thấy nội tâm hết sức đau khổ.

      Bên trong gian bịt kín hẹp, động cái cũng khó khăn, mà giữ vững tư thế như vậy quá lâu đúng là khảo nghiệm lực ý chí rồi.

      Hoắc Kỷ Thành biết mình ra ngoài lâu như vậy nhất định có người tìm mình, liền chuyển điện thoại di động sang chế độ tắt , sau đó dùng khẩu hình miệng : ngồi lên người tôi .

      Đương nhiên Tần Lạc chịu, liều mạng lắc đầu.

      Tròng mắt đen của Hoắc Kỷ Thành híp lại, tiếp tục dùng khẩu hình miệng : tôi thể duy trì nổi tư thế nữa rồi, hi vọng bây giờ chúng ta bại lộ trước mặt bọn họ sao?

      Phải biết, bên ngoài đứng ở trong nước sôi lửa bỏng.

      Nghe thấy tiếng động, cũng đủ để cho người ta mặt đỏ tai hồng rồi……

      “Cẩm Dương, giỏi!”

      “Bảo bối, em buông lỏng chút!”

      “Ừ”

      Giọng mị uyển chuyển của hai người bên trong hoàn cảnh yên tĩnh giống như là máy phóng đại thanh chui cả vào trong lỗ tai Tần Lạc và Hoắc Kỷ Thành.

      Tần Lạc có cách nào, chỉ có thể nghe theo cầu của Hoắc Kỷ Thành là ngồi ở người , chỉ có như vậy, đôi chân dài của mới có thể duỗi dài, mà mình cũng có thể đổi lại tư thế…..

      Nhưng cứ như vậy, hai người càng thêm thân mật.

      Hơn nữa bên ngoài vẫn còn trình diễn màn xuân - cung sống, quả từng giây từng phút đều khảo nghiệm người!

      *****

      Giờ phút này, trong phòng yến tiệc.

      Trình Sâm tìm vòng cũng tìm được boss, khỏi kỳ lạ boss đâu, đồng thời, ta phát cũng thấy Tần tiểu thư.

      Hơn nữa, boss lại nhận điện thoại, gửi lại cho ta tin nhắn: Bây giờ tiện, đợi lát nữa!

      Thấy cái tin nhắn ngắn này, Trình Sâm khỏi nghĩ sai, xem ra boss và Tần tiểu thư làm việc!

      Chỉ là, chọn ở nơi này cũng quá... khụ khụ!

      Đoán được boss làm chuyện quan trọng, Trình Sâm chỉ có thể che dấu trước cho boss, dùng hết khả năng để cho bất kỳ ai đem lòng sinh nghi.

      Vậy mà, sợ cái gì tới cái đó.

      Giang Ánh Tuyết tìm vòng cũng tìm được Hoắc Kỷ Thành liền ngăn Trình Sâm lại, “Kỷ Thành đâu? Tại sao lâu rồi thấy ấy?”

      Trình Sâm thầm nghĩ trong lòng tốt!

      Nhưng ngoài mặt vẫn duy trì bình tĩnh, “Giang tiểu thư, cũng biết tối nay đối với boss mà là cực kỳ quan trọng, bây giờ boss nhận vài cuộc điện thoại quan trọng, hoặc là chuyện riêng với nhóm bạn làm ăn buôn bán, mà có ở bữa tiệc chỉ có khả năng.”

      Giang Ánh Tuyết tò mò hỏi: “Khả năng gì?”

      Trình Sâm nghiêm túc trả lời, “ cuộc trò chuyện này rất quan trọng, boss hy vọng bị những người khác nhìn thấy sau đó sinh ra phán đoán, ngài cũng biết tối nay nhà họ Hoắc có ít người đến có ý tốt, cho nên”

      ta cố ý rất mờ mịt, coi như là hù dọa Giang Ánh Tuyết.

      “Tôi hiểu Kỷ Thành rất bận, tôi vẫn đứng ở phía ấy, về phần em ba tôi, sớm muộn gì nó cũng có ngày hiểu rằng chính mình chọn sai trận doanh.”

      “Nhị tiểu thư là bạn tối nay của Cẩm Dương thiếu gia sao?”

      phải nó còn có ai? Lại còn ở trước mặt tôi đắc chí!”

      đến chuyện này, Giang Ánh Tuyết liền mang bụng tức, từ đến lớn, con nhóc Giang Ánh Thần kia cái gì cũng muốn tranh giành với bản thân, vất vả thấy nó ra nước ngoài học, vốn nghĩ rằng sau này có thể nối lại tình xưa.

      Kết quả, trở lại đứng phía đối lập với mình, vẫn còn điệu bộ dương oai ở trước mặt mình!

      cho rằng cái Hoắc Cẩm Dương có thể chiến thắng Kỷ Thành sao?

      Với bản lĩnh đó của cậu ta đủ gây sợ hãi!

      Nhưng con nhóc Giang Ánh Thần kia lại coi cậu ta như là bảo bối!

      đến hai người bọn họ, tại sao lâu rồi thấy bọn họ?

      Chẳng lẽ lại chạy đâu len lén mưu đồ bí mật rồi hả?

      Nghĩ tới đây, ta thể chịu nổi, liền nhấc làn váy tìm Giang Ánh Thần khắp nơi.

      ngờ, tìm mấy vòng cũng thấy, liền kéo vị tiểu thư có quan hệ tốt với ta hỏi, “Thấy Ánh Thần đâu ?”

      kia chút nghĩ ngợi : “ ấy luôn ở chung chỗ với đại thiếu gia ở nhà họ Hoắc, mới vừa rồi hình như nhìn thấy bọn họ ra ngoài.”

      Giang Ánh Tuyết có chút bất ngờ, “ ra ngoài?”

      kia gật đầu, “Ừ, vẫn thấy bọn họ vào nữa, tôi cũng biết bọn họ làm gì rồi.”

      Trong lòng Giang Ánh Tuyết nổi lên vẻ nghi hoặc, nghĩ tới vừa đúng ở trong bữa tiệc có việc gì, liền tìm bọn họ, có lẽ còn có thể bị mình bắt gặp bí mật gì đó thể cho người khác biết!

      Nghĩ như vậy, ta chợt cảm thấy vô cùng hưng phấn.
      Last edited by a moderator: 20/12/16
      Phong nguyet, Hale205PhongVy thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 67: Bị bắt tại chỗ (3)

      Trong phòng thay đồ.

      Hoắc Cẩm Dương và Giang Ánh Thần là tên lắp vào cung, bắn được, ở chỗ thế này, hình như cực kỳ kích thích, hai người đều rất hưng phấn.

      loại khoái cảm vụng trộm!

      Mà Tần Lạc và Hoắc Kỷ Thành núp ở trong tủ treo quần áo cũng vui, đơn giản chính là bị giày vò!

      Bên ngoài Hoạt Sắc Sinh Hương, trực tiếp khiến Hoắc Kỷ Thành có phản ứng, mà Tần Lạc ngồi ở người của liền chịu tội, dù am hiểu việc đời, cũng hiểu cái này là có ý gì. . . . . .

      Hai gò má mắc cỡ muốn máu, nhưng lại dám tùy tiện dịch chuyển, vừa mới bắt đầu cái tư thế này vẫn còn rất thoải mái.

      Bây giờ, sớm đau khổ. . . . . .

      Hoắc Kỷ Thành cũng chịu nổi, nếu phải gian bị hạn chế, hận thể hung hăng hôn người phụ nữ trong ngực, liều mạng làm !

      Mà đứa cháu trai của biết hưởng thụ!

      Nghe tiếng động bên ngoài, hơi thở của càng ngày càng gấp, toàn bộ phun ở sau dáy Tần Lạc, để cho cả người cùng bị điện giật . . . . . .

      Ngay sau đó lắc đầu muốn cách xa , bị hôn miệng lần nữa.

      Hả. . . . . .

      Đây là muốn làm gì!

      Bởi vì thể lên tiếng, cũng chỉ có thể mặc cho hôn mình.

      Từ lúc bắt đầu mới vừa đụng chạm, đến tiếp theo răng môi quấn quít, Tần Lạc ngừng phản kháng, nhưng thể làm được việc gì. . . . . .

      rất lo lắng bị người bên ngoài phát , nhưng biết là, nam nữ bên ngoài sớm chỉ còn chuyên tâm vào nhau, cũng nghe được chút tiếng động nào trong tủ treo quần áo.

      Vốn khi trong tủ treo quần áo rất ít, hai người hôn càng lâu, cảm giác hít thở thông càng mãnh liệt.

      Hoắc Kỷ Thành chỉ đành phải lưu luyến buông môi trong ngực ra, sau khi hôn, nghĩ cảm giác của càng thêm mãnh liệt. . . . . .

      lúc này, ngoài cửa chợt vang lên tiếng gõ cửa.

      Hoắc Cẩm Dương và Giang Ánh Thần giật mình sợ hết hồn, ddlqd.com-edit mèohoangvốn còn mãnh liệt tiến hành bỗng dừng động tác, thiếu chút nữa tổn thương. . . . . . bộ vị yếu ớt.

      "Ai ở bên trong vậy? Mau mở cửa ra!"

      Giọng vừa vang lên, bốn người trong phòng đều cảm thấy quen tai.

      Nhất là Giang Ánh Thần, đây ràng là tiếng chị hai ta! Tại sao chị ta lại tới phòng thay quần áo?

      Lần này nên làm gì đây?

      ta do dự có nên mở miệng hay , Giang Ánh Tuyết ở bên ngoài lên tiếng lần nữa, "Nếu mở cửa tôi liền gọi điện thoại kêu người đến mở cửa đấy!"

      Tần Lạc cũng nghe ra là tiếng Giang tổ trưởng, sợ hãi thôi, tại sao đột nhiên Giang tổ trưởng lại tới?

      Chân mày Hoắc Kỷ Thành hơi nhíu, Giang Ánh Tuyết tới tìm mình sao?

      Hoắc Cẩm Dương cũng nghe ra ra là tiếng chị của Giang Ánh Thần, ngay sau đó giọng : "Làm thế nào bây giờ? Cái này nếu bị chị hai của em phát phát ấy có thể ra bên ngoài lung tung ?"

      Giang Ánh Thần cắn môi, "Chị ta sao? vốn là người kết hôn với em mà!"

      Hoắc Cẩm Dương im lặng, ta cũng biết cưới Giang Ánh Thần có nhiều chỗ tốt, chỉ có trợ giúp đối với nghiệp của mình, còn có thể khiến cha mẹ và ông nội hài lòng.

      Đơn giản chính là vẹn toàn đôi bên!

      Chỉ là, về phía Lạc Lạc. . . . . .

      Nhất định ta phải xin lỗi Lạc Lạc rồi.

      Giang Ánh Thần cũng lo sợ chỉ hai mình tìm người tới mở cửa, ngay sau đó trả lời: "Chị hai, là em thay quần áo bên trong, chị chờ chút! Em lập tức ra mở cửa."

      Sau đó, ý bảo Hoắc Cẩm Dương qua bên trốn.

      Hoắc Cẩm Dương nhìn chung quanh chút, cuối cùng định tới chỗ tử quần áo, nhìn chung quanh cả căn phòng, có thể tránh được người cũng chỉ có tủ quần áo này thôi.

      Mà hành động của ta vừa lúc bị Tần Lạc và Hoắc Kỷ Thành núp trong tủ nhìn ra, bởi vì cửa tủ quần áo có khe hở , vừa đúng có thể nhìn thấy mơ hồ có bóng người tới bên này.

      Theo lời Giang Ánh Thần , ràng chính là muốn cho chị hai ta biết Hoắc Cẩm Dương cũng ở bên trong.

      Trong lúc nhất thời, Tần Lạc cũng thấy nghẹn họng.

      Nếu như mà bị Hoắc Cẩm Dương nhìn thấy và Hoắc Kỷ Thành trốn ở bên trong, nhất định là có nhảy vào Hoàng Hà cũng sạch tội!

      làm được gì còn có thể bị ta vu cáo ngược là mình bên ngoài trước. . . . . .

      Hoắc Kỷ Thành cau mày, như suy nghĩ cái gì đó.

      Mắt thấy tay Hoắc Cẩm Dương sắp nắm lấy cửa tủ rồi, chợt bên ngoài lại truyền tới tiếng của Giang Ánh Tuyết, "Chị hiểu biết là em và Hoắc Cẩm Dương ở bên trong."

      Giọng Giang Ánh Tuyết chắc chắn.

      Hoắc Cẩm Dương vốn là chuẩn bịđưa tay ra mở cửa tủ quần áo chợt dừng lại, ngay sau đó liếc mắt nhìn bạn Giang Ánh Thần, như hỏi thăm ý của .

      Giang Ánh Thần cắn môi, xem ra chị hai đến có chuẩn bị, chợt gật đầu với Hoắc Cẩm Dương cái.

      Giống như : vậy đừng trốn.

      Nghe tiếng bước chân của ta dần dần xa, Tần Lạc và Hoắc Kỷ Thành cùng lúc thở phào nhõm, nếu cửa tủ bị kéo ra, đúng là có kết cục tốt. . . . . .

      Bây giờ Giang Ánh Thần mặc xong quần áo, nhanh chậm ra mở cửa, sắc mặt bình tĩnh tự nhiên, chút cảm giác lúng túng.

      "Chị hai, làm sao chị biết em ở chỗ này?"

      Giang Ánh Tuyết nhìn ta cái, đầu tóc rối bời, son môi sớm còn, cần đoán cũng biết ta trốn ở chỗ này làm gì.

      Chợt lạnh giọng, "Em và Hoắc Cẩm Dương cùng nhau biến mất hơn mười mấu phút, còn có thể đâu sao?"

      Giang Ánh Thần vuốt vuốt mái tóc tán loạn của mình, "Chị hai, chỉ có thể chị quá nhạy cảm, ra bọn em có rất nhiều chỗ để !"

      Giang Ánh Tuyết cười lạnh thành tiếng, " sao?"

      Mắt thấy giữa hai chị em văng lửa khắp nơi, Hoắc Cẩm Dương vội vàng tới chào hỏi, "Chị hai."

      Giang Ánh Tuyết nhìn ta cái, "Cậu phải là nên gọi tôi tiếng dì ba sao?”

      Trong lúc nhất thời, cục diện có chút xấu hổ.

      Hoắc Cẩm Dương chỉ có thể miễn cưỡng cười : “Theo Ánh Thần gọi, đương nhiên em phải gọi chị là chị hai, nếu như có ngày chị gả cho chú ba, tất nhiên tôi gọi chị tiếng ‘dì ba’.”

      Ngay sau đó Giang Ánh Thần phụ họa : “Đúng vậy! Chị hai khỏi cũng quá nóng lòng! Tối nay là bữa tiệc quan trọng như vậy, chị trông coi người đàn ông của mình mà còn chạy tìm em là sao?”

      Bị nhìn thấu tâm tư, sắc mặt Giang Ánh Tuyết tốt, “Tôi còn lâu mới giống như người khác gấp gáp như vậy! chút liêm sỉ cũng có!”

      Giang Ánh Thần bị xong sắc mặt lúc trắng lúc xanh, “Chị hai, tình nam nữ vốn chính là việc thể bình thường hơn, thế nào ra từ trong miệng chị lại xấu xa như vậy! Chẳng lẽ chị và chú ba của Cẩm Dương chưa từng có?”

      Giang Ánh Tuyết chỉ cảm thấy tim hơi rung, em đúng là biết đâm trúng chỗ đau của ta!

      ta và Hoắc Kỷ Thành lui tới cũng hai ba năm, nhưng chưa bao giờ đụng vào mình, mỗi lần coi như mình có ra ám hiệu cũng giống như biết…. Thờ ơ hờ hững.

      Nghĩ tới những thứ này, trong lòng liền dâng lên đợt bi thương.

      Cái này bị Giang Ánh Thần nhắc tới, ta vừa khó chịu đồng thời cũng có chút xấu hổ, “Giang Ánh Thần! còn biết xấu hổ! nghĩ tình nam nữ có thể vậy sao, nơi này là chỗ để làm loại chuyện như thế sao? Nếu ba mẹ biết, cảm thấy bọn họ dung túng cho loại hành vi này của sao? Về phần tôi và Kỷ Thành, cần các người quan tâm!”

      Nghe đến đó, Tần Lạc nhịn được khinh bỉ Đại Ma Vương, đều có bạn danh chính còn động chút là vô lễ với mình!

      Quả là quá đáng!

      Người nhà này đúng là đủ loạn! Hai chị em đồng thời hai chú cháu, sau đó vẫn còn giương cung bạt kiếm.

      Ha ha!

      Đối với màn cẩu huyết như thế, Tần Lạc càng thêm phỉ nhổ bạn trai và đại ma vương bên cạnh, chắc chắn muốn vạch ràng giới hạn với .

      Nếu như có thể, tình nguyện từ chức công ty khác làm việc, bao giờ muốn có bất kỳ dính líu gì với người nhà họ Hoắc!

      Suy nghĩ tới đoạn thời gian gặp gỡ họ, cũng có thể tả thành quyển tiểu thuyết cẩu huyết!

      Sắc mặt Hoắc Kỷ Thành trầm, trong tròng mắt đen thâm thúy tràn đầy tức giận.

      ………….

      Giang Ánh Thần đột nhiên bị chị hai trách cứ như thế, tất nhiên mất hết mặt mũi, ta biết chị hai từ , trong xương bảo thủ hơn mình, mặc dù ta có chút cảm thấy chị hai và chú ba của Cẩm Dương phải hạnh phúc như bên ngoài truyền ra, nhưng cũng có chút chứng cớ nào.

      Xem ra, cũng chỉ có thể nhịn trước chút.

      Ngay sau đó cười làm lành : “Chị hai, chị tức giận sao! Dù sao chúng ta cũng là chị em ruột, là người nhà, em là người luôn luôn nhanh mồm nhanh miệng, có sao vậy, chưa bao giờ để tâm, chị cũng đừng để vào trong lòng nhé!”

      Tần Lạc vừa nghe, liền đoán được em Giang tổ trưởng đơn giản, vừa là người phụ nữ tâm cơ thâm trầm!

      ra là Hoắc Cẩm Dương thích như vậy.

      A!

      Trước kia đúng là mắt mình bị mù!

      nhịn được phỉ nhổ mình trong lòng, làm sao lại ngu như vậy! Lại còn chuyện đương với ta gần hai năm!

      Tiêu hao vô ích hai năm thanh xuân.

      Giang Ánh Tuyết biết lòng dạ em mình hơn, lúc này ở trước mặt Hoắc Cẩm Dương, tức giận chỉ khiến hình tượng của mình hủy hoại.

      Nếu biết Giang Ánh Thần ở chỗ này làm cái gì, sau này cũng là phần nhược điểm của ta, vậy mục đích của mình được.

      “Trước khi rời tốt nhất thu dọn chút, mùi vị quá nặng!”

      Bỏ lại những lời này, Giang Ánh Tuyết liền rời .

      Sắc mặt Giang Ánh Thần trắng nhợt, hít hơi, nhưng mùi gì cũng ngửi thấy được, rồi lôi kéo Hoắc Cẩm Dương nhanh chóng rời .

      Sau khi nghe được tiếng bước chân hai người dần dần xa, Tần Lạc liền kịp chờ đợi nữa muốn ra ngoài, sắp chết ngộp!

      Chui ở trong tủ treo quần áo gần 20phút, thở khoái, còn bị người ta vô lễ, hai chân cũng nhức mỏi rồi.

      mới vừa mới định ra ngoài chợt nghe thấy có tiếng bước chân trở lại, bị dọa sợ nến nỗi vội vã lui về, vừa đúng dán chặt ở người Hoắc Kỷ Thành.

      Điển hình ôm ấp thương!

      Ngay sau đó, cửa bị đẩy ra.

      “Mới vừa rồi còn ở chỗ này, tại sao lại thấy?”

      Đây là giọng của Hoắc Cẩm Dương, hình như ta bị rơi thứ gì bên trong, rất lo lắng tìm kiếm, nhiều lần đều đến bên cạnh tủ quần áo.

      Tần Lạc bị dọa đến nỗi lòng cũng lơ lửng.

      Mẹ nó!

      Đây quả thực so với việc ngồi cáp treo còn làm cho người ta thấy kích thích hơn!

      Cũng may, sau đó hai phút ta liền ra ngoài.

      Tần Lạc lại từ trong tủ quần áo chui ra, nếu ra thể thở được!

      Hơn nữa, ngộ nhỡ lại có người vào, chẳng phải là cả đêm đều bị nhốt ở chỗ này sao?

      Hoắc Kỷ Thành từ từ chui ra khỏi tủ quần áo, phải duy duy trì tư thế khá lâu, hai chân của sớm tê dại.

      Mới vừa đứng lên, thiếu chút nữa lảo đảo chút.

      Tần Lạc nhìn cái, “Tôi ra ngoài trước, chờ chút trồi hãy ra!”

      Sau đó, cũng quay đầu chạy .

      Nhìn đỏ mặt chạy , sắc mặt Hoắc Kỷ Thành vô cùng sâu lắng, dường như muốn chảy ra nước.

      *****

      Sau đó hai phút, Hoắc Kỷ Thành mới chậm rãi về phía bữa tiệc, mới vừa tiến vào khu D bị Giang Ánh Tuyết chặn lại, “Kỷ Thành, đâu thế? Để cho em tìm lúc.”

      Sắc mặt Hoắc Kỷ Thành lạnh nhạt, “Có chút việc.”

      trả lời đại biểu đây là chuyện tiện , Giang Ánh Tuyết rất biết điều hỏi nữa chỉ là kéo cánh tay của , “Mới vừa rồi bác trai tìm , hình như là chuẩn bị về trước, bằng chúng ta qua chào hỏi?”

      Hoắc Kỷ Thành gật đầu, “Được.”

      Ánh mắt của lại quét vòng xung quanh, nhìn thấy bóng dáng của Tần Lạc, khỏi buồn bực đâu, chẳng lẽ là trốn chỗ nào đó khóc lóc?

      Hay là, tìm Hoắc Cẩm Dương tính sổ?

      Trình Sâm thấy boss xuất cuối cùng cũng thở phào, chỉ là ngoài ý muốn, bên người boss lại đổi thành Giang tiểu thư.

      Xem ra boss có thể rất tự nhiên thay đổi giữa Tần tiểu thư và Giang tiểu thư!

      Cao!

      cao minh!

      Trong lòng ta ngừng bội phục, nhưng biết mình hoàn toàn đoán sai hết.

      Hoắc Kỷ Thành thấy trợ lý liền nháy mắt với ta, Trình Sâm theo boss nhiều năm, sớm quen thuộc mỗi ánh mắt muốn truyền đạt ý tứ gì, liền qua, cẩn thận : “boss, có gì chỉ thị?”

      Giang Ánh Tuyết biết điều sang bàn ăn lấy ly champagne.

      Hoắc Kỷ Thành hạ thấp giọng, “Tìm được Tần Lạc để cho ấy về trước, tình trạng ấy tối nay tốt, cậu cũng chú ý bên tiên sinh Uy Nhĩ Tư.”

      Trình Sâm ngầm hiểu gật đầu, “Tôi biết.”

      Lần này, ta càng thêm chắc chắn suy đoán của mình là chính xác rồi.

      ra boss biến mất nửa canh giờ là ở cũng Tần tiểu thư rồi, bằng tại sao Tần tiểu thư có tình trạng tốt?

      Còn để cho ấy về trước……

      Lúc Giang Ánh Tuyết cầm sâm banh đến Trình Sâm rồi, cười : “Chuyện đêm nay bận lắm hay sao?”

      Hoắc Kỷ Thành lắc đầu, “Còn có nhiều nguyên nhân.”

      Giang Ánh Tuyết vội vàng : “Có cần em giúp ?”

      Mặc dù ở tập đoàn Đế An đảm nhiệm chức Phó Tổ Trưởng, nhưng ở tập đoàn Giang Thị lại có cổ phần và chức vụ, cho nên để cho mình mệt như vậy cũng là vì có thể đến giúp Hoắc Kỷ Thành, muốn làm tốt nội trợ cho .

      Vẻ mặt Hoắc Kỷ Thành thản nhiên, cần phụ nữ giúp tay, trước mắt còn duy trì quan hệ với Giang Ánh Tuyết cũng là bởi vì thời cơ chưa tới.

      Bên phía cha hi vọng mình cưới Giang Ánh Tuyết, kết thân với nhà họ Giang, cũng cố địa vị của mình.

      Đại ca cùng hai ở nhà đều luôn giương mắt nhìn chằm chằm vào vị trí của , cũng thể thư giãn chút, nhưng cũng cần Giang Ánh Tuyết giúp tay.

      từng, cũng nghĩ tới cưới Giang Ánh Tuyết, bởi vì ta rất thích hợp.

      Nhưng con trai Tiểu Tinh lại đồng ý, chuyện này liền trì hoãn.

      Hôm nay, Tần Lạc xuất lại kích thích vũng nước tĩnh lặng trong , vốn tưởng rằng đời này có tình , nhưng khi Tần Lạc xuất lại có cảm giác rung động.

      Lúc vừa mới bắt đầu hiểu lầm đến sau khi mọi chuyện hiểu , phát này để lại ấn tượng trong óc của xua được…..

      Hơn nữa, mỗi lần hôn cũng để cho mình nghiện…….

      . . . . . .

      Toàn cảnh trở lại bên phía Tần Lạc:

      Sau khi ra từ phòng thử quần áo liền tới phòng vệ sinh, mở vòi nước, dùng nước lạnh vỗ lên mặt hai lần, cho đến khi gò má của mình lạnh lẽo.

      Ngẩng đầu nhìn mình trong gương, có loại ảo giác: đây phải là mình, mới vừa rồi tất cả cũng phải ……

      Sau khi ra khỏi phòng vệ sinh, trong đầu hỗn độn, vô tri vô giác muốn biết nơi nào.

      Trình Sâm từ xa thấy Tần Lạc mất hồn mất vía, liền vội vàng tới, “Tần tiểu thư, tôi kêu tài xế đưa trở về trước nào!”

      Tần Lạc khoát khoát tay “! Tối nay nhiệm vụ của tôi là phiên dịch cho tiên sinh Uy Nhĩ Tư, làm sao tôi có thể về bây giờ?”

      Trình Sâm chỉ có thể : “Tần tiểu thư, đây là boss thông báo, bên tiên sinh Uy Nhĩ Tư có sắp xếp khác.”

      Tần Lạc mỉa mai nâng khóe môi lên, “ ta có sắp xếp! Sớm biết như vậy cần gì gọi tôi từ Hongkong Hongkong về? Chính là để cho tôi xem màn kịch như vậy sao?”
      Last edited by a moderator: 20/12/16

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 68: Cút được đụng vào tôi (4)

      Lời của Tần Lạc làm cho Trình Sâm sửng sốt vài giây, ngay sau đó kịp phản ứng, chẳng lẽ mình hiểu lầm sao?

      Boss có bá vương ngạnh thượng cung Tần tiểu thư, mà ấy tận mắt thấy bạn trai mình thành đôi với người phụ nữ khác, cho nên bị kích thích?

      Trước khi biết chân tướng ràng, Trình Sâm quyết định ít tốt hơn.

      nhiều sai nhiều, ít sai ít.

      "Tần tiểu thư, lái xe tiểu Vũ chờ ở bên ngoài, tôi đưa lên xe."

      xong, ép buộc đưa Tần Lạc ra ngoài, Boss căn dặn, thể cãi lời! Hơn nữa cứ để mặc cho Tần tiểu thư trở lại bữa tiệc, chỉ sợ dẫn đến loạn cần thiết ***.

      Mặc dù Tần Lạc muốn, nhưng chỉ có thể bị Trình Sâm mang .

      Lái xe tiểu Vũ sớm nhận được mệnh lệnh, lúc này gia tăng tốc độ chuẩn bị đưa Tần tiểu thư , Tần Lạc căn bản muốn trở về, gọi điện thoại cho bạn tốt Bùi Tử Ninh.

      Mới vừa chuẩn bị gọi cho Bùi Tử Ninh đột nhiên nhận được điện thoại của bạn tốt: "Lạc Lạc, cậu chưa công tác trở về sao?"

      Trong giọng của Tần Lạc mang theo khóc nức nở: "Tử Ninh, mình thất tình rồi."

      Trong lòng Bùi Tử Ninh "Lộp bộp" cái: "Lạ cLạc, chuyện thế nào?"

      Tần Lạc hít mũi: "Chúng ta gặp ở chỗ cũ ! Gặp mặt hãy ."

      Bùi Tử Ninh biết trong điện thoại thể ràng, liền đồng ý.

      Sau khi hẹn bạn tốt xong, Tần Lạc bảo tiểu Vũ đưa đến phố ăn vặt, tiểu Vũ ấp úng có chút muốn, ta nhận nhiệm vụ phải đưa Tần tiểu thư về đến nhà an toàn...

      Tần Lạc biết băn khoăn của ta, uy hiếp : "Coi như đưa tôi trở về, tôi cũng có thể ra ngoài, chẳng lẽ bản than tôi có tay có chân sao?"

      Lái xe tiểuVũ: "..."

      Rơi vào đường cùng, ta chỉ có thể đưa đến phố ăn vặt, nghĩ thầm, phải gọi điện thoại cho trợ lý Trình mới được.

      ******

      15 phút sau.

      Tần Lạc với Bùi Tử Ninh đến nhà hàng thịt nướng mà vẫn thường xuyên tụ tập, ông chủ sớm nhận ra các , rất nhanh xuống tiếp đãi.

      "Vẫn hai chai bia chứ?"

      ", lấy két bia!"

      Tần Lạc khí phách , đêm nay say về, còn chưa từng uống say rượu, đêm nay muốn nếm thử chút.

      Bùi Tử Ninh nhìn ánh mắt của có chút thích hợp, với ông chủ: "Lấy sáu chai qua đây trước !"

      Tần Lạc còn muốn gì lại bị Bùi Tử Ninh ngăn cản : " đủ gọi thêm."

      Lúc này Tần Lạc mới yên tĩnh, vặn mở nắp chai, rót cho mình cốc trước, lại rót cho bạn tốt : "Tử Ninh, đêm nay cậu đừng cản mình, mình cạn hết, cậu tùy ý, hai bọn mình thể đều say."

      Trong lòng Bùi Tử Ninh rất hiếu kỳ, người đàn ông cặn bã Hoắc Cẩm Dương kia rốt cuộc khi dễ Lạc Lạc thế nào? Để cho ấy khó chịu như thế?

      Còn may, Lạc Lạc đau lòng nữa, còn nhớ bảo mình đừng uống say.

      Ài...

      Tình là gì, để cho người ta đau khổ!

      "Tử Ninh, cậu biết ? Hoắc Cẩm Dương là người nhà họ Hoắc!"

      "Hoắc Cẩm Dương họ Hoắc đương nhiên là người nhà họ Hoắc!"

      Bùi Tử Ninh rất tự nhiên , xong cảm thấy thích hợp, có thể gọi họ Hoắc phóng tầm mắt tất cả thành phố A chỉ có nhà họ Hoắc kia, những cái khác tự nhiên tầm thường chút nào, cũng dẫn đến cần thiết...

      "Đúng! Làm sao mình nghĩ ra sớm! ta lại là cháu trai của đại ma vương, ha ha! buồn cười! Từ đầu đến cuối chỉ có mình mình bị giấu diếm."

      "Nằm máng! Hoắc Cẩm Dương là cháu trai Hoắc Kỷ Thành? Quan hệ này quá hỗn loạn? Nếu quả là như vậy, sau khi Hoắc Cẩm Dương biết chú ba ta hiểu lầm cậu cũng có giúp cậu thanh minh sao? ta rất hiểu cậu mà!"

      Tần Lạc cười khổ há miệng uống cạn ly rượu : "Đúng! Mình cũng rất khó hiểu..."

      Bùi Tử Ninh cũng cầm cốc bia lên uống ngụm : "Lạc Lạc, tối nay cậu phát ra sao?"

      Tần Lạc gật đầu: "Hôm nay là bữa tiệc chúc mừng tập đoàn Đế An tròn 60 năm, mình vốn công tác ở Hongkong bỗng nhiên bị điều động trở về đảm nhiệm phiên dịch, mới tiến vào hội trường bao lâu, thấy Hoắc Cẩm Dương thân mật dắt ở chung chỗ, hơn nữa… "

      Sau đó với Hoắc Kỷ Thành trốn ở trong tủ quần áo nghe được màn xấu hổ mà bọn họ ra khỏi miệng, Cẩm Dương ta thay đổi, hoàn toàn phải Cẩm Dương người con trai như ánh mặt trời mình quen kia.

      Bùi Tử Ninh sợ ngây người: "Cái rắm! Chuyện biết xấu hổ như vậy cũng làm ra được? Lại còn ở trong phòng thử quần áo? Mình cũng say!"

      Dừng chút: "Lạc Lạc, sao lúc ấy cậu lao ra cho đôi cẩu nam nữ cái tát?"

      Tần Lạc lắc đầu.

      Bùi Tử Ninh lại uống ngụm : "Hoắc Kỷ Thành kéo cậu lại?"

      Tần Lạc gật đầu: " ra ngẫm lại, lúc ấy mình lao ra nhất định là sáng suốt, người bị kích thích luôn luôn làm ra hành động lý trí. Giả sử mình lao ra, sau khi đánh hai người bọn họ cái tát thế nào? Mình với Hoắc Cẩm Dương chưa kết hôn, ta muốn bắt cá hai tay mình cũng ngăn được”.

      Bùi Tử Ninh thở dài : “ như vậy, nhưng còn chưa chia tay cậu bắt cá hai tay với người phụ nữ khác, người đàn ông như vậy có phần quá cặn bã! Suốt đời đáng tha thứ!”

      Khóe môi Tần Lạc lên nụ cười khổ: “Đương nhiên! Từ lúc ta vượt quá giới hạn kia, ta vĩnh viễn biến mất từ trong sinh mệnh của mình, mình tha thứ ta!”

      xong, cầm cốc bia lên cụng ly với Tử Ninh, hai người uống hơi cạn sạch.

      Bên ngoài bầu trời vốn trong xanh bỗng nhiên nổi lên cơn mưa tí tách, phối hợp tâm tình giờ phút này của Tần Lạc.

      Mưa dầm kéo dài!

      Bùi Tử Ninh cười : “Trời mưa hợp với tình hình, ngay cả ông trời cũng cảm nhận được.”

      Tần Lạc nâng má nhìn hạt mưa rơi tí tách bên ngoài, trong lòng nên lời cảm giác gì.

      Mà giờ phút này.

      Bên trong đại sảnh, Hoắc Kỷ Thành từ trong miệng Trình Sâm biết được Tần Lạc với bạn tốt đến phố ăn vặt, trong lòng biết tối nay Tần Lạc nhất định quá thảm, hết với bạn tốt quả chọn lựa phương thức phát tiết tốt nhất.

      biết, bên Hoắc Cẩm Dương còn chưa biết sao?”

      “Ừ, cậu ta bị tam tiểu thư nhà họ Giang cuốn lấy rất chặt, chỉ sợ rảnh.”

      Hoắc Kỷ Thành nữa, ra lúc thấy Hoắc Cẩm Dương hẹn hò với Giang Ánh Thần kia, có thể đoán được tình của Hoắc Cẩm Dương với Tần Lạc lâu dài.

      Kết quả bây giờ coi như ở trong dự đoán của .

      Nhưng lại bởi vậy mà căm ghét mình!

      Kể ra, giúp mới đúng, nếu có mình trợ giúp, làm sao có thể thấy bộ mặt của Hoắc Cẩm Dương nhanh như vậy?

      Dù sao sớm muộn gì cũng phát , chẳng lẽ sớm chút tốt hơn muộn sao?

      Quả tối nay đường làm quan của Hoắc Cẩm Dương rộng mở, mới màn ở phòng thử quần áo vừa rồi mặc dù có kích thích nguy hiểm, nhưng thực sảng khoái!

      So với ở nhà kích thích gấp trăm lần!

      Luôn cho rằng tiểu thư khuê các rụt rè dịu dàng, theo khuôn phép cũ, ngờ Ánh Thần lại trái ngược, chắc du học ở nước ngoài.

      Ít rụt rè, nhiều ngang bướng cùng quyến rũ.

      ta hoàn toàn khác với Tần Lạc, nếu có thể tổng hợp lại, vậy càng tốt.

      Nghĩ đến đây, khỏi phiền muộn mình phải mở miệng chia tay thế nào với Tần Lạc, dù sao chuyện hai người gần hai năm, nếu phải ba ép buộc mình xem mắt.

      nghĩ, kết hôn với Lạc Lạc.

      Bây giờ, chỉ có thể có lỗi với ấy thôi.

      *****

      Quán thịt nướng ven đường.

      Tối nay Tần Lạc uống hết năm chai bia, Bùi Tử Ninh ngăn cũng ngăn được, liền để mặc , phụ nữ thất tình luôn cần phát tiết chút, nếu buồn bực ở trong lòng càng thêm khó chịu.

      “Lạc Lạc, trong cuộc đời người con có thể gặp hai người đàn ông cặn bã, đừng quá để ở trong lòng, sớm phát bộ mặt người đàn ông chút là chuyện tốt với người phụ nữ chúng ta! Cuối cùng về sau khi kết hôn mới phát được!”

      Bùi Tử Ninh an ủi bạn tốt.

      Tần Lạc say khướt nở nụ cười : “Đúng! Dù gặp hai người đàn ông cặn bã, có quan hệ gì chứ?”

      Bùi Tử Ninh liên tục gật đầu: “Sau người đàn ông cặn bã là người đàn ông tốt! Lạc Lạc, chúng ta nhất định phải tin tưởng điểm ấy!”

      Tần Lạc ngã lệch ở vai bạn tốt: “Chỉ mong vậy!”

      Gặp được người đàn ông tốt?

      Ha ha!

      Tần Lạc ôm bất kỳ ảo tưởng gì với ba chữ “Người đàn ông tốt” kia, cần nhiều may mắn lắm mới có thể gặp “Người đàn ông tốt” trong truyền thuyết!

      Hai người ngồi đến gần sáng, ông chủ phải đóng cửa mới rời .

      Bùi Tử Ninh lo lắng buổi tối bạn tốt thoải mãi, gọi điện thoại về cho nhà, đêm nay ở nhà Lạc Lạc, ba mẹ đều biết với Tần Lạc là bạn bè tốt, liền đồng ý.

      Tần Lạc say khướt lập tức tránh khỏi tay bạn tốt, xông vào trong mưa, Bùi Tử Ninh kéo cũng kéo được.

      “Tử Ninh, mình muốn dầm mưa, để cho mình phóng túng lần ! Qua đêm nay, mình quên hoàn toàn người đàn ông cặn bã kia, lần nữa tỉnh lại!”

      “Ài”.

      Bùi Tử Ninh thở dài, cũng chỉ có thể để mặc bạn tốt, dù ai gặp được chuyện này cũng có thể cười mà qua!

      Cũng phải chỉ gặp gỡ hai ngày, mà gần hai năm ôi chao, ai, ôi!

      ràng mấy ngày hôm trước vẫn lãng mạn tổ chức sinh nhật cho , làm cho rằng mình là trong những người phụ nữ hạnh phúc nhất thế giới, kết quả quay người lại cùng người phụ nữ khác thân mật thôi, còn phát sinh loại quan hệ kia...

      Đổi lại là ai, cũng tiếp nhận được.

      Luôn cần quá trình thích ứng.

      *****

      Nguyên buổi tối uống say dầm mưa, buổi sáng hôm sau tỉnh lại, Tần Lạc cảm thấy đầu đau muốn nứt ra, cả người như nhũn ra, ngồi cũng ngồi nổi.

      chống mạnh ngồi dậy, nhìn tờ giấy buổi sáng Tử Ninh sau khi rời để lại.

      Lạc Lạc, mình nấu cháo ở phòng bếp, sau khi cậu dậy uống chút cho nhuận dạ dày, phải tắm nước nóng nữa, lại là ngày tốt đẹp...!

      Phía sau còn bổ sung thêm mặt cười.

      Khóe môi Tần Lạc kìm hãm được hơi vểnh lên, vẫn là bạn tốt quan tâm! Nếu đời này gặp được người đàn ông tốt, tình nguyện cả đời qua với Tử Ninh.

      Nhưng nếu Tử Ninh biết mình có suy nghĩ này, chỉ sợ cảm khái mình phát sốt rồi.

      Nghĩ tới đây, khỏi nở nụ cười.

      Rời giường, rửa mặt, phát đầu mình vẫn rất đau, hơn nữa cả người mềm nhũn chút khí lực, ngay cả ăn cháo miệng cũng cảm thấy có mùi vị gì cả.

      Miễn cưỡng ăn vài miếng, Tần Lạc về giường tiếp tục ngủ, trong lúc nhận được điện thoại của Lương Tinh: “Tần Lạc, hôm nay làm sao làm? Tối hôm qua về sau chạy đâu? Sao thấy ?”

      Giọng Tần Lạc suy yếu : “Có thể tối hôm qua gặp mưa bị cảm.”

      Lương tinh nghe giọng giống như láo: “A? Vội tôi giúp xin phép!”

      Tần Lạc chút suy nghĩ : “ cần, nếu công ty muốn đuổi tôi cũng sao cả.”

      Mặc dù tối hôm qua uống rượu, nhưng chuyện gì xảy ra chút vẫn nhớ , bạn trai phản bội mình, đại ma vương ngồi xem kịch vui.

      Mà mình giống như chú khỉ trong đoàn xiếc, bị bọn họ đùa giỡn xoay vòng, muốn nhìn hai chú cháu bọn họ chút nào.

      Nghe được lời của , Lương Tinh có chút ngạc nhiên: “Tần Lạc, có phải sốt đến hồ đồ rồi ? mê sảng gì vậy?”

      Tần Lạc biết mình cái gì: “Tôi mê sảng gì, tôi mệt mỏi, cúp trước.”

      xong, chuyển điện thoại di động sang chế độ im lặng, hy vọng bị bất kỳ ai quấy rầy, chuyện công việc tạm thời muốn để ý.

      Lương Tinh bị cúp điện thoại có chút giải thích được, tối hôm qua Tần Lạc còn rất tốt, sao hôm nay cảm thấy hình như thích hợp?

      Chu Thiến vây qua: “Sao thế?”

      Lương tinh nhìn cái: “ có phát gần đây Tần Lạc có gì thích hợp ?”

      Chu Thiến lắc lắc đầu : “ có! Tình trạng ấy làm việc vẫn rất hảo.”

      Lương Tinh cũng cảm thấy như vậy: “Nhưng vừa rồi ấy coi như bị công ty đuổi cũng sao cả, tôi nghe giọng của ấy rất đúng! Chẳng lẽ tối hôm qua xảy ra chuyện gì mà chúng ta biết?”

      Hứa Vi nâng cằm lên: “ phải ấy bị cảm sao? Có lẽ sốt đến hồ đồ, tập đoàn Đế An cũng phải chỗ muốn tiến vào liền tiến vào, muốn ra ra. Hơn nữa, ấy mắc bệnh, công ty cũng thể hề nhân tính đuổi ấy!”

      Lương Tinh với Chu Thiến vừa nghe, cũng hiểu có đạo lý.

      “Vậy rốt cuộc chúng ta nên hay nên xin phép giúp ấy?”

      “Vẫn nên xin phép ! Dù sao cũng biết lai lịch của ấy, đắc tội cũng tốt.”

      “Ừ, có lý.”

      Rất nhanh, Hoắc Kỷ Thành ở tầng 59 biết chuyện Tần Lạc xin nghỉ bệnh đến công ty, thế cho nên tâm tình họp có chút yên.

      Trình Sâm hiểu tâm tư của Boss: “Boss, nếu tôi phái người thăm Tần tiểu thư chút?”

      Hoắc Kỷ Thành phất phất tay: “ cần, tự tôi có sắp xếp.”

      Trình Sâm nữa, xem ra Boss muốn tự mình thăm Tần tiểu thư, mình chưa cần phải nhúng tay.

      *****

      Cả ngày hôm nay Hoắc Cẩm Dương có chút bất an, ta gọi mấy điện thoại cho Tần Lạc thấy nhận, gửi tin nhắn cũng trả lời, nhưng từ trong miệng tâm phúc ở tổ vô ý biết được Tần Lạc hôm nay xin nghỉ ốm, khỏi kỳ lạ: Chẳng lẽ tối hôm qua Lạc Lạc trở về rồi sao?

      Sau khi ta cân nhắc chút, quyết định mua đồ ăn vặt cùng hoa quả mà thích đến thăm .

      Gần tối, ngủ ngày đầu Tần Lạc càng đau, trong mơ màng giống như nghe thấy có người mở cửa, cũng để ý, có chìa khóa nhà chỉ có hai người.

      Bùi Tử Ninh với Hoắc Cẩm Dương.

      Người đàn ông căn bã cùng người phụ nữ khác như vậy, có khả năng đến nhà .

      Người mở cửa vào chỉ có thể là bạn tốt Tử Ninh, đoán rằng ấy sau khi tan tầm lo lắng cho mình mới qua đây.

      Nhưng mà - -

      “Lạc Lạc? Em mắc bệnh hả?”

      Hoắc Cẩm Dương đặt đồ ăn vặt với hoa quả ở bàn trà phòng khách, giọng tình cảm thân thiết.

      Nếu phải tối hôm qua tận mắt nhìn thấy, Tần Lạc cho rằng mình hiểu lầm bạn trai, tốt với mình như vậy, làm sao có thể phản bội mình?

      Nhưng màn tối hôm qua trước mắt rành rành, chỉ cần nghĩ đến, hận thể thưởng cho người đàn ông cặn bã này mấy bạt tay!

      vào bằng cách nào?”

      “Lạc Lạc, phải em sốt đến hồ đồ rồi chứ? vẫn có chìa khóa nhà mà!”

      xong, Hoắc Cẩm Dương giơ tay muốn sờ đầu Tần Lạc, còn chưa để sát vào, bị Tần Lạc dùng lực đẩy ra: “Cút! nên đụng vào tôi!”

      Vẻ mặt Hoắc Cẩm Dương nghi hoặc nhìn bạn : “Lạc Lạc, em sao vậy?”

      Tần Lạc dùng hết khí lực : “ làm tôi cảm thấy ghê tởm!”
      Last edited by a moderator: 20/12/16
      Phong nguyet, Hale205Dion thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 69: Tôi muốn bệnh viện là người điếc sao ?

      Vẻ mặt Tần Lạc ghét bỏ với chán ghét làm cho Hoắc Cẩm Dương có chút giải thích được, ta lập tức nghĩ đến chuyện mình chân đứng hai thuyền bị phát .

      Nhưng lại suy nghĩ, phải!

      Lập tức : "Lạc Lạc, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Có phải em hiểu lầm gì ?"

      Tần Lạc nhìn vẻ mặt của ta giống như đồ bẩn thỉu, cười lạnh: "Hiểu lầm? Chuyện tôi tận mắt nhìn thấy chẳng lẽ còn hiểu lầm? Hoắc Cẩm Dương, tôi thừa nhận trước tối hôm qua mình vẫn rất ngốc, nhưng sau tối hôm qua, tôi hoàn toàn thấy ràng, hai chúng ta liên quan gì nữa! cút ! Tôi muốn nhìn thấy nữa!"

      Mỗi câu, Tần Lạc đều như dùng hết sức lực, cả người giờ phút này như nhũn ra, đầu đau muốn chết, nhưng vừa thấy người đàn ông căn bã kia, tức giận đến kềm chế được.

      Hoắc Cẩm Dương nhíu mày: "Lạc Lạc, tối hôm qua em đến bữa tiệc rồi hả?"

      Tần Lạc tức giận đến xanh mặt: " được gọi tôi là 'Lạc Lạc'! Từ trong miệng ra mỗi chữ tôi đều cảm thấy ghê tởm!"

      Hoắc Cẩm Dương bỗng nhiên như nghĩ đến cái gì: "Có phải chú ba với em cái gì đúng ?"

      ta đề cập đến người đàn ông kia còn, nhắc đến làm Tần Lạc lại càng bụng tức giận: "Chú ba ? Ha ha! sớm biết tôi làm ở công ty nhà , biết chú ba hiểu lầm tôi bắt cóc em họ , nhưng sao? chữ cũng , coi tôi là cái gì? Cảm thấy tôi rất ngu sao?"

      Hoắc Cẩm Dương vội vàng giải thích: "Lạc Lạc, em hiểu lầm rồi, mặc dù biết chú ba hiểu lầm em, nhưng phải em được tập đoàn Đế An tuyển dụng sao? Vậy chứng minh chú ba đền bù cho em, nếu em biết là người nhà họ Hoắc, vậy em nên biết quan hệ cha với chú ba tốt, trao đổi giữa bọn rất ít, ..."

      Tần Lạc muốn nghe: "Đủ rồi! Quan hệ giữa các người như thế nào liên quan đến tôi! Tôi cũng muốn biết! ! Về sau chúng ta cần gặp nữa!"

      Hoắc Cẩm Dương ngờ hôm nay đến thăm bạn có kết quả như vậy, trước khi ta đến còn đắn đo phải mở miệng thế nào để chia tay với .

      Lại chưa từng nghĩ, biết hết rồi.

      "Tối hôm qua em trở về sao cho biết?"

      " cho , sau đó trốn sao? Hay tạo thân phận khác tiếp tục lừa gạt tôi?"

      Ánh mắt Tần Lạc rét lạnh, quan hệ người gần hai năm, giờ phút này, nhìn khuôn mặt bạn trai giống như nhìn người quen biết.

      hoàn toàn nhận ra rồi!

      Lại : "Hoắc Cẩm Dương, thân phận cao quý như vậy! có bạn môn đăng hộ đối cần gì phải trêu chọc tình cảm của tôi?"

      Trong lòng Hoắc Cẩm Dương xấu hổ: "Lạc Lạc, có đùa giỡn tình cảm của em, với Ánh Thần mới quen hơn tháng, là cha ép xem mắt, lúc ấy có biện pháp, nếu thích em, cũng làm sinh nhật cho em ngày đó."

      ta còn chưa xong bị Tần Lạc ngắt lời: "Đủ rồi! Quen hơn tháng còn có thể như có việc gì tổ chức sinh nhật cho tôi, lời lãng mạn như thế, làm cho tôi ghê tởm!"

      Hoắc Cẩm Dương biết mình chân giẫm lên hai thuyền là đúng, nhưng chuyện cho đến bây giờ, ta chỉ có thể xin lỗi trong hai người.

      Tối hôm qua Lạc Lạc đột nhiên trở về, chẳng lẽ chú ba cố ý sắp xếp?

      Nghĩ như vậy, ta : "Lạc Lạc, ngày với Ánh Thần xem mặt ở nhà hàng ngẫu nhiên gặp chú ba với Giang Ánh Tuyết chị hai của Ánh Thần, nếu biết chú ấy biết hai đứa mình là người , vậy chú ấy cũng biết chuyện hẹn hò của với Ánh Thần, em được để chú ấy lừa, tâm tư chú ấy sâu lường được. Hơn nữa, chú ấy chỉ có thể cưới người phụ nữa môn đăng hộ đối."

      Đáy mắt Tần Lạc càng lạnh lẽo: "Hoắc Cẩm Dương, tôi hoàn toàn có hứng thú với chú ba , ta muốn kết hôn với ai cũng liên quan hệ đến tôi chút nào! Chính ở bên ngoài... Có thể đừng bao gồm tôi?"

      Hoắc Cẩm Dương nghi ngờ nhìn cái: "Lạc Lạc, em có thể nghĩ như vậy là tốt, mặc dù làm tổn thương em, nhưng nếu em chú ba , vậy em mới nhảy vào lò lửa.”

      Tần Lạc đen mặt nhìn ta: “Cút!”

      chữ rất trực tiếp, giây cũng muốn nhìn thấy ta!

      Hoắc Cẩm Dương thở dài: “Em bị cảm rất nghiêm trọng, nên đến bệnh viện khám! Nếu giúp em gọi điện thoại cho Bùi Tử Ninh?”

      Tần Lạc trực tiếp cầm lấy gối đầu bên cạnh ném qua: “Cút!”

      Hoắc Cẩm Dương tránh thoát gối đầu vứt qua, xám xịt rời .

      Mới vừa được vài bước lại bị Tần Lạc gọi lại: “Đứng lại!”

      Trong lòng Hoắc Cẩm Dương vui mừng, chẳng lẽ Lạc Lạc thay đổi chủ ý sao?

      “Để chìa khóa cửa nhà tôi lại! Về sau ở đây hoan nghênh !”

      “Lạc Lạc,

      “Coi như tôi cầu xin , xin cút xa tầm mắt của tôi.”

      Tần Lạc xoay mặt, bệnh tâm thần .

      từng là người , bây giờ là người đàn ông cặn bã, muốn ở trong đêm hoàn toàn tiếp nhận này, vẫn có chút khó khăn.

      nghĩ ra, ràng cùng người phụ nữ nhân khác phát sinh quan hệ thân mật, sao còn có mặt mũi đối xử dịu dàng với mình như thế?

      ta đối với mình như vậy phải là phản bội kia sao?

      Đứng ở góc độ người phụ nữ nhìn, ta là người đàn ông mười phần cặn bãn!

      ghét nhất loại đàn ông này!

      có quay lại nhìn!

      Sau khi nghe thấy tiếng của khép lại, Tần Lạc trở về giường tiếp tục ngủ tiếp, chỉ muốn ngủ trời đất tối đen, tốt nhất ai cũng đừng quấy rầy !

      *****

      Lần thứ hai tỉnh lại, mở mắt trời tối đen.

      Tần Lạc cầm lấy điện thoại di động nhìn thấy bạn tốt gửi tin nhắn cho mình: Lạc Lạc, cậu ở nhà ? Sau khi tan làm mình mang chút đồ ăn qua cho cậu!

      trả lời chữ “Được”.

      Lúc này, cũng chỉ có bạn tốt là ấm áp nhất.

      Khoảng 10 phút sau, ngoài cửa bỗng nhiên vang lên tiếng chuông cửa, Tần Lạc cho rằng Tử Ninh trở về, chống mạnh thân thể lên mở cửa cho ấy.

      Kết quả - -

      Sau khi thấy người đàn ông đứng ngoài cửa, Tần Lạc chút suy nghĩ định đóng cửa.

      Hoắc Kỷ Thành đưa tay ngăn cửa lại, mạnh mẽ chen lấn vào, sau đó rất đột nhiên giơ tay sờ trán : “ phát sốt.”

      Câu khẳng định, mà phải là câu nghi vấn.

      Ánh mắt Tần Lạc rét lạnh: “ liên quan gì đến ! Nhà tôi chào đón !”

      Hoắc Kỷ Thành lôi kéo ra ngoài: “ bệnh viện với tôi.”

      Tần Lạc liều mạng vùng vẫy: “Buông! dựa vào cái gì cầu này cầu kia với tôi? là người nào của tôi? có tư cách gì quản tôi?”

      Hoắc Kỷ Thành nhìn sau, câu làm cho mở rộng tầm mắt: “ là giáo viên dạy kèm ở nhà của con tôi, ngày mai là Chủ nhật, chẳng lẽ muốn vắng mặt lần thứ hai dạy học? Khiến Tiểu Tinh thất vọng?”

      Tần Lạc nghẹn, nghĩ đến trả lời như vậy.

      Lập tức hít hơi sâu: “Tôi phải làm bằng sắt, đương nhiên có lúc sinh bệnh! Phần dạy kèm ở nhà tôi muốn làm, tuần trước coi như tôi dạy học miễn phí.”

      Con ngươi đen thâm thúy cña Hoắc Kỷ Thành nhìn : “ muốn làm? Tần Lạc là người phụ nữ tùy tiện như vậy sao? coi công việc của mình làm trò đùa sao? Hay là cố ý đùa giỡn tình cảm con tôi?”

      Tần Lạc bị chỉ trích được thích màu tóc bạch: “ cần chuyện bé xé ra to! Tôi căn bản có ý đó!”

      Hoắc Kỷ Thành hung hăng: “ phải có ý đó là có ý gì? biết Tiểu Tinh rất thích sao? Từ khi biết là gia sư dạy kèm cho bé vui vẻ hơn bình thường rất nhiều, bây giờ bảo tôi với bé rằng tâm tình tốt nên làm, cảm thấy rất tàn nhẫn ?”

      Tần Lạc cảm thấy lên án quả thực giải thích được: “Tự tôi giải thích với Tiểu Tinh.”

      Hoắc Kỷ Thành vẫn định buông tha : “Giải thích như thế nào? Chẳng lẽ tình cảm thuận cho nên tâm tình tốt? Lùi vạn bước , mặc dù trong lòng cảm thấy tôi thúc đẩy việc chia tay với Hoắc Cẩm Dương, vậy cũng có thể bởi vì chuyện này ảnh hưởng đến chương trình phụ đạo củaTiểu Tinh, đó là hai chuyện khác nhau.”

      Dừng chút, lại bổ sung câu: “Đứa bé là vô tội.”

      Tần Lạc có chút kỳ lạ vì sao nhắc đến Tiểu Tinh lại trở nên kích động như vậy, chợt nghĩ: Có lẽ đây là tâm tình của người làm cha! nhất định hi vọng con trai của mình vui vẻ.

      “Chủ nhật này tôi .”

      Chỉ cần suy nghĩ đến khuôn mặt nhắn ngây thơ đáng của Tiểu Tinh, cũng có cách nào cự tuyệt.

      Nghe được trả lời của , vẻ mặt Hoắc Kỷ Thành mới chuyển biến tốt, lời gì kéo ra ngoài: “Trước đến bệnh viện với tôi.”

      Sức lực của quá lớn, Tần Lạc đề phòng bị lôi kéo ra ngoài cửa.

      “Này! Tôi muốn bệnh viện! buông tay!”

      , phát sốt!” Giọng Hoắc Kỷ Thành trầm thấp hùng hậu, khí thế cho cự tuyệt.

      Nhưng Tần Lạc thuận theo: “Tôi muốn bệnh viện! là kẻ điếc sao?!”
      Last edited by a moderator: 20/12/16

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 70: vốn mang thù

      Hoắc Kỷ Thành giống như nghe thấy, kéo Tần Lạc ra ngoài, sức lực lớn, Tần Lạc vốn tránh thoát được, bị động kéo về phía thang máy.

      Hơn nữa bây giờ bị bệnh thân thể vốn suy yếu, ngoài thầm trong lòng là người đàn ông bá đạo, cũng còn cách nào.

      Bùi Tử Ninh vừa chạy tới chung cư bạn tốt ở liền nhìn thấy chiếc xe Spyker c8 màu đen bản số lượng có hạn rời , suy nghĩ từ khi nào ở chung cư này lại có phú hào ra vào như vậy.

      Còn chưa được mấy bước, bạn tốt gửi tin nhắn tới: Tử Ninh, mình bị sốt, Đại Ma Vương cưỡng chế ép mình tới bệnh viện, cậu thấy tin nhắn này trước đừng tới chỗ mình nhé.

      Mẹ nó!

      Cho nên mới cái xe Spyker c8 vừa rồi mình nhìn thấy chính là xe của Hoắc Kỷ Thành sao? Hơn nữa Lạc Lạc lại còn ở xe?

      Nếu sớm nhận được tin nhắn này chút có phải có thể ngăn xe đó lại hay . . . . . .

      Dù sao ảo tưởng cũng chỉ là ảo tưởng. . . . . .

      Bùi Tử Ninh liếc mắt nhìn tay xách đồ ăn mua ngoài, xoay người ra khỏi tiểu khu, thôi! Vẫn là mang về cho em trai học tập ăn!

      Về phần bên Lạc Lạc, sau khi trở về gửi cho ấy tin nhắn hỏi thăm.

      tới lui, chợt có dự cảm, chỉ sợ Lạc Lạc và Hoắc Tứ thiếu dễ dàng tách ra như vậy, chỉ cần nghĩ tới đứa trẻ giống bạn tốt quá. . . . . .

      Bùi Tử Ninh lại cảm thấy chuyện này có đơn giản như vậy! Nhưng, rốt cuộc trong đó có gì đúng, cũng ra được.

      *****

      Bệnh viện Kiêu Dương, là bệnh viện tư nhân tốt nhất thành phố A, có thiết bị tân tiến nhất và nhân viên chữa bệnh tốt, môi trường cũng là tốt nhất.

      Tần Lạc kháng cự : "Tôi chỉ bị bệnh bình thường, bệnh viện này phí quá cao, tôi tiêu phí nổi, tôi muốn tới bệnh viện Tử Ninh!"

      Hoắc Kỷ Thành lạnh lùng liếc cái, " cần tốn tiền"

      Tần Lạc càng thuận theo, "Tôi với lại có bất kỳ quan hệ gì, tôi càng cần thiết xài tiền của !"

      Tròng mắt đen thâm thúy của Hoắc Kỷ Thành híp lại, "Nóng thành như vậy còn nhanh mồm nhanh miệng?"

      Tần Lạc còn muốn điều gì, lại thấy được hai người quen -- là đôi tình nhân Ước Hàn và Mary.

      Trước đó trong buổi sinh nhật năm tuổi của Tiểu Hỏa Tinh từng thấy, bọn họ là cha nuôi mẹ nuôi của Tiểu Hỏa Tinh, có thể thấy được cũng bạn tốt của Đại Ma Vương.

      Ước Hàn liếc mắt nhìn bạn tốt và Tần Lạc, cười có thâm ý khác, ta biết duyên phận của hai người này bỏ được, kể từ khi A Thành biết Tần Lạc cũng có nhớ tới chuyện lúc trước, thái độ đối với chuyển biến những 180°.

      Có thể thấy được, rất có hứng với .

      như vậy, người đàn ông thấy hứng thú với , đó chính là muốn trở thành người phụ nữ của mình!

      Lấy hiểu biết của ta về A Thành, tuyệt đối chính là muốn như vậy.

      Thú vị!

      thú vị!

      Ngay sau đó cười ha hả hỏi "Tần tiểu thư ngã bệnh sao?"ddlqd.com-edit mèohoang

      đợi Tần Lạc mở miệng, Hoắc Kỷ Thành giành trả lời trước, " ấy sốt, để bác sĩ giỏi nhất của bệnh viện hai người xem giúp ấy chút."

      Ước Hàn ho tiếng, chỉ phát sốt còn phải bác sĩ giỏi nhất của bệnh viện bọn họ sao? A Thành khỏi thành to!

      Nhất định chính là quan tâm bị loạn!

      Tần Lạc cũng cảm thấy Hoắc Kỷ Thành quan tâm khác thường với , "Chỉ là phát sốt chút mà thôi, có khoa trương như vậy. . . . . ."

      Mary nở nụ cười, lôi kéo tay của , " theo tôi."

      Sau đó ném cho bạn trai ánh mắt"Mấy người yên tâm".

      Đợi sau khi các rời , Ước Hàn liền cùng bạn tốt tới phòng làm việc của mình, hỏi thẳng: "Động lòng sao?"

      Hoắc Kỷ Thành hơi nhíu ấn đường, " ấy là mẹ đứa , hơn nữa Tiểu Tinh rất thích ấy."

      Ước Hàn nhịn được cười thất thanh, "Đây cũng phải là lý do! Nếu như chỉ là bởi vì Tiểu Tinh thích ấy, cậu cũng thể để ý tới người ta như vậy?"

      Hoắc Kỷ Thành cũng có ý định ý định bị phơi bày, vẻ mặt lạnh nhạt trước sau như , " ấy đem đến cho tôi cảm giác giống nhau."

      Trong lòng của Ước Hàn nảy ra vấn đề, "Nhưng cậu nghĩ qua vấn đề chưa, ngộ nhỡ về sau ấy biết chuyện xảy ra sáu năm trước, cậu chuẩn bị giải thích như thế nào?"

      Hoắc Kỷ Thành nhíu mày, "Giải thích? Tại sao phải giải thích? Tiểu Tinh đáng như thế, ấy phải nên cảm kích quyết định năm đó của mình chứ?"

      Ước Hàn đổ đầy hắc tuyến, ". . . . . ."

      Say!

      Tư tưởng của bạn tốt hoàn toàn phải là người bình thường có thể hiểu được, thông minh của và IQ cũng cực cao, nhưng chỉ số cảm xúc !

      Khụ. . . . . .

      Làm người ta lo lắng!

      "Cậu chắc chắn Tần Lạc cho là như vậy sao?”

      “Dĩ nhiên, đây phải là vấn đề.”

      “…….”

      Ước Hàn quả quyết bỏ qua việc tiếp tục chuyện với bạn tốt, suy nghĩ cấu tạo của phải là mình có thể hiểu.

      …………

      Mà bên kia.

      Mary mang Tần Lạc làm kiểm tra và đo nhiệt độ, sốt tới 9 độ C, có vấn đề khác, chỉ cần truyền mấy bình nước là được.

      Lúc truyền nước, Tần Lạc vốn định tùy tiện ngồi truyền nước biển là được, kết quả Mary an bài cho gian phòng bệnh đơn.

      “Mary, cần.”

      do A Thành mang tới, đó chính là bạn của chúng tôi, đương nhiên là phải đối xử tốt như bạn bè!”

      “Hả…..”

      Tần Lạc cự tuyệt được cũng chỉ có thể đồng ý.

      Lúc tán gẫu Mary giống như vô tình : “Nhiều năm như vậy, vẫn là lần đầu tiên A Thành mang tới bệnh viện chúng tôi, cũng là lần đầu tiên mang về sinh nhật Tiểu Tinh.”

      Tần Lạc vừa mới nằm xuống thân thể có chút cứng ngắc, khóe môi nặn ra tia cười miễn cưỡng, “ phải đâu? phải còn bạn là Giang Ánh Tuyết sao?”

      Mary liền vội vàng lắc đầu, “Giang Ánh Tuyết cũng phải bạn A Thành, chỉ là ông cụ nhà ấy sắp xếp đối tượng hẹn hò cho ấy mà thôi, Tiểu Tinh thích ta, cho nên A Thành đều chỉ vì ứng phó ông cụ mà vậy thôi.”

      Tần Lạc: “……”

      Tại sao ý trong lời của Mary giống như là mình và Đại Ma Vương thương chứ…..

      Ha ha!

      Coi như đàn ông toàn thế giới đều kết hôn rồi, cũng đương với Đại Ma Vương!

      Đầu tiên, ứng cử viên chồng tương lai của thể kết hôn; tiếp theo, chỉ muốn gả cho người đàn ông bình thường mình; cuối cùng, thích cùng hưởng người đàn ông với những khác.

      Mặc kệ người đàn ông kia bởi vì nguyên nhân gì mà bất đắc gĩ phải giữ vững quan hệ tốt đẹp với những kia, vậy đều phải là món ăn của mình!

      Cho nên, cân nhắc Đại Ma Vương!

      Huống chi, thân phận của mình và có khác biệt trời vực!

      Chỉ cần vừa nghĩ tới Ex. Boyfriend phản bội mình, liền đối với hai chữ “Hào Môn” này, xin miễn cho kẻ bất tài!

      chỉ là người dân người bình thường, với cao nổi!

      “Mary, hiểu lầm rồi, về mặt sinh hoạt, tôi chỉ là giáo viên dạy kèm cho Tiểu Tinh; ở công việc, Hoắc Tứ thiếu là lãnh đạo trực tiếp của tôi, hơn.”

      Tần Lạc lạnh nhạt giải thích, cũng muốn có bất kỳ quan hệ ràng nào với Đại Ma Vương.

      Mary đối với lời giải thích của chỉ thản nhiên cười, cũng cái gì nữa, nhìn ra được trước mắt Tần Lạc còn thích A Thành, hình như giữa hai người còn có hiểu lầm gì đó…..

      *****

      Tuyền xong, gần rạng sáng.

      Tần Lạc muốn ở bệnh viện nghỉ ngơi, nhất định đón xe trở về, Hoắc Kỷ Thành kéo , “Bên ngoài mưa, còn muốn gặp mưa phát sốt sao?”

      Sau khi Tần Lạc hạ sốt thân thể thoáng có chuyển biến, “Thân thể của tôi tôi ràng nhất, cần làm bộ tốt bụng! Lúc tôi thảm nhất bị giữ ở cục cảnh sát 24 giờ có chợp mắt còn bị hàng xóm chung quanh phỉ nhổ, nhiều người vu oan và người thân công kích tôi như vậy, tất cả công ty cũng từ chối tôi… tôi lập tức thành chuột chạy qua đường người người kêu đánh, đây mới là tàn phá tinh thần! Phát sốt tính là gì? Ở nhà uống nhiều nước chút và ngủ giấc là tốt, căn bản cũng cần làm điều thừa mang tôi tới bệnh viện!”

      Sắc mặt Hoắc Kỷ Thành đen lại, đáng chết! tốt bụng còn chưa báo đáp!

      Lại còn mang thù nhớ đến bây giờ!

      Sau khi Tần Lạc xong liền tránh khỏi tay chuẩn bị rời , biết người đàn ông này là rồng trong thiên hạ, khẳng định lòng tự ái rất mạnh, mình nhắc lại chuyện xưa còn chịu buông tay là thể nào.

      Đối với chuyện thể nào lại thể kéo dài, còn bằng kết thúc sớm chút!

      Đối với mình đối với người khác tốt!

      Cũng may người cửa bệnh viện có nhiều taxi, Tần Lạc nhanh chóng đón chiếc rời .

      Thần sắc Hoắc Kỷ Thành u lạnh lẽo nhìn chằm chằm xe rời , nắm đấm tự chủ được siết chặt, mới vừa rồi những lời khiến có lời nào để phản bác.

      ……….

      Tần Lạc nhìn người đàn ông còn đứng bất động ở đó trong kính chiếu hậu, thầm nghĩ: tổn thương được lòng tự ái cao ngạo của sao?

      Đáng đời!

      Mình là vốn mang thù!

      Ai bảo lúc đầu hại mình thảm như vậy!

      Chẳng lẽ cho là bây giờ đối với chút ân huệ là có thể có được tha thứ của sao?

      Nằm mơ!

      Tốt nhất trải qua tối nay về sau bị công ty khai trừ, từ đó về sau “ cầu dương quan của , đường cầu độc mộc của ”, bao giờ lui tới với nhau nữa!
      Last edited by a moderator: 20/12/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :