1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cưng Chiều Thê Tử Bảo Bối_ Mạt Trà Khúc Kỳ (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. 139

      139 Active Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      177
      ahihi.vụ này ta k dàh vì ta chỉ là mem đọc mem like và mem cmt @Tiểu Mê Mê
      Tiểu Mê Mê thích bài này.

    2. Tiểu Mê Mê

      Tiểu Mê Mê Well-Known Member

      Bài viết:
      99
      Được thích:
      3,233
      Chương 15.2: Chuyện xấu bại lộ (1 )

      Editor: Mê Mê


      Hạm Mạc viện là nơi mà chính thê của Giang tam gia – Thích thị ở. Vào lúc này, Thích thị ngồi ghế quý phi được làm bằng gỗ Hoàng đàn, phủ lên lớp sơn đen tuyền có mạ vàng, đôi mắt sắc lạnh nhìn tiểu nương quỳ sụp phía trước.


      Tiểu nương mặc bộ y phục màu xanh lam, chải đầu tóc song kế tinh xảo, gương mặt trẻ con thanh tú, mặc dù quỳ nền đất nhưng giữa đôi lông mày vẫn lên quật cường.


      Người đó chính là Tạ Nhân.


      Thích thị nhìn Tạ Nhân càng lớn càng giống gương mặt của Tạ di nương cảm thấy rất phiền lòng, với cái khuôn mặt như vậy chỉ sợ vài năm nữa cũng giống y như tỷ tỷ của nàng, là tiện nhân cướp phu quân người khác. Trong Trấn Quốc Công phủ có rất nhiều vị thiếu gia, nàng ta tùy tiện câu dẫn người chẳng phải nửa đời sau vinh hoa phú quý, hưởng phúc an nhàn. Thích thị là người thẳng thắn, còn có chút nóng tính, là phụ nhân có thù tất báo, tuy rằng nàng rất hận Tạ di nương , hận ốc cùng ô nên ghét lây sang Tạ Nhân, những việc thường ngày dù có đôi chút làm khó dễ nhưng cũng đến mức khiến Tạ Nhân sống nổi. Dù sao Thích thị vẫn là người quang minh chính đại, nếu như Tạ Nhân phạm sai lầm gì lớn nàng cũng chèn ép nàng ta quá mức.


      Nhưng vào lúc này, Thích thị lại tóm được chuyện xấu của Tạ Nhân, làm sao có thể dễ dàng bỏ qua cho được.


      Nha hoàn từ phía sau Thích thị, hai tay dâng lên chiếc vòng mạ vàng được chạm khắc hình sóng nước lăn tăn, Thích thị ngắm nghía nó lúc lâu rồi ngẩng mặt hỏi Tạ Nhân: “ Ngươi xem, cái vòng tay này, ngươi lấy từ đâu ra?”. Tạ gia bây giờ là gia tộc sa sút, cho dù Tạ di nương có được Giang tam gia sủng ái đến bao nhiêu những đồ trang sức được tặng cũng vô cùng bình thường. Tạ di nương vậy còn làm ra vẻ thanh cao, cho Giang tam gia tốn quá nhiều tiền bạc để mua đồ trang sức cho nàng ta, nhất quyết dùng những đồ trang điểm chỉ là loại tầm thường mà những di nương nhà khác hay dùng. Ở trong mắt những người hiểu chuyện, tự nhiên họ cho rằng Tạ di nương là người thông tuệ, hiểu tri thức lễ nghĩa, đúng tiểu thư xuất môn từ nhà có gia giáo. Nhưng Thích thị lại cảm thấy nàng ta mang bộ mặt dối trả đến cực điểm!


      Cho dù lại như thế nào cái vòng tay này là thứ phải Tạ di nương có thể cho Tạ Nhân. Hơn nữa, nếu trí nhớ của nàng lầm chất nữ Giang Diệu của nàng cũng từng mang cái vòng tay y như vậy.


      Tạ Nhân quỳ nền đất, nhìn thấy chiếc vòng nằm tay của Thích thị khuôn mặt sợ đến mức trắng bệch, sau lúc cố gắng áp chế sợ hãi, nàng ta mới dám run rẩy trả lời: “ Cái này, đây là…đây là vòng tay mà Giang Diệu cho ta”.


      Thích thị nghe vậy khuôn mặt liền cứng đờ.


      Nàng biết đứa cháu này xưa nay ra tay rất hào phóng, lại thêm Giang Diệu và Tạ Nhân trước đó cũng chơi thân với nhau, nếu như tiểu chất nữ có tặng cái vòng cho Tạ Nhân cũng là chuyện thường tình. Chỉ là….Thích thị nhìn sắc mặt tái nhợt của Tạ Nhân trong lòng vẫn tồn tại nghi ngờ, sau hồi suy ngẫm liền bảo nha hoàn thiếp thân mời Kiều thị.


      Tạ Nhân nơm nớp lo sợ quỳ yên chỗ dám nhúc nhích. Nàng tuy rằng chán ghét Giang Diệu nhưng vẫn biết rằng Giang Diệu là đơn thuần thiện lương, Giang Diệu nhớ lại tình cảm trước đây của hai người mà giúp nàng, bao che cho nàng. Tạ Nhân ngu ngốc nghĩ như vậy trong lòng cũng cảm thấy nhõm hơn nhiều.


      Cẩm Tú viện.


      Kiều thị nghe khuê nữ chơi đá cầu cùng với Tiết Kim Nguyệt rất hài lòng, nên bảo nha hoàn làm chút điểm tâm mang đến cho hai đứa trẻ. lúc nàng bước vào cửa Cẩm Tú viện vừa vặn gặp nha hoàn thiếp thân của Thích thị đến, là tam phu phân có chuyện muốn tìm nàng nên Kiều thị liền xoay người đến Hạm Mạc viện trước.


      Vừa bước vào tiền sảnh, Kiều thị liền thấy Thích thị lửa giận đầy mặt, còn Tạ Nhân lại quỳ phía trước.


      Kiều thị cười : “ Tam đệ muội, có chuyện gì vậy? Mới sáng ra có ai chọc giận muội hay sao?”. Tính tình Thích thị vốn nóng nảy và thẳng thắn nên từ trước đến nay hề hòa hợp với Phùng thị. Nhân duyên của Thích thị cũng may mắn như Phùng thị. Nhưng Kiều thị lại rất hiểu tính tình của Phùng thị, nữ nhân cũng rất giả dối, những gì biểu ra bên ngoài chưa chắc là suy nghĩ lòng của nàng ấy, nên trong mối quan hệ chị em dâu, Kiều thị có chút muốn gần gũi với Thích thị hơn so với Phùng thị.


      Thích thị đứng dậy, hơi khom mình hành lễ, sau đó nàng đưa cho Kiều thị cái vòng tay mạ vàng xem, rồi hỏi: “ Đại tẩu, tẩu xem thử cái vòng tay này có quen mắt hay ?”.


      Kiều thị từ xưa đến nay đối với đồ trang sức rất nhạy cảm, tuy rằng đồ trang sức của nàng rất nhiều nhưng chỉ cần nhìn qua lần liền nhớ kĩ. Bây giờ Thích thị đưa ra cái vòng tay này, Kiều thị ngay lập tức nhận ra đó là đồ của khuê nữ bảo bối. Nàng nhìn về Tạ Nhân lẳng lặng quỳ ngay ngắn bên, trong đôi mắt còn rưng rưng nước liền hiểu ràng đầu đuôi tình vì sao mà Thích thị mời nàng đến.


      Kiều thị vẫn chưa là quen hay quen, chỉ cười dịu dàng: “ Vòng tay như thế này, Diệu Diệu cũng có cái, làm sao…”.


      Thích thị thấy Kiều thị bỏ dỡ câu liền tiếp lời: “ Đại tẩu hiểu ý của muội”. xong đưa mắt nhìn Tạ Nhân bên: “ Vòng tay này là muội thấy nha đầu này mang, nhưng muội nhìn thân phận của nó, căn bản thể mang được cái vòng giá trị như vậy, liền cảm thấy nghi ngờ gọi lại hỏi nha đầu này lại là do Diệu Diệu tặng. Nhưng vẻ mặt nó được tự nhiên lắm nên mới mời đại tẩu đến để hỏi ý kiến tẩu chút. Tẩu có biết chuyện này hay ?”.


      Kiều thị trả lời: “Diệu Diệu có nhiều chuyện luôn tự mình quyết định, những chuyện vặt vãnh thế này tẩu cho phép Diệu Diệu cần thưa qua với tẩu”.


      Thích thị làm sao biết được. Tiểu chất nữ tuy từ vô cùng hiểu chuyện, những đồ trang sức này Kiều thị là mẫu thân vốn chẳng quan tâm nàng sử dụng như thế nào, chỉ cho phép những hạ nhân bụng dạ xấu xa trộm còn về việc Giang Diệu muốn cho ai Kiều thị chẳng ngăn cản. Kiều thị nếu biết trong lòng Thích thị càng nắm chắc mười phần là Tạ Nhân cố ý trộm . Nhân lúc Giang tam gia ra ngoài vui chơi cùng Tạ di nương, Tạ Nhân tìm được chỗ dựa, Thích thị biết cơ hội ngàn năm có nhất định bỏ qua, liền với Kiều thị: “ Đại tẩu biết muội thích những người dối trá, nếu như muội oan uổng nha đầu này tặng lại món đồ khác, nhưng tuyệt đối cho phép những hành vi ngay dưới mí mắt của trưởng bối mà lại làm ra những chuyện trộm gà bắt chó…”. Thích thị vừa vừa liếc mắt nhìn Tạ Nhân run rẩy.


      Nàng dừng lại chút, sau đó mới nhìn về Kiều thị, tiếp tục : “ Nếu đại tẩu phiền lòng, chúng ta mang nha đầu này đến chỗ của Diệu Diệu lát để hỏi cho ràng, ý tẩu như thế nào?”.


      Kiều thị biết tính nàng nôn nóng, hơn nữa nếu là do tạ Nhân tay chân sạch , người như vậy cũng thể tiếp tục lưu lại được, đỡ cho việc sau này Diệu Diệu lại bị nha đầu này làm hư. Kiều nhìn Tạ Nhân trang phục chỉnh tề đứng bên cạnh rồi quay đầu lại nhìn Thích thị gật : “ Cũng được, tẩu muốn sang thăm Diệu Diệu chút, sáng nay Nguyệt nha đầu của Tiết phủ cũng sang chơi, nếu tiện đường chúng ta hỏi tụi chuyện này chút”.

      Uyên Sama, kem_1010, Sweet you72 others thích bài này.

    3. Tiểu Mê Mê

      Tiểu Mê Mê Well-Known Member

      Bài viết:
      99
      Được thích:
      3,233

      Chương 16: Chuyện xấu bại lộ (2)

      Editor: Mê Mê


      Thích thị cùng Kiều thị ở phía trước, còn Tạ Nhân theo sau cùng nhóm nha hoàn.


      Từ rất xa nhìn đến sân viên của Cẩm Tú viện thấy hai tiểu nương chơi đá cầu. Tuổi Giang Diệu hơn Tiết Kim Nguyệt nên so về vóc dáng hay chiều cao cũng đều bằng, nhưng lúc này nàng lại đá cầu trông rất có dáng, tiểu nữ oa toét miệng cười vui vẻ để hở cái răng rửa vừa bị gãy, hai gò má cũng vì vận động mà trở nên đỏ ửng. Mục đích của Thích thị hôm nay đến đây mặc dù là muốn hả giân, nhưng tấm lòng quý mến chất nữ của nàng là tình nền nhìn thấy cháu đáng hoạt bát lại kiềm được thương.


      Thích thị vào cửa Trấn Quốc Công phủ được mười năm. Nàng thấy qua bộ dáng Giang Diệu lúc mới sinh, mềm mềm, dễ thương thể tả được, Kiều thị là mỹ nhân nên sinh khuê nữ dĩ nhiên cũng đứa bé phấn điêu ngọc mài. Nhưng may lúc Giang Diệu mới sinh ra có bệnh trong người nên khó tránh khỏi việc mất vài nét linh hoạt nghịch ngợm vốn có của tiểu hài tử.


      Thích thị cười cười, nhìn Kiều thị : “ Diệu Diệu càng lớn càng khỏe mạnh, đại tẩu nhỉ?”.


      Nghe người khác nhắc đến con bảo bối, Kiều thị khỏi nở nụ cười thương. Nàng gật đầu: “ Tẩu cũng mong gì hơn, chỉ mong Diệu Diệu có thể khỏe mạnh là đủ rồi”.


      Giang Diệu chơi đùa thấy mẫu thân đến, đôi chân ngắn ngủn nhanh chóng chạy đến, sà vào lòng Kiều thị, ngọt ngào gọi: “ Nương”. Sau đó lại lộ cái đầu nhìn đến Thích thị đứng bên cạnh, đôi con ngươi trong veo lấp lánh, cũng thưa tiếng “ Tam thẩm thẩm”. thanh vừa mềm mại vừa nhu hòa, khiến người nghe cảm thấy tâm tình như muốn hòa tan trong mật đường.


      Thích thị cúi đầu nhìn khuôn mặt bánh bao nhắn. Giang Diệu mập lên chút rất đáng .

      Tiết Kim Nguyệt thấy Kiều thị và Thích thị đến cũng chạy đến cúi người hành lễ, tuy rằng bị thiếu mất hai cái răng cửa nhưng vẫn ảnh hưởng chút nào đến ngây thơ hoạt bát của tiểu nương. Tiết Kim Nguyệt mặc bộ váy áo màu xanh lam, chính giữa mi tâm còn chấm nốt son màu đỏ, nàng thấy Tạ Nhân cũng theo phía sau Thích thị, khuôn mặt luôn giả vờ dịu dàng điềm đạm, đôi mắt vẫn còn ửng đỏ cứ như vừa mới khóc xong. Tiết Kim Nguyệt vốn dĩ thích Tạ Nhân, lại đúng vào lúc này nhìn thấy nàng ta mang bộ quần áo màu sắc giống y như mình liền cau mày bực bội.


      Cả đoàn người cùng vào tiền sảnh Cẩm tú viện, Kiều thị bế Giang Diệu ngổi nhuyễn tháp có bọc đệm thêu hình hoa lê cùng ngọc lưu ly tươi sáng. Còn Tiết Kim Nguyệt ngoan ngoãn ngồi bên cạnh Kiều thị, hai chân ngắn khẽ đong đưa, vui vẻ ăn trái cây cùng điểm tâm cắt sẵn đặt bàn .


      Thích thị nhìn Giang Diệu, mỉm cười hỏi: “ Diệu Diệu, hôm nay tam thẩm thẩm có chuyện muốn hỏi con, Diệu Diệu phải đáp ứng tam thẩm, phải thà trả lời, có được nào?”.


      Thích thị là nữ nhân xinh đẹp nên lúc cười rộ lên mỹ quang bắn ra bốn phía, Giang Diệu cũng rất thích vị thẩm thẩm này, mặc dù tính khí có hơi nóng nhưng lại rất quan tâm đến nàng. Nghe Thích thị như vậy Giang Diệu liền gật đầu, mỉm cười đồng ý: “ Vâng ạ!”.


      Tạ Nhân đứng trước mặt mấy người bọn họ, khuôn mặt vẫn trắng bệch như tờ giấy, đôi mắt khỏi tha thiết mong chờ nhìn Giang Diệu.


      Nhưng Giang Diệu lại cố tình nhìn thẳng, ngay cả cái liếc mắt cũng thèm cho Tạ Nhân.


      Tạ Nhân vô cùng sốt ruột, nhưng lại thể được gì, chỉ có thể ngóng chờ…ngóng chờ Giang Diệu đủ thông minh cùng lương thiện để cứu giúp nàng. Tạ Nhân nắm chặt bàn tay, lòng bàn tay rịn mồ hôi, cực kì căng thẳng, trong lòng cũng rất hối hận, đáng lẽ phải đem vòng tay giấu kĩ để Thích thị thấy được. ( Con này đúng mặt dày, ta cứ tưởng nó hối hận vì ăn cắp chứ, ai ngờ…).

      Thích thị đem vòng tay được cất trong ống tay áo ra, hỏi Giang Diệu: “ Tam thẩm lấy cái vòng này từ chỗ của nha đầu kia, Diệu Diệu có biết cái vòng này ?”.


      Giang Diệu nhìn chiếc vòng tay mạ vàng được chạm khắc hình sóng nước lăn tăn, liền ngây ngẩn.


      Dò tìm trong kí ức, Giang Diệu liền nhớ ra cái vòng tay này, nàng cũng từng đeo nó vài lần, dĩ nhiên nhìn cái liền nhận ra nó. Hơn nữa nàng còn nhớ rất , lúc đó nàng và Tạ Nhân vẫn còn có giao hảo với nhau, Tạ Nhân cũng rất thích cái vòng này, nhưng Tạ Nhân lại cố chấp tỏ ra mình là người tâm cao khí ngạo.


      Tuy rằng lúc còn thân thiết với nhau Giang Diệu cũng muốn tặng nàng ta vài món trang sức cùng xiêm y nhưng mỗi lần như thế Tạ Nhân lại liên tục từ chối. Khi đó, trong lòng nàng cũng nhìn Tạ Nhân với con mắt khác, cứ tưởng Tạ Nhân là người những thứ quý giá, ngày hôm đó nhìn thấy Tạ Nhân cứ mãi ngắm nhìn cái vòng, nàng cũng muốn tặng nó cho Tạ Nhân, dù sao cũng chỉ là cái vòng đeo tay mà thôi, ngờ rặng Tạ Nhân lại chê nó phù hợp tuổi của mình, chỉ hợp cho mấy người lớn tuổi. Sau này, thấy vòng tay đâu nữa, Ngọc Trác sốt ruột tìm, dù sao chủ nhân là tiểu nữ oa sáu tuổi, nếu đồ trang sức bị mất cắp người bị hiềm nghi đầu tiên chính là nha hoàn thiếp thân. Giang Diệu dĩ nhiên tin tưởng nhân phẩm của Ngọc Trác, mà lúc đó trong đầu nàng cũng suy đoán, mặc dù có nghi ngờ Tạ Nhân nhưng lại nhanh chóng phủ nhận, nghĩ rằng người như Tạ Nhân làm những chuyện trộm cướp bỉ ổi như thế. Nếu như làm lớn chuyện này, cứ coi như là do Tạ Nhân làm ra chiếc vòng hủy hoại mất thanh danh của nương, nên Giang Diệu mới ậm ừ cho qua nhắc đến nữa.


      Chuyện cũng đến mức lớn lắm, chỉ có cái vòng tay, nàng muốn bao nhiêu lại có?


      Giang Diệu để cho Ngọc Trác thưa với mẫu thân, vì vậy chuyện cái vòng cũng nhanh chóng chìm vào lãng quên.


      Ở kiếp trước, nàng chính là người thiện lương như vậy, nhưng đến cuối cùng lại biết, người mà nàng cố ý che chở lại ở phía sau câu dẫn vị hôn phu chưa cưới, lại còn nhẫn tâm giết chết nàng. Tạ Nhân lòng dạ độc ác cùng giả dối như vậy, bảo sao Giang Diệu hận, đừng đến ánh mắt mong chờ của Tạ Nhân bây giờ, kiếp này Gang Diệu trả lại hết cho nàng ta cả vốn lẫn lãi.


      Sống lại lần nữa, chuyện này cũng xảy ra y như vậy, nhưng kết quả chắc chắn khác .


      Giang Diệu ngước mắt, thấy Tạ Nhân chăm chú nhìn mình, vẻ mặt cứ như là trút được nỗi lo lắng. Giang Diệu lại khép mi, nàng nhớ đến kiếp trước, lúc bị ngã nền đất lạnh như băng, thân thể vô cùng khó chịu,mà lúc đó, nàng cũng nhìn Tạ Nhân cùng Lục Hành Chu bằng ánh mắt như vậy, mong muốn bọn họ đen bình ngọc đựng thuốc đưa cho nàng.


      Giang Diệu cười giễu, nghiêng đầu nhìn Thích thị, thanh non nớt vang lên: “ Hóa ra là do Tạ tỷ tỷ lấy , hèn gì bấy lâu nay con thấy nó nữa. Nhưng hình như tỷ ấy cho con biết”.


      thanh tiểu nữ oa mềm mại ngọt ngào, khuôn mặt ngây thơ lộ chút gian tà, nhưng lời ra lại thể làm những hạ nhân có mặt trong phòng liên tưởng đến câu ngụ ngôn “ Phá gia chi nữ”. Cái vòng tay mạ vàng này, đủ để nuôi sống những hộ gia đình bình thường đến vài năm, nhưng trong ngữ khí của tiểu thư lại là món đồ chút nào giá, cứ như chuyện bị đồ vật bị cầm nhầm liên tục xảy ra như thói quen vậy.


      Khuôn mặt bé của Giang Diệu vẫn mang nét cười ngây ngô nhưng trái lại, Kiều thị tức giận đến đỏ cả mặt rồi


      Kiều thị mặc dù mỹ lệ nhưng lúc nổi giận cũng vô cùng đáng sợ, đôi mắt đẹp như nước hồ thu lại sắc bén nhìn Tạ Nhân, đại khái là vẫn thể nào tin được đứa bé này lại là người như thế.


      Tạ Nhân run lẩy bẩy, cứ ngỡ rằng Giang Diệu nhìn hiểu được ánh mắt mình muốn liền mềm yếu giải thích: “ Diệu Diệu…tỷ có…”.

      Giang Diệu vẫn mang nét cười, mở đôi mắt to tròn lẳng lặng nhìn Tạ Nhân, có ý muốn đáp lời.


      Tạ Nhân vốn muốn giải thích, ngụy biện cho bản thân nhưng đến khi trông thấy ảnh mắt của Giang Diệu lại thốt ra được lời nào. Tạ Nhân hiểu, Giang Diệu ràng là cố ý muốn như vậy…Nước mắt kiềm chế được từng giọt rơi xuống, bộ dáng nàng ta bị người khác nắm thóp trông chật vật, còn đâu dáng vẻ cao ngạo màng phú quý như ngày thường.


      Vào lúc này, Thích thị bỗng nhiên đứng dậy, cúi người nhìn Kiều thị : “ Đại tẩu bớt giận, muội dẫn nha đầu này về Hạm Mạc viện để hỏi cho ràng, tiện thể xem nó có lấy cắp thứ gì khác nữa hay ”. Sau đó lại quay đầu, trừng mắt nhìn Tạ Nhân chút, giọng che dấu được khinh bỉ: “ Còn tuổi mà làm ra những chuyện trộm cắp như vậy…Tạ di nương thân làm trưởng tỷ lại dạy dỗ tốt muội muội ruột thịt, là hay!”.


      Tạ Nhân dù sao cũng mới có tám tuổi, gặp phải loại chuyện như vậy khỏi hoảng sợ, nhất thời biết làm sao liền ôm mặt khóc tức tưởi.


      Thích thị sợ Tạ Nhân nếu cứ gây huyên nào làm cho Kiều thị và tiểu chất nữ vui, liếc mắt nhìn nha hoàn đứng bên cạnh. Bọn nha hoàn hiểu ý của chủ tử, liền cúi đầu hành lễ với Kiều thị rồi kéo Tạ Nhân ra bên ngoài.


      Tiếng khóc dần rồi liền tắt hẳn, trả lại gian yên tĩnh cho cả Cẩm Tú viện. Tiền sảnh lặng ngắt như tờ, Kiều thị vẫn nén được giận, sắc mặt khó coi cực kì. Giang Diệu ngồi trong lòng mẫu thân, hướng ánh mắt nhìn Tiết Kim Nguyệt nháy cái, Tiết Kim Nguyệt thông minh liền nhanh tay cầm lát táo, giả vờ ngồi ăn, dám lời nào.


      Đúng lúc này, Giang Thừa Hứa vào.


      Kiều thị trông thấy con trai, cũng chỉ lạnh nhạt : “ Hứa nhi, con đến rất đúng lúc, giúp nương đưa Nguyệt biểu muội của con về Tiết phủ”.

      Giang Thừa Hứa vốn đối với mẫu thân tôn kính hơn rất nhiều so với phụ thân, vì cả bốn huynh muội đều biết, trong nhà người lớn nhất phải là cha mà là nương, đến cha còn dám chọc giận nương làm sao bọn họ dám. Nên khi nghe Kiều thị phân phó như vậy liền gật đầu đồng ý, sau đó đem Tiết Kim Nguyệt từ ghế ôm xuống, nắm tay của nàng ra Cẩm Tú viện.


      Chờ Nhị thiếu gia mang Tiết tiểu thư rời khỏi, Ngọc Trác cùng Phỉ Thúy nãy giờ vẫn yên lặng đứng bên cạnh Kiều thị liền quỳ sụp xuống.


      Tiết phủ


      Giang Thừa Hứa tuân lệnh mẫu thân đưa Tiết biểu muội về Tiết phủ.


      Tiết Kim Nguyệt là có tính cách hoạt bát, nhưng đối mặt với Giang Thừa Hứa lạnh lùng gan lớn cũng liền tự khắc lại. Chỉ là lúc ở trong xe ngựa có hai người bọn họ, nên nàng vừa quay đầu liền thấy . Tiết Kim Nguyệt vẫn lén lút ngắm nhìn Nhị biểu ca vài lần, đôi con ngươi linh động, càng ngắm lại càng thấy vị Nhị biểu ca này rất soái.


      Lúc xe ngựa dừng chân trước Tiết phủ, Giang Thừa Hứa suốt quãng đường đều nhắm mắt dưỡng thần lúc này mới mở ra, ôm Tiết Kim Nguyệt xuống xe.


      Chân vừa chạm đất, Tiết Kim Nguyệt nhanh chóng chạy vào phủ, đến khi khuất tầm mắt của Giang Thừa Hứa, nàng mới dừng lại, khom người thở dốc, cứ như phía sau có mãnh thú truy đuổi. Nàng sợ Giang Thừa Hứa đến mức ngay cả tiếng cảm ơn cũng chưa vắt giò lên cổ mà chạy rồi.

      -------------------------------------------

      Tác giả có lời muốn :

      Lục Lưu: So sánh hai người này với nhau nương tử của ta vẫn còn đối với ta tốt lắm

      o(* ̄︶ ̄*)o

      Nhị ca: ….

      Đêm nay canh hai + thả chó cắn người.

      -------------------------------------------------
      Lảm nhảm của Editor:

      Vì chương 15.2 ngắn quá nên ta bonus thêm chương 16 nữa nha. Đến thứ 7 vẫn có chương mới đó . :tt2:

      Thứ hai là bản thân ta chẳng ưa gì chị em nhà họ Tạ này chút nào,đứa lớn cướp chồng người ta, đứa sau này cũng y chang vậy. xấu còn đóng vai ác, đọc mà chỉ ngóng đến lúc Diệu Diệu trừng trị em thôi :056:. Tạ Nhân đáng ghét mà sau này còn xuất thêm em cực phẩm siêu chảnh chọe nữa cơ. Có cái ta thích là bà tác giả này hiền quá, viết kết cục chẳng thõa mãn thú tính của ta chút nào >.<

      Uyên Sama, kem_1010, TieuLinh835965 others thích bài này.

    4. emilia

      emilia Well-Known Member

      Bài viết:
      605
      Được thích:
      509
      Tem tem.......
      Hale205Tiểu Mê Mê thích bài này.

    5. cô gái bạch dương

      cô gái bạch dương Well-Known Member

      Bài viết:
      439
      Được thích:
      375
      Phải trừng trị những đứa tra nam tra nữ thê thảm vào mới thỏa mãn
      Tiểu Mê Mê thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :