1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nhà Có Ba Lang Quân-Thập Bát Kinh ( Hoàn)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ty~Ty

      Ty~Ty Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      1,553
      Cám ơn các nàng chờ đợi.
      Ta hơi bận nên cố gắng
      :yoyo44::yoyo44::yoyo44:
      linhdiep17ceciliapan thích bài này.

    2. ceciliapan

      ceciliapan New Member

      Bài viết:
      6
      Được thích:
      2
      từ đó giờ mình chưa đọc mô típ này . he he . theo dõi thôi

    3. Ty~Ty

      Ty~Ty Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      1,553
      Chào mừng nàng @ceciliapan xa chân xuống hố
      linhdiep17 thích bài này.

    4. Ty~Ty

      Ty~Ty Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      1,553
      Chương 49: Bị thương


      Cam Đường ngờ rằng, thịt hươu chín bán tốt như vậy, ngày đó non nửa nồi, hơn nữa ngày thứ 2 hai nồi to tất cả đều nửa ngày đều bán hết.


      Đại Lang, Nhị Lang hai người mang theo thùng con trở về, mới buổi trưa vừa qua khỏi, hai người cởi trang phục thùng gỗ cùng sọt vai, liền hưng phấn chạy vào phòng, trong phòng Cam Đường tựa vào đầu giường đặt gần lò sưởi, Tam Lang ở bên đọc sách.


      "Nương tử, chúng ta trở lại." Nhị Lang đẩy cửa ra liền hô lên.


      Cam Đường nằm trước có việc gì, vừa nhìn thấy Đại Lang, Nhị Lang lần lượt vào nhà, ngồi dậy, vội vã : "Các huynh về sớm như vậy, bán xong rồi sao?"


      "Nương tử, chúng ta bán hết thịt chín rồi, nàng nhìn thấy, chúng ta vừa đến chợ, rất nhiều người bị hương thơm dẫn lại đây, đều hỏi chúng ta bán gì." Nhị Lang vừa chuyện, vừa cởi giày trèo lên giường, ngồi xếp bằng bên người Cam Đường.


      Đại Lang cũng tới, ngồi ở bên giường, Tam Lang vừa nghe Nhị Lang như thế, làm sao còn có tâm tư đọc sách, đặt sách trong tay xuống, liền hướng bọn bên này chuyển lại đây, Tiểu Khôi lười biếng ngủ gật dưới chân giường, cũng giương mắt nhìn bọn chút, rồi lại tiếp tục kéo mí mắt ngủ gật.


      "Nương tử, nàng thông minh, nàng đoán rất đúng, mọi người chỉ dám tới hỏi, lại ai dám mua, chúng ta liền làm theo nàng , đem đầu con mồi bày ra cùng bán, chúng ta là hộ săn bắn, đó đều là thịt thú, phải gia cầm, nha môn quy định cho phép mua bán gia cầm, thịt thú có thể tùy ý mua bán, chúng ta còn ăn trước mặt mọi người cho bọn họ xem." Nhị Lang tiếp tục , thần sắc đều là bội phục trí tuệ nương tử.


      Cam Đường thấy bọn đều vây quanh mình , khỏi gật đầu, : "Các huynh phải như vậy làm như vậy mới có thể làm cho bọn họ yên tâm, mau sau đó thế nào?"


      Lúc này Đại Lang cười : "Mọi việc đều bị nương tử trúng rồi, chúng ta lời này, lại đem con mồi bày ra, còn ăn thịt, mọi người vây quanh lại đây mua, hai người mua, người khác thấy cũng do dự nữa, tất cả lên, mới mấy giờ, hai thùng thịt liền bị mua hết rồi."


      "Nương tử, nàng biết, có người còn mua được, có người hỏi chúng ta bao giờ lại bán, còn có người mua được thịt chín, mua con mồi của chúng ta, hỏi chúng ta cách nấu thịt." Nhị Lang nhiều, như cái máy hát đóng được.


      Cam Đường nghe xong, nội tâm thoải mái, ha ha nở nụ cười, Đại Lang cởi túi tiền lớn cột ở bên hông xuống, đem tiền đồng, bạc vụn trong túi đổ ra giường, tiền đồng lập tức lỗ lỗ lăn giường.


      Đại Lang đưa tay gạt tiền đồng đến trước mặt Cam Đường, : "Nương tử, nơi này trừ bỏ 800 văn là bán con mồi, còn lại đều là bán thịt chín."


      Cam Đường đếm tiền đồng, còn mấy lượng bạc vụn nàng động đến, nàng chỉ phụ trách đếm tiền đồng, còn lại bạc vụn để Đại Lang đến tính, hai người cộng lại chút, tiền đồng có 300 bốn mươi sáu cái, bạc vụn tất cả có 10 cái 2 còn có dư, như vậy trừ bán con mồi 800 văn, còn lại là thịt chín, bọn được 9 lượng bạc, bằng người ta tiêu dùng bình thường và làm hoa màu hai năm, đất bọn trồng được rau, đồ ăn, rau dưa gì đều mua, so với hoa màu người ta phí tiền rất nhiều, bất quá tiền tiêu nửa năm đó cũng dư dả.


      Mới bán lần thịt chín, trừ bỏ phí tổn tiền lãi đủ bọn tiêu nửa năm, tốc độ kiếm tiền như vậy, làm cho Cam Đường giống như máu đánh gà, reo lên: "Ngày mai các huynh lại lên núi săn thêm con mồi, tốt nhất là săn hươu, có vẻ quen tay, cho dù có, thịt khác ta cũng tin tưởng có thể ăn ngon, chúng ta ngừng cố gắng, kiếm bạc lớn."


      "Được, nương tử." Đại Lang, Nhị Lang trăm miệng lời, mặt cười khép được miệng.


      Mới thử kiếm tiền mà dễ như thế này, Đại Lang, Nhị Lang, Tam Lang dị thường hưng phấn, sáng sớm hôm sau, Đại Lang, Nhị Lang liền cõng cung tiễn cùng sọt núi Đông Lĩnh, thẳng đến trời tối đêm đen, vẫn thấy xuống núi.


      Chạng vạng Cam Đường bắt đầu ngóng bọn , vẫn chưa thấy bọn trở về, nội tâm khó tránh khỏi có chút bất an, ngày thường sau giữa trưa, đều về nhà, hôm nay so với ngày thường chậm rất nhiều, lại vẫn thấy thân ảnh bọn .


      Kiềm chế nội tâm bất an, Cam Đường tiếp tục chờ, ngày nghiêng dần dần về phía tây, ánh nắng chiều màu hồng nơi chân trời cũng chậm rãi biến mất, sắc trời từ đục ngầu xám trắng hướng về đêm đen biến ảo, bóng tối bao trùm trời đất, tâm Cam Đường ra được gì, mắt thấy ánh trăng thản nhiên chiếu ra màn đêm, lòng của nàng muốn xách đến cuống họng, bắt đầu miên man suy nghĩ.


      xảy ra chuyện gì , chẳng lẽ có người bị thương, hai người đều bị thương , có khả năng gặp được... , , có khả năng, Đại Lang, Nhị Lang trưởng thành từ núi, kỹ thuật săn thú thể chê, có khả năng xảy ra ngoài ý muốn, có khả năng.


      Cam Đường miên man suy nghĩ rất nhiều, lại an ủi chính mình, thời gian chờ đợi luôn gian nan như vậy, Tam Lang chăm sóc bên người cũng chịu ảnh hưởng, ban đầu còn an ủi nương tử có việc gì, theo sắc trời càng ngày càng đen, cũng theo ưu tư hạ xuống.


      Hai người vẫn đứng bên ngoài ở trong sân , Tạ Chí Dận đến đây lại , lại đến, như vậy quay lại vài lần, vẫn thấy Đại Lang, Nhị Lang trở về, nhịn được hỏi: "Hay là lên núi tìm ."


      Tuy tìm là biện pháp, cùng Tam Lang hai người chỉ sợ dễ dàng, dù sao Tam Lang hay lên núi, lời của Tạ Chí Dận càng thêm khó, đường trong núi hai người biết, Cam Đường sợ bọn tìm được người, ngược lại chính mình lại lạc đường núi, như vậy càng thêm phiền toái, bởi vậy liền cự tuyệt đề nghị của Tạ Chí Dận.


      Rốt cục Cam Đường có thể cảm nhận được hôm nàng và Nhị Lang mất tích, tâm tình người khác, căn bản là dày vò, nàng cảm giác chính mình đều nhanh thảo mộc giai binh (ai biết câu này giúp mình với), phàm là phía trước xuất bóng người, hoặc có tiếng bước chân hay thanh gì khác, tưởng là bọn , chỉ kém nước chạy vội qua thôi, quả thực là trông mòn con mắt.


      lúc nàng càng ngày càng sợ hãi, cả người sắp lâm vào loại khủng hoảng, lại có hai thân ảnh từ trước mặt tới, cả người nàng đều căng thẳng, hai mắt trừng tròn xoe, nhìn chằm chằm thân ảnh phía trước tới, cầu nguyện là hai bọn , nếu nàng quan tâm mà chạy lên núi rồi.


      Thân ảnh càng ngày càng tới gần, tâm Cam Đường bang bang nhảy, cũng phát Tam Lang nắm tay nàng, cũng rất khẩn trương, hy vọng là bọn họ, lại dám chạy lên, bởi vì thất vọng nhiều lần rồi.


      Hai người khẩn trương nhìn phía trước, hai thân ảnh đột nhiên gọi: "Nương tử, tam đệ."


      Hai tiếng này làm cho tâm Cam Đường, Tam Lang phanh hồi, Cam Đường nhịn được nữa, nhanh chân chạy tới hướng bọn , nước mắt lập tức bừng lên, tầm mắt mơ hồ, cũng quản là ai, chạy vội tới bên người bọn , liền nhào vào ngực người trong đó, miệng hô: "Sao các huynh trễ như vậy mới trở về, biết ta cùng Tam Lang lo lắng gần chết sao." Miệng bên hô, bên lấy tay đánh ngực .


      "Tê." Bên tai truyền đến thanh hít vào, Cam Đường ngẩng đầu lên, nhờ ánh trăng mỏng manh làm nổi bật, mới nhìn ràng là Đại Lang, chỉ thấy mặt mày nhăn nhúm, như cắn răng.


      "Nương tử, nàng đừng đánh, đại ca bị thương." Nhị Lang bên kêu lên.


      "Bị thương? Bị thương ở đâu? Có nghiêm trọng ?" Cam Đường vừa nghe sợ tới mức nhắm thẳng về phía sau, lập tức liền nhảy rời khỏi Đại Lang, dám đụng đến nữa, miệng liền hỏi.


      "Nương tử cần lo lắng, bị thương thôi, chỉ là nàng vừa vặn đụng tới miệng vết thương, thế này mới có chút đau." Đại Lang sợ dọa đến nương tử, an ủi .


      "Nhanh cho ta xem, rốt cuộc bị thương thế nào?" Cam Đường vẫn lo lắng, đôi mắt nhắm thẳng thân xem xét, đáng tiếc cổ đại có đèn đường, hôm nay lại phải trăng rằm, chiếu thân ảnh.


      Nhị Lang lên kéo Cam Đường, : "Nương tử, nơi này xem thấy, chúng ta về phòng , đại ca cũng mệt mỏi, cần nghỉ ngơi mới được."


      Cam Đường đánh đầu mình chút, : "Xem ta ngốc, nhất định Đại Lang mất rất nhiều máu, khẳng định có khí lực, Nhị Lang, Tam Lang mau đỡ huynh ấy vào nhà."


      Tam Lang chạy tới nghe nương tử như vậy, liền tới đỡ lấy Đại Lang, Nhị Lang lại : "Ta còn kéo đại gia hỏa, mọi người nhanh chóng vào nhà , ta kéo đại gia hỏa này vào phòng bếp ."


      Cam Đường cũng rành lắm, nhìn phía sau Nhị Lang, quả bóng dáng đen tuyền, nhìn rất khổng lồ, im lặng nhìn xem là thứ gì, bất quá nàng cũng rảnh để ý cái đó, chỉ nhìn thoáng qua, rồi cùng Tam Lang đỡ Đại Lang vào trong sân , lập tức hướng tới phòng phía đông đến.


      Vào phòng, Tam Lang đỡ Đại Lang ngồi xuống giường, Cam Đường thổi lửa châm ngọn đèn bàn, trong phòng liền sáng lên, Cam Đường nhìn qua Đại Lang, chỉ thấy quần áo Đại Lang bị cắt vài chỗ, nhất là ngực, cơ hồ hoàn toàn mở, lộ ra ngực rắn chắc.


      có hai bộ quần áo cho dù bị hỏng, bất quá lúc này cũng phải đau lòng quần áo, trong ngực Đại Lang có miệng vết thương rất sâu, máu tươi có chút đọng lại ở miệng vết thương, có chút lại giọt xuống, da thịt có chỗ miệng bị vỡ ra, nhìn qua có vẻ đỏ tươi đập vào mắt, Cam Đường chỉ cảm thấy tâm bị kéo chút, cảm giác đau quá.


      "Này coi như bị thương sao? Ta lấy thảo dược cầm máu." Cam Đường chịu đựng đau lòng, chuẩn bị quay đầu chạy ra khỏi phòng lấy thảo dược, lúc này Nhị Lang đẩy cửa vào, trong tay cũng cầm thảo dược cầm máu.


      Cam Đường nhận lấy cho vào miệng nhai nát, tinh tế đắp ở miệng vết thương của Đại Lang, miệng còn quên hỏi: "Nhị Lang, rốt cuộc có chuyện gì? Hôm nay về trễ như vậy, Đại Lang còn bị thương."


      "Lúc chúng ta chuẩn bị xuống núi, vừa vặn đụng phải đầu lợn rừng, giống như phát điên lao về hướng chúng ta, chúng ta mất toàn lực mới giết chết nó, dùng cây mây trói kéo trở lại." Nhị Lang .


      Cam Đường đắp tốt miệng vết thương của Đại Lang xong, thế này mới yên tâm ít, giúp nằm xuống rồi quay đầu nhìn về phía Nhị Lang, này mới phát , thân cũng rách tung toé, miệng vết thương thân còn nhiều hơn so với Đại Lang, chỉ là phần lớn đều lớn , nghiêm trọng như Đại Lang.


      "Huynh bị thương cũng , đến, ta giúp huynh đắp vết thương." Cam Đường kéo Nhị Lang lại đây ngồi xuống, giúp đắp thảo dược, miệng còn oán trách: "Đụng tới tình này, các huynh biết trốn sao, đám đều là ngốc tử."


      " phải chúng ta nghĩ tới thịt lợn rừng sao, lại , lợn rừng thịt nhiều, đầu lợn rừng có thể làm rất nhiều thịt chín, nếu công bỏ lỡ, phải rất đáng tiếc." Nhị Lang thấy nương tử đau lòng như thế, nội tâm cao hứng, mặt cười ngừng được.


      "Như vậy còn cười, huynh phải ngốc tử cũng người tin." Cam Đường oán trách câu, sau : "Các huynh nhất định phải nhớ kỹ cho ta, kiếm tiền là trọng yếu, nhưng an nguy của các huynh còn quan trọng hơn, sau này nếu để ý an nguy chính mình, các huynh có gì hay xảy ra, bảo ta phải làm sao."


      Đại Lang, Nhị Lang đều nhìn về phía nương tử, thế này mới cảm thấy chính mình quá mức xúc động, sao lúc ấy nghĩ ra chuyện ngoài ý muốn, nương tử nên làm cái gì bây giờ, bị nàng câu như vậy, đều cúi đầu nghĩ lại, qua lúc lâu, huynh đệ ba người đều mở miệng : "Nương tử, sau này chúng ta tuyệt bỏ lại nàng, nhất định lưu lại mạng bảo hộ nàng, chiếu cố nàng."


      Trong nháy mắt, Cam Đường hiểu cảm động, cư nhiên có ba nam nhân nguyện ý lấy mạng bảo hộ nàng, chẳng lẽ phải kỳ tích sao.

    5. anhhai1997

      anhhai1997 Active Member

      Bài viết:
      135
      Được thích:
      143
      lâu lắm mới thấy bạn quay lại..........truyện hay lắm
      <3<3<3^_^^_^^_^
      Ty~Ty thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :