1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thịnh Thế Vinh Sủng - Phi Dực

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      có chương mới là mừng rồi, sẵn sàng chờ đợi trg hạnh phúc.

      p/s: có lỗi đánh máy đó nàng, chữ "trong" mà bị đánh thành "tỏng" ko ah
      Hạ An Hi thích bài này.

    2. Hạ An Hi

      Hạ An Hi Well-Known Member

      Bài viết:
      190
      Được thích:
      3,354
      Huhu đúng r toàn bị nhầm thành "tỏng" nhiều chỗ nhìn lại sửa đc nhưng mà nhiều chỗ toàn chữ là chữ hoa hết cả mắt nên k nhìn thấy @.@
      Lương Hoàng Kimsusu thích bài này.

    3. Hạ An Hi

      Hạ An Hi Well-Known Member

      Bài viết:
      190
      Được thích:
      3,354
      Chương 56:

      Editor: Kim Chi



      Nếu như vài phút trước, Vương Diên còn cảm thấy ngượng ngùng, tại trong ánh mắt châm chọc của các nữ quyến, nàng chỉ cảm thấy có cách nào để làm người.

      Như này là làm cái gì đây?

      Ở trong nhà người khác, trong yến tiệc mừng thọ người ta, muốn mấy thiếu gia trong nhà này nhìn trúng, thử hỏi có xâu hổ hay , xem như nhìn sắc mặt người khác, làm chuyện như vậy còn có mặt mũi gì?

      Mỹ phụ mặc trang phục hoa lệ ngồi đối diện kia, miệng phát ra tiếng cười lạnh bén nhọn, làm Vương Diên run cầm cập đứng lên mặt cứ như bị cạo sạch luôn rồi, chỉ cảm thấy tại nên tự tử mới tốt.

      Thái thái Vương gia lại cho là đúng.

      Năm đó, Vương quý nhân chính là trong bữa tiệc hoàng cung, bài thi từ hấp dẫn ánh mắt Hoàng thượng, sau nghênh tiếp vinh sủng suy. Phủ quốc công này mặc dù là thế gia trong thế gia, nhưng nam nhân ấy mà, phải là coi trọng dáng vẻ cùng tài năng hay sao? Khuê nữ nhà mình đẹp như thiên tiên, lại vừa có thể thi vừa có thể họa, tiến cung cũng được, ai ở đây có thể so sánh được chứ? Huống hồ hay thái độ như vậy, bất quá là tại ghen tỵ bản thân có nữ nhi tốt như Vương Diên mà thôi, còn gì nữa đâu? Nghĩ đến đây, thái thái Vương gia liền kéo kéo vạt áo khuê nữ, bảo nàng đừng giả ngốc nữa.

      Lúc trước, nàng có việc gì bảo Vương Diên làm bài thơ chúc thọ lại ổn, nay vừa lúc hợp cảnh.

      Thời gian các nữ quyến trầm mặc quá dài, lâu đến mức trong lòng Vương Diên phát lạnh. Nàng sững sờ đứng tại chỗ, bốn phía đều là ánh mắt hàm xúc ý tứ, hốt hoảng nhìn về phía ghế chủ vị, liền thấy mấy vị phu nhân cũng hơi liễm mục, mặc dù có chán ghét đối với thái thái Vương gia biết đúng mực, lại cũng biểu mặt, chỉ là thần sắc lạnh lùng kia, càng khiến người xấu hổ, trầm mặc hồi lâu, tại thời điểm mặt Vương Diên đỏ bừng, lại thấy thái phu nhân nở nụ cười, ôn hòa : "Nếu như thế, làm phiền Vương gia nương rồi."

      có nửa phần khinh thị.

      Vương Diên hoảng sợ ngẩng đầu, liền thấy trong mắt quý phụ nhân mặt mũi hiền lành đều là cổ vũ cùng thiện ý, nhất thời nỗi lòng khó bình, vừa ủy khuất vừa thấy ấm áp, nghẹn ngào tiếng, rồi mới khôi phục bình tĩnh mặt, cúi người với thái phu nhân, sau cao giọng đọc bài thơ lúc trước, rồi mới thấp giọng : "Khiến thái phu nhân chê cười." xong, cũng tự chủ vội vàng nhìn biểu tình thái phu nhân, nghe thơ của mình, vị thái phu nhân hiền hòa ôn nhu này có thích .

      Ở kinh thành nàng cũng qua nhiều nhà, phu nhân thế gia, phần lớn mang theo tôn quý băng lãnh cùng với mất tự nhiên, chẳng sợ người đối diện rất có lễ phép, vẫn làm người ta cảm thấy ngăn cách cùng bất hòa.

      Thái phu nhân lại giống vậy.

      Đối mặt với nàng, người có tâm đều thấy, người này, là lòng quý ngươi.

      "Thơ chúc thọ rất hay." Thái phu nhân cười hướng tới phu nhân Thành Dương bá: "Ngược lại khiến ta nhớ lại dáng vẻ vắt hết cả óc hồi trước của mấy người các ngươi." xong, tựa như phá băng, nữ quyến bàn đều cười, Túc vương phi còn vừa cười vừa che miệng : "Lời này của đại bá nương sai rồi, trước kia Cẩm Tú cái gì thi a, cái gì họa a, đều ngang tài ngang sức với ta. Chỉ là tài thêu thùa của nàng, mới khiến người thích thôi." đến chữ 'Thích', Túc vương phi cười lớn, làm phu nhân Thành Dương bá đỏ mặt : "Vương phi nương nương còn nhớ cơ à, muốn ta che mặt mà sao?"

      "Thôi thôi, hai người các ngươi đấu võ mồm, chỉ sợ thiên hạ thái bình sao." Phu nhân quốc công bên cười khuyên nhủ: "Tốt xấu gì ngày chúng ta đoàn tụ, ngày khác làm quan tòa cho các ngươi."

      Vương Diên thấy khí hòa hoãn, thở phào hơi bị đè nén trong lòng, lại được thái phu nhân khen, nhìn lại phía bà, liền thấy vị thái phu nhân kia ôn hòa gật đầu với mình, cũng có cảm thấy mình là nữ tử biết xấu hổ, trong lòng lại mơ hồ vui vẻ.

      mặt thái thái Vương gia, lộ ra nụ cười đắc ý.

      Có lời này của thái phu nhân quốc công, thanh danh tài nữ của khuê nữ liền vang dội, cho dù gả được vào phủ quốc công, muốn vào nhà tốt cũng dễ như trở bàn tay. muốn khen ngợi khuê nữ làm tệ, lại thấy nàng chỉ dám len lén nhìn mặt vị thái phu nhân kia, nhăn mày lại, thấp giọng : "Thơ ngươi làm rất tốt, dù thái phu nhân hài lòng, tài khí của ngươi ai có thể lời tốt chứ." Thấy Vương Diên lời nào, ngay cả bà cũng để ý, có chút tức giận khuê nữ nghe lời, vừa muốn mở miệng, lại bị Vương Diên chế trụ chặt chẽ.

      "Thân mình ta tốt, tẩu tử, chúng ta trở về ." Vương Diên lôi kéo Trần Hoàn, giọng cầu.

      Trần Hoàn có chút do dự, nhưng biết tại sao hôm nay Vương Diên ngại ngùng lúng túng. Vương quý nhân vì sao còn được ngồi ghế kia? Thủ đoạn nửa vời kia chỉ khiến người ta chướng mắt, nay thái thái Vương gia mô phỏng, chỉ làm Vương gia tăng thêm trò cười. Mệt mỏi nghĩ trong lòng sau này mình sinh nữ nhi, bằng Vương gia này cũng làm khuê nữ của nàng bị liên lụy, lúc này bất chấp bà bà thích, cầm tay lạnh như băng của Vương Diên, thấp giọng : "Chúng ta trở về." xong, để bà bà ngăn cản, đứng dậy cười với thái phu nhân: "Ngày lành của ngoại tổ mẫu, vốn nên ở bên cạnh người. Chỉ là em chồng ta làm thơ, nay thân mình khỏe, liền về trước, ngày sau, chúng ta lại tỏ lòng với ngài."

      Vương Diên liếc nhìn thái phu nhân nhanh, thấy bà mỉm cười gật đầu, chữ 'Được', mặt liền nở nụ cười.

      Tuy rằng tình nguyện, nhưng mà thái thái Vương gia vặn lại được hai đứa , đành phải . Dù sao nổi bật cũng rồi, ở hay ở, đều có thể được người ta bàn luận, phải vậy ?

      Mắt thấy nàng , A Nguyên mới buông khối cua trong tay xuống, thấp giọng thở dài: "Vị tỷ tỷ này ngược lại lại là người biết liêm sỉ, đáng tiếc..." Chuyện hôm nay truyền , về sau phu nhân nhà ai nguyện ý muốn nàng dâu như vậy, xui gia như vậy?

      "Nàng đỏ mặt, là đứa bé ngoan. Chúng ta có thể giúp nàng vượt qua ải khó khăn, để nàng phải lúc nào cũng mạnh mẽ chống đỡ nữa." Thái phu nhân ôn hòa : "Đáng thương, còn , gặp những chuyện như vậy."

      "Tâm ngài lại mềm nhũn." Túc vương phi liền thở dài: "Nếu là ta, để ý tới nàng cũng được, dù gì có quan hệ gì với chúng ta đâu."

      "Tìm chỗ khoan dung để độ lượng." Thái phu nhân mắng câu, thế này mới lắc đầu : "Bất quá, nương này rất xinh đẹp, chỉ là nữ tử Vương gia..." Phủ quốc công xưa nay quan hệ tốt với Hoàng Hậu, Vương quý nhân tranh sủng nhảy nhót như vậy, làm người ta muốn tránh còn kịp.

      Bất quá là vài câu tầm thường, lại phải thân thích gì, các nữ quyến bất quá thổn thức vài tiếng là xong, chỉ có A Nguyên ngậm chiếc đũa thò đầu duỗi não, lát sau, thấy các biểu tỷ dùng xong bữa hết rồi, liền nhảy xuống từ trong ngực Trịnh thị, nhanh như chớp lẻn tới bên người mấy vị biểu tỷ, ánh mắt sáng ngời.

      "Vẻ mặt như này là muốn gì với chúng ta sao?" Tề Thiện cúi đầu, nhìn bé mập mắt to chớp chớp cười híp mắt hỏi.

      A Nguyên sửa sang quần áo mình, tiểu móng vuốt béo béo che ngoài miệng, ra vẻ lão thành trầm thấp ho tiếng, chợt nghe Tề Nhã nhịn được cười, liền nghiêm trang : "Biểu tỷ nghiêm túc chút !" Công chúa điện hạ dễ dàng mới nghiêm túc được như vậy, làm sao có thể cười chứ?

      Ho khụ khụ lần nữa, công chúa điện hạ hài lòng thấy mấy biểu tỷ đều làm ra vẻ nghiêm túc, liền gật đầu, quay đầu về phía mẫu thân cùng dì mỉm cười nhìn mình nhếch miệng cười tiếng, rồi mới lắc lắc ngón tay béo : "A Nguyên công chúa phủ Kiến Thành, vừa đẹp mắt! Tiết trời thu này dạo vườn là thích hợp nhất, ngày sau là ngày lành giờ tốt, ta đưa thiếp mời cho các biểu tỷ, chúng ta dạo chơi công viên nha?" Thấy Tề Thiện lộ ra dáng vẻ suy tính, vội vàng lăng vào trong lòng nàng kêu lên: "Đây là lần đầu tiên A Nguyên mời người khác, đừng cự tuyệt chớ, tổn thương trái tim bé của A Nguyên nha!", vừa , vừa hoảng sợ nhìn vết dầu mỡ sáng xiêm y biểu tỷ tố cáo mình vừa ăn thịt chùi miệng, càng thêm ghé vào người Tề Thiện dám dậy.

      "Cái này, là A Nguyên mời, ai lại nỡ làm A Nguyên thất vọng chứ?" Nhìn bé mập chột dạ lăn qua lăn lại trong lòng mình, ánh mắt Tề Thiện cũng rơi vạt áo, tuy thấy xiêm y bị công chúa điện hạ làm thành khăn chùi miệng, lại cũng lưu tâm, chỉ sờ sờ đầu A Nguyên, sửa sang lại búi tóc cho nàng, mỉm cười hỏi: "Từ nay trở sao?" Thấy bé mập này gật đầu, nàng và bọn tỷ muội nhìn thoáng qua nhau, cười : " sớm nghe Thất phủ công chúa của A Nguyên cực kỳ đẹp đẽ, lại vô duyên nhìn thấy, nay có thể xem như vừa vặn mong ước của chúng ta."

      A Nguyên ngửa đầu, rất đắc ý.

      Phủ công chúa của nàng kỳ thực ba năm trước xây xong, chỉ là Hoàng thượng qua lần, hài lòng, mấy năm nay lệnh Giang Nam đưa vào ít hòn giả sơn kỳ thạch thượng đẳng, lại có cây hoa cỏ trái hiếm lại, nhùn nhằng cho tới bây giờ, mới vừa lòng, chỉ còn cần A nguyên tự mình xem tâm huyết của Hoàng bá phụ. Lúc trước A Nguyên qua lần, chỉ cảm thấy điểm mạnh nhất là cùng con đường đến phủ Túc vương, trong lòng đối với tâm ý hoàng bá phụ là cảm động đến hỏng mất rồi, lấy lòng Hoàng thượng ít, nay chỉ muốn đến phủ công chúa cũng là để các biểu tỷ vui vẻ chút.

      Huống hồ, nàng còn có chuyện tốt chờ biểu tỷ.

      A Nguyên được Tề Thiện ôm vào trong ngực đùa giỡn với nhóm tỷ muội, gương mặt giảo hoạt, lại biết lúc này A Dung, nghe đứa dùng dũng kêu 'Ngày sau, ngày sau', mặt cười, dao bạc trong tay tại phát ra tiếng vang nhje nhàng, hiển nhiên là giận dữ.

      Vừa ngày sau cùng nhau dạo phố cơ mà?!

      Thức ăn trong miệng đều bị A Dung cắn nát, lúc này thiếu niên dung mạo đẹp như hoa, nhưng lại khiến người ta cảm giác kinh hoảng xa cách. Túc vương cách bàn thấy tiểu tử này bị khuê nữ nhà mình làm cho tức , chỉ cảm thấy cơn giận bay hết, nghĩ nay vương gia cũng có thể tự mình thụ cảm giác lão Thái Sơn la hét năm đó, càng thêm cảm thấy vẫn là khuê nữ mạnh mẽ, lại nhìn Phượng Minh lúc này ngây ngô cười ha hả, Túc vương càng thêm đau khổ sinh nhi tử đều là của nợ, lúc này thổn thức trong lòng, lại thấy Phượng lén lén lút lút, làm vương gia rất vui, Túc vương liền chỉ mỉm cười hỏi: "Chuyện gì mà cao hứng vậy?"

      Phượng Minh dùng chén rượu trong tay che khuất mặt, lộ ra vẻ cười ngây ngô.

      Từ khi nữ quyến nhập bàn, đôi tai của Thành vương điện, ngoài dựng thẳng lên nghe động tĩnh bên trong còn làm gì nữa?

      Tuy rằng lúc tước chẳng thú vị gì, còn có tiểu thư biết từ nơi nào ra ngâm thơ khiến người ta đau cả đầu, nhưng mà lúc sau vẫn là đường muội biết tâm ý huynh trưởng, lại cân nhắc A Nguyên từng bảo mình phải chủ động chút, Phượng nhịn được run run lỗ tai, vốn phải đại dùng đại não, lần này vẫn phải thông minh phen, lặng lẽ cảm tạ đường muội rút đao tương trợ.

      Ngày sau, nên thổ lộ như thế nào đây?

      Phượng Minh giờ phút này, chỉ muốn mau chóng chạy thẳng đến hoàng cung thỉnh chỉ Hoàng thượng, để có tư cách theo đuổi người mình thích. Chỉ cần Hoàng thượng nhận lời , mới có thể chân chính yên tâm, mà phải nhập nhằng , về sau khiến Tề Thiện bởi vì chuyện này nọ mà chịu ủy khuất.

      Nay nghe Túc vương hỏi như vậy, vội vàng đứng dậy cung kính với vương thúc: "Hôm nay đại thọ thái phu nhân, trong lòng cháu cũng vui vẻ." Lời này vừa dứt, thấy nam nhân bàn quốc công gia đều mang vài phần thiện ý, vị lão nhân gia ngồi phía quốc công cũng lộ ra ý tươi cười hòa khí, liền cảm thấy chính mình đúng là uổng công, làm lão Thái Sơn gia rất hài lòng, Phượng Minh khù khờ cười, : "Tiểu vương , nếu có chỗ nào phải, các vị đại nhân cần vì tiểu vương bận tâm." xong, liền cầm chén rượu lên hào khí : "Tiểu vương kính các vị đại nhân!"

      Kính các dượng và lão nhạc phụ tương lai!

      Cái này còn tính có thể ăn ?!

      Phượng Đồng ngồi bên cũng bị tài vuốt mông ngựa này chèn chết.

      Mới vừa rồi, cũng nghe tiếng trò chuyện tinh tế bên trong, nghe thấy thanh mềm mại khinh diệu của thiếu nữ trầm thấp ngâm thơ, thanh kia tựa như tơ liễu mùa xuân, chẳng biết tại sao trong lòng ngứa ngáy, biết giọng nữ tử như vậy, chỉ sợ khuôn mặt cũng là đa tình tuyệt sắc, chỉ cảm thấy ngồi yên. Huống hồ nay phi thiếp vô số tỏng phủ, sớm hiểu đời, mà trong người lại nóng lên, ngụm uống cạn ly rượu mới đè xuống tà hỏa trong lòng, có ngay trước mặt mọi người mở bình phong nhìn dáng vẻ mỹ nhân kia.

      Mỹ nhân nũng nịu dễ dàng mới gặp kia sức khỏe lại tốt, Phượng Đồng chính là tiếc nuối, lại nghe thấy. Phượng Minh cái này, nhất thời cảm thấy hoàng đệ này tuyệt đối là muốn tranh với mình.

      màng thân phận như vậy, phải là vì tranh thủ hảo cảm phủ quốc công, trù tính cho sau này?!

      Nhưng mà Phượng Đồng vẫn nhị xuống, duy trì vẻ tươi cười mặt, lại thấy đối diện mình có nam tử tuấn mỹ vô cùng, có chút suy nghĩ, nhớ người là lục gia quý phủ quốc công, phụ thân Tưởng Như Vân kia, nay thăng lên làm nhị phẩm Tưởng gia phó đô ngự sử đại nhân, trong lòng khẽ nhúc nhích, chỉ cảm thấy vị này mấy năm trước là phó đô ngự sử, cưới nữ nhi nhà làm chính phi cũng thích hợp, tuy nay Tưởng Như Vân được tứ hôn cho Phượng Khanh có chút đáng tiếc, nhưng trong ánh mắt ôn nhuận của Tưởng ngự sử kia, Phượng Đồng vẫn rất lễ phép gật đầu, tranh thủ lưu lại ấn tượng tốt với vị trưởng quan Đô Sát viện này.

      Đương nhiên, nếu Thuận vương điện hạ biết, năm đó tự đùa giỡn Tưởng Như Vân, sau mấy năm nay Từ gia liên tiếp bị ngự sử buộc tội, trong đó còn có Tưởng đại nhân rút đao tương trợ, cũng biết còn có thể duy trì bộ dáng bình tĩnh như vậy nữa hay .

      Tưởng đại nhân là muốn sớm nhìn chút tên khốn kiếp nào có gan chó dám đùa giỡn khuê nữ của mình, lúc này thấy Phượng Đồng làm bộ làm tịch, trong lòng bật cười tiếng, liền mỉm cười, sau nghiêng đầu .

      Phượng Minh lòng có cảm giác, hề nhiều lời, chỉ đoàng hoàng chờ đại yến tán dần , đám người đến lễ thọ đều cáo từ, mới cáo từ với quốc công, lên ngựa, quay đầu lại, đường hướng đến hoàng cung.

      Lúc này Hoàng thượng ở trong cung Hoàng Hậu, nhìn ngũ công chúa ôm chân cầu ra ngoài cung gặp A Nguyên, nhìn ngũ công chúa trời sinh hồn nhiên, Hoàng thượng cũng cảm thấy tâm tình tốt, có tâm đùa giỡn khuê nữ nhà mình, chỉ cười : "Công chúa tốt, ra cung làm cái gì chứ? Lại rời được, muội muội của ngươi mấy này nữa về, công chúa thường ra ngoài cung, nhưng ngươi có chút giống a." xong thấy ngũ công chúa làm nũng với mình xoay đầu chạy đến trước mặt Hoàng Hậu ôm tay nàng cầu tình, liền vỗ tay cười : " đúng, A Nguyên ở bên ngoài vui đến quên cả trời đất, nhớ nổi ngươi rồi."

      "Lời này của Hoàng thượng, làm tiểu Ngũ nghe xong vui đó." Hoàng thượng nay càng ngày càng thích trêu đùa mấy đứa , Hoàng Hậu vuốt tóc ngũ công chúa, trách câu, liếc mắt phong tình làm Hoàng thượng dường như giật mình, cười : "Khi nào, Hoàng Hậu cũng vì trẫm mà giận như lúc này đây?" Thấy Hoàng Hậu chửi thề tiếng, cảm thấy như phu thê bình thường ở cùng nhau, mỉm cười nhìn Hoàng Hậu thấp giọng gì đó với ngũ công chúa, Hoàng thượng liền thấy đại nội giám tiến vào bên cạnh, tay cầm tờ giấy, nhìn qua, liền ném lên bàn cười lạnh : "Nhìn ! Lão tam chúc thọ phủ quốc công, còn mang cả Quan phỉ thúy, so với tiệc thọ của trẫm còn hơn nữa!"

      Hoàng Hậu thấy mặt Hoàng thượng mang vài phần châm chọc, sờ đầu ngũ công chúa cái nữa, mới cười : "Bệ Hạ đây là ăn giấm chua sao?" Lại chịu Phượng Đồng điểm phải.

      "Đại tâm của lão tam, phải quá tốt." Hoàng thượng quan sát nhiều năm như vậy, cũng thấy Phượng Đồng này có chút ý tứ tiếp thu mệnh lệnh, trong lòng mặc dù phiên chán, nhưng rốt cuộc là nhi tử của mình, tâm ngoan thủ lạt cũng nỡ làm thịt , trầm mặc hồi lâu, mệt mỏi : "Ban cho phiên* ." Thấy Hoàng Hậu kinh ngạc, liền cười khổ : "Làm phiên vương, sau này, cho về lại kinh đô!" khi rời xa kinh thành, là hoàn toàn chặt đứt dã tâm Phượng Đồng, nhưng phiên tuy khôt, nếu có thể cho Phượng Đồng tương lai yên tĩnh, lưu lại được cái mạng của .

      Phiên: vùng đất phên giậu phụ thuộc trung ương.

      "Nếu là thần thiếp tư tâm, tự nhiên hy vọng trong kinh hề có chuyện gì xảy ra." Hoàng Hậu trầm ngâm lát, nhu tình nhìn tượng phu mình, ôn hòa : "Nhưng Thuận vương ra phiên, khổ sở trong lòng nhiều nhất là Bệ Hạ. Bệ Hạ khổ sở, ta có thể nào yên tâm thoải mái hưởng che chở của Bệ Hạ?" Thấy Hoàng thượng lại đây, đưa tay bao lấy tay nàng, nàng cúi đầu cười : "Cho dù là là thần thiếp, cũng cần đạo lý nhi tử với Bệ Hạ! Tâm ý Bệ Hạ, thần thiếp hiểu , nhưng mà phiên..." Nàng thở dài cười : "Ngày sau Bệ Hạ, chớ nhắc lại."

      "Nàng đều là vì ta." Có thể nguyện ý nhìn Phượng Đồng ở trong kinh thành dậy lên sóng gió, Hoàng thượng chỉ cảm thấy lòng Hoàng Hậu vị mình mà chính mình vô phương bá đáp, sau, ánh mắt trầm ngâm, thấp giọng : " để phiên, lúc này tứ hôn cho lão ba... thấp chút." lạnh lùng : "Từ gia mơ tưởng đưa nữ nhi lên làm chính phi lão tam, tính toán lớn! Trẫm cho bọn chúng như ý nguyện. Lúc này đây, ban trưởng nữ của Quá Thường tự Thiếu Khanh gia cho lão tam làm chính phi! Từ gia thích nữ nhi vào hoàng gia như vậy, cho lão tam thêm trắc phi, cũng tốt."

      Quá Thường tự Thiếu Khanh chỉ là tứ phẩm, huống hồ chỉ quản việc tế bái tông miếu, vô thực quyền, Hoàng Hậu nghe xong, trong lòng hơi thở phào nhõm, lúc này lại chỉ do dự : "Như này..."

      "Trẫm luôn che chở nàng." Hoàng thượng vuốt mặt Hoàng Hậu, ôn nhu .

      Trước mặt nam tử, mang theo ý thương vô pháp, làm Hoàng Hậu nước mắt suýt rơi xuống, thanh khàn khàn vâng, đầu tựa lên vai Hoàng thượng, nước mắt để ý quy củ rơi long bào Hoàng thượng.

      "Lớn vậy rồi, còn rơi nước mắt." Hoàng thượng chỉ cảm thấy thê tử trong ngực ôm chặt hông mình, thấy ngũ công chúa điểm mũi chân lén ra ngoài, cười : "Để tiểu Ngũ biết, chỉ sợ cười ngươi."

      Nghe tiếng cười sung sướng của Hoàng thượng, Hoàng Hậu lại thấy lòng mình đau hoảng.

      để Phượng Đồng ra phiên, là vì Hoàng thượng?

      Cũng hẳn vậy.

      Trong lòng Hoàng Hậu, biết có bao nhiêu chán ghét nhi tử nghiệp chướng chỉ muốn kéo nàng xuống này, nhưng mà nếu để cho phiên, cách xa mí mắt nàng, càng dụng ý để cấu két với địa phương, sinh ra mối họa, vì vậy mới tình nguyện nhị ghê tởm cũng chịu để Phượng Đồng rời kinh.

      Trong lòng nàng có Hoàng thượng, thậm chí năm đó nguyện ý cùng chết với hoàng thượng. Nhưng nàng cũng là mẫu thân, thể vì trượng phu mình, làm hai nhi tử của mình phải chịu ủy khuất. Bên tai nghe Hoàng thượng tâm tâm niệm niệm tính toán vì mình, dù lòng có thẹn, cũng thể nhiều lời.

      Đúng vào lúc này, Hoàng thượng nghe bên ngoài có tiếng thông truyền, nghe Phượng Minh cầu kiến, Hoàng thượng đành buông Hoàng Hậu ra, lau mắt cho nàng cười : "Nếu để tiểu Tứ thấy nàng khóc, chỉ sợ trong biết oán thầm trẫm như thế nào."

      "Tiểu Tứ rất hiếu thuận." Hoàng Hậu vội vàng xoay người lau mắt, rồi mới quay đầu lại : "Trong lòng thần thiếp, những hài tử này đều là cốt nhục của thần thiếp, bởi vậy, nay chỉ muốn cầu Bệ Hạ chuyện, mong Bệ Hạ đáp ứng thần thiếp."

      "Nàng ." Hoàng thượng nhướn mày, thấy Phượng Minh phong phong hỏa hỏa tiến vào, cũng thích đứa này sức lực sảng khoái, nhưng mà thấy Phượng Minh tươi cười tiến vào, ánh mắt dừng khuôn mặt đỏ bừng của Hoàng Hậu rồi chớp mắt cái, giật mình, mặt lộ vẻ biết làm thế nào cho phải, vội vàng : " phải trẫm trêu chọc mẫu hậu ngươi." xong, tả oán với Hoàng Hậu che miệng cười: "Mấy năm nay, danh xấu của trẫm còn thiếu? Chỉ sợ trong mắt người ngoài, trẫm chính là người đáng giận chịu lý."

      Hoàng thượng ra lời này, Phượng Minh mới thở phào hơi.

      Đức phi xưa nay lấy Hoàng Hậu làm đầu ngựa, Phượng Minh cũng từ theo mông Thái Tử, muốn Đế- Hậu sinh ra hiềm khích, thấy có việc gì, bất quá là vị phu thê thiên gia này biết trêu đùa nhau cái gì, trong lòng oán thầm chút, thế này mới thỉnh an hai người, rồi quỳ tước mặt Hoàng thượng, ngửa đầu cầu: "Cầu Phụ hoàng tứ hôn nhị nương Tề gia cho nhi tử!" Thấy vẻ mặt Hoàng thượng sâu lường được, lớn tiếng : "Nếu được nàng ấy, nhi tử nguyện, nguyện..." cầu cứu nhìn Hoàng Hậu, thấy nàng mỉm cười gật đầu, liền giảo hoạt : "Đời này chỉ nguyện có vị vương phi, tất nhiên để phụ hoàng vì thiếp thấp của nhi tử mà phiền lòng!"

      Vẻ mặt thành khẩn, tựa như suy nghĩ vì Hoàng thượng.

      Hoàng thượng cúi đầu, nhìn dáng vẻ tiểu tử này giống như 'Phụ hoàng cha chiếm đại tiện nghi!', chẳng biết tại sao, chỉ cảm thấy, sinh con trai rồi nuôi lớn, đúng là mua bán lỗ vốn!

      "Nha đầu Tề gia nguyện ý?" Nhìn bộ dáng khoái hoạt của nhi tử, Hoàng thượng có ý tốt hỏi.

      Phượng Minh hớn ha hớn hở dừng mạnh lại, nhìn Hoàng thượng mỉm cười, chỉ cảm thấy mình vừa bị đánh phát gậy.


      Editor: Ốm!:-(:-(:-(
      À còn chỗ Quá Thường là tên người, nhưng mà ta dịch được sang Hán việt, có nàng nào biết giúp ta với(y)

    4. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      nghỉ ngơi cho khỏe nha nàng

    5. Abby

      Abby Active Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      98
      Chap này có mấy chỗ nàng chỉ ghi phượng k ghi phương minh nha
      Hạ An Hi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :