1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Khống chế thành nghiện - Tây Tây Đặc - [Gương vỡ lại lành - Ngược nam (hài & thâm tình) - HE] (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tóc Xù

      Tóc Xù Active Member

      Bài viết:
      191
      Được thích:
      161
      Ông Tiết Ngũ này nguy hiểm . Tần Chính cứ như thế còn khuya mới theo đuổi đc
      Carol thích bài này.

    2. cô gái bạch dương

      cô gái bạch dương Well-Known Member

      Bài viết:
      439
      Được thích:
      375
      Ngay từ lần đầu tôn quân xh là đáng ghét rồi
      Carol thích bài này.

    3. Carol

      Carol Well-Known Member

      Bài viết:
      282
      Được thích:
      3,762
      ☆ Chương 32 - Thất bại


      Đường Y Y và Lưu ̀nh Vân bước ra từ toilet, chỗ ngồi trống , có người.


      rồi ?”


      Mặt mày Lưu ̀nh Vân hớn hở, Đường Y Y cảm giác có một tia tầm thường trong chuyện này.


      “Đừng để ý.” Lưu ̀nh Vân lập tức vui vẻ như lúc ban đầu – “Chúng ta dạo phố.”

      Đường Y Y bị dắt ra ngoài.

      Ánh sáng mặt trời ngày mùa đông ngắn, chẳng bao lâu sau màn đêm dần phủ xuống, khiến người ta trở tay kịp.



      Đường Y Y và Lưu ̀nh Vân ăn uống no say, cơ thể mệt mỏi co quắp ngồi ghế dài cạnh cầu, lúc này Tần Chính lại xuất hiện.


      mang Đường Y Y ra ngoài dạo một vòng, rồi lại mang về, bỏ vào lồng, nhốt kỹ.


      khác gì nuôi chó mèo.


      Nhìn thấy Tần Chính, toàn bộ vui vẻ của Đường Y Y đều tắt lụi, khi bước tới gần ngửi thấy mùi nước hoa ngọt ngấy quanh quẩn thân thể .


      Xe dừng tại quảng trường, Đường Y Y nhắm mắt nghỉ ngơi thì nghe thấy thanh vang lên cạnh tai – “Em lên phía trước ngồi.”


      Mắt mở ra, Đường Y Y nhìn Tần Chính, cũng hỏi thêm gì, bình tĩnh cầm túi xách ngồi vào vị trí cạnh tài xế, đối với sự khác thường của Tần Chính có một tia thắc mắc.


      Một lúc sau, có một gái bước lại, Lục Sơn bước xuống xe, khom người mở cửa sau, gái cười nói cảm ơn, lập tức ngồi vào vị trí Đường Y Y vừa ngồi qua.


      khí bên trong lập tức bị vẩn đục, mùi thơm xộc thẳng vào mũi.


      gái lấy lọn tóc quăn trước ngực bỏ ra sau tai, vành tai trắng nõn là khuyên tai ́nh kèm bảo thạch màu lam hết sức hàm súc, có ý tứ.


      Tay Tần Chính phủ lên bàn tay mềm mại của gái mò mẫm, mi mắt khép lại, ai nhìn thấy cảm xúc bên trong là gì.


      Đường Y Y đối với một màn phía sau xe giả vờ thấy, buổi chiều dạo qua mấy con phố cùng Lưu ̀nh Vân, giày cao gót ma sát gót chân, cảm giác đau nhức ùn ùn kéo đến, lan tràn, khuếch tán từ bắp chân, lan qua từng thớ thịt.


      Sau đó là cảm giác mệt mỏi ụp đến.


      Che một cái ngáp, Đường Y Y lấy từ trong túi ra một bao thuốc lá, ngón tay thon mềm kẹp một điếu thuốc, thỉnh thoảng cọ qua đôi môi đỏ mọng, động tác thành thạo, gợi cảm mê người.


      Chìm trong hương vị nicotin, tinh thần nâng cao, suy nghĩ xem đêm nay mình sẽ ngủ ở phòng nào.


      Hay là nghe theo lệnh đứng canh ở cửa, lỗ tai bị tra tấn, nghe tiếng gào khóc thảm thiết cả đêm.


      Tần Chính là vậy.


      Có rất nhiều biện pháp.


      Bên trong xe, mùi thuốc lá hòa quyện cùng mùi nước hoa, hỗn hợp mùi hương khiến người khác thể làm lơ, trong nháy mắt bao trùm khí.


      gái dùng tay che mũi, nhẹ giọng ho khan.


      Tần Chính mở miệng, giọng nói lạnh như băng – “Dụi thuốc .”


      Đầu ngón tay Đường Y Y dùng tí sức, đốm lửa liền tắt .


      vừa ̣nh tìm nước uống một ngụm, lại nghe thấy thanh của Tần Chính – “Xuống xe, khi nào hết mùi thuốc rồi bước lên.”


      Cửa xe phịch một tiếng. Đóng kín lại.


      Lục Sơn ngồi ở ghế lái, khuôn mặt có tí cảm xúc, nghiêm nghị, khóe mắt quét cực nhanh ra bên ngoài xe, một vóc dáng chìm giữa bão tuyết, mắt lại rũ xuống.


      khí phía sau xe từ khi Đường Y Y bước xuống đột ngột thay đổi, lãnh, đông cứng.


      Tần Chính vẫn mò mẫm bàn tay gái như cũ, như là người tình, nhẹ nhàng ve vuốt, đột ngột dùng sức.


      Sức lực đầy hung tàn bạo ngược khác hoàn toàn với dáng vẻ biếng nhác của .


      gái bị đau tiếng rên tràn ra khóe miệng, sắc mặt trắng bệch, lại dám rên thêm một tiếng nữa.


      Bão tuyết giống như lông ngỗng từ trời rơi xuống, áo len lông cừu màu xám tro khoác phía ngoài phủ thêm một lớp màu trắng, càng ngày càng nhiều, đầu tóc cũng dần dần hóa trắng cũng cũng phủi tuyết xuống.


      Mùi thuốc lá người khi nào tản phải do quyết ̣nh, hay phải do gió rét mà mau hết. Do Tần Chính quyết ̣nh.


      Huống chi, mùi thuốc lá chỉ là cái cớ, Tần Chính thuần túy muốn trút giận lên người .


      phải mới biết Tần Chính ngày đầu tiên, phải là người để ý đến tâm tình một gái nào.


      Lần này ngược lại hết sức mới mẻ.


      Tần Chính thậm chí còn nhìn mặt gái kia, ta có lẽ trong ngàn người chọn một.


      Nhìn thấy Tần Chính bóp mạnh tay gái đau đớn, Đường Y Y hà hơi, trong mắt toát ra vài phần thoải mái, như vậy mà có vài phần thư thả.


      Nơi này là ngoại ô, hoang vu, ít người sinh sống, xe ̣ qua lại vô cùng thưa thớt, có người chú ý đến người tuyết đông cứng đường.


      Lục Sơn sau khi được người ngồi phía sau lên tiếng, cơ hồ bật ra khỏi xe, bước nhanh ra ngoài, dấu chân in đậm nền tuyết.


      “Tiên sinh cho lên xe.”


      Chân tay Đường Y Y cứng ngắc, lau mặt, hạt tuyết bay ra lả tả từ kẽ tay .


      Nhìn thấy bước khó khăn, Lục Sơn vô thức duỗi tay muốn kéo .


      dễ dàng phát giác cánh tay Lục Sơn nâng lên rồi rụt lại, Đường Y Y liếc Lục Sơn một cái.


      Cái nhìn của vừa nhanh lại vừa thâm sâu, bao hàm cảnh cáo và nhắc nhở. Trong lòng Lục Sơn lộp bộp giật thót, Lục Sơn lui về phía sau một bước, dám vượt qua khoảng cách kia.


      Đường Y Y bị gọi ngồi vào phía sau, một bên là gái kia, một bên là cửa xe.


      Chênh lệch nhiệt độ ngoài và trong xe quá lớn, ngăn được bản thân run rẩy.


      Tay Tần Chính chụp qua, nửa người gái kia ngã vào lòng – “Còn khó chịu ?”


      Mặt gái chôn vào ngực Tần Chính, che kín vẻ mặt sợ hãi – “ khó chịu.”


      Bên tai là tiếng gái thở dốc, Đường Y Y làm như việc liên quan đến mình, cúi thấp đầu, lông mi ướt nhẹp do tuyết tan, dựa vào thành ghế, cánh mũi hô hấp nhẹ nhàng.


      Tần Chính siết chặt eo gái kia, nhìn tưởng như ái muội, động tình, chỉ có người con gái kia biết rõ giây phút này bản thân bị dày vò ra sau, đau đến mức trán rỉ ra một tầng mồ hôi.


      biết người đàn ông này tức giận việc gì, nhưng biết rõ, lửa giận của đối phương có dấu hiệu dập tắt, mà càng ngày càng cao.


      Khóe môi Tần Chính câu ra một đường cong khiến người khác sợ hãi, Đường Y Y ngủ thiếp .


      đứng bên ngoài quan sát thân cận cùng người con gái khác, từ đầu đến cuối chẳng quan tâm dù chỉ một chút.


      Rất tốt!


      Đường Y Y, để tôi xem em giả bộ đến khi nào.


      Dẫn người đến phòng khách sạn, Tần Chính cởi tây trang bên ngoài, khoác lên người gái kia.


      “Tôi có cho em sao?”


      Đường Y Y dừng lại.


      Giọng nói Tần Chính trầm thấp – “Đứng đó cho tôi.”


      Đường Y Y lập tức đứng bên cạnh giường.


      Ấn đường giật giật. Tần Chính chết tiệt, muốn ở lại xem, muốn nhìn thấy điều gì khi bảo đứng trong hoàn cảnh này?


      đến mức muốn thấy thương tâm khổ sở ???


      Đường Y Y lập tức bỏ qua ý nghĩ này.


      Càng nghĩ càng sai, Tần Chính sẽ làm ra loại chuyện ngây thơ thế này.


      Tiếng quần áo xé rách vang lên trong phòng, đặc biệt rõ ràng, hô hấp của người đàn ông nặng nề, hòa vào tiếng thở dốc rối loạn của người con gái.


      Đường Y Y xem như có việc gì, ngắm bức tranh đối diện đến ngẩn người.


      “Cút…”


      Đường Y Y đột nhiên hoàn hồn, nhấc chân bước , lập tức bị một luồng sức mạnh níu lấy, quăng lên tường, ót đập mạnh vào vách tường, từ chỗ va đập trước mắt bỗng dưng tối sầm, trời đất quay cuồng.


      gái giường bị tình cảnh đột ngột diễn ra hù nhẹ, ngây ngốc động đậy.


      Cho đến khi một tiếng thét giận ngập trời làm nổ tung màng nhĩ – “Tôi kêu cút, nghe sao?”


      Toàn thân gái sợ run lên, tay chân luống cuống, đầu óc trống rỗng.


      Tần Chính lạnh nhạt nói – “Lỗ tai dùng được, vậy cần thiết phải có.”


      gái chịu đựng được nữa, đầu tóc bù xù thét chói tai chạy ra ngoài, đến nỗi quần áo cũng cần sửa sang lại.


      Trong phòng vang lên vài tiếng nổ, đồ sứ và trà cụ bày trong phòng chia năm xẻ bảy, chất đống bừa bộn.


      Vạt áo dưới mở rộng, lồng ngực phập phồng, hai tròng mắt Tần Chính đỏ ngầu, trong cơn giận dữ như điên khùng, điên mới phối hợp diễn tuồng với Tiết Ngũ.


      Con mẹ nó! Kết quả thành thế này!


      “* !”


      Tần Chính chửi bới, sắc mặt băng hàn, trong lòng Đường Y Y có , một mảnh nhỏ cũng có.


      phải xạo.


      Trái tim như bị siết chặt, hít thở thông, trạng thái kích động lưu thông trong máu, cảm giác được đếm xỉa đến khiến mất lý trí trong nháy mắt.


      Lần đầu tiên trong đời nhận thức được điều này, cảm thấy xa lạ khó mà tiêu hóa được, lại đánh thẳng vào ý thức của .


      Tần Chính vuốt vài sợi tóc hỗn loạn ra sau đầu, lộ ra gương mặt lan tràn lệ khí.


      “Đứng lên!”


      gái nằm đó có động tĩnh.


      Tần Chính bước lại gần, cúi người ngồi xổm xuống – “Đường Y Y?”


      Hô hấp dồn dập, Đường Y Y muốn đẩy Tần Chính ra, nhưng thành công, khẽ nhếch đôi môi còn tí máu.


      “Nói cho tôi biết.” - Hàm dưới Tần Chính nghiến chặt, sờ mặt , mồ hôi ướt đẫm – “Đau ở đâu?”


      Vịn vào vách tường, chậm rãi đứng lên, Đường Y Y ngậm miệng đáp một tiếng.


      Tần Chính đưa tay chùi phía sau đầu , tay ướt đẫm dung dịch ấm nóng, đưa tay ra trước mặt, tay toàn là máu.


      Đồng tử co lại, Tần Chính níu mặt Đường Y Y – “Đường Y Y, nói chuyện.”


      gái trong ngực đáp một tiếng, giống như chết.


      Trong khí tràn ngập mùi máu tanh, Tần Chính hét lên – “Nói chuyện!”


      Đường Y Y nhếch môi, nhưng phát ra một tiết.


      Giống như một khối đá cứng rắn, cạy ra một khe hở, thái dương Tần Chính giật giật, vẻ mặt trầm đến kinh người.


      ôm Đường Y Y lên, bước nhanh ra ngoài, bước chân từ trước đến giờ luôn trầm ổn mạnh mẽ có chút loạng choạng.

      ----------------------------


      Tiết Ngũ biết chuyện chạy qua hỏi thăm.


      Đón Tiết Ngũ chính là một cái gạt tàn thuốc.


      Tiết Ngũ nhanh nhẹn nhảy qua một bên, gạt tàn thuốc vỡ vụn trước mặt.


      Nếu phải Tiết Ngũ né nhanh, đầu có lẽ đã bị nát.


      Ngay sau đó, một quả đấm vung mạnh đến mặt, Tiết Ngũ chậm mấy giây tránh thoát, lãnh trọn một cú đấm rắn chắc.


      Tiết Ngũ đau đến hút khí, nổi giận đùng đùng nói – “F*ck ! Cậu làm gì vậy? Cũng phải tớ làm Đường Y Y trở thành như vậy!”


      Khẩu khí Tần Chính lạnh lẽo – “ phải cậu?”


      Khóe mắt Tiết Ngũ run rẩy.


      Tiết Ngũ chỉ phụ trách đưa ra ý tưởng thăm dò Đường Y Y, còn đặc biệt tìm người chuyên nghiệp đến diễn, muốn A Chính minh bạch tình hình thực tế.


      Quỷ thần nào biết diễn quá sâu, diễn đến nằm bệnh viện.


      “Đối phó với con gái, biện pháp càng ngây thơ càng có tác dụng.


      Một ánh mắt lạnh bắn qua.


      Tiết Ngũ xoa xoa xương gò má – “Đường Y Y bị thương có nặng lắm ?”


      Tần Chính dựa vào góc bàn, ngón tay kéo ̉ áo – “Chảy máu ít.”


      Tiết Ngũ lập tức bao sân – “Một tháng gan heo tớ bao hết.”


      Sắc mặt Tần Chính cũng tốt đẹp hơn bao nhiêu.


      Tiết Ngũ ho khan một tiếng – “Chuyện này cũng tại tớ, tớ tính được Đường Y Y cứng mềm đều ăn, vậy .”


      Sắc mặt Tần Chính vẫn lạnh lùng như cũ.


      Tiết Ngũ lấy điếu thuốc ra khỏi miệng, phun ra một làn sương mù, cười du côn – “Như thế nào? Kết quả ra sao?”


      Tần Chính liếc Tiết Ngũ một cái, nụ cười miệng Tiết Ngũ ngừng được, cười tiếp cũng xong.


      khí yên lặng quái dị kéo dài một hồi lâu.


      Cho đến khi Tiết Ngũ mở miệng được tự nhiên như bình thường – “Trong lòng Đường Y Y có cậu?”


      Cho dù là dùng giọng điệu hỏi thăm, nhưng vẻ mặt của Tiết Ngũ chính là chắc chắn.


      Lần này quá mất mặt, đả kích lớn nhất từ trước tới giờ.


      Cái gì mềm nắn rắn buông, người ta căn bản để mình vào mắt, chớ nói gì để trong lòng.


      Vẻ mặt biến hóa liên tục của Tiết Ngũ coi ai ra gì thay đổi trước mặt Tần Chính.


      Một bụng lửa có chổ xả, Tần Chính đời này chưa từng thất bại như vậy.


      Nhìn bộ dáng Tiết Ngũ lúc này, giống như cả thiên hạ ai cũng biết Đường Y Y coi Tần Chính ra gì, chỉ có đần độn.


      Một luồng sát khí ập tới, sau lưng Tiết Ngũ lạnh lẽo, cười khan lui về phía sau – “Tớ đột nhiên nhớ ra, tớ còn có việc…”


      Làm gì có chuyện Tần Chính buông tha Tiết Ngũ.


      Từ hội quán Phượng Hoằng bước ra, mặt mũi Tiết Ngũ bầm dập.


      “Tớ thật hiểu, dù sao Đường Y Y cũng có ý nghĩa gì đối với cậu, vậy cậu cần gì để ý trong lòng ấy có cậu hay ?”


      Tần Chính sửa sang lại ̉ áo vest đen, giọng điệu đếm xỉa – “Tớ nói tớ để ý?”


      Tiết Ngũ trợn trắng mắt – “Cậu chưa nói.”


      để ý? Vậy tối qua cậu vừa làm hành động gì?


      “Nếu trong lòng Đường Y Y có người đàn ông khác, cậu có thể quan tâm ?”


      Tần Chính lên tiếng, chỉ có hơi thở u xung quanh tiết lộ tâm tình của .


      sẽ tìm và giết người đàn ông kia.


      Trong miệng thì thèm để ý, trong lòng lại cho phép, mâu thuẫn.


      Thời khắc này, trong nội tâm Tần Chính dường như toát ra điều gì, lập tức biến mất.


      Tiết Ngũ vuốt mớ tóc lộn xộn đầu, hai tay nhét vào túi, vẻ mặt nghiêm túc – “A Chính, nghe tớ khuyên, con gái được làm từ nước phải giả, nhưng Đường Y Y thì phải, cậu vứt ấy xa thật xa , tránh làm hại người hại mình.”


      Tuyết rơi đầu vai, Tần Chính im lặng.


      Tiết Ngũ phun ra một ngụm trọc khí – “Lúc cậu thân mật cùng người con gái khác, Đường Y Y có bộc lộ dù chỉ là một chút tức giận gì? Hay là để ý ?”


      Trong lòng Tần Chính cười lạnh, ấy một ánh mắt cũng nháy.


      Thậm chí biết chuyện gì diễn ra.


      Nhận thức này mơ hồ khiến nổi điên kiềm chế được.


      Nhận được đáp án từ mặt Tần Chính, như trong dự liệu, Tiết Ngũ ngửa mặt lên trời đầy bông tuyết – thưởng tuyết.


      “Tin tớ , người đã từng ngã vào vạn bụi hoa như tớ thấy được Đường Y Y quả thật có tình cảm với cậu.”


      Tần Chính lạnh lùng nói – “Tớ cần cậu nhắc?”


      Tiết Ngũ - “...”


      Hai người đàn ông đứng trong tuyết, nhất thời ai nói gì.


      “Tiểu Huy nói tớ ấy.”


      thanh Tần Chính xuyên qua từng mảnh bông tuyết truyền vào tai Tiết Ngũ, ngây người ra như phỗng.


      Qua một lúc lâu sau, từ trong miệng Tiết Ngũ lại buông ra một câu, tràn đầy khinh thường – “ là gì?”


      Lông mi Tần Chính khóa lại, vấn đề này làm khó .


      là cái gì? quả thật chưa nghiên cứu bao giờ.


      Đối với Đường Y Y, chỉ nghĩ mình chiếm hữu toàn bộ, tuyệt đối khống chế trong lòng bàn tay.


      Đường Y Y chính là thành quả vừa ý nhất trong đời Tần Chính, giúp cho phá kén thành bướm, chỉ có thể trong phạm vi của mà nhảy múa, nhảy múa vì , vì một mình .


      Thấy Tần Chính liếc mắt qua, Tiết Ngũ giật giật khóe môi – “Đừng hỏi tớ, tớ còn biết nó ra sao.”


      cần phải nghĩ nó là cái gì! Râu ria! Đại gia ta chơi – “ em à, tớ chơi đây.”


      Xe chạy hướng về phía nhà trọ Lưu ̀nh Vân, một cuộc điện thoại gọi tới, vẻ mặt Tiết Ngũ bực bội nhưng khi nhìn thấy số điện thoại gọi đến thì lập tức chuyển biến 180 độ – “Bà nội.”


      Tiết Ngũ vừa lái vừa nhìn đường xá lướt qua nở nụ cười, có bất kỳ một tia dối trá hay tính kế – “Băng thiên tuyết ̣a, trễ như thế này rồi, con còn có thể lêu lổng ở đâu? Còn phải làm việc với A Chính sao? Thật sự, con nói dối. Dạ, được, con lập tức trở về nhà.”


      Cúp điện thoại, nụ cười mặt Tiết Ngũ tắt ngúm, hai mắt híp híp.


      Bà nội ở nhà tự dưng lại gọi điện thoại cho Tiết Ngũ


      Còn nói với cái gì vị hôn thê nên hư hỏng.


      Tốt nhất đừng để Tiết Ngũ biết ai tính kế sau lưng mình.


      Trong phòng, Đường Y Y để điện thoại đầu giường, tiếp tục nhắm mắt dưỡng thần.


      Tiếng gõ cửa vang lên hai cái, cửa khẽ mở ra, bác sĩ Lưu bước nhanh tới đo nhiệt độ cho Đường Y Y, làm xong kiểm tra cho , xoay người bước ra ngoài, báo cáo với người đàn ông đứng.


      “Tần tiên sinh, nhiệt độ cơ thể Đường tiểu thư bình thường.”


      Tần Chính ngẩng đầu.


      Bác sĩ Lưu nói tiếp – “Ban đêm sẽ xảy ra hiện tượng sốt.”


      Tần Chính phất tay – “ xuống .”


      Bác sĩ Lưu lên tiếng – “Dạ.”


      Đứng ngoài cửa một lúc lâu, Tần Chính bước vào thư phòng.


      máy theo dõi, người con gái nằm giường đầu quấn băng gạc, khuôn mặt tái nhợt, tiều tụy, nhíu đuôi lông mày, yên ổn.


      Tần Chính châm một điếu xì gà, đôi mắt thâm thúy nhìn qua máy theo dõi, một lát sau, hình ảnh quản gia xuất hiện bên trong.


      “Đường tiểu thư, ăn chút cháo .”


      “Tôi có khẩu vị.”


      Quản gia bưng cháo rời .


      Căn phòng yên tĩnh trở lại.


      Đường Y Y đột nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía một góc nhỏ, chỗ đó có đặt một tủ quần áo.


      hướng về phía đó, khóe môi khẽ cong, giống như cười như .


      Trong thư phòng, Tần Chính nuốt mây nhả khói, cách màn hình máy theo dõi, cũng nở nụ cười.


      ́ch thân nuôi lớn một con sói hoang, vốn trông cậy có thể trở thành cánh tay trái đắc lực của , cùng rong ruổi sa trường.


      Nhưng lường được, qua nhiều năm như vậy, dã tính khó trừ, thuần dưỡng được, thậm chí còn bị cắn ngược một cái.


      Nếu như có được lòng trung thành, dứt khoát nhổ hết răng, chém hết móng nhọn của nó.


      Đến nửa đêm, Đường Y Y bắt đầu sốt cao.


      Tần Chính ngồi ở đầu giường, dưới ánh đèn nhu hòa, nhìn xuống mặt .


      Đầu tựa vào gối, tay truyền dịch, lông mi Đường Y Y rũ xuống thành một bóng mờ.


      Một bên giường lún sâu xuống, Tần Chính nằm bên cạnh, tay gối sau gáy.


      nhớ tới lần đầu tiên ngủ cùng một cái giường với Đường Y Y, bầu khí tốt hơn hiện giờ là bao nhiêu.


      “Cơ thể tôi hôm nay thể được.”


      Đường Y Y quần áo chỉnh tề, hô hấp đứt quãng, ̉ và xương quai xanh đều là dấu vết hồng hồng.


      Tần Chính mất hứng, chống người đứng dậy – “Ra ngoài.”


      Đường Y Y ngồi dậy, mặc lại chỉnh tề, bước tới cửa.


      Tần Chính ngồi phía sau bàn viết nhìn bóng lưng , đột ngột mở miệng – “Tối nay ngủ ở đây.”


      Đường Y Y sững sờ - “Dạ.”


      , thân thể được, ở lại làm gì ? Chẳng phải là muốn trắng đêm ngủ?


      chỉ là Đường Y Y, bản thân Tần Chính cũng giật mình.


      làm tình, hai người họ lần đầu nằm chung dưới một tấm chăn.


      Tần Chính dựa vào đầu giường đọc sách, Đường Y Y cầm kinh thánh lật qua lật lại, có lời gì để nói với nhau.


      Lấy mắt kính sóng mũi xuống, Tần Chính nói – “Tắt đèn.”


      Đường Y Y bỏ kinh thánh xuống, duỗi tay tắt đèn.


      Căn phỏng tối om, khí yên tĩnh càng thêm thêm tĩnh mịch.


      Giọng nói Tần Chính thấp đến nghe thấy – “Lại đây.”


      Chiếc giường khẽ di động, Đường Y Y rời khỏi một bên, nằm chết dí cạnh Tần Chính.


      Đem người cuốn vào trong ngực, Tần Chính hoàn toàn buồn ngủ, lần đầu cùng ngủ với người khác một cái giường, khí được tự nhiên, thoải mái.


      Đường Y Y nói – “Hay là để tôi ra ngoài .”


      được tự nhiên, càng khó chịu hơn.


      cần thiết phải cứng rắn đến gần nhau như vậy, làm ra dáng vẻ thân cận, làm tội làm tình nhau.


      Tay Tần Chính mò mẫm phủ lên mái tóc dài của Đường Y Y – “Đọc một đoạn kinh thánh nào đó cho tôi nghe.”


      Im lặng một lúc, Đường Y Y bắt đầu đọc đoạn vừa đọc qua.


      “Tiếp tục.”


      Nghe một lần rồi lại một lần, Tần Chính ý thức ngủ thiếp .


      Buổi sáng khi Tần Chính tỉnh lại, còn nằm tại vị trí cũ, mà Đường Y Y thì cách xa ra cạnh giường, nằm đưa lưng về phía .


      thà rằng đắp chăn, bị lạnh, cũng chịu nằm cạnh .


      Suy nghĩ bỗng chốc quay về quá khứ, mắt Tần Chính híp lại, ánh sáng lạnh lẽo thoáng hiện, khói mù tỏa ra.


      Khi đó Đường Y Y đã chán ghét , mà cũng phát giác.


      Chán ghét , nhưng mọi chuyện đều vâng lời , nghe theo, ngược lại thật sự làm khó cho , mặt Tần Chính tuông ra một tia mỉa mai vui vẻ.


      Trong lòng lại dám có vị trí của .


      Đường Y Y phát giác hơi thở của người bên cạnh có biến đổi, bản năng của bày ra trạng thái nghênh chiến.


      Nhưng ngờ đối phương lại án binh bất động.


      Đêm nay Tần Chính đã mất hết mặt mũi trước mặt Đường Y Y, muốn trực tiếp chấn vấn , vì sao quan tâm cùng người khác thân mật, chỉ sợ là đáp án càng khiến nổi bão.


      Dứt khoát hỏi, sẽ chậm rãi tìm ra đáp án.


      Vài ngày sau, Đường Y Y dưỡng thương ở nhà, chuyện công ty cũng hỏi, Tần Chính ngồi họp với quản lý cấp cao qua video trước mặt .


      Công ty muốn trước cuối năm phải chọn ra nữ chính cho tổ quảng cáo A, sản phẩm quảng cáo là dầu gội đầu, phòng thị trường để cử vài nữ minh tinh khá đặc sắc.


      Tần Chính quét mắt về phía Đường Y Y.


      “Lưu ̀nh Vân.”


      Đường Y Y cũng che dấu, muốn tranh thủ cơ hội này cho Lưu ̀nh Vân.


      Còn bản thân Tần Chính muốn quyết ̣nh ra sao, có thể chấp nhận đề xuất của hay , đó phải trong phạm vi suy tính của .


      Nhưng hiểu rõ, Tần Chính là một người công tư rõ ràng.


      Lưu ̀nh Vân quả thật là người thích hợp.


      Trong phòng họp, Hách Tình và toàn bộ quản lý cấp cao nhìn thấy Đường Y Y ngồi ghế sofa, chỉ nghe thấy một giọng nữ, có chút quen thuộc.


      Khi bọn họ nghe được cái tên từ người đàn ông ngồi ghế tất cả đều lộ ra vẻ mặt đầy thâm ý.


      Tư liện cá nhân của Lưu ̀nh Vân hiện lên màn hình, đời sống cá nhân cũng như tác phẩm tham gia.


      “Hình tượng thật tốt.”


      “Khí chất tự nhiên ngờ lại hết sức phù hợp với sản phẩm.”


      “Đúng, tôi cũng thấy phù hợp.”


      Hội nghị kết thúc, Lưu ̀nh Vân được chỉ ̣nh là nữ chính trong quảng cáo lần này.


      Đường Y Y tiếp tục ăn xoài, Tần Chính cầm máy tính xách tay về thư phòng.


      Hai người lại tiếp tục nói với nhau điều gì.


      Loại yên tĩnh trước khi giông bão kéo đến thế này khiến quản gia và người giúp việc mỗi ngày đều lo lắng đề phòng, biết khi nào bão long trời lở đất kéo đến.


      Hai mươi mốt tháng chạp, Đường Y Y và Tần Chính tới tham gia đại thọ chín mươi của bà nội Tiết Ngũ, người tham dự đều là người nổi tiếng hay quyền quý.


      Sau khi vết thương đầu khỏi, khí sắc Đường Y Y khá tốt, giơ tay nhấc chân đầy tự tin ưu nhã.


      Tiết lão gia vô cùng thích Tần Chính, kéo lên lầu nói chuyện.


      “Thư ký Đường, đã lâu gặp.”


      thanh truyền đến từ sau lưng đánh gãy giây phút nhàn nhã của Đường Y Y, xoay người, từ trong lượng ký ức khổng lồ của đại não tìm thông tin người đối diện.


      “Sở tổng, đã lâu gặp.”


      Người đàn ông tóc húi cua đầy vui vẻ – “Đã lâu gặp, thư ký Đường ngày càng trẻ ra.”


      Bên trái bước lại hai người, đều là người lúc trước có hợp tác qua, Đường Y Y tiếp đãi họ chu toàn, thành thạo.


      Trong thời gian trải quan huấn luyện ở Tần gia, biết được một điều, nhất ̣nh phải toàn thân lui ra trong đám đàn ông, nếu thể, cho dù là mất bất cứ cái gì, suy cho cùng là có năng lực, chẳng những có ai thương cảm và đồng tình với , mà còn chịu trừng phạt.


      có ai để ý cho an nguy của .


      Cho nên bản thân chỉ có thể toàn thân lui ra.


      Ở lầu hai, Tần Chính lắc chén rượu trong tay, dung dịch màu đỏ di động, ánh mắt chăm chú nhìn vào hình ảnh người đứng lầu dưới.


      chỉ mới vừa rời một lát, gái kia liền chuyện trò vui vẻ với những người đàn ông khác, coi chết rồi sao?


      Uống một hơi cạn sạch ly rượu đỏ trong tay, Tần Chính xoải bước xuống lầu.
      Last edited: 23/8/17

    4. Tóc Xù

      Tóc Xù Active Member

      Bài viết:
      191
      Được thích:
      161
      Giật tem. Tiết ngũ đưa ra ý kiến ngủ ngốc mà. Đọc đến đoạn YY bị thương chỉ muốn đập 2 tên đầu sỏ. Cám ơn vạn
      thuuthuyyCarol thích bài này.

    5. Carol

      Carol Well-Known Member

      Bài viết:
      282
      Được thích:
      3,762
      @Tóc Xù Tiết Ngũ có những suy luận rất đời thường, rất dễ thương. Nhưng quen toàn người ko bthường nên lãnh đạn liên tục:yoyo66::yoyo66::yoyo61::yoyo66:
      Last edited: 19/9/16
      levuong, Khủng Long, 13emap2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :