1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ác nhân thành đôi - Quỷ Quỷ mộng du (Điền Văn, Nữ Cường, Sạch, Cực Sủng) (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 151: sát khí khắp nơi


      Kim nương tử phản ứng mau, vừa nhìn thấy có động vật liền nghĩ đến có liên quan đến Trang Thư Tình.


      Trang đại phu là phủ thủy, chỉ cần chắn nàng phía trước, Kim nương tử cho dù lợi hại thi cũng chỉ là nữ nhân, người bình thường thấy đều e ngại, tại còn là trước đám mãnh thú.


      Nhưng động tác Trang Thư Tình nhanh hơn, trong khoảng khắc nhìn thấy đám mãnh thú nàng liều lui về phía sau, sau lưng biết lúc nào xuất con sói lớn, từ cao nhảy tới trước mặt nàng, Trang Thư Tình lập tức ôm lấy cỗ nó ngồi lên lưng.


      .”


      Ngô Minh Thanh và Kim nương tử định tiến lên ngăn trở, lập tức liền có thêm mấy con sói bạc nhảy xuống, vừa vặn chặn giữa Trang Thư Tình và hai người.


      Con sói cõng Trang Thư Tình chính là con sói Trang Thư Tình từng cứu, nó nhanh chóng tránh khỏi bọn họ tiến về phía núi.


      “Ngoa ô!”


      Đám mãnh thú ào ào đáp lời nó.


      Những người khác nghe hiểu, nhưng Trang Thư Tình lại hiểu được, nhất thời hốc mắt có chút hồng.


      Con sói đồng bạn của nó chặn những người này lại, với bầy mãnh thú mà , chuyện này thành vấn đề.


      Con sói cõng người xuyên qua giữa rừng núi, Trang Thư Tình nằm lưng sói dám nhúc nhích, sợ ngồi ổn bị rơi xuống đất, cũng muốn bị cành cây trong rừng gây thương tích


      tại nàng như hề cảm giác được bất kì đau đớn.


      Chạy bao lâu, con sói liền ngừng lại.


      “Ngao ô!”


      “Niệm Niệm!” Thanh còn mang theo chút non nớt nhưng Trang Thư Tình vẫn có thể nghe ra được, lập tức ngẩng đầu lên.


      chỉ có Niệm Niệm, Kim hổ cũng đến, hai tiểu gia hỏa chạy tới cọ cọ lên người nàng, thanh dồn dập lo lắng.


      “Ta bị thương.” Từ tren lưng con sói xoay người xuống đất, chân cứng đến đứng nổi, dứt khoát đặt mông ngồi xuống đất, ôm lấy Niệm Niệm sưởi ấm.


      “Tình huống ở Hội Nguyên Phủ như thể nào, sao ngươi biết mà tìm đến ta?”


      "Ngao ô!"


      ra là Trần Nguyên, cũng đúng, trong tình huống như vậy, tìm Niệm Niệm là hữu dụng nhất, mũi của nó thính vô cùng


      “Chỉ Cố đâu?”


      “Ngao ô?”


      Trang Thư Tình cười: “Đúng vậy,chính là .”


      “Ngao ô!”


      Tươi cười còn chưa lan tỏa ra duôi mày lập tức liền biến mất bên khóe miệng. “Tới kinh đô? Đúng rồi, biết người động thủ ở nơi nào, sợ là cách kinh đô xa.


      Người giật dây tính mọi cách, trước mắt cơ hồ đến tuyệt lộ, vì giữ mạng, còn dễ đối phó như trước.


      Hoàng đế… nàng tin được .


      Lịch sử ngàn năm Hoa Hạ cho nàng biết, hoàng đế cho tới bây giờ đều là người vô tình nhất, nhất là khi cần trừ bỏ phương để bảo toàn thứ khác.


      Chỉ Cố ngàn tốt vạn tốt nhưng có mẫu tộc cường đại để dựa vào, nàng dám đánh cược hoàng đế đối với còn chút tình phụ tử kia .


      Làm sao bây giờ?


      Vuốt đầu Niệm Niệm, Trang Thư Tình nhìn sói hổ trước mắt.


      Phù thủy có thể triệu tập bách thú…


      Nàng có thể sao? Chúng đến cứu nàng, là vì muốn trả lại ân tình cho nàng?


      Nghĩ như vậy, lời liền thốt ra, “Ngươi có thể nghe ta ?”


      Con sói lớn gật đầu cái.


      Thế nhưng, là


      Trang Thư Tình kìm lòng được ngồi thẳng lưng, “Những con thú khác…”


      Con sói lại gật đầu.


      Trang Thư Tình ngây dại, chẳng lẽ, nàng là phù thủy?


      Nhưng nàng rã ràng chỉ là bác sĩ khoa ngoại!


      Nhưng mà trước mắt vì Chỉ Cố, nàng cũng thể cố hơn được, “Đường từ đây lên kinh đô, ngươi quen thuộc ?”


      “Ngao ô!”


      “Tốt, ngươi dẫn ta đến


      Chân còn cứng ngắc như trước, Trang Thư Tình trèo lại lên lưng con sói, “Niệm Niệm, kim hổ, các ngươi trở về .”


      “Ngao ô!”


      "Rất nguy hiểm, các ngươi thể ."


      "Ngao ô!"


      Muốn , muốn , lời cứ quanh quẩn bên tai nàng, Trang Thư Tình chỉ đành gật đầu, “ thể chạy lên trước, rất nguy hiểm.”


      Hai tiểu gia hỏa vô cùng cao hứng, trái, phải chạy đến bên người nàng.


      Con sói cõng Trang Thư Tình theo đường khác, Trang Thư Tình cũng hỏi, như lúc trước bảo vệ tốt chính mình.


      "Ngao ô!"


      Ở trạm xá, đám mãnh thú vây kín đám người lại liền có động tĩnh gì khác vừa nghe thấy thanh lập tức nhanh chóng thối lui, nhanh chóng như lúc đến.


      cần đuổi theo.” Ngô MInh Thanh vuốt mồ hôi sau gáy.” Chúng đả thương người, chọc giận bọn chúng có lợi gì.”


      Kim nương tử nhíu mày, “Đây là tiếng sói, chừng chính là súc sinh lúc nãy mang Trang Thư Tình kia .”


      “Biết vậy sao, nếu đưa người đến nơi an toàn nó còn dám kêu bọn chúng trở về?” Ngô MInh Thanh cười lạnh, “Cho dù Trang Thư Tình ở đó sao, ngươi nếu dám đem người đuổi theo, đám mãnh thú kia công kích ngươi, đến lúc đó ngươi có thể đảm bảo toàn thân trở ra?”


      Kim nương tử bị lời của á khẩu, nhưng lại cam lòng cứ như vậy bỏ qua, “Sao ngươi ngươi vốn là muốn thả người ? Đáng tiếc Trang Thư Tình Trang tiểu thư nhất định biết được tình cảm của ngươi.”


      “Ngươi sai rồi, nàng là người trí tuệ, nàng biết ai tâm đối tốt với nàng.” Ngô Minh Thanh có nữa điểm chán nản vì nhiêm vụ thất bại, ngược lại tinh thần thoải mái ít, “Ba chuyện ta đáp ứng làm xong toàn bộ, ngươi nhắn cho , về sau, ta với còn nửa xu quan hệ.”


      “Vậy vừa khéo, ta cũng nghĩ như vậy.” Liếc mắt nhìn , Kim nương tử nhún vai, “Nhưng mà náo nhiệt này ta vẫn muốn xem, cùng ?”



      “Ta biết đường."


      "Ha ha ha."


      Trong lúc nhất thời, dường như tất cả mọi người đều đuổi tới kinh đô.


      Người đến nhanh nhất, đương nhiên là Bạch Chiêm.


      Vừa vào thành , kiếm liền xuất vỏ.


      Hướng Tả lập tức chuẩn bị nghênh chiến, phân phó hai mấy người hai câu liền nhanh chóng theo.


      Hoàng đế có sáu vị hoàng tử và ba vị công chúa.


      Đại hoàng tử và tứ hoàng tử vị cấm túc, lục hoàng tử còn , mới mười bốn tuổi, bởi vì sinh ra ốm yếu nên được coi trọng, người có bản lĩnh gây sóng gió chỉ còn lại ba.


      Bạch Chiêm cũng lười suy nghĩ người có khả năng nhất là ai, trước mắt gần nhất là phủ tam hoàng tử.


      Chu Hướng lấy Chu làm quốc họ, đến lượt đám hoàng tử công chúa bọn họ trong tên chữ Tri.


      Tam hoàng tử Chu Tri Sâm, diện mạo oai hùng, lưng hùm vai gấu giống như võ tướng.


      Nhìn thấy Bạch Chiêm đầu tiên là cả kinh, sau đó trong mắt liền lên vẻ hưng phấn.


      Mọi người đều Bạch Chiêm là thiên hạ vô địch, tin, chẳng những tin còn muốn phá bỏ lời đồn đãi này.


      Trước đây tìm được cơ hộ, tại người tự động đưa đến cửa.


      “Trang Thư Tình? Đánh bại ta liền cho ngươi biết nàng ở nơi nào.”


      Bạch Chiêm sao còn nhiều lời vô nghĩ với , bại? Trực tiếp liền đánh cho tàn phế!


      Bả vai kiếm, bụng kiếm, mặt còn có đường vết rách. Nhìn độ sâu của kiếm, khẳng dịnh lưu lại dấu, nhưng Bạch Chiêm từ lúc ra tay tổng cộng cũng chỉ có ba liếm.


      Lúc này, Bạch Chiêm cầm kiếm chỉ thẳng vào yết hầu , hàn khí lành lạnh tỏa ra, khiến Chu Tri Sâm chút nghi ngờ, nếu có câu trả lời khiến Bạch Chiêm vừa lòng, kiếm này, lập tức cắt đứt yết hầu của .


      Hướng Tả dẫn người chặn tất cả mọi hộ vệ muốn đến cứu việc chủ tử.


      phải ta, ta tuy từng có chủ ý kia nhưng nghĩ có người động tác lại nhanh hơn, động thủ trước, đừng đừng đừng, Bạch công tử, Bạch đệ đệ, thực phải ta.”


      “Ai?”


      “Ta biết, nếu biết ta ước gì có thể lập tức cho ngươi.”


      Hương Tả biết người này giết được, công tử cố kị nhưng cố kị, thể khiến công tử làm cho nhiều người tức giận.


      Giờ phút này, vô cùng tưởng niệm Trần tổng quản, đại tổng quản vô cùng có kinh nghiệm ứng phó với những chuyện như thế này.


      Lúc này, chỉ có thể kiên trì, “Công tử, nhửng người khác sợ là nhận được tin tức…”


      Bạch Chiêm lập tức thu kiếm, thả người nhảy lên nóc nhà, trong tức khắc liền biến mất trước mắt mọi người.


      Chu Tri Sâm chậc tiếng, ràng tuổi của hai người chênh lệch nhiều nhưng sao có thể kém nhiều đến vậy? Thế nhưng ngay cả kiếm cũng thể tránh được, hơn nữa ngay cả đánh trả cơ hồ cũng có.


      nhớ lại Bạch CHiêm thân lệ khí khi nãy, biết là kẻ ngu nào chọc đến .


      Nhị hoàng tử Chi Tri Chương tính tình ương ngạnh rất nhiều, chẳng những cho Bạch Chiêm lời hữu dụng, còn ra lời khách khí với Trang Thư Tình, Bạch Chiêm sao còn có thể nhịn được, chẳng những đao giết chết toàn bộ người vây quanh , vết thương người nhị hoàng tử cùng càng lúc càng thêm chồng chất, chỉ còn dư lại hơi.


      Khi Bạch Chiêm đến quý phủ ngũ hoàng tử, ngũ hoàng tử ở hoàng cung báo cáo chuyện mấy ngày nay xử lý cho hoàng đế.


      tuy rằng mới mười bảy, nhưng tư thông minh lanh lợi, lại có mẫu tộc cường đại chống lưng, từ năm trước bắt đầu tiếp xúc chính .


      Hơn nữa còn làm tệ, hoàng đế rất thưởng thức .


      “Tuổi của ngươi có thể làm như vậy sai.”


      “Về sau nhi thần làm càng tốt.” Diện mạo Chu Tri Đứcchỉ tính là trung đẳng nhưng ôn hòa lịch , liếc mắt nhìn liền khiến người tâm sinh hảo cảm.


      Trong mấy con trai, trừ BẠạch Chiêm, hoàng thượng quý nhất chính là ngũ hoàng tử.


      “Đúng rồi, phụ hoàng, mẫu phi giống như bị bệnh, nhi thần tính uốn thăm mẫu phi phụ hoàng có muốn cùng hay ? Mẫu phi thấy ngày đến nhất định rất cao hứng, so với nhìn thấy nhi thần đến còn cao hứng hơn rất nhiều.”


      “Chứ phải là con ghen tỵ sao?” Hoàng đế cười to, được dỗ vô cùng vui vẻ.


      “Nhi thần đúng là ghen tỵ, tâm mẫu phi đều đặt hết lên người phụ hoàng.”


      Hoàng đế đứng dậy, ý bảo cùng , “Hoàng tử phi ngươi hướng về ngươi sao?”


      “Nàng ấy là nàng ấy, mẫu phi là mẫu phi.”


      “Tiểu tử tham lam.” Hoàng đế gõ đầu cái, tuy rằng là đánh , nhưng lại lộ ra vô cùng thân thiết.


      Hà Phi điện là chỗ ở của Lương quý phi.


      Lương quý phi là sủng quan lục cung, nhưng ở trong đám phi tần cũng coi như là cực kỳ được thánh sủng, nhìn thấy hoàng đế đến hề kinh sợ, cũng có vô cùng mừng rỡ, ngược lại mang theo chút ý giận, “Muộn như vậy sao hoàng thượng còn đến đây, ngài cho người đến nô tỳ qua là được rồi.”


      “Mẫu phi, nhi tử còn ở đây a, trong mắt ngài còn có nhi tử ?”


      Lương quý phi trừng mắt nhìn , “Chắc chắn là con tác quái.”


      “Mẫu phu, ngài hiểu lầm nhi tử, nhi tử chi ngài bị bệnh, phụ hoàng liền muốn dẫn nhi tử đến đây, điều nay lên trong lòng phụ hoàng có ngài a nếu có, sao phụ hoàng vừa nghe ngài vừa bệnh liền qua , phụ hoàng, ngài có đúng ?”


      Hoàng đế tựa tiếu phi tiếu liếc cái, dắt lương quý phi vào trong phòng, “Khó chịu chỗ nào? Hôm qua phải còn tốt sao?”


      “Đại khái là đêm qua bị gió lạnh thổi, có chút đau đầu, việc thôi, là tên tiểu tử này kinh động đến ngài, lỗi của thần thiếp.”


      “Ngự y tới chưa?”


      tới, hoàng thượng, thần thiếp sao.”


      Chu Tri Đức tự tay châm trà cho hai người, lai đổi lưu hương.


      Ôn tổng quản thức thời mang người trong phòng lui ra ngoài.


      Vừa chuyện, hoàng đế hỏi, “Đổi huân hương? Trước kia phải mùi này.”


      “Là loại hương liệu nô tỳ mới tìm thấy, ngửi thấy sai, có tác dụng an thần, ngài có thấy dễ chịu ?”


      Hoàng đế cảm thấy đầu có chút trầm, thân là hoàng đế, đầu óc liền cho biết co gì đó đúng, nhưng, nhưng mà muộn, đầu còn chưa chuyển người liền ngã xuống dưới
      hargane187, Layla06, tart_trung31 others thích bài này.

    2. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 152: Vây giết!


      Khóe miệng Chu Tri Đức câu lên, cầm lên lư hương đưa tới chóp mũi hoàng đế.


      Lương quý phi nhanh chóng che kím miệng mũi, mặt sớm còn ý cười ngọt ngào, chỉ có lo sợ yên, có sợ hãi, cũng có điên cuồng vì muốn đạt được mục đích mà từ thủ đoạn.


      “Đức… Đức Nhi, con tránh xa ra chút.”


      sao, có thuốc dẫn, thứ này khác gì huân hương bình thường.”


      Lương quý phi nhàng thở ra, “Đức Nhi, chúng ta phải đến bước này sao?”

      “Phụ hoàng có quyết định, ngài biết ?”

      “Cái gì?”


      Lương quý phi mim lặng hồi lâu vẫn thể được ra lời.


      Vì nhi tử, nàng tiếc mưu nghịch tạo phản, vốn trong lòng còn có chút áy náy, nhưng sau khi nghe được lời này, gánh nặng trong lòng lập tức liền tiêu thất.


      Nếu Đức Nhi thể ngồi lên được vị trí này, cả nàng, cả nhi tử, cả mẫu tộc của nàng cũng chạy thoát được.


      Chuyện Đức Nhi làm, cũng đủ cho bọn họ chết hơn trăm lần.


      Bọn họ chỉ có thể tiếp tục, nàng là Lương quý phi của hoàng thượng, nhưng nàng cũng là nữ nhi Chử gia, là mẫu phi của Đức nhi, thứ này, mới là lý do để nàng sinh tồn.


      Sủng ái của hoàng thượng, còn liền còn.


      “Cần bao lâu.”


      “Dùng hết huân hương này chắc chắn tử vong, nhưng vẫn phải nhờ mẫu phi chịu ủy khuất lát, mẫu phi yên tâm, Bạch Chiêm đến, bao lâu nữa thiên hạ này là của nhi tử.”


      Trong lòng Lương quý phi vẫn có chút bất an, Bạch Chiêm có bao nhiêu lợi hại nàng chưa chính mắt nhìn thấy, nhưng người người đều lợi hại, đây cũng phải lời đùa, chỉ là phương diện này nhi tử quá mức mẫn cảm, nàng thể trước mặt Đức Nhi.


      “Cấm vệ quân có khống chế được ?”


      Chu Tri Đức vẫn mực canh trừng hoàng đế. ngẩng đầu lên đáp lời, “Tất cả đều trong tầm chế của nhi tử.”


      Lương quý phi cũng hỏi nhiều nữa, tên lên cung thể bắn, bọn họ, còn đường lui.


      “Hoàng thượng, lão nô có việc bẩm báo.”


      Mẫu tử hai người nhìn nhau, Lương quý phi tự mình ra ngoài mở cửa, “Ôn công công, hoàng thượng có chút mệt mỏi, vừa nghĩ ngơi. Nếu chuyện vội hãy đợi lát, đúng rồi, hoàng thượng có muốn ở nơi này của bản cung dùng cơm, nhờ Ôn công công cho người phân phó ngự thiện phòng mang cơm đến chỗ này.”


      Ôn Đức biết mấy ngày nay hoàng thượng được ngủ ngon, có thể ngủ được là chuyện vô cùng tốt, khẽ hạ mắt chuẩn bị cáo lui, nhưng trong nháy mắt, tâm của liền nhảy lên.


      Chỉ là cho dù trong lòng sóng gợn động trời nhưng mặt vẫn nữa phần, như thường hành lễ lui ra.


      là Ôn Đức, là người được hoàng thượng tín nhiệm nhất, theo hoàng thượng từ khi người còn là hoàng thượng, là người hiểu thói quen của hoàng thượng nhất. Cho dù uống say đến nhân biết nhưng nhất định phải nằm giường mới có thể ngủ được.


      Nhưng vừa rồi, qua khe hở canh cửa, thấy được ràng,


      Chỗ kia là ghế ngồi, phải giường.


      “Mẫu phi, Ôn Đức có gì khả nghi hay ?”


      Lương quý phi nhớ lại, lắc đầu, “ có, thái độ bình thường như mọi ngày.”


      Ở trong cung, người duy nhất Chu Tri Đức kiêng kị là Ôn Đức, chỉ cần qua mặt được , Chuyện này coi như nằm trong tay Chu Tri Đức , “An bày người theo .”


      Ôn Đức bước vào ngự thiện phòng, từng bước từng bước vẫn vô cùng kiên định, đường thấy tiểu thái giám làm việc chu đáo liền bắt tới răn dạy hai câu. Phân phó ngự thiện phòng thêm hai món Lương quý phi thích ăn, sau đó liền trở lại vị trí.


      Sau khi thấy người theo đuôi ki khai, sau lưng Ôn Đức cũng ướt hết mảng.


      ngây người cả đời trong cung, vôn là người sâu sắc, vừa suy nghĩ liền hiểu được toàn bộ, cấm vệ quân sợ là rơi vào tay ngũ hoàng tử, nhớ tới đội ngũ lần trước hoàng thượng phái áp giải nữ quyến Từ gia lên kinh cũng là do ngũ hoàng tử kiến nghị, trong lòng Ôn Đức liền lạnh nữa phần.


      Ngũ hoàng tử mưu toan bao lâu?


      Hoặc là , Chử gia mưu toan bao lâu?


      Đem tình suy nghĩ lại cẩn thận, lại suy xét thêm những người tại có thể dùng được, Ôn Đức càng cả kinh, thấy trong lòng như có từng cơn sóng dữ, biêt những ai tham dự vào, thế nhưng có thể lừa dối đến tận đây.


      Nhưng ngũ hoàng tử chọn lúc này động thủ, hẳn là có nguyên nhân.


      Ôn Đức đến ngự thư phòng, đây là nơi có quyền tự do xâm nhập, ngày thường cũng hay lui tới, vì vậy hôm nay đến đây cũng có người cảm thấy có gì đó đúng.


      Lật xem những tấu trương mới nhất lần, Ôn Đức trầm mặc lát, hai tay nhàng vỗ hai cái.


      “Đến Bạch phủ xem có động tĩnh gì.”


      Nhân ảnh , biến mất ngay trước mặt .


      người nào biết, lực lượng quan trọng nhất của hoàng đế được nắm giữ trong tay hoạn quan.


      Người rất nhanh liền trở về, “Trang tiểu thư bị người bắt , Bạch công tử đại khai sát giới ở kinh đô.”


      Tarng tiểu thư bị bắt !


      Tuy rằng biết là nên nghĩ như vậy nhưng Ôn Đức cảm thấy may mắn Trang tiểu thư lúc này bị bắt , nếu công tử cũng đến kinh đô.


      tìm công tử, với ngài ấy hoàng thượng gặp nguy hiểm.”


      Người trong cung trừ vệ ra, người nào yên tâm dùng.


      tại biết có bao nhiêu người theo dõi , nếu dám hành động thiếu suy nghĩ, ngủ hoàng tử nước cờ hiểm, cục diện cũng bất lợi với công tử.


      Mắt của Bạch Chiêm lúc này đỏ lên giống bình thường.


      Hướng Tả phát tóc của công tử dường như nhanh chóng bạc , vô cùng ràng.


      Nhưng lúc này, dám lên tiếng, nếu tìm được Trang tiểu thư, ai có thể ngăn được công tử.


      “Công tử, ngũ hoàng tử ở trong cung, có phải nên báo hoàng thượng tiếng hay ?”


      Bạch Chiêm khẽ nâng cằm, tư thái ai bì nổi, “ liền giao người ra?”


      đợi Hướng Tả dắp lời, Bạch Chiêm lại ,: “ , chỉ biết ngồi chỗ giảng hòa, ta nên xúc động, cần thông báo gì hết, hoàng cung sao? Thiên hạ này, có nơi nào ta dám !”


      Hương Tả vosn tuổi còn trẻ, cho dù suy nghĩ thấu đáo nhưng cũng là người trẻ tuổi, lúc này bị Bạch Chiêm kích thích khiến lòng tràn ngập khí khái. “Công tử đâu thuộc hà cũng tùy tùng đến cùng!”


      Bạch Chiêm chỉ kiếm về phía hoàng cung, định bọn họ nhanh chóng qua, nhưng đảo mắt liền hét to tiếng, “Ai?”


      Lời vừa lên, kiếm đồng thời cũng chĩa qua, tiếng đau đớn vang lên, người từ trông hư ngã xuống.


      vệ, quan trọng nhất chính là chữ , thứ bọn họ tập, cũng là , rất ít người có thể phát được thân ảnh của bọn họ. Nhưng hiển nhiên, Bạch Chiêm chính là trong số những người rất ít này.


      “Tiểu nhân phụng mệnh tìm công tử, hoàng thượng nguy hiểm.”


      Kiếm Bạch Chiêm liền thu lại, giận cực phản cười, “Chu Tri Đức!”


      Vừa dứt lời, người liền phóng thẳng về phía hoàng cung.


      người nào có thể đoán được, Bạch Chiêm khi bị chọc giận có cỡ nào đáng sợ.


      Cơ bản là người nào có thể địch nổi !


      Bạch Chiêm lúc này hoàn toàn thủ hạ lưu tình, ai tiến lên liền giết, kiếm vung lên lập tức có người ngã xuống, kiếm như được tạo ra để lấy mạng, thân ảnh Bạch Chiêm lao tạo thành đường máu.


      Nhưng cấm vệ trong cung vẫn như lũ ruồi đói thấy mật, người vừa ngã, người sau liền tiến lên, dù thi thể xếp thành núi cũng có người lui bước, cư nhiên dám ngăn Bạch Chiêm lại trước diện.


      Như là cục diện chuyên môn thiết kế cho , đám người Hướng Tả bị chặn lại phía sau, căn bản là tới gần được.


      Bản lĩnh bọn họ cao đến đâu song quyền khó định tứ thủ, huống chi hiên tại chỉ bốn mà là trăm.


      Võ công phải lúc nào cũng hữu dụng, nhất là số lượng địch thủ còn gấp trăm lần người của bọn họ.


      Hướng Tả thân nhuốm máu, biết giết bao nhiêu người, bây giờ mới biết ra người kinh đô sợ chết như vậy. Dụ hoặc của cái ghế kia quả nhiên phải bình thường.


      Bất chấp lau vết máu mặt. Dùng sức chém người vừa định tiến lên, “Ta đuổi theo công tử, các người giúp ta cản người.”


      “Được.”


      “Hướng Tả, đợi chút, có người đến.”


      Hướng Tả vội vàng dừng bước quay đầu lại, thấy đối phương gần hia mươi người, từng chiêu từng chiêu ngăn trở cấm vệ quân, bọn họ liền biết đối phương phải địch.


      “Là Đổng tam lão gia.”


      Hướng Tả biết , nhưng ở Bạch phủ cũng có nhận được tin tức từ kinh đô.


      Lúc này Đổng Minh Húc tới trước mặt , công phu người này sai, năm đó bị trục xuất khỏi Đổng gia cũng nhận thức được nhiều người, địa vị tuy cao nhưng nhiều người theo như vậy cũng thấy đươc là người có bản lĩnh.


      Vừa nghe cháu bị bắt liền huy động người Đổng gia, còn mời rất nhiều bạn hữu có gia tình tốt đến tương trợ tay.


      Về phần hậu quả như thế nào, để sau rồi tính.


      Bất kể như thế nào, Đổng gia và Bạch công tử sớm ngồi cùng con thuyền, nếu Bạch công tử chết ở trong này, chút nguyên khí Đổng gia vừa phục lại cũng bị diệt hoàn toàn. Vì cháu và Đổng gia, tình nguyện đứng về phía Bạch công tử.


      Ít nhất Bạch công tử có thể vì Thư Tình mà đánh cược tính mạng.


      “Nơi này có ta, các ngươi trợ giúp Bạch công tử.”


      Hưởng Tả gật đầu với , nhiều lời liền mang theo người chạy vào trong cung, ấn tượng với Đổng gia liền tốt lên ít. Lúc này có người dám đến đây hầu như là có, kết quả chưa chắc bọn họ thắng, nếu thua, giả trẻ trong nhà cũng toàn mạng, Đổng Tam, sai.


      Bạch Chiêm nhanh chóng tiến thêm năm mươi bước, thi thể đầy đất, người lại vẫn sạch như trước, vết máu cũng hề dính, mái tóc đen tuyền lại lẫn vào rất nhiều sợi bạc vô cùng bắt mắt.


      Hướng Tả nghĩ, nhất định là nhớ lầm, sao có thể cảm thấy trong thời gian ngắn như vậy tóc công tử lại bạc thêm nhiều như vậy?


      Trong đầu suy nghĩ, nhưng bước chân lại ngừng, dẫn người nhanh chóng vây quanh công tử, nhân lúc người còn chưa tời liền gấp giọng : “Công tử, nơi này giao cho thuộc hạ, ngài mau.”


      được.” Bạch Chiêm nhìn người từ bốn phương tám hướng vọt tới, nhiều đầu như vậy, kiếm giải quyết người, từ lúc bắt đầu cũng mấy trăm, nhưng người vẫn tiến lên cuồn cuộn dứt.


      "Ngao ô!"


      "Ngao!"


      "Rống!"


      "..."


      Cơ hồ thanh vừa vang lên Bạch Chiêm liền phi thân lên nóc cung điện, vô số mũi tên như chỉ chờ thời khắc này liền hướng bắn tới, nhưng mũi tên nào có thể tới gần .


      Thanh càng ngày càng gần.


      Bạch Chiêm nhắm mắt cẫn thận phân biết chút thanh , lập tức hướng về phía tiếng sói tru chạy tới.


      Trang Thư Tình lúc này vô cùng chật vật.


      Đầu tiên là bị mắc mưa, sau khi được cứu cũng suốt đường vượt rừng đến đây, đường luôn phải nấp mới có thể mang được số lượng lớn mãnh thú đến đây, lúc này nàng cũng quên mất dáng vẻ mình thể nào.


      Xiêm y bị cắt rất nhiều chỗ, tóc tai tán loạn, mặt có chút vết thương , miệng vết thương chảy chút tia máu, ngồi lưng con sói lớn, Trang Thư Tình chính là lấy hình ảnh như vậy xuất ở kinh đô.
      hargane187, Layla06, tart_trung35 others thích bài này.

    3. Banashi

      Banashi Member

      Bài viết:
      86
      Được thích:
      74
      Huhuhu. Sao lai ngung roi dang hay ma. Mau co chuong moi nha nang.

    4. Minhang

      Minhang Well-Known Member

      Bài viết:
      104
      Được thích:
      928
      Uiuiui! đến đoạn gay cấn

    5. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      gây cấn a

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :