1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

A Hoàn - Dư Phương (Full - Chờ beta)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. votranh90

      votranh90 Well-Known Member

      Bài viết:
      135
      Được thích:
      1,608
      Chương 374: Đả thương

      Tề Hoàn bị nhốt độc lập ở trong cái sân , làm con tin, đãi ngộ nàng như vậy rất tốt, nhưng loại tốt này cách nào làm nàng an tâm, Tháp Tang hận Triệu Ngôn Ngọc như vậy, nàng là thê tử Triệu Ngôn Ngọc, khoản đãi như vậy sao có chuyện gì tốt?

      Chuyện khác thường như vậy nhất định là vì !

      Bất quá, may là Tháp Tang ngăn cản Thụy Tuyết các nàng tìm đến nàng, nàng còn có thể thông qua Thụy Tuyết biết chuyện bên ngoài.

      Nàng bị nhốt ngày, ngoại trừ Thụy Tuyết chưa từng gặp qua những người khác, Tháp Tang cũng xuất , muốn từ trong miệng Thụy Tuyết moi ra cái gì, Thụy Tuyết nhưng cái gì cũng biết.

      Nên làm gì bây giờ? Tề Hoàn cố gắng ra ngoài, đến cửa viện bị chặn lại, chỗ nàng ở này thế nhưng đều là binh lính Đông Hồ, chỉ là nữ tử như nàng, cần vận dụng nhiều người như vậy sao?

      Tháp Tang khỏi quá để mắt nàng.

      Như thế qua hai ngày, Tề Hoàn có gặp lại Tháp Tang, ngay cả Thụy Tuyết cũng đến tìm nàng, mỗi ngày chỉ có nha hoàn vội tới đưa thức ăn cho nàng, mặc kệ nàng hỏi như thế nào, nha hoàn kia chính là câu cũng .

      Tề Hoàn dù bình tĩnh thế nào, lúc này cũng bắt đầu có chút lo lắng.

      Nhiều ngày qua như vậy, biết Triệu Ngôn Ngọc biết tung tích của nàng hay ?

      Nếu như biết rồi, nhất định tới cứu nàng, nàng hi vọng Triệu Ngôn Ngọc tới cứu nàng, chỉ cần Triệu Ngôn Ngọc xuất tại nơi này, Tháp Tang nhất định bỏ qua .

      Đúng lúc lo lắng, bên ngoài truyền đến thanh thông báo đại vương tử đến.

      Tề Hoàn nghe vậy kinh hãi, lập tức sinh ra cảnh giác.

      Thân ảnh cao lớn của Tháp Tang xuất ở trong tầm mắt nàng, bất đồng tướng mạo người Đại Chu, ngũ quan Tháp Tang khắc sâu. Giữa lông mày lộ ra cái hung ác cùng máu tanh, làm cho người nhìn nhịn được nhượng bộ lui binh.

      "Tiểu Triệu phu nhân." Tháp Tang mỉm cười mở miệng, lưu loát tiếng Đại Chu.

      Tề Hoàn cố gắng bình tĩnh thi lễ cái "Đại vương tử."

      Tháp Tang từ từ đến trước mặt Tề Hoàn.

      cổ mùi rượu nồng nặc đập vào mặt, Tề Hoàn lui về phía sau mấy bước "Đại vương tử hôm nay rốt cục chịu gặp ta, có phải rốt cục quyết định muốn đem ta giết báo thù hay ?"

      "Giết ngươi còn chưa đủ để tiêu mối hận trong lòng của ta." Tháp Tang đưa tay bóp cổ Tề Hoàn "Ta muốn Triệu Ngôn Ngọc sống bằng chết, sống bằng chết."

      "Chỉ là nữ tử. Sao có thể làm cho sống bằng chết, đại vương tử ngươi là để mắt ta." Tề Hoàn lãnh cười .

      " rất đúng." Tháp Tang thế nhưng gật đầu "Mặc dù ngươi bộ dạng rất xấu, bất quá Triệu Ngôn Ngọc lại rất xem trọng ngươi, cho nên.... Nếu như Triệu Ngôn Ngọc biết thê tử mình thành tiểu thiếp người khác, có phải rất khó chịu hay ."

      Tề Hoàn kinh hoảng, vội vàng lui về phía sau đến góc tường "Triệu Ngôn Ngọc muốn nữ nhân gì mà có, nơi nào quan tâm ta."

      "Ha ha ha." Tháp Tang cười to "Lại như thế nào. Ngươi vẫn là tiểu Triệu phu nhân, ta chính là muốn nữ nhân Triệu Ngôn Ngọc nằm ở dưới người của ta, làm cho Triệu Ngôn Ngọc nếm thử cái gì gọi là nhục nhã."

      "Ngươi nếu dám đụng ta chút, ta liều mạng với ngươi." Tề Hoàn cắn răng, phẫn nộ kêu lên.

      Tháp Tang mất bộ dạng say rượu, từng bước từng bước tiến tới gần nàng "Liều mạng? Phải liều mạng như thế nào?"

      Tề Hoàn cầm lấy bình hoa bên cạnh dùng sức đánh tới về phía Tháp Tang "Cút ngay."

      Trước khi tới nơi này, Tháp Tang uống nhiều rượu, mùi rượu dâng lên. Bước chân vững, tầm mắt mơ hồ, nhưng lại vô pháp tránh bình hoa Tề Hoàn đập tới. Bình hoa nện vào trán , máu tươi đỏ thẫm chảy ra.

      Tháp Tang trọn tròn mắt, giống như thể tin được thậm chí có người dám đập bình hoa vào , tay che lấy cái trán, tay chỉ Tề Hoàn "Ngươi..."

      "Ngươi muốn lợi dụng ta uy hiếp Triệu Ngôn Ngọc, có thể, nhưng ngươi đừng mơ tưởng nhục nhã ta." Tề Hoàn hung ác , nàng tình nguyện chết cũng cần bị Tháp Tang lăng nhục

      "Ngươi xú nữ nhân này!" Tháp Tang mắng tiếng. Thân thể mềm nhũn. Ngã xuống đất ngất .

      Bị bình hoa đập miệng vết thương còn chảy máu, Tề Hoàn có chút xúc động. Muốn cầm lấy mảnh vụn bình hoa kia trực tiếp giết chết Tháp Tang.

      Nhưng Tháp Tang chết, nàng càng trốn thoát được. Càng đừng muốn sống gặp Triệu Ngôn Ngọc.

      Kia phải làm sao?

      "Này... Đây là có chuyện gì?" Thụy Tuyết đến, thấy mặt mũi Tháp Tang đều là máu nằm mặt đất, khiếp sợ ra lời.

      Nàng vì để cho người phát nàng và Tề Hoàn lại thân cận quá, cho nên cố ý hai ngày có tới tìm nàng, nghĩ như thế nào tới hôm nay quyết định đến chuyện với Tề Hoàn, lại phát Tháp Tang bị đánh chết mặt đất.

      "Ngươi đánh chết ?" Thụy Tuyết hồi lâu mới khàn giọng mở miệng.

      Tề Hoàn thoạt nhìn vẫn còn tỉnh táo " chết, chỉ là say khướt."

      Mặt mũi đều là máu say khướt rồi? Thụy Tuyết làm sao tin tưởng cớ này, thất thanh kêu lên "Ngươi giết , ngươi sống cũng ra, ngươi biết sao?"

      " chết." Tề Hoàn lần nữa .

      Thụy Tuyết vội đóng cửa lại, hù dọa xoay quanh "Làm sao bây giờ làm sao bây giờ?"

      Tháp Tang bây giờ còn thể chết được, ít nhất thể chết khi nàng ở nơi này, Tề Hoàn nghĩ tới có chút đáng tiếc, lúc này đúng là cái cơ hội... Đáng tiếc đáng tiếc.

      Tề Hoàn tâm bất cam tình bất nguyện cầm máu giúp Tháp Tang "Ta lại muốn giết chết , nhưng còn chưa có chết."

      Thụy Tuyết ngồi chồm hổm xuống, thử chút hơi thở Tháp Tang "Còn sống, tại sao có thể như vậy?"

      " muốn... Ta đập tổn thương." Tề Hoàn cắn răng .

      "Bất kể như thế nào, lúc này đều phải nhẫn, cho dù ngươi có thể chạy ra khỏi đại trạch này, ngươi cũng trốn thoát đất cống thành, nơi này là thế lực Tháp Tang, chết, tất cả mọi người chúng ta ở nơi này sống được." Thụy Tuyết khuyên Tề Hoàn "Ta nghĩ biện pháp đem tin tức ngươi ở nơi này truyền tới bên Triệu Ngôn Ngọc."

      Tề Hoàn lau sạch máu mặt Tháp Tang, băng bó đơn giản chút "Ta biết thể chết được, nhưng bây giờ là ta đả thương , tỉnh lại ta giống như chết."

      " giết ngươi." Thụy Tuyết .

      Đúng vậy, Tháp Tang giết nàng, bởi vì nàng còn chỗ hữu dụng, còn muốn lợi dụng nàng uy hiếp Triệu Ngôn Ngọc.

      "Cho người đến khiêng sao?" Tề Hoàn hỏi.

      Thụy Tuyết do dự nhìn Tháp Tang "Ta biết ngươi rất muốn chạy trốn, nhưng hai ngày nay ta quan sát qua, căn bản có cơ hội."

      Điểm này Tề Hoàn sớm dự liệu được, nhưng nghe Thụy Tuyết ra, trong lòng vẫn rất khó chịu.

      "Chỉ có thể lại nghĩ biện pháp..." Tề Hoàn thấp giọng .

      Thụy Tuyết muốn chút gì đó an ủi khích lệ nàng chút, nhưng biết mở miệng như thế nào, muốn từ nơi này chạy , rất khó, khó được nàng ngay cả an ủi đều nên lời.

      Hai người chuyện, Tháp Tang tỉnh lại, mở mắt ra, chống lại khuôn mặt Tề Hoàn bình thường có gì lạ, cái trán truyền đến hồi đau, nhớ tới mình là bị nện ngất như thế nào, lập tức nổi cơn tam bành, đưa tay bóp cổ Tề Hoàn.

      "Xấu nữ nhân, ngươi dám đánh ta!" Tháp Tang tức giận nghĩ bóp chết Tề Hoàn.

      Thụy Tuyết vội vàng quỳ xuống cầu tình.

      Tề Hoàn quật cường chịu câu cầu xin tha thứ.

      "Triệu Ngôn Ngọc đáng chết, ngươi cũng nên chết!" Tháp Tang kêu lên.

      Triệu Ngôn Ngọc đáng chết tính kế , Tề Hoàn chết tiệt đánh .

      Tề Hoàn bị bóp thở nổi, sắc mặt trướng đến tím bầm, chẳng lẽ hôm nay nàng chết ở chỗ này? Nàng cam lòng, nàng muốn lúc này chết .

      Nàng còn có rất nhiều nhớ thương ở đời này, nàng rời bỏ được bọn họ.

      "Đại vương tử, đại vương tử, xong..." Bên ngoài, thị vệ Tháp Tang lớn tiếng kêu lên, dúng tiếng Đông Hồ , Tề Hoàn nghe hiểu, nhưng Tháp Tang và Thụy Tuyết đều nghe hiểu. "Trong quân doanh rất nhiều người đều té xỉu." Người nọ theo ra.
      tart_trung, Yoolirm Park, quỳnhpinky5 others thích bài này.

    2. votranh90

      votranh90 Well-Known Member

      Bài viết:
      135
      Được thích:
      1,608
      Chương 375: Bệnh thương hàn

      Tề Kính biết về phải như thế nào, kỳ biết mình sao lại ra những lời này, kỳ hận để Tề Hoàn chết, như thế vừa có thể thay tỷ tỷ báo thù, có thể đả kích Lục thị, làm cho Lục thị đau đến muốn sống.

      Nhưng chính là nhịn được nhớ tới tình cảnh Tề Hoàn thay châm cứu.

      nhớ tới rất nhiều rất nhiều.

      Cuối cùng cảm thấy, Tề Hoàn thể chết trong tay Tháp Tang, Tháp Tang chiếm đoạt lãnh thổ Đại Chu, cừu hận quốc gia bất cộng đái thiên, cho dù có chết cũng phải chết trong tay .

      Người ở phía ngoài nghe được Tề Kính trở về, lập tức hỏi "Kính thiếu gia, trở về nơi nào?"

      "Xích Cương thành." Tề Kính .

      "Trở về Xích Cương thành làm gì? Chúng ta đến nơi này, còn trở lại?" Có người đề xuất nghi vấn.

      Tề Kính đương nhiên biết chuyến làm ăn này của mình quan trọng đến cỡ nào, nếu như thành công, ý nghĩa tại trong suy nghĩ Chu gia càng thêm trọng yếu, đại đưa cho đảm đương càng ngày càng nhiều, nếu như thất bại, vậy có thể mất coi trọng Chu gia đối với .

      "Trở về!" càng ngày càng kiên trì, ra phải về Xích Cương thành, đột nhiên cảm thấy tảng đá lớn đè nặng trong lòng được để xuống.

      " được." Những người khác phản đối, có người đồng ý.

      Tề Kính nhíu mày "Ta trở về."

      "Ngươi phải là muốn cho Triệu Ngôn Ngọc, nữ nhân của bị vương tử Đông Hồ bắt ?" Có người hỏi.

      muốn làm như vậy, nhưng Tề Kính trả lời.

      "Ngươi điên rồi!" Người nọ thấy Tề Kính mở miệng, liền biết tính như vậy, nhịn được mắng "Đừng ngươi bị Triệu Ngôn Ngọc nhìn thấy mất mạng, chính là bỏ qua ngươi bán đứng nữ nhân của , người Đông Hồ hôm nay còn có thể giữ lại mệnh nữ nhân kia? Cho dù bị cường bạo lăng nhục tới chết, cũng khẳng định vô cùng thê thảm, ngươi đây là giúp mình thêm cừu hận, muốn chết."

      Tề Kính sửng sốt chút, quên mất, Tề Hoàn là bị bán đứng cho Tháp Tang, là đánh Tề Hoàn ngất xỉu mang . Triệu Ngôn Ngọc lúc này khẳng định biết, bỏ qua cho mình sao?

      "Đó là tỷ tỷ ruột của ta." Tề Kính ngột ngạt tiếng.

      Những người khác trầm mặc lại.

      lâu, mới có thanh mắng "Ngươi mẹ nó bán đứng tỷ tỷ ruột của mình cho người Đông Hồ. Tận sức làm hết chuyện súc sinh, bây giờ lại tiếng người cái gì."

      "Cũng như vậy, ngươi chẳng lẽ còn nghĩ người khác tha thứ ngươi?" Có người khác hỏi.

      Tề Kính biết trả lời thế nào.

      Hành vi của súc sinh cũng bằng, nhưng muốn cho bản thân sống khá giả chút.

      "Vậy tìm người báo tin cho Triệu Ngôn Ngọc , nếu như nữ nhân của chết rồi, chúng ta cũng là giúp người." Có người

      Xe ngựa tiếp tục về phía trước, trong lòng Tề Kính mặc dù rối ren. Nhưng cũng muốn chịu chết, rất khẳng định Triệu Ngôn Ngọc nhìn thấy đầu tiên là đoạn .

      Lúc đó, Triệu Ngôn Ngọc vẫn tìm Tề Hoàn, lại vẫn có tin tức.

      Lục hoàng tử lần nữa nhận được thánh chỉ hoàng thượng, rốt cục bất đắc dĩ lên đường trở về kinh đô, trong lòng cho dù thế nào bỏ được Tề Hoàn, cũng tiếp tục lưu lại nơi này.

      ...

      ...

      Tháp Tang nghe được lời thuộc hạ , rốt cục buông tay từ cổ Tề Hoàn ra. Xoay người trừng mắt người kia "Chuyện gì xảy ra?

      "Rất nhiều binh lính té xỉu, mà lại toàn thân nóng lên. Nôn mửa ngừng, đại phu nhìn rồi, là bệnh thương hàn." Người nọ trả lời.

      Bệnh thương hàn? Tháp Tang kinh hãi "Xác định là bệnh thương hàn?"

      Thuộc hạ kia gật đầu .

      Bệnh thương hàn phải chuyện đùa, lúc này Tháp Tang đâu còn lo lắng dạy dỗ Tề Hoàn, lập tức theo thuộc hạ kia rời .

      Tề Hoàn há miệng to để thở, mãnh liệt ho khan vài tiếng mới chậm rãi hít khí, nàng là tránh được kiếp, vừa rồi thiếu chút nữa bị Tháp Tang bóp chết.

      Thụy Tuyết đến đỡ nàng ngồi xuống " có sao chứ?"

      " có việc gì." Tề Hoàn trả lời."Vừa rồi người nọ cái gì với Tháp Tang?" Nàng nghe hiểu, bất quá thấy sắc mặt Tháp Tang trở nên khó coi như vậy, nghĩ đến có thể là chuyện tốt, chẳng biết có quan hệ gì với Triệu Ngôn Ngọc .

      "Hình như là có binh lính bị bệnh thương hàn, Tháp Tang vội vàng xem." Thụy Tuyết trả lời.

      Tề Hoàn ngơ ngác chút, lập tức nghĩ tới phía nam lúc này vốn rất dễ dàng ngã bệnh. "Bệnh thương hàn có thể lớn có thể , nghĩ đến có binh lính uống nước lã trong sông hoặc là ăn vật gì đó đưa tới, ngươi coi chừng chút, lây bệnh."

      Thụy Tuyết kinh ngạc hỏi, "Vừa rồi nhìn bộ dạng ngươi băng bó cho Tháp Tang, ngươi là đại phu?"

      "Hiểu sơ hai thôi." Tề Hoàn .

      Thụy Tuyết cảm thán vài câu, có tiếp tục đề tài này, nàng hạ thấp giọng "Ta nghĩ đem tin tức ngươi ở nơi này truyền , chỉ là phải làm như thế nào mới có thể khiến tiểu Triệu đại nhân tin tưởng? Vạn nhất tinthì sao?"

      trong lòng Tề Hoàn cảm kích Thụy Tuyết giúp nàng như vậy, mặc dù Thụy Tuyết làm như vậy giống như là vì chính nàng "Ngươi có thế cho người mang tin tức ra khỏi đất cống thành?"

      "Tận lực, phải tất cả mọi người cam tâm bị người Đông Hồ ức hiếp." Thụy Tuyếtdè dặt .

      "Chỉ cần tướng công ta thấy vật này, tin tưởng ta ở chỗ này." Tề Hoàn lấy hà bao cất giấu người, bên trong có ngân châm, là Triệu Ngôn Ngọc cố ý sai người chế tạo cho nàng, đời chỉ nàng mới có, tuyệt có cái khác.

      Nhãn lực người nào tốt phát ngân châm là có đường vân.

      Tề Hoàn lấy cây châm bạc bao khăn tay đưa cho Thụy Tuyết "Cầu xin ngươi."

      Thụy Tuyết đặt vào trong ngực "Chờ tin tức ta."

      Tại đất cống thành, có thể Tề Hoàn là hai mắt bị bôi đen, sau khi Thụy Tuyết rời khỏi, nàng lại ai có thể chuyện, nhìn máu tươi của Tháp Tang còn mặt đất, nàng chán ghét nhăn mày.

      Lại , sau khi Tháp Tang rời liền đến quân doanh Đông Hồ, vội vã vào doanh trướng, gặp mười mấy tên lính nôn mửa nôn mửa, sợ hãi, càng xem trong lòng càng giận "Đây là thế nào?"

      Đại phu vốn là vùi đầu vào khám bệnh nghe được thanh của , vội vàng "Thương hàn rất dễ lây bệnh, người vẫn là nên tùy tiện đến."

      đống phân và nước tiểu của người bị bệnh thương hàn cũng có thể lây bệnh cho người khác, chớ chi là trong doanh trướng này nhiều bệnh nhân như vậy.

      Hai đại phu Đông Hồ vội vàng mời Tháp Tang ra ngoài "Đại vương tử ngàn vạn chớ vào, miễn cho bị lây bệnh tốt."

      "Như thế nào nhiều người bị bệnh thương hàn như vậy?" Tháp Tang nhíu mày hỏi, đối với lây bệnh vừa cũng để ở trong lòng.

      "Ngay từ đầu chỉ có hai người bị bệnh thương hàn, chỉ là đại phu Đại Chu có chẩn đoán ra, là phong hàn, mới lây bệnh nhiều người như vậy." đại phu Đông Hồ .

      Tháp Tang giận kêu lên "Đem lang băm như chém cho ta."

      "Đại vương tử, việc cấp bách, là vội vàng trị bệnh thương hàn trong thành có thể tìm thuốc đến." đại phu khác .

      "Cần gì thuốc cho người lấy đến là được." Tháp Tang , với , đồ trong đất cống thành đều muốn lấy lấy.

      "Có mấy vị thuốc đủ..."

      Tháp Tang . "Thiếu cái gì cho người nghĩ biện pháp mang từ địa phương khác đến."

      Rời doanh trướng, Tháp Tang chỉ cảm thấy miệng vết thương trêni trán càng thêm đau, tính tình vốn táo bạo, lúc này lại càng nghĩ trút giận lên Tề Hoàn. Nộ hỏa đằng đằng xông vào trong sân giam lỏng Tề Hoàn, lại nghe thấy Tề Hoàn cùng nha hoàn hầu hạ nàng hỏi vôi phấn.

      "Ngươi muốn vôi phấn làm chi?" Tháp Tang tối tăm nghiêm mặt vào, trừng mắt hỏi Tề Hoàn, cho rằng nàng lại nghĩ biện pháp gì muốn chạy trốn hoặc là truyền tin tức ra ngoài.

      "Nghe có nha hoàn bị bệnh thương hàn, vì phòng ngừa vạn nhất, muốn chút ít vôi phấn phòng ngừa lây bệnh." Tề Hoàn bình tĩnh , lòng bàn tay có chút đổ mồ hôi. Nàng thực sợ Tháp Tang làm gì nàng.

      Tháp Tang hồ nghi hỏi "Vôi phấn có thể phòng ngừa lây bệnh?"

      Tin tức có nha hoàn bị bệnh thương hàn sau khi vào cửa biết, phân phó cho người đem nha hoàn kia ra ngoài, cho nên nghe Tề Hoàn như vậy cũng kinh ngạc, chỉ là hiếu kỳ vôi phấn có thể phòng ngừa lây lan của bệnh thương hàn sao?

      "Nếu như có vôi phấn, vậy cũng phải nấu canh hoàng liên." Tề Hoàn ra, nàng cũng phải muốn giúp Tháp Tang, chỉ là hôm nay ngay cả nha hoàn trong nhà đều bị bệnh thương hàn. Dân chúng khác trong thành khẳng định cũng có người bị lây bệnh, đất cống thành mặc dù bị người Đông Hồ chiếm đoạt, nhưng ở nơi này vẫn là dân chúng Đại Chu. Nàng hy vọng có thể giúp được họ.

      Đối với lời Tề Hoàn , Tháp Tang bán tin bán nghi "Ngươi là đại phu?"

      Giống như có nghe thê tử Triệu Ngôn Ngọc là nữ thần y, trước kia thái hậu Đại Chu sắp chết là nàng cứu trở về.

      "Nếu có hiệu quả, ta tính lượt với việc ngươi đập ta tổn thương." Tháp Tang uy hiếp .

      Tề Hoàn lúc này nhưng lại lo lắng tình huống bên Triệu Ngôn Ngọc, biết quân doanh Đại Chu có binh lính nào bị bệnh thương hàn.

      Triệu Ngôn Ngọc tại do thám biết Đông Hồ bên này có người bị bệnh thương hàn, hạ lệnh tất cả binh lính đều phải uống phụ tử thang, càng cho dân chúng trong thành dùng vôi phấn, đem tất cả hiệu thuốc trị thương hàn đều tập trung thống nhất, phòng ngừa bị gian tế Đông Hồ mua.

      "Tháp Tang lần này nên gấp đến độ giơ chân. Muốn bỏ thuốc tổn thương tinh thần của chúng ta, hôm nay chúng ta chưa ra tay, bọn họ ngược lại tự mình ngã bệnh." Từ Cẩm Dương cười nỗi đau của người khác .

      Ninh Triều Vân "Bệnh thương hàn phải là bệnh , chỉ sợ lây bệnh ra, bên chúng ta cũng bị ảnh hưởng."

      Triệu Ngôn Ngọc trầm trọng gật đầu. "Xử lý tốt rất nghiêm trọng."

      Chỉ sợ thành bệnh dịch.

      ...

      ...

      "Triệu Ngôn Ngọc kia hèn hạ vô sỉ khốn kiếp!" thuộc hạ Tháp Tang biết được mua được dược liệu chữa trị bệnh thương hàn, tức giận đến mắng tổ tông mười tám đời Triệu Ngôn Ngọc, quả muốn búng máu phun chết .

      "Đại vương tử, hôm nay nên làm cái gì bây giờ? hoàng liên trong Đất cống thành căn bản đủ." Kim Mẫn giống như kham ưu hỏi.

      Mới hai ngày, lại có mười người bị lây bệnh, cứ tiếp tục như vậy, bọn họ căn bản cần cùng Đại Chu đánh trận, trực tiếp bệnh chết ở chỗ này thôi.

      "Ngoại trừ hoàng liên thể thay thế bằng dược liệu khác sao?" Tháp Tang thiếu chút nữa nghĩ bứt đầu tóc, trong quân doanh, trong thành rất nhiều người bị bệnh thương hàn, mỗi ngày đều có người chết , nhìn ở trong mắt để ở trong lòng, hết lần này tới lần khác nơi này cách hoàng cung Đông Hồ quá xa, muốn hiệu thuốc Đại Chu lại mua được.

      Đều là Triệu Ngôn Ngọc vô sỉ kia, lại mua hết hoàng liên.

      Kim Mẫn nhìn Tháp Tang muốn điên, phát sắc mặt của hồng đến có chút đặc biệt "Chẳng những hoàng liên mua được, ngay cả hoàng cầm cũng có..."

      Tháp Tang cảm giác mình muốn phun lửa "Triệu Ngôn Ngọc sợ bệnh thương hàn truyền tới chỗ bọn họ sao?"

      "Bọn họ vôi phấn rất sung túc..." Kim Mẫn thực muốn đả kích Tháp Tang "Vì thế, chỉ có biện pháp?"

      "Biện pháp gì?" Tháp Tang vội vàng hỏi.

      "Đem tất cả người bị bệnh thương hàn... Đều thiêu." Như vậy mới có thể ngăn chặn tiếp tục lây bệnh ra.

      Tháp Tang do dự nhíu mi, nếu quả làm như vậy, sợ rằng làm rất nhiều binh lính thất vọng đau khổ.

      "Ta ngẫm lại." Tháp Tang ra.

      Kim Mẫn biết cuối cùng Tháp Tang nhất định đồng ý cách làm này của , cho nên cũng tiếp tục mở miệng thuyết phục , chỉ là bình tĩnh nhìn bực bội tới lui.

      Tháp Tang vừa còn vừa ngừng chửi bới Triệu Ngôn Ngọc hèn hạ vô sỉ.

      "Mẹ nó, làm ." Tháp Tang cuối cùng lớn tiếng mắng.

      Kim Mẫn lĩnh mệnh mà .

      Tề Hoàn từ chỗ Thụy Tuyết biết mệnh lệnh này của Tháp Tang, thẳng mắng súc sinh, bệnh thương hàn cũng phải là thể chữa trị, sao muốn dùng phương pháp tàn nhẫn như thế?

      "Bởi vì mua được hoàng liên cùng hoàng cầm." Hai thứ này đều là dược liệu quan trọng nhất chữa bệnh thương hàn, tuy nhiên cũng bị cho Triệu Ngôn Ngọc mua hết.

      Mấy vạn binh lính Đại Chu cũng cần dùngthuốc, Triệu Ngôn Ngọc mua đứt hoàng liên cùng hoàng cầm là chuyện đương nhiên, khẳng định cũng nghĩ qua Tháp Tang tàn khốc máu lạnh như vậy.

      "Dân chúng Trong thành cũng có nhiều người bị bệnh thương hàn, cũng bị bắt lại." Thụy Tuyết hi vọng nhìn Tề Hoàn. Tựa hồ cho rằng Tề Hoàn có thể ngăn trở chuyện này, nàng đem tất cả hi vọng đều đặt ở người Tề Hoàn.

      Tề Hoàn thấy trong mắt Thụy Tuyết đối với mình hi vọng, nàng khó khăn lắc đầu "Ta cũng có cách nào..."

      mặt Thụy Tuyết lên thần sắc tuyệt vọng "Phương Tuyết hôm qua chẩn ra là bệnh thương hàn..."

      Tề Hoàn cúi đầu xuống, hai tay nắm chặt.

      Đến bên cạnh muộn thời điểm, nàng nhìn thấy mặt đông là bầu trời bao la có khói dầy đặc cuồn cuộn dâng lên, nàng nghe được tiếng kêu thê lương rên bốn bề truyền đến, tâm khảm Tề Hoàn giống như bị dùng đao cắt.

      Nàng thống hận loại cảm giác bất lực này.

      Thụy Tuyết lệ rơi đầy mặt đứng ở sau lưng nàng "Hôm nay thiêu chết những người này, chẳng lẽ ngày mai có thương tổn rét lạnh?"

      Tề Hoàn há hốc mồm. Cuối cùng chỉ có thể hỏi "Ngươi đưa đồ ra ngoài sao?"

      "Ngươi đến bây giờ cũng chỉ nghĩ an nguy của ngươi?" Thụy Tuyết đối với Tề Hoàn thất vọng, cảm thấy nàng và Tháp Tang đều là người vô tình.

      " biết Triệu Ngôn Ngọc lấy được ngân châm ." Tề Hoàn lầm bầm lầu bầu.

      Thụy Tuyết lạnh lùng nhìn nàng cái, hối hận giúp nàng đưa đồ ra ngoài, người như vậy cần phải bị Tháp Tang giết chết mới tốt, tiểu Triệu đại nhân làm sao lại cưới nữ tử rắn rết như vậy?

      ...

      ...

      Bệnh thương hàn cũng có người vì hôm nay bị giết mà ngăn chặn, ngày hôm sau, trong quân doanh lại xuất vài người có dấu hiệu bị thương hàn. Tháp Tang biết được, phát điên, vọt tới trước mặt Tề Hoàn. Đem Triệu Ngôn Ngọc mắng trận, sau đó nghĩ đao giết Tề Hoàn tiết hận.

      Kim Mẫn kịp thời ngăn cản "Đại vương tử, có thể dùng nữ nhân này hoán dược."

      Đúng vậy, có thể đem Tề Hoàn trao đổi với Triệu Ngôn Ngọc chữa trị bệnh thương hàn dược liệu, nhưng thực quá cam lòng.

      Tề Hoàn nhìn Tháp Tang " có hoàng liên cùng hoàng cầm, ngươi chính là đốt rụi tất cả mọi người trong thành, vẫn có bệnh thương hàn."

      "Tiện nhân!" Tháp Tang bạt tai đánh vào mặt Tề Hoàn, vẻ mặt hung ác che kín sát khí.

      Kim Mẫn vội vàng ."Đại vương tử, đại cục làm trọng."

      Tháp Tang dùng sức hất tay Kim Mẫn, cước bộ lảo đảo hồi, chỉ cảm thấy hai mắt biến thành màu đen, toàn thân còn chút sức lực nào, cũng tức giận đến ra lời.

      "Đại vương tử. Ngươi sao chớ?" Phát giác Tháp Tang thích hợp, Kim Mẫn vội vàng vịn lấy cánh tay của .

      "Ta sao." Tháp Tang lắc đầu, rùng mình cái ra.

      Tề Hoàn đôi mi thanh tú nhíu chặt, con mắt thẳng nhìn chằm chằm mặt Tháp Tang, với Kim Mẫn " có khả năng bị bệnh thương hàn."

      Kim Mẫn quá sợ hãi "Cái gì?"

      " là báo ứng, hôm qua thiêu chết nhiều người như vậy, hôm nay liền bệnh thương hàn, có phải cũng có thể đem vua của các ngươi cũng bắt thiêu chết hay ?" Tề Hoàn cười hỏi.

      Tháp Tang thần trí coi như thanh tỉnh, nghe được Tề Hoàn như vậy, muốn giơ tay đánh nàng "Xú nữ nhân, ngươi cái gì?"

      Còn chưa đánh xuống, ngã vào cánh tay Kim Mẫn.

      Kim Mẫn chẳng quan tâm cái khác, vội sai người tới mang Tháp Tang về phòng, lại cho người tìm đại phu đến.

      Hai đại phu Đông Hồ bắt mạch cho Tháp Tang xong, xác định bị bệnh thương hàn.

      Làm sao bây giờ? có thuốc!

      "Nghe ... Vị tiểu Triệu phu nhân kia cũng là đại phu, hiểu được chữa bệnh châm cứu, có lẽ có thể thỉnh nàng hỗ trợ." đại phu trong đó .

      Mắt Kim Mẫn quét về phía "Ngươi nghe ai ?"

      "Là Thụy Tuyết nương ." đại phu khác .

      "Chúng ta nghe qua, tiểu Triệu phu nhân xác thực là đại phu." đại phu Đông Hồ căn bản hiểu được như thế nào là châm cứu chữa bệnh.

      Kim Mẫn nhìn sắc mặt Tháp Tang đỏ ngầu, vạn nhất Tháp Tang xảy ra chuyện gì, khẳng định cũng bị Đại Hãn chém đao, dưới tình huống tìm được dược liệu, chỉ có thể tìm tiểu Triệu phu nhân tới thử.

      "Các ngươi nhìn đại vương tử." Kim Mẫn ra.

      tự mình bắt Tề Hoàn đến "Cứu ."

      Tề Hoàn lắc đầu " cứu được."

      "Cứu đại vương tử chúng ta, thả ngươi ." Kim Mẫn tiếng Đại Chu cũng phải là thập phần lưu loát, chỉ có thể đơn giản trọng yếu mấy câu.

      "Ta phải là muốn cứu, có phụ tử thang, bệnh thương hàn cách nào trị hết." Tề Hoàn .

      Kim Mẫn rút đao chỉ về phía Tề Hoàn " cứu, chết!"

      Tề Hoàn bất đắc dĩ "Ta nhiều nhất chỉ có thể giảm bớt triệu chứng bệnh thương hàn, các ngươi vẫn là nhanh chóng tìm được hoàng liên cùng hoàng cầm."

      thực tế, nàng có biện pháp chỉ dựa vào châm để cứu sống Tháp Tang, nếu quả lợi hại như vậy, nàng sớm ra tay cứu những người khác.

      Kim Mẫn chỉ có thể sai người tiếp tục Nam thành tìm hoàng liên cùng hoàng cầm, chỉ là, nhà có quan hệ tiệm thuốc tại lũng đoạn bên này dược liệu thị trường, người Đông Hồ muốn mua được hoàng liên thực rất khó.

      Mà Triệu Ngôn Ngọc vào lúc đó nhận được ngân châm Tề Hoàn.

      "A Hoàn tại đất cống thành?" Triệu Ngôn Ngọc lấy ra ngân châm chỉ có mới biết, vội vàng hỏi Bạch Hủy người mang châm cho .

      Bạch Hủy nức nở "Là đánh xe đưa đến Dong Thành, muốn chuyển giao cho ngài, thiếu gia, người nọ Thiếu phu nhân bị Tháp Tang bắt lại."

      Nàng vào quân doanh bao lâu, bị Triệu Ngôn Ngọc cho người đưa về Dong Thành, nàng mỗi ngày đều tới hỏi thăm có tin tức nhóm người Tề Kính kia, hai ngày trước ngoài cổng chính phát người hành tung quái dị, liền thông báo với Hải thúc, Hải thúc cố ý đem người nọ chộp tới, vừa hỏi phía dưới, lại hỏi được tin tức Thiếu phu nhân.

      Triệu Ngôn Ngọc nghe vậy trong lòng căng thẳng.

      "Là Thiếu phu nhân cho người đem này ngân châm giao cho ngài." Người nọ dám đến quân doanh, liền tòa nhà Tề Chính Thanh dưỡng bệnh trước kia, nghĩ tới gặp người có thể truyền lại tin tức.

      "Ta biết rồi." Triệu Ngôn Ngọc sít sao nắm ngân châm kia "Ta mang Thiếu phu nhân về."

      Bạch Hủy lo lắng hỏi "Đúng là, vương tử Đông Hồ có thể hay đối với Thiếu phu nhân..."

      " dám!" Triệu Ngôn Ngọc cắn răng lạnh giọng hừ , kỳ trong lòng cũng rất sợ hãi.

      Sợ Tề Hoàn gặp cái bất trắc gì.
      tart_trung, Yoolirm Park, quỳnhpinky4 others thích bài này.

    3. votranh90

      votranh90 Well-Known Member

      Bài viết:
      135
      Được thích:
      1,608
      Chương 376: Trao đổi điều kiện


      Tề Hoàn bị Kim Mẫn cưỡng chế bắt đến trước mặt Tháp Tang, lệnh nàng nhất định phải chữa trị Tháp Tang.

      Nàng thực muốn cứu người này.

      Nhưng nếu như cứu , nàng có thể trở về Đại Chu, đây là điều kiện Kim Mẫn đáp ứng nàng.

      Nếu như nàng đáp ứng, Kim Mẫn nhất định giết nàng, nàng căn bản có cơ hội lựa chọn, đành phải châm cứu thay Tháp Tang để cho thương hàn của tăng thêm.

      Thụy Tuyết cũng bị gọi tới chiếu cố Tháp Tang, Tề Hoàn bảo nàng cầm lấy vải trắng che kín miệng mũi, phòng ngừa bị lây bệnh thương hàn, lại để ở trong phòng đốt giấm trắng, như thế thay thế vôi phấn.

      "Cho dù ngươi chỉ lo an nguy của mình, hôm nay còn phải ở chỗ này chữa bệnh cho Tháp Tang." Thụy Tuyết lúc trước bởi vì Tề Hoàn lạnh lùng, thái độ của nàng bắt đầu hữu hảo như vậy, thậm chí có chút xem thường Tề Hoàn.

      Tề Hoàn nhìn nàng cái "Ngươi sau khi trở về phải rửa tay tắm rửa cẩn thận, y phục cũng phải thay ."

      Thụy Tuyết hừ hừ, cũng cảm kích.

      Thái độ đối với nàng, Tề Hoàn để ở trong lòng, nàng lấy ra ngân châm, bắt đầu bước lên thi châm.

      Bệnh thương hàn của Tháp Tang rất nghiêm trọng, vừa rồi còn nôn mửa toàn thân phát rét, vị trí có chút phát sưng, nếu chữa trị, chỉ sợ nguy hiểm tính mạng.

      Nhìn bệnh tình này của , hai ngày trước bị dính vào, là chính mình phát giác .

      Tháp Tang u mê, đến giữa trưa ngày thứ hai mới tỉnh lại, chỉ là thiếu hụt dược liệu, chỉ hơi chút chuyển biến tốt đẹp, cũng chuyển biến tốt, thời điểm mở mắt gặp được Tề Hoàn cầm châm đâm vào bụng .

      "Ngươi làm cái gì?" Tháp Tang đưa tay muốn đẩy tay Tề Hoàn ra, lại phát mình chút khí lực đều có.

      "Nếu như muốn chết chớ lộn xộn." Tề Hoàn cảnh cáo , đem châm từ người lấy ra "Ngươi bây giờ chỉ có thể tạm thời đè ép bệnh thương hàn, nếu có hoàng liên cùng hoàng cầm, sớm muộn cũng mất mạng."

      Tháp Tang nhìn về phía Kim Mẫn ở bên.

      Kim Mẫn giải thích "Đại vương tử, đại phu ngài bị bệnh thương hàn, nữ nhân này có thể xử dụng châm chữa trị cho người."

      thế nhưng bị bệnh thương hàn! Tháp Tang nên lời cái tư vị gì. mới thiêu chết bệnh nhân bị bệnh thương hàn, liền đến phiên người , đây chẳng lẽ là báo ứng?

      "Ta chỉ có thể làm như vậy, ngươi chừng nào thả ta ?" Tề Hoàn hỏi.

      thanh Tháp Tang khàn khàn."Ai muốn thả ngươi ?"

      Tề Hoàn nhìn về phía Kim Mẫn.

      Kim Mẫn đành phải lại lần chuyện lúc trước cùng Tề Hoàn cho Tháp Tang "... Đại vương tử, chỉ cần thả nữ nhân này trở về, Triệu Ngôn Ngọc nhất định đem hoàng liên cùng hoàng cầm đưa tới."

      "Triệu Ngôn Ngọc kia giảo hoạt hèn hạ hồ ly làm sao có thể dễ chuyện như vậy." Tháp Tang từng quen biết Triệu Ngôn Ngọc căn bản cho rằng chuyện này tốt, nhìn Tề Hoàn, ra với Kim Mẫn "Nữ nhân này thể thả nàng rời ."

      Nàng là tìm diễm ngộ uy hiếp. Nhất định phải ở tại chỗ này.

      Tề Hoàn tức giận "Chẳng lẽ người Đông Hồ các ngươi chính là giữ lời như vậy?"

      Tháp Tang vừa tỉnh lại, tinh thần cũng tốt, mới mấy câu, lúc này cũng ngủ mất.

      Kim Mẫn lại cảm thấy nếu như có thể lợi dụng chuyện Tề Hoàn cùng Triệu Ngôn Ngọc hoán dược là nhất cử lưỡng tiện, hiểu Tháp Tang vì cái gì đáp ứng.

      Tề Hoàn bị Kim Mẫn giam cấm ở sân của nàng.

      "Ngươi trơ mắt nhìn đại vương tử các ngươi bệnh chết, rốt cuộc là dùng ta uy hiếp Triệu Ngôn Ngọc trọng yếu, hay là tính mạng vương tử các ngươi trọng yếu. Tin tưởng trong lòng ngươi rất ràng." Biết cái Kim Mẫn này để ý tính mạng Tháp Tang, Tề Hoàn nỗ lực thuyết phục thả nàng.

      Kim Mẫn do dự chút "Ngươi chờ chút."

      lại thuyết phục Tháp Tang.

      Tháp Tang chịu đáp ứng thả Tề Hoàn. Nhưng thương thế của lại càng ngày càng nghiêm trọng, cuối cùng vẫn là miễn cưỡng gật đầu, chỉ cần Triệu Ngôn Ngọc đáp ứng dùng thuốc đổi người, thả Tề Hoàn trở về.

      Kim Mẫn vội sai người mang tin tức Tề Hoàn ở tay bọn họ đến cho Triệu Ngôn Ngọc, cũng muốn hai xe hoàng liên cùng hoàng cầm dùng làm trao đổi... Kim Mẫn phái người còn chưa đem tin tức cho Triệu Ngôn Ngọc, Triệu Ngôn Ngọc biết tung tích Tề Hoàn.

      Biết Tề Hoàn trong tay Tháp Tang, Triệu Ngôn Ngọc cũng có thở phào nhõm, ngược lại cảm thấy càng thêm lo lắng.

      tình nguyện biết Tề Hoàn tung tích, cũng nguyện nàng rơi vào trong tay Tháp Tang kia, Tháp Tang hận tận xương. Làm sao có thể đối xử tử tế với Tề Hoàn, huống chi, cũng nhiều ngày qua như vậy, Tháp Tang cũng thả tin tức Tề Hoàn ra, mục đích là cái gì, khó suy đoán.

      "Chỉ dựa vào cây ngân châm liền kết luận tiểu Triệu phu nhân trong tay Tháp Tang. Có phải hay là trò đùa." Ninh Triều Vân nghe Tề Hoàn bị Tháp Tang bắt, cũng thập phần tin tưởng, cảm thấy rất có thể nghi.

      "Đó là ngân châm của thê tử ta, đời chỉ nàng có." Triệu Ngôn Ngọc nhàn nhạt , muốn giải thích quá nhiều.

      "Cho dù ngân châm này là của tiểu Triệu phu nhân, vì cái gì lúc này mới đưa đến? Nhiều ngày qua như vậy, sao Tháp Tang lại chút tiếng gió cũng tiết lộ ra ngoài, phải là muốn uy hiếp ngươi sao?" Ninh Triều Vân hỏi.

      Triệu Ngôn Ngọc "Bất luận như thế nào, ta cũng phải chuyến đất cống thành."

      Ninh Triều Vân ngưng trọng nhìn "Ngươi muốn như thế nào?"

      "Hôm nay Tháp Tang cần có hoàng liên và hoàng cầm, ta giả trang thành thương nhân, đưa thuốc qua." Triệu Ngôn Ngọc , ý tứ Tề Hoàn đưa ngân châm cho , cũng là muốn đưa thuốc đất cống thành.

      "Làm như vậy phải là quá lỗ mãng?" Ninh Triều Vân đồng ý .

      Triệu Ngôn Ngọc nhàn nhạt nhìn cái "Có hậu quả gì, mình Triệu mỗ gánh chịu."

      Trong lòng Ninh Triều Vân khổ sở, cũng rất muốn cứu Tề Hoàn trở lại, bất quá phải suy tính chu đáo chút, nhưng dường như với Triệu Ngôn Ngọc, chỉ lo lắng tiền đồ của mình...

      "Ta chuẩn bị cho ngươi chút." cuối cùng chỉ có thể như vậy.

      Cùng ngày, Triệu Ngôn Ngọc mang theo xe dược liệu xuất phát đất cống thành, theo còn có Hải thúc và ba thuộc hạ khác.

      Tại Triệu Ngôn Ngọc xuất phát ngày hôm sau, Ninh Triều Vân bên này mới nhận được tin tức người Đông Hồ, xác định Tề Hoàn ở chỗ bọn họ, nếu như muốn đổi Tề Hoàn về, nhất định phải dùng hai xe dược liệu cùng hai tòa thành trì làm điều kiện trao đổi.

      "Hai tòa thành trì?" Từ Cẩm Dương kinh hô tiếng "Tháp Tang kia có phải điên rồi hay ."

      sắc mặt Ninh Triều Vân trầm trọng lắc đầu " phải là điên khùng, thử dò xét vị trí tiểu Triệu phu nhân trong suy nghĩ tiểu Triệu đại nhân."

      Từ Cẩm Dương cho là đúng hỏi "Chẳng lẽ Triệu Ngôn Ngọc đáp ứng cầu này."

      Đáp án dĩ nhiên là khẳng định! lúc này Ninh Triều Vân biết nên may mắn Triệu Ngôn Ngọc sớm ngày rời , hay là tiếc nuối có ở đây.

      Hai tòa thành... Trong lòng Triệu Ngôn Ngọc khẳng định kém Tề Hoàn, có thể xem ý bệ hạ?

      Bệ hạ làm sao đáp ứng cho Triệu Ngôn Ngọc cầm thành trì Đại Chu đổi Tề Hoàn.

      Hôm nay chỉ hi vọng Triệu Ngôn Ngọc có thể thành công vào đất cống thành, cứu Tề Hoàn về.

      Ninh Triều Vân lập tức trả lời người đến truyền lời, chỉ dùng dược liệu thay người, về phần thành trì, kêu Tháp Tang nghĩ cũng đừng nghĩ... Tề Hoàn nghĩ tới Tháp Tang lại cầu hai tòa thành trì mới thả nàng, nàng biết cái cầu này rất quá đáng, nhưng tin tưởng Triệu Ngôn Ngọc có biện pháp, chỉ cần cho biết tung tích của nàng là được.

      Thụy Tuyết hôm nay chịu giúp nàng làm bất cứ chuyện gì, Tề Hoàn rất bất đắc dĩ, đành phải giải thích với nàng "... Cũng phải là ta muốn cứu, là ta bất lực, ta hi vọng Triệu Ngôn Ngọc sớm chút biết tung tích của ta, chính là muốn cho nghĩ biện pháp đưa thuốc đến."

      "Ta biết , nhiều người như vậy, mình ngươi cũng cứu được." Thụy Tuyết ra, nàng lúc ấy chính là ưa thái độ lạnh lùng kia của Tề Hoàn, hai ngày nay xem Tề Hoàn châm cứu cho Tháp Tang, mới biết được nàng chữa trị người dễ dàng như vậy, chớ chi là nhiều người như vậy.

      Là nàng quá nghiêm khắc với Tề Hoàn.

      Lúc Tề Hoàn lo lắng chờ đợi tin tức Triệu Ngôn Ngọc, lại chờ đến đây người tưởng được.

      Cuộc sống luôn có rất nhiều ngạc nhiên mừng rỡ ngoài ý muốn, ngạc nhiên mừng rỡ đối với số người mà , chỉ có kinh có hỉ.

      Vương phi Tháp Tang đến đây. Còn mang đến xe ngựa dược liệu chữa trị bệnh thương hàn.

      ra là vài ngày trước, Tháp Tang cho người tìm khắp nơi hoàng liên, vị này gọi vương phi Tát Á được nửa đường đến đất cống thành, nghe bệnh thương hàn này, dọc đường liên tục thu mua các loại dược liệu hoàng liên, lúc này mới chậm vài ngày cước trình.

      Kim Mẫn lập tức sai người nấu thuốc cho Tháp Tang ăn vào.

      Mặc dù xe thuốc này cũng nhất định đủ, nhưng có thể bảo đảm Tháp Tang bình yên vô cũng rất khá.

      Tề Hoàn nhìn vị vương phi kia bộ dạng xinh đẹp diêm dúa tự mình đút Tháp Tang uống xong phụ tử thang, trong lòng ra được thất vọng, Tát Á này xuất thực phải lúc.

      Tát Á hầu hạ Tháp Tang nằm ngủ, để mắt nhìn về phía Thụy Tuyết và Tề Hoàn.

      Cuối cùng ánh mắt sắc bén rơi vào mặt Thụy Tuyết, dùng tiếng lưu loát Đại Chu "Ngươi là nữ nhân đại vương tử?"

      Thụy Tuyết cắn cắn môi "Nô tỳ chỉ là nha hoàn."

      Tát Á nhíu mày, hỏi Tề Hoàn "Vậy còn ngươi?"

      Kim Mẫn vội vàng Tề Hoàn là con tin, hai ngày nay đều là nàng chữa bệnh cho Tháp Tang.

      Gặp bộ dạng Tề Hoàn ra sao, mặt Tát Á mới có vài phần vui vẻ " nghĩ tới Đại Chu còn có nữ đại phu."

      Tề Hoàn cười nhạt tiếng " chuyện tình Đại Chu khiến người nghĩ tới còn có nhiều."

      Tát Á đối với Tề Hoàn lãnh đạm tựa hồ để ý, ngược lại đối với Thụy Tuyết xinh đẹp thanh tú rất chú ý, nàng sai Kim Mẫn mang Tề Hoàn trở về, lưu lại Thụy Tuyết hầu hạ nàng.

      Tề Hoàn lo lắng nhìn Thụy Tuyết cái, đều là nữ nhân, nàng tự nhiên nhìn ra Tát Á đối với nữ tử bên cạnh Tháp Tang phòng bị cùng ghen ghét, bộ dạng Thụy Tuyết đẹp mắt, Tát Á chỉ sợ dễ dàng buông tha nàng.

      Thụy Tuyết trả nàng cái mỉm cười trấn an.

      Bên kia, Triệu Ngôn Ngọc giả trang thành thương nhân xe ngựa đến nửa đường, ngày mới có thể đến đất cống thành.

      Mà Ninh Triều Vân cự tuyệt trao đổi điều kiện, binh sĩ truyền lời kia cũng lên đường, cơ hồ cùng thời gian với Triệu Ngôn Ngọc tiến vào đất cống thành, chỉ là là thông suốt đất đến trước mặt Tháp Tang, Triệu Ngôn Ngọc lại ở bị ngăn cản ngoài cửa thành.

      Binh lính cửa thành Đông Hồ phát Triệu Ngôn Ngọc dĩ nhiên là thương nhân bán thuốc, lập tức bẩm báo Kim Mẫn.

      Kim Mẫn vào, nhận ra Triệu Ngôn Ngọc sau dịch dung, thu lưu tất cả dược liệu, lúc này mới thả Triệu Ngôn Ngọc bọn họ vào thành.

      Triệu Ngôn Ngọc dịch dung thành thương nhân nhát gan sợ phiền phức, dược liệu bị thu, mặc dù phẫn nộ cũng dám mở miệng, chỉ là càng ngừng xin Kim Mẫn, những thuốc kia là chỗ có thân gia, cho rằng bên này đúng là thiếu hụt dược liệu, nghĩ tới đây đến phát khoản tiểu tiền của phi nghĩa, nào biết thế nhưng bị mất.

      Kim Mẫn lười phải cùng nhảm, trực tiếp sai người đưa khoản bạc cho , liền để ý tới nữa.

      Triệu Ngôn Ngọc mang theo bọn Hải thúc vào trong thành thuê phòng nghỉ ngơi.

    4. votranh90

      votranh90 Well-Known Member

      Bài viết:
      135
      Được thích:
      1,608
      Chương 377: giữ lời


      đám người Triệu Ngôn Ngọc Giả trang thành thương nhân vào ở khách sạn, dược liệu bị mất sớm dự liệu được, dù sao mục đích của vẫn là lưu lại đất cống thành mà thôi.

      " gia, hôm nay nên làm như thế nào?" Hải thúc trầm giọng hỏi Triệu Ngôn Ngọc, là Tề lão thái gia phái tới bảo vệ Tề Hoàn, hôm nay Tề Hoàn lại rơi vào trong tay Tháp Tang, thực mặt mũi nào trở về đối mặt Tề lão thái gia, cùng với Triệu Ngôn Ngọc, Hải thúc gấp vô cùng an nguy của Tề hoàn.

      Triệu Ngôn Ngọc "Nếu A Hoàn có thể sai người truyền tin tức ra, chúng ta liền có biện pháp làm cho nàng biết chúng ta tới cứu nàng."

      "Thiếu gia, nô tỳ vừa rồi ở dưới nghe Tháp Tang kia thiêu chết rất nhiều bệnh nhân bị bệnh thương hàn." Bạch Hủy ra.

      "Ừ?" Mấy ngày nay lòng chỉ nghĩ tới Tề Hoàn, Triệu Ngôn Ngọc cũng có nghe chuyện này, nghe Bạch Hủy như vậy, lập tức hứng thú "Chuyện gì xảy ra?"

      Bạch Hủy đem chuyện mình nghe được năm mười ra "... Nếu phải là người Đông Hồ tàn khốc đáng sợ, dân chúng đất cống thành nhất định phải phản kháng, sao có thể thiêu chết liền thiêu chết, vẫn là sống sờ sờ thiêu chết, là báo ứng, chính cũng Bịbệnh thương hàn."

      con mắt sắc của Triệu Ngôn Ngọc khẽ nhúc nhích "Tháp Tang bị bệnh thương hàn rồi?"

      "Đúng vậy, bất quá nghe chữa lành..." Bạch Hủy mới vừa ra khỏi miệng, lập tức nghĩ đến Tề Hoàn là người tinh thông y thuật, khỏi dọa liếc trắng mặt "Thiếu gia, Tháp Tang kia dùng phương pháp gì uy hiếp Thiếu phu nhân chữa trị cho ?"

      Chuyện Tề Hoàn biết y thuật vốn phải là bí mật, Tháp Tang nếu có tâm hỏi thăm, đương nhiên có thể hỏi ra, hơn nữa, dưới tình huống thiếu hụt dược liệu còn có thể chữa lành bệnh thương hàn, chỉ sợ cũng chỉ có Tề Hoàn.

      Kỳ thực bên ngoài truyền lưu đều là , đúng là Tề Hoàn có biện pháp dùng mấy cây châm chữa lành bệnh thương hàn Tháp Tang, chính thức có tác dụng hay là Tát Á kịp thời đưa thuốc tới.

      " bị bệnh thương hàn thực là chuyện tốt." Triệu Ngôn Ngọc biết nghĩ đến cái gì, khóe miệng lên tia quỷ dị cười.

      Bạch Hủy hiểu ý tứ của , chủ yếu nhìn về phía Hải thúc, Hải thúc vẫn như cũ mặt chút thay đổi, nghĩ đến biết Triệu Ngôn Ngọc suy nghĩ gì.

      "Bị bệnh thương hàn phải thiêu chết, sao đốt chết chính ?" Triệu Ngôn Ngọc thấp giọng ."Nơi này dân chúng sở dĩ dám phản kháng, là vì biết Đại Chu có thể đánh bại người Đông Hồ hay , cho bọn họ chút lòng tin theo phản kháng người Đông Hồ là được."

      Hải thúc nghe vậy nhìn Triệu Ngôn Ngọc cái " gia hình như có đối sách?"

      Triệu Ngôn Ngọc cười nhạt tiếng "Ta chỗ Tháp Tang nhìn chút, trở lại thương lượng như thế nào cứu A Hoàn rời ."

      "Ta cùng với ngươi." Hải thúc ra.

      "Hải thúc, ta có chuyện quan trọng khác cho ngươi làm." Triệu Ngôn Ngọc lắc đầu, thấp giọng phân phó hải thúc, cho đến nhà những bệnh nhân bị thiêu chết kia nhìn chút.

      Mọi người chia nhau làm việc, Triệu Ngôn Ngọc vẫn là bộ dạng sau dịch dung, dược liệu bị Kim Mẫn tịch thu. Cho nên hôm nay lo lắng tìm cơ hội khác, người Đông Hồ ở đất cống thành ít, Triệu Ngôn Ngọc dùng lý do này mà sợ bị nhìn ra mục đích thực .

      giống như vô tình vào phụ cận tòa nhà lớn nơi Tháp Tang ở, phát chung quanh tòa nhà này đều có binh lính Đông Hồ gác, phi thường nghiêm ngặt, dù võ công của cao cường, cũng dám bảo đảm có thể lặng lẽ tiếng động chạy vào.

      Bên trong chừng phòng vệ càng nghiêm ngặt.

      Triệu Ngôn Ngọc nhíu mi suy nghĩ chút, dắt xe ngựa chuẩn bị từ trước qua tòa nhà. Nào biết còn chưa đếncửa kia tòa nhà, bị hai binh lính Đông Hồ quát lớn tiếng.

      Hai người kia thầm trận hét lớn, cho phép Triệu Ngôn Ngọc đến gần nơi này.

      "Thực xin lỗi thực xin lỗi." Triệu Ngôn Ngọc làm bộ nghe hiểu lời Đông Hồ bọn họ "Ta chính là nghĩ tới bên kia nhìn chút, hai vị đại ca dàn xếp?"

      "Cẩu Đại Chu, mau cút." người trong đó dùng lời Đại Chu cứng nhắc mắng.

      Triệu Ngôn Ngọc khắc chế lâu mới chưởng đánh chết .

      Nếu lúc này đến gần được tòa nhà kia, chỉ phải đợi trời tối lại đến thử xem.

      ...

      ...

      Tát Á đuổi tất cả tiểu thiếp Tháp Tang ra ngoài, có hai cái chết sống chịu , Tát Á liền giết tại chỗ, về phần Thụy Tuyết, lại biết sao lại lưu lại.

      Bệnh thương hàn Tháp Tang chuyển biến tốt đẹp, khi tỉnh lại hề nôn mửa, người rùng mình.

      "Ngươi tốt bảy tám phần. Có phải nên tuân thủ hứa hẹn hay , thả ta rời ?" Tề Hoàn bắt mạch Tháp Tang, đề xuất chuyện bọn họ đáp ứng nàng lúc trước.

      "Triệu Ngôn Ngọc lại cầm hai tòa thành để đổi ngươi trở về, ngươi tiếp tục lưu lại ." thanh Tháp Tang nghe còn mấy phần suy yếu, liếc mắt nhìn Tề Hoàn, hoàn toàn quên lãng chuyện đáp ứng Tề Hoàn.

      Tề Hoàn giận "Các ngươi ràng đáp ứng, chỉ cần chữa lành ngươi, để cho ta trở về."

      "Ta cũng phải ngươi trị tốt, là Tát Á đưa thuốc tới chữa lành ta." Tháp Tang ra.

      "Người Đông Hồ giữ lời như vậy sao?" Tề Hoàn phản cơ hỏi.

      Tháp Tang lạnh lùng "Triệu Ngôn Ngọc cự tuyệt đổi ngươi trở về, ngươi trở lại làm chi? chừng cũng cưới người khác khác, vứt bỏ người thê tử này."

      Làm cho Triệu Ngôn Ngọc cầm hai tòa thành đến trao đổi nàng trở về, kia làm sao có thể? Cho dù Triệu Ngôn Ngọc nguyện ý, Hoàng Thượng đáp ứng ? Tề Hoàn biết Triệu Ngôn Ngọc khó làm, cho nên cũng khổ sở trong lòng, nàng chỉ tức giận Tháp Tang hèn hạ.

      "Ta lúc đầu thực cần phải giết ngươi." Tề Hoàn hối hận , ngày đó đập ngất thời điểm, nên giết .

      Lời này lại nhắc nhở Tháp Tang, giữa bọn họ còn có bút nợ cũ chưa tính.

      Tháp Tang sờ sờ trán vảy kết miệng vết thương, ánh mắt hung ác trừng Tề Hoàn, đưa tay muốn bóp cổ nàng.

      Tề Hoàn vội vàng lui về sau bước.

      Tháp Tang thiếu chút nữa từ giường té xuống, thương thế của hàn mặc dù tốt, nhưng thân thể suy yếu, nào có khí lực bắt Tề Hoàn.

      nha hoàn Đông Hồ hầu hạ thấy, đến vịn cánh tay Tháp Tang, quay đầu bô bô mắng Tề Hoàn lần.

      Tề Hoàn biết nàng cái gì, chỉ cho là ruồi bọ ong ong.

      Tháp Tang sai người nha hoàn kia bắt Tề Hoàn đến.

      Nha hoàn kia vóc người cao rất nhiều so với nữ tử Đại Chu, hơn nữa rất khỏe mạnh, dễ dàng liền kéo Tề Hoàn đến.

      "Vì ngươi hiểu y thuật, ta giết ngươi, ngươi theo ta trở về Đông Hồ, làm nữ nhân của ta như thế nào?" Tháp Tang kềm cái cằm Tề Hoàn, dùng giọng bố thí hỏi.

      Tề Hoàn cười lạnh "Ngươi vẫn là giết ta ."

      Ánh mắt Tháp Tang trầm xuống "Ngươi muốn? Chẳng lẽ ta kém Triệu Ngôn Ngọc?"

      "Ngươi là bại tướng dưới tay Triệu Ngôn Ngọc." Tề Hoàn .

      Lời này đoán trúng sỉ nhục đau nhất đời này của Tháp Tang, sắc mặt đột biến, cầm chủy thủ muốn giết Tề Hoàn.

      Kim Mẫn vào lúc đó đến, kịp thời ngăn trở động tác Tháp Tang.

      "Đại vương tử." Kim Mẫn nhìn Tề Hoàn cái, hành lễ Tháp Tang "Đại vương phi đưa tới dược liệu chỉ đủ bọn lính sử dụng, dân chúng trong thành nên làm cái gì bây giờ?"

      "Những Cẩu Đại Chu kia lại phải người Đông Hồ chúng ta, để ý chết sống bọn họ làm gì." chuyện chính là Tát Á ở bên ngoài tới, nàng ý vị thâm trường nhìn Tề Hoàn cái, ngồi xuống bên cạnh Tháp Tang.

      Tề Hoàn Bị thuận tiện nhục nhã chỉ lạnh lùng nhìn Tát Á cái.

      Kim Mẫn nhưng có đáp lại lời Tát Á , chỉ nghe Tháp Tang.

      "Trong thành còn bao nhiêu người nhiễm bệnh thương hàn?" Tháp Tang hỏi.

      "Ước chừng còn ba mươi người." Kim Mẫn .

      Tháp Tang nhìn nhìn Tề Hoàn "Vậy thiêu."

      Tề Hoàn tức giận nhịn được mở miệng "Trước ngươi cũng bị bệnh thương hàn, sao thiêu chết mình?"

      "Kéo nữ nhân này ra ngoài giết." Tát Á mệnh lệnh Kim Mẫn, nàng luôn cảm thấy người này chính là uy hiếp, mặc dù bộ dạng rất ra sao thế nhưng có thể khiến Tháp Tang để tâm, từ lúc nàng tiến đến bây giờ, số lần Tháp Tang nhìn về phía Tề Hoàn dưới mười lần.

      Có cái gì tốt xem ? Bộ dạng nàng có coi được ?

      "Tát Á, ngươi về trước." Tháp Tang nhíu mày, bình tĩnh .

      Tát Á vui giậm chân "Tháp Tang, chẳng lẽ ngươi thực vừa ý cái xấu nữ nhân này?"

      "Ta và Kim Mẫn chính ." Tháp Tang .

      "Nữ nhân này chẳng lẽ cũng là chính , tại sao nàng có thể ở chỗ này?" Tát Á chỉ vào Tề Hoàn hỏi, ánh mắt nhìn về phía Tề Hoàn tràn trề ghen ghét cùng hận ý.

      Tề Hoàn nghe hiểu lời của bọn họ, nhưng xem hiểu ánh mắt Tát Á, cảm giác mình bị hận đến giải thích được, chẳng lẽ Tát Á này mù sao, bộ dạng này của nàng còn có thể câu dẫn Tháp Tang? thấy Tháp Tang muốn giết nàng sao?

      Sắc mặt Tháp Tang trầm xuống "Tát Á!"

      Tâm Tát Á cả kinh, nhớ tới Tháp Tang là người lãnh khốc táo bạo, nàng ỷ vào chính mình kịp thời đưa tới dược liệu, nhất thời đắc ý quên mình, đều thiếu chút nữa quên nàng trước kia đối với Tháp Tang vừa thương vừa sợ.

      "Ta... Ta xuống trước." Tát Á cúi đầu xuống, vẻ mặt sợ hãi tiếng.

      Tháp Tang và Kim Mẫn tiếp tục thương lượng làm thế nào đối phó những dân chúng trong thành bị thương hàn, đại khái là muốn Tề Hoàn lại lắm miệng chỉ trích, Tháp Tang và Kim Mẫn dùng tiếng Đông Hồ chuyện.

      Tề Hoàn cắn cắn môi, biết Tháp Tang thể nào thả mình trở về, xoay người rời .

      Mới ra khỏi chỗ Tháp Tang, có hai người Đông Hồ theo sau lưng Tề Hoàn, là hộ vệ Tháp Tang phân phó theo dõi nàng.

      Cho đến vào sân chung quanh đều là người Đông Hồ, hai người kia mới tiếp tục cùng.
      Trở về đến trong nhà lâu, Thụy Tuyết liền đưa bữa tối cho nàng.

      "Ngươi có nghe được Tháp Tang xử trí như thế nào những bệnh nhân bị bệnh thương hàn trong thành?" Thụy Tuyết khẩn trương hỏi, Phương Tuyết lần trước tránh được kiếp bị thiêu chết, nhưng lần này nhất định.

      Tề Hoàn biết như thế nào, chỉ là khổ sở nhìn xem Thụy Tuyết "Những dược liệu kia chỉ đủ người Đông Hồ dùng..."

      Đó chính là thiêu chết người còn sống sờ sờ? sắc mặt Thụy Tuyết trắng nhợt.

      "Nếu như Triệu Ngôn Ngọc biết ta ở chỗ này, khẳng định tới, cứu những người kia." Tề Hoàn hiểu nhất Triệu Ngôn Ngọc, cho nên rất ràng nếu như Triệu Ngôn Ngọc biết tung tích của nàng làm cái gì.

      nếu như tới đất cống thành, làm sao trơ mắt nhìn Tháp Tang thiêu chết dân chúng.

      Thụy Tuyết "Vậy ta hỏi thăm chút?"

      "Đừng!" Tề Hoàn ngăn cản nàng "Tát Á kia hôm nay xem chúng ta như cái đinh trong mắt, mọi cử động của chúng ta bị nàng nhìn ở trong mắt, vẫn là cẩn thận chút tốt."

      đến Tát Á kia, Thụy Tuyết càng thêm buồn bực "Còn tưởng nàng đuổi ta ra ngoài..."

      Tề Hoàn cười "Nàng đều đuổi tiểu thiếp khác của Tháp Tang , nếu cũng đuổi ngươi ra ngoài, chẳng lẽ Tháp Tang đồng ý?"

      Trải qua nhiều ngày như vậy, Tề Hoàn cũng nhìn ra Tháp Tang đối với Thụy Tuyết vẫn tương đối đặc thù.

      "Đó là bởi vì ta biết tiếng Đông Hồ, Tháp Tang mới đối đãi với ta hơi bất đồng." sắc mặt Thụy Tuyết biến hóa, cúi đầu câu.

    5. votranh90

      votranh90 Well-Known Member

      Bài viết:
      135
      Được thích:
      1,608
      Chương 378: Trở về Đông Hồ


      Tháp Tang và Kim Mẫn thương lượng xử lý dân chúng nhiễm bệnh thương hàn trong thành như thế nào, xong, Kim Mẫn chờ Tháp Tang hạ quyết định, thấy Tháp Tang nhìn ngón tay của mình ngẩn người.

      "Đại vương tử?" Kim Mẫn giọng gọi tiếng, hồ nghi nhìn Tháp Tang, biết suy nghĩ gì.

      "Kim Mẫn, nữ nhân kia có điểm kỳ quái." Tháp Tang như có điều suy nghĩ , vừa rồi nắm cái cằm Tề Hoàn, cảm giác da thịt của nàng có chút kỳ quái.

      Da thịt mặt nàng rất thô ráp, nhưng mu bàn tay lại mềm mại tinh tế như son, căn bản giống.

      "A?" Kim Mẫn có điểm phản ứng kịp, như thế nào thoáng cái đến nữ nhân kia ?

      Tháp Tang tiếp tục nhíu mày ra " chừng nữ nhân này vẫn là dịch dung... Triệu Ngôn Ngọc làm sao để ý nữ nhân bình thường có gì lạ như vậy."

      Kim Mẫn muốn Tháp Tang để ý Tề Hoàn như vậy "Thuộc hạ hỏi thăm chút?"

      " cần, ngươi trước mau lên." Tháp Tang .

      Sau khi Kim Mẫn rời khỏi, Tháp Tang sai người bắt Thụy Tuyết đến.

      "Ta hỏi ngươi, dung mạo của Tề Hoàn đến tột cùng lớn lên trông thế nào?" Tháp Tang có thử dò xét, trực tiếp chính là hỏi Thụy Tuyết tướng mạo Tề Hoàn, tại xem ra, Thụy Tuyết nhất định biết Tề Hoàn đến cùng đúng là dịch dung hay .

      Trong lòng Thụy Tuyết giật mình, thầm nghĩ Tháp Tang làm sao biết Tề Hoàn là dịch dung?"Đại vương tử, tiểu Triệu phu nhân ngài thấy hằng ngày, chẳng lẽ còn có thể biết bộ dạng nàng là gì?"

      Tháp Tang hừ lạnh tiếng " cần phải qua loa ta, ngươi hiểu ý của ta."

      "Nô tỳ hiểu." Thụy Tuyết trả lời.

      "Tề Hoàn cái dạng này có phải dịch dung hay ?" Tháp Tang vui nhìn Thụy Tuyết, khẳng định Thụy Tuyết biết bí mật Tề Hoàn, chịu chỉ là muốn duy trì Tề Hoàn mà thôi.

      Thụy Tuyết cúi đầu, giọng trả lời "Nô tỳ ràng lắm, "

      Nụ cười Tháp Tang trở nên lãnh khốc tàn nhẫn "Phải ? Nghe Phương Tuyết cùng ngươi tình như tỷ muội, chẳng lẽ ngươi muốn trơ mắt nhìn nàng bị thiêu chết?"

      "Đại vương tử?" Thụy Tuyết đột nhiên ngẩng đầu lên, cắn răng kêu lên. "Phương Tuyết là hầu hạ qua ngài."

      Hôm nay phải là có thuốc sao? Vì cái gì chịu cứu Phương Tuyết? Chẳng lẽ người Đại Chu trong mắt ngay cả heo chó cũng bằng?

      Tháp Tang lạnh lùng "Nữ nhân đối với ta mà như y phục, nếu ta quan tâm, cũng để Tát Á đuổi các nàng . Lưu lại ngươi, cũng bất quá bởi vì mẫu thân của ngươi là người Đông Hồ, ngươi muốn biết những nữ nhân kia rời lúc này có cái kết cục gì."

      có cái kết cục gì? Đưa đến người Đông Hồ quân doanh cho những binh lính kia lãng phí sao? sắc mặt Thụy Tuyết trắng bệch, sợ hãi nhìn xem Tháp Tang.

      "Ta hỏi ngươi lần nữa, Tề Hoàn có phải hay dịch dung ?" Tháp Tang hỏi.

      "Ngươi có thể bỏ qua Phương Tuyết ?" Thụy Tuyết hỏi, nàng biết hôm nay vô luận như thế nào cũng phải cho Tháp Tang đáp án, nàng muốn có. Nhưng nếu Tháp Tang hoài nghi, nhất định tra ra, nàng hay đều giống nhau.

      Nhưng cho dù bán đứng Tề Hoàn, cũng phải lấy được chút chỗ tốt.

      "Được." Tháp Tang đáp ứng.

      Thụy Tuyết cắn răng, trong lòng tiếng thực xin lỗi với Tề Hoàn, thấp giọng "Tiểu Triệu phu nhân dung nhan thanh nghiên xinh đẹp tuyệt trần."

      Tháp Tang lấy được đáp án mình muốn, rất hài lòng gật gật đầu. Cho Thụy Tuyết lui xuống.

      Rời phòng, trong lòng Thụy Tuyết tràn trề áy náy với Tề Hoàn, nàng muốn bán đứng Tề Hoàn, nhưng bất kể nàng hay . Tháp Tang đều điều tra ra, kia còn bằng do nàng mở miệng, ít nhất còn có thể cứu Phương Tuyết.

      Thụy Tuyết vào chỗ Tề Hoàn, đứng ở ngoài cửa, nàng chột dạ biết nên như thế nào vào.
      Luôn biết là nàng bán đứng...

      "Tiểu Triệu phu nhân." Thụy Tuyết tiếng, đẩy cửa vào, đối với Tề Hoàn kéo ra vẻ tươi cười.

      Tề Hoàn ngẩng đầu cười cười với Thụy Tuyết "Ngươi đến rồi."

      "Ngươi đây là?" Thụy Tuyết nhìn trước mặt Tề Hoàn đều là sách thuốc, kinh ngạc nhìn nàng.

      "Vừa rồi sai người tìm đến cho ta, muốn nhìn chút có biện pháp khác chữa trị bệnh thương hàn hay . Lửa đốt cũng phải là phương pháp tốt nhất." Tề Hoàn , lại cúi đầu đọc sách.

      Thụy Tuyết nghĩ đến trước hiểu lầm nàng, trong lòng càng thêm áy náy, nhớ tới Tháp Tang mới vừa nghe dung mạo tại của Tề Hoàn phải là cái dạng này mặt lộ ra tham lam, nàng tiến lên đoạt lấy sách Tề Hoàn "Ngươi nhanh . Nơi này quá nguy hiểm."

      "Ta như thế nào?" Tề Hoàn rất tỉnh táo hỏi.

      "Mặc kệ như thế nào đều muốn thử lần, ta giúp ngươi, ngươi thể lại ở lại chỗ này." Thụy Tuyết vội vàng , lôi kéo tay Tề Hoàn ra ngoài.

      Tề Hoàn đè lại tay của nàng, nghi ngờ nhìn nàng " xảy ra chuyện gì?"

      Thụy Tuyết cúi đầu xuống "Tháp Tang biết ngươi dịch dung."

      "Làm sao ?" Tề Hoàn sững sờ, lập tức nhớ tới lúc trước Tháp Tang nắm cái cằm nàng, đáy mắt lên hồ nghi, ra là sớm hoài nghi nàng "Ngươi cho Tháp Tang?"

      "Thực xin lỗi..." Thụy Tuyết áy náy .

      Tề Hoàn than tiếng, nàng cho tới bây giờ có trông cậy vào Thụy Tuyết có thể thay nàng bảo vệ bí mật này "Ừ, ta biết rồi."

      Thụy Tuyết muốn giải thích, lại phát mặc kệ cái gì cũng là uổng phí, "Tiểu Triệu phu nhân, ngươi nhanh ."

      ? Nếu như phải ra ngoài, nàng còn lại ở chỗ này, bên ngoài là ba tầng ngoài ba tầng trong canh chừng, nàng lại biết võ công, ra ngoài bất quá là chịu chết mà thôi.

      "Muốn nơi nào?" Bên ngoài truyền đến thanh Tát Á.

      Tề Hoàn và Thụy Tuyết đều nghe ra là Tát Á tới, hai người liếc mắt nhìn nhau, chưa trao đổi ý kiến, Tát Á tiến đến, khuôn mặt xinh đẹp diêm dúa lẳng lơ mang theo cao cao tại thượng dè dặt.

      Thụy Tuyết hành lễ "Đại vương tử phi."

      Tát Á ngạo mạn đáp tiếng, con mắt liếc xéo Tề Hoàn đứng thẳng hành lễ "Nghe ngươi là tài nữ Đại Chu danh tiếng lẫy lừng?"

      Nàng khi nào thành tài nữ? Tề Hoàn ở trong lòng u ám, lại " dám nhận, đức vô tài, nào dám được xưng tụng hai chữ tài nữ."

      "Nữ nhân thông minh bộ dạng bình thường cũng ra sao, người Đông Hồ chúng ta cũng rất thông minh, nhưng mà rất xấu xí." Tát Á tiếng Đại Chu rất cứng nhắc, cắn chữ rất vất vả, nếu phải là Tề Hoàn nghe hiểu lời Đông Hồ, nàng tuyệt đối tiếng Đại Chu.

      Tề Hoàn cười khẽ "Chẳng lẽ nữ tử xinh đẹp đều thông minh?"

      Tát Á trệ chút, biết trả lời thế nào, nếu đồng ý lời của nàng, đây phải là mình thông minh?

      "Đừng tưởng rằng đại vương tử dẫn ngươi trở về Đông Hồ cảm giác mình rất rất giỏi, thị thiếp đại vương tử còn nhiều, ngươi là nữ nhân Đại Chu, Đông Hồ chúng ta phải làm thế nào đây?" Tát Á mặt đen lại ra, giọng mang theo cảnh cáo.

      Mang nàng trở về Đông Hồ? Có ý gì? Tề Hoàn khiếp sợ nhìn Tát Á "Ai muốn Đông Hồ?"

      "Ngươi biết? Đại vương tử mấy ngày nữa trở về Đông Hồ..." Tát Á nhìn kỹ Tề Hoàn lần "Cũng biết đại vương tử vừa ý ngươi cái gì."

      Trong lòng Tề Hoàn lo lắng. tại sao Tháp Tang phải mang nàng trở về Đông Hồ? Triệu Ngôn Ngọc làm sao tới cứu nàng?

      "Ta cảnh cáo ngươi, an phận chút, nếu ta bỏ qua cho ngươi." Tát Á kêu lên.

      Tề Hoàn muốn mở miệng, lại bị Thụy Tuyết ngăn trở “Đại vương tử phi, bọn nô tỳ nhất định chọc ngài tức giận."

      Tát Á nhìn thoáng qua các nàng, nặng nề hừ tiếng, xoay người rồi rời .

      "Chuyện gì xảy ra? Vì cái gì đột nhiên phải về Đông Hồ rồi?" Tề Hoàn đợi Tát Á xa, cũng thể chờ đợi được hỏi Thụy Tuyết, thanh phi thường lo lắng.

      Thụy Tuyết cũng biết chuyện gì xảy ra, giống như cảm thấy rất giải thích được "Vừa rồi nghe Tháp Tang đến, ta... Ta hỏi thăm giúp ngươi đến tột cùng là thế nào."

      ...

      ...

      thời điểm Triệu Ngôn Ngọc ở trời hắc sờ đến Tháp Tang tòa nhà lớn, tránh những binh lính tuần tra vào nội viện.

      nghĩ đến tòa nhà này lớn như vậy, Tề Hoàn bị giam lỏng ở nơi nào, cũng thể tìm từng sân , rất nhanh bị phát .

      Nếu tìm được nơi A Hoàn ở, vậy tìm sân Tháp Tang, cái này tương đối dễ dàng tìm được.

      hướng vị trí thượng phòng sáng ngời tìm kiếm. Thấy thủ vệ trong kia vô cùng nghiêm ngặt, muốn đụng cái vận khí, dán chặt lấy vách tường. Tránh tầm mắt hai tên lính xoay người vào trong viện tử.

      nam tử ăn mặc Đông Hồ từ bên trong ra, Triệu Ngôn Ngọc nhận ra người kia, là trợ thủ đắc lực Tháp Tang, gọi Kim Mẫn.

      Xem ra nơi này là chỗ Tháp Tang.

      Triệu Ngôn Ngọc mượn bóng đêm đến gần nhà chính, bên trong truyền đến tiếng nữ tử Đông Hồ


      "Đại vương tử, ngài muốn dẫn nữ nhân kia trở về Đông Hồ?"

      "Ừ." thanh Tháp Tang từ bên trong truyền đến, còn có thanh y phục ma sát. Là cởi áo nới dây lưng.

      Triệu Ngôn Ngọc nghe ra đây là thanh Tháp Tang, càng thêm chuyên chú nghiêng tai nghe.

      "Nàng kia bộ dạng xấu xí, làm sao ngươi cũng để ý?" nữ tử chuyện tự nhiên là Tát Á. Nàng nghĩ ra Tháp Tang làm sao để tâm cái nữ nhân xấu như vậy.

      "Nàng tác dụng còn nhiều mà." Tháp Tang ra.

      "Cái gì tác dụng? Chẳng lẽ ngươi muốn lợi dụng nàng uy hiếp Triệu Ngôn Ngọc kia?" Tát Á hỏi.

      Tháp Tang lại lâu gì thêm.

      Triệu Ngôn Ngọc lại nghe được sợ hết hồn hết vía, cần phải , nữ nhân xấu xí trong miệng nữ tử Đông Hồ kia nhất định là A Hoàn, Tháp Tang lại muốn mang A Hoàn Đông Hồ?

      Giờ khắc này, Triệu Ngôn Ngọc thực hận thể tìm được Tề Hoàn, mang theo nàng rời cái địa phương quỷ quái này.

      "Đại vương tử... Ta rất nhớ chàng." thanh Tát Á trở nên mềm mại. Mang theo chút sắc dục.

      thanh Tháp Tang lại có chút kiên nhẫn "Ta bệnh thương hàn chưa lành, đừng để ta lây bệnh."

      Tát Á thất vọng "Chừng nào chàng trở về Đông Hồ?"

      "Mấy ngày nữa." Tháp Tang .

      Nghe đến đó, Triệu Ngôn Ngọc tiếp tục nghe tiếp, xoay người ra khỏi nội viện, còn có vài ngày...

      Nhất định phải trong vòng mấy ngày này phải cứu A Hoàn ra.

      trở lại khách sạn, Hải thúc ở trong phòng chờ , gặp Triệu Ngôn Ngọc trở lại, Hải thúc lập tức tiến lên hỏi " gia, có tìm được đại nương bị giam lỏng ở nơi nào?"

      Triệu Ngôn Ngọc lắc đầu, đem chuyện chính mình vừa rồi nghe được cho Hải thúc biết.

      Nghe xong, sắc mặt Hải thúc rất khó nhìn "Phải nghĩ biện pháp mau chóng cứu đại nương ra."

      "Ngươi hôm nay nghe được như thế nào?" Triệu Ngôn Ngọc hỏi.

      "Tháp Tang chịu đem dược liệu phân cho dân chúng trong thành, ngày mai còn muốn tiếp tục mang những người bệnh kia ra ngoài thành thiêu chết." Hải thúc ra.

      Con mắt sắc của Triệu Ngôn Ngọc lại chợt lóe, ra "Có lẽ chúng ta có thể nghĩ biện pháp làm cho A Hoàn biết chúng ta tìm nàng, cho nàng truyền tin ra tiếp ứng chúng ta."
      tart_trung, Yoolirm Park, quỳnhpinky5 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :