1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

(Cổ đại, giả incest, sắc) Hoàng Tỷ Thành Thê Ký - Mạc Du (C.18/63c)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tiji

      tiji Well-Known Member

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      331
      cơ mà tớ thích những lúc làm nũng với chị quá .....làm chuyện xấu bị bắt quả tang mà con dỗi người ta nữa...tiểu Tiêu Diễn đáng iu chết mất.....oa oa :yoyo26::yoyo26::yoyo26::yoyo26::yoyo25:

    2. Winter

      Winter Well-Known Member

      Bài viết:
      378
      Được thích:
      534
      kiểu đen tối ngay từ bé ấy mà, khó sửa lắm ấy :v nghi ngờ có khi chị còn bị sàm sỡ nhiều hơn

    3. cat_street_85

      cat_street_85 Well-Known Member

      Bài viết:
      61
      Được thích:
      862
      Note: Ở chương trước có "tháng ba năm sau" Tiêu Diên kết hôn, nhưng lúc chuyện vẫn chưa đến năm mới nên mình sửa lại là "tháng ba năm sau nữa", có nghĩa là hơn năm mới kết hôn nhé!

      hết lễ rùi, trở lại như trước nha, 1-2 chương/tuần. Hẹn gặp lại tuần sau. Thân!

      Chương 10: Mất chỗ dựa


      Ngày tết tới, công việc ở các cung cũng bận rộn hơn, Tiêu Diên lại rơi vào cảnh nhàn rỗi. Đúng lúc hôm nay rảnh rỗi, nàng thăm hoàng hậu. Vừa mới vào trong điện, nàng thấy cung nhân xếp thành hai hàng, trong tay hoàng hậu cầm kỳ trân dị bảo lựa chọn. Bà nhìn thấy Tiêu Diên đến đây, vội vàng mừng đón, để cho nàng hỗ trợ tuyển chọn mấy thứ tốt.

      "Nhanh, A Diên giúp ta nhìn xem, chọn chút gì cho nhà ông ngoại?"

      Tiêu Diên nhìn nhìn, cảm thấy đều tệ, quay đầu lại cười : "Mẫu hậu, ra mấy thứ này nhà ông ngoại cũng thiếu."

      Hoàng hậu cười lạnh: "Đúng vậy, phụ hoàng con giờ chỉ luôn quan tâm tiện nhân kia, những thứ này cũng chỉ có bản cung quan tâm đến. Đoán là phụ hoàng ngươi quên rằng ngôi vị hoàng đế này của ông ta như thế nào mà có?"

      Nhà mẹ đẻ họ Phó của mẫu hậu là bộ tộc có địa vị hiển hách, có thể so sánh với tộc lớn họ Lưu nắm chính quyền của triều trước, quyền lực to lớn thời như vậy, còn phụ hoàng chẳng qua là binh sĩ tuổi trẻ khí thịnh trong quân đội mà thôi. Ánh mắt ông ngoại độc đáo, chút ngại phụ hoàng xuất thân thấp hèn mà gả nữ nhi cho ông, giúp ông lật đổ họ Lưu.

      Nếu chỉ bằng đánh trận phụ hoàng tuyệt đối thể thắng chắc cách dễ dàng như vậy. Hoàng hậu lúc trước của họ Lưu chính là trưởng tỷ của mẫu hậu, nhưng họ Lưu ngu ngốc, nghe lời dèm pha, gió thổi bên gối mà chắp tay đưa giang sơn cho người ta.

      Đáng tiếc ngày vui chóng tàn, sau khi phụ hoàng xưng đế vung tay phong thưởng cho bộ tộc họ Phó. Mẫu hậu nghĩ rằng từ nay về sau có thể làm đôi phu thê ân ái nhưng dần dần nhóm người mới tiến cung, đám đứa sinh ra. Tất cả nhiệt tình của bà dần tiêu hao hết, còn lại cũng chỉ có hận.

      Những chuyện Tiêu Diên nghe được này cũng chỉ là chuyện trước kia, chẳng tiện thêm điều gì. Vừa nhìn thấy , chọn vòng tay ngọc bích đưa đến trước mặt mẫu hậu: "Mẫu hậu, vòng tay này phẩm chất tốt, màu xanh trong suốt, chắc là mợ thích."

      "Ừm, cũng tệ lắm, người đến, đưa đến phủ An quốc công. Đúng rồi, cần phải cho ca ca tốt của bản cung biết, huynh ấy có phúc khí để có được đồ vật này nọ!"

      Tiêu Diên có chút bất đắc dĩ, cậu của nàng chẳng qua cưới nhiều mấy phòng thiếp thất, bị mẫu hậu đối đãi như thế.

      "Hừ, nam nhân mà lấy nhiều nữ nhân như vậy làm cái gì! Ba vợ bốn nàng hầu đều là tiện nhân!" Hoàng hậu tức giận vỗ bàn, Tiêu Diên khuyên chỉ cười. Hoàng hậu cảm thấy kì lạ, thấm thấm cổ họng : "Tại sao lại cười?"

      "Mẫu hậu tức giận chỉ vì trái tim vương vấn phụ hoàng, nếu đổi lại là nữ nhi ngay từ đầu tuyệt đối động tâm dù chỉ chút". Tiêu Diên nhếch môi cách thản nhiên, lời , vẻ mặt lại lay động.

      Hoàng hậu chậm rãi thở dài, Nếu dễ dàng như vậy phải tự chuốc lấy phiền não. Nhấp ngụm trà, hỏi cung nữ hôm nay là ngày nào, lúc này bà mới nhớ tới việc Tiêu Diễn bị đánh được hơn nửa tháng, biết tốt lên chưa, liền hỏi: "Vết thương của tốt hơn chưa?" Tiêu Diên cười có thể xuống giường, bà mới yên tâm mà gật đầu: "Khổ thân , hôm qua bản cung còn cùng phụ hoàng con thương lượng qua, định phong cho làm Vương... Phong hào này đều định ra nhưng suy nghĩ của bản cung là muốn đến đất phong bên trong nhà họ Phó cai quản."

      Hoàng hậu vẫy tay, định cho cung nhân tới pha thêm trà ngon mang đến. Chân cung nữ vừa bước vào thái giám ở sau lưng liền hấp tấp chạy vào bên trong điện, nhưng nghĩ là, mới đến cánh cửa bị đụng mạnh té ngã, buồn cười. Thái giám chạy chậm đến trước mặt hoàng hậu quỳ xuống ôm quyền, mặt mày hớn hở : "Hoàng hậu nương nương, mới vừa rồi Viên quý nhân đến Lâm Hoa cung thỉnh cầu Hoàng thượng, chẳng những Hoàng thượng để ý mà còn cho nàng quay về cung dưỡng thai, có việc gì được ra ngoài. Hoàng hậu nương nương, có phải Hoàng thượng có ý tứ gì hay ..."

      Sáng sớm hôm nay trong cung nghe thấy lời đồn, là bây giờ Viên quý nhân phiền muộn về tin tức của đệ đệ nàng ta. Tất cả mọi người chỉ trích đệ đệ Viên Tung của Viên quý nhân về việc nghi ngờ ta có ý đồ mưu phản. Vốn dĩ là mấy ngày gần đây Viên Tung tìm được mỹ nhân, cả ngày lẫn đêm đều rời xa nàng kia. Mỹ nhân này thích thơ từ, ta là người quê mùa hiểu phong nhã này nọ, lại tự mình tìm đến cho nàng ta tập thơ. ngờ được trong tập thơ có lời nhục mạ đến phụ hoàng, còn về niên hiệu của triều trước.

      Tiêu Diên cười nhàn nhạt: "Việc này có thể lớn cũng có thể , chỉ là Tăng mỹ nhân kia là con vợ lẽ của dòng họ thuộc hoàng tộc họ Lưu, phụ hoàng mẫn cảm nhất với người có liên quan đến triều trước." Tiếp theo là từng quyển từng quyển sớ dâng lên long án, liệt kê đủ loại việc tai tiếng trước đây của Viên Tung. Phụ hoàng muốn thừa nhận cũng được.

      ", xem tiện nhân cười nhiều năm như vậy, cũng nên đến lúc khóc!"

      Chậm rãi đứng dậy, Tiêu Diên nhàng đỡ lấy tay bà. Nguồn gốc ân ân oán oán giữa mẫu hậu và Viên quý nhân cũng chỉ vì người nam nhân, Tiêu Diên có chút cảm khái. Ngày ấy ở ngự hoa viên cùng Vương Uẩn Chi đến chính là khi vào nhà họ Vương nàng phải có phủ đệ riêng. Trong phạm vi của phủ, bất kì kẻ nào được cho phép được bước vào. Mẫu hậu phụ hoàng nên cả đời đều cũng nữ nhân khác tranh đấu, ngừng nghỉ. Tiêu Diên nghĩ con đường này, lại càng dám hy vọng xa vời có được tâm người. Nàng chỉ hy vọng là dùng địa vị Trưởng công chúa thản nhiên bình thường trải qua đời người.

      Bước ra cửa cung, có thái giám chờ sẵn bên Phượng liễn, chờ chủ nhân đến.

      Vào đông, gió đêm tùy tiện thổi, mẫu hậu lại cố ý bỏ qua kiệu mà ngồi liễn. Tiêu Diên cười khẽ, chắc nhìn thấy bộ dáng thất ý của Viên quý nhân quá mức vui sướng nên mẫu hậu luyến tiếc ngồi trong kiệu xem. Bọn thái giám ra sức nhanh, chọn con đường gần Lâm Hoa cung nhất. Việc của Viên Tung chính là đánh trúng điểm yếu Viên quý nhân. Nàng ta tuyệt đối để phụ hoàng bãi bỏ chức quan của Viên Tung, nhất định dùng hết sức để cầu xin tha thứ, nghĩ rằng lúc này nàng ta còn quỳ gối trước cung.

      muốn rẽ vào, người hoàng hậu phái lại đây báo: "Nương nương, Viên quý nhân về!"

      "Mẫu hậu, nàng ta mang thai đứa , chuyện Viên Tung có quan trọng như thế nào cũng quan trọng hơn bụng của nàng ta."

      Hoàng hậu cho là đúng: " Đồng Trì, tiện nhân về cung của nàng ta nhất định phải qua chỗ đó."

      Bọn thái giám chạy chậm, đến lát đến Đồng Trì.

      Các nàng xuống liễn, bước nhanh vào, ngay lúc này nghe thấy "bùm" tiếng. Ngay sau đó có thanh người hét to, có cả nam lẫn nữ, trong nhất thời cũng phân biệt được là ai. Tiêu Diên qua trước, đưa cao đèn lồng tìm kiếm. Nàng nghi hoặc nhìn chằm chằm hai người đứng im như tượng gỗ, ra đó là Viên quý nhân cùng Tiêu Diễn! Nàng nhìn theo ánh mắt họ, thấy được dưới Đồng Trì dường như có cái gì động đậy, cầm đèn soi mặt nước, nàng lập tức hét: "Mau xuống cứu người!"

      Hoàng hậu được cung nữ nâng tay lại, thấy... tất cả thái giám đều xuống nước. Bà vừa định hỏi chuyện gì xảy ra Tiêu Diễn sững sờ tại chỗ, lướt qua Viên quý nhân, trực tiếp nhào vào lòng ngực Tiêu Diên khóc lớn.

      "Hoàng tỷ... Ma ma bị Viên quý nhân đẩy xuống nước! Làm sao bây giờ, ma ma có thể chết hay ?"

      Hoàng hậu quay qua nhìn Viên quý nhân, thấy rằng nàng ta cũng hoảng sợ, ngơ ngác nhìn hai tay mình, khi tỉnh ngộ vội vàng cãi: " phải, phải bản cung! Bản cung chỉ là..." Nàng ta hình như đụng trúng cái gì, nhưng phải người đó mới đúng, "Nhất định là người này biết trời cao đất rộng mà đến hãm hại bản cung! trễ thế này còn xuất ở Đồng Trì, chắc chắn có gì mờ ám!"

      Tiêu Diễn tựa vào vai Tiêu Diên, mang theo tiếng khóc nức nở: "Ma ma mấy ngày gần đây ngủ ngon, ta nghĩ đến đây tìm, như thế nào cũng nhĩ đến ma ma lại có thể... bị Viên quý nhân đẩy xuống, ta còn kịp giữ lấy ma ma ..."

      Tiên Diên vẫn như ngày trước vỗ vỗ , đè thấp thanh, hô hấp ấm áp bên tai nhưng sắc lại lạnh lẽo: "Mặc kệ bà ta có phải do ngươi giết hay , đều phải cho ta." Người trong ngực ràng ngẩn ra, cúi đầu, nhìn thấy được vẻ mặt lúc này. đứa trẻ thông minh, vừa như vậy tự nhiên là hiểu được rằng, hôm nay là cơ hội tuyệt hảo để uốn nắn Viên quý nhân. Nàng tuyệt đối bỏ qua!

      Bọn thái giám hợp lực từ trong ao kéo lên khối thi thể, chính là ma ma của Tiêu Diễn. Giờ phút này, sắc mặt bà tím ngắt, con mắt lồi ra, cực kỳ dữ tợn đáng sợ. Có người báo lại, rằng chỉ vừa mới chết, vì ma ma mặc rất nhiều áo, bị đẩy liền chìm vào trong nước, còn chưa kịp giẫy dụa uống nước mà chết.

      Mọi người thấy trận ghê tởm, kịp nghĩ nhiều liền tránh xa, chợt nghe tiếng Ôn tổng quản the thé báo: "Bệ hạ giá lâm."

      Mọi người ở Đồng Trì đều quỳ xuống.

      Viên quý nhân đứng xa xa, khóc như hoa rơi trong mưa, làm cho người ta đau lòng.

      "Hoàng thượng... Tỳ thiếp..."

      Tề đế ho khan vài tiếng, Ôn tổng quản dìu đỡ mới có thể đến vài bước. Hai con ngươi sáng ngời như dao lướt qua mỗi người, cuối cùng dừng lại người Tiêu Diên. Ông tới phía trước, che khăn ho vài cái, hỏi, "A Diên, cho trẫm, xảy ra chuyện gì?" thanh này vừa mới nghe biết là của người bị bệnh lâu, chính là lơ lửng trôi nổi, hề có khí lực

      Tiêu Diên nhàng cúi đầu, đoan trang xinh đẹp, cúi đầu : "Viên quý nhân, đẩy người xuống nước."

      Tề đế chăm chú nhìn chằm chằm nàng, bỏ qua chút biểu tình nào mặt. Nàng chính là nữ nhi của ông, hiểu nhất, nhất cũng là nữ nhi làm ông áy náy nhất. Nhìn về phía Viên quý nhân, mặt Tề đế trầm như nước, lại nhìn về Tiêu Diên. Bỗng nhiên cơn ho khan kịch liệt nổi lên, lần này đem khăn nhuộm đỏ. Viên quý nhân lo lắng muốn tiến lên, nhưng dù vậy Tiêu Diên cũng nhút nhích chút nào. Tề đế khóe môi chảy máu, chỉ vào Viên quý nhân: "A Diên của trẫm , ngươi đẩy người vào nước, vậy ngươi lãnh cung ở ."

      "Bệ hạ..."

      Quyết định này, ngay cả hoàng hậu cũng dám dị nghị.

      Viên quý nhân kinh hãi đứng ngay tại chỗ. Nhất thời mấy thị vệ cũng dám tiến lên, dù sao nàng ta cũng bị bỏ danh phận, huống chi nàng ta còn mang long tử. Vẫn là Ôn tổng quản vung vung phất trần, lệnh cho thị vệ nhanh chóng ra tay. Từ trước đến giờ Ôn tổng quản khắp nơi giúp đỡ Viên quý nhân, tại nàng ta bị thất sủng cứ như vậy bị vứt bỏ. Người ở trong cung đều dựa vào thế lực như thế.

      Tề đế cố hết sức : "A Diên cũng lớn rồi, cũng nên lập gia đình. Trẫm sai lễ bộ làm tốt."

      "Cảm ơn phụ hoàng." Tiêu Diên tạ ơn, vui mừng, cũng chẳng chống lại, giống như người quan tâm đến.

      "Ừm." định rời , nhìn lướt từ Tiêu Diên sang Tiêu Diễn, nhớ tới điều gì, với hoàng hậu: "Ngày hôm trước hoàng hậu với trẫm, trẫm ghi nhớ, vậy phong Đại hoàng tử làm Quảng Lăng vương, sau khi trưởng thành xuất cung lập phủ."

      "Nhi thần, tạ ơn phụ hoàng." Tiêu Diễn cung kính dập đầu, hoàng hậu bên cũng thấp người tạ ơn. Quảng Lăng là nơi quản lý của nhà họ Phó, như vậy ý tứ quá ràng, hoàng tử Tiêu Diễn này, từ nay về sau chân chính là hoàng tử của hoàng hậu.

      Tề đế gật đầu, đưa tay ra, Ôn tổng quản vội vàng tiến lên giúp đỡ, dìu ông ra khỏi Đồng Trì. Khi còn trẻ Tề đế chinh chiến sa trường, mắc rất nhiều căn bệnh, sau đó tuổi già lại triền miên giường, còn bận việc chính nên thân mình ngày càng suy yếu. Tiêu Diên nhìn thấy bóng dáng thấp thoáng lung lay kia, có phần xúc động, quyết định mới vừa rồi của phụ hoàng là vì tin tưởng câu trả lời của nàng? Hay là tiếp theo nhà họ Phó, phụ hoàng muốn ra tay với nhà họ Viên?

      Ngày nào đó, nếu Viên quý nhân lần nữa được sủng ái, nhất định nàng ta cùng mẫu hậu trở thành tử địch. Hai hổ đánh nhau, phụ hoàng liền có thể ngồi làm ngư ông đắc lợi. Nếu tính kế như thế Tiêu Diên cảm thấy có chút lạnh lòng.

      Xử lý được Viên quý nhân, tâm tình hoàng hậu rất tốt, sớm trở về.

      Sau khi Tiêu Diễn nhìn mắt ma ma lần cuối cùng, mới lưu luyến theo Tiêu Diên hồi cung.

      có cung nhân cùng, bọn họ trước sau tới, Tiêu Diễn nhớ khi mới vừa vào cung, cũng từ sau như vậy nhìn bóng dáng hoàng tỷ, cảm giác xa xôi thể đụng đến. chạy nhanh đến, từ phía sau lưng dùng sức ôm lấy Tiêu Diễn, giống như đứa tựa vào hõm vai nàng.

      Ánh trăng chiếu , con đường dài trong cung tối đen, hai người cùng dán vào nhau chặt chẽ. Phía trước chỉ mấy ngọn đèn lồng đung đưa trong gió, ánh sáng nhu hòa lúc tối lúc sáng, nơi này rất lạnh, lưng nàng ấm, dường như hô hấp của vừa nóng rực vừa triền miên. Suy cho cùng chính là nam tử, Tiêu Diên nghĩ như thế, nàng nỗ lực mở tay nhưng có kết quả. Tiêu Diên cũng la to, thoáng mím môi, ngữ khí trong trẻo nhưng lạnh lùng.

      "Ma ma rơi xuống nước, chính là do ngươi sắp đặt?"

      lâu cũng có tiếng trả lời, Tiêu Diên cảm thấy vai nặng lên, tiếp theo từ giữa hàm răng của phát ra lời : "Hoàng tỷ, nếu ta đúng, tỷ làm như thế nào?"

      Nàng xoay người, chăm chú nhìn , thần sắc bình tĩnh, mắt sáng như đuốc: " làm gì. Việc trong cung này còn ít hay sao? Ta chỉ muốn sau này ta mất mạng trong tay ngươi thôi. Lòng người ở trong cung là khó đoán nhất. A Diễn, cần biết chuyện đó có phải là do ngươi làm hay , ta cũng để ý, Viên quý nhân bị loại bỏ là tốt rồi. Ma ma này, lệnh cho chôn cất tốt là được." giọng than: " thôi, trở về cung ."

      Tiêu Diễn nóng nảy, càng dùng sức ôm nàng: "Hoàng tỷ, đời này kiếp này A Diễn tuyệt đối hại hoàng tỷ dù chỉ chút!"

      "Chỉ mong vậy, còn có, những lời đó về sau đừng nữa."

      "Lời nào?"

      "Hai chữ thích, sao có thể tùy ý ra?" Tiêu Diên dừng chuút, "Huống chi, những lời đó nên giữ lại cho thê tử tương lai của đệ." Nàng nhớ tới phụ hoàng cùng mẫu hậu trước kia cũng ngọt ngào ân ái, nhưng sau này sao? Cũng phải là nhan sắc tàn phai, ân tình đứt đoạn, trong chớp mắt nghe người mới cười, hóa ra cái gọi là phu thê, chẳng qua chỉ như thế.

      Bỗng nhiên trước mắt Tiêu Diễn sáng ngời, lòng vui vẻ lên, hoàng tỷ có thể như vậy là có chuyện gì rồi. cười theo nàng, vừa nắm lấy ngón tay nàng vừa : "A Diễn cần thê tử, chỉ cần hoàng tỷ là tốt rồi, hoàng tỷ thương ta, hoàng tỷ bảo vệ ta, ta bị hại hoàng tỷ cho ta ăn ngon... Ai da, hoàng tỷ, tỷ làm sao vậy?"

      "Tốt lắm, đừng nhiều!"

      Tiêu Diên đúng lúc ngăn lại, nhìn vẻ mặt bực bội, bộ dáng khuất phục của làm cho tâm tình nàng thư thái, hòa hoãn ít.
      Last edited: 10/9/16
      hikari2088, Paru, Dion34 others thích bài này.

    4. tiji

      tiji Well-Known Member

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      331
      Tiểu Tiêu Diễn ngầm tỏ tình với chị đấy ạ.....:yoyo53::yoyo51::yoyo51::yoyo51:
      cat_street_85 thích bài này.

    5. cat_street_85

      cat_street_85 Well-Known Member

      Bài viết:
      61
      Được thích:
      862
      @tiji, đặt cho nhóc đó tên "Diễn" chi, mà nhóc diễn sâu thấy ớn hà, tội nghiệp A Diên nhà ta, bị ăn đậu hủ trắng trợn luôn:hoho:
      Phong Vũ Yêntiji thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :