1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

(Cổ đại, giả incest, sắc) Hoàng Tỷ Thành Thê Ký - Mạc Du (C.18/63c)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Tiểu Diễn đây là nhờ tình khai sáng rất nhiều điều.

    2. cat_street_85

      cat_street_85 Well-Known Member

      Bài viết:
      61
      Được thích:
      862
      Chương 09: Lần đầu mộng xuân (hạ)

      Liên tục mấy ngày vẫn chưa nhìn thấy Tiêu Diên, Tiêu Diễn nằm sắp buồn bã, ngay cả đồ ăn này nọ đưa vào cũng chỉ tùy ý ăn mấy miếng. Bởi vì bị thương lưng nên thể di chuyển. Thỉnh thoảng ma ma giúp xoay trở thân mình để cho thoải mái chốc lát. Hôm nay khi ma ma vào, cố ý làm cho món điểm tâm mà thích ăn khi còn ở vương phủ. Tiêu Diễn miễn cưỡng đưa mắt nhìn, cũng thèm cử động, hỏi: "Ma ma, hoàng tỷ đâu vậy?"

      "Nghe tiểu thái giám , Trưởng công chúa ngự hoa viên để gặp Vương đại nhân gì đó."

      Tiêu Diễn híp đôi mắt lại, giọng hừ lạnh, Vương đại nhân trong miệng ma ma phải Vương Uẩn Chi có thể là ai? Đây là hậu cung, lại có thể hề cố kỵ gì mà vào, người nhà họ Vương cho cùng là có đủ thể diện!

      "Ma ma, giúp ta đứng lên."

      Ma ma vừa nghe liền vội vàng khuyên nhủ: "Ôi da, Đại điện hạ a! Vết thương người mới tốt chút, làm sao có thể đứng lên lại chứ?"

      Sắc mặt Tiêu Diễn lạnh lẽo, chậm rãi cong môi cười như cười. Trong lòng ma ma thấy phát lạnh, bà hầu hạ nhiều năm nên cũng biết tính tình nóng nảy của nên nhiều lời nữa, giúp đứng lên. Mỗi ngày thái y đều đến, đều ngàn dặn vạn dặn, bị thương phải dưỡng cho tốt, thể lại có sơ xuất. Tiêu Diễn vừa mới ngồi dậy cảm thấy phía sau lưng như bị xé rách, đau đớn cực kỳ, chờ mộ hồi lâu người mới thích ứng được.

      "Ta muốn ngự hoa viên, ma ma thu xếp ."

      Ma ma đành phải vâng, gật đầu lui xuống. Sau khi thu xếp thỏa đáng, có thái giám vào trong điện cõng ra cửa cung, nhàng đặt lên kiệu mềm, nâng ngự hoa viên.

      giờ gần kề lễ mừng năm mới, nghe mấy ngày trước đây đưa vào ngự hoa viên ít kỳ hoa dị thảo, mỗi loại đều vô cùng quý giá, người trong hậu cung đến đây thưởng thức nhiều kể xiết. Đuổi tiểu thái giám theo bên cạnh mặt mày hớn hở giới thiệu , Tiêu Diễn nghĩ đến hoàng tỷ nhiều ngày để ý đến mà lại cùng vị hôn phu kia đến vườn ngắm hoa, khỏi có chút rầu rĩ vui.

      Tới cửa hoa viên, để ý đến cung nhân khuyên can mà vẫn cứ tự mình vào.

      Bên cạnh bàn đá, thân ảnh màu trắng kia chính là Tiêu Diên. Nàng thường mặc đồ màu trắng cùng với trang sức trang nhã, hơi hơi hơi nghiêng người, nụ cười khóe môi. Cười như vậy giống hệt lần đầu tiên Tiêu Diễn thấy khi nàng quay đầu lại, chỉ mỉm cưởi nhè khuynh thành. Phía đối diện nàng chính là Vương Uẩn Chi mặc cẩm bào màu đen, cười thoải mái với Tiêu Diên, hề câu nệ. bên là nữ nhân mặc cung phục xanh nhạt thay bọn họ châm trà, cười nhàng thong thả. Tiêu Diễn biết người đó, trong hậu cung là người có địa vị gần với hoàng hậu, Vương phu nhân.

      Sau khi rót đầy chén, Vương phu nhân ôn hòa : "Trưởng công chúa, Đại điện hạ đến được lúc lâu."

      Tiêu Diên quay đầu lại, thấy mình đứng dưới tượng Tử Lộ bằng đá, nhìn về bên này do dự, dám tiến lên. Nàng chậm rãi đặt chén trà xuống, nghĩ cũng nhiều ngày thăm . Nhưng tình cảnh ngày đó vẫn còn ra, làm cho nàng thể đặt ra phòng vệ, dù sao nam nữ cũng khác biệt. đợi nàng mở miệng, Vương phu nhân cười tiếp đón Tiêu Diễn. do dự nhìn Tiêu Diên, đợi cho nàng gật đầu mới dám qua.

      "Còn dưỡng thương, như thế nào lại đến đây?" vừa ngồi xuống, Tiêu Diên lập tức vặn hỏi, "Người hầu của đệ cũng biết cách hầu hạ đệ à?"

      "Hoàng tỷ, là ta muốn lại chút..."

      Vương phu nhân cũng rót cho chén đầy: "Trưởng công chúa cần trách móc, thân mình Đại điện hạ xác định là tốt lắm rồi mới ra. Vị này là cháu ta, Uẩn Chi, tự Tử Viễn. Tử Viễn, đến gặp qua Đại điện hạ."

      "Ha ha, Đại điện hạ, mong là từ khi chúng ta chia tay ngài vẫn khỏe." Vương Uẩn Chi hướng đến Tiêu Diễn ôm quyền, quyền này thay cho hành lễ, Tiêu Diễn thản nhiên trả lời. Thấy hai người như vậy, Vương phu nhân tất nhiên khó hiểu, ánh mắt ở người hai người nhìn qua nhìn lại rồi thoải mái cười.

      "Nếu biết nhau thể tốt hơn nữa, về sau đều là người nhà, quen thuộc hơn là tốt." Vương phu nhân nhàng .

      Tay cầm chén trà của Tiêu Diễn run lên, nước trà chảy ra ngoài chút. Nhìn nhìn vẻ mặt Tiêu Diên tự nhiên, lại hướng về gương mặt đoan chính của Vương phu nhân, hơi hơi nhíu mi. Dù trong lòng cũng biết việc này vài phần nhưng vẫn nhịn được hỏi ra miệng: "Người nhà?"

      Vương phu nhân gật đầu, chậm rãi : "Lúc bệ hạ lên ngôi cho Trưởng công chúa đính hôn với nhà họ Vương ta. Tháng ba năm sau nữa, Trưởng công chúa gả qua, còn phải người nhà? Chính ta còn cảm thấy ngày đó là quá chậm, trong phủ Tử Viễn cần nữ chủ nhân, ha ha, nếu là..."

      Tiên Diên cười thản nhiên, môi cong cong, vẻ mặt quá mức bình tĩnh, ràng là cười có độ ấm: "Việc này bản cung làm chủ được." Vương phu nhân cũng hiểu được ý tứ của nàng nhưng lại mặc kệ. Tiêu Diễn ở bên sắc mặt khó chịu nhìn chằm chằm bà. Mà Vương Uẩn Chi lại nhàn nhã thưởng thức trà, đầu ngòn tay nhàng dịch chuyển chén trà xinh xắn tinh xảo, nhìn màn thú vị này, dường như quan tâm đến.

      "Đương nhiên, đương nhiên." Vương phu nhân giọng trả lời.

      Hàng mi xinh đẹp của Vương Uẩn Chi nhướng lên, khóe môi mỉm cười: " lo lắng nhiều, nếu là của ta chính là của ta, ai cũng đừng nghĩ đến cướp ."

      Tâm tư bốn người bàn đá lúc này đều khác biệt, Tiêu Diễn muốn cái gì đó nhưng vào lúc này có cung nữ đến, hành lễ với từng người sau đó đến bên người Vương phu nhân, giọng khuyên bà đến lúc uống thuốc.

      " vẫn nên giữ gìn sức khỏe của mình mới đúng."

      Vương phu nhân vui vẻ : " ngại, chỉ là bệnh cũ. Tử Viễn, bây giờ còn sớm, dù sao đây cũng là hậu cung, ngươi cùng ta ra ngự hoa viên ."

      Vương Uẩn Chi hiểu , sau khi hành lễ với họ, còn quên cúi đầu bên tai Tiêu Diên giọng thêm câu: "Mong công chúa bớt buồn" đôi mắt nhìn lên chớp chớp, vừa đúng lúc đối diện cùng với ánh mắt Tiên Diễn. Vương Uẩn Chi khỏi cười càng thêm vui vẻ, Đại điện hạ này là thú vị, bất ngờ lại cúi gần hơn, mập mờ : "Tử Viễn nhất định làm thỏa đáng."

      Tiêu Diên "ừ" tiếng, xem như đáp ứng với , đợi bọn họ đều rời , nàng cũng định đứng dậy hồi cung. Tiêu Diễn vội vàng giữ chặt áo choàng của nàng. Tiêu Diên mắt lạnh nhìn lại, cố ý bước về phía trước, bước này làm ảnh hưởng đến miệng vết thương lưng, làm cho đau đến nỗi hít khí. Nhưng dù như vậy cũng cố chấp chịu buông tay.

      "Nhìn ra hoàng đệ của ta lại là người ương ngạnh, còn buông tay?"

      Tiêu Diên đau đến sắc mặt trắng bệch, nhất định buông mà còn cầm chặt: "Hoàng tỷ, tỷ cần ta đúng ? Mấy ngày nay hoàng tỷ đều đến, ta... ngày đó ta... Hoàng tỷ, ta sai rồi..."

      Từng cái từng cái gỡ ra ngón tay , Tiêu Diễn hoảng sợ nhìn nàng, ngờ trong khoảng khắc này bàn tay lại được nàng nắm trong tay. Sắc mặt Tiêu Diên vẫn như cũ, vẫn là thản nhiên, Tiêu Diễn biết hoàng tỷ như vậy là xem như tha thứ cho . E ngại vết thương người , Tiêu Diên cũng muốn ở lại nơi này lâu, kéo tay chuẩn bị hồi cung. Kiệu mềm của Tiêu Diên chờ ngay cửa nhưng sống chết cũng chịu ngồi lên, như thế nào cũng phải cùng đường với nàng. Vẫn là bị nàng trách mắng vài câu mới yếu ớt ngồi lên kiệu.

      Trở về Trường Nhạc cung, Tiêu Diên liền cấm túc , là trong lúc dưỡng bệnh được ra ngoài giống như vậy nữa, nếu tất cả nô tài trong Thiên điện đều bị phạt, nương tay. Tiêu Diễn có cách nào, dẩu môi nằm trở về giường, chưa hết, còn nắm lấy góc áo của nàng, vội vàng hỏi: "Hoàng tỷ, tháng ba năm sau nữa gả cho họ Vương kia? Vậy hoàng tỷ có thích ? cũng thích hoàng tỷ chứ?

      Hình như đoán trước bị hỏi vấn dề trực tiếp như vậy, Tiêu Diên vui nhíu mày, gần như chút do dự ra: " là phu quân tương lai của ta, ta đương nhiên thích." Huống chi, thế gian này nên có nhiều thứ thích như vậy, chẳng qua là lập gia đình lợi ích mới là trọng yếu. Vui buồn này của nàng người hỏi thăm, ngay cả chính nàng cũng muốn tìm hiểu kỹ.

      Tiêu Diễn ngoan ngoãn nằm trở lại, nếu còn dám , chỉ sợ lại chọc hoàng tỷ giận.

      Tiêu Diên hỏi; "Hôm nay thái y xem qua chưa?"

      Ma ma đáp: "Cái này... Thái y vừa mới tới... Lão nô mời!"

      bao lâu, thái y liền mang theo hòm thuốc tiến vào, Tiêu Diên trực tiếp miễn các nghi lễ, để cho xem mạch trước. Sau đó thái y bẩm báo, là thân mình Đại điện hạ có chuyển biến tốt, nhưng mà mấy ngày gần đây vết thương lưng bắt đầu kết vẩy bị ngứa khó chịu, nên nhẫn nại mới được nếu để lại vết sẹo tốt. Để cho ma ma đem áo ngoài của Tiêu Diễn cởi ra trước, thái y tự mình mở ra băng vải của , đột nhiên quay đầu nhắc nhở Tiêu Diên có cần dùng bình phong che lại hay . Mới đầu Tiêu Diên muốn từ chối nhưng vừa nghĩ lại liền đáp ứng, còn để cho ma ma ở bên trong trông coi.

      Đổi thuốc rất nhanh, được nửa chén trà xong.

      Thái y lại là tất cả đều có gì đáng ngại. Ma ma cũng cùng ra, Tiêu Diên hơi nhíu nhíu mày, hỏi: "Làm sao mà sắc mặt khó coi như vậy?"

      Ma ma xoay người sợ đến mức quỳ xuống: "Cái này... Lão nô chính là đành lòng thay điện hạ..."

      Sau bình phong mi tâm Tiêu Diễn nhíu lại, ánh mắt chợt lạnh xuống. Ma ma theo nhiều năm như thế, tất cả tâm tư của bà đều giấu được , chẳng lẽ mới vừa rồi lưng có cái gì đó làm cho bà sợ thành như vậy? Thấy Tiêu Diên nhàng qua bình phong, vẻ mặt thu lại, giọng kêu: "Hoàng tỷ."

      "Dưỡng thương cho tốt, mấy ngày gần đây được đâu, biết chưa?"

      "Dạ, A Diễn nghe lời."

      Tay Tiêu Diên sờ đầu , nở nụ cười, căn dặn cung nhân trong Thiên điện phải cẩn thận hầu hạ . Trở về chính điện, Thanh Ninh vội vàng ngâm chén trà ngon, bưng lên mâm điểm tâm ngon miệng. Cách bữa tối chút thời gian, Tiêu Diên có thói quen ăn , cầm khối điểm tâm thưởng thức. thể , nha đầu Thanh Ninh kia mặc dù là người tùy tiện nhưng khả năng làm điểm tâm là tuyệt nhất.

      "Thanh Ninh, tay nghề của ngươi lại tăng nha, nếu ngày nào đó ta xa ngươi phải làm sao cho tốt đây?"

      "Công chúa, nô tỳ nhất định là của công chúa rồi, công chúa bỏ nô tỳ được đâu."

      Chọt chọt mi tâm của nàng, tâm tình Tiêu Diên rất tốt. Sau khi uống trà lệnh cho Thanh Ninh gọi Ngô ma ma đến, thuận tiện cho Thanh Ninh canh giữ ở bên ngoài, cho người khác tiến vào. Bộ dáng của Ngô ma ma ràng là vội vàng đến, mặt đều lạnh đến ửng hồng, Tiêu Diên liền : "Ma ma mau đến bên cạnh lò sưởi ấm, cần gò bó." Sau khi Ngô ma ma lời cảm tạ, nàng liền nửa tựa vào gối mềm, thở dài, "Ngày ấy, ma ma cũng ở đó, bản thân ta muốn suy nghĩ chuyện này... Chuyện của hoàng đệ, có thể bị nhiều người huyên thuyên ?"

      "Công chúa yên tâm, đều chỉ có mình lão nô xử lý, ai biết được."

      "Tiêu Diên gật gật đầu, lúc này mới yên tâm: "Theo ma ma thấy, việc này..."

      Ngô ma ma vỗ hai tay "à" tiếng, cười : "Công chúa, chuyện này ra cũng đơn giản, nam tử người nào mà bị lần chứ, chẳng qua là để cho công chúa gặp được thôi. Lão nô thấy là, Đại điện hạ ở ngoài cung bị người ta lạnh nhạt bỏ qua, thấy công chúa đối xử tốt với , tự nhiên kề cận công chúa. Lão nô ở hậu cung ngây người hơn nửa đời, nếu là Đại điện hạ có tâm tư khác với công chúa lão nô tất nhiên có thể nhìn ra được, công chúa nên bớt lo nghĩ."

      "Ma ma như vậy, ta cũng an tâm."

      Nàng nửa chống cằm, mây đen ở giữa lông mày cũng dần dần tan . Theo tính tình của Tiêu Diễn nhận thấy chính là đứa trẻ, đến cùng là lòng nghi ngờ của nàng quá nặng mà thôi. Ngô ma ma nhìn người cực kỳ chuẩn, nếu Tiêu Diễn có thể tránh được hai mắt của Ngô ma ma cũng phải ôn nhu tốt đẹp như biểu bên ngoài, mà là lòng dạ đủ sâu. Tiêu Diễn còn chưa có đủ năng lực như vậy, e rằng là nàng nghĩ nhiều.
      Last edited: 10/9/16
      hikari2088, Paru, Tử Vũ Nhi34 others thích bài này.

    3. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Lòng dạ Tiểu Diễn nhà chị là đủ sâu đấy.
      cat_street_85 thích bài này.

    4. Winter

      Winter Well-Known Member

      Bài viết:
      378
      Được thích:
      534
      ôi chao, trẻ con hoàng gia trưởng thành sớm mà, đúng là tâm đủ sâu đấy ;))))
      cat_street_85 thích bài này.

    5. cat_street_85

      cat_street_85 Well-Known Member

      Bài viết:
      61
      Được thích:
      862
      đọc sơ qua vài chương sau, các nàng có muốn biết sâu bao nhiêu hem? Là thăm thẳm, thăm thẳm đó :hoho::hoho::hoho:
      Violet, Nhiên Nhiên, Chris3 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :