1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Con Đường Sủng Hậu - Tiếu Giai Nhân (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      ☆ Chương 88

      Phủ Quảng Uy tướng quân.


      Tần lão tướng quân có 2 người con trai.


      Tần đại lão gia trời sinh thần lực, ở Đại Ngụy triều có danh mãnh tướng, đại phu nhân sinh trai cho rồi sau đó hàng năm ốm đau liệt giường. giờ Tần đại lão gia cùng với trưởng tử đóng giữ ở Tây Nam, Tần đại phu nhân lại bị bệnh, dậy được, công việc nội viện Tần gia liền rơi vào Nhị phòng.


      Nhị phòng Tần gia hai vợ chồng tình trạng thân thể cũng trái ngược lại.


      Tần nhị lão gia cũng từng là võ tướng tư thế oai hùng, Từ Tấn lúc niên thiếu xuất chinh,chính là hộ bên cạnh, sau này Từ Tấn gặp nạn, vì cứu Từ Tấn gãy cánh tay, lúc ngã ngựa lại ngã thọt chân, từ đó gượng dậy nổi, cả ngày ở trong sân xem cá đùa chim, hờ hững với chuyện bên ngoài.


      thân thể tàn phế, vô tâm tục vật, Tần nhị phu nhân Thôi thị lại thích quản gia, bà ta cũng có bản lĩnh, thu thập hạ nhân Tần gia được dễ dàng, ai dám lười biếng dùng mánh lới.


      Hôm nay nữ quyến các phủ tới thăm hỏi, chính bà ra mặt tiếp đãi.


      Khi đoàn người Phó gia tới, Thôi thị uống trà, chiêu đãi nữ quyến cũng mệt mỏi, bà đến miệng đắng lưỡi khô. Đặt chén trà xuống, vừa định trò chuyện cùng biểu tỷ muội Tần Vân Ngọc, Thôi Oản hai người, lại thấy tiểu nha hoàn dẫn vị phu nhân cùng mấy tiểu nương vào trong. Thôi thị ngơ ngác, sau đó kinh ngạc đứng lên, với Lâm thị: "Phu nhân đây là vừa từ bàn đào yến của Vương mẫu đến sao? Nếu đâu ra nhiều tiên nữ đưa tiễn như vậy?"


      Lúcnói chuyện ánh mắt nhất nhất đảo qua người tỷ muội Phó Dung.


      Thẩm Tình, Phó Bảo, Phó Mật bà gặp, hai tỷ muội Phó Dung, Phó Tuyên, năm ngoái ở Khánh quốc công phủ xa xa liếc nhìn lần, thấy . Bây giờ gần hơn, chỉ thấy Phó Dung khoác lên người áo choàng màu tím nhạt, cổ áo là vòng lông cáo làm tôn lên tiểu nương tuyết cơ da ngọc, trắng nõn lại lộ ra màu hồng của son phấn tốt nhất, như hoa đào sơ hồng, thiên sinh lệ chất. So sánh cách ăn mặc với lần trước ở phủ Khánh quốc công, hôm nay Phó Dung trang phục thập phần trang nhã, tai có đôi vòng tai Nam Châu, đầu cái trâm cài Bích Tỳ diên vĩ với đóa hoa hải đường lụa, có châu báu khác.


      Phó Tuyên, tiểu nương 11 tuổi, chải búi tóc song nha, bên mang đóa hoa lụa hồng nhạt, càng trắng trong thuần khiết, khó được thân phong độ thanh quý của người trí thức, đó là người sách chân chính từ trong ra ngoài, cần mở miệng, người khác có thể đoán được 3 phần bản tính của nàng.


      Dù luận dung mạo hay khí độ, hai tỷ muội đều rất tốt, chỉ tiếc, xuất thân thấp chút.


      Thôi thị đều khen mỗi người vài câu, quay người gọi hai tiểu nương nhà mình đến, giới thiệu cùng Phó Dung: "Vân Ngọc các ngươi đều biết, đây là Oản Oản, thân biểu tỷ của Vân Ngọc, trước vẫn ngụ trong cung bồi đại mẫu của nàng, rất ít xuất cung, có cơ hội cùng các ngươi chơi chung chỗ."


      Thôi Oản vẫn ở trong buồng sưởi, người mặc bối tử hồng nhạt thêu hoa mẫu đơn, người cũng như mẫu đơn hồng, nhu mĩ động lòng người. Thôi thị giới thiệu xong, nàng trước hành lễ với Lâm thị, sau đó nhu hòa cười với mấy người tỷ muội Phó Dung: "Ta sinh tháng 6, năm nay mười ba, phải gọi Tam nương là tỷ tỷ, Thẩm nương..."


      Cùng là 13 tuổi, Thẩm Tình vội cười : "Ta sinh tháng 2, xem ra ngươi cũng phải gọi ta tiếng tỷ tỷ ."


      Thôi Oản thuận theo: "Thẩm tỷ tỷ."


      Phó Dung mỉm cười đứng ở bên, nhìn Thôi thị và Lâm thị hàn huyên ôn chuyện, nhìn mấy người gọi Thôi Oản là tiểu muội muội, lại nhìn tiểu nha đầu Tần Vân Ngọc thân mật dắt cánh tay nàng, trong lòng đột nhiên sinh ra loại cảm giác hoang đường.


      Đây đều là chí thân của Từ Tấn, thân dì, thân biểu muội.


      Đời trước nàng là thiếp của Từ Tấn, chiếc kiệu khiêng vào phủ, từ đây giữ khuôn phép ngụ ở Phù Dung viên, phủ Túc vương. Thân làm tiểu thiếp, nàng chỉ cần hầu hạ Từ Tấn, người thân của , nàng cần đối mặt cũng có tư cách lại. giờ nàng là khách của Tần gia, lại gặp được người thân của ở khoảng cách gần.


      Hai loại khác biệt, Phó Dung trong lòng cũng có oán khí, ai bảo lúc trước nàng biến khéo thành vụng, vốn định ngẫu nhiên gặp gỡ An vương, lại bởi vì ngoài ý muốn Từ Tấn cũng ở đó, nhất thời khẩn trương ngã ra ngoài còn bị Từ Tấn giành trước ôm lấy? Phó Dung trước nay oán trời trách đất, làm thiếp thất của Từ Tấn phải nàng mong muốn lại là kết quả do nàng sơ ý. Nàng bởi vì Từ Tấn đối đãi với nàng như di nương mà chân chính oán hận .


      Nàng chỉ cảm thấy, vận mệnh trêu người...


      lần rơi xuống nước, nàng trùng sinh, sau đó, rất nhiều tình đều thay đổi.


      "Nương, ta đưa Tam tỷ tỷ các nàng nhìn băng khắc a." Trong lúc thất thần, chợt nghe Tần Vân Ngọc giòn tiếng đáp, Phó Dung vội vàng thu hồi những cảm khái kia, nghi hoặc hỏi nàng: "Băng khắc?"


      Tần Vân Ngọc thần bí cười: "Đến nơi các ngươi liền biết!"


      Nàng giả vờ thần bí cố ý , Phó Dung còn có cách nào khác đâu?


      Thôi thị chỉ dặn dò mấy người các nàng cẩn thận chút, để hai nha hoàn tâm phúc theo, liền thả người .


      ~


      Phó Dung lần đầu tiên đến Tần phủ, thời tiết tháng giêng, đất trời lạnh lẽo, đầy hiu quạnh, Tần phủ lại chuyển hoa cúc từ trong phòng ấm bày ra hai bên đường ở ngoài hoa viên, hoa lan, lá cây làm nền ở giữa đóa hoa phấn hồng tím xanh các màu đều có, khiến người ta thấy cảnh đẹp ý vui.


      ngang qua chậu "Xích tuyến Kim Châu", Phó Tuyên thân hình khựng chút.


      Phó Dung sóng vai cùng nàng, Phó Tuyên dừng, nàng cũng dừng lại, quay sang nhìn bồn hoa cúc kia, chỉ thấy bồn xích tuyến Kim Châu giống mấy chậu bên cạnh, cánh hoa thế nhưng là màu tím nhạt thuần khiết, chỉ ở đỉnh chóp cánh hoa có điểm vàng sáng, trong ánh nắng rực rỡ, mềm mại đáng lại thanh nhã, bình tĩnh mà nở rộ.


      "Tuyên Tuyên thích cái bồn này sao?" Tần Vân Ngọc quay lại, đĩnh đạc : "Ngươi nếu thích, sau này ta đưa ngươi chậu, dì đưa vài bồn tới, người thích nhất hoa cúc, mỗi năm các nơi có các loại hoa cúc mới tiến cống lên, Hoàng Thượng đều để dì chọn trước." Đến cùng còn là tiểu nương, thân dì ở trong cung được sủng ái, nàng cũng tự hào theo.


      Phó Tuyên lắc đầu: " cần phiền toái , ta chỉ nhìn màu sắc này mới mẻ, cũng muốn trồng, đa tạ ý tốt của Vân Ngọc."


      Nhìn ra nàng lòng muốn, Tần Vân Ngọc liền tiếp tục về phía trước .


      Phó Dung ngược lại, nhìn lại đường hai bên hoa cúc các màu, có phần ngoài ý muốn.


      Đời trước Từ Tấn đưa cho nàng thứ gì, chỉ có năm ấy tháng giêng, lệnh cho người nâng mấy chậu hoa cúc đưa tới Phù Dung viên. Phó Dung đối với hoa cỏ phải rất hiểu biết, Mai Hương sướng muốn điên lên, những hoa kia đều là trân phẩm khó có được. Phó Dung nghe mừng thầm, cho rằng Từ Tấn rốt cuộc chịu đối tốt với nàng, kết quả vài ngày sau Từ Tấn tới, nàng cả gan tạ tặng hoa.


      Từ Tấn mặt chút thay đổi : "Người phía dưới đưa, bản vương thích."


      Ngụ ý, chính là thích, ném cũng uổng phí, bằng chuyển đến chỗ nàng bên này.


      Phó Dung phát mình tự mình đa tình đêm đó liền hảo hảo phối hợp với ...


      Nhưng vừa mới Tần Vân Ngọc lại , Thục phi nương nương nhất hoa cúc.


      Phó Dung cúi đầu suy tư.


      Người thông thường đều là nhà cả ngói, Thục phi nương nương thích hoa cúc, Từ Tấn sao lại thích đâu? Cho dù thích, vì sao đem những trân phẩm kia đưa vào cung cho mẫu thân vui? Nhìn bởi vì Thục phi nương nương có chút thoải mái liền chạy đến Bá Châu bắt linh hồ, và mẹ đẻ quan hệ hẳn là rất tốt a?


      Có lẽ, Từ Tấn khẩu thị tâm phi, những hoa kia chính là chủ ý đưa cho nàng ?


      Hoặc là, là, Thục phi nương nương thưởng cho nàng ? Nghe Thục phi nương nương thập phần ôn nhu, lúc ấy nàng là nữ nhân duy nhất của Từ Tấn, Thục phi nương nương thưởng nàng mấy chậu hoa, phải có khả năng. Mà Từ Tấn nguyện vi phạm ý nguyện của mẫu thân, lại muốn cho nàng phần thể diện này, liền tìm lí do như vậy quét sạch hưng phấn của nàng?


      Hồi tưởng thái độ Từ Tấn đối với nàng, Phó Dung càng ngày càng cảm thấy loại suy đoán thứ hai càng đáng tin.


      Phó Dung có chút tức giận, tức Từ Tấn quá xem thường người, bất quá vừa nghĩ tới đó đều là chuyện đời trước, nàng lại lười so đo .


      Bất tri bất giác, liền tới bên hồ.


      Gia đình giàu có, phàm là có điều kiện, đều dẫn nước vào viện tạo cảnh, mảnh hồ này của Tần gia chính là dẫn nước sông từ bên ngoài vào.


      Hồ lớn, giờ phút này mảnh đóng băng, băng có các tiểu nương tốp năm tốp ba tụ ở chỗ, líu ríu như chim sẻ vui sướng xem băng khắc mười hai con giáp trong hồ, giống như nhìn thấy thứ gì mới mẻ, tiếng than thở liên tiếp cao thấp.


      Phó Dung hưng phấn nắm lấy tay muội muội, thể tin nổi nhìn chằm chằm vào những băng khắc cao hơn trượng kia.


      Ánh nắng rực rỡ, băng thú gần như trong suốt lòe lòe sáng lên, so với bảo thạch đẹp nhất còn làm cho người ta bắt mắt hơn.


      Tần Vân Ngọc thấy nàng thích xem, kéo tay nàng : " thôi, chúng ta tới trước mặt nhìn, Tam tỷ tỷ là chúc thỏ ?"


      Phó Dung theo bản năng co lại, "Cái này, băng rắn chắc sao? Chúng ta nhiều người như vậy cùng nhau lên, có thể chịu nổi hay ?"


      Nàng chưa từng có băng, nghe xa xa các nương lại phát ra tiếng vang, trong lòng nơm nớp.


      Phó Bảo nghe vậy, ôm bụng cười : "Tỷ sao nhát gan như vậy a? Chúng ta từ ở đây chơi hồ, Tam tỷ tỷ chơi băng sao? Yên tâm , băng này rắn chắc, bằng các trưởng bối làm sao dám để chúng ta lên? tới đây, ta dắt tỷ!"


      " cần!" Phó Dung lập tức chạy vài bước sang bên cạnh, trắng mặt nhìn về phía muội muội: "Tuyên Tuyên muốn sao?"


      Phó Tuyên nhìn sang những băng khắc kia, gật gật đầu, lại quan tâm : "Tỷ tỷ sợ lạnh, hay là đừng nữa, ở bờ nhìn ."


      Nàng biết tỷ tỷ nhà mình nhát gan.


      Phó Dung chút do dự nhận lấy bậc thang muội muội đưa, che kín áo choàng, gượng cười để Phó Bảo các nàng chơi.


      Phó Bảo, Tần Vân Ngọc còn muốn nháo nàng, Thôi Oản lắc lắc đầu tới bên Phó Dung, "Ta bồi Tam tỷ tỷ ở chỗ này nhìn thôi, ta cũng sợ rớt xuống."


      Nàng thoải mái, Tần Vân Ngọc ngược lại muốn chê cười nàng nữa, dẫn đầu lên mặt hồ, Phó Bảo dắt Phó Tuyên đuổi kịp.


      Thẩm Tình tạm biệt với Phó Dung, cũng nhắm hướng Phó Mật lên .


      Phó Dung mắt đầy hâm mộ nhìn theo các nàng, giọng thở dài: "Ta nếu mà lá gan lớn chút tốt rồi."


      Thôi Oản mím môi cười, dắt Phó Dung về phía trước hai bước, ôn nhu đề nghị: "Nếu chúng ta ở bên cạnh vài bước? sợ rớt xuống."


      Phó Dung gật gật đầu: "Được a, bất quá muội chậm chút, ta sợ ngã, ta chưa băng bao giờ."


      Thôi Oản tự nhiên đáp ứng.


      Hai tiểu nương chậm rãi đứng lên rồi ở bên hồ, từng bước từng bước dè dặt cẩn trọng, giống mới học .


      Đám người Từ Tấn, Tần tới liền thấy hai bóng hình xinh đẹp hồng, tím đưa lưng về phía bên hồ thử vào trong hồ, cách bờ khoảng 20 bước.


      "Oản Oản!" Lục hoàng tử Từ Hạo cười gọi.


      Thôi Oản, Phó Dung đồng thời quay đầu lại, nhìn người bên bờ, Thôi Oản đại hỉ, kìm lòng được buông Phó Dung ra, trở về, "Tứ ca, Lục ca, sao các huynh tới đây ?"


      Từ Hạo còn chưa trả lời, Tần trước hừ : "Chỉ nhớ Tứ ca, Lục ca, sao muội kêu Nhị ca?"


      Bên cạnh , Thôi Tuân thân cẩm bào màu trắng tự giễu : "Gọi ngươi làm cái gì? thấy nàng ngay cả ta đây là thân ca ca cũng đều thấy sao?"


      Lời là với Tần , đôi mắt phượng rất giống hai huynh đệ Từ Tấn lại hơi hơi híp híp, chăm chú nhìn tiểu nương bên kia cứng đờ ở mặt băng, cử động cũng dám. Tuy rằng nàng mau chóng quay đầu chỉ để lại bóng lưng cho bọn họ, nhưng vừa rồi kinh hồng thoáng nhìn, đủ để ưu ái, cũng biết, tuyệt sắc như thế, có thể hay ...


      Từ Hạo dốc lòng ở người muội muội , Thôi Tuân cũng lo lắng, chỉ có Tần cùng Từ Tấn...


      Thôi Tuân bất động thanh sắc nhìn về phía hai người kia.


      Tần quay đầu giới thiệu những băng khắc kia với Hứa gia, Từ Tấn mắt nhìn phía trước.


      Thôi Tuân theo ánh mắt nhìn về phía đó, nhìn thấy băng khắc thớt tuấn mã.


      thở hơi, cũng sợ cướp người với Tần , chỉ sợ Túc vương xuất thân hoàng gia.


      Sợ bị Từ Tấn phát giác, kịp thời dời tầm mắt, bởi vậy nhìn thấy ánh mắt Từ Tấn thay đổi phương hướng.


      Phó Dung cảm giác được ánh mắt người nọ rơi vào lưng mình, ý vị .


      Nhìn xem phía trước các muội muội vừa vặn tới chỗ băng khắc, Phó Dung cắn cắn môi, chậm rãi quay người, ngẩng đầu trở về.


      về phía trước quá xa, nàng kiên trì, ngược lại vô cùng có khả năng tự rước lấy nhục.


      Trở về, chỉ có ngắn ngủi hai mươi mấy bước, Phó Dung tin tưởng chính mình có thể tốt.


      "Ủa, đây phải là Phó nương sao? Các ngươi trở lại kinh thành ?"


      Nàng có lòng tin tràn trề, đạo thanh cà lơ phất phơ lại đột nhiên truyền tới, Phó Dung kinh ngạc nhìn về phía đó, đối diện là Ngô Bạch Khởi vẻ mặt cười xấu xa.
      Last edited: 8/3/19
      Uyên Sama, thanhbinh, hauyen280346 others thích bài này.

    2. tiểu Viên Viên

      tiểu Viên Viên Well-Known Member

      Bài viết:
      139
      Được thích:
      3,298
      Năng suất quá ^^
      Thanks nàng
      :037::037::037:

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      ☆ Chương 89

      Ngô Bạch Khởi hôm nay cố ý đến Tần gia tìm Phó Tuyên.


      Vốn cùng tỷ muội các nàng có liên quan gì lớn, ngày đó bị Phó Tuyên đánh, quả tức giận, tuyên bố muốn trả thù, nhưng đường trở về tức giận liền tiêu tan, dù sao là trêu cợt người ta trước. Ai ngờ đêm đó Cảnh Dương hầu thế nhưng đến nhà , hại chịu mười đại bản , còn phạt đóng cửa ở trong phòng 3 tháng!


      Ba tháng cấm túc kết thúc, Ngô Bạch Khởi lập tức ra ngoài hỏi thăm, biết được Phó Tuyên về Ký Châu, liền gây với Phó Thần, sau đó...


      Giữa ban ngày ban mặt, thắt lưng của bị Phó Thần đánh bay, nếu phải là gã sai vặt phía sau phản ứng đủ nhanh, suýt nữa lộ mông ở trước mặt người qua đường!


      Bảo vệ mông, mặt mũi đương nhiên có, Ngô Bạch Khởi đánh lại Phó Thần, đành phải nhẫn nại đợi Phó Tuyên vào kinh.


      Về phần Phó Dung, người gan thích khóc, có gì kháckhuê tú kinh thành khác, Ngô Bạch Khởi còn khinh thường thèm để ý đến.


      Bất quá Phó Dung là tỷ tỷ Phó Tuyên, Phó Tuyên để ý tỷ tỷ nàng như vậy, nếu khi dễ Phó Dung, Phó Tuyên khẳng định càng tức giận.


      Nghĩ như vậy, Ngô Bạch Khởi cười lên tiếng chào hỏi đám người Từ Tấn, tới bên hồ, ngó nhìn Phó Dung đối diện, làm động tác ai cũng ngờ tới.


      cước dẫm bờ, chân khác ra sức đập xuống hồ băng!


      tiếng trầm đục vang lên, cả mặt hồ dường như đều lúc lắc cái.


      Phó Dung chưa từng trải qua loại chuyện này, ngay lập tức phát hoảng, nghĩ chạy về phía trước, Ngô Bạch Khởi liền chặn ở phía trước, nàng cử động cũng dám, đếnnhìn xuống dưới cũng dám nhìn, thất kinh hốt hoảng nhìn về phía Từ Tấn bên kia, ánh mắt đảo qua mặt Từ Tấn lạnh lùng bình tĩnh, rơi vào người Tần .


      Nàng run rẩy thanh gọi : "Tần nhị ca, huynh quản lý ..."


      Phó Dung vô cùng may mắn, chung quanh có người quen có thể xin giúp đỡ. Tần hơn nàng hai tuổi, Ngô Bạch Khởi ít hơn nàng tuổi, Tần cao hơn Ngô Bạch Khởi rất nhiều, ra tay tuyệt đối có thể ngăn cản Ngô Bạch Khởi. Hai nhà vốn là quan hệ thông gia, tại nàng lại ở Tần gia làm khách, ở dịch quán lần trước, Tần biểu ra ngoài cởi mở hiền hoà, Phó Dung cảm thấy Tần nhất định giúp nàng .


      Mà nàng bất lực từ nội tâm phát ra tiếng "Tần nhị ca", bên bờ vài thiếu niên nghe thấy, xương cốt thiếu chút nữa đều run.


      phải Phó Dung có tâm tư gì khác, quả thực là giọng của nàng trời sinh kiều nhuyễn dễ nghe, bình thường ở nhà lại quen làm nũng, nhất là Phó Thần, bởi vì huynh trưởng luôn thích trêu cợt nàng, Phó Dung đối với hai chữ "ca ca", điệu ngữ khí nắm chắc thuần thục nhất, biết làm thế nào gọi Phó Thần ca ca dễ dàng nhất. Lúc này dưới tình thế cấp bách đương nhiên có tận lực, nhưng theo bản năng kêu lên, ý vị cầu xin càng đậm.


      Mắt thấy tiểu nương gương mặt thanh tú tái nhợt, hai mắt ngấn lệ đứng ở chỗ đó, quạnh đáng thương, Tần đột nhiên có loại ảo giác Ngô Bạch Khởi là ác bá khi dễ thiếu nữ đàng hoàng, mà , đương nhiên chính là hùng đường thấy bất bình rút đao tương trợ.


      nhấc chân, thân hình vừa đung đưa, đằng sau cột sống bị người khác nhàng đâm chút.


      Là Hứa gia.


      Tần lưng mảnh mồ hôi lạnh, nghiêng đầu nhìn Từ Tấn.


      "Về tiền viện." Từ Tấn quay người trở về.


      Tần có hơi ngần ngừ, lại bị Hứa gia đẩy phen, thể đuổi theo.


      Từ Hạo cũng kinh ngạc đối với thái độ của Từ Tấn, Tứ ca vốn thích giao tiếp với nương, giờ muốn lo chuyện bao đồng cũng bình thường, về phần nương bên kia, Từ Hạo nhìn Ngô Bạch Khởi cái, hiểu được Ngô Bạch Khởi chỉ là hù dọa người, làm chuyện ngu xuẩn, liền giọng với Thôi Oản câu, quay người theo Từ Tấn.


      Đảo mắt bên bờ chỉ còn huynh muội Thôi Oản, Thôi Tuân.


      Thôi Oản ánh mắt đuổi theo mấy người rời , tâm tư còn chưa thu hồi lại.


      Ngược lại là Thôi Tuân, bởi vì quan hệ em họ thân thiết, phải sợ Từ Tấn, lúc này thấy Từ Tấn vô tâm đối với mĩ nhân, cầu còn được đâu, ho tiếng, bước nhanh tới bên cạnh Ngô Bạch Khởi, lấy giọng điệu huynh trưởng trách cứ: "Trường Đình, quên lần trước giáo huấn bị nhốt? , theo chúng ta về tiền viện, để các tiểu nương chơi ở chỗ này."


      Ngô Bạch Khởi cười nhạo, vòng qua , tới Phó Dung bên kia: "Ta đến nhìn băng khắc, dựa vào cái gì các nàng có thể nhìn ta thể nhìn?"


      cho Thôi Tuân chút mặt mũi.


      Ngô lão Hầu gia cùngvới Tần lão tướng quân là thế giao, Ngô Bạch Khởi và Tần có vài phần tình cảm huynh đệ, đổi là Tần đến khuyên, chắc nghe. Nhưng mà Thôi gia, đầu tiên Ngô Bạch Khởi cùng với Thôi Tuân có giao tình gì, thứ hai, hai người đều là hoàn khố nổi danh kinh thành, Thôi Tuân thích bài bạc cũng thích nơi bướm hoa, Ngô Bạch Khởi lại chỉ thích nuôi rắn trêu cợt người, cái gọi là đạo bất đồng bất tương vi mưu, Ngô Bạch Khởi và Thôi Tuân nhìn nhau vừa mắt. khi như vậy, Ngô Bạch Khởi người này là nhị thế tổ, đến công chúa cũng còn dám trêu cợt, tự nhiên khách khí với Thôi Tuân.


      (nhị thế tổ: con cháu đời sau bất tài, ngang ngược, vô tích , phá hoại … - lấy từ tích Nhị Thế tổ nhà Tần, con trai Tần Thủy Hoàng )


      Bị mất mặt ngay trước mặt mĩ nhân, Thôi Tuân thầm nắm chặt quyền, xoay người, thấy Phó Dung sợ đến lặng lẽ quaysang bên cạnh, nghiêm mặt : " nương yên tâm, ta và Tần gia là thân thích, hôm nay cũng tính là nửa chủ nhân, tuyệt đối tổn hại nương bị người khi dễ." xong bước nhanh đuổi về phía Ngô Bạch Khởi.


      Ngô Bạch Khởi cười, bên xắn tay áo bên quay người: "Thế nào, Thôi nhị thiếu gia còn muốn động thủ?"


      có lẽ đánh lại Phó Thần, tiểu bạch kiểm này chỉ biết ở trước mặt nữ nhân tỏ ra uy phong, Ngô Bạch Khởi tự tin có thể đánh thắng , tuy rằng đối phương so với lớn vài tuổi.


      Đến nước này, Thôi Tuân có khả năng thu tay lại, chỉ vào bên bờ : "Nơi này động thủ sợ thương tổn đến người vô tội, ngươi có dám theo ta đổi chỗ đánh?"


      " cần, như thế phiền toái nhiều, ở trong này động thủ được rồi !" Ngô Bạch Khởi ngước cổ .


      Mắt thấy hai người chuẩn bị đấu võ, Phó Dung chậm vài bước liền muốn lên bờ, trừng Ngô Bạch Khởi trách mắng: "Chuyên môn khi dễ nương bản lĩnh gì, có bản lĩnh ngươi tìm ca ca ta, ngươi nếu có thể đánh thắng ca ca ta, ta mới lòng bội phục ngươi! Còn nữa, các ngươi muốn đánh nhau mời ngày khác đổi lý do lại đánh, đừng liên luỵ danh dự của ta!"


      Phó Dung là tức giận, tức Ngô Bạch Khởi còn tuổi học cái tốt, luôn gây họa, cũng tức Thôi Tuân tự cho là đúng. Đời trước nàng ở kinh thành, thời gian tự do ra ngoài cũng nhiều, nhưng cũng ngăn được nàng nghe thanh danh Thôi Tuân phong lưu, tại hai người bởi nàng động thủ, buổi chiều thế gia kinh thành tuyệt đối truyền ra. Ngô Bạch Khởi, Thôi Tuân vì Phó gia Tam nương tranh giành ghen tuông thượng cẳng tay hạ cẳng chân, đối với thiếu niên lang mà , đoạn này tình tính cái gì, nàng lại bị hủy !


      Phó Dung muốn nhìn Thôi Tuân lần, cũng muốn chuyện với , lên bờ thấp giọng uy hiếp Ngô Bạch Khởi: "Ta khuyên ngươi lập tức tránh ra, dám động thủ phá hư thanh danh ta, ca ca ta tuyệt đối đánh gãy chân của ngươi, tin ngươi cứ thử xem!"


      Ngô Bạch Khởi sửng sốt, nhìn nương bờ trợn mắt khiển trách , loại cảm giác quái dị kia lại tới nữa.


      Từ đến lớn, bị ít người ngoài giáo huấn, lại chỉ có vị Tam nương này, tuy rằng mắng , nhưng ngữ khí của nàng, ngoại trừ phẫn nộ, còn có loại quen thuộc trong đó là hận sắt thể rèn thành thép, giống tổ phụ mắng , rất khó nghe, bên trong lại che giấu quan tâm.


      Động thủ với Thôi Tuân, ảnh hưởng danh dự nàng sao?


      Ngô Bạch Khởi nhìn về phía Thôi Tuân, thấy đối phương đồng dạng vẻ mặt cổ quái nhìn chằm chằm vào Phó Dung, nghĩ ngợi lúc, buông tay áo xuống : "Ta mới sợ ca ca ngươi, bất quá ta cũng nghĩ hại ngươi, hôm nay liền bỏ qua cho ngươi lần, lần sau ngươi dẫn muội muội ngươi cách xa ta chút..."


      "Tỷ tỷ, Thôi tỷ tỷ!"


      thanh Phó Tuyên xa xa truyền tới.


      Ngô Bạch Khởi quay đầu lại, liền thấy tiểu nương khoác áo choàng lông cáo màu thiên thanh chạy nhanh đến bên này, khuôn mặt nhắn trắng nõn căng thẳng, hai hàng mi tuấn nhíu chặt, lúc đường vạt áo choàng ngược gió tung bay, nàng còn tuổi lại có khí thế oai phong lẫm liệt.


      Ngô Bạch Khởi ngoài ý muốn mà nhìn nhiều mấy lần, khi Phó Tuyên tới gần huýt sáo váng lên, lớn tiếng châm chọc : "Ngươi vô cùng lo lắng chạy tới làm cái gì? Ta và Thôi nhị thiếu gia ngoài ý muốn gặp nhau, ở đây lên tiếng chào hỏi, mới có việc gì tìm các ngươi đám nương phiền toái!"


      Phó Tuyên để ý , sốt ruột mà chạy tới bên Phó Dung, "Tỷ tỷ sao chứ?"


      Phó Dung cười liếc mắt nhìn Thôi Oản cách nàng hai bước: " có việc gì a, muội muội đừng lo lắng."


      Nàng cố ý đứng ở bên người Thôi Oản, chính là vì ngại các nương trong hồ nhìn biết lại chỉ riêng liên hệ Thôi Tuân, Ngô Bạch Khởi cùng với nàng. Vừa mới muội muội thông minh, cần nàng nhắc nhở nghĩ tới tầng này, đồng thanh gọi hai người, Ngô Bạch Khởi tên kia cũng rất tinh mắt, là khi dễ nương, mà phải chỉ mình nàng. Như thế, bởi vì Thôi Oản là thân muội muội của Thôi Tuân, mọi người có thể nghĩ là Ngô Bạch Khởi muốn khi dễ người, Thôi Tuân thay muội muội chống lưng.


      Chỉ bằng điểm này, Phó Dung quyết định tha thứ hôm nay Ngô Bạch Khởi đối với nàng bất kính, nghiêng người nắm lấy tay muội muội, mừng thay cho tướng công tương lai củanàng có triệt để ngốc quá cỡ.


      Nàng còn cười được, trái tim Phó Tuyên cuối cùng cũng buông xuống, vừa định quay lại giáo huấn Ngô Bạch Khởi, ánh mắt đột nhiên ngưng lại.


      Phó Dung quay đầu, nhìn thấy đám người Từ Tấn chẳng biết từ lúc nào rồi mà quay lại, liền đứng ở cách đó xa.


      Nàng lập tức dời tầm mắt, trong lòng cười lạnh.


      Vừa rồi nàng nhìn thấy rất ràng, Tần muốn giúp nàng, bị Từ Tấn ngăn trở. giúp giúp, Thôi Tuân cái tên xiên xẹo này, ngược lại giúp đỡ nàng.


      "Thôi Tuân, ngươi đứng ở nơi đó, là ngại mất mặt còn chưa đủ sao?" Từ Tấn sắc mặt xanh mét, gọi thẳng tên họ Thôi Tuân.


      Thôi Tuân xa xa nhìn thẳng , hừ lạnh tiếng lên bờ.


      Thôi Oản nóng nảy, chạy tới bên người Từ Tấn, đỏ mặt thay huynh trưởng giải thích: "Tứ ca đừng hiểu lầm, ca ca cho rằng Ngô thế tử nghĩ khi dễ Tam nương, lúc này mới qua hỗ trợ."


      Từ Tấn như cũ nhìn chằm chằm vào Thôi Tuân: "Chuyện Ngô Bạch Khởi và Phó nương đùa cũng nhìn ra, chẳng lẽ còn chưa đủ mất mặt xấu hổ?"


      Thôi Oản nháy mắt, mặt có chút máu.


      Từ Hạo nhìn nổi nữa, kéo Thôi Oản tới bên cạnh mình, vui : "Tứ ca có chuyện gì từ từ , huynh cùng Oản Oản phát hỏa cái gì?"


      Từ Tấn lạnh lùng liếc cái, quay người rời .


      Lần này Hứa gia, Tần hiểu nhất vì sao tức giận, hẹn mà cùng theo sau, Thôi Tuân xanh mặt từ con đường khác rồi, chỉ có Từ Hạo, lại ôn nhu trấn an Thôi Oản vài câu mới vội vàng theo Từ Tấn.


      Các nam nhân đều rồi, Ngô Bạch Khởi giả cái mặt quỷ với Phó Tuyên, cũng chạy nốt.


      Tần Vân Ngọc, Phó Bảo, Thẩm Tình đám người tò mò vây quanh, hỏi rốt cuộc xảy ra chuyện gì.


      Thôi Oản cắn cắn môi, xin lỗi Phó Dung: "Đều là ca ca ta tốt, liên lụy..."


      "Thôi nương kiểu gì vậy?" Phó Dung kinh ngạc nhìn nàng, "Ngô Bạch Khởi muốn khi dễ chúng ta, lệnh huynh ra tay giúp đỡ, làm sai chỗ nào? Túc vương điện hạ chân tướng, có chỗ hiểu lầm, Thôi nương trong lòng biết ràng, nên tự trách ."


      Thôi Oản im lặng.


      Phó Dung chuyển sang hỏi thăm Phó Bảo các nàng ở bên trong chơi như thế nào, mọi người cùng nhau trở về bất động thanh sắc mà bất hòa Thôi Oản.


      Chỉ bằng Thôi Oản biết nàng sợ hãi đứng mình ở băng nhưng vẫn buông nàng ra, sau này Ngô Bạch Khởi muốn trêu chọc nàng, Thôi Oản cũng chưa từng khuyên giải câu, Phó Dung liền hiểu được, Thôi Oản phải người có thể giao thiệp, nàng cần người khăn tay chi giao mà ngoài miệng lời dễ nghe, lại trong lúc nàng cần trợ giúp lựa chọn làm như thấy.


      ~


      Sau khi Từ Tấn trở lại vương phủ, mình ở thư phòng hồi lâu, ngày kế tảo triều kết thúc, tìm Gia Hòa đế.


      Gia Hòa đế thấy nhi tử thần sắc ngưng trọng, phảng phất có chuyện quan trọng muốn , lập tức gạt lui mọi người, "Cảnh Hành có chuyện gì sao?"


      Từ Tấn ngước mắt nhìn , trầm giọng : "Phụ hoàng, con muốn tuyển phi."


      Gia Hòa đế mặt mờ mịt.


      Từ Tấn lặp lại lần nữa.


      Gia Hòa đế rốt cuộc hoàn hồn, bỗng nhiên đứng lên, đưa tay chỉ vào nhi tử thích nhất này: "Được a, được a, Trẫm và mẫu phi con lo liệu nhiều lần như vậy, con vẫn thông suốt, lần này đột nhiên mở miệng, có phải nhìn trúng nương nhà nào hay ? Trực tiếp cho phụ hoàng, phụ hoàng tứ hôn cho con, cần gì tuyển phi phiền toái như vậy."


      Từ Tấn để ý đến Gia Hòa đế trêu chọc, ngụm kiên trì tuyển phi, lại : "Thất thúc, Ngũ đệ đều tới tuổi, phụ hoàng bằng nhân lần tuyển phi này, thay chúng ta định ra hôn , đỡ nhiều việc."


      Gia Hòa đế ngồi vào long kỷ, thưởng trà trầm ngâm.


      vương phi của Lão Ngũ định rồi, chỉ thiếu đạo ý chỉ tứ hôn mà thôi, An vương...


      "Cũng tốt, vậy tháng 4 tuyển phi, trong cung chúng ta lâu chưa từng náo nhiệt, đợi phụ hoàng và mẫu hậu con thương lượng định ra ngày." Khó được nhi tử mở miệng cầu tứ hôn, Gia Hòa đế cao hứng, cũng phải là chuyện gì lớn, nguyện ý đáp ứng.


      "Nhi tử còn có điều thỉnh cầu." Từ Tấn vén vạt áo lên, quỳ xuống với Gia Hòa đế, "Bất luận Thất thúc, Ngũ đệ nhìn trúng ai, mời phụ hoàng chấp thuận nhi tử chọn trước."


      vốn định chờ lâu thời gian, nhưngso với đoán trước Phó Dung càng thu hút người, gần như mỗi lần lộ diện đều gây chú ý cho người khác. Đó là vương phi của , đừng Thôi Tuân, Tần , ngay cả Ngô Bạch Khởi, Từ Tấn cũng muốn Phó Dung có quá nhiều dây dưa, sớm chút định ra, nhìn nàng còn ra cửa. Mà thông qua tuyển phi để phụ hoàng tứ hôn, ý chỉ hạ xuống. Khước từ ý tứ phụ hoàng, nàng cũng có lý do sung sướng đắc ý.


      Nàng muốn thoát thân, chỉ có tham gia tuyển phi.


      Nhưng mà, An vương tuyển phi, nàng cam lòng bỏ được tham gia sao?
      Last edited: 8/3/19
      Uyên Sama, thanhbinh, hauyen280347 others thích bài này.

    4. tiểu Viên Viên

      tiểu Viên Viên Well-Known Member

      Bài viết:
      139
      Được thích:
      3,298
      là thủ đoạn cao thâm quá !!!!
      :060::060::060:
      hanh dau, SusanDoomsheavydizzy thích bài này.

    5. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Mãi mà ảnh chụy có gian tình gì cứ lạnh nhạt như này làm con dân bối rối quá. Cầu gian tình :yoyo60:

      Thank nàng @heavydizzy nhiều nhoa~
      Du_Dung, anhhai1997heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :