1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng sinh] Ảnh Hậu Trọng Sinh - Đào Ảnh Xước Xước

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Xu trần

      Xu trần Member

      Bài viết:
      94
      Được thích:
      79
      Uầy, mà léng phéng giúp mẹ này chị cho ko trở lại mất a
      Tiểu Lộc Hàm thích bài này.

    2. Winter

      Winter Well-Known Member

      Bài viết:
      378
      Được thích:
      534
      sao con mụ này mặt dày quá vậy, xuống đài nhanh nhanh lên chứ, bực mình quá =______=
      Tiểu Lộc Hàm thích bài này.

    3. Hangbaobinh

      Hangbaobinh New Member

      Bài viết:
      24
      Được thích:
      9
      Tốt nhất là a trang kg nên giúp ta nếu kg chắc là chị đá a bay luôn nha!!!!
      Tiểu Lộc Hàm thích bài này.

    4. midnight

      midnight Well-Known Member

      Bài viết:
      430
      Được thích:
      428
      ta mang thai phải tìm cha đứa bé chứ. Chả liên quan gì đến Trang Dực cả.
      Tiểu Lộc Hàm thích bài này.

    5. Tiểu Lộc Hàm

      Tiểu Lộc Hàm Well-Known Member VIP Editor

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      4,685
      Chương 67: Chuyện ngoài ý muốn

      Edit: tiểu lộc hàm

      Chu Hạ Ninh nghe được động tĩnh, quay đầu nhìn qua thấy Trang Dực đẩy cửa tiến vào, nhếch khóe môi, chờ chậm rãi tới, lại phát ánh mắt của có chút thích hợp.

      "Làm sao vậy?" Chu Hạ Ninh nghi ngờ hỏi.

      Trang Dực thở dài, kéo ghế ngồi bên giường : "Đợi lát nữa cho em biết, em cho biết em thế nào rồi?"

      Trong lòng Chu Hạ Ninh tuy rằng còn có nghi vấn, nhưng có thể nhìn thấy vẻ quan tâm rệt gương mặt Trang Dực, cười : "Chỉ có chút choáng váng thôi, có hơi buồn nôn chút. Bác sĩ bảo ngày mai tốt hơn."

      Trang Dực kéo tay Chu Hạ Ninh, cẩn thận quan sát trong chốc lát, thấy vẻ mặt chỉ hơi mệt mỏi mới yên lòng: "Tại sao lại phát sinh tai nạn xe chứ? Vương Vũ Thần làm việc thế nào vậy?"

      "Cũng liên quan đến đạo diễn Vương đâu." tới việc này, Chu Hạ Ninh nhíu mày: "Là Phạm Duyệt Tân chịu nghe theo sắp xếp trước đó, đột nhiên tăng tốc nhằm về phía đai giảm tốc, lần này phải là ngoài ý muốn, là Phạm Duyệt Tân cố ý ."

      Trang Dực sửng sốt, lập tức đứng bật dậy, muốn xông ra ngoài nhưng được nửa lại nghiến răng nghiến lợi quay đầu, nặng nề ngồi xuống: " ta xấu xa, tự mình muốn chết lại còn muốn kéo theo em nữa!"

      "Còn phải , ta tự mình hại mình cũng có rất nhiều cơ hội, làm sao lại cố ý gây chuyện khi quay chung với em chứ." Chu Hạ Ninh cũng tức trong lòng, nhưng Phạm Duyệt Tân bị thương nặng hơn, bởi vì xe cũng còn mới, sau khi va chạm mạnh, đầu xe có chút biến dạng, sau khi chẩn đoán chân trái ta cũng bị dạn xương.

      Trang Dực siết chặt bàn tay, nhẫn nhịn tức giận ở đáy lòng.

      quá xem thường Phạm Duyệt Tân, nghĩ đến ta lại có thể làm ra chuyện như vậy, thậm chí còn cố ý kéo theo Hạ Ninh. Lần này Hạ Ninh có chuyện gì lớn, xem như vận khí của ta tốt!

      "Em phải tĩnh dưỡng tốt, cần để ý tới ta. Chuyện này xử lý ." Vẻ mặt Trang Dực lạnh thêm vài phần. Nếu Phạm Duyệt Tân tự tung tự tác nhưng dám tự đứng ra gánh vác, có lẽ đồng ý vươn tay giúp đỡ, nhưng ta ngàn lần vạn lần nên dính dáng tới Hạ Ninh!

      ta cố ý dùng Hạ Ninh để do thám điểm mấu chốt của ?

      Chu Hạ Ninh nghĩ ra vì sao Phạm Duyệt Tân phải cố ý đâm xe, lần này vết thương của coi như là may mắn, nhưng ta cũng tự mình bị thương , ít nhất cũng phải nghỉ ngơi tháng.

      Bị thương gân cốt dưỡng 100 ngày.

      Chu Hạ Ninh có chút do dự, lại thấy Trang Dực nhận điện thoại.

      "Alo."

      “Ừ, cậu mời mấy người tới , đến chỗ của Hạ Ninh nhé. Đúng, trực tiếp với ta là chuyện quan trọng về Phạm Duyệt Tân."

      Vẻ mặt Trang Dực nghiêm túc cúp điện thoại, quay đầu nhìn thấy ánh mắt hòi nghi của Chu Hạ Ninh nhìn mình, giật giật khóe miệng.

      " Vừa rồi khi ra khỏi thang máy, gặp Tống Bác Dịch trước, nghĩ đến ta lại cho rằng tới thăm Phạm Duyệt Tân , bị tà lừa vào phòng của Phạm Duyệt Tân ở cách vách. Phạm Duyệt Tân cho biết..."

      Lời của Trang Dực còn chưa dứt, chợt nghe tiếng đập cửa vang lên, hai người bọn họ cùng nhau quay đầu nhìn lại, nhìn thấy là Tiểu Nhậm: " Trang, Trần đạo diễn đến ."

      xong, cậu ta khẽ nghiêng người, lộ ra Trần Hoài Trúc vẻ mặt nghiêm túc đứng phía sau.

      Ông ta đứng ở cửa, nhìn Trang Dực và Chu Hạ Ninh ở trong phòng, bước chân chậm rãi vào.

      "mọi người chuyện, tôi và Lộ Đan ở bên ngoài." Tiểu Nhậm săn sóc đóng cửa lại, quay đầu nhìn thấy vẻ mặt nghi hoặc của Lộ Đan.

      " Tiểu Nhậm, chúng ta vào sao? Đồ ăn nguội làm thế nào?" Lộ Đan chỉ chỉ mấy hộp đồ ăn đặt bên cạnh.

      "Bây giờ là lúc để ăn cơm sao?" Tiểu Nhậm nghiêm mặt hỏi lại.

      "Đúng vậy." Lộ Đan vẻ mặt ngây thơ gật gật đầu.

      Tiểu Nhậm cứng họng, nhìn Lộ Đan gì.

      Mà bên trong phòng, Trần Hoài Trúc đứng ở cạnh cửa, trầm mặc nhìn Trang Dực.

      Trang Dực có ý định ra vẻ, quay đầu nắm tay Chu Hạ Ninh, sau đó đứng lên nhìn Trần Hoài Trúc.

      "Chắc hôm nay đạo diễn Trần muốn tới thăm Phạm Duyệt Tân?"

      Trần Hoài Trúc nhíu mày càng sâu: "Cho nên, cậu bảo trợ lý chờ tôi ở ngoài cửa, là có việc muốn với tôi sao?"

      "Đúng. Tôi có chút chuyện về Phạm Duyệt Tân muốn với ngài." Trang Dực hai tay cắm trong túi quần, tùy ý dựa tủ đầu giường.

      Trần Hoài Trúc lại nhíu nhíu mày, ánh mắt nhìn về phía Chu Hạ Ninh dạo qua vòng, do dự : "Nếu như muốn về chuyện đó, ở trong này hình như tiện lắm, hay là chúng ta ra ngoài tìm chỗ..."

      " cần . Nơi này rất hảo." Trang Dực giật giật khóe miệng: "Tôi có ý định lừa gạt Hạ Ninh, dù sao chuyện liên quan đến ngài và Phạm Duyệt Tân tôi đều thành kể lại với Hạ Ninh, như vậy khiến ấy cảm thấy tôi có bí mật gì cần lừa gạt ấy."

      Chu Hạ Ninh quay đầu, khóe môi lại hơi nhếch lên.

      Trần Hoài Trúc đăm chiêu nhìn Chu Hạ Ninh, sau đó nặng nề nhìn Trang Dực.

      "Cậu ." Xem ra, trước đó Chu Hạ Ninh cũng biết chuyện của ông và Phạm Duyệt Tân chuyện, nay ông mới che lấp cũng có ý nghĩa gì.

      "Hôm nay Phạm Duyệt Tân cố ý đâm xe, ấy cố ý muốn Hạ Ninh bị thương, nhưng quan trọng nhất là ấy muốn thuận thế làm xảy thai." Giọng Trang Dực bình tĩnh, Trần Hoài Trúc và Chu Hạ Ninh đồng thời khiếp sợ nhìn về phía .

      "Nhân cơ hội bị thương này mà xảy thai, có cái cớ danh chính ngôn thuận dù ấy muốn nghỉ ngơi thời gian cũng ai quá để ý ." Trang Dực lộ ra ý cười châm chọc: "Đáng tiếc, đứa bé này quá khỏe mạnh, người mẹ bị thương nhưng đứa bé vẫn khỏe mạnh ở trong bụng mẹ."

      Chu Hạ Ninh buông mi nhìn ga giường của mình, trong lòng bừng tỉnh đại ngộ. Khó trách! Khó trách tinh thần và hành vi gần đây của Phạm Duyệt Tân có chút cổ quái!

      Trần Hoài Trúc từ kinh ngạc ban đầu chậm rãi thu lại vẻ mặt, chỉ còn lại cảm thán khó tả.

      "Cho nên?"

      " ấy đẻ non vì ngài mấy lần, vừa rồi ấy mới cho tôi biết, bác sĩ bảo nếu lần này ấy còn muốn phá thai, chỉ sợ đời này còn cơ hội làm mẹ. ấy muốn tôi giúp, nhưng loại chuyện này tôi cũng bất lực. Người ấy nên tìm là ngài chứ phải là tôi."

      Trần Hoài Trúc kinh ngạc nhìn về phía trước, lộ ra nụ cười khổ: "Trang Dực, chỉ sợ có chuyện cậu còn chưa biết, ấy chưa với cậu là tôi và ấy chia tay hai năm rồi?"

      Trang Dực ngẩn ra, trong lòng nhất thời phản ứng kịp.

      Chia tay hai năm ? Nhưng Phạm Duyệt Tân mới mang thai hai tháng...

      Trần Hoài Trúc khẽ thở dài, chậm rãi : "Tôi và ấy ở bên nhau nhiều năm như vậy ... Lúc trước mặc dù là ấy chủ động, nhưng tôi cũng có sai, sai ở chỗ biết nắm giữ. Tôi dám tôi nợ ấy, nhưng tôi chưa từng keo kiệt. Sau này khi vợ tôi sinh bệnh mà chết, tôi cũng từng có ý niệm kết hôn với ấy, nhưng lại bị ấy từ chối."

      Trang Dực càng thêm kinh ngạc, những việc này đều biết.

      Trần Hoài Trúc ngẩng đầu nhìn Trang Dực: "Cậu có biết vì sao tôi chia tay với ấy ? Sau này tôi mới hiểu ra, nếu tôi làm thương tổn người phụ nữ nên làm tổn thương người thứ hai, cho nên, dù Duyệt Tân muốn bởi vì kết hôn mà làm ảnh hưởng tới nghiệp của ấy, vậy tôi vẫn luôn ở bên ấy, kết hôn cũng thế, kết cũng vậy, chỉ cần ấy đồng ý thế nào cũng đều được. Nhưng sau này, tôi mới phát , ấy sớm thay đổi... Hoặc là , ấy chưa từng thay đổi, mà là tôi chưa từng nhìn mà thôi. Có lẽ, ấy diễn viên quá tốt."

      Lời của Trần Hoài Trúc tràn ngập chua xót.

      Trang Dực cau mày, tâm tư nhanh chóng quay trở lại: "Vì sao?"

      "Ba năm trước tôi mới phát , hóa ra ấy có quen biết với Dư Liễu Thanh, hơn nữa quan hệ cũng ." Giọng của Trần Hoài Trúc khi những lời này khô khốc.

      Trang Dực khiếp sợ nhìn Trần Hoài Trúc, dám tin lắp bắp : "Làm sao có khả năng..."

      Hai người bọn họ đều rơi vào cảm xúc của riêng mình, tất nhiên nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Chu Hạ Ninh.

      Dư Liễu Thanh là ai, Trần Hoài Trúc và Trang Dực đều biết , nhưng trong vòng giải trí lại luôn có nhiều người xa lạ phải ai cũng biết tới. Chu Hạ Ninh biết, là bởi vì vài năm sau, bùng ra tin tức đường dây bán dâm lớn của giới giải trí, mà đương chính là Dư Liễu Thanh.

      20 năm trước, ta là nữ minh tinh của giới điện ảnh, nhưng thời gian thay đổi, lớn tuổi sắc suy nên có thu nhập, bắt đầu lợi dụng quan hệ trong giói giải trí của bản thân đổi nghề làm môi giới bán dâm, thậm chí còn phát triển tệ.

      ta cũng có chút ánh mắt, biết người nào nên dẫn mối, người nào thể trêu chọc, bằng dễ dàng mất nhiều hơn được.

      Mà khi tin tức này bị khai quật, chỉ có nữ minh tinh, mà thậm chí là nam minh tinh đều có liên quan đến đường dây này.

      Đương nhiên, cũng có khả năng Dư Liễu Thanh thông minh nên biết thể làm liên lụy tới quá nhiều người. Chung quy có mấy ai đứng ở đỉnh tháp của giới giải trí hỗn tạp này mà có người chống lưng.

      Nhưng Chu Hạ Ninh nghĩ ra, Phạm Duyệt Tân vì sao lại co quan hệ với người như vậy? Lấy thân phận của ta, mỗi lần quay phim, thù lao đều là cao ngất ngưởng, căn bản có khả năng thiếu tiền.

      "Vì sao?" Trang Dực phục hồi tinh thần, phút chốc ngẩng đầu nhìn Trần Hoài Trúc.

      Cho dù thể tin được, nhưng nếu Trần Hoài Trúc có thể ra khỏi miệng, đó chính là .

      biết Dư Liễu Thanh, nhưng có nghe qua chút gió, thậm chí khi vừa mới gia nhập cũng ngẫu nhiên gặp Dư Liễu Thanh, ta có ý kết giao với , nhưng bị lạnh lùng cự tuyệt cũng đành buông tay.

      Chỉ cần Phạm Duyệt Tân quả quyết cự tuyệt, tin Dư Liễu Thanh có thể miễn cưỡng được ấy.

      "Cược." Trần Hoài Trúc thản nhiên : " ấy cược lớn."

      Chuyện còn lại cần nhiều lời. Bài bạc là vực sâu đáy, bởi vậy đành bí quá hoá liều.

      "Tôi cũng khuyên ấy. Nhưng ấy , ấy dựa vào bản lĩnh của mình để kiếm tiền, trộm cướp, đó chỉ là giao dịch tình tôi nguyện. Nếu tôi thể chấp nhận cũng đừng can thiệp vào việc của ấy." Lại lần nữa nhớ đến những hồi ức này, Trần Hoài Trúc cảm thấy trong lòng vẫn có chút muộn phiền.

      Trang Dực buông mi, gì thêm.

      Hóa ra, cái gọi là quen biết nhiều năm, cái mà biết về Phạm Duyệt Tân hóa ra cũng chỉ là hình ảnh giả tạo. Sau khi biết về Phạm Duyệt Tân, cảm thấy quá xa lạ.

      Trần Hoài Trúc xa xăm thở dài, lời xoay người ra khỏi phòng bệnh. Ông đến trước phòng bệnh của Phạm Duyệt Tân, ánh mắt nặng nề nhìn trong chốc lát, sau đó xoay người về phía thang máy.

      Xoay người, bóng dáng đó có chút uể oải nhưng chỉ trong nháy mắt lại đứng thảng lên.

      Trang Dực ngẩn người lát, đến khi Chu Hạ Ninh vươn tay chạm vào chạm vào tay , mới hồi phục tinh thần, quay đầu nhìn vẻ mặt lo lắng của Chu Hạ Ninh, cười cười trấn an.

      "Em mau nằm xuống." đỡ vai Chu Hạ Ninh để nằm xuống: " chỉ là có chút cảm khái mà thôi. Người quen biết từ thời niên thiếu hóa ra hoàn toàn thay đổi, mệt cho còn bị ta lừa dối nhiều năm như thế, tại mới phát , hóa ra chỉ có mình ngốc nghếch."

      Chu Hạ Ninh gật đầu cười: "Quả có chút, có lẽ ta cũng cảm thấy rất dễ gạt ."

      Cho nên, gắt gao lôi kéo, chịu thả ra.

      Trang Dực nhướn mày, hai tay vẫn đút trong túi quần, chậm rãi đè nén cảm xúc, đến khi chóp mũi chạm vào chóp mũi của Chu Hạ Ninh: " cẩn thận suy nghĩ, có lẽ chỉ số thông minh của đủ dùng, cho nên mới coi trọng em."

      Chu Hạ Ninh trừng mắt, nhưng lại ở quá gần, trừng mắt cũng thể được khí thế: "..."

      mới phun ra được chữ, môi cũng bị chặn lại, chỉ có thể trừng mắt nhìn đôi mắt cười đầy đắc ý của Trang Dực.

      Quá khứ ở trong lòng sớm qua, nay có thể lừa Chu Hạ Ninh tới tay, dù choáng váng chút cũng được.
      Bạch Sắc Vi, xukem, Parvarty28 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :