1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ác nhân thành đôi - Quỷ Quỷ mộng du (Điền Văn, Nữ Cường, Sạch, Cực Sủng) (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tịch Vũ

      Tịch Vũ Member

      Bài viết:
      21
      Được thích:
      69
      Truyện hay quá đọc 1 lèo tới đây :yoyo17:
      Mà Tiểu Huân này, cho ta góp ý chút tại truyện nàng edit hay quá mà cái từ đó nó cứ đập vô mắt ta từ đầu tới giờ :nod: là từ che trở đó nàng, là che chở mới đúng nha :th_18::th_18:
      Anyway hóng chương mới :ex10:
      Tiểu Huân thích bài này.

    2. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      @Tịch Vũ cảm ơn nàng đọc và góp ý cho ta, nàng có thể chỉ cho ta từ nào sai và nó ở chương nào ko ^_^ cám ơn nàng nhiều
      Last edited: 4/9/16

    3. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 147: Căn nguyên

      Trang Thư Tình vốn rất quan tâm đến chuyện kia, nhưng nghe được lời của Trần Nguyên nàng vẫn có chút hiểu.

      phải chỉ là tóc trắng sao? Làm gì lại nhắc lên chuyện lớn như vậy?

      “Nếu vẫn thể tìm được phương pháp giải quyết, Chỉ Cố lại chịu phế bỏ võ công? Như vậy chàng ấy chết sao?”

      .” Trần Nguyên cười khổ, “Công tử tuyệt phế bỏ võ công khiến bản thân trở thành phế nhân.”

      Từ thiên đường ngã xuống địa ngục cũng hơn gì chuyện này, người luôn kiêu ngạo như sao có thể chấp nhận được.

      Chỉ cần nghĩ như vậy, Trang Thư Tình liền vô cùng đau lòng.

      “Chờ hai ngày sau Bạch Chính Thụ đưa con của đến đây tái khám.”

      Trần Nguyên ngầm hiểu, tiếng động lui ra.

      Trang Thư Tình muốn đứng dậy đến y quán nhưng cơ thể dường như mất hết sức lực, nàng nghĩ, tại sao lại như vậy? ràng nàng chỉ vừa mới có được hạnh phúc, lâu trước Chỉ Cố còn nàng chỉ còn giữ đạo hiếu mấy tháng, vừa hết hiếu kì hai người đính hôn trước sang năm, sang năm liền thành thân.

      ràng nàng cực kỳ hạnh phúc.

      Bạch Chiêm tiến vào, Trang Thư Tình chưa lời nào cũng hiểu hết.

      Hiếm khi, bước chân của có chút chần chờ.

      biết nên an ủi Hữu Phong như thế nào, chỉ có thể đến gần ôm lấy nàng.

      Sau đó, nghe thấy người trong lòng nhàng ôm lấy : “ sợ, chúng ta sợ, giải quyết được, chúng ta tìm được biện pháp giải quyết.”

      Bạch Chiêm muốn sao, trong lòng cũng có thứ cảm xúc gọi là e ngại.

      Nhưng lại sợ hãi, sợ bản thân thể cùng người trong lòng bên nhau đến lúc răng long đầu bạc, sợ sau khi thành thân bỏ lại nàng mình đơn trôi qua suốt quãng đời còn lại.

      Nhưng chuyện này, thể ra.

      Bởi vì là Bạch Chiêm.

      lâu sau, Trang Thư Tình mới hỏi Bạch Chiêm, “Tam Tử cái gì?”

      Vừa rồi Trần Nguyên dám đến tìm nàng, cũng bởi vì Tam Tử đến.

      “Người nhúng tay vào chuyện này là trưởng công chúa và phò mã của nàng ta, nhưng người ngầm thao túng phía sau Tam Tử thể tra ra, chỉ lấy được hứng cứ trưởng công chưa cấu kết với Cúc Quốc.”

      “Phản bội Chu Quốc bị xử lý như thế nào?”

      “Tử tội, tru di cửu tộc.” Bạch Chiêm kéo người ngồi xuống bên cạnh, ôm người lên đùi, tru cửu tộc của nàng được, nhưng nhà phò mã thể trốn thoát.”

      Trang Thư Tình nhíu mày. “Đến nước này nàng ta vẫn chịu khai ra kẻ đồng mưu?”

      “Xem ra là người kia hứa hẹn gì đó với nàng, ta thực hiếu kỳ người phía sau là ai, kẻ này có đầu óc hơn so với những người trước.”

      “Đúng là sống yên.” Tựa vào trước ngực nam nhân, nhịp tim của nàng như hòa vào nhịp tim của , Trang Thư Tình vụng trộm nghĩ, nếu hai người có thể ở cùng nhau như thế này mãi là tốt.

      “Từ gia như thế nào? Có động tĩnh gì ?”

      “Còn chưa có, đều là nữ quyến, đường rất thuận lợi.”

      “Thân thể của chàng là từ lúc nào bắt đầu xuất vấn đề?”

      “Mười bốn tuổi, khi đó vì để có thể đột phá nên khiêu chiến khắp nơi, đáng tiếc chọn được ít đối thủ nhưng vẫn thể đột phá.”

      “Chàng khẳng định chỉ cần đột phá có vấn đề gì nữa?”

      “Ừm.”

      Hai người câu có câu xong, cứ như vậy ôm nhau nửa ngày.

      Khi Bạch Chính Thụ được mời đến còn tưởng rằng chân của con trai xảy ra vấn đề gì, chưa ngồi xuống chỗ lập tức liền hỏi.

      Trang Thư Tình lắc đầu, “ liên quan đến con trai ngươi, cậu bé khôi phục rất tốt, chỉ cần chú ý điều dưỡng liền tốt.”

      “Vậy…”

      “Điền Chân, ngươi ra giữ cửa, ai cũng được phép tới gần.”

      Điền Chân sớm biết được chuyện từ chỗ của đại quan gia, hai lời liền lui ra ngoài.

      Nhìn tình huống trước mắt, Bạch Chính Thụ càng hiểu ra sao.

      Uống ngụm trà, Trang Thư Tình cũng quanh co lòng vòng, trực tiếp ra mục đích của bản thân, “Thân thể Chỉ Cố bởi vì luyện công nên xuất chút vấn đề, công pháp chàng ấy luyện là của Bạch gia, ta muốn hỏi chút, ở Bạch gia từng xuất vấn đề gì chưa?”

      Bạch Chính Thụ kinh ngạc, “Sao lại có vấn đề được? Mấy năm nay người Bạch gia đều luyện loại công pháp này, có người nào xảy ra vấn đề.”

      người cũng có?”

      Bạch Chính Thụ suy nghĩ, cũng vội vã phủ định, “Công pháp Bạch gia hề dễ luyện, tổng cộng có sáu tầng. Nhưng theo ta được biết, trong các thể hệ Bạch gia, người lợi hại nhất cũng chỉ luyện đến tầng thứ tư, sau đó rất khó đột phá, xin hỏi tiếng, Bạch công tử luyện đến tầng thứ mấy?”

      Cái này, Trang Thư Tình hỏi qua, nhất thời cũng trả lời được.

      Suy nghĩ lát, Trang Thư Tình hỏi, “Nếu luyện đến tầng thứ sáu như thế nào?”

      thể là thiên hạ vô định nhưng đời có rất ít người có thể trở thành đối thủ, chỉ là từ trước tới nay Bạch gia chưa từng xuất nhân tài như vậy.” Khả năng duy nhất chính là Bạch Chiêm, nhưng bọn họ dám khẳng định Bạch Chiêm luyện đến tầng thứ mấy, chỉ nghe đồn rằng, rất ít người có thể địch lại Bạch Chiêm.

      “Khởi nguồn của công pháp Bạch gia từ nơi nào, ngươi có biết ?” đợi trả lời, Trang Thư Tình lại : “Ta biết vấn đề này có chút quá mức, nhưng ta vẫn hy vọng ngươi có thể trả lời, coi như là nể mặt Bạch phu nhân.”

      Trong lúc nhất thời Bạch Chính Thụ thể trả lời, như là lo lắng.

      “Đương nhiên, nếu ngươi có cầu gì cũng có thể .”

      “Ta phải gia chủ Bạch gia, người sau này làm gia chủ cũng tới lượt ta, ta tốn hết tâm tư vào Bạch gia.” Bạch Chính Thụ tự giễu câu, “Chuyện này côn phải thể , tổ tiên Bạch gia cũng phải người Chu Quốc, mà đến từ Tây Vực.”

      “Có thể địa điểm cụ thể ?”

      “Ta nhớ hết được, như vậy , để ta trở về tra chút tư liệu, xem thử có thể giúp được gì .”

      Trang Thư Tình cảm thấy nhất định phải cảm ơn ý thức nghề nghiệp của bản thân, nàng bởi vì đứa kia họ Bạch mà cứu, vì vậy mà tại Bạch Chính Thụ mới có thể dụng tâm báo đáp nàng.

      Đứng dậy trịnh trọng cúi thấp người, “Đa tạ.”

      “Lời này của Trang đại phu có chút sớm, ta cũng biết có thể giúp được hay .” Dừng chút, Bạch Chình Thụ hỏi, “Tình huống của Bạch công tử nguy kịch sao?”

      “Chuyện này ta cũng am hiểu, cụ thể như thế nào ta cũng biết được, nghe chỉ cần đột phá, nếu , hắns chết.”

      Lòng Bạch Chính Thụ nhất thời trầm mặc lâu, có phải luyện đến tầng thứ sáu? Tổ tiên có người từng luyện đến tấng thứ năm, trong đó cũng lưu lại phương pháp đột phá, nếu như đột phá chỉ có thể tìm chết, nhưng trong gia tộc hề lưu lại bất cứ tư liệu gì về cách đột phá tầng sáu, người nào biết được phương pháp.

      Bạch Chính Thụ là ít người Bạch gia có được tâm thái ổn định , cảm thấy Bạch Chiêm cho dù về Bạch gia nhưng cũng mang họ Bạch, cũng là nhi tử của đường tỷ, trẻ tuổi như vậy lại có thể tiến vào cảnh giới mà chưa tộc nhân nào tiến vào được, đây là kiêu ngạo của toàn bộ Bạch gia.

      “Ta lập tức trở về, lập tức cho Trang đại phu đáp án.”

      Trang Thư Tình cũng đứng dậy, ngữ khí thành khẩn, “Tình huống của Chỉ Cố mong Bạch gia tạm thời đừng cho người khác, phải chúng ta đề phòng Bạch gia, mà tại có hoàng tử trong triều muốn nhằm vào , nếu vào thời khắc này lại có người làm khó , ta sợ Chỉ Cố xảy ra chuyện.”

      “Ta hiểu được.” Bạch Chính Thụ cũng hỏi nhiều về chuyện hoàng gia, là người vô cùng đúng mực.

      Lời này Trang Thư Tình là cố ý ra, Chỉ Cố tuy phải người yếu thế, nhưng số việc, cần hạn chế được càng tốt, nàng cũng cần xen vào quá nhiều, nàng muốn cho số người biết, những thứ Chỉ Cố có được phải đột nhiên từ trời rơi xuống.

      Bạch Chính Thụ vừa , cửa phòng bên cạnh liền mở ra. Trần Nguyên, Hướng Tả, Thanh Dương Tử ba người từ bên trong ra.

      “Đều nghe được rồi?”

      Trần Nguyên gật đầu, “ nghĩ tới lại có quan hệ tới Tây Vực, công pháp tà quái, giống như công pháp công tử luyện.”

      “Trong Bạch phủ có người nào quen thuộc Tây Vực ?”

      có, quen thuộc cũng sao, mấy chuyến là được, để ta cho người dò đường trước.”

      vội, chờ tin tức từ Bạch Chính Thụ đến .”

      Hướng Tả vẫn mực chuyện, coi như là người đầu tiên trong Bạch Phủ tiếp xúc với Trang đại phu trước, cũng là người ở bên cạnh nàng lâu nhất. Tiểu nương làm việc cẩn thận dè dặt lúc trước hoàn toàn thể so với Trang tiểu thư lưu loát quyết đoán tại.

      Nàng trưởng thành nhanh, nghĩ.

      “Hướng Tả, người trầm mặc như vậy có chút giống ngươi.”

      Đột nhiên bị điểm danh, Hướng Tả theo bản năng ngẩng đầu nhìn về phía người chuyện, đầu óc chưa phản ứng kịp liền ra lời trong lòng, “Ta vẫn chưa thích ứng được với Trang tiểu thư quả quyết như vậy.”

      Trần Nguyên liền ném cho ánh mắt xem thường, Thanh Dương Tử càng trực tiếp cười lên tiếng.

      Trang Thư Tình cũng cười, “Trước kia có núi để dựa, tất nhiên phải cẩn thận làm việc, tránh chọc phải phiền toái, tại có núi lớn kề sau lưng, lá gan tất nhiên cũng lớn hơn rất nhiều, ta như vậy tốt sao?”

      “Tốt, dương nhiên tốt.” Hướng Tả cũng cười. Trong lòng thầm ra đáp án, Trang tiểu thư trở thành thê tử của công tử, mặc kệ đến khi đó công tử như thế nào.

      Tốc độ của Bạch Chính Thụ nhanh hơn nhiều so với đoán trước của bọn họ.

      Nhìn thấy ở đây còn những người khác, chỉ chần chờ chút lền tiến lên : “Đây là tấm bản đồ ta tìm thấy được, bên trong còn đánh dấu, chỉ cần bộ tộc kia còn chưa dời chắc chắn có thể tìm được, xung quanh đó là có người biết đến.”

      Trần Nguyên nhận lấy mở ra xem, gật đầu cảm ơn, thứ này rất hữu dụng với bọn họ, nếu để bọn họ hỏi thăm chưa chắc có thể được như vậy.

      Bạch Chỉnh Thụ lại : “Lai lịch của tổ tiên có nhiều văn tự lưu lại, chỉ có ít ỏi vài câu, ý chính đều là bọn họ rời khỏi bộ tộc tiến đến trung nguyên cũng phải ý muốn của bọn họ, chỉ vì muốn xảy ra tranh chấp với huynh đệ, cụ thể là tranh chấp thứ gì , về phần công pháp Bạch gia có phải đến từ bộ tộc này hay thấy , cho dù có tìm được bọn họ, cũng nhất định …”

      “Cũng phải mới biết được.” Trong lòng Trang Thư Tình hề bình tĩnh như nàng thể ra bên ngoài, “Lần này cám ơn ngươi.”

      Bạch Chính Thụ thức thời lưu lại lâu, trong lòng rất cao hứng, toàn bộ Bạch gia nghĩ tất cả biện pháp vẫn thể nhấc lên quan hệ với Bạch Chiêm nhưng lại có thể, những thế người ta còn thiếu phần ân tình, cho bất cứ ai về chuyện này, đến thời điểm tất yếu dùng tới phần nhân tình này.

      Ích kỷ sao? Vậy ích kỷ , người Bạch gia ai lại ích kỷ.

      Trang Thư Tình cũng gạt Chỉ Cố chuyện này.

      Bạch Chiêm cũng kích động như những người khác, vừa mở miệng liền thằng vào đề tài, “Người bên kia động thủ, người cũng thể chạy.”

      “Gióng trống khua chiêng tới kinh đô như vậy, có phải có chút ổn hay ?”

      chỉ lúc này, những lần trước cũng như vậy, về chuyện này chỉ cần nhẫn nại là được, chờ khi tình bắt đầu lên men bọn họ liền động thủ, người có ưu thế tất nhiên thể khiến địch nhân có lý do chống chế, về phần lỗ hỏng, đương nhiên bọn họ cũng có. Đầu tiên là hoàng tử, sau lại là công chúa, chuyện này căn bản chính là tát bạt tai vang dội lên mặt thánh thượng, chuyện lần còn có thể nhịn, nhưng vài lần? Nhịn được cũng là thánh nhân?

      cần nhẫn nhịn, ta cũng muốn nhẫn nhịn, chờ chuyện Từ gia giải quyết xong chúng ta liền Tây Vực, ta từng qua những nơi gần đấy, phong cảnh rất tuyệt.”

      “Được.”
      hargane187, tart_trung, hauyen280331 others thích bài này.

    4. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 148: Bị bắt

      Tô Văn thấy Trang Thư Tình ở chính đường, Vi Nhi vây quanh nàng, vừa tự mình châm trà vừa chuyện vui cười.

      Chậc, bản thân mình còn chưa được hưởng đãi ngộ như vậy.

      “Tô tiên sinh.”

      Tô Vi cũng đứng dậy hành lễ, “Cha.”

      Đây là loại quy củ gì? Tô Văn trừng mắt nhìn nàng, chợt nhìn về phía Trang Thư Tình,

      “Khó có khi Bạch công tử có thể để ngươi mình ra ngoài, là chuyện của Thư Hàn hay là…”

      Trang Thư Tình lắc đầu, “Ta vì chuyện đến đây muốn hỏi Tô tiên sinh.”

      Tô Văn thấy vẻ mặt nàng nghiêm túc trong lòng liền sốt ruột, Tô Văn thầm nghĩ chắc chắn phải việc , “Mọi người ra ngoài hết , Vi Nhi, con canh chừng ngoài cửa.”

      Tô Vi nhìn phản ứng của hai người sau liền trả lời lui ra ngoài.

      .”

      Trang Thư Tình cũng thể mục đích bản thân đến đây, dù sao đây cũng là chuyện của Bạch gia, người khác họ có thể biết được bao nhiêu, nhưng nàng vẫn đến.

      Chuyện gì cũng phải thử, nàng coi như cảm nhận được.

      Nhưng mặc dù biết đáp án nhận được cũng có thể khiến mình thất vọng, nhưng nàng vẫn ôm lấy tia hi vọng hỏi Tô Văn, “Tô tiên sinh có biết năm Chỉ Cố mười bốn tuổi cơ thể chàng ấy phát sinh chuyện gì, ngài có biết hay ?”

      mặt Tô Văn có chút nghiêm túc, “Tình huống gì? tại mới tái phát sao?”

      biết!

      Trang Thư Tình khó nén thất vọng, bả vai đều sụp xuống, miễn cưỡng trả lời: “Vâng, công pháp Chỉ Cố luyện có chút vấn đề.”

      Tô Văn là người rất thông minh, quan sắt sắc mặt người khác lại càng lợi hại, đầu óc vừa chuyển liền hiểu mục đích nàng đến đây, “Bên chỗ Bạch gia ta hỏi thăm.”

      “Ta từ Bạch Chính Thụ biết được ít, tổ tiên Bạch gia đến từ Tây Vực, công pháp bọn họ luyện cũng xuất xứ từ đó, chỉ là ta cho rằng Tô tiên sinh biết chút chuyện gì đó mà người khác biết nên đến đây hỏi thăm, là ta mạo muội.”

      Tô Văn biết nàng vì quan hệ họ hàng giữa và Linh Lung nên tìm đến, chỉ có thể bất đắc dĩ cười khổ, bọn họ lui tới cũng nhiều.

      “Rất nghiêm trọng sao?”

      “Tạm thời vẫn hoàn hảo.” Trang Thư Tình đứng dậy, “Ta thể ở lâu, quấy rầy rồi, Tô tiên sinh.”

      “Chuyện Tay Vực ta giúp ngươi hỏi thăm, ngươi nên gấp gáp, mọi chuyện luôn có hướng giải quyết của nó.” Đưa người ra ngoài, Tô Văn giọng an ủi.

      “Trong lòng có chút nôn nóng, trách được, ta cũng muốn như vậy nhưng khống chế được.” Trang Thư Tình thở dài mỉm cười với Tô Vi,”Ta trước.”

      “Tình tỷ tỷ, muội đưa tỷ.”

      Trước cửa lớn Tô gia nhiều thêm người.

      Ra hiệu cho Tô Vi cần đưa nữa, Trang Thư Tình mâm mân môi, chậm rì đến.

      “Sao lại đến?”

      Bạch Chiêm sờ sờ tai nàng, lời nào liền kéo người lên ngựa.

      Xe ngựa rất êm, tốc độ cũng nhanh.

      “Đứng sốt ruột.”

      hồi lâu sau, Trang Thư Tình liền nghe thấy như vậy.

      Từ khi biết thân thể bị bệnh đến bây giờ, nàng luôn luôn với bản thân rằng chuyện có gì đáng ngại, cũng cố gắng suy nghĩ biện pháp, nhưng Chỉ Cố an ủi vẫn khiến nàng nhịn được đỏ hốc mắt.

      ra, nàng sợ mất như vậy.

      Chỉ cần nghĩ khả năng chuyện này xảy ra, nàng liền cảm thấy mình thể chịu đựng được.

      Thói quen có người ở bên cạnh, quen đối tốt với mình, cảm giác như vậy khiến con người trở nên nghiện, Sau đó vào thời điểm bản thân biết, chính mình sớm hãm sâu vào trong đó.

      Hoặc là càng nhiều, hoặc là thiếu chút.

      Nhưng chỉ cần hai người ờ cùng nhau, chỉ cần người kia vẫn còn bên cạnh, những thứ còn thiếu dần dần được lấp đầy, chỉ cần… người kia còn ở bên cạnh.

      Bạch Chiêm ôm chặt lấy người trong lòng, nhàng vỗ lưng trấn an nàng.

      hẳn là nên nóng nảy yên, nhưng có người lo lắng cho , thay sốt, ngược lại còn có thể bình thản chịu đựng gian khổ.

      Trang Thư Tình đột nhiên ngẫng đầu lên, dùng cặp mắt đỏ bừng nhìn , “Chỉ Cố, chàng cho ta biết, chàng còn chống đỡ được bao lâu?”

      nhanh như vậy.”

      cụ thể cho ta.”

      Bạch Chiêm đem tóc rủ xuống bên thái dương vén ra sau tai cho nàng, ôn thanh : “Cơ thể của ta ta hiểu rất , trong thời gian ngắn có việc gì.”

      “Cụ thể.”

      Nàng chấp nhất muốn đáp án khiến đau lòng vô cùng, nhưng lại thầm có chút cao hứng. Nhờ chuyện này mới có thể biết dường, trong lòng Hữu Phong có , hơn nữa trọng lượng của trong lòng nàng hề .

      làm sao có thể cao hứng.

      “Nửa năm, hoặc lâu hơn chút.”

      Đáp án này cũng khiến Trang Thư Tình vừa lòng, nhưng nàng rốt cuộc cũng truy vấn nữa, coi như là nửa năm.

      Thời tiết ẩm ướt, trời ngừng đổ mưa.

      đến nơi nào cũng thấy trong khí ngưng tụ rất nhiều hơi nước ẩm ướt, chăn phải phơi mấy ngày mới khô, quần áo cũng vậy, bằng , vừa mặc lên liền có cảm giác dính dính, rất thoải mái.

      Bệnh nhân cũng nhiều hơn, thời gian Trang Thư Tình ở thư quán cũng nhiều hơn trước, hơn nữa còn phải thường xuyên tự mình chẩn bệnh, ngày ít nhất phải có mấy lần
      Nàng để Hạ Mạn và Hạ Trân an bày nữ y theo Cao Tử Lâm và Trinh Kha học chẩn bệnh khai đơn thuốc, các nàng tại cũng quen thuộc Cùng Tế y quán gò bó tự do, cũng ai cự tuyệt.

      Mười vị nữ y tất nhiên là vô cùng cao hứng.

      Thấy các nàng như vậy trang Thư Tình cũng lộ ra tươi cười, tâm tình khó có lúc tốt như vậy, hôm nay lại rảnh rỗi, Trang Thư Tình chuẩn bị trở về xem Chỉ Cố hôm nay có an bài gì , chuẩn bị ra đến cửa liền nhìn thấy người phụ nhân nghiêng ngả lảo đảo đến, cơ hồ là gần như lết vào, dù cũng khoác áo, người hoàn toàn ướt nhẹp.

      “Đại phu, đại phu, Trang đại phu.”

      Tìm nàng? Trang Thư Tình vội đứng dậy đỡ người, “Ta là Trang đại phu.”

      Phụ nhân nghe thấy lấp tức liền bắt lấy cánh tay nàng, khí lực , đau đớn khiến nàng co rụt lại, “Trang đại phu, phu quân ta ngã từ nóc nhà xuống, mọi người đều ngài nhân tâm rộng lớn, cầu ngài, cầu ngài cứu , nhà chúng ta đều chỉ dựa vào a.”

      Phụ nhân chuyện giống như thét, thanh chói tai, người y quán đều nhăn mày lại.

      “Đừng nóng vội, người nhà ngươi đâu? Ngã như thế nào? Còn có thể ? Tay chân có bị gãy , có chãy máu ?”

      “Ở ngoài thành, ở thôn Chu gia, chân bị đứt, chảy máu, chảy rất nhiều máu.”

      “Trình Kha, Hạ Mạn, các ngươi theo ta, Tri Quỳnh, ngươi cũng theo, Cao đại phu, y quán đành nhờ ngài.”

      “Yên tâm.”

      Liệu Tri Quỳnh biết tính tình sư phụ, cần đổ mưa, cho dù mưa đá nàng cũng chữa bệnh, nàng cũng khuyên, xoay người liền lấy hộp dụng cụ.

      Mọi người đeo giày mưa tiến lên xe ngựa.

      “Nếu như Chỉ Cố đến, các ngươi nón ta tới thôn Chu gia, rất nhanh trở lại, cần đến tìm ta.”

      “Vâng.”

      Nếu tính khoảng cách, Chu gia thôn tính xa, xe ngựa chưa đến nửa canh giờ liền tới, nhưng vì ngày mưa, xe ngựa chạy được nhanh nên canh giờ sau mọi người mới đến.

      Nhưng mà bởi vì gần đây phải chẩn bệnh rất nhiều nên nàng cũng quen ở xe ngựa.

      Vừa đến nơi, vị phụ nhân kia liền nhanh chóng nhảy xuống xe ngựa, vào phòng nhìn quanh lần, lại như điên chạy ra ngoài, “Đỡ rồi, bọn họ đỡ phu quân ta rồi, trước khi ta vào thành ta có nhờ bọn đưa phu quân đến chỗ thầy thuốc, khẳng định là ở đó.”

      Trang Thư Tình nhíu mày. “Hồ nháo, người bị đứt chân phải giữ nguyên tại chỗ, sao có thể tự ý chuyển người ? Ở nơi nào? Cách đây có xa ?”

      xa, xa, chỉ là ngày mưa đường dễ , quay đầu : “Điền Chân, ngươi cho người trông chừng xe ngựa.”

      có người trông chừng.” Từ trong xe ngựa cầm cái ô lớn đưa cho Hạ Mạn, “Chăm sóc tốt Trang tiểu thư.”

      “Vâng.”

      Mưa dường như lớn hơn chút, đạp đất tiếng bùm càng vang dội.

      Đường quả dễ , bùn và mưa trơn vô cùng.

      đoạn dường, đoàn người đều có chút chật vật.

      Trang Thư Tình dừng lại hỏi phụ nhân phía trước, “Còn xa lắm ?”

      “Ở phía trước, xa.”

      Trang Thư Tình quá tin lời nàng. Lúc trước nàng cũng xa, nhưng đoạn đường.

      Nhìn về phía Liễu tri Quỳnh bên người, “Còn cố được ?”

      “Được, sư phụ ta chịu được.” Hộp thuốc được huyển qua cho Trình Kha, Liễu Tri Quỳnh kéo kéo làn váy dính đầy bùn và nước, rất chật vật nhưng nụ cười mặt lại vô cùng chân .

      So với chuyện gì cũng thể làm được, chỉ có thể trốn trong phòng làm vị thiên kim tiểu thư, sinh hoạt trước mắt mới là điều nàng luôn hướng đến, nàng vô cùng thỏa mãn, sao có thể oán giận chút khổ này.

      thôi.”

      Lai tiếp đoạn dường, ô nâng cao chút, xuyên thấu qua màn mưa, Trang Thư Tình rốt cuộc cũng nhìn thấy nơi có khả năng được gọi là chỗ của thầy thuốc.

      Có chút giống như miếu.

      Quả nhiên, phụ nhân chỉ vào đó : “Chính là nơi đó.”

      Càng đến gần, trong lòng Trang Thư tình đột nhiên sinh ra cảm giác xấu.

      đợi nàng gì, Điền Chân chắn trước mặt nàng, phía sau lại xuất thêm ba người che nàng vào bên trong, nàng đều từng gặp qua, chỉ là nhớ nổi tên bọn họ.

      “Chậc, ở trong thành thể động thủ, tại chỉ có vài người các ngươi còn muốn bảo vệ nàng.” Vài người từ trong miếu ra, mục tiêu rất ràng, chính là Trang Thư Tình.

      Biết rằng hôm nay thể động thủ, thấp giọng : “Chúng ta cản bọn họ, Trình đại phu mọi người bảo vệ Trang tiểu thư lui về, phải nhanh.”

      Trình Kha đáp tiếng, cũng hoảng loạn.

      “Vô dụng, các ngươi ngăn được, Điền Chân, đừng liều mạng…”

      “Cho dù chết cũng phải bảo vệ Trang tiểu thư an toàn, đây là mệnh lệnh của công tử.” Điền Chân quay đầu nhìn thoáng qua Trang Thư Tình cười, “Người như Trang tiểu thư đáng cho chúng ta trả giá.”

      Trang Thư Tình lắc đầu từ vòng vây ra ngoài, “Làm phẫu thuật, phải có ba phần nắm chắc ta mới dám giành mạng sống với Diêm Vương, như vậy, nếu các ngươi chỉ có ba phần nắm chắc có thể bảo hộ được ta, ta cũng phối hợp, nhưng các ngươi có, phần nắm chắc cũng cần uống phí tánh mạng, chỉ có thể lưu lại tánh mạng mới có thể đến chuyện khác.”

      “Trang tiểu thư…”

      “Ta với các ngươi, buông tha những người khác.”

      “Trang đại phu, tai ngươi có thứ gì để điều kiện, bông tha bọn họ, để bọn họ trở về cầu viện binh? Nghĩ hay.”

      Trang Thư Tình buông ô xuống, thanh dao phẫu thuật kề sát yết hầu, “ vậy, chủ tử của các ngươi muốn ta sống, chứ phải cỗ thi thể?”

      Đối phương đồng loạt ngậm miệng, cỗ thi thể mang về có lợi ích gì, vất vả mới có được cơ hội này.

      “Trách được có thể khiến Bạch công tử nhìn trúng, trang đại phu quả nhiên là người tâm địa từ bi, nghe theo lời Trang đại phu.”

      Trang Thư Tình cũng quay đầu lại, chỉ : “

      Điền Chân tất nhiên muốn, nhưng trước mắt quả nắm chắc có thể bảo vệ được Trang tiểu thư toàn thân trở về, tựa như ý Trang tiểu thư muốn , bọn họ muốn người sống mới có thể dùng Trang tiểu thư đối phó công tử, như vậy, Trang tiểu thư tạm thời là an toàn.

      Muốn cứu Trang tiểu thư trở về, nhất định phải thông báo cho công tử biết mới được, bằng chết ở chỗ này cũng vô dụng.

      .”

      “Sư phụ…”

      "Trở về."

      Nghe tiếng bước chân dần dần xa, thân thể trang Thư Tình mới còn khẩn trương như lúc trước.

      Kẻ đầu lĩnh là người rất trẻ tuổi, nhìn cũng bất quá chỉ hơn hai mươi, diện mạo tuấn tú, chỗ nào cũng có thể đưa tới ánh mắt của những vị tiểu thư phu nhân.
      Nhưng Trang Thư Tình lại thích ánh mắt của , trầm, mang theo lệ khí.

      “Trang đại phu có thể buông dao ra sao?”

      Trang Thư Tình hề động đậy, vẫn chưa thể, chờ bọn cách xa chút, “ cần có ý đồ đoạt dao của ta, những vũ khí khác ta biết dùng nhưng dao phẫu thuật này ta sớm quen tay nhiều năm, so với bất cứ ai cũng đều thuần thục, trước khi các ngươi đoạt được chỉ cần dùng lực chút rất dễ dàng cắt qua yết hầu.”

      Nam nhân nhất thời dừng bước lại, nhìn Trang Thư tình càng có vẻ hứng thú.

      Nữ tử tính tình cương liệt gặp qua, nhưng bên trong cứng rắn bên ngoài lại kiên cường như nữ nhân trước mắt quả là hiếm thấy.

      “Trang đại phu, cường giả trong thiên hạ chỉ có mình Bạch Chiêm, người thông minh nên biết chọn cành tốt mà đậu.”

      “Đáng tiếc, ta đủ thông minh.” Hành động Trang Thư tình trong nháy mắt cẫn thận hơn rất nhiều so bình thường, chỉ sợ bản thân chú ý liền rơi mất lợi khí trong tay.

      người có ô che, vào thời tiết này lại vô cùng lạnh, mưa liên tục vài ngày, nhiệt độ khí càng thấp chút.

      Trang Thư tình rùng mình cái, răng nanh nhịn được dụng vào nhanh mấy lần.

      “Bọn họ được đủ xa.”

      Trang Thư Tình cũng muốn chọc giận người nọ, buông dao xuống, tự giác về phía miếu.

      Miếu lớn, bên trong cũng quá rách nát, giữa phòng có môt đống lửa, phụ nhân dẫn nàng đến đổi xiêm y, thả lỏng tóc, ngồi bên đống lửa sưởi ấm.

      Trang Thư Tình nhìn nàng, “Chu gia thôn đều bị ngươi liên lụy, Chỉ Cố cho đến bây giờ phải là người ra tay nhân từ.”

      Đối phương nhìn nàng thản nhiên cười, sao còn vẻ thô tục như trước: “Vậy có quan hệ gì đến ta đâu? Sao Bạch công tử ở cùng với Trang đại phu lâu như vậy vẫn bị ngài cảm hóa vậy?”

      Trang Thư Tình cũng cần phải nhiều lời với nàng nữa.

      Nhưng đối phương lại như cam lòng buông tha nàng như vậy, đứng dậy xoay chung quanh nàng vài vòng, “Tuổi còn , dáng người lại linh lung thoát tục.”

      Xiêm y ẩm ướt dính lên người, đường cong liền lộ ra.

      Trang Thư tình vốn có chút được tự nhiên, nhưng lời này của nàng ngược lại khiến Trang Thư Tình buông ra. Thân thể tuy lạnh nhưng vẻ mặt nàng lại rất tự nhiên ngồi xuống bên đống lửa, hành động này ngược lại chọc giận đối phương.

      Nhìn nam nhân trẻ tuổi :”Ngô tiểu đệ, động tâm sao? Tỷ tỷ tự nguyện canh chừng cho ngươi, như thế nào?”

      Ánh mắt nam nhân nhìn về phía Trang Thư Tình chỉ cười nhưng .

      “Động tâm tiến lên, còn nhìn cái gì?”

      Trang Thư Tình quay đầu liếc nhìn nàng cái, “Chủ tử các ngươi muốn là ta phải còn sống, thực đáng tiếc.”

      “...”

      Người kia tức đến mím môi, nam nhân cười càng vui vẻ, biết kiếm được xiêm y từ đâu đưa cho nàng.

      Trang Thư Tình nhận lấy, cởi áo ngoài sớm ẩm ướt ngồi xích lại gần đống lửa, muốn hong khô xiêm y trong.

      Nàng giống như hoàn toàn quên mất tình cảnh tại của mình, chỉ muốn bản thân có thể thoải mái chút.

      Vị phu nhân kia tuy có tức giận nhưng nàng vẫn bội phục vị nương mới vừa cập kê này, nàng dùng chính mệnh của mình thay đổi vận mệnh nhửng người đó, bởi vì nàng biết mình rơi vào tay bọn họ chết được, trái lại những người đó nhất định sống được.

      Đổi lại là nàng, nàng nhất định lựa chọn như vậy, ít nhất nàng thể thản nhiên khi bản thân ở trang tay địch như Trang Thư Tình.

      Dùng danh tiết nữ tử xem trọng nhất cũng thể khiến nàng ấy đắn đo, nàng có chút tò mò, là chuyện gì mới có thể khiến nương trước mắt thay đổi sắc mặt.

      Nhưng mà…

      Nữ nhân nhìn về phía Ngô Minh Thanh, chằng lẽ phải trói người, chặn miệng, lập tức chuyển đến kinh đô sao?

      Lưu lại ở đây chẳng phải muốn Bạch công tử lột da lấy máu bọn họ.
      hargane187, tart_trung, hauyen280335 others thích bài này.

    5. Banashi

      Banashi Member

      Bài viết:
      86
      Được thích:
      74
      Oii. Moi chuyen bat dau rac roi ah.. Mau co chuong moi nha nang.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :