[TS] Ta Yêu Nhà Ta - Phong Phi Phượng (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cindy.Cindy

      Cindy.Cindy Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,835
      Chương 2: "Cực Phẩm" Phụ Thân.
      Edit: Cindy.Cindy
      Beta: Ishtar​

      Hiện tại trong tay Lâm Yến cầm cũng chỉ có mười mấy nguyên tiền, chỉ cùng con trai ăn cơm rất khó duy trì đến tháng sau lãnh lương.


      Hoàng Bằng Tường chống đỡ được khí lực lớn của ông ngoại, cậu tức giận theo sát phía sau vào.


      "Cha!" Lâm Yến vùng vẫy bò dậy.


      "Yến, con đã khỏe hơn rồi chứ?" Vóc dáng cha Lâm Yến cao lớn, quanh năm làm việc ở nông thôn làm hắn vừa đen vừa già, trong lòng Lâm Yến chua xót.


      " có, vẫn còn rất nóng, con cảm thấy cả người đều khó chịu." Lâm Yến ăn ngay nói thật, cha tới là muốn lấy tiền, tỏ ra yếu ớt như vậy, xem cha làm thế nào.


      Ông Lâm nghĩ là con gái sẽ nói như vậy, khỏi ngơ ngác một chút, ông ngồi vào chỗ Lâm Yến vừa ngồi ăn cơm, móc tẩu thuốc ra từ túi tiền.


      "Ông ngoại, mẹ còn bệnh, còn ho khan đó." Có lẽ Hoàng Bằng Tường thích ông ngoại, có lẽ là con trai nghĩ muốn bảo vệ , ánh mắt Lâm Yến mờ , cho tới bây giờ cha chưa từng đau lòng cho , bởi vì là con gái sao? Nếu như em trai bị bệnh, khẳng ̣nh là cha sẽ vội vàng mời bác sĩ, hoặc là đưa bọn họ bệnh viện, còn mình thì, ngay cả một câu cha cũng có, còn chút kiêng kỵ mà chuẩn bị hút thuốc, có chút quan tâm tới , có tỏ ra yếu ớt cũng vô dụng mà thôi.


      Ông Lâm tức giận trừng mắt nhìn cháu ngoại trai một cái: "Thằng bé này........" Ông có nói tiếp, có lẽ cũng cảm thấy đuối lý.


      Lâm Yến gắng gượng rót cho cha một chén nước sôi, cũng rót cho mình một chén hớp từ từ, nhất thời trong nhà ai nói chuyện.


      "Yến, có người giới thiệu đối tượng cho em hai con, con cũng biết, em hai con tuổi còn nhỏ rồi, trì hoãn nữa thì ...."


      "Dạ." Lâm Yến buồn buồn đáp một tiếng, kiếp trước em trai giống như là sinh ra, mỗi người kết hôn đều phải gánh một phần lớn chi phí, cho dù ăn mặc tiết kiệm thế nào cũng làm nhà mẹ đẻ bất mãn.


      "Con đưa ta cầm 5 ngàn ." Ông Lâm nói cần suy nghĩ, bất kể giọng nói hay số tiền đều giống như kiếp trước.


      Lâm Yến nhớ tới, kiếp trước cũng bệnh như vậy, cha cũng cùng con trai cãi nhau ở cửa, chỉ là lúc đó có được ăn chén mì hoành thánh kia, thân thể so với hiện tại càng thêm mệt mỏi.


      "Con có tiền đâu, năm năm này Vĩ Lương cũng có thu nhập, phải dựa vào mấy trăm đồng của con mà sống qua ngày, con còn trợ cấp về nhà mấy ngàn đồng, tháng này con và Tiểu Tường ngay cả tiền cơm cũng còn có đủ đây." Lâm Yến kể khổ, cùng lời ở kiếp trước đều giống nhau.


      "Vậy làm thế nào bây giờ? Con cũng thể nhìn em trai độc cả đời chứ?" Cha trừng mắt, giọng nói cũng vui vẻ.


      "Em cả đâu? Sao nó giúp đỡ?"


      "Con đừng đẩy cho tiểu Hào, nó là em trai con, cuộc sống của mình còn lo được." Vừa nhắc đến em cả, cha lập tức liền tức giận, kiếp trước cũng là như vậy, bất luận việc lớn việc nhỏ trong nhà, ngay cả việc học đại học cũng vậy, em cả chưa từng có bất cứ trách nhiệm gì, em hai kết hôn, nhà gái muốn 5 ngàn tiền sính lễ, cũng là bỏ ra, em cả một phân tiền cũng đưa.


      "Nó là em con thì thế nào? Nó cũng là con trai lớn của cha, con chẳng qua là con gái đã gả ra ngoài như bát nước hắt ." Những lời này kiếp trước Lâm Yến cũng có nói qua, nhưng lại là lời cửa miệng của cha mẹ, Lâm Yến cùng em gái Lâm Hoan lúc gặp khó khăn, cha và mẹ sẽ nói như vậy.

      "Em cả con có tiền." Ông Lâm tức giận, hỏi tiền con gái lớn đã thành thói quen, ông còn chưa từng bị gây khó dễ, mà cho dù con gái làm khó dễ, ông tuyệt đối cũng có thể lấy được tiền trở về.


      "Con cũng có, con cùng nó lãnh lương cùng ngày, Vĩ Lương lại nghỉ việc rồi." Lâm Yến nhấn mạnh.


      "Ta mặc kệ, ta hỏi con, em hai con có tiền thì phải độc thân, rốt cuộc con có phụ trách hay ?"


      Lâm Yến nói lời nào, kiếp trước chính là mềm lòng nhẹ dạ, lo lắng hết cái này đến cái kia, giống như con gà mẹ, hận thể bảo vệ tất cả mọi người, kết quả đem cha mẹ và em trai bảo vệ thành 'bạch nhãn lang', cho dù có khó khăn gì, cũng có người nào chịu đưa tay giúp đỡ, có một lần cha bộc phát ý tốt, bảo em trai cho một máy ép cải dầu trong nhà. Em trai liền đem về nhà hắn, Lâm Yến cũng nhìn thấy được.


      Thấy Lâm Yến nói lời nào, ông tưởng là ngầm đồng ý, ông thở dài nhẹ nhõm: "Em hai con cuối tháng ́nh hôn, còn có thời gian nửa tháng, con nhanh chóng đem tiền về, nên để chậm trễ."


      "Đã nói với cha là con có tiền." Lâm Yến tức giận nói.


      "......." Ông Lâm hung ác nhìn chằm chằm Lâm Yến.


      Lâm Yến thản nhiên nhìn cha mình, trong ánh mắt còn có đau khổ cùng bất đắc dĩ, ông Lâm rũ mắt xuống, một lát sau, ông nói: "Con có tiền vậy mượn cũng được, bất kể như thế nào, nhất ̣nh phải cầm tiền về, nếu , em hai con sẽ bị độc thân."


      "Cha đừng nói nữa, con có tiền, chi phí ăn mặc trong nhà em cả cái gì cũng đều tốt hơn con nhiều, cha thể thiên vị như vậy." Lâm Yến chưa từng cự tuyệt cha lần nào, bật khóc, thì ra thay đổi mình cũng đau đớn như vậy.


      "Rốt cuộc con có đưa tiền hay ? Đừng quên, là ai nuôi con lớn, lại tạo điều kiện cho con học!" Ông Lâm nổi giận, con gái chưa từng dám nghe lời ông như vậy.


      "Chính con đem mình nuôi lớn, ba bốn tuổi con nhớ rõ, nhưng sáu tuổi cha liền bắt con đứng ghế đẩu nấu cơm, mấy vết sẹo tay con cũng là bị bỏng lúc đó, có một lần lệch chân liền té từ ghế xuống, cánh tay còn bị gãy xương, lúc em hai vừa ra đời, mẹ ở cữ cũng là con chăm sóc. Trong chúng con, con làm việc so với mẹ còn nhiều hơn. Nói cung cấp cho con học, bốn năm đại học, mỗi học kỳ cha cho con 50 đồng, tổng ̣ng là 400 đồng, sau khi con tốt nghiệp, đem về nhà cũng gần hai vạn, chính là cho vay cắt ̉, quá lắm cũng chỉ như vậy, con đã sớm trả sạch."


      "Mày, mày......." Ông Lâm tức giận đứng lên, vươn bàn tay lên, "Ta đánh chết mày, đồ bất hiếu."


      "Ông dám! Hôm nay ông dám đụng đến mẹ tôi một ngón tay, tôi liền liều mạng với ông." Hoàng Bằng Tường la to, siết chặt quả đấm nhỏ đứng ở trước giường Lâm Yến.


      Ông Lâm thấy ánh mắt phun lửa của cháu ngoại sửng sốt một chút.


      "Lâm Yến, Lâm Yến có nhà ?" Ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa nhẹ nhàng, đúng là Lý Tuệ.


      Hoàng Bằng Tường trợn mắt nhìn ông ngoại một cái, chạy tới mở cửa.


      "Lâm Yến, lãnh đạo tới thăm em, hôm nay bệnh của em có đỡ hơn chút nào ?" Phía sau Lý Tuệ còn có Phó chủ nhiệm phân xưởng.


      "Lưu chủ nhiệm, chị Lý, mau vào trong ngồi." Lâm Yến biết chuyện nhà mình để người ngoài nghe thấy, xấu hổ mặt đỏ lên.



      "Lâm Yến, thân thể có khá hơn chút nào ?" Lý Tuệ hỏi.


      "Mẹ cháu vẫn còn nóng lắm ạ." Hoàng Bằng Tường lo lắng đáp.


      "Cũng đúng a, thân thể em tốt, sẽ dễ bị bệnh, thỉnh thoảng bị bệnh cũng khó mà tốt lên." Lý Tuệ rất quan tâm nói, ngăn lại Lâm Yến muốn lấy trà, "Ngồi xuống nghỉ ngơi, bọn chị chỉ là đến thăm một chút, cần tiếp đãi." đem một ít trái cây trong tay đặt lên bàn cơm.


      "Ông Lâm biết con gái bị bệnh nên tới thăm con gái sao?" Lưu chủ nhiệm hỏi.


      "A, ha hả, dạ, dạ!" Ông Lâm xoa xoa hai tay, hắn vừa nhìn thấy người thành phố, nhất là người có chút chức vị, liền khẩn trương.


      "Nha, chắc chắn là lại đến đòi tiền con chứ gì." Lý Tuệ cùng Lưu chủ nhiệm một hỏi một đáp vô cùng ăn ý, Lâm Yến thấy hướng mình nháy mắt, liền khẳng ̣nh hai người đã ở bên ngoài nghe một lúc lâu, hơn nữa, còn bàn bạc mấy câu.


      Ông Lâm trợn mắt nhìn con gái một cái.


      "Tại sao ông trừng ấy, người nào mà biết ông luôn lấy tiền con của mình? Năm ấy Tiểu Lâm được phân công tới đây, một tháng 120 đồng, ông một lần liền đòi ấy 400 đồng, làm ấy trong suốt năm, tiền lương mỗi tháng đều đưa hết cho ông, đáng thương ngày ngày phải ăn dưa muối, toàn bộ nhà xưởng ai biết Lâm Yến có người cha lòng dạ hiểm độc, so với Chu Bái Bì còn lợi hại hơn." Lưu chủ nhiệm chừng hai năm nữa sẽ về hưu, ở phân xưởng Lâm Yến kỹ thuật rất tốt, hắn rất muốn giúp thủ hạ đắc lực thành người tài giỏi.


      "Tôi, Chu Bái Bì?" Ông Lâm giận đến hai tay run run, "Tôi là lão bần nông, bây giờ còn là hộ khó khăn trong thôn."


      "Ông còn dám nói? Cán bộ sinh đẻ tìm đến phân xưởng chúng tôi, để Tiểu Lâm khuyên mẹ mình cần sinh nữa, nghe nói, ông còn tính toán sinh đứa thứ chín ?"


      Lâm Yến và Ông Lâm mặt đều đỏ lên, Lý Tuệ lặng lẽ lôi kéo Lưu chủ nhiệm một cái, đúng như biệt hiệu "Lưu đạn pháo" mà, lúc này Lưu chủ nhiệm mới ý thức được lời của mình quá giới hạn, hắn vội vàng dùng ngón tay chỉ lung tung mấy cái: "Ông nhớ kỹ cho tôi, được đòi con gái đưa tiền, trở về ."


      Ông Lâm lê dép lẹp xẹp bước chân nặng trĩu thẳng bước ra ngoài.


      Vốn là thân thể Lâm Yến tốt, vừa vội vừa tức, giằng co hồi lâu, lúc này chỉ thấy choáng váng đầu óc, mắt tối sầm gục xuống giường, nghe được Lý Tuệ cùng con trai kinh hô, sau đó còn biết gì nữa.
      Last edited by a moderator: 15/9/14
      lynamyen, Nhi Đặng, PHUONGLINH87^^8 others thích bài này.

    2. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Chắc phải con đẻ lão cha này mới đối xử tệ thế với LY
      Cindy.Cindy thích bài này.

    3. xixon

      xixon New Member

      Bài viết:
      21
      Được thích:
      12
      thiệt là bất công.:mad: cảm ơn bạn edit nhiu nhé
      Cindy.Cindy thích bài này.

    4. suna2304

      suna2304 Active Member

      Bài viết:
      68
      Được thích:
      75
      đọc mà tức ách, con trai của lão làm như bị liệt tứ chi thể làm ra tiền cưới vợ bằng... cindy cố lên nha, chờ chương mới của bạn :)
      Cindy.Cindy thích bài này.

    5. Otaku Bi

      Otaku Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      152
      Được thích:
      784
      Cố lên bạn nhé, mình rất thích trọng sinh đại :)
      Cindy.Cindy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :