1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Hiện đại] Cầm thú nuôi nhốt cô gái nhỏ - Lạc Nguyệt Thất Thất

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. RIKY

      RIKY Well-Known Member

      Bài viết:
      359
      Được thích:
      574
      Chương 6

      Editor: TrangQA830810

      Tằng Trạm giật mình hoảng hốt, vội vàng đẩy Uý Lam ra, trừng mắt " ra ngoài " Uý Lam trưng ra vẻ mặt uỷ khuất, chỉ muốn có nước ấm lau người. Nhìn bộ dạng đáng thương của , trái tim mềm nhũn, chỉ ra cửa rồi " Ra ngoài, chờ tôi tắm xong nấu nước cho em " " vậy?"

      Uý Lam ngẩng đầu, ngơ ngác nhìn . Kỳ thực bé này ngốc chút nào, chỉ là...thiếu chút nhạy bén! Tằng Trạm tự nhận mình chẳng phải người tốt lành gì, lại đói khát như vậy, nếu đưa đến miệng bỏ qua mới lạ! Tằng Trạm lại nhìn vào đôi mắt trong veo của bé, dục vọng trong bành trướng, cảm thấy thèm ăn.

      Tằng Trạm gật đầu " Ừ " Uý Lam ngoan ngoãn nghe lời, trở về phòng mình chuẩn bị, đem quần lót sạch lấy ra, do nhà rất nghèo, dù ở thời điểm phát dục, cũng có áo ngực để mặc. Nhưng Uý Lam là bé có hiểu biết, cảm thấy nếu để hai đỉnh đỏ hồng trước ngực lộ ra bị người khác nhìn thấy rất xấu hổ, đành mặc nhiều áo bên trong.

      Quần áo đều là cũ nát, nhưng vẫn được thường xuyên giặt sạch, dù có xà bông hay bột giặt vẫn rất muốn tắm rửa. Trong phòng, Tằng Trạm lấy khăn lau thân lần, sau đó đem quần cởi, lộ ra hai chân thon dài rắn chắc, hết sức gợi cảm, nhanh chóng chà xát, rồi chuyển qua vùng nam tính thần bí, là người thích sạch , hôm qua tắm cả đêm rất khó chịu.

      Uý Lam đem quần áo chuẩn bị xong, đứng trước cửa phòng đợi Tằng Trạm, vô tình nhìn thấy cặp mông săn chắc của . Uý Lam mặt đỏ, tim đập mạnh, hết sức bình tĩnh đánh giá người đàn ông phía trước, ra nhiều có nhiều chỗ giống nhau! Tằng Trạm có chút cuống cuồng sợ đẩy cửa bước vào, nhanh chân mặc quần lót vào, khoác lên người bộ quần áo sạch , đúng là bị bé này doạ sắp chết. Tằng Trạm ra, khó chịu " Em làm gì thế? "

      " Chờ chú tắm xong " Uý Lam trả lời, vẻ mặt thẳng thắn thành , trong tay còn ôm quần áo. Tằng Trạm lườm Uý Lam cái, lập tức bưng bồn nước đổ, sau đó đun nước mới. Uý Lam ngồi bên chờ đợi, kỳ thực mới tắm hôm kia, người phải rất dơ, nhưng có người nấu nước sẵn cho, phải biết tận dụng, nhìn mặt Tằng Trạm, thấy có vẻ vui, rất đáng sợ, bắt gặp quay đầu nhìn mình, bày ra nụ cười tươi đáp lại . Tằng Trạm bị nụ cười của doạ sợ, đồ ngốc!

      Đúng là rất ngốc! Nhưng thể phủ nhận, đôi mắt của đẹp, rất mê hoặc. Nước rất nhanh nấu xong, bưng vào phòng cho , quan sát vòng xung quanh, quả rất nghèo, cái gì cũng chẳng có. Trong góc phòng có đặt cái thùng, bé dùng để tiểu, cả phòng ngay cả cái cửa sổ thông gió cũng , khí hỗn tạp rất nhiều mùi kỳ quái, mùi nước tiểu, còn có... chút mùi hương thiếu nữ.

      Uý Lam nhìn Tằng Trạm ra khỏi phòng, liền đem cửa đóng lại, cởi hết quần áo người xuống, thầm " Lạnh muốn chết! " Uý Lam ngồi xổm xuống vắt khô cái khăn , hướng cơ thể từng chỗ chà lau. Tằng Trạm ở trong phòng, nghe tiếng vắt nước tõm tõm bên kia vọng lại, bỗng thấy mắc tiểu, lấy áo khoác mặc vào chuẩn bị ra ngoài, vừa bước đến cửa phòng Uý Lam mới phát , tấm ván gỗ có khe hở rất lớn, chỉ liếc mắt vào nhìn tình huống bên trong.

      trắng...tấm lưng gầy yếu loã lồ của Uý Lam đập vào mắt , xương bướm xinh đẹp mê người, đột nhiên Uý Lam cúi người xuống vắt khăn, lộ ra cặp mông mông tròn trắng nõn. Tằng Trạm nhìn tay mình, rồi lại nhìn , có chút so sánh, làm sao có thể trắng đến như vậy... bé này sống ở nông thôn, vậy mà da thịt vừa trắng lại vừa mềm mại.

      Uý Lam rửa ráy xong, cũng phát cách khe hở, có đôi mắt chăm chú rình coi, nghiêng người với tay lấy quần áo. Hai ngực nho vừa mới phát dục, trong ánh sáng mờ ảo, trắng trẻo non mềm, theo cử động của đong đưa nhè , đầu ngực là hai khoả đào, sắc hồng ướt át, làm chỉ muốn cắn cái, xem có chảy ra mật ngọt hay ? Tằng Trạm có chút quay cuồng.

      Bởi vì trời lạnh, Uý Lam cũng cho coi trộm được lâu, vội vàng đem quần áo mặc vào, sau đó chui vào trong chăn. Bởi vì động tác Uý Lam rất nhanh, chỉ còn được thấy mái tóc xoã tung của , những lọng tóc đẹp, nhàng uốn lượn. tốt! nhìn chiếc quần lót nằm mặt đất, trong đầu bỗng có ý tưởng, giơ tay gõ gõ cửa. Uý Lam nhìn về phía cánh cửa " Ừ " " Tắm xong chưa?"

      Tằng Trạm hỏi . " Rồi!" thanh Uý Lam , cả người giấu trong chăn. Tằng Trạm lại thấp giọng " Tôi đem nước đổ dùm em " Uý Lam cao hứng, với sức của phải bê chậu nước này ra ngoài dễ chút nào, vui vẻ đồng ý " Vâng " Tằng Trạm đẩy cửa bước vào, thấy bé giấu cả người trong chăn, khỏi có chút thất vọng, mới nhìn được chút, quan trọng là, phía dưới còn chưa được xem đó.

      rất muốn biết, xíu như Uý Lam, vào thời điểm phát dục, phía dưới như thế nào, chẳng biết có lông hay ? tiếc nuối nhìn cái quần lót mặt đất, rồi bưng chậu nước ra ngoài. Uý Lam chớp chớp mắt, nhìn theo bóng Tằng Trạm, thầm nghĩ, chú này là người tốt.
      linhdiep17, xixon, Trâu2 others thích bài này.

    2. RIKY

      RIKY Well-Known Member

      Bài viết:
      359
      Được thích:
      574
      Chương 7

      Editor: TrangQA830810

      Uý Lam ngủ rất say sưa, gần như chẳng có trở mình. Nhưng bên kia, Tằng Trạm nhắm mắt hoài vẫn cách nào vào giấc ngủ. ràng xài cái gì, vì sao lại thơm như vậy? Mùi hương thơm ngát quấn quanh chóp mũi , từng chút khơi dậy dục vọng trong , Tằng Trạm chậm rãi ngồi dậy, khoác thêm áo ngoài, bước đến trước cửa phòng Uý Lam. Cánh cửa này, chút tác dụng cũng có. Tằng Trạm đem cánh cửa di động về bên phải, sau đó lại đẩy mạnh, tiếng ' cạch ' vang lên cửa dễ dàng mở ra, bé vẫn ngủ rất say, cả người trốn trong chăn.

      Tằng Trạm biết vì sao mình muốn vào đây, càng biết mục đích vào đây để làm gì. Chỉ biết nhàng tiến vào, lén la lén lút ... Trong bóng tối, cái gì cũng thấy , bước lại gần, chỉ nhìn thấy cái trán của . Tằng Trạm ngồi xuống giường, tay hơi vươn ra, Uý Lam bỗng nhiên xoay người quay mặt về phía . Tằng Trạm rất muốn bật đèn ngắm nhìn khuôn mặt nhắn của , cứ vậy giơ tay, vuốt ve vầng trán trơn bóng, mịm màng, cảm xúc cực kỳ tốt. bé có chút nhíu mày, lầu bầu tiếng, lại xoay người.

      Tằng Trạm nín thở, lại tiếp tục rón rén, duỗi tay mò vào trong chăn của Uý Lam, bên trong ấm áp, lưu luyến muốn rời, nghiêng người thêm chút nữa, bàn tay mò lên mông . Tim nhảy bang bang, trong lòng hoảng loạn, đáng chết, rốt cuộc định làm cái gì? chút nghĩ ngợi cấp tốc rút tay ra, đứng lên bước ra khỏi phòng Uý Lam.

      Cảm xúc căng mềm tay vẫn còn, ngồi xuống giường, móc cự vật ra dùng tay tự giải quyết. Lúc trước chỉ biết nếu giải quyết vấn đề sinh lý khó chịu, bây giờ mới biết có phụ nữ bên người lại được chạm vào càng khó chịu hơn rất nhiều ,..

      Ngày hôm sau Uý Lam dậy sớm, đem tóc cột lại, cầm lấy bánh bao bắt đầu ăn, liền nhìn thấy Tằng Trạm ra, trải qua chuyện tối qua, Uý Lam nhận định Tằng Trạm là người tốt, vội vàng cầm lấy bánh bao chạy tới đưa cho " Chú, ăn " Tằng Trạm mím môi, bánh bao này rất khó nuốt, chỉ là trong ba lô của cũng chẳng có thứ gì ngon, nếu nhất định đưa cho ăn. Tằng Trạm cầm lấy bánh bao, ngồi xuống bên. Uý Lam bưng ly sữa đưa tới trước mặt , bĩu môi " Trưởng thôn đem tới, để cho chú uống " Tằng Trạm nhớ, hình như trưởng thôn có bé Uý Lam này thích trò chuyện, vậy mà lúc này... cũng ít.

      Uý Lam ngơ ngác nhìn ly sữa, trong ký ức của , từng uống qua lần, muốn uống thử ngụm, chỉ ngụm thôi cũng được. Tằng Trạm nhìn vẻ mặt thèm thuồng của " Em uống " xong lại cúi đầu im lặng nhìn bánh bao trong tay mình. Uý Lam trong lòng vui vẻ, ngẩng đầu nhìn , lại nhớ tới lời của trưởng thôn ' chú ấy bị thương, cần phải bổ sung dinh dưỡng, con được uống lén ' Uý Lam lắc đầu " Trưởng thôn , nhất định phải đưa cho chú uống " " Kêu em uống em cứ uống " Tằng Trạm nghiêm khắc , đầu cũng ngẩng lên. Bị nạt nộ, Uý Lam có chút khó chịu, cắn môi đứng lên, hai tay run run, chú vì sao đối với dữ dằn như vậy.

      Qua lúc sau, Tằng Trạm mới ngước đầu lên, nhìn thấy khuôn mặt đầy nước mặt của Uý Lam, khóc, nhìn nước mắt của trong lòng bỗng mềm nhũn, đưa tay nhéo nhéo má , nhẵn nhụi, trơn bóng, mềm mại, dù là tơ lụa tốt nhất cũng bằng, bởi làn da còn rất ấm áp. " Tôi thích uống sữa " Tằng Trạm giọng trả lời. Uý Lam bị nhéo thoải mái, lùi bước, kết quả đụng phải cái ghế, ngã về phía sau.

      " Á " Uý Lam kêu tiếng, ly sữa hắt lên người , mảnh ướt nhẹp. Tằng Trạm nắm lấy cổ tay gầy yếu của kéo lại, để ngồi lên đùi mình, cúi đầu nhìn ly sữa chỉ còn nửa, lại nhìn phần ngực ướt đẫm của , mang theo vị sữa ...bây giờ phát ra sữa cũng là thứ tốt ...
      linhdiep17, xixon, Trâu2 others thích bài này.

    3. RIKY

      RIKY Well-Known Member

      Bài viết:
      359
      Được thích:
      574
      Chương 8

      Editor: TrangQA830810


      Úy Lam rất đau lòng, hết nhìn ly sữa, lại nhìn vùng ngực ướt đẫm của mình, oa tiếng, thương tâm khóc lớn...Tằng Trạm nheo mắt nhìn Úy Lam, kiềm chế lắm mới đem hất ra. Tằng Trạm đón lấy ly sữa trong tay Úy Lam, lại đẩy đứng lên, Úy Lam quay đầu nhìn , hai tay xoa xoa nước mắt mặt. Tằng Trạm tiếp tục gặm bánh bao, thấy im lặng đứng nhìn, chỉ vào ly sữa " Coi như tôi uống nửa, phần còn lại cho em " Úy Lam cũng cự tuyệt, cấm lấy nửa ly sữa còn lại, chạy vào trong phòng. Chỉ có vẻn vẹn nửa ly sữa mà uống tiếng đồng hồ mới xong. Lúc Tằng Trạm bước vào, Úy Lam uống xong, nhưng vạt áo vẫn còn chút ẩm ướt, ngửi được mùi hương thoang thoảng, hương thơm thiếu nữ xen lẫn hương sữa ngọt ngào, đặc biệt!

      Úy Lam đứng dậy, đem cái ly đưa cho Tằng Trạm, mím môi, biết mình trở thành bảo mẫu từ khi nào. Giữa trưa, Tằng Trạm đem điện thoại di động sạc điện, lúc trở về dừng lại đường gọi điện thoại Đầu bên kia là người em cùng Tằng Trạm vào sinh ra tử, xuất ngũ được năm, hai người cùng góp vốn mở công ty. Chờ đến khi Tằng Trạm xuất ngũ, đến đồn cảnh sát công tác, vị trí cụ thể...có trời mới biết.

      " Trạm " Đầu dây bên kia vang lên thanh nịnh nọt " Thực xin lỗi nha, phải mất vài ngày nữa mới có thể đến đón cậu " Vụ việc còn chưa xử lý xong, muốn sai người khác đón bạn chí cốt của mình, đợi đem mọi việc sắp xếp ổn thỏa, sau đó đón Tằng Trạm cũng muộn. Tằng Trạm cau mày, nhàn nhạt đáp " Ừ " Kỳ còn muốn ở lại ít ngày . Đầu kia cười " Tốt, lần này có lỗi với cậu, trở về mình bồi thường " Lời mập mờ trêu đùa. Tằng Trạm bên này chỉ cười cười, rồi ấn nút tắt. Úy Lam ngồi bậc thềm, thấy Tằng Trạm trở về, vui vẻ chạy tới " Chú chưa có ?

      " Úy Lam cao hứng, có chút quyến luyến người chú tốt bụng này. Tằng Trạm gật đầu. Úy Lam xấu hổ, biết có nên cho Tằng Trạm nghe hay , cúi đầu thầm " Tôi tưởng chú rồi " Tằng Trạm đứng lại, hơi bất ngờ nhìn Úy Lam cúi đầu, sau đó sang chuyện khác " Em tên gì?"

      chỉ nghe mọi người gọi Úy Lam. Úy Lam ngẩng đầu vui vẻ " Úy Lam, Trầm Úy Lam " Tằng Trạm gật đầu, tên rất hay, bước vào trong nhà, Úy Lam bèn theo, trong suy nghĩ ngây thơ của , Tằng Trạm vừa cho sữa vừa nấu nước cho lau mình, hẳn là người rất tốt. Tằng Trạm lục tìm trong ba lô của mình, phát bịch bánh quy, còn có thịt bò khô, thích ăn mấy thứ này, nhưng do người bạn cứ nằng nặc bỏ vào. Thấy Úy Lam đứng ngay cửa phòng, vẫy vẫy tay gọi " Vào đây " Úy Lam vội vàng chạy lại, Tằng Trạm đem bánh và thịt khô cho " Ăn " Úy Lam ngẩn người, nhìn chằm chằm vật trong tay , nhìn rất ngon, nhận lấy, chút phòng bị ngồi lên giường , đem bao xé mở, cắn miếng thịt khô lớn. Hơi cứng, có chút cay, vừa thơm vừa ngon.

      Úy Lam rất thích, quay đầu nhìn cười tươi " Ăn ngon lắm! " xong liền sát lại , ôm cái. Mùi hương thiếu nữ tiến vào trong khoang mũi Tằng Trạm, cúi đầu, nhìn thấy cái cổ trắng mịn của Úy Lam lộ ra, rất nhẵn nhụi, rất gầy yếu, muốn cúi xuống cắn thử cái, xem có để lại dấu hay . Úy Lam ngồi ăn hết sức từ tốn, còn Tằng Trạm lại chăm chú nhìn cái miệng nhắn của chậm rãi nhai nuốt, Úy Lam cảm nhận được ánh mắt nguy hiểm quan sát mình, chờ đến khi ăn xong miếng cuối cùng quay qua Tằng trạm hỏi " Chú là người thành phố? "

      Tằng Trạm gật đầu. Úy Lam cảm thấy mất mát, tại sao mình là người nông thôn, có chút buồn buồn xoa mặt, phát đôi môi đỏ hồng dính chút thịt vụn, Tằng Trạm nhịn được giơ tay nắm lấy bàn tay Úy Lam, nhìn chằm chằm miếng thịt bò vụn thấp giọng " Cho chú ăn thử có được hay ? "

      Úy Lam liền hào phóng gật đầu, đưa mảnh vụn đến trước môi " Ừ " Tằng Trạm hé miệng, cắn lấy vụn thịt trong tay nhai nuốt. bỗng phát , ra thịt bò khô ăn ngon như vậy. " Trong thành phố đều có bán mấy thứ này sao?" Úy Lam chưa bao giờ bước ra khỏi thôn, nên có chút tò mò hỏi. Tằng Trạm cảm thấy hứng thú, đưa tay vuốt đầu , " Ừ, có bán " " Con nít ở thành phố đều được học sao?" Úy Lam buồn tủi, quay đầu nhìn Tằng Trạm hỏi. Ánh mắt Úy Lam mang theo chút u buồn, đẹp, rất mê hoặc, nhìn đến lòng ngứa ngáy.

      Tằng Trạm bỗng nẩy ra ý định xấu xa, " Đúng vậy " Dứt lời đem mặt sát lại gần , thanh dịu dàng dụ dỗ " Em muốn học ?" Úy Lam gật gật đầu, hai tay bắt lấy cánh tay " Muốn, Úy Lam muốn " " Vậy em muốn sống ở thành phố ?" Tằng Trạm lại nghiêng người, châm chạp tiếp " Học trong thôn tốt bằng học trong thành phố đâu " " Úy Lam còn người thân, Úy Lam chỉ có mình " Dứt lời, Úy Lam bật khóc, khóc ngừng, nước mắt từng giọt lăn dài má, hết sức đáng thương.

      Tằng Trạm vươn tay, ôm vào lòng, thân thể , đưa tay sờ sờ, do trời mùa đông Úy Lam mặc rất nhiều áo, nên thể cảm nhận được bàn tay xấu xa kia ở người trượt tới trượt lui. Tằng Trạm hạ giọng, lời mê hoặc " Chú có thể cho em tiền đọc sách " Úy Lam cao hứng, hai tay ôm chặt lấy vui vẻ hỏi " Có vậy ?" " Ừ, nhưng mà, chú có điều kiện " Tằng Trạm tiếp. Úy Lam ngẩng đầu vẻ mặt bình tĩnh, hai mắt trong suốt sáng lấp lánh nhìn .Tằng Trạm hít sâu hơi, thầm nghĩ ánh mắt như vậy trách sao người ta nhịn được .

    4. RIKY

      RIKY Well-Known Member

      Bài viết:
      359
      Được thích:
      574
      Chương 9

      Edit: TrangQA830810

      " Điều kiện gì?" Uý Lam ngồi thẳng lưng, chăm chú nhìn Tằng Trạm. Tằng Trạm hất cằm về phía phòng " Buổi tối, tôi muốn ngủ phòng em " Uý Lam chớp mắt, suy nghĩ chút rồi " Có điều, tôi thể ngủ cùng với chú " Trong lòng Tằng Trạm có chút thất vọng, bé này còn biết cách bảo vệ bản thân, đành tiếp " Tôi ngủ bên kia, em ngủ bên này " Uý Lam khoanh tay, bất mãn trừng mắt nhìn Tằng Trạm, chú này chẳng những muốn cướp phòng mà còn muốn đoạt luôn cái giường của mình. Tằng Trạm nhìn vẻ mặt tức giận của , nhàn nhạt " Tôi trở về thành phố mình vậy " Uý Lam ngây người, cắn môi, ôm lấy cánh tay Tằng Trạm lắc lắc " Được rồi, chú cứ ngủ bên đó, tôi ngủ bên này..."

      Tằng Trạm hừ tiếng, để mặc bé ôm cánh tay . Chạng vạng, Uý Lam cho gà vịt ăn xong, rồi bưng cái thùng lớn trở lại nhà bếp, thân thể bé gầy yếu, khỏi thắc mắc, nuôi nhiều gà vịt như vậy, sao giết con bồi bổ cho mình. ngày chưa ăn thịt, cũng rất thèm, bèn chậm rãi qua, từ cao nhìn chằm chằm đán gà vịt trong chuồng. Uý Lam từ trong bếp ra, nhìn thấy Tằng Trạm đứng trước chuồng gà, chẳng biết định làm gì?

      chạy tới gọi " Chú..." Tằng Trạm quay đầu nhìn , thấp giọng " Có muốn ăn gà nướng ?" Uý Lam cũng muốn ăn gà nướng, nhưng tuyệt đối phải là gà nhà , Uý Lam do dự hỏi " Chú có sao?" Tằng Trạm chỉ vào chuồng gà, Uý Lam nhin theo ngón tay , rất vui, bước lên trước ngăn cản " được có ý đồ với chúng nó" Còn sợ chưa hiểu , cố đẩy đẩy , la lớn " được, được, tuyệt đối được" Tằng Trạm hít mắt, phải chỉ mấy con gà thôi sao. " Tại sao?" Tằng Trạm hỏi , khí lực bé quá đẩy cả buổi cũng chẳng ăn thua. "

      Đó là đồ cưới của tôi, là đồ cưới đó " Uý Lam trừng mắt nhìn , có chút mệt mỏi thở hổn hển. Tằng Trạm liếc nhìn về phía chuồng gà, rồi bỗng quay người tránh , Uý Lam vẫn dùng sức đẩy về phía trước, rơi vào khoảng , té xuống đất, đầu gối hơi đau. Tằng Trạm mặc kệ, trong lòng suy tính, xem ra mấy con gà vịt này rất quan trọng nha, giống như nắm bắt được điểm yếu của người khác, nở nụ cười xảo trá, xoay người vào trong .

      Đêm nay Tằng Trạm ngủ ở phòng Uý Lam, nằm giường , đắp chăn của , còn dùng chung cái thùng tiểu để trong góc. cực kỳ khó chịu, liên tục lắc đầu lớn tiếng " được, được dùng chung " Uý Lam xách thùng nước tiểu qua phòng còn lại. Đêm nay Tằng Trạm ngủ được, phòng bên kia Uý Lam cũng ngủ khó ngủ, tập được thói quen tốt, mặc kệ xảy ra chuyện gì, buổi tối phải ngủ ngon, vậy mà hôm nay, trời khuya như vậy, vẫn cách nào ngủ được, Uý Lam ngồi dậy, chạy tới cửa phòng Tằng Trạm, vừa gõ cửa vừa hỏi " Chú, chú ngủ chưa?"

      Tằng Trạm ngồi dậy, nhìn Uý Lam nhàng vào phòng, biết lại muốn cái gì. " Chú, tôi nằm bên kia ngủ được " Uý Lam nghĩ sao vậy, trời lạnh, chui vào trong chăn, miệng lầm bầm " Lạnh muốn chết " Cơ thể bé trốn trong chăn, quay đầu nhìn " Chú, tôi vào thành phố cùng chú nữa, chú mình " Tằng Trạm liếc mắt nhìn , hối hận? thản nhiên nằm xuống, rồi câu " có cửa đâu " Uý Lam giải thích " Tôi qua bên kia ngủ đâu " " Tôi cũng " Tằng Trạm kéo chăn, dùng thân hình to lớn chèn ép , Uý Lam cũng nắm lấy chăn, dùng thân thể nhắn chen lại, rất nhanh cơ thể bé bị thân thể to lớn ôm lấy. Uý Lam nhắc lại " Chú, tôi qua bên kia đâu " Ôm cơ thể nhắn mềm mại trong ngực, Tằng Trạm cảm thấy cả người lâng lâng vui sướng, tách hai chân ra, kẹp lấy hai đùi thon gọn tinh tế của , ấn vào bộ phận rục rịch ở giữa.

      Trong đêm tối đen, giọng khàn khàn vang lên " Ấm áp ?" Tuy rằng bị kẹp rất thoải mái, nhưng người chú quả rất ấm, hai tay Uý Lam đặt ngực " Chú ..." Tằng Trạm nhàng đáp " Ừ " " Buông tôi ra..." Giọng tràn đầy uỷ khuất. Tằng Trạm có chút khó chịu, vòng tay qua eo của Uý Lam, đem xiết chặt vào lòng.

      " Chú rất lạnh " " Buông ra..." thanh Uý Lam nghẹn ngào, nước mắt tràn mi, từng giọt rơi xuống ngực . Dục vọng như bị thiêu đốt, thanh nức nở càng làm hưng phấn, cự vật giữa hai chân phồng lớn, chống lên bụng của . Nội tâm kêu gào, vậy mà lại khi dễ bé.

      Uý Lam khóc được, kêu cũng xong, bị loại cảm giác bất lực này dằn vặt muốn điên lên, nước mắt chảy ngừng. Tằng Trạm có chút mất khống chế, dùng tay giữ lấy ót Uý Lam, cúi đầu, hôn lên gò má của . luôn tự với chính mình - chỉ khát nước, muốn uống nước, vừa hay sẵn có nước mắt ...




      Chương 10

      Editor: TrangQA830810

      Nghe tiếng khóc nho , lâu lâu nấc lên nghẹn ngào của Úy Lam, Tằng Trạm cảm thấy mình sắp trụ nổi, thú tính trong ngừng bùng phát, nó muốn xông ra ngoài, ràng chỉ khát nước, mà bây giờ... Tay chậm rãi tiến vào áo , vuốt ve làn da bóng loáng. Uý Lam cảm thấy sau lưng hơi lạnh, rồi bàn tay ấm áp mò vào, sờ qua sờ lại, nhột. Cơ thể Uý Lam vặn vẹo né tránh, nhìn " Chú...nhột " Tẳng Trạm lè lưỡi liếm lên mặt Uý Lam, chiếc lưỡi nóng rực nhàng ma sát làm sợ hãi, lập tức đẩy đẩy ra hét lên " cần " Uý Lam muốn dùng chân đá , nhưng chân bị kẹp chặt, căn bản cách nào nhúc nhích. Uý Lam cực kỳ hoảng sợ, liên tục vùng vẫy, khóc rống lên.

      Tằng Trạm để ý đến tiếng khóc của Uý Lam, tay vói vào quần , lần xuống cặp mông căng tròn, xoa nắn, cảm xúc mềm mại đàn hồi, rất tốt... biết có phải bất kỳ bé nào cũng non mềm giống như vậy hay . " Chú ..." Uý Lam rất muốn ngồi dậy, nhưng người đàn ông trước mặt giữ chặt người . Trong bóng tối, đôi mắt đen loé sáng nhìn chằm chằm, thanh dịu dàng dụ dỗ " Chỉ cần em ngoan ngoãn, rất thoải mái " Uý Lam có chút khó hiểu, tại sao lại thoải mái? lập tức lắc đầu " Uý Lam cần thoải mái " Tằng Trạm nhéo mông Uý Lam, mông vừa trơn vừa mềm, chỉ cần bàn tay bao gần hết cặp mông của . những muốn nhéo mông , còn muốn sờ lên khe phía dưới, cũng chỉ đơn thuần thắc mắc, muốn biết khe đó có hình dạng thế nào, rốt cục có bao nhiêu , đúng vậy, lý do hết sức đứng đắn. Nghĩ như vậy Tằng Trạm liền cúi đầu liếm lên mặt .

      Chú đáng ghét, vì sao cứ liếm, rồi sờ, còn nhéo cả mông . Uý Lam bị lưỡi liếm láp đầy mặt, rất khó chịu, Tằng Trạm bỗng dừng động tác hôn liếm, nắm lấy vòng eo của Uý Lam có chút kinh hoàng, tinh tế gầy yếu đến vậy, chậm rãi đem cơ thể bé ép chặt lên cơ thể mình. bụng bị vật cứng rắn chọc vào, Uý Lam cảm thấy khó chịu, dùng tay đẩy đẩy lồng ngực cứng rắn của Tằng Trạm " Chú, tôi lạnh, chú đừng ôm sát như vậy " Tằng Trạm ngẩn người, bé còn chưa biết muốn làm gì sao. " Mấy tuổi?" Tằng Trạm hỏi . Uý Lam giọng " Uý Lam mười lăm " Mười lăm...Tằng Trạm nhắm mắt lại, đăm chiêu suy nghĩ, bé mới mười lăm, còn hai mươi sáu, có muốn tiếp tục hay đây... " Chú, tôi buồn ngủ..." Uý Lam xoay xoay người, cố thoát khỏi lồng ngực rộng lớn của .

      Tằng Trạm gật gật đầu, cũng làm tiếp cái gì, có điều bản thân giờ rất khó chịu. Cuối cùng tìm được hướng , bé này chắc chắn muốn, nhưng bây giờ...còn chưa tới lúc, tốt nhất đem vào trong thành phố, nuôi lớn thêm chút nữa rồi hẵng ăn. Tằng Trạm càng nghĩ càng hưng phấn, cự vật cũng phấn chấn thêm mấy phần, chọc vào bụng Uý Lam hơi đau, trưng ra khuôn mặt uất ức, giọng thầm " Chú, chú đừng chọc tôi nữa " Tằng Trạm bật cười, cúi đầu dùng vầng trán cọ cọ khuôn mặt , thấp giọng trả lời " Chú rất khó chịu " " Nơi nào khó chịu? "

      Uý Lam lo lắng hỏi, dù gì chú cũng cõng , còn nấu nước tắm cho , đem con chuột trong phòng đập chết, còn cho Uý Lam đồ ăn ngon. Uý Lam nắm chặt cánh tay Tằng Trạm " Vậy chú ngồi dậy được hay ? " Tằng Trạm lắc đầu " Tôi cũng muốn cử động, nhưng mà rất đau " " Nghiêm trọng như vậy?" Đôi mắt Uý Lam ngập nước, lo lắng nhìn Tằng Trạm . Tằng Trạm nắm lấy tay hỏi " Uý Lam biết thổi ?" dùng phương pháp đơn giản nhất lừa gạt bé ngây thơ thuần khiết. Uý Lam gật gật đầu, ý bảo mình biết, rồi chu môi thổi phù phù lên gò má . bị thổi đến vui vẻ sảng khoái, hài lòng xoa xoa đầu tiếp " Tôi vẫn rất đau, em có thể thổi phù phù xuống dưới chút "

    5. RIKY

      RIKY Well-Known Member

      Bài viết:
      359
      Được thích:
      574
      Chương 11

      Edit: TrangQA830810

      Úy Lam gật đầu, hỏi: " Nơi nào?" Tằng Trạm lôi kéo tay của Úy Lam, đặt lên giữa hai chân mình. Trời mùa đông rất lạnh, Tằng Trạm mặc chiếc quần quân nhân khá dầy, nhưng vật nam tính phía trong vẫn hùng dũng oai vệ ngẩng cao đầu, bị bàn tay Úy Lam chạm vào, nó còn nhúc nhích như ' chào hỏi ' " Quái vật…"

      Uý Lam kinh ngạc la lên. Tằng Trạm híp mắt nhìn chằm chằm. " Nếu khổ sở như vậy, tôi lấy dao." Cắt nó còn khó chịu! Nó còn có thể động đậy…Chú ấy cất giấu nó làm gì? Tằng Trạm khó thở tới công tâm, đè tay Uý Lam ấn xuống phần nhô lên ở đũng quần . " Cắt, về sau Úy Lam khó chịu cả đời." Tằng Trạm cúi sát bên tai Úy Lam thầm. Úy Lam có chút khó hiểu, phải chú chỉ muốn thổi thổi sao?

      Trong lòng bàn tay truyền đến cảm giác nóng bỏng, muốn rút tay về, nhưng bị bàn tay to lớn bao lấy nhàng ma sát cự vật phồng lớn . " Tại sao phải khổ sở?" Úy Lam hỏi. " Nó làm cho chú khó chịu, nhưng làm Úy Lam thoải mái…” Người đàn ông cười xấu xa, cách lớp áo sơmi của , nhắm ngay đỉnh ngực nho kia liếm ngụm. Tằng Trạm phải muốn khi dễ Uý Lam, nhưng ở người cách nào kiềm chế...Loại dục niệm đáng khinh này, quả thực càng ngày bành trướng!

      " Ừ!" Úy Lam ngu ngơ gật gật, vẫn nghĩ ra đành hỏi tiếp " Nhưng mà, vì sao lại có thể cho Úy Lam thoải mái?" Úy Lam cúi đầu, ở trong bóng tối nhìn chằm chằm vật nhô lên giữa hai chân Tằng Trạm, giọng hỏi " Chú, chỗ đó dùng để tiểu sao? " Tằng Trạm rất muốn đúng, nhưng vẫn chỉ mím môi cố gắng nhịn cười, dù sao cũng là dùng đến để làm em. " phải."

      Tằng Trạm thản nhiên đáp lời, vuốt vuốt đầu Uý Lam tiếp " Thổi vù vù cho tôi " Úy Lam ừ tiếng, trượt xuống dưới háng người đàn ông, cách lớp quần quân nhân thổi vù vù. Quần quân nhân quá dầy, khiến cho người đàn ông có cảm giác gì, trong bóng tối cảm thấy này đặc biệt đáng , người đàn ông ổn định lại tâm tình, dục vọng dũng mãnh như vậy cũng phải nhịn xuống.

      Úy Lam ra sức thổi, bị cỗ mùi hương kì dị xộc lên mũi, Úy Lam kề mặt lại gần, cẩn thận ngửi ngửi, tiếp theo lập tức đứng dậy, nằm qua bên, vật đó còn có mùi! Uý Lam có chút ghét bỏ quay lưng về phía . Tằng Trạm cũng so đo, cứ như vậy ngủ qua đêm. Người Tằng Trạm rất ấm áp, Úy Lam cả buổi tối đều đem chân hướng giữa hai chân Tằng Trạm cọ cọ.

      Nguyên bản có thói quen ngủ cùng người khác, nhưng thể trốn tránh cũng đành mặc kệ bé. Hai thân thể ngày càng dính chặt, Tằng Trạm đưa tay mò vào trong áo Uý Lam, xoa xoa da thịt mềm mại phía sau lưng của . Úy Lam nguyên bản có thói quen, nhưng ấm áp, cũng phản đối. Lúc Uý Lam tỉnh lại Tằng Trạm vẫn còn ngủ, chân của bị hai chân kẹp lại, Úy Lam giật giật chân ra, Tằng Trạm bỗng nhiên mở mắt, tỉnh lại, có ý tốt nhéo nhéo eo của . Úy Lam uất ức, hai mắt lại đỏ...

      Tằng Trạm buông ra, còn rất nhiều thời gian. Biết Tằng Trạm muốn ăn thịt, Úy Lam đem gà vịt trông coi kỹ, quyết để đụng vào. Theo thường lệ, trưởng thôn mỗi ngày đều bắt Tằng Trạm cùng Úy Lam nhà ông ăn cơm, ban ngày , buổi tối trở về. Buổi tối Uý Lam chịu đường, mỗi lần như vậy Tằng Trạm luôn cõng về.

      bé ngây thơ chút đề phòng, luôn bị bàn tay ma quỷ sờ nắn mông , bởi vì cõng lưng, nên chưa tìm được cơ hội tập kích bộ ngực , cảm nhận được hai khối căng mềm dán lưng, bèn xốc xốc cơ thể nhắn phía sau, để ngực ma sát lên vùng lưng rộng lớn của mình, hừ cái, cũng phát ra ý đồ bất chính của . Tằng Trạm muốn tiểu, Uý Lam đứng đợi gần đó, bỗng dưng có chuột từ bụi cỏ chui ra, Úy Lam hoảng sợ, quay người lại, đèn pin chiếu lên người Tằng Trạm đứng tiểu, Uý Lam kinh ngạc " Á " tiếng, ra là nó! Úy Lam tức giận " Chú còn phải dùng để tiểu " Tằng Trạm cảm thấy xấu hổ vì bị lật tẩy, im lặng trả lời .

      Nhưng Úy Lam cứ níu lấy vấn đề này luôn mồm, Tằng Trạm nhịn nổi, đành đổi đề tài, hỏi " Em bao lâu tắm rửa hả? " " Gì?" Úy Lam ngẩn người, hai tay vẫn ôm chặt cổ . " Hôi " Tằng Trạm vừa nhìn con đường tối đen phía trước, vừa cố để bật cười . Úy Lam mặt đỏ, giọng như muỗi kêu trả lời “ có nha, hôm kia, mới tắm.” xong còn cúi đầu hít hít người mình, nơi nào hôi chứ ...

      Tằng Trạm vẫn dùng giọng điệu chắc chắn với Uý Lam " Đúng là rất hôi " Úy Lam uất ức, ngập ngừng hỏi " Tôi trở về tắm liền... chú nấu nước nóng cho tôi được ?" " Ừ." Tằng Trạm gật đầu, tiếp tục dùng tay xoa bóp mông . " Phía sau lưng em đổ mồ hôi nhiều như vậy, tắm sạch được ?" Thốt ra lời trái lương tâm, vẫn có chút mong chờ câu trả lời của . Uý Lam hết sức thành " Đúng là tắm sạch phần lưng." Tằng Trạm nhếch miệng cười " Tôi chà lưng cho em." " Kì lưng..." Uý Lam vội vàng gật đầu đồng ý, trong thôn đứa đều có người thân kì lưng, nhưng có, nay có chú, tốt. Úy Lam cười hớn hở khen " Chú, chú tốt!"
      linhdiep17, Hale205, bellchuong2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :