1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Con Đường Sủng Hậu - Tiếu Giai Nhân (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. kabi_ng0k

      kabi_ng0k Member

      Bài viết:
      68
      Được thích:
      80
      Truyện hay quá chừng, cố lên nhen pạn
      Có thể tăng size chữ thêm ko pạn, đọc bằng dt nhin khá

    2. dieutu

      dieutu New Member

      Bài viết:
      19
      Được thích:
      13
      Thik truyện của nàng Tiếu lắm, đọc rất tiếu, thank bạn nhiều nhiều

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Uhm, bạn ơi, mình muốn làm tiếp với bạn bộ này được ko?

    4. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chào các tình .
      Bạn Hằng Lê đồng ý để mình edit tiếp bộ này.
      Quả muốn dịch cho trau chuốt thuần Việt tí nhưng thế lại giống văn phong các phần edit ở . Có gì các nàng góp ý thêm cho ta nhé. Ta beta lại sau.
      Ta edit tiếp là vì thích truyện này và cũng vì đọc chùa nhiều quá (mấy năm nay rồi) cảm thấy hơi ngượng nên tham gia vào cùng các nàng cho vui.

      Chương 83

      Đầu tháng chạp, có thánh chỉ xuống điều chuyển Phó Phẩm Ngôn về làm Thông Chính Tư Hữu, trước cuối năm vào kinh lĩnh chức, sau Nguyên Tiêu chính thức nhận nhiệm vụ.

      Phó Phẩm Ngôn vô cùng mừng rỡ, sau khi nhận chúc mừng của người trong phủ nha, vội quay về phủ. Vốn định khoe khoang đòi thưởng với thê tử trước, biết được hai nữ nhi ở trong phòng chuyện với thê tử, Phó Phẩm Ngôn đành phải thu liễm vui mừng, ở bên ngoài tản bộ vài bước, bình phục vui sướng trong lòng, lúc này mới vẻ mặt lạnh nhạt vào.

      "Hôm nay tại sao trở về sớm như vậy a?" Kiều thị ngồi giường ấm nhìn tỷ muội Phó Dung dạy Quan ca nhi đọc "Tam Tự kinh", thấy trượng phu tiến vào, vội ngồi dịch vào bên trong, nhường chỗ cho trượng phu, thuận tiện đưa lò sưởi tay bằng đống đỏ có hoa văn cá vàng trong tay cho trượng phu, "Bên ngoài lạnh, làm ấm tay trước , Xảo Hạnh mau chóng châm trà cho lão gia."

      Đường làm quan thuận lợi, kiều thê ôn nhu săn sóc, Phó Phẩm Ngôn chỉ cảm thấy toàn thân dưới đều ấm áp .

      Tiếp nhận lấy lò sưởi tay, lại uống chén trà nóng, Phó Phẩm Ngôn cười gọi Quan ca nhi: "Lại đây, đọc cho phụ thân nghe vài câu."

      Quan ca nhi nhếch miệng cười, được Phó Dung nâng đỡ đứng lên, quay người tới bên cạnh phụ thân, trực tiếp ngồi lênđùi Phó Phẩm Ngôn.

      Hai cha con hỏi đáp, Kiều thị cùng với Phó Phẩm Ngôn sóng vai ngồi, Phó Dung ở đối diện nhìn, rất nhanh liền phát mặt phụ thân che giấu được vui mừng, ngạc nhiên : "Phụ thân có phải có việc vui gì hay ?Conthấykhóe miệng củangười vẫn luôn vểnh lên."

      Kiều thị nghiêng đầu nhìn trượng phu.

      Phó Phẩm Ngôn cười khẽ, để ý tới thê tử và hai nữ nhi hiếu kỳ, xoa bóp khuôn mặt nhắn của nhi tử hỏi: "Quan ca nhi có nhớ Nhị tỷ tỷ ?"

      Quan ca nhi quay đầu xem xét vòng, dường như mới phát trong phòng thiếu người tỷ tỷ, nghiêm túc gật đầu: "Nhớ!"

      Phó Phẩm Ngôn sờ sờ đầu , cười : "Vậy phụ thân dẫn con kinh thành gặp nàng."

      Quan ca nhi chưa từng xa khỏi nhà, mờ mịt hỏi: "Kinh thành ở đâu a? Con..."

      Còn chưa hết, bị Kiều thị cướp vào trong ngực, Quan ca nhi khó hiểu, Kiều thị cũng rỗi rãnh quản có nguyện ý hay , vui mừng hỏi trượng phu: " kinh thành, là, là có chỉ tới sao?"

      Phó Dung cũng khẩn trương nhìn chằm chằm vào phụ thân.

      Phó Phẩm Ngôn : "Thông Chính tư Hữu, tứ phẩm, thăng hàng, cũng may có thể vào kinh, đỡ chomọi ngươi mỗi ngày nhớ thương Uyển tỷ nhi."

      Lời vừa ra, Kiều thị vui vẻ, liên tục hôn mấy cái ở mặt con trai, Phó Dung lại vội vã : "Vậy khi nào chúng ta khởi hành?"

      Phó Phẩm Ngôn đường sớm tính toán, "Mùng bảy , 2 ngày này mời bạn bè thân thích ở Tín Đô đến nhà ăn bữa cơm, xem như là từ biệt, sau đó còn phải thu thập hành lý, chốc lát cũng có cách nào lập tức khởi hành. Lúc rảnh rỗi mọi người cùng nhóm tỷ muội thân thiết tạm biệt , sau này chưa biết còn có thể gặp lại hay ."

      Phó Dung vui mừng vô cùng, nhưng nàng quên việc, đợi cha mẹ xong chính , giọng hỏi: "Phụ thân, trước đó phải người đối với việc vào kinh còn sựnắm chắc sao, lần này thuận lợi như vậy, có phải dùng nhân tình lớn nhờ người nào hỗ trợ hay a?"

      Kiếp trước phụ thân yên lành làm tri phủ Ký Châu, dường như cũng phải đặc biệt sốt ruột vào kinh, biết là vẫn ở lại như cũ, cũng vô cùng cao hứng mà qua năm, lộ ra bất cứ tiếc nuối nào. Lần này tỷ tỷ gả đến kinh thành, mẹ con các nàng thường nhớ thương, có lẽ phụ thân vì muốn thuận lợi vào kinh nên so với kiếp trước càng bỏ ra nhiều công phu hơn?

      Kiều thị lập tức trừng nữ nhi liếc mắt cái: "Phụ thân con có bản lĩnh, nhiều năm công tích như vậy, Hoàng Thượng đều nhìn ở trong mắt, có quan hệ gì với nhân tình?" Nha đầu này, bình thường chuyện miệng ngọt như vậy, hôm nay sao lại choáng váng như thế?

      Phó Dung rụt cổ lại, nàng biết mình hỏi như vậy, phụ thân khả năng thích nghe, nhưng quan hệ tới chuyện nàng có thể an lòng hay , hiểu được, nàng cho dù vào kinh thành, cho dù có cơ hội nhìn thấy An vương, cũng bó tay bó chân dám tận lực tiếp cận.

      Mẹ con các nàng mắt mày lại, Phó Phẩm Ngôn bật cười, ăn ngay : "Lúc trước nhờ bạn cũ giữ chức ở Lại bộ hỗ trợ lưu ý, bất quá mới chỉ làm ngũ phẩm, muốn giúp ta cũng giúp được, nhiều nhất sớm để lộ tin tức trước cho ta. Lần này thuận lợi vào kinh, quả nằm ngoài dự kiến."

      Kiều thị hừ : "Có cái gì mà giật mình, công chàng làm tốt, Hoàng Thượng trong lòng đều hiểu ."

      Thê tử mù quáng tin tưởng mình, Phó Phẩm Ngôn lặng lẽ nhéo nhéo tay nàng.

      Phó Dung lưu ý động tác của cha mẹ, mặt tươi cười, tâm lại trầm xuống.

      Hai đời trải qua làm nàng biết, trời có cái bánh tự nhiên rớt xuống, nhà mình đắc tội phủ Khánh quốc công, phụ thân bị biếm quan xem như là may mắn, tại thế nhưng vừa lòng đẹp ý trở thành quan ở kinh thành, khẳng định có người thầm hỗ trợ.

      Là ai hỗ trợ?

      Đại bá phụ Phó Phẩm Xuyên có khả năng, có lẽ ông ấy muốn giúp, nhưng có hiệu quả, bằng kiếp trước phụ thân phải 3 năm sau mới vào kinh.

      phải đại bá phụ, cũng phải bạn cũ của phụ thân, như vậy trừ Từ Tấn, Phó Dung lại nghĩ được người nào khác.

      Từ Tấn hỗ trợ từ khi nào?

      Là khi hai người "như keo như sơn" sớm trước chuẩn bị tốt, sau khi cắt đứt lười tốn công thu hồi ân huệ, hay vẫn là giúp sau khi cắt đứt?

      Nếu là người trước, Phó Dung lòng bội phục Từ Tấn rộng lượng, nếu là người sau, Phó Dung...

      Nếu phải cần thiết, nàng muốn cùng Từ Tấn có bất kỳ liên lụy gì. Nàng thích , trước đó Từ Tấn nhiều lần dây dưa, nàng thể ứng phó. giờ Phó Dung chỉ hi vọng Từ Tấn cũng triệt để quên nàng, hai người đường ai nấy . Nếu là người khác, đối phương vụng trộm đối tốt với nàng, Phó Dung có gì lo lắng. Nhưng Từ Tấn giống vậy, người này tính cách bá đạo lại có quyền thế, nếu như còn nhớ thương nàng, sau khi nàng vào kinh khẳng định còn có thể tìm cơ hội cùng nàng hòa hảo...

      Đáng tiếc nghi hoặc này trừ khi giáp mặt, tìm chứng cứ chỗ Từ Tấn, nàng có suy nghĩ nát óc cũng ra.

      Năm ngày sau, người nhà chuẩn bị thỏa đáng, trong gió lạnh thấu xương thổi mênh mông cuồn cuộn mà xuất phát .

      Phó Dung thích ngồi xe ngựa xa nhà, càng thích lên đường trong mùa đông khắc nghiệt.

      Đất trời lạnh lẽo, màn xe dầy nữa cũng thể hoàn toàn ngăn cản gió lạnh bên ngoài gào thét, đường, trong rừng lại càng khổ sở. Vất vả tới dịch quán, sau đêm ngon giấc lại phải dậy sớm. Trời lạnh, nhìn ra bên ngoài bầu trời xám trắng, tâm tình càng thêm bực bội. Nhưng Phó Dung lại thể oán giận gì, phụ thân đau lòng mẹ con các nàng, mỗi ngày đều đợi chờ đến mặt trờilên cao mới lên đường, hơn nữa mùa đông tối sớm, lần này vào kinh đường mất hơn 4 tháng.

      "Muội muội, muội nhìn ra bên ngoài u, có phải tuyết sắp rơi rồi hay a?"

      Xuất phát ngày thứ năm, Phó Dung luôn cảm thấy trời lạnh hơn hẳn, hơi đẩy rèm ra, thấy bên ngoài mảnh trầm, nhất thời kinh hãi.

      Phó Tuyên sát gần tới nhìn xem, mặt cũng lộ ra lo lắng: "Hơn nửa đúng rồi."

      qua bao lâu, trời liền bay đầy bông tuyết.

      Phía trước Phó Phẩm Ngôn phái Xảo Hạnh tới truyền lời, lệnh phu xe chạy nhanh lên, tranh thủ trước khi tuyết rơi lớn tới được dịch quán kế tiếp.

      Xa phu lĩnh mệnh, giơ roi ngựa thét to ra tiếng.

      Quan đạo cũng tính là bằng phẳng, chậm rãi cảm thấy gì, khi nhanh, ngẫu nhiên xóc nảy, mông Phó Dung có thể chệch ra khỏi giường hẹp, rất khó chịu, tức đến mức oán giận với Phó Tuyên: "Về sau dùrhế nào ta cũng nữa, mệt người!"

      Phó Tuyên bất đắc dĩ cười.

      Xe ngựa rốt cuộc dừng ở trước cửa dịch quán, đất tích lớp tuyết dày bằng hai tầng đế giày, mảnh trắng xoá, trời sáng lên đường cũng vắng vẻ. Bởi vì Phó Phẩm Ngôn phái người hỏi trước, dịch thừa cùng với dịch thừa phu nhân nhận được tin báo vội vàng dẫn nha hoàn, vú già giơ ô ra nghênh đón.

      Đây là dịch quán gần kinh thành gần nhất, mùa hè trước Kiều Thị cùng với dịch thừa phu nhân ở đây chuyện vui vẻ. Lần này đến, dịch thừa phu nhân vẫn còn nhận ra nàng, nghe người nhà vào kinh là bởi vì Phó Phẩm Ngôn được điều đến kinh thành , đối với Kiều Thị càng thêm thân thiện, tự mình thay Kiều Thị giơ ô: "Viện đều thu thập chỉnh tề, giường lò cũng đốt nóng rồi, phu nhân cứ yên tâm ."

      Kiều Thị ngó nhìn việnbên cạnh, thuận miệng hỏi thăm lúc này khách nhân trú ở dịch quánlà ai, ngộ nhỡ có biết còn đến chào hỏi.

      Dịch thừa phu nhân cười : "Đều là quan viên bình thường, bất quá gần tổng kết cuối năm, người từ nam chí bắc rất nhiều, phu nhân nếu phải sớm đặt trước, viện này chỉ sợ có người vào ở rồi, nhưng phải ai cũng giống phu nhân khí độ lớn, có người ỷ vào nhà mình có chút xuất thân, còn chê chúng ta sắp xếp tốt, nhất định muốn cướp cái viện có sân rộng này..."

      Kiều thị mỉm cười nghe, bước nhanh vào hậu viện. Dù sao chỉ là dịch quán, tòa viện tốt nhất này cũng chỉ 3 gian, hơn ở chỗ cảnh trí đẹp, góc tường phía xa phủ tuyết lớn có vài cành mai vàng nhạt đẹp mắt.

      Thấy nàng quan sát cây mai vàng, dịch thừa phu nhân lập tức chỉ ra ngoài tường : "Bên kia có mặt hồ, khi tuyết ngừng rơi, nếu người có nhã hứng, thìdẫn hai vị nương dạo chơi."

      Kiều thị cảm ơn, mời nàng vào uống trà, dịch thừa phu nhân định từ chối, tiểu nha hoàn áo xanh vội vàng chạy vào, "Phu nhân, bên ngoài có hai vị khách quý tới, lão gia mời ngài qua!"

      Dịch thừa phu nhân kinh hãi, vội vàng .

      Phó Dung nhìn hàng dấu chân dịch thừa phu nhân lưu lại mặt tuyết, vừa buông mũ áo choàng xuống, vừa lo âu hỏi mẫu thân: "Nương, là khách quý, lát cầu chúng ta chuyển ra ngoài ?" Bây giờ đường tuyết lớn, trước sau đều có thành trấn, trời vừa chập tối ...

      Kiều thị nhận Quan ca nhi từ trong tay vú nuôi, vỗ nhè : "Yên tâm , cho dù là khách quý, dịch quán này cũng đến mức cho chúng ta ở, người ta giảng đạo lý, cùng lắm chúng ta đổi sang viện khác." Lại phân phó bọn nha hoàn tạm thời cần mở rương lấy đồ vật, miễn cho phải đổi viện lại phải lần nữa bận rộn.

      Tỷ muội Phó Dung cũng còn tâm tư vào trong buồng, mỗt người nâng cái lò sưởi tay ngồi bên cạnh mẫu thân, cùng nhau nhìn ra bên ngoài tuyết lớn tuôn rơi. Quan ca nhi im lặng tựa vào trong ngực mẫu thân, mơ màng buồn ngủ.

      Treo tâm trạng lơ lửng chờ gần tới hai khắc, Phó Phẩm Ngôn nhanh tới, thấy mấy mẹ con bộ dáng như lâm đại địch, quái dị : "Tại sao vào trong phòng ngồi?"

      Kiều Thị ngẩng đầu hỏi : "Nghe có khách quý tới, chàng trông thấy sao?" Khách quý bình thường, dịch thừa cũng vội vã gọi thê tử tới thương lượng như vậy.

      Phó Phẩm Ngôn bừng tỉnh, trước ra lệnh cho bọn nha hoàn thu dọn đồ đạc, lúc này mới giải thích: "Là Túc vương điện hạ, còn có Nhị thiếu gia phủ Quảng Uy tướng quân, hai người vừa từ Bá Châu trở về, gặpphải tuyết lớn, đành phải đến bên này tìm nơi ngủ trọ. Đúng rồi, dịch thừa dịch quán hết chỗ, vốn định thỉnh chúng ta nhường viện lại, chuyển đến chỗ bọn họ bên kia, Túc vương điện hạ lên tiếng ngăn cản, cùng với thuộc hạ ở nhà khách trước mặt chúng ta. Ngộ nhỡ ngày mai tuyết ngừng, chúng ta có thể phải ở lại nhiều ngày, mẹ con các người lưu ý chút, đừng ra phía trước."

      Kiều thị cực kỳ kinh ngạc: " tháng chạp, bọn họ Bá Châu làm gì vậy?"

      Chính là câu Phó Dung muốn hỏi. phải nàng tự phụ, quả thực là quá trùng hợp, như thế nào bọn họ chân trước đến, Từ Tấn chân sau tới?

      Phó Phẩm Ngôn : "Nghe thời gian trước núi rừng Bá Châu phía Tây Bắc xuất con linh hồ, đúng lúc Thục phi nương nương thân thể thoải mái, Túc vương điện hạ liền tự mình săn linh hồ. Chẳng những hồ ly kia toàn thân tuyết trắng tia tạp sắc, đôi mắt cũng cực có linh tính, cái đuôi bên cạnh có thêm đám lông, dường như thêm cái đuôi nữa, quả thần kỳ."

      "Con muốn nhìn!" Quan ca nhi chẳng biết từ lúc nào tinh thần tỉnh táo, giòn giã đáp lời.

      Kiều thị thuần thục dỗ : "Trời tối rồi, linh hồ phải ngủ, ngày mai nương lại dẫn con nhìn a." Nghe trượng phu miêu tả, nàng cũng muốn nhìn, nhưng đối phương là Túc vương, các nàng vẫn nên bớt gây chuyện cho trượng phu, về phần nhi tử, có lẽ ngủ giấc là quên. Nếu vẫn còn nhớ, cùng lắm sáng mai lại nghĩ cách dối, gạt gẫm tiếp.

      Dỗ nhi tử xong, lại thấy thần sắc Phó Dung có chút ngu ngơ, nghĩ tới nữ nhi từng gặp Túc vương, Kiều thị khỏi để tâm, hỏi dò: "Nùng Nùng nghĩ cái gì vậy?". Đường đường vương gia, nữ nhi cho dù tốt mấy, chỉ sợ cũng khó trèo cao, Kiều thị cũng hy vọng nữ nhi động tâm sai, tương lai phải thất vọng.

      Phó Dung hoàn hồn, nhìn đệ đệ, nghịch ngợm nháy mắt với mẫu thân: "Nương yên tâm, nữ nhi lớn, dù có tò mò cũng nhìn."
      Last edited: 7/3/19
      Uyên Sama, thanhbinh, Thanh Hằng43 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :