1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ánh Dương Hạnh Phúc - Tĩnh Phi Tuyết [DROP - LINK HOÀN TRANG CUỐI]

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 27
      Editor: OrchidsPham


      Có lẽ là bởi vì biết bên cũng coi như “người đông thế mạnh”, có Vệ Cẩm Huyên, Hứa Dương, lão Trịnh, Tần Chu, còn cả tiểu Lý tiểu Triệu mà chưa gặp, cho nên lần gặp mặt người nhà Trần Bình Bình này cũng coi như thuận lợi, tuy rằng họ đau lòng đến cực điểm nhưng lúc chuyện cũng xuất vấn đề gì thoải mái.


      Mục đích Trương Tư Ninh tới đây chủ yếu là lại ràng việc lần, như việc buổi chiều ngày 20 Trần Bình Bình xin nghỉ, còn cả việc cùng Hứa Dương tìm người hôm qua, cả chuyện tới đồn cảnh sát lấy khẩu cung vừa rồi. Nhưng dù sao cũng ngốc, biết có vài lời mẫn cảm có thể cùng cảnh sát nhưng thể với người nhà nạn nhân được.


      Ngày đó khi Trần Bình Bình xin nghỉ, có mơ hồ cảm thấy ấy có tâm lo lắng gì đó, chỉ là lúc ấy để ý suy nghĩ nhiều.


      Lời này nếu với người nhà Trần Bình Bình cho dù người ta vốn tính ỷ lại vào , có lẽ sau này cũng đổ vấy lên người , dời phần trách nhiệm cho .


      Nhưng vấn đề là, ai có thể nghĩ xảy ra loại chuyện này chứ?


      Tuy rằng có tự trách nhưng cũng nguyện ý vì chút tự trách này mà tự tìm phiền toái cho mình, lại cũng trình bày với cảnh sát rồi, tính là cố tình giấu diếm.


      Lúc rời khỏi khách sạn, Vệ Cẩm Huyên để tiểu Trịnh lại đây sắp xếp công việc, để mấy người lão Trịnh trở về nghỉ ngơi. Trương Tư Ninh cũng bảo Hứa Dương trở về, mấy ngày này chắc chắn cửa hàng bán hoa có cách nào buôn bán được rồi. Vừa có tâm trạng, lại nhân viên cửa hàng vừa xảy ra chuyện còn mở cửa buôn bán kiếm tiền, người khác biết được chắc chắn lời ra tiếng vào, mắng máu lạnh, người nhà Trần Bình Bình có lẽ cũng tức giận.


      Vệ Cẩm Huyên bảo lão Trịnh đưa và Trương Tư Ninh về biệt thự, Trương Tư Ninh lại phải về tiệm, giải thích: “Có chút hoa phải tưới nước, hơn nữa tôi muốn về thay quần áo khác.”


      Lý do chính đáng, Vệ Cẩm Huyên cũng đồng ý, nhưng lo lắng khi để mình nên liền cùng .


      Đến khu Trương Tư Ninh ở, lão Trịnh để xe lại, bản thân gọi taxi trở về, tuổi ông , ép buộc lâu như vậy cũng quá mệt mỏi rồi.


      Chỉ là đêm về, lúc đẩy cửa ra lại cảm thấy vắng lặng hơn hẳn bình thường. Trương Tư Ninh để dép lê bên chân Vệ Cẩm Huyên để đổi, trở về phòng thay bộ đồ thể thao màu đen, lúc này sắp giữa trưa, dù đói cũng phải ăn.


      Trương Tư Ninh tới phòng bếp mở tủ lạnh ra nhìn rồi quay lại với Vệ Cẩm Huyên: “Giữa trưa ăn mì , mì xào, được ?” Đơn giản gọn gàng, lúc này có tâm trạng làm bữa ăn quá phức tạp.


      Dĩ nhiên là Vệ Cẩm Huyên đồng ý, lại cũng nguyện ý nghe lời .


      Dùng xong bữa trưa, Trương Tư Ninh xuống lầu tưới hoa, bảo Vệ Cẩm Huyên ở lầu nghỉ ngơi. đứng tiện, cầu thang ở đây lại gấp khúc, lúc lên còn tốt, xuống hơi phiền phức cho nên Vệ Cẩm Huyên cũng kiên trì muốn theo. Chỉ là ngờ Trương Tư Ninh vừa xuống lầu lát lại vội vàng chạy lên, cửa vừa mở ra liền đóng sập lại tựa lưng vào cửa thở hổn hển, sắc mặt gần như trắng bệch, trong đôi mắt đen láy là luống cuống kinh hoảng rệt.


      Vệ Cẩm Huyên buông điều khiển từ xa, chống gậy bước nhanh tới, nhíu mày nhìn : “Làm sao vậy?”


      “Tôi…” Vừa mở miệng liền nghẹn giọng được nữa, hiển nhiên là bị điều gì đó làm cho quá sợ hãi nên mới vậy. Vệ Cẩm Huyên càng nhíu chặt mày lại, đưa tay ôm vào lòng, lúc này mới phát ra thân thể run rẩy nhè .


      “Tư Ninh, ngoan, đừng sợ, cho tôi biết xảy ra chuyện gì vậy?” giọng an ủi, môi khẽ hôn lên trán , đôi tay khỏe mạnh siết chặt vào lòng như bến cảng che gió che mưa, ấm áp lại mạnh mẽ, cuối cùng cũng khiến Trương Tư Ninh chậm rãi tỉnh táo lại.


      Trương Tư Ninh thở dài hơi, nhìn ánh nắng sáng lóa ngoài cửa sổ phòng khách, lại cảm nhận được cái ôm mạnh mẽ của , cuối cùng nuốt nước miếng, hơi lo sợ bất an : “Tôi ở dưới lầu… hình như… hình như nhìn thấy… Trần Bình Bình…” Lời vừa xong, nước mắt chịu khống chế mà lăn dài, con người ta ở thời điểm sợ hãi hoặc bi thương tuyến lệ vô cùng phát triển.


      Vệ Cẩm Huyên là người theo thuyết vô thần, tin đời có ma quỷ. Nhưng nhìn dáng vẻ của Trương Tư Ninh lúc này hiển nhiên bị dọa . tin có ma quỷ cho nên càng hướng về khả năng bởi vì Trần Bình Bình chết oan, lại từng làm ở đây, quan hệ với Trương Tư Ninh tệ, khi Trương Tư Ninh ở cửa hàng bán hoa có lẽ cũng nghĩ đến cảnh tượng Trần Bình Bình ở trong tiệm trước kia, nhìn cảnh nhớ người nên khó tránh suy nghĩ miên man, trong lúc sợ hãi sinh ra ảo giác.


      “Đừng nghĩ bậy, đời này căn bản là có ma quỷ.” Vệ Cẩm Huyên tay ôm lấy tới trước ghế salon ngồi xuống, nâng cằm lên để ngẩng đầu nhìn mình, đối diện với nghiêm túc : “Tư Ninh, em quá mệt mỏi cho nên mới sinh ra ảo giác, lại giờ là giữa trưa, dù có ma quỷ ban ngày ban mặt thế này làm sao xuất được? hồn phi phách tán đúng ?” mấy lời cuối cùng còn dẫn theo chút trêu chọc, muốn làm thả lỏng.


      mà, tôi thấy được, còn nghe ấy gọi tôi nữa.” xong, hai mắt Trương Tư Ninh lập tức đẫm lệ lưng tròng, rất tin tưởng đời có ma quỷ. Ông bà ngoại sống ở nông thôn, nơi đó truyền thuyết về ma quỷ rất nhiều, trước đây Trương Tư Ninh cũng nghe ít, liền rất tin đời này có quỷ quái tồn tại, lại Trần Bình Bình chết thảm như thế, rất có khả năng biến thành lệ quỷ.


      nương này tại có chút thác loạn, suy nghĩ vớ vẩn trong đầu có ít, ngay cả những đoạn hình ảnh khủng bố trong phim kinh dị từng xem cũng đều về hết. Vệ Cẩm Huyên mệt mỏi sinh ra ảo giác, lại càng cảm thấy tiếng gọi vừa rồi nghe thấy dưới lầu giống giả.


      Vệ Cẩm Huyên bất đắc dĩ, biết sợ hãi, tại gì cũng vô dụng.


      “Vậy chúng ta xuống lầu nhìn xem lần nữa được ?”


      Trương Tư Ninh muốn xuống, nhưng cũng yên tâm để Vệ Cẩm Huyên xuống lầu mình, nghĩ nghĩ : “Từ bên ngoài mở cửa tiệm vào thôi.” Vừa rồi trực tiếp từ thang lầu xuống, cửa chính và cửa sổ tiệm hoa đều đóng chặt, tuy bên ngoài là giữa trưa nhưng bên trong chút ánh sáng, tuy bật đèn nhưng vẫn vô cùng trầm, trước kia cảm thấy gì, tại lại cảm thấy vô cùng sợ hãi.


      Người ta tai nghe là giả, mắt thấy mới là , nhưng vừa nghe được lại vừa nhìn thấy cho nên càng thêm sợ hãi.


      Vệ Cẩm Huyên theo Trương Tư Ninh vào thang máy, vòng ra khỏi khu nhà đến mở cửa tiệm. tại là giữa trưa, cửa hàng xung quanh đều bận việc cho nên ai chú ý tới hai người.


      Mở toang hết cửa, cửa sổ ra, từ ngoài nhìn vào cửa hàng bán hoa sáng bừng. Vệ Cẩm Huyên dẫn đầu vào cửa hàng, Trương Tư Ninh theo phía sau nhưng ánh mắt chỉ dám nhìn Vệ Cẩm Huyên, cũng dám đảo loạn chỗ khác. Trong đầu ngừng suy nghĩ miên man, đây là lần đầu tiên nhìn thấy ma, khi mẹ qua đời lúc thủ linh cũng sợ hãi nhưng lại nhìn thấy gì hết, Trần Bình Bình với quan hệ bình thường lại làm nhìn thấy, từ đó có thể thấy là người thân vẫn tốt hơn, nhảy ra dọa người.


      Vệ Cẩm Huyên dạo quanh cửa hàng bán hoa vòng: “Nhìn , cái gì cũng có.” quay lại với .


      Lúc này cảm xúc của Trương Tư Ninh ổn định hơn chút, liền bĩu môi : “Dĩ nhiên, tại cửa tiệm mở toang, ánh nắng tràn vào, dù có ma cũng bị dọa chạy mất.”


      Vệ Cẩm Huyên biết dù lúc trước chỉ là ảo giác của nhưng trong suy nghĩ của này là nhìn thấy nghe thấy được tiếng của ma, nên lúc này dù gì có lẽ cũng xóa bỏ được sợ hãi trong lòng .


      Tạm thời thể để lại cửa hàng bán hoa được, nếu cứ liên tục xuất ảo giác dọa người như thế chắc chắn gặp chuyện may.


      Lúc này Trương Tư Ninh đúng là dám ở lại đây mình, mặc kệ là cửa hàng bán hoa hay nhà lầu, trong mắt đều biến thành nơi khủng bố. Nên khi Vệ Cẩm Huyên mời tới nhà mình ở thời gian gần như đồng ý chút do dự. Mặc kệ là ở khách sạn hay mua phòng ở khác trong lúc này đều làm yên tâm. trắng ra chính là dám ở mình, muốn có người ở cùng, có người liền có thêm can đảm.


      Lúc này Trương Tư Ninh vội vàng tưới nước cho mấy bồn hoa trong tiệm, về phần hoa tươi còn sót lại cứ để đó tính sau. Khóa kỹ cửa tiệm, trở về nhà thu dọn hành lý, dùng túi nilon đựng toàn bộ đồ ăn trong tủ lạnh, chuẩn bị đem tới nhà Vệ Cẩm Huyên ăn, tránh lãng phí.


      Vì bị dọa sợ, Vệ Cẩm Huyên càng thêm lo lắng dám để Trương Tư Ninh lái xe cho nên gọi điện thoại bảo tiểu Trịnh từ khách sạn tới đây, trước hết để cậu ta đưa hai người về biệt thự .


      Đợi sắp xếp xong, Vệ Cẩm Huyên bảo Trương Tư Ninh trở lại phòng ngủ giấc, Trương Tư Ninh mệt nhọc nên liền gật đầu đồng ý, chỉ là lúc ngủ cũng dám đóng cửa, phải mở rộng cửa phòng mới dám ngủ. như vậy đúng là làm người ta dở khóc dở cười, Vệ Cẩm Huyên vuốt vuốt sống mũi : “Sao lá gan của em lại vậy chứ? Lúc trước nửa đêm em còn xuống lầu từ bên trong tiệm mở cửa cho tôi cũng đâu có vấn đề gì?”


      Trương Tư Ninh chớp mắt, rầu rĩ : “Lúc trước tôi chưa từng gặp ma.”


      như thế khiến bất đắc dĩ, trong lòng lên kế hoạch đưa Trương Tư Ninh khám bác sĩ tâm lý.


      Trương Tư Ninh mở cửa ngủ rất ngon, cũng gặp ác mộng, lúc tỉnh dậy là chạng vang, trời còn chưa tối hẳn. Việc đầu tiên khi tỉnh dậy chính là bật điện trong phòng lên, còn bật hết cả điện ngoài hành lang lên, hoàn toàn chút khách sáo là bản thân ở nhà người khác.


      Qua lát mới để ý cửa phòng mình có dán tờ giấy nhớ, kéo xuống đọc, là Vệ Cẩm Huyên để lại, buổi tối có xã giao, bảo tỉnh lại xuống lầu, thím Tào ở nhà.


      Thím Tào được Vệ Cẩm Huyên lại những chuyện xảy ra với Trương Tư Ninh, cũng biết chỉ có thân mình ở Vũ Lăng, bên cạnh có thân nhân liền thương hơn. Thấy Trương Tư Ninh xuống lầu, thím Tào vô cùng nhiệt tình chào hỏi , bảo chờ chút, cơm nước lập tức xong ngay.


      Trương Tư Ninh ngoan ngoãn gật đầu, chủ động đến phòng bếp muốn giúp đỡ, thím Tào cần, múc bát canh giò heo cho uống trước. Ăn xong cơm chiều, thím Tào rửa chén đĩa trong phòng bếp, Trương Tư Ninh ngồi ở phòng khách xem tivi, Hứa Dương gọi điện tới hỏi bắt được hung thủ chưa, Trương Tư Ninh còn chưa có tin gì mới, Hứa Dương liền với : “Chị Tư Ninh, vừa rồi em họ Trần Bình Bình gọi điện thoại cho em, họ muốn tới phòng trọ của Trần Bình Bình xem, dọn dẹp lại đồ đạc bên trong chút.”


      Việc này đúng là nên làm, Trương Tư Ninh ừ tiếng, chịu đựng sợ hãi trong lòng hỏi: “Cậu có chìa khóa phòng sao? phải cảnh sát trường tìm thấy túi xách của Trần Bình Bình sao?”


      Hứa Dương liền : “Có thể trực tiếp tìm chủ cho thuê nhà.”


      Trương Tư Ninh à tiếng: “Vậy cậu , có gì cần liền trực tiếp gọi điện cho chị.”


      Hứa Dương biết liền cúp máy.


      Buổi tối gần 1 giờ sáng Vệ Cẩm Huyên mới trở về, lúc Trương Tư Ninh nghịch điện thoại liền vô ý mở lịch ra xem, mới nhớ ra hôm nay hẳn là ngày thăm Vệ Trân Trân.
      Last edited: 9/5/17
      minhhanhng, ATranh, 13emap23 others thích bài này.

    2. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Thay text
      Last edited: 9/5/17
      ATranh, 13emap, mylien196128 others thích bài này.

    3. hoai90

      hoai90 New Member

      Bài viết:
      21
      Được thích:
      21
      :yoyo19:Tuyệt vời. cảm ơn bạn nhiều lắm
      OrchidsPham thích bài này.

    4. anhhai1997

      anhhai1997 Active Member

      Bài viết:
      135
      Được thích:
      143
      cố lên nha bạn. truyện hay lắm!
      :th_8::th_8::th_8:
      OrchidsPham thích bài này.

    5. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Cửa phòng ngủ mở nè... Cho mình đầu óc đen thui hỏi xí... Phòng tắm sao vậy...??? Hí hí
      OrchidsPham thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :