1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ám chiến tâm huyền - Huyền Lộng (77/77 + PN5/5)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tonton

      tonton Well-Known Member

      Bài viết:
      128
      Được thích:
      1,153
      Chương 47

      Editor: ton ton


      Dùng xong điểm tâm, theo thường lệ tiễn bước Giang Triết Tín, vẫn như cũ thờ ơ lạnh nhạt hôn tạm biệt tôi, chút xíu nào đề cập đến chuyện Hoa Thương, hiển nhiên cũng để ý, càng có sinh nghi gì.

      Tôi và Giang phu nhân ngồi vào xe, Giang Hoa đứng ở cửa : "Bội Phân, hôm nay cho thêm vài người theo cả hai . Nơi đó đông đúc, hoàn cảnh hỗn loạn."

      Giang phu nhân cười: "Chúng em dạo phố, cũng phải kéo bè kéo lũ đánh nhau, vẫn là chỉ cần hai người bọn họ theo giúp em xách đồ là đủ rồi. Sợ nhất là sau lưng kéo theo đống người, vướng chân vướng tay, chúng em mua sắm cũng chẳng sảng khoái."

      Giang Hoa cũng thêm gì nữa, phất phất tay. Hai vệ sĩ lúc này mới vào trong ô tô, lần lượt ngồi vào vị trí lái xe và phụ xe.

      Tôi vẫy tay về phía Giang Hoa: "Cha, chúng con ạ." Giang Hoa ôn hòa gật đầu.

      Xe vững vàng lái ra khỏi cửa lớn, tôi chẳng còn hưng phấn như ban đầu nữa, ngược lại có chút chán nản, ngoại trừ Giang phu nhân, còn thêm hai người nhìn chằm chằm tôi, làm sao tôi có cơ hội gặp .

      Giang phu nhân ngược lại bừng bừng hăng hái, suốt dọc đường người giới thiệu cho tôi nhiều nơi mua sắm độc đáo khác ở quảng trường Hoa Thương, cùng với những kỷ niệm và kinh nghiệm mua sắm ở nơi đó của bà.

      Tôi vẫn mỉm cười lắng nghe, liên tục gật đầu, nhưng từ đầu đến cuối lại chỉ nghĩ đến chuyện khác.

      Khoảng chừng nửa tiếng sau, tôi rốt cục nhìn thấy trung tâm thương mại Hoa Thương trong truyền thuyết, cũng là nơi dạo gần đây khiến tâm hồn nhiễu loạn.

      Xe xuống đường phụ, hướng về phía Hoa Thương ngày càng gần, hạ kính cửa xe xuống, quan sát toàn diện đánh giá chỉnh thể kết cấu Hoa Thương.

      Xứng đáng với từ mà Giang phu nhân vừa rồi dùng đến "Hàng mẫu hạm siêu khổng lồ dành cho việc buôn bán", chỉ nhìn vào ngay vẻ mặt bên ngoài của nó liền thấu lộ ra khí phách và hơi thở vị thiên tử, nhìn đo bằng mắt thường nơi này rộng ước chừng 1000 mét. Xe bắt đầu dọc theo con đường uốn lượn mà bảng hướng dẫn dừng xe chỉ cho, tôi nhìn thấy hai tòa nhà khách sạn cao tầng phụ thuộc nằm phía sau khu mua sắm chính ra với cùng phong thái, chiều ngang từ nam tới bắc ít hơn 400 mét.

      Tôi chăm chú dán mắt vào nơi phương bắc cao ngất thẳng, xa hơn, cao hơn là tòa khách sạn của khu Hoa Thương, nhìn ký hiệu huy hoàng bắt măt của nó, trong lòng nổi lên tầng lo lắng. Em đến rồi Bá Văn, cho dù thể thấy , ít nhất có thể được kề bên gần đến như vậy.

      Xe giảm tốc, sắp sửa vào bãi đậu xe dưới đất.

      Giang phu nhân căn dặn: "Để tôi và Lăng Tịch xuống trước, chúng tôi vào từ cửa chính. đậu xe xong đến tìm chúng tôi."

      Vệ sĩ lái xe trả lời vâng, vững vang ngừng xe bên, vệ sĩ ngồi ghế bên cạnh nhảy xuống, mở cửa xe cho Giang phu nhân. Tôi tự mình bước xuống từ bên kia hông xe.

      Giang phu nhân lôi kéo tay của tôi, mang tôi vào trung tâm thương mại Hoa Thương từ cửa chính. Vệ sĩ theo sau lưng chúng tôi.

      Ngay tầng "bài mục tinh phẩm thế giới" hấp dẫn ánh mắt của nữ giới, những nhãn hiệu thời trang, vật phẩm trang sức cùng với các quần mỹ phẩm trang điểm cao cấp nhất của thế giới, từng chỗ từng chỗ nối tiếp nhau, khách du lịch, người mua sắm đông đúc di chuyển ngừng, việc buôn bán làm ăn của mỗi chỗ tựa hồ đều rất sinh động, quả nhiên tiền từ phụ nữ là dễ kiếm nhất.

      Giang phu nhân : "Lăng Tịch, chúng ta hãy từ từ dạo vòng quanh, con xem xem có thứ gì thích cứ cho mẹ biết nhé."

      Tôi gật đầu cười : "Được ạ. Những thứ kia làm cho con hoa cả mắt, rất khó lựa chọn."

      Giang phu nhân cũng cười: " vội, đây chỉ mới bắt đầu thôi. Tầng hai, tầng ba còn có rất nhiều nữa ấy. Chúng ta chậm rãi dạo, có thời gian cả ngày kia mà."

      Chúng tôi chậm rãi dạo quanh, vệ sĩ phía sau lấy điện thoại báo cho lái xe vị trí chúng tôi, rất nhanh người vệ sĩ kia cũng tìm được chúng tôi, hai người nhắm mắt theo phía sau chúng tôi.

      Tôi căn bản vô tâm mua sắm, hoàn toàn theo ý thích của Giang phu nhân, khi cảm thấy hứng thú với cửa hàng nào tùy tiện nhìn xem chút, nghe bà giới thiệu, trả lời câu hỏi của bà, hoặc là tham khảo ưu khuyết điểm của bộ y phục hoặc trang sức nò đó. Dù vậy, đến hai giờ, trong tay của vệ sĩ ôm theo dưới mười túi to .

      Thời gian lúc này tựa hồ trôi qua đặc biệt nhanh. Nhoáng cái đến giờ cơm trưa, mà chúng tôi vào lúc này mới đồng thời cùng cảm giác được có chút hơi mệt nhọc.

      Giang phu nhân đưa tôi lên tầng sáu, nơi này tập trung các quán ăn chiêu bài của đủ chủng loại món ăn thiên nam địa bắc, hơn nữa còn có những cửa hiệu danh tiếng lâu đời hơn trăm năm. Chúng tôi tùy hứa vào chi nhánh tiệm vịt gừng Quý Phúc Lâu, Giang phu nhân giải thích canh vịt rất bổ với cơ thể người, cố ý phải ăn nhiều thêm vài chén.

      Chuyện làm ăn nơi này rất tốt. Chúng tôi ngồi xuống lâu, rất nhanh tìm thấy bàn trống. Vệ sĩ ngồi ở bàn khác bên cạnh chúng tôi, chỉ chọn vài món rồi như vũ bão dùng xong, sau đó cẩn thận lưu ý tình huống bống phía hết sức chăm chú đề phòng.

      Kẻ có tiền có cái gì tốt? Ngay cả ăn bữa cơm cũng mệt như vậy. biết hy vọng xa vời, nhịn được trong lòng bắt đầu oán thầm.

      Thức ăn trước mắt còn lại rất nhiều, tôi ăn vào nữa. Tôi khẽ hỏi: "Mẹ, mẹ có muốn vào nhà vệ sinh ạ?"

      Giang phu nhân lắc đầu, "Mẹ . Con muốn à?"

      Tôi gật đầu. Trong lòng chợt động.

      Giang phu nhân : "Ra bên ngoài cứ thẳng, đến cuối cùng bên tay phải là tới."

      Tôi lại gật đầu, thêm: " biết người có nhiều hay . Người ta xem nhiều lắm. Đúng dịp mẹ hãy nghỉ ngơi chút, buổi chiều có thể đều phải bộ, con sợ bổi tối mẹ bị đau chân."

      Giang phu nhân cười: "Lúc mua đồ này nọ cảm giác, giờ vừa ngồi xuống, đúng là thấy mệt mỏi. Con , cần vội. Mẹ ở đây chờ con."

      Tôi lập tức đứng lên, xoay thân muốn .

      vệ động tác so với tôi còn mau hơn, hai bước về phía tôi cung kính : "Hứa tiểu thư cần gì ạ?"

      "Tôi toilet." Chẳng lẽ còn muốn theo?

      "Tôi đưa ." xong, thực ở phía trước dẫn đường.

      Tôi quay đầu nhìn Giang phu nhân chút, bà tí mảy may tỏ vẻ ngoài ý muốn nào, chỉ mỉm cười gật đầu.

      Tôi nhụt chí, tôi xác định, lại có thêm bất kỳ hy vọng gì rồi.

      Tôi từ nhà vệ sinh ra, vệ sĩ vẫn chờ ở cách đó xa. Chúng tôi trước sau tiêu sái trở về.

      Giang phu nhân nhìn nhìn đồng hồ: "Lăng Tịch, con cũng nghỉ ngơi thêm chút. Bây giờ là 12 giờ 50, chúng ta 1 giờ lại tiếp."

      Thời gian đối với tôi mà hoàn toàn thành vấn đề, tôi có ý kiến.

      giờ đúng, chúng tôi chuẩn bị xuống lầu ba tiếp tục việc mua sắm buổi sáng. Người xếp hàng chờ đợi ở thang máy nhiều vô cùng, xem tình hình đợi hai ba nhóm nữa cũng thể tiếp.

      Giang phu nhân : "Quên , chúng ta thang cuốn cũng được."

      Vừa xuống đến tầng năm, chợt nghe thấy biết từ đâu truyền đến tiết tấu nhộn, nhịp trống cùng từng trận vỗ tay. Ngay giữa trung tâm có người gì đó, nhưng microphone tiếng vang quá lớn, hơn nữa tựa hồ có cảm giác khoảng cách, căn bản nghe ràng lắm.

      Tôi cùng Giang phu nhân nhìn nhau hồ nghi, bỗng nhiên phía sau vọt tới ít người trẻ tuổi, đều rất vội vàng vượt qua chúng tôi, hoặc chạy hoặc nhanh xuống thang cuốn. Tiếp đó ngừng có từng đợt sóng người mạnh mẽ, người người vẻ mặt rất hưng phấn.

      để ngáng đường, chúng tôi đều nép vào đứng dọc theo bên trái. Mỗi người cách nhau bậc thang cuốn. Vệ sĩ đứng ở trước mặt và sau cùng, nhìn đến tư thế này, bọn họ càng thêm cẩn thận chú ý nhìn chúng tôi.

      Khoảng nửa phút sau chúng tôi cũng đến tầng bốn, có thể nghe được ràng thanh của người dẫn chương trình. Giang phu nhân lộ vẻ bừng tỉnh hiểu ra, với tôi: "Tầng này là tầng nghỉ ngơi giải trí, ở đây cung cấp đủ loại hình ca hát, khiêu vũ, tập thể hình, xem phim, còn có khu trò chơi v.v.... đủ hết các hạng mục hoạt động giải trí. Giải đất khu trung tâm của tầng này có sân khấu, hôm nay náo nhiệt như vậy, sợ là có biểu diễn hoặc thi sắc đẹp rồi. , chúng ta cũng xem nào."

      Giang phu nhân lôi kéo tôi theo đám người, rất nhanh bước tiếp được, phía trước rộng ngay lại sân khấu trung tâm rộng khoảng 30 mét là bức tường người đám đông dày đặc. Ngọn đèn xán lạn cách mét cao, hưởng rung động đầy trời.

      tấm vải bắt mắt phất phơ giữa trung: "Hội diễn ký tặng tại trường của Siêu sao Hồng Kông XXX, đại diện phát ngôn cho sản phẩm XXXX".

      Ngôi sao ca nhạc dưới lời giới thiệu của người dẫn chương trình, khi đám đông người xem vỗ tay hoan hô bước vào giữa sân khấu bắt đầu ca hát, cách quá xa nhìn dung mạo của ta, chỉ thấy chiếc áo hồng nhạt và quần bò màu lam cùng với đôi giày bốt màu nâu đơn giản, càng khiến ta trông giống như hàng xóm nhà bên.

      ta ca hát rất có sức hút, hơn nữa còn thỉnh thoảng đưa micro về phía đám đông, mời mọi người cùng ta tương tác, cùng nhau hoàn thành ca khúc, khiến khí trường được huy động vô cùng sôi nổi. Tôi nhịn được mà cười, lơ đãng quay đầu, phát vẻ mặt của Giang phu nhân cũng đầy ý cười.

      Tôi xoay đầu nhìn lại, ở sau lưng chúng tôi biết từ khi nào đẩy lên đông nghịt khách tham quan, vây quanh chúng tôi vào chính giữa. Hai vệ sĩ chặt chẽ lần lượt theo chúng tôi, nhưng mặt lại lộ ra thần sắc nghiêm túc, quan sát tình huống chung quanh.

      Hát xong bài, phân đoạn kế tiếp là mời mọi người nhiệt tình trả lời câu hỏi liên quan đến sản phẩm, khi được chọn lên sân khấu, nghĩa là có quà tặng tinh xảo và album mới nhất của ngôi sao ca nhạc đó.

      Lập tức, đám đông cuộn trào mãnh liệt, vô cùng ồn ào. Mỗi người mặt đều lộ ra vẻ hưng phấn. Hơn nữa khi người dẫn chương trình hỏi: "Ai đồng ý lên tham gia hoạt động", đám người chen chúc vây quanh lập tức từ phía sau tuôn như sóng tràn hướng lên sân khấu. Những người phía sau chúng tôi đồng dạng thế tiến lên hung mãnh, chúng tôi căn cản tránh né kịp bị bao bọc vào bên trong thân bất do kỷ lên trước.

      Tôi cảm giác được Giang phu nhân ý định nắm chặt tay tôi, nhưng lúc đó có người chen vào giữa chúng tôi, vẫn hướng về phía trước mà xông tới. Tay chúng tôi liền buông lỏng ra. Khoảng cách vài người tôi cố gắng nhìn kỹ bà, thấy bà há miệng nhìn tôi hô to "Cẩn thận." Lại bị tiếng gào thét hưng phấn dâng trào xung quanh bao phủ lấy.

      Ban đầu tôi vẫn còn nhìn thấy vệ sĩ cố gắng tới gần kề bên chúng tôi, nhưng chịu nổi nhiều người như vậy cứ lập lập lại xông thẳng lên trước, đến sau cùng, ngay cả bọn họ tôi cũng thấy.

      Tôi bị đám người xô đẩy hồi tiến về trước, hồi sang bên phải, chỉ bằng sức lực của tôi, căn bản thể chui ra. Tôi chỉ có thể sốt ruột lo lắng.

      Đột nhiên lực mạnh ngay phía trước mở rộng dồn đoàn người sang bên, người có diện mạo cực kỳ bình thường nắm lấy cánh tay tôi bắt đầu mang tôi chen lách ra bên ngoài, đám người yểm trợ chúng tôi kéo cùng kéo tay lại, nhìn như là tôi thân nghe theo sai bảo của mình theo đám người đó, nhưng tôi biết, tôi buộc phải theo ta, đây là cơ hội duy nhất. Trực giác tôi biết, ta là người của Bá Văn, tôi phải tin tưởng ta.

      Người kia mang theo tôi vẫn chen chúc đến bên hông sườn của sân khấu, mới lôi tôi ra khỏi đám người kia. Gần nơi đó cách vài bước chính là cửa thông thoát phòng cháy chữa cháy, ta túm lấy tôi chạy ra.

      Cửa đằng sau lưng đóng lại, tôi thở dài hơi. Thoát khỏi bàn tay ta, dừng lại hỏi: " là ai?"

      ta rất nhanh trả lời: "Tôi là người của đại thiếu gia. Nhị tiểu thư, xin hãy nhanh chóng theo tôi, đại thiếu gia đợi ."

      Nghe cách ta xưng hô với tôi, tôi liền hoàn toàn yên tâm. Chỉ có thủ hạ của Trình gia mới có thể gọi tôi là 'Nhị tiểu thư'.

      ta cực kỳ quen thuộc hoàn cảnh nơi này, lôi kéo tôi dọc theo cầu thang từ xuống dưới, lại qua hành lang dài thông nhau giữa khu mua sắm và khách sạn, tôi rất nhanh liền thấy mình ở bên này khách sạn.

      ta vẫn như cũ đưa tôi chạy vào cầu thang, nhìn đến ký hiệu số '4' ở cửa cầu thang phòng cháy chữa cháy, chúng tôi đẩy cửa ra.

      Tôi thở hổn hển, nhưng mà vẫn kém xa so với nhịp tim đập kịch liệt càng làm tôi có loại cảm giác khẩn trương muốn hít thở thông. tấm thảm hành lang màu đỏ, tôi đuổi theo từng cánh cửa trong lòng mặc niệm con số đó, 411,409,407,405,403!

      Tôi tin chắc tấm thảm dầy tiêu trừ tiếng bước chân của chúng tôi, nhưng khi tôi vừa đứng lại, cửa lập tức mở ầm ra từ bên trong.

      Tôi kịp thấy cái gì, bị cuốn vào trong lồng ngực ấm áp quen thuộc vô cùng, ôm chặc như vậy, giống như chỉ buông lỏng ra thôi, đối phương biến mất.

      Trong xoang mũi là mùi hương quen thuộc đến chết cũng quên, chính là mùi thuốc lá mạnh mẽ đặc biệt, lấn át hương nước hoa thoang thoảng xa xa, hẳn hút nhiều thuốc hơn rồi đây. Tim tôi cơn co rút đau đớn, nước mắt tiếng động giọt rơi xuống.

      Hết chương 47
      thutran, bornthisway011091, Mẹ Mìn2 others thích bài này.

    2. Jeremej San

      Jeremej San Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      71
      Cảm giác sao mà giằng xé tâm can vậy?? Truyện này có bao nhiêu chương vậy nàng ơi?? :th_4::th_4::th_4:
      tonton thích bài này.

    3. fic

      fic Member

      Bài viết:
      25
      Được thích:
      63
      Ta cứ tưởng trước h 4rum k post truyện ngược nhưng post chọn hẳn thể loại ngược thân bạo hành SM nặng nhất luôn, nu9 cũng khổ nhất luôn may mà kết k như mấy loại ngược kinh điển khác cũng k ngược tâm.
      tonton thích bài này.

    4. tonton

      tonton Well-Known Member

      Bài viết:
      128
      Được thích:
      1,153
      Chương 48

      Editor: ton ton


      "Lăng Tịch, Lăng Tịch của ." Giọng khàn khàn bởi vì khẩn trương căng thẳng mà có hơi phát run.

      Cằm tôi được cẩn thận nâng lên hết sức dịu dàng, khắc đó, nước mắt tôi giọt tay , giống như bị phỏng cứng ngắc trong phút chốc, sau đó lại mạnh mẽ càng ôm sát tôi hơn.

      "Thực xin lỗi, là bảo vệ tốt cho em. Sau này cần sợ nữa, bao giờ cho em rời khỏi ." đặt cằm lên đỉnh đầu tôi, giống như vô số lần làm trước đây vậy, vuốt ve vỗ nhè sau lưng tôi, chỉ đơn giản vì muốn trấn an đứa trẻ bị dọa kinh sợ.

      Trăm ngàn loại cảm xúc lấp đầy trong ngực, nhưng mà câu tôi cũng được, chỉ có mặc kệ bản thân thả lòng mình kề sát vào trước ngực , kiên định vô cùng, an tâm vô cùng. Tôi dao động, tôi tham lam lưu luyến ôm ấp của , ham mê dịu dàng của , hơn nữa ham mê đối xử tốt với tôi. Tôi biết bản thân mình nên đến gặp , biết vừa nhìn thấy , ý chí của tôi hỏng mất, rất khó lại lần nữa khôi phục kiên cường.

      cúi đầu xuống, môi nhàng lướt qua thái dương tôi, chạm hôn lên đôi mắt nhắm chặt của tôi, đầu lưỡi ấm áp mềm mại từng chút từng chút cuống mất nước mắt của tôi. Hơi thở ấm áp mang theo mùi khói thuốc, lưu lại mặt tôi, từ thái dương, lông mi, hai gò má, cho đến đôi môi tôi.

      Tôi hẳn nên đẩy ra, tôi còn xứng để cho hôn nữa. Lúc trước khi bị bắt cùng chia lìa biết kiếp này vô vọng đấu tranh để được ở bên nhau, tôi quyết tuyệt tự nhiên lựa chọn chết lặng và sa đọa, thậm chí hề cự tuyệt cha nuôi sắp đặt bữa thịnh yến Thao Thiết nhân thể (1).

      (1) hiểu lắm đây là ý gì, Thao Thiết là loài thú truyền thuyết tham ăn, đoán ý là bữa tiệc mà dùng cơ thể để tiếp đãi

      Trong bảy ngày đó, tôi bị ba người thay nhau dạy dỗ, học tập như thế nào thỏa mãn dục vọng của đàn ông, sau đó cùng với thủ hạ của cha nuôi mười tên hộ vệ xảy ra quan hệ, để làm kiểm tra hiệu quả học tập.

      Biết là cha nuôi vì muốn hoàn toàn cắt đứt ý niệm chúng tôi trong đầu, nhất là làm cho tôi chết tâm, mà tôi cũng nghĩ đến bản thân mình như vậy là có thể hết hy vọng. Dù cho sau này có Giang Triết Tín biến thái làm nhục và đoạt lấy, chỉ bằng phóng đãng và đủ loại sỉ nhục ngày đó, tôi còn có mặt mũi gì mà đối mặt với Bá Văn.

      Càng buồn cười là, tôi uổng công học bản lĩnh cơ thể mị hoặc, lại hề có đất dụng võ, vừa lên sàn gặp phải hành hạ ngược đãi và làm nhục cho hả giận của Giang Triết Tín, từ đầu đến cuối hoàn toàn nắm hết thảy chủ đạo, căn bản cho tôi cơ hội thi triển. Duy nhất hữu dụng, chính là phẫu thuật tái tạo màng trinh, ban đầu gây được tác dụng lầm lẫn cho . Giờ hồi tưởng đủ loại, sao tôi cảm thấy xấu hổ nhục nhã chịu nổi chứ, tình làm sao còn xứng đáng?

      Phát tôi ý định lui ra sau tránh né, bàn tay to lớn của cắm vào tóc tôi, nâng gáy tôi kiên định áp xuống nụ hôn. Bất ngờ bị đau, làm tôi nhíu mày rên rỉ ra tiếng.

      cũng phát bất thường, buông môi tôi ra, tinh tế quan sát vẻ mặt tôi, đồng thời ở chỗ đau nhàng vuốt ve, giúp tôi xoa nơi bị sưng sau đầu.

      "Sao lại thế này? Ở đây tại sao bị sưng lên? Là làm?" Bá Văn trong mắt dấy lên đám lửa giận, " đánh em?"

      Tôi lắc đầu, " phải, là tự em cẩn thận bị đập trúng."

      "Làm sao có thể. tha cho ." Bá Văn đỡ tôi ngồi lên giường, vẫn như cũ mềm mại xoa sau ót tôi, ngược lại ngoan độc , " bắt tay sắp đặt xong rồi, chẳng bao lâu nữa Giang Triết Tín cửa nát nhà tan. Đến lúc đó, đem Giang Triết Tín giao cho em xử trí, được ?"

      Tôi chấn động, lý trí lập tức toàn trở lại. "," Tôi vội vàng , "Các người phải chỉ nghĩ muốn quyền cổ phần của Giang thị sao? cần giết người, hơn nữa đừng tổn thương Giang phu nhân, bà ấy đối với em rất tốt. Em đoạt được quyền cổ phần trong tay, Giang phu nhân qua, đợi cho sau khi kết hôn cùng Giang Triết Tín, cổ phần danh nghĩa của bà tại công ty hoàn toàn chuyển cho em. Cha nuôi phải muốn đoạt lại cổ phần công ty nguyên bản vốn thuộc về Trình gia sao?"

      Trình Bá Văn nâng mặt tôi lên, sâu nhìn tôi, trong mắt tất cả đều là thương tiếc: "Lăng Tịch, em vẫn mềm lòng như vậy. Chính xác, cổ phần kia vốn thuộc về Trình gia chúng ta, chúng tôi tình thế bắt buộc. Nhưng mà thể hy sinh em đổi lấy cổ phần công ty. Tôi thà rằng lần nữa cuốn vào phân tranh hắc đạo, thà rằng ở thời điểm cần thiết mà giết người. Nhất là Giang Triết Tín thương tổn em, ngày đó ở trước mặt tổn thương em, tuyệt đối bỏ qua ."

      Tôi hoảng sợ nhớ tới lời cha nuôi từng qua, tôi thể nhìn Bá Văn tự mình phạm pháp được. Tôi gắt gao nắm chặt lấy tay Bá Văn, đau khổ cầu khẩn : " được, Bá Văn, hãy nghe em . Cha nuôi chính là bởi muốn bị lây dính máu tươi, mới nhọc lòng để em gả vào Giang gia, muốn bằng phương thức hòa bình thu hồi cổ phần. tại mắt nhìn thấy cách thành công còn xa nữa, đừng làm chuyện điên rồ. Nếu làm phụ lòng cha nuôi, còn có mẹ nuôi nữa, tuổi của bà cao, chịu nổi hoảng sợ kinh hãi đâu. nếu lỡ xảy ra chuyện, bà làm sao mà sống tiếp nữa?"

      Sắc mặc Bá Văn ảm đạm vài phần, có chút oán giận : " cũng thể tha thứ cho cha, ông làm sao có thể hy sinh em?"

      Tôi hít thở sâu, thành tâm thực lòng : "Cha nuôi có hy sinh em, cần oán hận ông ấy. Ca, về sau em vẫn phải gọi là ca."

      Bá Văn nghe tiếng tôi xưng hô, sắc mặt đại biến, lập tức muốn gì. Tôi cho cơ hội, cầm tay nắm chặt trong lòng, trấn an : "Ca, cha nuôi chưa từng gạt em. Em tại sao đến nhà chúng ta, tại sao được cha nuôi và mẹ nuôi thu dưỡng, hết thảy tất cả từ lúc em mới bước vào cửa nhà chúng ta, cha nuôi ràng rành mạch với em. cũng hoàn toàn biết mà."

      "Thời điểm đó, em suýt chút nữa chết, là cha nuôi ôm em về nhà, mời bác sĩ lại tốn tiền cứu em, trả lại cho em gia đình ấm áp thoải mái. Nhiều năm qua, cha nuôi chưa từng khiến em phải uất ức điều gì, bất luận là chi phí ăn mặc, đến trường, ra nước ngoài, hoàn toàn đều dành cho em thứ tốt nhất, khiến cho em giống như đại tiểu thư chân chính mà lớn lên. Lần này cũng chưa tới hy sinh em, làm người cha, ông buộc phải làm như vậy. Em vốn dĩ chính là thế thân, thay thế tiểu thư ra mặt là chuyện thiên kinh địa nghĩa (2), cha nuôi có gì sai? Đừng quên, Giang Triết Tín nhiều lần muốn tìm Hứa Lăng Tịch, chẳng lẽ đổi lại để em đến bên cạnh , liền buông bỏ được?"

      (2)Thiên kinh địa nghĩa: để chỉ những lí lẽ đúng đắn xưa nay, có gì phải bàn cãi, nghi ngờ

      Bá Văn đau lòng nhìn tôi, xoay tay nắm tay tôi, "Nhưng mà ông hoàn toàn có thể ai cũng cần hy sinh, có thể giải quyết. Sao có thể để em gả cho Giang Triết Tín?"

      Tôi sâu lắc đầu: "Cầu xin , ca, đừng như vậy. là con trai ông, làm thế nào ông có thể nhìn đường đổ máu? Trình gia từ lâu tẩy trắng, bước sai, quay đầu lại chỉ sợ là trăm năm sinh mệnh. Cha nuôi đều là vì tốt cho . Lại , em gả cho Giang Triết Tín chút cũng tủi thân uất ức. Gia thế nhân phẩm của , lại tiếp nữa, vẫn là em trèo cao. Cha nuôi luôn cho em an bài tốt nhất." Tôi cố gắng cười , đáy lòng đau nhức vô lực.

      " phải, Lăng Tịch. Cha căn bản chính là tức giận em, ông ta nghĩ muốn chia rẽ chúng ta, mà ...." Trong mắt Bá Văn ra cực độ bi phẫn.

      Tôi trước bước che miệng , tôi biết muốn gì, thân làm con mà chỉ trích cha mình như vậy là đại nghịch bất đạo. Tôi sớm suy nghĩ hiểu ràng, tôi chính là con chim thứ ba.

      "Đừng , Bá Văn...... Ca, đồng ý với em, cái gì cũng làm, chờ tin tức tốt của em, được ? Xin , ca. cầu cuối cùng của em chỉ có hai chuyện, chuyện chính là điều này, còn lại là, đợi khi em lấy được cổ phần công ty, các người tiếp quản Giang thị, cũng đừng lại gây khó dễ cho Giang gia, chỉ để bọn họ khỏi được rồi, có được ? Van cầu , ca."

      "Em......, em có phải là tên tiểu tử đó?" kéo thấp tay tôi, trong đôi mắt là nỗi tuyệt vọng tôi chưa từng nhìn thấy qua, "Có phải căn bản giữ được em ở lại? Em vẫn muốn quay trở về? Em hôm nay chịu đến gặp , chính là cùng triệt để chia tay?"

      Tim tôi bỗng nhiên vỡ tan tành, thể khống chế nhào vào lòng , "Xin lỗi, ca. Thực xin lỗi." Em , vĩnh viễn đều , nhưng còn có khả năng nữa.

      Tôi dùng hết khí lực toàn thân : " vĩnh viễn là người trai em thương nhất."

      ", chấp nhận được. muốn ở lại, muốn em ở lại! Bằng giết ." lay người tôi, lần lại lần hỏi tôi.

      Xương cốt tôi nhanh sắp bị bóp nát, tôi ngừng lắc đầu, ngừng rơi lệ, "Ca, giết rồi, em cũng còn cách nào sống nổi." Kẻ giết người nhất định cũng thoát khỏi pháp luật trừng trị, tôi xác thực cũng sống nổi nữa. Huống chi, làm sao tôi đối mặt Giang phu nhân đây?

      "Ca, thương Lăng Tịch? chưa bao giờ nỡ làm Lăng Tịch khổ sở, ca. trai, cầu xin , ca." Tim tôi bị xé rách thành hai nửa, đau đến tê tâm liệt phế.

      Bá Văn suy sụp ngửa mặt lên trời thở dài, buông lỏng bả vai tôi, "Cút ." đứng dậy đến trước cửa sổ, hề liếc mắt nhìn tôi cái nào nữa.

      Tôi lưu luyến nỡ nhìn kỹ càng bóng lưng lần cuối, nghẹn ngào khôn kể: "Ca...... Em đây......"

      Gian nan cất bước, nặng nề thể chịu nổi. Trong nháy mắt khi tay chạm vào nắm cửa, ở phía sau tôi , "Phải chăm sóc mình cho tử tế. Nếu Giang Triết Tín dám khi dễ em, em nhất định phải cho biết."

      Tôi đau đớn mà quay đầu, vẫn như cũ đứng xoay lưng về phía tôi.

      "Được......, ......, yên tâm......" Tôi vất vả xong, rốt cục nhớ đến, vẫn còn vấn đề quan trọng chưa hỏi, "Ca, Giang Triết Tín có người em , biết ?"

      chậm rãi quay đầu," biết." Ánh mắt nhìn tôi vẫn đau đớn như cũ, "Sao vậy?" hỏi.

      "Em lúc bị mất tích, bây giờ vẫn tìm." Tôi nhìn , làm sao cũng có dũng khí hỏi tiếp hoài nghi của mình.

      cực lực áp xuống cảm xúc, đôi mắt vừa đen vừa trầm, "Em muốn phái người giúp đỡ tìm? hổ là sắp thành người Giang gia rồi." cắn răng quay đầu lại, lần nữa nhìn ra bên ngoài phía cửa sổ.

      Tôi thể giải thích, ngực buồn bực đến hít thở thông.

      "...... Em đây."

      Lần này cái gì cũng .

      Người mang tôi đến vẫn còn canh giữ trước cửa, thấy vẻ mặt tôi đầy nước mắt, có chút kinh ngạc.

      " cho tôi biết làm sao có thể nhanh chóng trở lại khu cửa hàng bên kia." Tôi lau quệt nước mắt.

      "Tôi có thể mang nhị tiểu thư trở về."

      " cần, cho tôi biết đường là được rồi."

      Tôi xuyên qua hành lang dài lúc đến, vừa ra đến khu cửa hàng lầu ba, chợt nghe đài phát thanh tìm tôi: "Hứa Lăng Tịch tiểu thư, Hứa Lăng Tịch tiểu thư, nghe được đài phát thanh, xin đến quầy tổng phục vụ lầu , người nhà ở đó chờ ."

      Lặp lại phát thanh hai lần.

      Tôi cực nhanh trước hết chạy đến tầng bốn, sân khấu trung tâm vẫn còn tiếp tục hoạt động. Đám người vây quanh xem vẫn như cũ rất nhiều. Cám ơn trời đất!

      Tôi thang cuốn xuống đến tầng , khi đến tầng cảm xúc cũng khôi phục. Vội vàng tùy tiện tìm người hỏi quầy phục vụ ở nơi nào.

      Giang phu nhân vẫn luôn duỗi cao cổ nhìn xem, tôi vừa xuất , ba người đều nhàng thở ra.

      "Lăng Tịch, con xuống rồi. bị đụng vào chỗ nào chứ?" Giang phu nhân phen giữ chặt tôi.

      " có. Chỉ là căn bản chen ra được. Mẹ từ sớm xuống dưới sao?" Tôi thở hổn hển .

      " chen lấn bị thương là tốt rồi. Chúng tôi cũng vừa xuống dưới bao lâu, ít nhiều nhờ hai người bọn họ, nếu mẹ cái bộ xương già này còn bị chen lấn vỡ tan sao. Những người đó sao mà điên cuồng như thế, quà tặng có cái gì tốt?"

      Tôi cười khổ lắc đầu.

      ở quầy phục vụ theo bên cạnh cười tươi: "Thực xin lỗi, phu nhân, thực xin lỗi, tiểu thư. Khiến hai người hoảng sợ. Tôi đưa hai người đến sảnh nghỉ ngơi uống ly nước, nghỉ ngơi chút nhé."

      Giang phu nhân nhìn về phía tôi, tôi sao cả gật gật đầu.

      Chúng tôi vừa , Giang phu nhân vừa : "Bảo rằng các người làm hoạt động cũng có gì tốt. Nhưng mà vấn đề trật tự cũng phải chú ý. Làm bị thương người khác làm sao đây?"

      dẫn đường vội vàng : "Chúng tôi phản ảnh vấn đề này. Hôm nay là rất xin lỗi, trước kia cho đến bây giờ cũng xuất tình huống này. Có lẽ ngôi sao ca nhạc kia có nhiều người hâm mộ lắm."

      Chúng tôi ở sảnh nghỉ ngơi lại ngồi nửa giờ, tôi cùng Giang phu nhân đều nhịn được bàn luận xem trường hợp kinh tâm động phách vừa rồi, chúng tôi cũng có tức giận, ngược lại cảm thấy rất buồn cười.

      Nghỉ ngơi xong, chúng tôi đều cảm thấy có chút mệt, còn hưng trí tiếp tục mua sắm.

      Giang phu nhân thuận miệng căn dặn người lái xe kia: "Chúng tôi tiếp, ở bên ngoài Tây Môn chờ ."

      Tây Môn cách sảnh nghỉ ngơi rất gần, chúng tôi vài bước tới.

      Xe vẫn chưa lên, Giang phu nhân dẫn tôi theo hướng ngã tư đối diện mà .

      Giang phu nhân : "Cửa này cách gần chút, nhưng là đường chiều, chúng ta phải bộ vài bước, đến đối diện lên xe."

      Tôi gật đầu, nhìn xem phía bên phải xe, cùng Giang phu nhân chậm rãi tới.

      Mới vừa qua trung tâm đường, chiếc ô tô đột nhiên xuất ở phía bên phải phương hướng chúng tôi, hẳn là theo cửa chính khu mua sắm rẽ tới, tốc độ cũng rất nhanh nhưng khi chúng tôi nhìn thấy lẫn nhau chỉ cách gần trong gang tấc.

      Tôi cùng vệ sĩ đồng thời kêu: "Mẹ cẩn thận."

      "Phu nhân tiểu thư cẩn thận."

      Tôi đứng ở bên phải Giang phu nhân, hoàn toàn là theo phản ứng bản năng, dùng sức đẩy Giang phu nhân phen, hướng đến vệ sĩ khó khăn đỡ lấy Giang phu nhân đưa bên, vệ sĩ đồng thời với tay về phía tôi nghĩ muốn kéo tôi lại nhưng tay lại chụp hụt cánh tay tôi chỉ trong tích tắc.

      Hết thảy đều xảy ra trong nháy mắt, tôi nghe được tiếng phanh xe chói tai, sau đó còn có xung lượng lớn đụng tới thắt lưng tôi, trời đất nghiêng ngả trước mắt tôi, thân thể hoàn toàn mất cân bằng, đầu tiên là ngửa ra sau mạnh nện lên thân xe, sau đó lướt trượt lật mình ngã xuống đất.

      Hết chương 48

      @Jeremej San : Truyện này 77 chương + 5 phiên ngoại
      Last edited: 3/9/16
      thutran, bornthisway011091, daovan2102 others thích bài này.

    5. Jeremej San

      Jeremej San Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      71
      Sóng gió dồn dập T.T
      tonton thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :