Tên truyện:Nương tử đáng của tướng công lãnh khốc Tác giả:Độc Y Thể loại: Xuyên ,huyễn hoặc,sủng Tình trạng: On-going Văn án: Nàng-Lãnh Nhược Y ràng chỉ là 1 nữ sinh nho với lực học bình thường,gia cảnh bình thường và cả vẻ ngoài cũng bình thường nhưng vì sao ông trời lại cho nàng 1 "vé xuyên miễn phí" vậy hả? Nàng chỉ là muốn leo núi thôi mà! Xuyên mà lại cho 1 cơn bão tuyết thổi tới 1 khu rừng là cái đếch gì hả? -Trời ơi, sao ông lại đối xử với tôi như vậy?- Nàng ngửa mặt lên trời thầm hét trong lòng rồi lại chống gậy tiếp tục mò mẫm lối ra khỏi khu rừng Bỗng từ xa truyền đến tiếng đánh nhau kịch liệt làm nàng giật mình vội núp vào sau thân cây chỉ dám hé 1 chút để nhìn tình hình. Từ xa có 1 đôi phu thê tầm tứ tuần tuổi hớt hải chạy về phía nàng, đằng sau là 1 đám hắc y nhân vừa đuổi theo họ vừa mắng nhiếc: -Nếu các ngươi ngoan ngoãn giao nộp Thiên Long châu ta tha mạng cho! Mau đứng lại! Nhìn cảnh này làm nàng rất tức giận a!Sao 1 đám người lại phải đuổi giết 2 người lớn tuổi như vậy chỉ vì 1 viên châu gì gì đó chứ! kìm được lửa giận, nàng móc từ trong túi ra cây roi điện tự vệ chuẩn bị chiến đấu rồi lao ra chuẩn bị chiến đấu với những tên hắc y nhân kia. Cũng may là ông trời lúc cho nàng xuyên cũng cho xuyên luôn cái balo nàng mang theo. Rồi chuyện gì xảy ra tiếp theo đây?Hãy cùng đón chờ chương 1 vào CN này nhé,mong được ủng hộ a!^^
Xin lỗi nhưng hôm nay mưa nên mạng nhà chậm lắm,có gì mai mình post chương 1,mong mọi người ủng hộ a~~~
CHƯƠNG 1Nàng canh thấy đôi phu phụ kia vừa lướt qua liền lao ra, giơ cây roi điện quất về 1 tên hắc y làm bị điện giật nên liền lăn ra xỉu. Tình huống bất ngờ phát sinh khiến mấy tên hắc y nhân khựng lại, quát to: -Mi là ai, muốn chết mau tránh ra a! -Người muốn chết là các ngươi mới đúng ấy, sao đám trai tráng lại đuổi theo 1 đôi vợ chồng già chứ hả, đúng là biết xấu hổ, hôm nay ta thay trời hành đạo a! -Tức giận gào lại, nàng quất chiếc roi điện về phía tên hắc y nhân đó. nhanh chóng tránh thoát nhưng dòng điện làm cũng làm thấy tê 1 chút. -Chết tiệt, đó là thứ gì hả? -Đây là roi điện hấp thu thiên lôi đấy, ngươi muốn chết mau cút ! -Biết người cổ đại luôn tin vào thần tiên nên nàng liền lợi dụng điều đó mà hù dọa chúng -Ngươi...- Quả nhiên khi nàng thế bọn hắc y nhân liền giật mình sợ hãi nhìn về phía đồ vật cầm tay nàng vừa làm hai huynh đệ bọn họ ngất xỉu -Các ngươi muốn thử? -Nàng bước tới trước, giơ chiếc roi điện về phía chúng -Đợi đấy! -Bọn hắc y nhân hốt hoảng vội đỡ 2 tên ngã xuống đất rồi dùng khinh công vọt -Đúng là bọn ngu ngốc mà! -Nàng rồi cất chiếc roi điện lại vào balo -Đa tạ nương cứu giúp a! -Đôi phu phụ sau khi chạy 1 đoạn nghe tiếng đuổi theo nữa liền quay lại và thấy hết toàn cảnh nên cảm thấy rất vui mừng, liên tục đa tạ Nhược Y làm nàng ngại ngùng gãi đầu, khẽ : -Chỉ là rút đao tương trợ thôi mà, hai vị đừng khách sáo quá! - , nhờ có nương mà chúng ta còn đứng được đây nên nương chính là ân nhân cứu mạng của chúng ta a! Nếu có gì giúp đỡ được xin cứ để chúng tôi có thể đền đáp a!- Vị phụ nhân bước lên nắm tay , . Nghe vị phụ nhân thế liền nảy ra 1 ý tưởng. Mặt giả vờ xụ xuống, ánh mắt đượm buồn, khẽ : - ra ta từ bé mồ côi cha mẹ, được 1 vị phu nhân tốt bụng nuôi dưỡng nhưng gia cảnh nghèo khó, người lại bị bệnh nặng khó qua, tối hôm qua còn ta bây giờ ... nửa chừng nàng liền dừng lại, sụt sùi làm vị phụ nhân kia đau lòng, vội ôm nàng mà : -Vậy hãy đến nhà chúng ta cùng chung sống nhé, coi như chúng ta cũng báo đáp ơn cứu mạng của nương! - là được sao, làm phiền 2 người chứ? -Nàng tiếp tục tỏ ra ngây ngô, hỏi -Tất nhiên là phiền a! Dù sao chúng ta cũng vô phước, sinh được 1 mụn con nên căn nhà trống thường chỉ có 2 ta, giờ có nương tới ở chung ta vui còn kịp ấy! -Vị phụ nhân cười tươi, xoa đầu . Bà và tướng công bên nhau gần 15 năm nhưng do cơ thể hàn nên ước mơ của cả 2 là có được 1 đứa con. Nghe Thiên Long châu có thể cải tạo thân thể, kéo dài tuổi thọ và còn có khả năng bách độc bất xâm nên liền theo lời đồn mà tới núi Vân Sơn này để tìm kiếm nhưng ai ngờ vừa tìm được bị 1 bọn hắc y nhân đuổi theo. Chuyện sau đó diễn ra như vừa rồi a! -Ôi đa tạ đa tạ a! -Nàng lau nước mắt, cười tươi, mồm liên tục đa tạ. Đôi vợ chồng nhìn nàng như vậy liền cảm thấy càng thêm quý. -Mà biết phương danh của nương là gì?- Vị phụ nhân hỏi -Ta là Lãnh Nhược Y, còn hai vị đây là? -Nàng tự giới thiệu bản thân rồi hỏi lại -Ta là Lưu Thủy còn tướng công ta tên Bạch Hàn! -Vị phụ nhân cũng giới thiệu rồi như chợt nhớ ra điều gì, hỏi: -A mà hồn khí của nương là gì vậy? -Hả? -Nàng ngạc nhiên - lẽ nương biết hồn khí của mình?!? -Cả 2 người kinh ngạc hô to khi nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của nàg -Uhm tại sống ở núi rừng hẻo lánh nên ta cũng có nhiều kiến thức lắm! -Nàng tiếp tục giả vờ ngượng ngùng dối -Vậy là được a, mau theo chúng ta về nhà rồi mai ta đưa nương tới công hội kiểm tra nhé! -Vị phu quân nãy giờ im lặng bỗng cất tiếng, xuýt xoa -Đúng đúng, biết hồn khí sao được a, giờ cũng trễ rồi nên để mai tướng công của ta đưa nương tới công hội kiểm tra nhé! -Vị phụ nhân cũng vội - cám ơn hai người rất nhiều! -Nàng gật đầu, cười cảm ơn -Có gì đâu, thôi mau về nhà thôi! - Bạch Hàn rồi dùng khinh công vụt , Lưu Thủy cũng ôm nàng rồi cũng phi thân theo. Hết Chương 1 P/s:Mong được mọi người ủng hộ và góp ý nha!^^
chứ muốn viết chương mới lắm luôn nhưng giờ tay đag bị thương +dạo này ko hiểu sao thầy KT gắt quá hà!(có lẽ tại gần thi chăng?) Với lại nick Độc Y mình quên mật khẩu ùi, xui a!~.~' Mong mọi người thông cảm và cmt ủng hộ để mình có động lực,bữa nào rảnh up chương mới a!^^
Truyện chàng là hoàng đế dung mạo tuấn, văn võ toàn tài, nắm giữ quyền lực chí tôn vô thượng của Khang quốc. Cuộc đời của hai người họ tưởng chừng chẳng liên quan gì tới nhau, cho tới khi biến cố trong hầm mộ cổ đưa nàngxuyên trở về triều đại ngàn năm trước.