1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ô Hô! Gian Thần Lộng Quyền - Cá Thích Leo Cây

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Aliren

      Aliren Active Member

      Bài viết:
      100
      Được thích:
      81
      chương mới là món quà đáng cho ngày cuối tuần
      lamphuonghoang thích bài này.

    2. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      te vuong dien ha van chua quen duoc chuyen ay

    3. Hương Thảo

      Hương Thảo Member

      Bài viết:
      94
      Được thích:
      71
      Vạn Dực đáng thương :yoyo42:, cứ đọc tới mấy câu đại loại như cả đời sinh con, đời này còn cơ hội...là thấy thương thương.
      saoxoay thích bài này.

    4. lamphuonghoang

      lamphuonghoang Well-Known Member Staff Member Super Moderator Super Editor

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      7,534
      Chương 14:
      Lam Phượng Hoàng
      Đối diện Thủy hiên là mặt nước xanh biếc, từ đỉnh chóp Lâm Thủy hiên, hai mảnh lụa mỏng trong suốt ánh bạc cố tình được thả xuống, tung bay theo gió.

      Sau khi đêm xuống, ánh sáng nổi lên bốn phía, đèn đuốc hồ tỏa sáng quanh thuyền hoa như từng con cá chép phát sáng trồi lên mặt nước đêm, xa xa truyền đến tiếng cười sênh ca.

      đài trong Hiên là dòng nước uốn lượn tinh xảo, vòng qua từng người ngồi vào chỗ.

      Nhóm nha hoàn, sai vặt ôm từng vò rượu ngon, đứng hầu bên, rượu quá ba vòng, mọi người dần dần thả lỏng......

      Mặc dù Tiểu hoàng đế còn tuổi, lúc rượu đưa đến cũng uống qua loa, Tề vương điện hạ lại uống rượu như uống nước, sắc mặt vẫn thay đổi.

      Vạn Dực đứng ở thượng du, đặt cái khay đựng rượu vào dòng suối, theo dòng nước từ từ di chuyển xuống, vòng qua khe suối gấp khúc uốn lượn, chén rượu đảo quanh hoặc dừng lại trước mặt ai, người đó ngẫu hứng làm thơ hoặc ca múa.

      Nếu có tài nghệ gì để biểu diễn, liền chịu phạt ba chén rượu.

      Bọn thị nữ xinh đẹp còn lại theo sát phía sau Vạn Dực, thường thả vào dòng nước trứng gà nấu chín cùng táo đỏ to tròn, dập dềnh trôi xuống, để các vị khách tùy ý lấy dùng.

      Đó chính là ‘Suối lượn chén trôi’,‘Trứng trôi trong nước’ cùng ‘Táo chảy theo dòng (nước)’.

      “Vạn Lang, cả đêm ngươi đều trốn trong góc chỉ lo thả rượu, muốn trốn sao?” Tiểu công tử nhà Thái úy phải uống nhiều rượu nhất, giờ phút này thấy Vạn Dực vẫn ung dung, khỏi trách móc.

      Vạn Dực cười, cũng bác bỏ, vén vạt áo ngồi lại vào chỗ.

      Đài trong Hiên hình tròn, bởi vậy dù nàng ngồi ở đâu, đều phải đối diện với Tề vương điện hạ, dù tình nguyện khi đối diện với .

      Chờ sau khi Vạn Dực ngồi xuống, người hầu liền tiếp nhận nhiệm vụ thả rượu, quả nhiên, chưa được mấy vòng, chén rượu liền dừng trước chỗ ngồi của Vạn Dực, lảo đảo quay tròn.

      “Vạn Dực, đến ngươi!”

      Bọn họ chờ mong trổ tài lâu.

      Vạn Dực nhấc chén rượu lên, tùy ý cầm lấy đôi đũa bạch ngọc hoàn toàn mới, hé mở đôi môi đỏ mọng, “Vạn Dực bất tài, thơ từ giỏi, đành quơ quào vài điệu, làm trò cười trước mặt mọi người rồi.”

      Lời vừa ra, máu sói của Lý Hoan Khanh sôi trào, “Vạn Lang cứ tự nhiên.”

      Ai chẳng biết Vạn An năm đó có sở trường về lục nghệ*, đàn múa là tuyệt nhất, Vạn Dực chính là con trai độc nhất của ông, được hun đúc từ , đương nhiên kém. (*lục nghệ: gồm thơ, sách, lễ, nhạc, dịch, xuân thu)

      Vạn Dực cầm đũa bạch ngọc từ từ đến giữa sân, sau khi đứng lại, tay phải nàng chợt vung lên, cổ tay đột nhiên phát lực, đánh nhau cùng đũa ngọc tay trái!

      Chỉ nghe tiếng “Keng” trong trẻo.

      “Trăng tỏa sáng, vạn người xiêu......”

      Vạn Dực thấp giọng ngâm nga, vặn người, đũa ngọc lại chạm nhau vai, “Quấn quít nhau, khẽ ưu tư......”

      Động tác của nàng cực kỳ chậm rãi, hòa cùng tiếng gõ, rất nhịp nhàng, chứa vẻ đẹp sơ khai, hòa làm với tiết tấu.

      Ánh trăng sáng tỏ giống như phối hợp cùng điệu múa, Vạn Dực khép mắt, mang theo nét đẹp thờ ơ yếu ớt, thấp giọng ngâm nga, “Trăng tỏa sáng, vạn người xiêu. Quấn quít nhau, khẽ ưu tư......”

      Đai lưng thon dài kéo đến mắt cá chân va vào ngọc bội tua vàng, theo động tác của nàng, phát ra tiếng va chạm leng keng trong trẻo.

      Vầng trăng như rãi ánh vàng, tôn thêm nét đẹp của nàng dưới trăng!

      Dáng người tươi trẻ hào hoa xuyên qua đèn đuốc rực rỡ, cách lớp bình phong lụa mỏng như trong suốt, khiến đám người Kinh đô mới nhập tiệc ở ven hồ sôi nổi chen đến, cùng ngắm phong thái tài hoa của Vạn Lang.

      Tuy đám người chi chít, lại lặng ngắt như tờ. Tập trung lắng nghe tiếng ngâm nga truyền tới từ bờ bên kia......

      “Trăng tỏa sáng, vạn người xiêu......”

      Vạn Dực uốn người đâm vào Hiên đài, luôn mãi ngâm nga “Quấn quít nhau, khẽ ưu tư......”

      Trong ánh mắt như si như say, Tề vương điện hạ phút chốc mất hứng mở miệng --

      !”

      “Hả?” Vạn Dực xoay người, đương nhiên là dừng động tác, rước lấy loạt than tiếc ở bờ bên kia.

      Giờ phút này Tề vương điện hạ cũng uống đến hứng chí, dứt lời liền ném chén rượu , rút kiếm huơ múa.

      “Râu khách Triệu dài như lụa trắng, lưỡi câu Ngô chói sáng như sương --”

      Điệu múa của Tề vương hoàn toàn khác Vạn Dực, chứa khí thế chinh chiến sa trường, ánh kiếm khiến lòng người chấn động.

      “Yên bạc phủ sáng tươi ngựa trắng, ào ào lướt vụt tựa sao băng.”

      Dáng người mạnh mẽ, vung kiếm như rồng lượn giữa cầu vồng, đầu lượn tới đuôi. Sau khi ngâm xong hai chữ ‘sao băng’, thế kiếm của Tề vương đột nhiên sắc bén, lao về phía Vạn Dực, “ mười bước, giết tươi gã --”

      Thoáng chốc cả sảnh đều hốt hoảng! Mọi người còn chưa kịp hô ngừng, mũi kiếm lại bỗng nhiên xoay chiều đâm xuống đất cách Vạn Dực ba tất!

      Đúng là bài múa kiếm chấn động bốn phương, đến như sấm thu về như chớp, cuồn cuộn sông dài lặng yên khe suối!

      Sau khi khiến người bên ngoài sợ hãi đổ mồ hôi lạnh, Kỳ Kiến Ngọc mới ung dung ngâm nga câu sau của ‘ mười bước, giết tươi gã --’, “-- ngàn dặm đường chẳng thoát ai.” Cùng câu này, kiếm như nước chảy mây trôi, liên tục ngừng.

    5. lamphuonghoang

      lamphuonghoang Well-Known Member Staff Member Super Moderator Super Editor

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      7,534
      Chương 14: (tiếp theo)
      Lam Phượng Hoàng
      Liếc nhìn Vạn Dực cái, đáng tiếc lại phát ta vẫn như cũ hề hốt hoảng, Tề vương khẽ dừng màn múa kiếm vô cùng mạnh mẽ, vặn eo thối lui, “Trận vừa xong xoay người phất áo, giấu phận mình chẳng thiết tiếng tăm......”

      thẹn là Thái Học song bích.

      Hai người đấu vũ trận, văn võ, nhu cương, khiến người người mở mang tầm mắt, hoa mắt trầm mê.

      Chỉ là Vạn Dực vừa múa được nửa bài bị ép dừng, nhóm công tử thế gia vẫn luôn thầm ngưỡng mộ nàng tất cam lòng, chờ sau khi Tề vương thu kiếm liền mượn rượu gây rối, muốn Vạn Dực múa cho hết bài.

      Vạn Dực cũng từ chối, chắp tay cười bái Kỳ Kiến Ngọc, “Điện hạ cũng thấy đó, Vạn Dực đúng là bất đắc dĩ, đành dùng tà độc hại điện hạ thêm lúc nữa rồi.”

      Tề vương điện hạ khoanh tay xoay mặt, lạnh lùng hừ tiếng.

      Mặt Vạn Dực cũng giãn ra, “Nếu điện hạ thích ‘Trăng tỏ’, ta liền múa bài...... Quân tử vũ?”

      Khi đến hai từ ‘Quân tử’, Vạn Dực thoáng kéo dài giọng, ánh mắt mang theo thâm ý khác, ngóng nhìn .

      Sắc mặt Tề vương điện hạ thoáng chốc trở nên xanh xám.

      ......‘Có câu quân tử đấu miệng lưỡi tiểu nhân đấu chân tay, nếu điện hạ ghét bỏ Vạn Dực là tiểu nhân, Vạn Dực đành phải thỏa mãn điện hạ, làm quân tử đấu miệng lưỡi lần.’......

      Cảnh tượng hận thể hoàn toàn cắt bỏ khỏi trí nhớ lại lên trong óc.

      Mỗi khi Tề vương điện hạ nghĩ đến việc bị cưỡng ép cướp nụ hôn đầu tiên, đều vô cùng đau đớn phẫn nộ buồn nôn.

      Vạn Dực tựa như vô ý quệt ngón cái qua môi, cùng với nụ cười xấu xa kia, kích Kỳ Kiến Ngọc hận thể kiếm giết chết cái gã này trước mặt mọi người.

      “Điện hạ, sao lại nhìn ta như vậy?” Vạn Dực lại như vô tội .

      Tề vương nghẹn lời, chuyện cũ năm xưa ô nhục như vậy, đương nhiên làm mọi cách để ai biết đến.

      Tiểu hoàng đế nghe vậy cũng nhìn về phía Tề vương, “Hoàng huynh, sắc mặt của huynh...... Hình như tốt lắm.”

      “...... Bổn vương chẳng sao cả.” Kỳ Kiến Ngọc nghiến răng thốt câu, “Chắc là...... Say rồi.”

      Vạn Dực thản nhiên kéo dài giọng, “À......”

      Khiến ánh mắt lạnh lẽo của Tề vương lập tức đánh tới.

      Chọc người ta lửa giận ngập trời xong, nàng lại vẫn ra vẻ đạo mạo, chậm rãi vào bàn.

      Thị nữ đợi nàng vào bàn rồi mới ngoan ngoãn cầm đôi guốc gỗ đỏ vẽ hoa văn cây cỏ, quỳ xuống mang cho nàng.

      “Nhìn dòng nước xa, trúc xanh uốn lượn.” Vạn Dực ung dung phất cánh tay, xoay người, chân trái bước lên trước, guốc gỗ gõ ra thanh vô cùng réo rắt, “...... Có người quân tử, như thiết như tha, như mài như giũa.”

      Nếu ‘Trăng tỏ’ là điệu múa mỏng manh tươi đẹp, lúc này đạp ca* lại vô cùng ung dung tao nhã. (* hình thức nghệ thuật vừa múa vừa hát)

      Vạn Dực gõ ra tiết tấu, khép cánh tay che cằm, “Đàn này phách này, thịnh này suy này...... Có người quân tử, đời dối lừa!”

      Nàng như bay như lượn, ngoảnh đầu cất tiếng. Khi đặt chân bèn thuận thế xoay người, mạnh mẽ nhấc chân, từ trong thế ‘ngừng’ hoàn chỉnh bỗng nhiên nháy mắt liền ‘’, và ngừng đối lập, hình thành hình bóng tương phản tuyệt diệu......

      Khi gió lướt bay xa, lúc cuồng phong đứt đoạn.

      “......Nhìn dòng nước xa, trúc xanh uốn lượn. Có người quân tử, nghe tiếng ngọc, lại thích ánh sao.”

      Trong lúc giơ tay nhấc chân, nàng như có lực mê hoặc lòng người, khiến Kỳ Kiến Ngọc cực lực kháng cự, lại vẫn thể khống chế mà dời tầm mắt chăm chú nhìn lên người nàng.

      Dường như nhận thấy tầm mắt của Tề vương, Vạn Dực vặn eo hơi nghiêng về phía , thắt lưng nàng treo ngọc, tay áo rộng dài, dáng múa tao nhã, trong miệng ngâm nga, “ Đàn này phách này, thịnh này suy này. Có người quân tử, đời dối lừa!”

      Bên bờ xuyên qua lụa mỏng mông lung, trong những người ở đế đô dõi theo bước nhảy của Vạn Lang, có mấy vị thi nhân túm được nàng thơ, vung bút đề thơ.

      “Có người quân tử, như vàng như bạc, như ngọc như bích......”

      Càng về sau, nàng lại chỉ ngâm câu này, tựa như có điều phiền muộn, “Có người quân tử, đời dối lừa......”

      Đêm nay Tề vương điện hạ lại ôm ấp cơn ác mộng lâu gặp.

      Người trong mộng nét mặt mơ hồ ngâm nga ‘Trăng tỏa sáng, vạn người xiêu......’

      nhàng giữ chặt tay người nọ, người nọ tránh thoát, giống như muốn rời , trong miệng khẽ thở than ‘Có người quân tử, như thiết như tha, như mài như giũa...... Có người quân tử, đời dối lừa......’

      Đầu nóng lên, từ phía sau ôm chặt lấy thắt lưng ong của người nọ, cho rời , rồi sau đó...... Rồi sau đó......

      Vì thế mà đêm nay, mặc kệ là thái giám cung nữ có hay có nhiệm vụ trực đêm, đều xui xẻo bị tiếng đổ vỡ binh binh bốp bốp khắp điện dọa sợ, chấp nhận số phận phải thu dọn tàn cục.

      Ai lại khiêu khích khiến tiểu tổ tông này bốc hỏa rồi?

      Từ sau khi Tề vương thắng trận trở về, tính tình trầm tĩnh hơn rất nhiều, lâu thấy tức giận như vậy.

      Hừng đông hôm sau, cửa tẩm cung của Tề vương điện hạ nhàng hé ra, Kỳ Kiến Ngọc lặng lẽ gọi thái giám tâm phúc tới, gương mặt nghiêm nghị đỏ bừng nhét túm chăn đệm quần áo vào lòng y, hung tợn --

      “Mau chóng thiêu hủy cho bổn vương! Quần áo này dính bẩn rồi!”

      Editor: hiểu luôn rồi hén :013:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :