1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Huyền huyễn] Nương Tử Kỳ Cục: Yêu Nghiệt Điện Hạ Tới Gõ Cửa - Mục Đan Phong

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Huyềnpluss

      Huyềnpluss Well-Known Member

      Bài viết:
      129
      Được thích:
      308
      Chương 308: Đào hố tự chôn mình

      Edit: Huyềnpluss


      Vân Họa ngưng mắt nhìn nàng hồi, bỗng nhiên thở dài hơi: "Lạc Nhi, chung quy là ngươi nỡ giết đúng hay ?"

      "Chuyện đó, chuyện đó, phải vấn đề nỡ hay , mà là vấn đề năng lực, sư phụ, vấn đề này căn bản có khả năng tồn tại." Tề Lạc Nhi tiếp tục làm đà điểu.

      Vân Họa nhìn nàng, bỗng nhiên đàm đạm : "Được, ta đây lại hỏi ngươi, nếu như ngươi chạm mặt vương thế nào?"

      Khuôn mặt Tề Lạc Nhi tối sầm, lông mày giương lên: "Đương nhiên là giết ! Ta chẳng những muốn giết , còn muốn bầm thây vạn đoạn, ném xuống biển cho rùa ăn!"

      Nhắc tới đại cừu nhân, đáy lòng Tề Lạc Nhi lập tức tràn đầy căm phẫn, lửa giận, lửa hận đồng thời xông lên đầu!

      Vân Họa khẽ cau mày, tiểu đồ đệ này, tâm tính giống người tu đạo.

      Người tu đạo coi trọng chính là thanh tĩnh tranh đoạt, vô sân (giận) vô hỉ, bất vi vật hỉ, bất vi kỷ bi ( vì tốt xấu thiệt hơn mà vui hoặc buồn, để yếu tố bên ngoài tác động đến bản thân mình), cho an nguy của chúng sinh là nhiệm vụ của mình, mà tiểu đồ đệ này trong đầu lại đầy tư tưởng báo thù, quan niệm chính tà chẳng ràng, chỉ sợ phải chuyện tốt...

      "Lạc Nhi..." Tính vốn đạm mạc, giỏi chuyện, nhất thời biết phải sao để dẫn dắt tư tưởng Tề Lạc Nhi vào "chính đạo".

      Trầm ngâm chút, mới : "Lạc Nhi, ở thế giới kia ngươi làm cái gì?"

      Tề Lạc Nhi sững sờ, cũng giấu giếm: "Bộ đội đặc chủng, ta là bộ đội đặc chủng bảo vệ xã hội an bình." đến chuyện này, Tề Lạc Nhi có chút tự ngạo.

      "Bảo vệ xã hội an bình —— chính là ý bảo vệ dân chúng sao?"

      "Đúng vậy, đúng vậy, xã hội thường thường có số kẻ cặn bã chuyên môn làm ra chuyện tai họa cho dân chúng, chúng ta chính là bảo vệ an ninh trật tự, là công cụ đưa bọn chúng ra trước công lý..."

      Tề Lạc Nhi cao hứng, liền ra những lời lẽ hùng hồn thời đại trước kia thường treo cửa miệng.

      "Vậy... Nếu như những kẻ cặn bã mà ngươi có ân với ngươi? Ngươi có còn đưa bọn chúng ra, a, đưa ra công lý?"

      Tề Lạc Nhi đến cao hứng, căn bản suy nghĩ nhiều, trôi chảy ra: "Đó là đương nhiên! Công là công, tư là tư, làm bộ đội đặc chủng tối kỵ nhất phân minh công tư, ta tuyệt vài ơn huệ liền tham ô làm trái pháp luật..."

      Trong mắt Vân Hoạ có tia sáng lóe lên, tệ, tệ, tiểu đồ đệ mặc dù có đạo cốt, nhưng lại rất có hiệp khí. Có lẽ lầm đường lạc lối.
      hganhNgan Chi Tuyet thích bài này.

    2. Huyềnpluss

      Huyềnpluss Well-Known Member

      Bài viết:
      129
      Được thích:
      308
      Chương 309: Tự đào hố chôn mình 2

      Edit: Huyềnpluss

      Trong mắt Vân Hoạ có tia sáng lóe lên, tệ, tệ, tiểu đồ đệ mặc dù có đạo cốt, nhưng lại rất có hiệp khí. Có lẽ lầm đường lạc lối.

      Lúc này hiển nhiên nên nắm chặt cơ hội dạy dỗ: "Lạc Nhi, ngươi xem, kỳ người tu tiên cũng khác bộ đội đặc chủng các ngươi là bao. Thứ các ngươi bảo vệ chính là xã hội, người tu tiên bảo vệ lại là cả muôn dân trăm họ, ma gieo họa nhân gian, người tu tiên chúng ta tự nhiên phải trừ ma vệ đạo, đó cũng phải lời suông. Thần tiên, vốn chính là vì bảo vệ muôn dân trăm họ mà tồn tại, nếu lại làm sao xứng đứng ở chỗ cao?"

      Tề Lạc Nhi thế mới biết sư phụ vòng lớn là muốn cái gì, khuôn mặt nhắn khỏi đỏ lên.

      Thầm mắng bản thân thấy Vân Họa liền tái bệnh mê trai, não cũng ngắn .

      Chẳng khác gì tự mình đào hố, rồi tự mình chôn mình...

      Chỉ có điều, dù sao nàng cũng sinh sống ở Ma giới đoạn thời gian, cảm giác người trong Ma giới cũng có bao nhiêu khác bách tính nhân gian.

      Ngay cả Nguyệt Vô Thương, cũng có thấy có xấu xa như vậy...

      Thấy thế nào cũng giống là kẻ bắt cóc.

      Con ngươi xoay động, cười : "Vâng, sư phụ cũng đúng, tên vương kia, chính là kẻ cực kì cực kì bại hoại! Diệt trừ , bầm thây vạn đoạn, ta thấy có gì để ý kiến."

      Vân Họa nhìn nàng, thở dài, kiên nhẫn dạy bảo: "Lạc Nhi, nếu như ngươi ghi sâu cừu hận như vậy. Rất dễ dàng tẩu hỏa nhập ma, rơi vào con đường ma đạo."

      Cái miệng nhắn của Tề Lạc Nhi nhếch lên, có chút phục: " vương vốn chính là tên khốn tội nghiệt ngập trời, ta nghĩ trừ cũng là vì dân trừ hại, với trừ ma vệ đạo mà sư phụ coi như là trăm sông đổ về biển."

      Vân Họa nhìn khuôn mặt lên vẻ quật cường của nàng, đầu có chút đau.

      Tuy rằng cũng vô cùng đồng ý trừ bỏ vương, nhưng mục đích của tiểu đồ đệ hề đơn thuần như vậy.

      phải thuần túy trừ ma vệ đạo, yếu tố báo thù càng lớn hơn chút...

      "Sư phụ, ngươi dạy ta Tiên Thuật được ? Ta muốn nhanh chóng tu luyện thành công."

      Cũng tốt tìm tên khốn Dạ Thiên Vấn kia báo thù!

      Trong lòng Tề Lạc Nhi bồi thêm câu.

      Vân Họa nhìn nàng, biết muốn thay đổi lối tư tưởng của nàng phải việc trong sớm chiều có thể thành công.

      Cũng may tiểu đồ đệ tâm địa thuần lương, rất có hiệp khí, hẳn vào con đường tà đạo.

      Tay khẽ vẫy, quyển sách mỏng liền ra tay .

      .

      Chương 310: Tự đào hố chôn mình 3

      Edit: Huyềnpluss


      Tay khẽ vẫy, quyển sách mỏng liền ra tay .

      "Lạc Nhi, đây là Yếu thuật tu tập Tiên thuật cơ bản, ngươi cầm lấy xem , hãy hoàn hoàn chỉnh chỉnh mà nhớ kỹ toàn bộ, mười ngày ta kiểm tra ngươi lần."

      Hả? Học thuộc lòng?

      Khuôn mặt của Tề Lạc Nhi xụ xuống.

      Nàng cho rằng sư phụ đích thân truyền thụ nàng Tiên thuật, ra là bắt nàng học thuộc lòng...

      Sư phụ đại nhân phải là thấy nàng nghe lời dạy dỗ nên cố ý làm khó nàng?

      Trong đầu tự động lên tình tiết trong "Thần Điêu Hiệp Lữ", Hoàng Dung sợ Dương Quá học cái xấu, truyền võ công của , cả ngày bắt học thuộc lòng thư sách...

      Ngẩng đầu nhìn Vân Họa, Vân Họa tọa ở sau cái bàn, bắt đầu xử lý công văn.

      Tốc độ xem của rất nhanh, phê duyệt cũng rất nhanh.

      Mỗi bản phê duyệt xong, liền tự động biến thành con hạc giấy, như mũi tên bay ra khỏi điện.

      Tề Lạc Nhi nhìn mà níu lưỡi.

      A..., trông sư phụ nghiêm túc làm việc rất mê người...

      Vân Họa ngẫng đầu, thấy nàng còn đứng tại đó chưa , thần sắc mặt có chút cổ quái, tựa hồ là muốn rồi lại thôi.

      "Lạc Nhi, ngươi còn có việc?"

      "Á... Ta, à, sư phụ, những thứ công văn này đều rất quan trọng sao? Chúng tự mình bay ra ngoài tuy rằng rất bớt việc, nhưng mà... Nhưng mà bị người bắt được giữa đường chứ?"

      Vân Họa khẽ lắc đầu: " , ừm, Lạc Nhi, ngươi có thể thử bắt mà xem."

      Khinh công của Tề Lạc Nhi tệ, mắt thấy lại con hạc giấy bay qua trước mặt, nàng nhảy lên tóm lấy.

      Quanh thân hạc giấy bỗng nhiên có bạch quang lóe lên, tựa hồ có vô số chữ Phạn lập loè xung quanh.

      Tề Lạc Nhi như bị điện giật, cuống quít rút tay về, con hạc giấy kia lập tức biến mất thấy.

      Nàng sững sờ chút, lại giương mắt nhìn lên, con hạc giấy kia xuất cách đó xa.

      Tốc độ nhanh kinh người, trong nháy mắt thấy tăm hơi.

      Tề Lạc Nhi bị hạc giấy làm té ngã mặt đất.

      Vân Họa nhìn nàng ngây ngô, nhịn được mỉm cười, đưa tay kéo nàng dậy: "Như thế nào? Có thể bắt được?"

      Thuận tay thay nàng phẩy bay bụi bặm quần áo.

      Nụ cười kia tuy rằng chỉ chợt lóe lên rồi biến mất, lại làm cho Tề Lạc Nhi trong lòng mãnh liệt nhảy dựng.

      Ồ, sư phụ cười! Ài, trách được người ta lại tạo ra câu thành ngữ khuynh quốc khuynh thành, dùng người sư phụ quá phù hợp...

      .
      Ngan Chi Tuyethganh thích bài này.

    3. Huyềnpluss

      Huyềnpluss Well-Known Member

      Bài viết:
      129
      Được thích:
      308
      Chương 311: Tự đào hố chôn mình 4

      Edit: Huyềnpluss


      Ồ, Sư phụ cười! Ài, trách được người ta lại tạo ra câu thành ngữ khuynh quốc khuynh thành, dùng người sư phụ quá thích hợp...

      Trong lòng mê trai, mặt lại dám thể ra.

      Khẽ cười: "Té ra bắt được, ha ha, như vậy cũng tốt, như vậy cũng tốt..."

      Nàng cười ngây ngô lui về sau bước, cẩn thận bị vấp tại ngưỡng cửa, té ngã ra ngoài!

      Vân Họa hơi ngẩn ra, giống như ngờ tới nàng phạm sai lầm cấp thấp như vậy.

      Ngoài cửa truyền đến tiếng khẽ nguyền rủa của tiểu đồ đệ.

      "Lạc Nhi, có nặng lắm ?" Vân Họa lắc mình, liền ra cửa.

      "Ha ha, sao, sao..."

      Tề Lạc Nhi nhảy dựng lên, nàng gần như muốn khóc.

      Vì cái cọng lông gì mà nàng luôn mất mặt trước sư phụ vậy?

      Nàng còn muốn lưu lại ấn tượng tốt với sư phụ, lần này lại vố đau rồi!

      Nàng đứng vững, hành lễ với Vân Họa : "Sư phụ, ta tu tập, người cứ tiếp tục."

      Rồi tựa như trận gió chạy , tốc độ còn nhanh hơn con thỏ trúng tên!

      Tiểu tổ tông này, bình thường nhìn nàng rất tỉnh táo lanh, sao ở trước mặt lại cuống tay cuống chân như vậy chứ?

      Trông như sợ lộ ra biểu tình. Nhưng mà, ngược lại đáng ...

      Vân Họa lắc đầu, sờ lên mặt, chẳng lẽ mình lớn lên lại dọa người như vậy sao?

      Khóe môi khỏi cong ra nụ cười, trong đôi mắt lên cưng chiều.

      ... ... ... ... ... ... ... ... ...

      Tề Lạc Nhi mở quyển sách ra mới biết được, quyển sách này nhìn qua rất mỏng, tựa hồ chỉ có hơn mười trang.

      Nhưng dở lên mới phát bên trong hàm chứa huyền cơ, tất cả các trang sách đều là mục lục!

      Dùng ngón tay chạm vào mục lục nào, phía dưới mục lục đó xuất phân mục hơn.

      Sau đó mới là trời tranh họa thiên văn tự...

      Cái này —— chỗ nào là sách, ràng chính là Baidu!

      Đưa vào chủ đề, có thể tìm ra số lượng lớn nội dung...

      Hóa ra Baidu được sao chép từ sáng ý của Tử Vân môn...

      Tề Lạc Nhi 囧.

      Trong sách giải thích rất cặn kẽ kỹ càng, cũng rất dễ hiểu.

      Tề Lạc Nhi học được vài khái niệm cơ bản tại Bạch Vân sơn, bây giờ học những cái này cũng mấy tốn sức.

      Nàng vốn thông minh, trí nhớ hơn người, tại lại tu tập công phu dưỡng tâm, gánh vác những thứ này càng là làm chơi ăn thật.
      Ngan Chi Tuyet thích bài này.

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :