1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nàng Dâu Nhỏ Nhà Họ Lục - Tiếu Giai Nhân (ViP từ chương 145)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. dieutu

      dieutu New Member

      Bài viết:
      19
      Được thích:
      13
      Lại thêm truyện của Tiếu Giai Nhân nữa, hóng hóng, thank bạn misa nhiều nhé!
      misa thích bài này.

    2. meomeo1993

      meomeo1993 Member

      Bài viết:
      72
      Được thích:
      54
      lau roi cha co chuong moi ak

    3. huyenlaw68

      huyenlaw68 Well-Known Member

      Bài viết:
      496
      Được thích:
      853
      Nàng ơi, nàng đâu rồi, hơn 1 tháng vắng bóng rồi :031:
      misa thích bài này.

    4. misa

      misa Well-Known Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      5,064
      Chương 71:
      Edit: Hà

      "Hương Nhi, đây là đứa trẻ nhà ai vậy?"

      Vừa bước xuống xe, Chương Mãn nhìn chằm chằm A Nam, kinh ngạc hỏi cháu .

      Ngưng Hương thành trả lời: "Nhà của A Nam ở sát cạnh bên nhà của chúng cháu, hôm nay cả nhà của bé phải ra đồng, cho nên A Nam và A Đào đến tìm A Mộc chơi, mọi người cùng cữu cữu vào trong phòng ngồi chờ cháu lát, cháu ôm A Nam nhà xí rồi quay lại."

      "Cháu mua đất rồi sao?" Chương Mãn đứng tại chỗ, tràn đầy thắc mắc hỏi. mẫu đất ít nhất cũng phải ba bốn lượng bạc, cháu ngoại...

      Lý thị giặt chăn ở phía bên đông viện, từ lúc Chương Mãn bước vào ngẩng đầu lên, nghe thấy vậy liền cười lạnh : " biết xấu hổ lại còn hỏi như vậy, cháu trai ruột chỉ mới năm tuổi, người làm cữu cữu như ông năm chỉ đến lần, hồi tháng hai mua xong rồi mà bây giờ mới biết, sao ông đợi đến lúc A Mộc cưới vợ lại đến? A, bây giờ có phải thấy Hương Nhi có lợi cho các người nên mới làm bộ mỗi ngày đều đến, làm người ai biết trong lòng các ngươi nghĩ cái gì? Hừ, ta thất vọng đau khổ dùm Hương Nhi!"

      Chương Mãn bị như vậy mặt đỏ bừng, luống cuống nhìn về phía cháu ngoại, "Hương Nhi, cữu cữu phải..."

      Ngưng Hương biết cữu cữu phải loại người như vậy, nàng vừa muốn chuyện nhưng A Nam ở trong lòng nhịn nổi nữa, nôn nóng vặn vẹo thân thể bé.

      "Cữu cữu cứ vào nhà trước ." Ngưng Hương qua loa rồi ôm thẳng A Nam , thèm nhìn tới ba huynh đệ Chương Hồng Lâm.

      Chương Mãn là người hiền lành thành , muốn cãi nhau với Lý thị, nhưng nữ nhi của , Chương Vân Khê mười lăm tuổi lại thích nghe những lời như vậy, khuôn mặt lạnh lùng quay sang Lý thị: "Bà..."

      "Muội muội." Chương Hồng Lâm ngăn cản muội muội, sâu nhìn nàng cái.

      Chương Vân Khê nhớ lại mục đích của chuyến này, lúc này mới im lặng, khuôn mặt nhăn nhó dắt đệ đệ vào trong nhà.

      Đứng dưới mái hiên, nhìn nhà bốn người dần dần bước đến gần, A Đào giọng hỏi Từ Thu Nhi, "Thu Nhi tỷ tỷ, bọn họ là ai vậy?"

      Từ Thu Nhi châm chọc : "Người này là cữu cữu A Mộc, đằng sau chắc là biểu ca biểu tỷ biểu đệ của A Mộc, dù sao trước đây ta cũng chưa từng gặp."

      "Vì sao lại chưa gặp bao giờ? Bọn họ chưa từng tới đây sao?" A Đào hiểu muốn truy hỏi đến cùng. Trong nhà mẫu có hai biểu tỷ, ngày lễ ngày tết cũng tới nhà làm khách, theo như lí giải của A Đào, biểu huynh muội chính là cần phải thường xuyên gặp mặt .

      Từ Thu Nhi lại khách khí như Ngưng Hương, thấy Chương Mãn tới gần mình, nàng vẫn như cũ giọng cao thấp cất lời: "Chắc là ngại nhà A Mộc nghèo, nhà bọn họ có tiền cho nên chướng mắt những người thân thích nghèo nàn, năm đó Nhị thẩm ta ngã bệnh, tỷ tỷ khóc vay tiền, bọn họ đồng cũng thèm cho mượn, cho nên tỷ tỷ mới bán mình trở thành nha hoàn."

      A Đào hiểu. Nhà Dượng ở trấn cũng vậy, từ tủ quần áo đến bàn trà đều làm bằng gỗ quý, nhà rất có tiền, cho nên mỗi lần đại biểu tỷ tới nàng đều ghét bỏ cái này cái nọ, chê nhà bọn họ nghèo, sau khi bị Nhị ca quở trách dứt khoát tới nữa, họ hàng thân thích của Từ tỷ tỷ khẳng định cũng là người như vậy.

      A Đào thích Từ tỷ tỷ, bởi vậy khi ai khi dễ Từ tỷ tỷ, nàng cũng thích người đó.

      Tiểu nương bảy tuổi đứng bên cạnh Từ Thu Nhi, đôi mắt hoa đào trong veo như nước trừng mắt nhìn bốn người Chương gia.

      Chương Mãn trong lòng tràn đầy hổ thẹn, nhìn các nàng mà trực tiếp vào phòng, Chương Hồng Lâm "kiềm chế tốt", quay sang gật đầu với Từ Thu Nhi, lại sờ đầu A Mộc mặc cho A Mộc trốn ở phía sau xong mới bước vào, Chương Vân Khê ở nhà cũng là nương được nuông chiều từ bé, phải là tiểu thư nhưng lại có tính tình như tiểu thư, có thể nhẫn nhịn Lý thị và Từ Thu Nhi, nhưng lại nhịn được đứa nha đầu biết con nhà ai trừng mắt với mình, nàng dừng ở phía trước mặt A Đào lạnh lùng : "Ta chọc ngươi bao giờ mà ngươi dám trừng mắt với ta?"

      A Đào nghĩ tới ba người ca ca, sức mạnh liền tràn đầy, tiếp tục trừng mắt với nàng, "Ta trừng mắt với bức tường ở phía bên kia, ai bảo ngươi tới trước mặt ta làm gì?"

      bộ dáng sợ trời sợ đất.

      Chương Vân Khê nghĩ tới tiểu nha đầu này lại ngang ngược như vậy, vừa muốn cãi nhau Hãn Lâm đứng bên cạnh đột nhiên dùng sức đánh A Đào cái, " cho ngươi trừng tỷ tỷ ta!"

      Hãn Lâm bốn tuổi tuy mạnh mẽ như Đại Tráng, nhưng sức lực cũng , ăn toàn thân đều là thịt nên khí lực cũng rất lớn. Xiêm y mùa hè lại mỏng manh, cho nên cánh tay A Đào bị đánh đau, trong cơn tức giận cũng muốn đánh trả.

      "Ngươi còn muốn đánh người sao?" Chương Vân Khê tay mắt lanh lẹ nắm lấy cánh tay A Đào.

      Hãn Lâm thừa dịp này lại đánh A Đào thêm cái, đánh xong trốn ra phía sau tỷ tỷ.

      Từ Thu Nhi dùng tay níu lại, sau lại dùng cả hai tay đánh thẳng vào cái mông của , "Ai cho ngươi đánh khách của nhà chúng ta hả? Muốn giỡn về nhà của các ngươi mà đùa giỡn !"

      Đánh xong lập tức đem A Đào và A Mộc bảo hộ ở sau lưng, ngẩng đầu trừng mắt cùng Chương Vân Khê.

      Bên kia A Nam vừa được Ngưng Hương ôm từ nhà xí ra, vừa hay nhìn thấy bị Hãn Lâm đánh, tiểu tử bực tức, từ xa vung quả đấm như muốn đánh Hãn Lâm, trong miệng kêu loạn xạ.

      Cái mông Hãn Lâm bị Từ Thu Nhi đánh đau nên gào khóc lên.

      Chương Mãn cùng Chương Hồng Lâm vội vàng chạy ra.

      "Phụ thân, nàng ta đánh Hãn Lâm!" Chương Vân Khê giận dữ cáo trạng.

      Từ Thu Nhi chịu thua, hừ : " động thủ trước, mắt ngươi mù nên nhìn thấy sao?"

      Chương Mãn biết tính tình của tiểu nhi tử nhà mình, trầm mặt ngăn cản giữa hai vị nương, cúi đầu khiển trách Hãn Lâm, "Còn nhớ tới chuyện con đến nhà biểu tỷ làm khách hả? nhớ ta đưa con trở về!"

      Hãn Lâm thường ngày nhìn thấy mẫu thân khiển trách phụ thân, cho nên người sợ nhất chính là phụ thân, thấy cha mình lại hướng về người ngoài mà khiển trách , nam oa bốn tuổi vừa khóc vừa lớn tiếng cãi lại: "Ta cũng muốn đến nhà biểu tỷ nữa!" xong liền dắt lấy tay Chương Vân Khê ý muốn tỷ tỷ cùng .

      Chương Vân Khê trừng mắt với Ngưng Hương ở phía xa xa xem náo nhiệt, sau đó bước theo Hãn Lâm.

      "Vân Khê!" Chương Hồng Lâm nhíu mày trách mắng.

      Chương Vân Khê cười lạnh, quay đầu lại : "Ca ca thấy sao? Bọn họ căn bản là xem chúng ta như kẻ thù, thà rằng giúp người ngoài cũng thèm giúp người thân như chúng ta, vậy chúng ta còn ở lại đây làm gì? Tự rước lấy nhục sao?"

      Bởi vì từ đáy lòng xem thường tỷ đệ Từ gia, cho nên việc Chương Vân Khê phải ủy khuất chính mình theo huynh trưởng cầu xin Ngưng Hương vốn cũng có bao nhiêu thành ý, bây giờ lại phát Ngưng Hương cũng phải là nữ nhân ngốc dễ lừa gạt như lời của huynh trưởng, nếu tỷ ta đứng ở đàng xa xem náo nhiệt, hiển nhiên là lười diễn trò, nếu vậy nguyện vọng của huynh trưởng tự cầu xin .

      Vừa dứt lời Chương Vân Khê dẫn đệ đệ bước nhanh ra cửa chính.

      Ngưng Hương đưa mắt nhìn hai người tỷ đệ bọn họ ngang qua mình, trong mắt bình tĩnh gợn sóng, nàng ôm A Nam đến bên cạnh cữu cữu, thấp giọng : "Cữu cữu, biểu tỷ biểu đệ đều thích chúng ta, lần sau ngài muốn tốt cho chúng cháu để mọi người tự , dưa hái xanh ngọt, cần gì phải để bọn họ ủy khuất?"

      Nghe hiểu ý tứ của cháu ngoại, Chương Mãn xấu hổ vô cùng.

      Ngày đó nghe thấy thê tử cùng trưởng tử khắc khẩu, trưởng tử trách cứ thê tử nên cầu xin cháu ngoại làm gì, thê tử mắng trưởng tử hiểu nỗi khổ tâm của nàng, nữ nhi cũng đứng phía bên trưởng tử. Cho nên hai đứa bé đề ra muốn tới chỗ cháu ngoại để nâng cao tình cảm, vui mừng thôi, ai ngờ lúc này mới vừa tiến vào sân còn chưa kịp nữ nhi vừa châm chọc vừa khiêu khích như vậy rồi?

      Chương Hồng Lâm trong lòng phiền sợ chuyện xấu do muộn muội muội điêu ngoa tùy hứng, nhưng mặt lại làm ra vẻ khó xử tự trách, thành khẩn với Ngưng Hương: "Hương Nhi, Hãn Lâm bị chúng ta làm hư mất rồi, trở về ta dạy bảo tốt, để cho lại bắt nạt người khác nữa. Còn biểu tỷ của muội... Tính khí nóng nảy của nó như vậy rồi, nếu như sớm biết muội ấy hiểu lễ như thế, ta cùng phụ thân tuyệt mang nàng đến."

      xong lại hướng về A Đào bồi tội, ân cần nhìn cánh tay A Đào, "Còn đau ?"

      Giong của thư sinh ôn nhu ràng, giống với những người nam nhân khác trong thôn A Đào thường gặp.

      Tiểu nương bảy tuổi thận trọng, thăm dò nhìn về phía Ngưng Hương, muốn nhìn xem trong ánh mắt Từ tỷ tỷ phán đoán người này tốt hay xấu.

      "A Đào có đau ?" Ngưng Hương lúc này lại quan tâm A Đào, giọng hỏi.

      A Đào dõng dạc trả lời: "Mới vừa rồi vẫn có chút đau, bây giờ đau nữa rồi."

      "Vậy là tốt rồi, trở về ta dạy bảo Hãn Lâm." Chương Hồng Lâm tiếp lời, sau lại nhìn sang Ngưng Hương rồi với Chương Mãn: "Phụ thân, trong nhà biểu muội có khách, hay là chúng ta về trước ."

      Chương Mãn cũng còn mặt mũi ở lại chỗ này nữa, ông hướng về cháu ngoại gật gật đầu, tỏ ý trước.

      Chương Hồng Lâm cố ý chậm lại ở phía sau, ánh mắt quét qua Từ Thu Nhi, nghiêm nghị với Ngưng Hương: "Hương Nhi, ta biết hai nhà chúng ta có hiểu lầm, nhưng ta muốn đền bù lỗi lầm nương ta phạm phải trước kia, đền bù tốt cho những tổn thất muội cùng A Mộc trải qua, hy vọng muội có thể từ buông bỏ phòng bị, xem ta như biểu ca."

      Ngưng Hương trước sau vẫn nhìn , nàng nhìn chằm chằm vào bộ ngực : "Biểu ca quá lo lắng rồi, ta tin biểu ca, chỉ là tháng tám biểu ca phải thi rồi, hai tháng này huynh vẫn nên ở nhà an tâm đọc sách , cần lo lắng cho muội cùng với A Mộc đâu. Mợ làm như vậy cũng là vì muốn tốt cho biểu ca, chờ biểu ca dựa vào thực lực của mình đậu tú tài, mợ nhất định rất cao hứng, tất nhiên quên chuyện vui ngày đó."

      "Hương Nhi đúng lắm, vậy vi huynh mượn lời chúc tốt lành của muội." Chương Hồng Lâm cười sáng sủa, chắp tay cáo từ, nhanh chậm rời .

      Ngưng Hương kêu đệ đệ đưa tiễn.

      A Đào giọng hỏi Từ Thu Nhi, " là người tốt sao?"

      Từ Thu Nhi nhìn bóng lưng Chương Hồng Lâm bĩu môi, " chỉ giả bộ làm người tốt."

      A Đào nháy mắt mấy cái, gia tạc ở trong lòng.

      Chạng vạng Lục Thành trở về nhà, tiểu nha đầu liền cáo trạng với : "Đại ca, hôm nay cữu cữu Từ tỷ tỷ tới thăm nhà tỷ ấy, còn có biểu ca biểu tỷ biểu đệ của tỷ ấy nữa."

      Lục Thành vọc nước rửa mặt, nghe vậy liền ngừng lại, "Bọn họ tới làm gì?"

      Lục Ngôn ngồi ở trong bếp nhóm lửa, cách đó xa trong chuồng lừa Lục Định uy lừa cũng nhìn sang, chỉ có A Nam ôm quần áo của phụ thân mới vừa cởi ra, lung la lung lay hướng chậu nước bên kia ngâm hai bộ xiêm y của thúc thúc đến, chút cũng ghét bỏ mùi mồ hôi người phụ thân.

      "Giống như là muốn cầu xin Từ tỷ tỷ giúp đỡ, muội đánh nhau với Hãn Lâm, sau đó bọn họ liền rời ."

      A Đào ngồi ở ghế, ngước đầu lên đem tình hình lúc đó kể cho huynh trưởng nghe.

      Biết được Hãn Lâm chỉ mới bốn tuổi, Lục Thành lo lắng nhiều muội muội bị đánh hai cái, lại vừa tiếp tục rửa tay vừa hỏi: "Ca ca Hãn Lâm bao nhiêu tuổi?"

      Bên trong phòng bếp truyền đến tiếng cười.

      Lục Thành ngẩng đầu, lạnh lùng trừng Nhị đệ cái.

      A Đào kỳ quái nhìn Nhị ca chẳng biết tại sao lại cười, nhớ lại : "So với Tam ca cao hơn chút, nhưng lại bằng Nhị ca, rất trắng, rất đẹp mắt, nhưng Thu Nhi tỷ tỷ giả bộ làm người tốt, kỳ là người rất xấu, còn chính thi rớt tú tài, muốn để cho Từ tỷ tỷ vào thành cầu xin thế tử."

      Trong đầu Lục Thành lập tức lên thư sinh mặt trắng tay trói gà chặt chỉ biết khoe khoang nịnh nọt.

      "Từ tỷ tỷ có cười với ?" Thấy huynh trưởng trầm mặc, bên trong phòng bếp Lục Ngôn nhịn được hỏi.

      ra là tên tiểu bạch kiểm đọc sách, huynh trưởng gặp nguy hiểm rồi.

      A Đào nghiêng đầu suy nghĩ chút, lắc đầu : "Hình như có cười, chỉ là tỷ ấy tin , hy vọng thi đậu tú tài."

      Lục Thành vốn buông lỏng cánh tay, đột nhiên căng cứng lại, khiến bọt nước chảy xuống nhanh hơn.

      Lục Định trầm mặc uy lừa, Lục Ngôn xem náo nhiệt chê chuyện lớn, ngồi nghiêng vào ngưỡng cửa, giọng nhắc nhở huynh trưởng, "Đại ca nắm chặt chút , đừng đợi người ta thi đậu tú tài, huynh lại cách nào so sánh được ."

      Lục Thành thèm để ý tới .

      Bên kia A Nam cuối cùng cũng đem được quần áo phụ thân để vào trong chậu nước, vụng về nâng người lên, thở dài mạnh, giống như mệt sắp chết rồi.

      Tiếng thở rơi vào trong tai Lục Thành, liền biến thành nhi tử hai tuổi cũng coi trọng .

      Trong mắt nam nhân đầy u ám, hôm sau ăn xong điểm tâm liền ra cửa.

      "Đại ca đâu vậy?" Lục Ngôn biết còn cố hỏi.

      " vào ruộng xem chút." Lục Thành đầu cũng quay lại .

      Lục Ngôn nhìn bộ quần áo mới người của huynh trưởng xùy tiếng, "Qủy mới tin."

      Nhưng mà Lục Thành xác thực là có qua ruộng nhà mình ở thôn đông, nhưng đến quá sớm, suốt dọc đường cũng gặp ai khác, sương sớm bên trong ruộng bắp cũng chưa tan hết. nhìn sang đầu thôn Liễu Khê, biết nàng lát nữa mới đến, liền dựa vào cây dương thụ chờ. Mặt trời dần dần lên cao, xa xa trông thấy có người tới, liền chui vào ruộng bắp , người qua nhổ cỏ dại theo ra, làm bộ mới vừa bận rộn lắm.

      lần nhổ ít, mặc dù hai ngày nay cỏ non cũng chỉ mới xuất , nhưng dần dần cũng nhổ sạch gần hết.

      Lục Thành cố ý đem đống cỏ đặt gần ruộng nhà Ngưng Hương.

      Xác định nàng có thể nhìn ra ý của , lúc này Lục Thành mới vào sâu bên trong ruộng bắp hơn.

    5. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      Cam on ban da edit truyen nhe. Ngay nao cung ra vao 2 lan xem co truyen moi k.
      misa, Henlunwendyho94 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :