1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hậu cung thăng cấp ký - Thủy Tâm Thanh Mi (update chương 98-100)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789

      Chương 83:
      Editor: Natalie Pham


      Kỷ Trà Huyên tỉnh dậy sớm xem màn, nàng cũng có ý ngồi dậy.


      Quay đầu nàng nhìn thấy ba người gác đêm qua màn, nàng gọi: "Chi Thảo!"


      Chi Thảo đáp lại, gật đầu với Tử Châu cùng Phùng ma ma.


      Tử Châu cùng Phùng ma ma vội vàng ra ngoài tiếp đón người hầu bưng đồ rửa mặt lên, Chi Thảo vào hầu hạ Kỷ Trà Huyên thay quần áo.


      Vừa vào trong phòng chỉ thấy Kỷ Trà Huyên mặc áo ngủ đứng trước giường, nhưng hề u ám như hôm qua, Chi Thảo cảm thấy vui mừng.


      "Hôm nay nương nương mặc gì tốt đâu?" Nàng qua cười hỏi.


      Kỷ Trà Huyên mỉm cười: "Đơn giản là được, bản cung chỉ ở trong cung nghỉ ngơi."


      Chi Thảo vừa lấy ra cung trang màu xanh vừa : "Nô tì bảo Hạ ma ma ôm tam hoàng tử lại cho vui được ?"


      Kỷ Trà Huyên nhàng gật đầu.


      Thay cung trang, Kỷ Trà Huyên ngồi trước bàn trang điểm búi búi tóc đơn giản.


      "Nếu tổ mẫu cùng mẫu thân gửi thẻ bài vào, Chi Thảo em tự chuyến."

      Chi Thảo gật đầu, lão phu nhân cùng phu nhân đều có cáo mệnh, nương nương lại là người đứng đầu hiên, bây giờ lại giữ ấn phượng cùng phượng nghi, muốn gặp còn phương tiện hơn nhiều người đứng đầu cung.


      "Tuy bản cung quản lý việc trong cung, nhưng nếu bọn họ đến em vẫn dẫn cung Chiêu Phượng chuyến."


      Chi Thảo hiểu nhị nương bị ngã, trong hậu cung biết có bao nhiêu người chờ nắm nhược điểm của nương nương, nàng cũng nên chú ý.


      "Hơn nữa em dặn dò xuống, cứ đối xử bình thường với mấy người bị giam lỏng."


      Chi Thảo : "Nương nương yên tâm, phủ nội vụ biết nặng ."


      Kỷ Trà Huyên thản nhiên : "Bản cung phải nhị tỷ tỷ, mà là Trương Lương nhân, đừng chậm trễ, trước kia thế nào, bây giờ cứ như cũ. Còn chỗ Thục phi cứ làm theo biện pháp của Ninh quý tần ."


      Chi Thảo : "Hoàng thượng cho Trương Lương nhân chuyển đến Minh Dật hiên, phải cho nhị nương hết giận sao? Vì sao nương nương còn cố ý dặn vậy?"


      Kỷ Trà Huyên cười nhạt: "Tâm tư nhị tỷ tỷ rất nặng, nàng ấy trút giận lên Trương Lương nhân, em chờ coi, rất nhanh... Nhị tỷ tỷ biết người phía sau màn."


      Chi Thảo kinh sợ, tuy sớm đoán được việc như biểu tượng, nhưng nàng nghĩ tới chủ tử lại hiểu như vậy. Chủ tử qua điện Long Nghi, Chi Thảo hít sâu, hung thủ sau lưng lại có thể khiến hoàng thượng tự bảo vệ.


      Kỷ Trà Huyên nhìn đến vẻ mặt Chi Thảo trong gương : "Em nghĩ gì?"


      Chi Thảo : "Nương nương, hoàng thượng biết sao..."


      Kỷ Trà Huyên lạnh nhạt : "Em biết là tốt rồi."


      Chi Thảo lập tức ngậm miệng lại.


      Kỷ Trà Huyên : "Bản cung vốn nên chôn chuyện này trong lòng, nhưng bản cung lại cho em biết, em biết vì sao ?"


      Chi Thảo lại im lặng, Kỷ Trà Huyên tiếp tục : "Em là người bản cung mang vào cung, tuy cung nữ tròn ba mươi tuổi mới có thể ra cung, nhưng em là người bên cạnh bản cung, nếu em muốn bản cung lúc nào cũng có thể cho em ra cung đợi gả."


      Chi Thảo : "Nô tì chưa từng nghĩ vậy, chỉ mong hầu hạ bên cạnh nương nương."


      Kỷ Trà Huyên thở dài: "Bây giờ mới năm nhưng chúng ta phải trải qua rất nhiều chuyện hơn cả mười sáu năm kia cộng lại, lúc đầu nghĩ tiến cung là vinh quang, bây giờ em còn có cảm xúc này ?"


      Chi Thảo thà lắc đầu, chỉ qua năm cũng mài bằng tính tình của nương nương cùng nàng.


      Muốn suy nghĩ cẩn thận mỗi kiện, lúc nào cũng phải cảnh giác. Bởi vì mai kia đạp sai chính là vạn kiếp bất phục. Hôm nay nương nương ràng cũng vì muốn tốt cho nàng, bởi vì bây giờ nàng thoát thân còn kịp, hơn nữa nay nương nương được sủng ái, đủ sức giúp nàng tìm gia đình tốt.


      Nàng cũng động tâm với thời cơ như vậy, nhưng rất nhanh bị nàng từ bỏ.


      Tuy nương nương che giấu kĩ, nhưng Chi Thảo hiểu nương nương phải người dễ tin tưởng, tuy trước mắt nương nương tín nhiệm Phùng ma ma, Lục Châu, Tiểu Thuật Tử, nhưng nàng lại biết nương nương vẫn còn đề phòng bọn họ. Nàng rồi, chẳng phải nương nương còn người có thể tín nhiệm?


      Kỷ Trà Huyên thấy Chi Thảo kiên trì bèn mỉm cười : "Ta có hai vị hoàng tử, hoàng thượng cũng bắt đầu coi trọng ta, có thể đứng vững gót chân. Ta biết tương lai như thế nào, nhưng vẫn có thể làm chủ cho em." Chi Thảo nghe nương nương chuyện với mình như trước đây cũng cảm thấy ấm áp : " nương tốt với nô tì, nô tì vĩnh viễn ghi nhớ, bây giờ nô tì còn chưa lớn, còn muốn hầu hạ nương thêm mấy năm nữa, nô tì còn muốn xem tam hoàng tử tứ hoàng tử lớn lên, sau đó gọi nô tì tiếng ma ma. Như vậy, nô tì cũng thỏa mãn rồi..."


      Kỷ Trà Huyên thở dài, qua mấy năm nữa, nàng chưa chắc thả nàng ấy rồi. Nàng xoay người, lần này bảo Chi Thảo ngồi cạnh mình hỏi: "Em nghĩ tốt rồi sao?"


      Chi Thảo gật đầu.


      Kỷ Trà Huyên cười : "Khổ cho em!"


      Chi Thảo mỉm cười : "Nương nương, ngài biết bây giờ nô tì uy phong như thế nào, nô tì lại trong cung, ít chủ tử cùng nữ quan đều gọi nô tì Chi Thảo nương. Còn uy phong hơn khi làm nha hoàn nhiều!"


      Kỷ Trà Huyên vỗ tay nàng, lời này là , nhưng chứa đựng cái gì, Kỷ Trà Huyên có thể cảm giác ra.


      "Chi Thảo, em còn nhớ phu tử sao?" Kỷ Trà Huyên ra mục đích của mình.


      Chi Thảo nhíu mày: "Người râu ria hay say rượu sao..." Nàng tiếp, bởi vì nàng nhớ lúc trước nương nương vừa nghe nàng bất kính với tức giận.

      "Tuần phu tử sao?" Chi Thảo hỏi.


      Kỷ Trà Huyên như nghe được lời vô lễ của Chi Thảo, chậm rãi gật đầu.


      "Nương nương, Tuần phu tử... Như thế nào?" Chi Thảo hiểu.


      Kỷ Trà Huyên mở ra hộp trang sức giọng : " vào triều làm quan."


      Chi Thảo mở to mắt, tên ma men kia còn có thể làm quan sao.


      Kỷ Trà Huyên đột nhiên : "Em cũng lâu trở về thăm nhị thúc rồi?"


      Chi Thảo sửng sốt, sau đó gật đầu, từ khi vào cung làm sao có thể gặp mặt, nhưng cũng may, nàng mặc dù vào cung, nhị thúc ở Kỷ phủ cũng được sống thoải mái hơn.


      "Qua mấy ngày, bản cung cho em ra cung chuyến ở cùng nhị thúc mấy ngày."


      Chi Thảo trả lời ngay, Kỷ Trà Huyên cười : "Ta cho em thay thế ta thăm nhị nương cùng ngũ đệ, sau đó hỏi ngũ đệ học hành như thế nào?"


      Trong lòng Chi Thảo buông lỏng, vội vàng cười : "Ngũ công tử từ thông minh, có nhị phu nhân đốc xúc, lão gia cùng lão phu nhân coi chừng, ngũ công tử tất nhiên khiến nương nương thất vọng."


      Kỷ Trà Huyên thở dài: "Chỉ mong , em đưa bút cùng nghiên mực tốt cùng mấy quyển sách qua."


      Chi Thảo gật đầu, trong cung có bộ sách đặc chế, có thể được ban tặng là vinh dự.

      Kỷ Trà Huyên suy nghĩ lát : "Cứ 《 Luận Ngữ 》 cùng 《 Trang Tử 》, nghĩ đến có tác dụng với ngũ đệ."


      Chi Thảo cười đáp lại, Kỷ Trà Huyên : "Ngũ đệ tuổi còn , nhưng từ có thể xem 《 Luận Ngữ 》."


      Chi Thảo hiểu .


      Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng động, Kỷ Trà Huyên dừng lại.


      lát sau, Phùng ma ma cùng Tử Châu gõ cửa .


      Kỷ Trà Huyên : "Chi Thảo mở cửa để bọn họ hầu hạ ta rửa mặt chải đầu."


      Bây giờ, Kỷ Trà Huyên phải là tứ nương, là thục nghi nương nương.


      Chi Thảo cúi người sau đó chậm rãi mở cửa ra.


      Phùng ma ma cùng Tử Châu bưng đồ đến, Kỷ Trà Huyên thích phô trương, nên bình thường đều do Phùng ma ma cùng Tử Châu tự bưng vào.


      Rửa mặt xong, Kỷ Trà Huyên cười : "Ôm tam hoàng tử đến cho bản cung nhìn."


      Chi Thảo hành lễ sau đó lui xuống.


      Phùng ma ma vội vàng đỡ Kỷ Trà Huyên, Tử Châu lập tức thu xếp bữa sáng. Dùng bữa sáng xong, Chi Thảo cùng Hạ ma ma ôm tam hoàng tử tới.


      Kỷ Trà Huyên ôm tam hoàng tử hỏi Hạ ma ma, sau khi Hạ ma ma bị Kỷ Trà Huyên gõ, dốc lòng chăm sóc tam hoàng tử.


      Nhưng nghe giọng bằng phẳng của Kỷ Trà Huyên, biết vì sao, bà ta hoảng hốt, cho nên khi bà ta trả lời Kỷ Trà Huyên có vẻ khẩn trương.


      Kỷ Trà Huyên nhẫn nại nghe bà ta lại quay đầu hỏi Thanh lần, thấy Thanh đáp lại nhất trí với Hạ ma ma, Kỷ Trà Huyên mới : "Đứng lên ."


      Hạ ma ma cũng bớt căng thẳng.


      Thanh đứng sau Kỷ Trà Huyên, Hạ ma ma đứng bên kia cúi đầu.


      Ôm tiểu hài tử vòng, Kỷ Trà Huyên mỉm cười yếu ớt, xem khuôn mặt nhắn chậm rãi nảy nở, thoạt nhìn vô cùng đáng .


      Miệng hơi mân lại, ánh mắt chuyển động chung quanh, có vẻ hiếu kỳ.


      Đứa bé như vậy cũng có tư tưởng sao? Kỷ Trà Huyên suy nghĩ lát rồi mỉm cười.


      Tam hoàng tử cũng cười rộ lên, Kỷ Trà Huyên khó được ôm chơi đùa với . Tam hoàng tử ngừng lay động tay bé, thân mình cũng nhích tới nhích lui, rất hiếu động, nếu phải Kỷ Trà Huyên có sức lực, chỉ sợ ôm được.


      "Bình thường, cũng vui vẻ như vậy sao?"


      Hạ ma ma : "Tam hoàng tử bình thường rất yên tĩnh, hôm nay nhìn thấy nương nương, tam hoàng tử vui mừng."

      Kỷ Trà Huyên thấy Hạ ma ma cười nịnh nọt, nàng cũng để ý, vui vẻ xem đứa , theo cách của Hạ ma ma, còn biết lấy lòng người khác.


      Cũng tốt, như vậy chứng minh là người sáng suốt, cũng hi vọng luôn sáng suốt đến cuối đời.


      "Nương nương, nô tài cầu kiến!"


      Bên ngoài truyền đến tiếng Tiểu Thuật Tử xin gặp.


      Kỷ Trà Huyên : "Vào ."


      Tiểu Thuật Tử nghiêng mình vào, hành lễ với Kỷ Trà Huyên xong rồi lại hành lễ với tam hoàng tử trong lòng nàng.


      "Nương nương, Ninh quý tần dẫn người đến cung Thích Phương xử lý chuyện của Thục phi."


      Kỷ Trà Huyên thản nhiên : "Nếu nàng ta còn chưa làm, bản cung mới bội phục."


      Tiểu Thuật Tử ngẩn ra.


      Kỷ Trà Huyên lạnh nhạt : "Bản cung biết rồi, nếu có tin tức lập tức báo lên."


      Tiểu Thuật Tử hành lễ rồi lại nhanh chóng lui xuống.


      ngừng truyền tới tin tức, quan hệ giữa Ninh quý tần cùng Thục phi càng ngày càng xơ cứng, Ninh quý tần đưa đại cung nữ của Thục phi vào Thận Hình Tư với lí do cãi lệnh, mà Thục phi ra lệnh đánh tổng quản Hi Phương hiên đến đọc chiếu lệnh.

      Cùng lúc đó, thái giám thủ lĩnh của Ninh quý tần cũng bị Thục phi đưa Thận Hình Tư với lí do tôn trọng chủ tử.


      Mỗi người đều tìm lỗi, có thể chẳng phân biệt được thắng bại.


      Nhưng cuối cùng, Ninh quý tần cũng chuyển ít đồ trái lệ ở cung Thích Phương.


      Sau giữa trưa, Ninh quý tần tự đến Tĩnh An hiên đưa chồng sổ sách cho Kỷ Trà Huyên xem.


      Kỷ Trà Huyên chậm rãi nhìn qua mấy lần, tập trung nhìn cung Thích Phương của Thục phi, sau đó ngẩng đầu .


      "Quý tần muội muội vất vả rồi."


      Sắc mặt Ninh quý tần cứng đờ : "Đây là việc tần thiếp phải làm."


      Kỷ Trà Huyên : "Quý tần cần khiêm tốn như vậy, về sau bản cung còn cần dựa vào muội nhiều hơn, hoàng hậu nương nương giao cho bản cung cùng quý tần nhiệm vụ quản lý hậu cung, tất nhiên thể làm hoàng hậu nương nương thất vọng."


      Ninh quý tần nhàng gật đầu, Kỷ Trà Huyên : "Kế tiếp là chuyện quốc khánh trăm năm, muội cùng bản cung đốc thúc , nếu xảy ra chuyện cũng có người thương lượng." xong, Kỷ Trà Huyên trực tiếp thu lại sổ sách, cũng đưa cho Ninh quý tần, sắc mặt Ninh quý tần cứng đờ, nếu phải mang đến cho Kỷ Trà Huyên đóng ấn, nàng ta cũng luyến tiếc cầm đến.


      nghĩ tới Kỷ Trà Huyên lại chuẩn bị giao lại cho nàng ta, còn cho nàng ta làm chuyện khác, vậy nàng ta mệt nhọc còn tranh đấu với Thục phi vì cái gì?

      "Nương nương, có vấn đề có phải nên đóng dấu ?"


      Kỷ Trà Huyên cười : "Tất nhiên muốn đóng rồi, bản cung nhất định với hoàng thượng, hoàng hậu nương nương công lao của quý tần. Quý tần muội muội làm việc bền chắc, đưa chuyện phát phân lệ lên quỹ đạo, về sau đó là việc . Cho nên, bản cung hi vọng quý tần buông việc này xuống, thể qua loa chuyện quốc khánh trăm năm."
      lananhtran51, Aliren, Nhược Vân13 others thích bài này.

    2. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 84:
      Editor: Natalie Pham


      "Quý tần xuất thân từ gia tộc lớn, hoàng thượng thường khen quý tần rộng lượng, nên lần này bản cung còn cần nể trọng quý tần hơn." Kỷ Trà Huyên cười .


      Ninh quý tần : "Tần thiếp vẫn kém hơn nương nương, chuyện lớn như vậy tự nhiên phải phiền đến nương nương, tần thiếp quản lý việc cũng đủ rồi "


      Kỷ Trà Huyên sớm biết vậy, nàng mỉm cười : "Quý tần cần khiêm tốn, việc phân phát hàng tháng lần này hỗn loạn nhưng quý tần xử lý rất tốt, quý tần từ chối như vậy, hay là khinh thường bản cung, muốn làm trợ thủ cho bản cung."


      Ninh quý tần vừa nghe cũng cảm thấy căng thẳng.


      Dù có khinh thường, nàng ta cũng thể biểu ra. Hơn nữa, từ khi Kỷ Trà Huyên lộ , nàng ta cũng dám xem thứ nữ xuất thân bình thường này.


      Nàng ta cam lòng, nhưng nếu đồng ý, đồng nghĩa với việc nàng ta khinh thường thục nghi, cũng ý nghĩa nàng ta chất vấn quyết định của hoàng thượng cùng hoàng hậu, thậm chí cũng là đòn mạnh vào danh tiếng hiền lành của nàng ta ở trong cung.


      "Nương nương thứ tội, tần thiếp cũng chỉ sợ hãi thôi, lại nghĩ khiến nương nương suy nghĩ nhiều", xong, nàng ta giả vờ cúi xuống nhận lỗi.


      Kỷ Trà Huyên lập tức đỡ lấy nàng ta, cũng cho nàng ta nhận lỗi, dịu dàng : " ra là thế, nếu quý tần đồng ý, tự nhiên còn gì tốt hơn "

      Ninh quý tần gục đầu xuống.


      Kỷ Trà Huyên lại cầm lấy giấy tờ cùng sổ sách khay, mỉm cười : "Đây là nghi chế phủ nội vụ mới đặt ra, quý tần cầm về nhìn xem trước rồi làm kế hoạch, sau đó cho bản cung cùng xem xét được ?"


      Ninh quý tần nhìn tờ danh sách rườm rà, trong lòng cũng trở nên nặng nề, xem xong viết kế hoạch, rang trói chặt nàng làm việc này, nàng làm mấy thứ này, cho dù có cách lấy sổ sách về, chỉ sợ lại bị mấy thứ này đánh trở về, hơn nữa làm việc này, cho dù tốt, người được ban thưởng là Giản thục nghi, cũng chẳng phải nàng, nhưng nếu làm tốt, Giản thục nghi cũng có biện pháp với nàng, nhưng hành vi này ở trong mắt người khác cũng hỏng bét, thậm chí Giản thục nghi làm tốt, nàng cũng thành người ăn theo người đứng đầu.


      Lúc này nàng ta nghĩ được biện pháp từ chối, Giản thục nghi căn bản chắn hết đường sống của nàng ta, dường như chỉ phải con đường này.


      Xem sắc mặt biến ảo của Ninh quý tần, Kỷ Trà Huyên thở dài: "Quý tần còn có câu hỏi gì ?"


      Ninh quý tần cắn chặt răng, rốt cục nâng hai tay nhận lấy.


      Kỷ Trà Huyên mỉm cười : "Bản cung luôn công bằng, nếu quý tần xử lý chuyện phân chia tiền tháng rất tốt, đến tháng sau bản cung cho Tử Châu đưa sổ sách qua."


      Ninh quý tần kinh sợ, trong lòng nàng ta vẫn thể tin được.


      Kỷ Trà Huyên : "Hoàng thượng cùng hoàng hậu nương nương cũng cho quý tần giữ ấn phượng, nên cũng thể để sổ sách ở chỗ quý tần quá lâu, quý tần cần thông cảm mới được".


      Ninh quý tần chuyện dễ nghe hơn nhiều, cũng cứng ngắc như lúc trước.


      Kỷ Trà Huyên : "Bản cung chỉ biết quý tần là người hiểu quy củ."


      Ninh quý tần : "Là nương nương công chính liêm minh." Nàng ta khen tặng câu. Kỷ Trà Huyên cười : "Quý tần biết chuyện."


      Ninh quý tần ở bên cười làm lành.


      Lúc này, tiếng khóc lớn truyền đến tai hai người, Kỷ Trà Huyên thở dài : "Xem ra tam hoàng nhi tỉnh vội vã tìm bản cung, bản cung tiếp quý tần nữa."


      Ninh quý tần cười : "Tần thiếp làm phiền nương nương mới đúng, tần thiếp cũng nên cáo lui." Kỷ Trà Huyên vừa nghe, vội vàng lắc đầu : "Quấy rầy gì chứ, về sau quý tần nên đến chơi thường xuyên mới đúng, nhiều người cũng nhiều ý tưởng."


      Ninh quý tần tất nhiên đáp ứng, nhưng lại thầm hi vọng cần đến đây nữa, nhưng thực lại khiến nàng ta thất vọng, nàng ta vẫn phải đến đây thường xuyên.


      Kỷ Trà Huyên lại : "Tử Châu, còn mau thay bản cung tiễn quý tần."


      Tử Châu lớn tiếng đáp: "Vâng, nương nương."

      Ninh quý tần cúi người hành lễ, Tử Châu vừa bước lên Ninh quý tần xoay người ra phòng ở.


      "Ôm tam hoàng tử vào "


      Chi Thảo vội vàng gật đầu.


      Hạ ma ma ôm tam hoàng tử vào, nhưng tam hoàng tử vẫn khóc, Kỷ Trà Huyên nhận lấy, nhìn đứa ngừng vặn vẹo, nàng nhíu mày : "Tam Hoàng nhi như thế nào?"


      Hạ ma ma : "Chắc hoàng tử tỉnh lại tìm thấy nương nương, cho nên khóc lên, nương nương ngại ôm hoàng tử lại "


      Kỷ Trà Huyên vừa nghe bèn vỗ sau lưng , sau đó chậm rãi lại, dỗ dành.


      Chỉ mấy bước, tam hoàng tử bớt khóc, đến bước thứ chín tiếng khóc hoàn toàn dừng lại.


      Kỷ Trà Huyên cảm giác vui sướng, nàng chưa nuôi nấng đứa , nhưng cũng biết nuôi nấng đứa rất khó, đứa dừng khóc trước mặt mình là cảm giác đặc biệt.


      Hạ ma ma cười : "Hoàng tử cũng luyến tiếc mẫu phi đâu "


      Kỷ Trà Huyên cúi đầu nhìn tam hoàng tử nhả bong bóng : "Ngoan "

      Hạ ma ma thở phào nhõm, hoàng tử điện hạ, lão nô cũng chỉ giúp được như vậy thôi, ngày sau trưởng thành, phải nhờ vào ngài.


      Hôm nay, Kỷ Trà Huyên giữ tam hoàng tử bên người cả ngày.


      Ngày thứ hai, Kỷ Trà Huyên vẫn làm vậy.


      Hạ ma ma nhìn vậy trong long cũng vui vẻ.


      Ngày thứ ba, mẹ cả Trịnh thị còn chưa dâng thẻ bài xin tiến cung, làm Kỷ Trà Huyên thấy kinh ngạc, cũng mệt nàng bảo Chi Thảo chuẩn bị sẵn.


      Hôm nay là ngày trưởng công chúa Lưu Hi về kinh.


      Thái hậu sớm với Kỷ Trà Huyên, theo ý thái hậu, Kỷ Trà Huyên thu dọn Cẩm Hồng hiên cẩn thận là được.


      Ngày này, hoàng hậu cũng ngồi kiệu vào cung Vinh Thọ, cho nên chủ vị trong cung cũng hề vắng họp.


      Trưởng công chúa Lưu Hi ung dung thanh lịch, thoạt nhìn là người yên tĩnh ôn hòa, nhìn nàng chuyện cùng thái hậu làm người ta có cảm giác vô cùng thoải mái.


      chuyện lâu, trưởng công chúa Lưu Hi nhìn hoàng hậu : "Chúc mừng hoàng tẩu."

      Hoàng hậu dịu dàng : "Tiểu thế tử cũng hai tuổi rồi, sao công chúa ôm vào cung cho mọi người nhìn xem."


      Trưởng công chúa Lưu Hi cười : "Thịnh nhi bị sốt đường, khi nào khỏi tất nhiên ôm vào cung nhường hoàng tẩu nhìn xem."


      Hoàng hậu cùng thái hậu vừa nghe rất quan tâm hỏi: "Mời thái y chưa?”


      Trưởng công chúa Lưu Hi : " mời qua, ngại, chỉ hơi bị sốt, uống thuốc rồi ngủ tiếp lập tức khoẻ."


      Hoàng hậu cùng thái hậu thở phào nhõm, phi tần ở đây cũng lộ ra sắc mặt thoải mái.


      Trưởng công chúa Lưu Hi cười : "Gần đây hoàng tẩu thoạt nhìn tốt hơn nhiều."


      Hoàng hậu ôn hoà : "Gần đây nhiều việc vui, bản cung vui vẻ, tự nhiên tốt hơn rất nhiều, nhưng công chúa thoạt nhìn gầy hơn ít, công chúa phải ở lâu mấy ngày bồi bổ lại mới được."


      Thái hậu hài lòng gật đầu, nhìn trưởng công chúa Lưu Hi cười : "Gầy rồi."


      Trưởng công chúa Lưu Hi quay đầu lại cười với thái hậu: "Hoàng tẩu vẫn nhiệt tình như thế... Nhưng có câu vào trong lòng Phương nhi, lâu rồi Phương nhi thấy thái hậu, lần này chắc chắn ở lâu mấy ngày hiếu thảo ngài."


      Thái hậu nghe vậy dịu dàng : "Phương nhi từ săn sóc, phò mã cưới con là phúc của ."


      Trưởng công chúa Lưu Hi : "Thái hậu luôn thích khen Phương nhi, đến phò mã, Phương nhi còn muốn tạ ơn thái hậu cùng hoàng huynh tinh mắt mới đúng."


      Thái hậu thở dài: "Đều là người trong nhà, tạ ơn làm gì, thấy con hạnh phúc, ai gia cũng có mặt gặp mẫu phi con."


      Trưởng công chúa Lưu Hi vẫn cười dịu dàng : "Mẫu phi luôn kính trọng thái hậu, thái hậu cũng rất tốt với Phương nhi."


      Thái hậu nhìn Triệu Phương, thấy nàng thoát ra từ cái chết của Trang thái phi.


      Triệu Phương chuyển đề tài : "Phương nhi còn chưa chúc mừng hoàng huynh được thêm hai vị hoàng tử."


      Thái hậu cười chỉ Kỷ Trà Huyên : "Nàng là mẹ đẻ của Mộc nhi cùng Bái nhi, con cứ gọi tiểu tẩu tử là được."


      Thái hậu vừa câu này mọi người đều kinh hãi.


      Trưởng công chúa được sủng ái rất khó gọi phi tần tiếng tẩu tử, mấy năm nay trưởng công chúa Lưu Hi cũng chỉ gọi hoàng hậu là hoàng tẩu, cũng chỉ có Cung Đức phi được nàng ta gọi tiếng tiểu tẩu tử.


      Trưởng công chúa Lưu Hi nghe vậy cũng kinh hãi, xem ra thái hậu rất coi trọng vị phi tần này.


      Cẩn thận đánh giá vị tiểu tẩu tử này, bộ dạng thanh tú, nhưng ngồi ở chỗ kia có khí chất riêng, cũng mất nhan sắc khi ngồi chung với các phi tần khác, nàng đẹp nhất, nhưng cũng thể bỏ qua nàng.


      Khi nàng ta nhìn thấy Phùng ma ma đứng sau Kỷ Trà Huyên cũng ngẩn ra, Phùng ma ma cảm thấy ánh mắt của trưởng công chúa Lưu Hi nhưng ngẩng đầu, vẫn quy củ đứng sau hầu hạ Kỷ Trà Huyên cùng Tử Châu, trưởng công chúa thu lại ánh mắt rồi nhìn sang Kỷ Trà Huyên, lúc này nàng ta rốt cục phát ra ít thứ.


      Trong lòng nàng ta lập tức thoải mái, mỉm cười : "Tiểu tẩu tử "


      Kỷ Trà Huyên hơi thấy lo sợ, vội vã đứng dậy đáp lễ: "Gặp qua trưởng công chúa."


      Trưởng công chúa Lưu Hi mỉm cười : "Thái hậu cũng đều là người trong nhà, tiểu tẩu tử gọi ta phương nhi được rồi."


      Kỷ Trà Huyên vụng trộm nhìn thái hậu cùng hoàng hậu, thấy thái hậu cùng hoàng hậu đều mỉm cười, Kỷ Trà Huyên mới mỉm cười : "Phương nhi."


      Thái hậu gật đầu, cũng vì được sủng ái mà trở nên vô lễ.


      Trưởng công chúa Lưu Hi cũng vậy, có hai vị hoàng tử, bởi vì số nguyên nhân, chỉ cần nàng mắc sai lầm lớn, thái hậu nỗ lực bảo vệ cho nàng, như vậy, tương lai ít nhất nàng cũng là thái phi.

      Ninh quý tần, Tuệ tần, Ngô tần cùng Ngụy tần ở đây thấy vậy tuy cười, nhưng trong lòng lại hề vui vẻ.


      Lúc này, thái hậu bảo hai vị ma ma bế Bái nhi cùng Mộc nhi vào.


      Trưởng công chúa Lưu Hi nhìn hai đứa bé, đứa lớn hơn hẳn là tam hoàng tử.


      Hai đứa bé ngủ rất ngoan, trưởng công chúa bèn ôm đứa, hỏi: "Đây là ai?"


      Thái hậu cười : "Mộc nhi."


      Kỷ Trà Huyên gật đầu, dù sao hai đứa bé cũng ở chung gần hai tháng, chỉ cần nhìn kĩ chút là có thể thấy được, nhưng trưởng công chúa lại cố ý hỏi vậy, Kỷ Trà Huyên tự nhiên hiểu nàng ấy có ý tốt.


      Trưởng công chúa ôm Mộc nhi, lại nhìn Bái nhi, sau đó chậm rãi chơi đùa.


      "Thái hậu cùng tiểu tẩu tử biết nuôi dưỡng, nhìn hai vị tiểu hoàng tử còn khoẻ mạnh hơn Thịnh nhi nhà ta nhiều."


      Thái hậu thích nghe câu này nhất, lập tức vui vẻ ra mặt, Kỷ Trà Huyên bên cười làm lành.


      Hoàng hậu kìm lòng được sờ bụng mình, chỉ mong nàng cũng có thể sinh vị tiểu hoàng tử khoẻ mạnh.

      Ninh quý tần cùng Tuệ tần cũng dâng lên ước muốn mãnh liệt.


      Ngô tần cùng Ngụy tần lại cực kì chua sót, bọn họ sớm thất sủng, nửa năm cũng được sủng ái lần, nhất định rất sầu não khi thấy hai vị hoàng tử.


      Bọn họ tự nhiên biểu ra ngoài, cho nên, thái hậu cùng trưởng công chúa Lưu Hi sôi nổi về hai vị hoàng tử.


      Ước chừng đến thời gian ăn cơm trưa.


      Bên ngoài có thái giám thông báo, Trường Bình hầu cầu kiến.


      Trưởng công chúa quay đầu lại, thái hậu trêu chọc: "Xem ngươi làm vẻ ta đây, vừa nghe phò mã đến ngồi yên được, còn muốn ở bên ai gia nhiều hơn."


      Lưu Hi trưởng công chúa cười : "Thái hậu giễu cợt Phương nhi."


      Thái hậu thấy thế cười : "Trường Bình hầu đến cũng tốt, ai gia cũng mệt mỏi rồi, miễn cho ai gia còn muốn phái người đưa con."


      Lưu hi trưởng công chúa cúi đầu, hoàng hậu cười ra tiếng.


      Kỷ Trà Huyên cũng mỉm cười, là công chúa được sủng ái.

      "Vi thần tham kiến thái hậu thiên tuế, hoàng hậu thiên tuế, bốn vị nương nương mạnh khỏe." vị nam tử khoảng hai mươi ba hai mươi bốn tuổi đến, khí bừng bừng, khí độ bất phàm.


      Kỷ Trà Huyên nhớ lại tư liệu của , Trương Sĩ Ký, cha mẹ mất sớm, được tổ phụ Trường Bình hầu nuôi dạy lớn lên, mười bốn tuổi khi tổ phụ hấp hối bèn dâng tấu chương cho Trương Sĩ Ký kế thừa tước vị, sau ba năm để tang, vừa kế thừa tước vị lại thi đỗ Trạng nguyên, vì thế được tuyển làm phò mã của trưởng công chúa vào năm Khánh Nguyên thứ tư, thành hôn ba tháng, hoàng thượng mệnh Trương Sĩ Ký nhậm chức Tổng đốc Càng Châu, tuổi còn trẻ cai quản Càng Châu.
      lananhtran51, Aliren, hoài12 others thích bài này.

    3. huyenlaw68

      huyenlaw68 Well-Known Member

      Bài viết:
      496
      Được thích:
      853
      biết sau này hai vị hoàng tử ra sao, haizzz

    4. Aliren

      Aliren Active Member

      Bài viết:
      100
      Được thích:
      81
      đọc truyện này thấy khâm phục trí tuệ của bạn Huyên quá. Chân thành cám ơn Editor. Khi nào có chương mới xin tag mình vào với. Cám ơn bạn nhiều.

    5. Hương Thảo

      Hương Thảo Member

      Bài viết:
      94
      Được thích:
      71
      Hóng chương mới hic hic

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :