1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Phù Lam - Giá Oản Chúc [Hoàn - Link hoàn trang 21]

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ThuyDieu95

      ThuyDieu95 Well-Known Member

      Bài viết:
      66
      Được thích:
      691
      Chương 16.
      Lam Diễm xem rất nhiều phim, coi trọng nhất chính là hình dáng ngực.
      thích loại căng đầy, đàn hồi tốt.
      Chiều dài lớn lớn, cho dù kém hơn.
      Nhiều nữ chính trong phim lừa đảo mang gò thịt, là nằm sấp. Lam Diễm nhìn nhìn lại, cuối cùng luôn suy nghĩ, nếu như đây là khối thịt lợn, nên dao chỗ nào.
      Doãn Tiểu Đao rèn luyện quanh năm, kiểu ngực rất đầy chắc. Cho dù áo ngoài sẫm màu cùng che được hình dáng lên.
      Lam Diễm thầm nghĩ, đây đúng là gò núi đẹp. lớn , nắm trong lòng bàn tay là thích hợp. Có lẽ ngày nào đó, có thể đến nhà bếp nắm cái bát xấp xỉ thử xem.
      Chuyện quan trọng bây giờ là, phải cầm máu trước .
      "Đao thị vệ, lấy cho tôi cái khăn giấy." Lam Diễm ngửa đầu gối lên ghế sa lông, giọng điệu bình thản, giống như phải chảy máu mũi.
      Doãn Tiểu Đao trả lời, đưa khăn giấy qua.
      Sau khi Lam Diễm nhận lấy, mắt nhìn thẳng.
      Động tác lau của rất , rất nhu. Tiêu cự ánh mắt vẫn cố định hoa văn của tấm chụp đèn trần.
      Sau khi thấm xong tờ giấy, nhìn vết máu loang lổ khăn giấy, bình tĩnh , "Ngày mai được tiếp tục ăn lót dạ." Trong lúc chuyện, cũng tiếp tục đáng giá ngực của .
      Doãn Tiểu Đao giúp vứt tờ giấy ăn kia, "Tôi lấy cho thuốc Đông y."
      "Đao thị vệ." Lam Diễm giọng chậm rãi , chỉ lo lượng lớn, sợ mất khống chế máu mũi. " đừng chuyện, để tôi ngủ giấc ngon."
      xong chậm rãi đứng dậy, tới phòng ngủ.
      Đến gần giường, đá giày ra, ngã xuống.
      Doãn Tiểu Đao theo phía sau, "Tôi đắp chăn cho ." thấy bây giờ cũng có khí lực để kéo chăn.
      Lam Diễm nhắm hai mắt, lắc lắc đầu. bây giờ muốn tiếp tục suy nghĩ chuyện gì, chỉ mong ngủ được nhanh chút.
      Mỗi ngày xem phim cũng đại thương nguyên khí như đêm nay.
      Quả nhiên cấp hai cùng cấp ba có bản chất khác nhau.
      "Đao thị vệ..." mở miệng , " nhanh mặc quần áo vào, đừng để bị lạnh." cũng muốn mất máu mà chết.
      Doãn Tiểu Đao thân thể khỏe mạnh, rất ít khi cảm cúm bị bệnh. Nghe thấy hiếm khi quan tâm, thấy ngạc nhiên. "Được."
      nhìn , ra ngoài.
      Doãn Tiểu Đao lấy quấn ngực quấn lại. Mặc xong, nhảy nhảy tại chỗ.
      Trước ngực hề lay động, rất thuận tiện.
      Sau đó trở lại phòng.
      Lam Diễm nằm yên lặng. Tư thế của có hơi cứng ngắc, giống như thường ngày tùy ý giãn ra.
      Doãn Tiểu Đao hoài nghi còn có những bệnh khác. nhàng qua kéo chăn lên cho , sau đó lẳng lặng ngồi vào cái giường khác.
      Thời điểm Lam Diễm bắt đầu ngáy ngủ, cơ thể cứng ngắc mới lại thả lỏng.
      Doãn Tiểu vừa nghe, vừa ngồi suy nghĩ.
      Nhiệm vụ lần này của được gần tháng rồi.
      Thời điểm ở Thương thành, Lam Diễm gặp phải tập kích khá nhiều lần. Sau khi đến Vượng thành, ít hơn rất nhiều. Ngoại trừ cái đêm nửa tháng trước.
      Hi vọng hai tháng tiếp theo xảy ra chuyện gì bất ngờ.
      ---
      Lam Diễm ngủ thẳng tới nửa đêm, khát nước thôi, nóng đến toát mồ hôi. Trong cơn mông lung, bắt đầu sờ mò bên quần.
      ướt.
      May mắn.
      kéo chăn kín quá chừng, tới ba giây lại xốc lên. nghi ngờ máy điều hòa có phải mở hay .
      khí trong phòng nóng hầm hập, làm tỉnh giấc.
      lập tức đá tất cả chăn xuống.
      Doãn Tiểu Đao thấy có tiếng vang, sớm ngồi dậy.
      Lam Diễm biết luôn ngủ nông. dựa vào ánh sáng mờ, nhìn về phía bên kia, "Đao thị vệ, nóng ?" Vừa , vừa vặn mở đèn bàn đầu giường.
      " nóng." Máy điều hòa vẫn hoạt động, nhiệt độ trong phòng duy trì ở hai mươi năm độ. Thực nóng.
      rất dữ, "Tôi con mẹ nóng chết, máy điều hòa có phải hỏng rồi ." phải vậy tại sao lại người mồ hôi.
      Doãn Tiểu Đao bình thường trả lời, “Lòng tĩnh tự nhiên lạnh."
      "Phi!" Lam Diễm muốn ném dép về phía .
      lạnh cái quỷ!
      khắc trước, dường như mơ cái gì đó, bây giờ cũng nhớ được nữa. Chỉ biết là rất nóng, rất nóng, nóng đến hoảng rồi.
      thầm hít sâu, điều chỉnh hơi thở. Nhắc nhở chính mình, lòng tĩnh tự nhiên lạnh.
      Doãn Tiểu Đao nhìn ngồi giường nhúc nhích, hỏi: " ngủ được à?"
      Tầm mắt Lam Diễm vẫn nhìn chằm chằm rèm cửa sổ, "Tôi có muốn ngủ hay , mắc mớ gì tới !"
      nghe xong cũng tức giận. Cho dù tỉnh hay ngủ, đều giống nhau quấy rầy .
      nghiên cứu hoa văn rèm cửa lúc lâu, sau đó đảo mắt nhìn phía vùng đất bằng phẳng trước ngực . Gò núi này thấp thoáng xuất trong giấc mơ của . Uổng phí, tương đối có cảm xúc. bật thốt hỏi: "Đao thị vệ, mẹ cũng dẫn mua quần áo sao?'
      "Cái này là cha mua. " Doãn Tiểu Đao chỉ vào quần áo thể thao người.
      Lam Diễm lườm cái. thực thương thay cho chồng tương lai của , có ngực tốt như vậy, nhưng lãng phí.
      Chỉ tưởng tượng chút hình dáng ngực của , cũng cảm giác trong mũi có cái gì đó muốn trào ra. ngay lập tức, cấp tốc, quả quyết thay đổi suy nghĩ, bắt đầu đọc thuộc lòng bảng cửu chương.
      nhân , hai nhân hai là bốn...
      Bỗng chốc, ý thực được vấn đề nghiêm túc.
      phải sau này xem phim đều chảy máu ...
      Nghĩ đến đây, Lam Diễm định tìm bộ phim cất kỹ để kiểm tra phản ứng dưới mũi.
      Doãn Tiểu Đao kỳ lạ nhìn đột nhiên xuống giường mở máy tính.
      chứng minh, trong lúc xem phim, Lam Diễm rất bình thường. đẹp kia là kiểu thích, ngực căng trắng, hình dáng giống như đào mật.
      lại hơi liếc nhìn ngực Doãn Tiểu Đao, an ủi , "Chắc là khí hư nóng mà thôi."
      Nhất định là vậy.
      ---
      Liên quan tới chuyện hội nghị thường kỳ, sau khi Lý Dũng Hoa chuyện điện thoại với tập đoàn, đến tình hình với Lam Diễm.
      Tập đoàn cầu Lam Diễm phải tham gia.
      Sau khi Lam Diễm biết, ha ha cười cợt.
      Buổi sáng xuất phát, bầu trời u, ngọn gió cũng có, trong khí bao phủ oi nóng.
      Lam Diễm đến bãi để xe của nhà xưởng, nhìn mây đen phía xa, ngáp cái, "Lý xưởng trưởng, xe này có thể rỉ nước ?" Tốt nhất là rỉ nước giữa đường, như vậy có thể lấy lý do vắng mặt rồi.
      " chiếc này." Lý Dũng Hoa cười. "Qua xe của tôi."
      Lam Diễm nâng mắt, " có xe riêng à?" là giám đốc nhà xưởng, sống đến mức còn bằng phó.
      "Đúng vậy." Lý Dũng Hoa lấy chìa khóa xe, " được năm, sáu năm."
      Từ Vượng thành đến Thương thành rất nhanh, con đường thành phố.
      Công ty con A Thị hôm nay cũng phải qua tập đoàn Lam thị họp thường kỳ. Lý Dũng Hoa rất quen chủ nhiệm Giáp của công ty con này, thấy xe bảy chỗ này rất rộng rãi, liền mời chủ nhiệm Giáp cùng.
      Lý Dũng Hoa ở giao lộ cao tốc A Thị đón chủ nhiệm Giáp và hai người khác cùng.
      Lúc chủ nhiệm Giáp nghe thấy Lam xưởng trưởng, thái độ liền nịnh hót.
      Lam Diễm nghe đến muốn ngủ, mí mắt nửa cụp, hề che giấu cơn buồn ngủ của chính mình.
      Chủ nhiệm Giáp thấy dáng vẻ lạnh lùng của Lam Diễm, sau đó làm sao bắt chuyện nữa.
      xe im lặng lúc, Lam Diễm bắt đầu ngủ say như chết. Giai điệu tiếng ngáy làm ba người của công ty con thay đổi sắc mặt.
      Lý Dũng Hoa thấy thế, cười hòa giải. "Lam xưởng trưởng làm việc khá cực khổ, mệt muốn chết rồi."
      Đầu Lam Diễm vốn tựa cửa sổ xe, sau khi xe chuyển hướng, lắc lư thay đổi hướng, đầu hướng về phía Doãn Tiểu Đao. Lúc đụng vào , lầu bầu tiếng, theo bản năng cọ cọ vào , tìm tư thế ngủ thoải mái.
      Cuối cùng gối vai .
      Vẻ mặt Doãn Tiểu Đao bình thường, chỉ là nhấc vai lên phía , đề đầu nghiêng quá thấp.
      xe chuyện, liên quan đến Lam Diễm và Doãn Tiểu Đao.
      Hai người họ ngủ, ngồi thẳng.
      đường, Lam Diễm đúng là có tỉnh lại.
      híp nửa mắt, trước mắt xuất đường cong cổ rất đẹp, trong nháy mắt, tưởng mình trong mơ. Sau đó tầm mắt dời lên , nhìn thấy tai Doãn Tiểu Đao, liền tỉnh táo.
      Thời gian tỉnh táo rất ngắn.
      Trong chốc lát, an tâm ngủ thiếp .
      Doãn Tiểu Đao ngồi yên lặng, tầm mắt đảo qua Ất (tác giả cũng gọi này là Giáp nhưng sợ dễ bị nhầm nên tớ để là Ất ^^) cùng ở công ty con. sớm chú ý tới, Ất luôn lén lút quan sát Lam Diễm. Mặt chút biến bắc, tay phải lại kéo căng thành trạng thái tấn công. Thân hình của Ất cùng rất phù phiếm, tính toán chỉ cần chiêu là có thể bắt lại.
      Ất cùng hề động thủ, chỉ mơ hồ lộ ra thoải mái. đột nhiên tức giận với Chủ nhiệm Giáp về chuyện em của người bạn bị công tử nhà giàu lừa gạt.
      , người công tử kia là người phong lưu, quen biết em qua Internet. Sau nửa năm đương qua mạng, chuyển thành đời thực. Hồi trước cậu ấm đó muốn cầu hôn với em . Ai ngờ trong chớp mắt biết đâu.
      còn , cậu ấm kia là con lai mắt lam.
      Lúc đến chỗ này, ánh mắt nhìn Lam Diễm càng thêm xem thường, "Biết người biết mặt nhưng biết lòng."
      Doãn Tiểu Đao tiếng nào, duy trì tư thế chuẩn bị.
      Chủ nhiệm Giáp nghe xong chuyện này, rằng, "Kẻ lừa đảo đâu cũng có. Ngoài đời thực cũng nhất định tin được, huống chi Internet."
      "Con lý trí như vậy." Ất cùng lắc đầu cái, "Em của bạn tôi cũng đáng thương. tại mỗi ngày đều cầm vật đính ước kia, vẫn chịu tin rằng mình bị đá rồi."
      "Tuổi vẫn còn quá trẻ." Chủ nhiệm Giáp than thở.
      "Đúng vậy." Giáp cùng ồn ào, "Chính là lừa gạt con cái gì đó, mấy chục viên tử trúc Internet.”
      Lúc này, ánh mắt Doãn Tiểu Đao dao động.
      Người nào đó nhiều năm trước, từng tặng chuỗi hạt tử trúc.
      Hết chương 16.
      lyly, Trâu, Phương Lăng8 others thích bài này.

    2. ThuyDieu95

      ThuyDieu95 Well-Known Member

      Bài viết:
      66
      Được thích:
      691
      Chương 17:
      Dù Ất cùng ám chỉ Lam Diễm là công tử kia chơi đùa tình cảm của em thế nào, Doãn Tiểu Đao vẫn thờ ơ chút động lòng.
      Trùng hợp quá nhiều, phải trùng hợp nữa.
      tò mò quan hệ của Lam Diễm với người nào đó, nhưng cố ý truy hỏi.
      Lúc sắp tới Thương thành, trời bắt đầu mưa to.
      Tiếng sấm qua , Lam Diễm mơ mơ màng màng tỉnh lại, oán giận , "Gối này cứng quá." xong giơ tay vỗ hai cái lên vai Doãn Tiểu Đao, biểu thị bất mãn.
      Doãn Tiểu Đao thả lỏng dáng ngồi.
      Lam Diễm ngồi thẳng lên, lười biếng duỗi eo, "Lý xưởng trưởng, chúng ta đến đâu rồi?"
      Lý Dũng Hoa nhìn mưa bụi, "Còn hơn nửa canh giờ nữa đến."
      "Vậy đến có thể ăn cơm trưa." Lam Diễm nghĩ đến chuyện mang Doãn Tiểu Đao đến những nơi mình từng đến. Vì thế, tối hôm qua lấy thêm ít tiền mặt vào trong ví.
      Sau khi tiến vào khu vực nội thành, đèn điện xung quanh bỗng nhiên lộng lẫy hơn. Đường cao tốc thuộc vào đoạn đường ven biển, nội thành đối diện với hai bờ biển, là những tòa nhà cao chọc trời chạm đến mây. Mưa to rào rào liên tục gột rửa bên ngoài cửa sổ xe, khiến cảnh sắc bên ngoài mơ hồ nhiều. Tiếng mưa rơi cũng che lời oán trách của Ất cùng bên trong xe ít chút.
      Đề tài của Ất cùng với chủ nhiệm Giáp, chuyển từ dẹp loạn đám phụ tình tới công kích mạng lưới buôn bán hàng giả tràn lan.
      Lam Diễm thấy phiền. Hai người đàn ông, chuyện líu ra líu ríu, còn đáng ghét hơn đám bác .
      So sánh với nhau, Đao thị vệ vừa ngoan vừa nghe lời.
      Đúng là hơi ngu ngốc.
      Sau khi đến tập đoàn, Lam Diễm muốn tiếp tục nghe giọng khàn khàn của người cùng Ất, sợ lỗ tai mọc kén. Vì vậy khi chủ chiệm Giáp nhắc tới mời khách, Lam Diễm khéo khéo từ chối.
      Lam Diễm thà rằng nhìn ai đó ngu ngốc lại ăn nhiều, cũng muốn nghe mấy đại lão gia tán gẫu chuyện nhà.
      cùng Doãn Tiểu Đao đến nhà hàng buffet.
      Đắt giá, cao cấp. Ăn xong bữa, là tiền lương ba ngày của . Nghĩ tới đây, có hơi phiền muộn, vì sao lúc chính mình còn xa xỉ mang Doãn Tiểu Đao tới đây mở mang tầm mắt.
      Lúc vào thang máy, Lam Diễm muốn khoe khoang chút, cố ý hỏi, "Đao thị vệ, biết tiệc đứng là gì ?"
      Doãn Tiểu Đao gật đầu, "Biết."
      "Lại biết!" còn tưởng là người nhà quê đấy.
      "Thời gian trước đây khi làm nhiệm vụ, cố chủ mời ăn cơm."
      "Có gì đặc biệt." phải mời bữa cơm sao, mời tháng rồi. " có bản lĩnh tự xuống bếp a."
      "Ông ấy biết."
      "Hừ." Lam Diễm vênh vang đắc ý hơn, "Tuy rằng đầu bếp ở đây hơi kém hơn tôi, nhưng vẫn là có trình độ. Để bụng ăn thoải mái ."
      "Được."
      Doãn Tiểu Đao đồng ý trả lời, lúc đến lấy đồ ăn, vẫn tiếp tục theo sau .
      Lam Diễm quay đầu lại, " tự ăn được à?"
      "Bảo vệ là nhiệm vụ của tôi." vừa rời khỏi tầm mắt của , yên tâm. Huống hồ nơi này là Thương thành.
      "Ăn hết đồ là nhiệm vụ cuối cùng của tôi." cười phá lên, nhìn con hàu phía trước : "Có ăn món này ?"
      "Có."
      "Có ăn món này ?"
      "Có."
      qua mấy vòng, Lam Diễm hề hỏi ý kiến nữa, trực tiếp lấy hai phần ăn.
      từ góc độ người đầu bếp, thích thực khách như Doãn Tiểu Đao vậy. Nhưng là người trả tiền, rất ghét sức ăn lớn của .
      Doãn Tiểu Đao chưa bao giờ để ý tới Lam Diễm nghèo hay , chỉ yên lặng ăn.
      Lam Diễm nhìn tướng ăn của hồi lâu, lúc lơ đãng ngẩng đầu, nhìn thấy trước mặt có mấy người.
      Có chút quen mặt.
      Hiển nhiên, đối phương cũng thấy như vậy. Nam nhân Giáp phía trước đến gần chào hỏi, "Ô, Lam Nhị thiếu, dạo này đâu vậy?"
      Quả nhiên là biết, chỉ là nhớ nổi người này là ai. Lam Diễm cười trả lời : " công tác."
      "Tôi còn tưởng chạy trốn đấy." Nam nhân Giáp ha ha mấy tiếng. Tin tức Lam Diễm bị đuổi giết phải bí mật. Lam Diễm ở Lam thị hề có lực uy hiếp, tất cả mọi người đều tò mò rốt cuộc là ai muốn lạnh lùng hạ sát thủ với , cũng rất chờ mong kết quả cuối cùng.
      "Tôi thấy phải chạy trốn, là nợ đào hoa quá nhiều." biết ai bên cạnh chen vào câu.
      Nam nhân Giáp cười càng lớn tiếng, dẫn tới những ánh mắt xung quanh. chăm chú nhìn Doãn Tiểu Đao, cười đến ái muội, " có em mới à?"
      Lam Diễm phủ nhận rất nhanh, " phải." Em cũ cũng có, ở đâu ra em mới.
      Nam nhân Giáp nhún vai, "Ăn sơn hào hải vị lâu, thay đổi cháo loãng cơm trắng, tôi hiểu."
      Lam Diễm chuyện với về em mới em cũ, cầm đĩa ra chỗ khác, "Nước miếng của phun vào đĩa của tôi."
      Sắc mặt Nam nhân Giáp cứng đờ, lúng túng rời khỏi, "Hôm nay tôi có bữa tiệc, rảnh rỗi lại tìm ."
      "Ừ." Lam Diễm lười biếng.
      Nam nhân Giáp mấy bước, nhớ tới chuyện gì, lại quay trở lại, vô cùng thần bí kề gần tai Lam Diễm, "Tôi mới nhập hàng mới rất nguyên chất. Ngày mai đến vui đùa chút ?"
      Trong chớp mắt, cuối cùng Lam Diễm cũng nhớ ra đây là người nào.
      Người này tên là Trần Hiếu Quý, dính líu đến hoạt động phi pháp. Hàng Lam Diễm hút, chính là do Trần Hiếu Quý cung cấp cho Lam Úc.
      Bên trong có tin đồn, Lam Úc rất thương em trai, chỉ mua hàng tốt nhất. Vì có thể làm cho em trai thoải mái, bao nhiêu tiền Lam Úc cũng tiếc. Lời đồn đúng là giả, mỗi người kiểu. Có điều, thực có người tận mắt nhìn thấy Lam Úc khuyên Lam Diễm cai nghiện, dáng vẻ kia được xưng tục là chỉ tiếc rèn sắt thành thép.
      Trần Hiếu Quý thông qua hợp tác với Lam Úc, kiếm tiền túi lại túi. Thỉnh thoảng còn có thể gọi Lam Diễm qua hút miễn phí mấy lần. Buổi tối hôm Lam Diễm gặp Doãn Tiểu Đao lần đầu, chính là cùng mấy người bạn của Trần Hiếu Quý tụ tập ăn chơi.
      Lam Diễm ung dung thản nhiên, " Phải xem ý kiến của trai tôi."
      "Chờ ." Trần Hiếu Quý cười vỗ vai Lam Diễm, quay người vào bên trong.
      Lam Diễm nhìn Trần Hiếu Quý rời , cho đến khi thấy. Cuối cùng hắt xì cái.
      Doãn Tiểu Đao nghe thấy lời thầm của Trần Hiếu Quý, tiếp tục gắp thịt đĩa đút vào trong miệng.
      Giờ phút này trong lòng xẹt qua suy nghĩ là, nếu như có thể nghiện hút tốt.
      ----
      Hội nghị thường kỳ buổi chiều đều là Lý Dũng Hoa báo cáo.
      Lam Diễm và Doãn Tiểu Đao bên cạnh tiếng nào.
      Lam Úc khí định thần nhàn ngồi ở ghế , ánh mắt gần như đều đảo quanh người Doãn Tiểu Đao.
      nhớ lại hôm cùng giao thủ. Ánh nắng tươi sáng, trời cao mây, ở trước cửa nhà xưởng, điều kiện tốt lắm. Khi đó gân cốt linh hoạt khoan khoái, làm vẫn thấy hưng phấn đến tận bây giờ.
      mở năm ngón tay.
      Nắm vào buông ra.
      Buông ra nắm tay.
      Truyền tới thanh rắc rắc của tiếng xương, dần dần khiến kiềm chế được.
      Quả nhiên, trong chốc lát, Lam Úc ở giữa cuộc họp rời chỗ, đồng thời gọi Lam Diễm ra ngoài.
      Trước khi , Lam Diễm chìa tay vào đĩa trái cây bàn hội nghị cầm hai cái kẹo, cho vào miệng nhai kỹ. Nhai được nửa, nhổ ra ngoài, thầm: " khó ăn."
      Mọi người vì hành động này của mà ứa ra mồ hôi lạnh.
      Lam Úc quay đầu lại cười cợt, thân thiết hỏi, "Em trai muốn ăn sao?"
      "Miệng rảnh rỗi chịu nổi." Lam Diễm cười theo. "Muốn xem thử mùi vị."
      " thôi, hai em chúng ta hội tụ tốt." Lúc Lam Úc chuyện, tầm mắt lướt qua Doãn Tiểu Đao.
      Thấy thế, ánh mắt Lam Diễm trầm xuống, sau đó khôi phục như thường.
      Lam Úc vào thang máy chuyên dụng, ấn số tầng cao nhất.
      Lam Diễm cùng Doãn Tiểu Đao theo.
      Lam Diễm có ý định che khuất ánh mắt quan sát của Lam Úc với Doãn Tiểu Đao, hơn nữa thầm tới phía góc. ước chừng được động tác phía sau của Lam Úc.
      Ánh mắt Lam Úc sâu như biển, hiểm độc đến đáng sợ. Trong quá trình thang máy lên, thở phào hơi. Giờ khắc này máu sôi trào, sôi trào đến kịp đợi ra khỏi thang máy.
      Vì vậy ra tay luôn.
      Bên trong gian hẹp, sát khí xâm chiếm khí đá ngang hướng về Lam Diễm.
      Doãn Tiểu Đao nhanh chóng bảo vệ Lam Diễm, mạnh mẽ dùng lưng của mình chặn lại sức mạnh của Lam Úc. Lam Úc ra chiêu ác độc, lực mạnh làm suýt chút nữa đứng vững. cắn răng, nuốt tiếng rên xuống.
      "A." Lam Úc liếm môi, nở nụ cười.
      Giữa trán Lam Diễm nảy lên, trong lòng thầm mắng Lam Úc này bị bệnh thần kinh. nhìn đèn tầng trệt của thang máy, lui vào bên trong góc. chỉ có thể để mình đừng trở thành gánh nặng của Doãn Tiểu Đao. đòn vừa rồi, cảm giác được thân thể kéo căng trong nháy mắt, hiểu Lam Úc là đánh thực .
      Doãn Tiểu Đao quay người lùi về phía Lam Diễm, bảo vệ trước mặt , giải quyết toàn bộ công kích của Lam Úc.
      Thân thể cao to của Lam Úc chiếm hai phần ba gian của tháng máy. Đôi mắt rạng rỡ, tầm mắt dán chặt vào Doãn Tiểu Đao. Kẻ nhát gan bên trong góc, căn bản xem thường để ý tới.
      Lam Úc chưa bao giờ gặp qua người phụ nữ nào có thể chịu được đòn của .
      trước mắt này, làm muốn uống máu tươi của .
      hận thể cắn cổ cái. Mùi vị của máu này nhất định rất ngọt ngào.
      Lam Diễm nhìn lưng Doãn Tiểu Đao, biết đòn nghiêm trọng vừa rồi có làm bị thương . lại nhìn đèn lên tầng trệt.
      Sau khi đến tầng trệt, nhanh chóng đè nút cửa mở lại.
      Cửa từ từ mở ra.
      Người đàn ông trung niên đứng ở phía ngoài tay phải nâng lồng chim, cười đến hiền lành mà khoan thai. Nhìn thấy hai nam nữ trong thang máy, người đàn ông trung niên lộ chút kinh ngạc nào.
      Lam Úc chú ý tình hình bên ngoài thang máy, quả đấm của xẹt qua bên người Doãn Tiểu Dao.
      Lam Diễm nhanh chóng thò đầu ra, cung kính gọi: "Chú."
      Tiếng gọi này làm đòn tấn công của Lam Úc dừng lại. Đôi mắt sắc bén nhắm lại, "Chú?"
      cho rằng hôm nay có thể bóp chết Doãn Tiểu Đao, chờ đợi ngày này bao lâu, mãi mới chờ đến lúc.
      Lại bị phá rối rồi.
      Hết chương 17.
      lyly, Trâu, mê sách8 others thích bài này.

    3. ThuyDieu95

      ThuyDieu95 Well-Known Member

      Bài viết:
      66
      Được thích:
      691
      Chương 18.
      Chú Lam trêu đùa chiếc đầu của con chim, "Tốc độ của thang máy chậm, chú chờ lúc lâu rồi."
      "Chú đến đúng lúc." Bởi vì vừa vận động nên Quần áo Lam Úc có hơi lộn xộn, sửa sang lại, ra khỏi thang máy.
      Lam Diễm vịn vào Doãn Tiểu Đao đứng lên, bị dọa làm chân run mềm nhũn xuống.
      Doãn Tiểu Đao tình hình, vẫn duy trì trạng thái đề phòng. Trong tiềm thức của , chỉ có Lam Diễm là người mình.
      Chú Lam hòa nhã , "Chú lấy kẹo cho Diễm nhi đến rồi. biết ai mua kẹo trong phòng họp, hợp khẩu vị của Diễm nhi."
      Nghe vậy, Lam Diễm hé ra nụ cười yếu ớt, nhàng , "Cảm ơn chú."
      Lam Úc nhếch miệng, "Chú luôn săn sóc em trai như vậy."
      "Đều là cháu của chú." Chú Lam giải thích đằng nghĩ nẻo, "Cháu muốn ăn kẹo, chú cũng săn sóc giống vậy."
      Lam Úc u ám cười, "Cảm ơn chú."
      căn bản, khi hai chú cháu đối lập ở đây, Lam Diễm có quyền chuyện nhiều. Đương nhiên, cũng có ý muốn tham dự vào tranh đấu quyền thế. Ở trạng thái trung gian, duy trì biết điều mới là thượng sách. Hơn nữa, có lúc biết được càng nhiều, lại càng gần với cái chết. Vì vậy thà rằng nghe nhìn cái gì.
      Chú Lam đùa cái đầu của con chim, vui vẻ , "Tổng giám đốc Lam, theo chú làm ván cờ?"
      "Chú có nhã hứng này, cháu đương nhiên phụng bồi." Thủ đoạn của Lam Úc bị phá hỏng, vặn cổ. Ý nghĩ chiến đấu của tại giảm, chỉ sợ trong quá trình chơi cờ nhịn được, vặn rơi đầu chú Lam.
      "Diễm nhi, kẹo ở đây." Chú Lam chỉ hộp kẹo bàn, "Trở về từ từ ăn."
      "Cảm ơn chú." Vẻ mặt Lam Diễm cung kính, sau khi lấy hộp kẹo, quay trở về thang máy.
      Cửa thang máy đóng lại, xuống.
      Lam Diễm thoáng thở phào. liếc nhìn lưng của Doãn Tiểu Đao, ngữ khí tự giác hung dữ lên, "Ngu ngốc, đau ?"
      " đau." Doãn Tiểu Đao từng gặp những vết thương lớn hơn, hơn nữa bắt đầu tập từ lúc , kêu đau.
      Lam Diễm lại nhìn sang lưng , chuyện. ra ngoài tòa nhà tập đoàn, gọi xe trở về nhà ở Thương thành.
      Trong phòng vẫn giống như tháng trước, chỉ là rơi xuống ít tro bụi.
      Lam Diễm vừa về đến nhà, liền tìm hòm thuốc. cũng tin rằng ngốc kia chút đau cũng có. cầm hòm thuốc ra ngoài phòng khách, "Đao thị vệ, lại đây."
      Doãn Tiểu Đao theo lời tới bên cạnh .
      cúi đầu tìm liếm chai chai lọ lọ, rất bình tĩnh : "Vết thương của ở chỗ nào?'
      chuyển động vai, nhói lên đau nhức sau lưng: " lưng."
      đưa lọ thuốc tơi, "Tự mình làm ."
      Doãn Tiểu Đao cầm lấy rượu giảm đau, đổ vào lòng bàn tay, sau đó đưa tay từ vạt áo lên tìm vết thương. Rượu giảm đau xuống từ cổ tay, làm bẩn quần áo của .
      Lam Diễm nhìn động tác của , chậm rãi , "Đao thị vệ, trước đây tôi với như thế nào?"
      "Hả?" hiểu lời của .
      Lam Diễm thu lại vẻ mặt, " muốn đánh tôi, đừng chống đỡ. bị đánh mấy lần, mất mạng được. đâu cần phải đối nghịch với ."
      Động tác thoa thuốc của Doãn Tiểu Đao dừng lại, nhắc lại : "Bảo vệ là nhiệm vụ của tôi."
      "Mẹ kiếp có phải muốn chết!" Lam Diễm trở nên nóng nảy, "Tôi với thẳng , bảo vệ được tôi. Hôm nay là may mắn, có chú trong phòng họp, tôi mới có thể cầu cứu." May mắn lớn nhất phải điều này, mà là chú Lam lại đồng ý giúp đỡ. Nếu , chết thế nào cũng biết.
      nhàn nhạt trả lời, "Ừ."
      Nếu như chú Lam ra mặt, coi như bị Lam Úc đánh chết, tôi cũng có năng lực. "Tuy rằng rất tàn khốc, nhưng đây chính là thực tế. Hiểu ?"
      "Tôi hiểu." Doãn Tiểu Đao gật đầu. Vốn là bảo vệ , mà phải bảo vệ .
      "Biết cái gì!" gần như gào lên, " về quê cày ruộng sớm chút , kém thông minh như vậy cũng đừng ra ngoài phiêu bạt giang hồ."
      lắc đầu, " về."
      "Bộ dáng như này sớm muộn cũng đoản mệnh."
      vẫn kiên trì, " quay về."
      "Tôi muốn chuyện với nữa." Hoàn toàn thông, thực là tức chết .
      , cũng nữa.
      Vết thương sau lưng, Doãn Tiểu Đao tự xoa rất khó, chỉ cố thể cố gắng ấn vào vết thương.
      Lam Diễm nhìn , "Có nghiêm trọng ." Dáng vẻ chút do dự bảo vệ trong thang máy của , bóng lưng kiên nghị này, vĩnh viễn quên.
      "Vẫn tốt." , Doãn Tiểu Đao cũng cho là mình đánh lại Lam Úc. chỉ hèn hạ như . Nếu như phải gian hẹp, hoàn toàn có thể đánh với đến trời đất mù mịt.
      Nội tâm Lam Diễm đấu tranh hồi lâu, cuối cùng vẫn là quan tâm đến vết thương của , " tự cho rượu thuốc vào bên trong áo , tôi giúp xoa bóp." Ngữ khí của rất tồi tệ, lộ ra chút tình nguyện.
      Doãn Tiểu Đao gật đầu, tự xoa rượu thuốc, sau đó xoay người lùi về phía .
      Lam Diễm cách áo nhàng ấn xuống lưng , "Là nơi này à?"
      bởi vì đau đớn mà cứng lại, "Ừ."
      thở dài hơi. May là phải phạm vi quấn ngực. tại có hơi sợ hãi hậu quả cởi bỏ quấn ngực.
      Năm tay phải của , xoay lăn lưng của , "Như vậy có đau ?"
      "Vẫn tốt.” Khả năng chịu đựng của Doãn Tiểu Đao rất cao, đây chỉ là lời khách sáo.
      Lam Diễm hầm hừ.
      Da thịt của khá rắn chắc, thậm chí có chút cứng chắc. Thử nghĩ, muốn luyện thân võ công như vậy, khẳng định phải sớm chiều. ngốc này, như vậy trước đây ăn qua rất nhiều khổ.
      tự nhận mình phải người có lòng thông cảm rộng rãi, nhưng khi nhìn , có chút cảm xúc kỳ lạ.
      Có lẽ bởi vì quá đơn thuần, khiến nhẫn tâm nghĩ làm chuyện xấu. muốn thấy bị cuốn vào trong ân oán của Lam thị. ngốc này vốn thẳng thắn ngu ngốc, sao đấu thắng được kẻ lang sói bụng đen tối kia.
      con cờ.
      hi vọng phải.
      ----
      Sau khi kết thúc hội nghị, Lý Dũng Hoa trở về nhà xưởng.
      Lam Diễm và Doãn Tiểu Đao vẫn còn phải ở lại Thương thành. Bởi vì Lý Hiếu Quý mời tụ họp, Lam Úc tự chủ trương đáp ứng.
      Thực ra Lam Diễm cũng sớm đoán được kết quả này. Lam Úc còn ước gì Lý Hiếu Quý tụ tập mỗi ngày đấy.
      Lam Úc vẫn chưa hề quên tình trạng Lam Diễm bị đóng băng tài khoản, quan tâm gọi điện báo : "Em trai, biết gần đây tình hình kinh tế của em eo hẹp. Hàng tối nay của Lý Hiếu Quý, em còn thiếu bao nhiêu tiền, có thể giúp em phía tiền.
      "Cảm ơn ." Trưa nay Lam Diễm kiểm tra hàng có sẵn, vẫn còn lại ít. Về chuyện cung cấp ma túy, có gì phải lo lắng. Lam Úc tự nhiên đưa tới.
      Cuộc tụ họp này, Lý Hiếu Quý đúng là làm lớn, còn phái xe riêng đến đón.
      Lam Diễm nghe được sắp xếp của Lý Hiếu Quý, hơi cười gằn, sau đó thay quần áo chuẩn bị ra ngoài.
      Thời điểm ở Vượng thành, ăn mặc đều khá tùy tiện. nhà xưởng , nếu như mặc tây trang, ngược lại càng kỳ quái. Hơn nữa, bày ra khuôn mặt dáng người này, chính là lên thân đắt giá, cũng kém chỗ nào .
      Thế nhưng, đến địa bản của Lý Hiếu Quý, Lam Diễm phải chuẩn bị lúc.
      Từ đầu đến chân, đều là đồ thủ công làm theo cầu.
      Trong nháy mắt như vậy, Lam Diễm xuất ý nghĩ. Nếu như còn tiếp tục nghèo thế này, bán toàn bộ quần áo trong tủ . Dù sao, dưới tình huống sinh sống túng quẫn, quần áo quý giá bằng tiền mặt thực tế.
      Lam Diễm nhân lúc chờ thang máy đến, nhắc nhở: "Đao thị vệ, nơi đó buổi tối rất loạn, phải theo sát tôi." Kỳ thực muốn cùng. Cái gì cũng hiểu, chú ý đến làm chuyện ngu ngốc.
      Doãn Tiểu Đao gật đầu, "Tôi biết."
      Nơi Lý Hiếu Quý tụ tập, là khu giải trí.
      Cũng chính là nơi Lam Diễm gặp Doãn Tiểu Đao lần đầu tiên. Thậm chí, ngay cả căn phòng này, cũng giống nhau.
      Lý Hiếu Quý chuẩn bị xong tất cả mọi thứ. Rượu, thuốc, người đẹp, chỉ đợi Lam Diễm tự mình chọn.
      Lam Diễm vừa mới vào phòng, thanh niên bên cạnh đưa tới điếu thuốc.
      Lam Diễm nhận lấy, ngậm trong miệng.
      Người thanh niên kia mở bật lửa, giúp châm thuốc.
      Lam Diễm hít hơi, sau đó tới ghế sa lông ngồi.
      Khuôn mặt Doãn Tiểu Đao có biểu tình, theo ngồi xuống bên cạnh . phát , vừa hút điếu thuốc này xong, vẻ mặt khác với trước kia, nhất thời trở nên tỉnh táo, còn mang theo mơ màng.
      Những người khác trong phòng, mặt cũng lộ ra hư ảo như vậy.
      Đây là nơi làm việc xấu.
      Lần đầu tiên Doãn Tiểu Đao đến đây, nhìn thấy những kẻ bại hoại này, trong lòng từng nảy sinh sát khí.
      tại vẫn có ý nghĩ này.
      Nhưng trở thành bên cạnh Lam Diễm, cũng căm ghét như lúc đầu. thà rằng nghe mắng ngu ngốc, cũng muốn nhìn thấy bộ dáng chán chường của như vậy.
      Lý Hiếu Quý vỗ tay, đẩy bên cạnh, "Lam Nhị thiếu, mấy người đẹp này, đều đưa cho ."
      Lam Diễm nửa mở đôi mắt mơ màng, cười lên bất cần đời: "Cám ơn Quý tổng."
      Ba trang điểm xinh đẹp kiều thướt tha tới trước mặt Lam Diễm.
      Người đẹp Giáp trong số đó ngồi xuống chỗ trống bên cạnh .
      Bên trái Lam Diễm là Doãn Tiểu Đao, bên phải là người đẹp Giáp.
      ôm chầm người bên phải, cúi đầu hôn mặt ta, sau đó cười haha ngừng.
      Hai khác hai mặt nhìn nhau, biết ngồi cạnh người đẹp Giáp, hay ngồi bên cạnh Doãn Tiểu Đao.
      Cuối cùng, mỗi người bên.
      Thế là, Lam Diễm kẹp ở giữa, mỗi bên trái phải hai người phụ nữ.
      Nhưng mà người động vào, chỉ có người ngồi bên phải.
      Người đẹp Giáp mặc váy thắt lưng.
      Lam Diễm cúi đầu nhìn, có thể nhìn thấy hơn nửa ngực của ta. Hình dáng nhìn thích hợp. tay thăm dò vào xoa nắn, đồng thời hít sâu điếu thuốc miệng mấy cái.
      trận vui sướng điên cuồng phát ra từ trong xương, cảm giác kia giống như khơi thông kinh mạch của , toàn thân đều lâng lâng.
      Lam Diễm nắm chặt ngực của người đẹp Giáp, cảm xúc nhu mềm làm nụ cười lớn dần.
      Loại cảm giác sống mơ màng này, ăn mòn nhân tính nhanh nhất.
      Chính cũng hiểu từ được lúc nào tan vỡ hoàn toàn, bị trở thành nô lệ của ma túy.
      Hết chương 18.
      lyly, Trâu, Phương Lăng7 others thích bài này.

    4. nhimxu

      nhimxu Active Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      158
      Truyện siêu hay luôn. Hy vọng ko hị drop
      ThuyDieu95 thích bài này.

    5. Abby

      Abby Active Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      98
      Nghi ngờ nam 9 diễn kịch vs trai
      Linhnguyen.gcc1ThuyDieu95 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :